TruyenHHH.com

Biblebuild Be Con Omega Sieu Biet Lam Nung Cua Dai Lao

Sao có thể giữa ban ngày ban mặt mà....Hơn nữa vẫn còn bảo bảo ở trong phòng.

Cậu che miệng lại cố gắng không phát ra âm thanh, trên thực tế cắn môi, nức nở hai tiếng liền cảm thấy không quá thoải mái.

Đồ chơi mang về từ bệnh viện, anh vẫn luôn không nói chơi như thế nào, đây là đồ chơi gì nha?

Anh nhìn cậu cười, trực giác nói cậu biết này không phải thứ gì tốt, hiện tại như thế nào còn ức hiếp cậu?

Món đồ chơi này quả nhiên không đứng đắn, đồ chơi gì mà lại đặt ở trong thân thể?

Cậu trực tiếp bị xách trở về phòng ngủ.

"Cơm chiều không cần làm, chuẩn bị bữa ăn khuya tốt một chút."

"Anh muốn ức hiếp em, chú Dak cứu cứu con.....anh......"

Cậu nắm khung cửa không chịu vào, anh trực tiếp nâng người lên:

"Chúng ta đi chơi đồ chơi đi bảo bối."

Đồ chơi này trong tưởng tượng của cậu một chút cũng không giống nhau.

Giường ở nhà so với bệnh viện càng
thêm mềm mại càng thêm dính eo một chút.

Sau khi cậu mang thai, thân thể không tốt, luôn là dễ dàng đau cho nên nệm luôn chọn loại mềm mại, ngủ cũng có thể thoải mái thêm một chút.

Thời gian sinh bảo bảo thật sự làm cho Sumettikul tổng của chúng ta tủi thân đến hỏng rồi.

Nhìn Omega nhà mình bị bắt cóc, lo lắng đề phòng lại gặp tình trạng mất trí nhớ, tiểu bảo bảo trong tay sợ chạm vào sẽ hỏng.

Nghĩ tới nghĩ lui cũng không có biện pháp gì ngoài việc càng thêm cưng chiều, hơn nữa thời gian ở cữ căn bản không thể động đến, nói thể nào thì đàn ông luôn có một chút dục vọng trong người.

Bằng không còn gọi đàn ông sao?

Ai có thể nghĩ đến, Sumettikul tổng ở công ty hô mưa gọi gió, ở nhà là một người đứng đầu thê nô, mỗi ngày nghĩ nên làm thế nào với bà xã.

"Anh, anh muốn làm gì......"

Cậu không biết làm cái gì hoặc làm thế nào, chỉ nhìn dáng vẻ này của anh có chút dọa người.

Hốc mắt đỏ ửng thoạt nhìn thật sự có thể ăn người, bị ném trên giường, cậu rụt rụt muốn chạy trốn.

"A."

Mắt cá chân bị giữ chặt, trực tiếp bị túm trở về.

Anh khoá ngồi ở trên người cậu, không cho cậu lộn xộn chạy trốn, đã  đưa đến miệng rồi chẳng lẽ còn có thể  để cậu chạy trốn được sao?

Pheromone của Alpha dần dần phóng xuất ra, cậu không thể chịu đựng, còn nghĩ sao anh lại đột nhiên đè cậu. Trong khoảng thời gian ngắn không biết nên làm gì, cắn cắn môi:

"Anh làm gì vậy?. Cái này chơi như thế nào?. Anh đừng ức hiếp em có được không......"

Đôi tay bị khống chế không thể động đậy đặt ở trên đầu, từ cổ nhìn xuống là bộ ngực bằng phẳng, bởi vì hai ngày nay vẫn luôn bị uống sữa nên phía trước hơi phồng lên.

Thoạt nhìn cực kỳ mê người giống như quả anh đào nhỏ làm đàn ông thèm nhỏ dãi.

"Anh ức hiếp em?. Anh khi nào ức hiếp em?"

Anh nhướng mày biết rõ còn cố hỏi, xác thật, chưa từng ức hiếp qua cậu, chuyện gì cũng đều theo cậu, đương nhiên trừ trên giường.

Chỗ này phải nói theo cách khác, đây là lãnh địa ở giữa trước nay đều không làm người của anh cho nên phải giáo huấn cậu thật tốt.

"Em không có làm chuyện gì sai nha..."

Cậu có chút ức uất, cậu cảm giác được cái kia từ trong tay của anh hướng chỗ nào đó tiến dần qua.

"Hu.. đừng đặt ở nơi này......"

Ý thức được anh làm cái gì, cậu có chút kinh ngạc, sao có thể đặt ở nơi này. Nào có đồ chơi lại chơi như thế này.

Nháy mắt mặt đỏ một mảnh:

"Hu hu, anh làm gì vậy?. Đây là bác sĩ cho anh,  không thể dùng lung tung, không phải như thế, hu hu......"

Anh nghiêng mặt cọ cậu:

"Bảo bối, thả lỏng, thứ này chính là dùng như vậy."

Cậu không tin:

"Sao có thể chứ, anh chính là bắt nạt em cái gì cũng không biết...hu......"

Âm thanh nuốt nước miếng bị phóng to, tràn ngập hơi thở tình dục ở bên tai nhẹ nhàng thở dốc nói:

"Bảo bối, thử cái này, nghe lời."

"Em không muốn thử cái này... Nhét vào liền không thể lấy ra......"

Sao có thể cho vào, cậu tỏ vẻ nghi ngờ. Hơn nữa đối mặt chỉ sợ không chỉ có món đồ chơi này, cầu thấy vật nam tính lớn lên ở phía dưới của anh, trong khoảng thời gian ngắn có chút nhút nhát.

Làm sao có được bảo bảo, đồ lớn như vậy nhất định sẽ đau chết.

Nhưng ở trên giường cậu nói cái gì cũng không tính, thường thường bị anh đánh.

Chưa vào được một nửa, cậu liền khó chịu dậy không nối, nắm áo gối, vừa tức vừa tủi thân nắm áo gối.

Khóc nức nở nói:

"Chờ bảo bảo trưởng thành, em nhất định phải méc với bảo bảo, anh ức hiếp em....."

Bạn nhỏ khóc thút tha thút thít nức nở, không có ai làm chủ.

Bị anh lột sạch sẽ, trên người mặc áo ngủ tơ lụa cũng bị kéo xuống, cúc áo rơi đầy đất, quần áo mặc tốt cứ như thế liền không còn.

"Bảo bảo, đừng khóc, đây là đang chữa bệnh cho em."

Anh đè điều khiển từ xa, nhìn cậu trong nháy mắt thân thể cứng lên không dám động, sau đó không thể ức chế run rẩy lên, rầm rì hai tiếng hận không thể đem đầu chôn ở trong chăn.

"Hu hu, đừng ấn cái này... Đừng..... Em không muốn chữa bệnh, em không có bệnh......"

Cậu khóc, thân thể cậu khôi phục đặc biệt tốt, cả người giống như làm từ nước, hơi chút động động cả người đều mềm thành một vũng không động đậy nổi.

"Ong ong" hai tiếng, điều khiển từ xa tùy tiện ấn hai cái, cậu cắn môi:

"Anh ức hiếp em...hu......"

"Bảo bối làm từ nước sao?. Sao lại thích khóc như thế?"

Mặt trên khóc phía dưới cũng khóc, nhìn chính là một chút cũng không đau lòng ngược lại muốn tra tấn cậu thật tốt.

Đồ kích thích này không quá bình thường, người bình thường sau khi sinh bảo bảo khoang sinh sản khôi phục về bộ dáng thường dùng.

Lợi dụng tần suất động kích thích, sau đó một lần nữa làm khoang sinh sản thức, vì mục đích chuẩn bị sẵn sàng mang thai đứa tiếp theo.

Dù sao cũng đồ dùng đứng đắn cho nên tần suất chấn động càng thêm lớn hơn một chút, cậu run rẫy không có sức lực.

Thân thể cậu rất mẫn cảm, tuy người nhỏ, tuổi không lớn, nhưng thân thể lại rất thành thục, tùy tiện động hai cái cậu một chút cơ hội phản kháng cũng không có.

"Ưm......"

Đầu óc choáng váng miệng bị lấp kín, khóc nức nở cũng bị bao phủ ở bên trong, không thể dễ dàng chạy thoát.

Anh đã sớm chịu không nổi dáng vẻ này của bảo bối nhà anh, không biết này rốt cuộc là tra tấn ai.

Cậu cọ cọ anh:

"Anh... Anh cắn em hai cái ~"

Dáng người gầy nhưng chỗ nên có đều có, hai chân thon dài, eo đã khôi phục dáng vẻ mảnh khảnh, đều là đồ đoạt mệnh.

"Bảo bối, nên đổi xưng hô."

Hai chân cậu quấn trên eo anh, khẩn cầu có thể lấy điều khiển từ xa trong tay anh.

"Đổi cái gì?. Anh đừng làm chỗ này, khó chịu......"

Có một loại cảm giác không có bị lấp đầy giống như trên người có chỗ ngứa  nhưng lại không biết chỗ nào ngứa.

Trong lòng khó chịu, trên người cũng khó chịu không nhịn được, xin anh như nào anh cũng không chịu nhả ra.

Anh nhìn cậu, tát một cái lên mông cậu, sức lực cũng không nhỏ:

"Kêu ông xã, nói đúng anh liền cho em."

"A...... Đau......"

Cậu chỉ là một con thỏ con bị ức hiếp,  cái đánh có chút đau. Thân thể trắng nõn nháy mắt liền để lại màu đỏ thoạt nhìn càng thêm mê người.

"Không nói?"

Anh xoa bóp mặt cậu, cưỡng ép cậu  xoay lưng về phía anh, đem đuôi của thỏ con nhếch lên,, sau đó liền chuẩn bị đánh người.

Bạo lực gia đình ~~~ bạo lực gia đình a~~~~

"A......"

Nửa ngày cũng không trả lời chính là phải bị đánh.

Cậu gắt gao nắm lấy khăn trải giường, cắn đầu ngón tay không muốn làm  mình quá mức chật vật. Chính là trán đã sớm đổ mồ hôi bán đứng cậu.

Do dự khi cái đánh thứ sắp đến nói:

"Bible?. Bible......?"

Anh lạnh mặt, lấy roi lấy ra, chuẩn bị đánh cậu, học sinh này như thế nào có chút ngốc?

Hơi cọ cọ, điều khiển từ xa chạy mức lớn nhất, cậu hả miệng hai mắt đẫm lệ mông lung, ngượng ngùng khó chịu.

Toàn bộ thân thể cũng không chịu được, một chút sức lực cũng không có, chính là giận run người, cậu như cá mắt cạn, vừa tủi thân vừa khó chịu.

Nức nở khóc nửa ngày cũng nói không nên lời:

"Ông...ông xã...hu hu..... tha cho em đi. Em không muốn chơi cái này......"

Món đồ chơi này một chút cũng không vui, ngược lại thật quá đáng. Không bao giờ muốn cùng anh chơi loại đồ chơi này nữa.

Quả thực thật quá đáng. Nào lại ức hiếp cậu như thế.

Sinh bảo bảo cũng không buông tha cậu, rõ ràng cậu vẫn là bảo bảo nhỏ, anh cưới thì có thời tùy lúc tùy chỗ ôm ấp hôn hít như búp bê Tây Dương sao?

Cậu tủi thân nhưng không dám tức giận.

Anh đã sớm không thể nhẫn nại, từ từ hôn từ cổ một đường xuống phía dưới hôn môi:

"Bảo bối, lại gọi hai tiếng......"

Trầm thấp khàn khàn, liền hoàn toàn biểu thị cậu gọi hai tiếng chỉ sợ cũng đã xảy ra chuyện.

Tự nhận là lực khống chế không tồi, pheromone cũng trở nên áp chế, vô pháp chống đỡ hương sữa nồng đậm này.

"Hu hu, ông xã...... Lấy ra đi, a...... Anh  lấy thứ này ra đi......"

"Chơi trò chơi, bảo bối, nghe bác sĩ nói, em đã quên chị Hana nói với em như nào sao?. Cái này phải dùng......"

Hàm cắn vành tai cậu:

"Bảo bối thả lỏng."

"Không được...ông xã, xin anh....hu hu.... Khó chịu......"

" Rất nhanh ông xã sẽ không để em khó chịu."

Ban ngày ban mặt nói không cần chơi món đồ chơi này. Này nào có thể dễ dàng.

Vốn dĩ muốn ăn cơm chiều cũng không có ăn, khăn trải giường giống như thấm nước căn bản không thể nhìn.

Một hồi lại xuống dưới, nhưng anh dọa cậu sợ muốn chết, rất nhiều lần muốn chạy, vừa đau vừa ma sát. Chính là đều bị lôi kéo mắt cá chân túm đã trở về.

"Bảo bối, ông xã không để em chạy đâu."

END CHAP 137.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com