TruyenHHH.com

Biblebuild 098

Kể từ ngày hôm đó, bệnh viện nơi mà Build công tác cũng đã được tu sửa xong, và tất nhiên Bible cũng không đến đó nữa...anh và cậu của hiện tại như con đường ngược chiều...chỉ có thể đi về phía trước và chẳng bao giờ quay lại được phía sau...

Sau khi mẹ của Bible biết rằng Build đang công tác ở Chiang Mai, khiến bà đứng ngồi không yên...bà quyết định gọi cho anh....

Sau giờ làm việc Build đi đến điểm hẹn...bà lấy từ bên trong chiếc túi ra đưa cho anh một tấm thiệp cưới...anh mỉm cười đầy ngượng gạo đưa tay cầm lấy...

" Tuần sau là hôn lễ của Bible, cháu nhất định phải đến nhé Build...nếu có sự góp mặt của cháu thì Bible sẽ rất vui đó "

Cậu khẽ mỉm cười...

" Cháu biết bác đang nghĩ gì mà, nhưng bác yên tâm cháu đã hứa sẽ rời xa em ấy thì nhất định sẽ làm được "

Khuôn mặt thánh thiện lúc đầu bất giác biến mất thay vào đó là một nụ cười đầy giả tạo...

" Haizzz bác cũng phải cảm ơn Build, thật ra bác cũng thương Build lắm... nếu Build là con gái nhất định bác sẽ hỏi cưới Build cho Bible rồi. Nhưng tiếc quá Build lại là con trai, thôi không sao nhé vì người như cháu sẽ gặp được người tốt hơn con trai bác rất nhiều...nói gì thì nói, bác vẫn hi vọng Build sẽ đến "

Nói xong bà đứng lên cầm lấy túi xách rồi rời đi...Lúc nào bà cũng rời đi với nụ cười đầy giả tạo như thế đây không phải lần đầu, cũng chẳng phải lần thứ 3

Ngày Build bị tai nạn xe, bà tìm đến tận bệnh viện khóc lóc cầu xin anh rời xa Bible...

" Build bác cầu xin cháu có thể buông tha cho Bible được không? "

Build đưa đôi mắt đẫm lệ nhìn người phụ nữ đầy mưu mô ở trước mặt, Build sợ hãi, vì chưa bao giờ anh ngờ được rằng sẽ có một người vì đạt được mục đính mà bất chấp đúng sai như thế này...

" Cháu thương em ấy là sai sao ạ? "

Bà lắc đầu...

" Không sai, nhưng cái sai duy nhất là Build là con trai và Bible con trai bác cũng là con trai, thế nên hai đứa không thể "

Build mỉm cười...cố ý đuổi khéo bà ấy

" Cháu mệt rồi, cháu muốn nghỉ ngơi "

" Được, nhưng bác vẫn mong Build hi sinh một chút, Bible nó còn cả một tương lai dài rộng mở ở phía trước, nên bác mong Build hãy buông tha cho nó...nếu không bác buộc lòng đến gặp mẹ của Build để chị ấy khuyên nhũ Build "

Build hốt hoảng ngồi bật dậy sau câu nói của bà...

" Bác đang uy hiếp cháu sao? "

" Không...vì Bible bác có thể làm tất cả...kể cả việc làm tổn thương bất cứ ai..."

Build kích động, quỳ xuống ôm lấy chân bà mà van xin, vì mẹ của anh đã hy sinh cả đời cho anh, nên bây giờ anh chẳng muốn bà rơi nước mắt vì mình...

" Bác đừng đến gặp mẹ cháu...cháu hứa cháu sẽ không gặp, không yêu Bible nữa...nên làm ơn đi đừng làm tổn thương mẹ cháu...cháu cầu xin bác..."

Bà mỉm cười ngồi xuống đưa tay lau nước mắt cho cậu...

" Như vậy ngay từ đầu thì có tốt hơn không? Hy vọng cháu có thể giữ được lời hứa của mình, thôi bác về Build nghỉ ngơi đi nhé "

Khi bóng lưng bà khuất dần, cách cửa dần khép lại, thì cũng là lúc Build khóc không thành tiếng, sự đau đớn tủi nhục bao chùm lấy anh...yêu một người tại sau lại đau khổ đến mức này, anh không có lỗi Bible cũng chẳng có lỗi...nhưng cái giá phải trả cho cuộc tình này tại sao lại đắt đến vậy? Anh phải làm sao để ngăn trái tim mình ngừng yêu cậu đây, nói thì dễ nhưng làm không dễ chút nào...đêm hôm ấy ở thành phố Bangkok, trong căn phòng nhỏ có một người khóc đến chết đi sống lại...giá mà bà có thể đặt mình vào vị trí của anh ngay lúc này, để bà biết được rằng, trái tim bị vỡ thành trăm mảnh là loại cảm giác như thế nào....

Trải qua những chuyện thế nào, mới khiến Build đau thương tuyệt vọng đến mức mất hết hy vọng như thế này. Anh không còn đủ sức để yêu Bible... Vào ngày sinh nhật cậu, anh đã quay người đi với bao nhiêu nước mắt, hoàn toàn tuyệt vọng...anh và cậu không thể nào nữa rồi...

Build ngồi trong tiệm cafe, bất giác nước mắt cậu tuôn rơi lã chả, những kí ức mà anh đã cố chôn sâu vào góc nào đó lại vô thức nhói lên từng cơn...

Ngày hôm nay trong lễ cưới của Bible, cậu và vợ nhận được một giỏ lớn đầy sao, khi cậu ký tên nhận bưu kiện, phát hiện một hàng chữ nhỏ....

" Anh mang tất cả ngôi sao và hy vọng lưu giữ vào ngày gặp lại, chờ đợi, nhưng màu áo cưới trắng lại mặc cho người khác..."

Bible vô cùng kinh ngạc. Build vẫn đợi cậu. Cậu biết nhưng ở hoàn cảnh này, bọn họ đều không thể lùi về phía sau. Tất cả vốn đã lãng quên đều bừng lên. Cậu không còn tư cách để có được anh, chỉ có thể hoàn thành hôn lễ...

Ngày hôm nay...Build về nhà, khuôn mặt phờ phạc của anh khiến mẹ và em gái của anh vô cùng lo lắng...

" Build không sao chứ con "

Anh mỉm cười...nhìn mẹ và đứa em gái của mình...

" Mẹ...Bible em ấy cưới rồi "

" Build...Build có sao không con? "

Bà ngạc nhiên, nhìn vào ánh mắt sưng húp của anh bà vô cùng đau lòng...bà đưa bàn tay xoa đầu cậu...

" Con người ta không thể đạt được ý nguyện, tất cả mọi chuyện, Build biết "

" Build nói gì vậy con? Con có ổn không? "

Build nằm dài xuống đôi chân của mẹ mình...giọng anh nấc nghẹn...nhưng cố không cho nước mắt được rơi xuống...

" Mẹ biết không? Bible em ấy là người mà con yêu...em ấy đẹp lắm, nụ cười của em ấy như mặt trời toả nắng vậy, nụ cười của em ấy khiến cả thế giới của Build bừng sáng...Build yêu em ấy, nhưng lại không dám thổ lộ "

Build nắm chặt bàn tay của mẹ mình, bà đưa bàn tay chay sần vuốt ve mái tóc anh rồi nói...

" Vậy tại sao không thổ lộ? "

Cậu đưa ngón tay vào miệng rồi cắn chật, sau đó cố nói từng tiếng thật rõ ràng...

" Vì con biết...khi con nói ra, thì chẳng những con mà cả em ấy cũng sẽ tổn thương nữa "

Mẹ anh im lặng rất lâu, rồi vẻ mặt đau xót nhìn bé con của mình bị tổn thương đến mức này, mà không thể làm gì được...

" Điều gì khiến con không hạnh phúc và tổn thương...thì hãy bước qua nó đi Build "

Build không thể kìm nén được nữa, những giọt nước mắt đầy đau khổ của anh rơi xuống cánh mũi...

" Nhưng khó quá mẹ ơi "

" Phải, nó không hề dễ dàng...nó sẽ đau, nhưng đó là cách duy nhất khiến Build không đau đớn nữa, mẹ sẽ làm tất cả để Build hạnh phúc, cậu ấy là ai mà dám huỷ hoại nụ cười của con trai mẹ? "

Build nằm trong lòng mẹ của anh, rồi khóc thật lớn như một đứa trẻ, những đau đớn, tuyệt vọng, uất ức cứ như thế khiến anh như bùng nổ...

Sau lễ cưới, Bible trở thành người đàn ông tốt lo cho gia đình. Đắm chìm trong hôn nhân, tạm thời quên giọng nói, dáng điệu nụ cười của Build...như thế cũng tốt vì Ann cũng là người tốt, cô còn không biết đến sự tồn tại của anh...

Ngày hôm nay anh làm xong việc thì điện thoại anh hiện lên một tin nhắn

" Build, em còn nhớ anh từng nói là...anh thích 10 tháng 10, trùng hợp hôm nay cũng là ngày 10 tháng 10...Build chúc mừng kỷ niệm 6 năm ngày mình quen biết nhau nhé, à mà nếu có thể 10 giờ tối nay anh có thể đến Doi Suthep gặp em không? Build không gặp không về "

Build nhìn chiếc đồng hồ trên tay, kim đồng hồ đã điểm mười hai giờ bốn mươi năm phút, từ bệnh viện đến Doi Suthep nếu thuận lợi cũng phải mất gần 1 tiếng...anh bấm vào line để gọi cậu, nhưng mãi chẳng ai trả lời, anh đứng dậy với lấy chiếc áo khoác rồi rời đi...trên đường đi anh lúc nào cũng lẩm bẩm...

" Bible...làm ơn đừng đợi anh có được không? "

Đến nơi Build vội vàng chạy đi tìm Bible ở khắp nơi, nhưng không nhìn thấy cậu, trong lòng anh lúc này có một chút vui mừng vì cậu không đợi anh, và trái tim có chút mất mát vì không được gặp cậu...anh quay lưng chuẩn bị rời đi, bỗng từ phía sau giọng nói trầm áp quen thuộc vang lên...

" Build...em cứ nghĩ là anh sẽ không đến, Anh ở đây em vui lắm luôn đó "

Nụ cười toả nắng của Bible khiến Build như xua hết mọi mệt mỏi, và những chuyện đã qua, anh mỉm cười để lộ rõ hai má lúm vô cùng xinh đẹp....

" Sao Bible lại hẹn gặp anh ở đây? "

" Tại em từng nghe người ta nói, kiếp này cùng nhau làm công quả, dâng tráp...kiếp sau sẽ gặp lại nhau, nên là em mới hẹn anh ở đây "

Build im lặng không nói gì, bất giác như nhớ lại chuyện gì đó nên anh liền lên tiếng hỏi...

" Em với cô ấy sống hạnh phúc không? "

Bible im lặng...cậu đưa tay nắm lấy đôi bàn tay anh để đưa anh đến nơi mình đã chuẩn bị, vừa đi cậu vừa nói...

" Hôm nay là kỉ niệm 6 năm chúng ta quen biết nhau, nên em không muốn nhắc đến vấn đề khác đâu, nhanh lên đi theo em, hôm nay sẽ có sao băng đó anh "

Bàn tay của Bible vẫn ấm áp như thế, Build có thể cảm nhận được hơi ấm từ đôi bàn tay của cậu truyền đến cho anh...

Một ngôi sao băng rực rỡ phát nổ trên bầu trời, làm cả thành phố Chiang Mai sáng rực như ban ngày trong nháy mắt, Bible chấp tay như đang cầu xin điều gì đó, và rồi trong vô thức cậu nở nụ cười thật đẹp...

" Build...anh không ước gì hả? "

Build khẽ lắc đầu, cậu mỉm cười rồi nói tiếp...

" Anh Build hôm nay em có chuyện muốn nói với anh á "

Build ngạc nhiên đưa đôi mắt lấp lánh nhìn cậu...

" Em muốn nói với anh chuyện gì? "

Cậu im lặng thật lâu, sau đó lại hướng mắt về phía bầu trời đêm vô tận kia, nụ cười vẫn nở trên đôi môi của cậu...hôm nay cậu rất lạ, chính Build cũng cảm nhận được điều bất thường ấy...

" Em có đọc được một dòng tâm sự như thế này..."

Bible im lặng như đang cố kìm nén thứ gì đó đang trực tràng nơi cổ họng...rồi nói tiếp

" Có hai chàng trai yêu nhau rất sâu đậm, nhưng đến cuối cùng cả hai không thể vượt qua được định kiến của xã hội, nên họ đã để lạc mất nhau...và rồi một ngày đẹp trời, có một chàng trai trong số họ kết hôn theo sự sắp đặt của gia đình, chàng trai ấy bị trầm cảm nặng...nhưng nó là loại trầm cảm cười, người mắc bệnh, nhìn thì vui vẻ, cười nói...nên chẳng ai biết được cả "

Build rưng rưng không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt cậu...vì từng câu, từng chữ mà cậu nói ngay lúc này đều rất giống anh và cậu, cậu mỉm cười rồi nói tiếp...

" Lúc nãy Build biết em ước gì không? "

Build khẽ lắc đầu...

" Anh không biết "

" Em ước rằng, nếu em không thể lấy người em yêu...vậy hãy để em ra đi trong vòng tay của người ấy "

Giọt nước mắt Build bất giác rơi xuống, anh khóc không thành tiếng...vì sao tất cả những tổn thương suốt 6 năm qua vì một câu nói của Bible khiến nó như vỡ oà...

Ngay lúc này khi cả hai ngồi cạnh nhau, nhưng lại có một khoảng cách mà không thể chạm đến trái tim của nhau. Anh từng cố gắng bên cậu, cố gắng hiểu cậu nhưng khoảng cách quá xa hay do hai trái tim không đồng điệu. Anh nghĩ có lẽ anh nên dừng lại. Bangkok và Chiang Mai tuy song song nhưng lại ngược chiều nhau vì thế anh và cậu đều chọn cách rời xa nhau...

Lúc này Bible đã bật khóc, khi nói đến những điều mà suốt thời gian qua cậu luôn giấu kín trong lòng...chôn càng sâu nhắc đến thì càng đau...

" Đúng là em và anh như hai đường thẳng, không những song song mà còn lại ngược chiều nhau. Hẹn gặp anh ở kiếp sau để hai chúng ta lại một lần nữa tìm thấy nhau, lúc đó em sẽ can đảm hơn, và em nhất định sẽ bảo vệ người em yêu "

Những giọt nước mắt đau khổ của anh cũng đã rơi xuống từ bao giờ...anh đưa bàn tay khẽ run run để nắm lấy bàn tay cậu....

" Bible...em ổn chứ? Anh xin lỗi...xin lỗi vì đã bỏ lỡ em trong suốt thời gian qua "

Bible khẽ mỉm cười lắc đầu...

" Đối với em Build không có lỗi, người có lỗi là em, em là kẻ hèn mọn, em không dám đứng lên để bảo vệ tâm can của mình, Build có thể hứa với em...kiếp sau hãy ăn no ngủ kỹ để đợi em có được không? "

" Anh hứa...anh sẽ đợi Bible mà "

Bible mỉm cười đưa tay chạm vào khuôn mặt xinh đẹp của Build, cậu nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt đang còn đọng lại trên đôi má của người cậu yêu...

" Build...em có thể hôn anh không? "

Những giọt nước mắt hạnh phúc của anh lại một lần nữa rơi xuống, những điều tưởng chừng như đơn giản, nhưng nó lại là thứ khiến cả anh và cậu đều không dám bước qua trong suốt những năm tháng đau đớn ấy...cuối cùng giờ phút này đây họ đã có thể buông bỏ mọi thứ để được sống thật với mình, anh khẽ gật đầu....

" Được "

Bible đặt lên môi Build một nụ hôn đầy trân trọng, khoảnh khắc hai đôi môi chạm vào nhau...khiến cả hai bật khóc nức nở, sự mặn đắng của nước mắt, hoà quyện vào sự ngọt ngào từ đôi môi của cả hai...cảm giác hối tiếc xen chút tội lỗi và sự dằn vặt không nói nên lời, dưới bầu trời đêm họ trao nhau nụ hôn đầu tiên, đầy ngọt ngào...cậu rời môi anh, sau đó đưa hai tay sờ lấy khuôn mặt anh, cậu đưa trán chạm vào trán anh rồi khóc không thành tiếng...tiếng nấc nhẹ nhưng cũng đủ khiến khung cảnh ngay trước mắt thê lương đến xé lòng...

Tiếng khóc của hai con người thống khổ, day dứt, tuyệt vọng cứ như thế vang vọng như xé tan màn đêm vô tận...

Trời càng về khuya Doi Suthep càng lạnh dần...Bible cởi chiếc áo khoác màu đen, điểm tô thêm một chút màu xanh dương, cậu đắp lên cho anh...anh tựa đầu vào vai cậu...khoảnh khắc này đây, ở trong sâu thẳm của cả hai đều muốn nó ngưng động...hai bàn tay đan xen vào nhau, cả hai nắm thật chặt tay của đối phương, vì họ biết khi đôi tay ấy buông ra thì họ sẽ lại trở về với thực tại tàn khóc...

" Build...hứa với em, dù sau này có em ở bên cạnh anh hay không, thì anh hãy sống thật vui vẻ nhé "

Build không biết loại cảm giác này là như thế nào, nhưng câu nói cậu vừa thốt ra khỏi miệng khiến anh càng siết chặt đôi tay kia, anh sợ bất giác buông đôi tay của cậu là cả đời lạc mất nhau mãi mãi...

" Bible...em cũng phải hứa với anh, sau đêm nay em cũng phải sống thật hạnh phúc có biết không? "

Bible im lặng không nói gì, chỉ mỉm cười cậu ngước lên nhìn bầu trời đêm vô tận rồi quay sang nhìn anh...

" Build...em có thể ôm anh không? "

Chưa đợi Build trả lời, thì Bible đã nhốm người qua ôm lấy anh...giọng nói nấc nhẹ ở cổ họng...

" Cái ôm này, em trả lại hết cho anh những năm tháng đầy hối tiếc, trả cho anh những giọt nước mắt đau đớn, tuyệt vọng mà em đã gây ra...em xin trả hết cho anh "

Những bông tuyết đầu mùa rơi rụng, bông tuyết li ti rơi trên mái tóc đen mượt của người cậu yêu, cậu đưa tay nhặt bông tuyết ấy rồi khẽ nói...

" Build...em yêu...a..."

Chưa kịp thốt ra tiếng yêu, cổ họng cậu như nghẹn lại, hoá ra lời yêu nói ra lại khó đến vậy, đến cuối cùng ba từ " Em Yêu Anh " cậu chẳng thốt ra được...cậu lén nhìn anh thật lâu, như cái cách cậu thương anh suốt 6 năm mà chưa một lần thổ lộ

" Tuyết đầu mùa đẹp thật, nhưng không đẹp bằng anh..."

"Bible...hôm nay em lạ lắm, em ổn không? "

Bible im lặng trốn tránh câu hỏi của anh...đột nhiên nắm tay anh đứng lên...

" Trời khuya rồi, tuyết cũng bắt đầu rơi nặng hạt rồi, chúng ta về thôi anh "

Cậu đưa anh về đến nhà, lúc này đồng hồ cũng đã điểm 3h sáng, khi anh chuẩn bị bước xuống xe, cậu kéo anh lại, rồi ôm chằm lấy anh, giọng cậu khẽ run lên...

" Build...đôi mắt của anh rất đẹp, và nó tồn tại để nhìn ngắm những thứ tốt đẹp, chứ không phải dành để khóc...tạm biệt anh thời thanh xuân của em "

Build mỉm cười, rồi đưa tay xoa lưng cậu...

" Bible...em làm như sau này chúng ta không gặp nhau nữa vậy "

" Ừm...sẽ không gặp nữa...thôi anh vào nhà đi "

Nụ cười anh chợt tắt...

" Ừm em về cẩn thận "

Cậu ngồi trên xe nhìn theo bóng lưng của người mình yêu khuất dần, bất giác cậu gục đầu xuống vô lăng, sau đó cậu bật khóc nức nở...thời khắc này với cậu tại sao lại đau đớn đến mức như thế...ngày hôm nay tiếng yêu đành khép lại...bằng nụ hôn, cái ôm và nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com