TruyenHHH.com

|BIBLEBUILD| AUF WIEDERSEHEN

CHƯƠNG 10

Mani_itsme

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

"Sao đơ ra thế?"

Build bối rối trả lời.

"À không phải chỉ là bây giờ tối..."

"Anh không mệt."

Bible cầm ly nước lên nhấp môi, không đợi Build nói hết anh đã đáp lại, định đuổi khéo anh à không dễ đâu.

Build ngại ngùng mở ngăn kéo bàn làm việc lấy tài liệu hôm trước ra đặt lên bàn sau đó vòng ra phía đối diện Bible ngồi xuống, em giữ bình tĩnh chỉ vào những phần mình không hiểu nhờ anh giải đáp.

Bible giải thích cho Build rất cặn kẽ, luôn lấy ví dụ thực tế để em dễ hiểu nhất, chỉ tầm vài phút Build dường như nhận ra Bible thật sự rất giỏi, vẫn như ngày đầu em biết về anh.

Xong việc, Build cảm ơn anh rối rít.

"Build hiểu hết rồi, cảm ơn anh Bible nhiều lắm."

Những ngày qua em đã cố tự mình tìm kiếm thông tin về những thắc mắc nhưng dù tìm được Build cũng không hiểu hết chúng, như việc ta có một đề toán, ta có thể tìm được đáp án trên sách nhưng lại không biết cách giải như thế nào.

Bible nhìn Build cười, tay vô thức nâng lên xoa đầu em. Tóc Build vừa gội xong được em sấy khô thoa thêm dầu dưỡng tóc nên tóc rất mềm, tơi ra từng sợ cảm giác sờ vào thật thích

Build ngẩn người nhìn sang anh. Nhớ lại năm 17 tuổi khi Build giúp anh làm tốt việc gì đó anh cũng từng xoa đầu em như thế, không nhớ cảm giác năm ấy ra sao chỉ biết bây giờ em rất ngại ngùng, đôi tai đỏ lên hết rồi.

Trời bên ngoài bỗng nổi gió, Bible nhìn ra cửa thấy lá cây bay rối tung, anh đoán trời sắp mưa rồi.

Bible ở đây từ nhỏ, việc nhìn trời dự báo thời tiết luôn cần thiết và rất quan trọng. Khi đi sang nhà phụ anh thấy gió thổi mạnh hơn bình thường nên đã cho nhân viên che chắn phần nào của nông trại.

Cơn mưa cuối cùng cũng lộ diện, những hạt mưa rơi xối xả trên mái nhà, có những hạt mạnh hơn chúng tạt hẳn vào bên trong, Build vội đóng cửa sổ tránh để sàn bị ướt, em chỉ vừa dọn dẹp đây thôi không muốn phải dọn thêm lần nữa đâu.

Bible hướng ra phía cửa chính định bước ra ngoài, khi vừa chạm đến tay nắm đã nghe tiếng Build.

"Anh đi đâu thế?"

"Anh đi về."

"Nên bày ra vẻ mặt gì đây?" Build tự hỏi.

Ngài Bible à khi đến không báo trước, trời đang mưa anh lại đòi về.

Đẹp trai xin hãy bình thường.

"Mưa đang lớn lắm chút nữa tạnh bớt anh hẳn về."

"Được. Anh nghe Build."

Khoan đã. Hình như có gì đó không đúng lắm, cảm giác như bị ngta lừa giữ họ ở lại.

Bible quay về ghế ngồi nhìn Build lấy từ trong tủ lạnh ra phần nguyên liệu mua ở chợ buổi sáng, em đeo tạp dề thành thuộc sơ chế.

"Build biết nấu ăn à?"

"Build ở BangKok một mình nên thường hay tự nấu lắm, ra ngoài ăn sẽ tốn tiền Build muốn tiết kiệm."

"Sao lúc ấy không liên lạc với anh?"

Động tác tay của Build dừng lại, đắn đo không biết nên trả lời anh thế nào, qua một chút em lên tiếng.

"Build không muốn làm phiền anh."

Lại là "không muốn làm phiền."

"Anh từng chê Build phiền sao?"

Mưa bên ngoài một lớn, nước mưa tạt vào ô kính từng đợt nhưng không át được câu hỏi vừa nãy.

Lần này Build chọn im lặng, sao cứ làm em khó xử vậy?

"Anh không thấy Build phiền nên sau này đừng nói như thế nữa."

"Vâng. Build biết rồi."

Build quay sang cười với anh, nụ cười lần này đã tươi hơn trước rồi.

Build mời Bible ở lại dùng cơm, không gian ở đây khiến người ta cảm thấy ấm cúng nhưng Build có hơi lo lắng thức ăn mình nấu không hợp khẩu vị anh.

"Anh thấy sao?"

Build tròn mắt nhìn khi Bible đưa muỗng đầu tiên cho vào miệng.

"Anh chỉ mới ăn cơm trắng thôi."

Hahaha. Thật quê mà.

Lần này anh xúc thêm một ít thịt xào húng quế.

"Đồ ăn Build nấu... khụ... khụ."

"Anh Bible sao thế?"

Build hốt hoảng bước đến cạnh anh, dùng tay vuốt lưng không quên rót cho anh ly nước.

"Anh có sao không? Uống chút nước đi."

"Ngon lắm."

Khi nói còn nháy mắt nữa thì ra nãy giờ anh giả vờ làm Build lo muốn chết.

Vỗ vào vai anh Build hậm hực quay về chỗ ngồi của mình.

"Anh ghẹo Build là giỏi."

"Haha được rồi không ghẹo nữa ăn thôi."

Build nấu rất ngon, Bible ăn không để sót hạt cơm nào mặc dù trước đó anh đã ăn tối cùng ba mẹ rồi.

Ở nhà chính, khi anh đang trên tầng xuống phòng bếp đã vô tình nghe đoạn đối thoại của ông bà Sumettikul.

"Mình gọi Build qua ăn cùng đi."

"Tôi gọi rồi thằng bé nói sáng có đi chợ mua ít thức ăn cũng đã nấu cơm nên Build tự ăn ở nhà."

"Mình thấy Build có gì khác không?"

"Ông cũng thấy sao?"

"Đã thấy từ lúc Build về đây rồi."

Ông Narawat gấp lại tờ báo, tay tháo chiếc kính đặt xuống bàn, khuôn mặt hiện lên nét không vui. Bà Thip đang nấu ăn quay ra sau trả lời ông.

"Tính cách Build trầm lắng tôi có thể hiểu nhưng thằng bé khách sáo quá, câu đầu cảm ơn câu sau không muốn làm phiền... haizz."

"Chắc chúng ta cần quan tâm Build nhiều hơn, thôi ăn cơm đi có gì nói sau đã."

Dùng bữa với gia đình xong anh muốn đi dạo chút, bình thường ăn no Bible cũng sẽ đi dạo xung quanh nhà hoặc tìm Grey để chơi với nó nhưng hôm nay  anh đi trong vô định, ra khỏi khuôn viên nhà chính lúc nào không hay cuối cùng là dừng trước cửa nhà phụ.

Bên trong đèn vẫn sáng nhớ lại lời ba mẹ nói anh càng suy nghĩ nhiều hơn, bước chân đến bậc thềm rồi sững lại. Bible muốn gặp Build, không biết lý do là gì chỉ đơn giản anh muốn gặp Build, với tính của Build nếu không có việc gì mà tìm gặp em ấy có khi nào em ấy không cho mình vào bên trong không? Chợt nhớ đến tài liệu trước đó anh mượn nó làm cớ. Anh nghĩ Build sẽ nhỏ mọn tới mức không cho anh vào nhà sao? Đúng thật Bible không hiểu gì về em ấy.

Hết Grey rồi đến tài liệu, chúng như đạo cụ để Bible diễn khi muốn gặp Build. Tài liệu thì vô tri vô giác nhưng Grey có cảm xúc nếu biết chủ nhân của mình làm vậy chắc nó sẽ bỏ ăn.

Bữa cơm của cả hai đi đến hồi kết, Build no một Bible no tận mười, trong đêm anh ăn tận hai lần cơm tối, những múi cơ của anh lần lượt báo động.

Build rửa bát đưa sang anh lâu khô rồi úp lên kệ, Bible trước giờ vẫn luôn ít nói nay Build cũng học hư theo anh khiến cho gian bếp hiện tại ngoài tiếng mưa lộp bộp chẳng còn nghe gì nữa.

Ngày trước Build từng là người vui vẻ, hạnh phúc nhưng tai nạn năm đó đã cướp mất tất cả. Build tự giam mình trong phòng từ chối tiếp xúc với mọi thứ, em thấy nơi đó thật đáng sợ. Rồi anh đến đưa bàn tay nắm lấy thanh niên đang chối bỏ cuộc sống này. Em dần ổn định, bắt đầu cười, em học cách tiếp nhận thế giới bên ngoài một lần nữa.

Ngày anh né tránh, ngày anh đưa bạn gái về ra mắt, ngày mà em biết anh không thuộc về mình, trên bàn ăn khi đó cảm giác cô đơn lại ập đến. Build nhận ra trước giờ mình ở đây chỉ làm phiền mọi người, làm phiền hai bác quan tâm chăm sóc, làm phiền anh và Aracha yêu nhau.

Tối hôm từ phòng anh về Build khóc đến sưng cả mắt, chưa từng yêu ai đến khi yêu lại gặp phải tình cảnh không mấy tốt đẹp. Nằm trên giường suy nghĩ thật lâu em quyết định về lại BangKok, em muốn trốn chạy khỏi tình cảm này, xin lỗi vì em ích kỷ khi làm như thế dù biết nếu trở về nhà ông bà Sumettikul sẽ lo lắng.

Build đổi số điện thoại chỉ cho hai bác biết, em vùi đầu vào học tập, có thời gian rảnh sẽ đăng ký làm thêm, Build muốn bản thân mình thật mệt chỉ để về nhà em có thể ngủ và không nghĩ gì nữa.

Vài tháng rồi cũng quen em dần cân bằng cuộc sống, em học nấu ăn, có thời gian đều gọi video cho họ, để nói rằng em vẫn ổn. Ông Narawat lên thăm em rất nhiều lần, ông không nhắc về chuyện ngày trước, chỉ đến khi ông biết Build học xong và có ý định mở trang trại ông đã ngỏ ý bảo Build về Chiang Mai, lời ngỏ ý đó vừa hay mở ra một hành trình mới cho em và con trai ông.

Duyên phận là một điều vô cùng thú vị, đến một lúc nào đó, tất cả những bối rối trong cuộc đời sẽ có câu trả lời, đó sẽ là lúc mọi chuyện lại về đúng chỗ của nó. Những người sinh ra dành cho nhau, rồi sẽ nhìn thấy nhau và nắm lấy nhau trong cuộc đời này.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com