BHTT | Tự Viết | Thư ký Duyên, Phó tổng cho mời
Chương 28
HAVAS dĩ nhiên vẫn sẽ tập trung cho lĩnh vực hàng đầu chính là bất động sản, nhưng Vân quyết định sẽ đánh vào hai lĩnh vực khác nữa là công nghệ thông tin với HAVAS Technology và vàng bạc đá quý với HAVAS Jewery."Tổng giám đốc, cô có chắc không? Bất động sản và công nghệ thông tin thì không nói, nhưng vàng bạc đá quý ở Việt Nam đang bị ALANE Jewery và ELJ độc chiếm, hơn nữa tuổi đời của họ cũng có hơn năm mươi năm, bình thường hai cái quý công ty này đấu nhau cũng sức đầu chảy máu, chúng ta chỉ là những tay mơ còn non trẻ, trực tiếp nhảy vào như vậy khác nào lấy trứng chọi đá, chưa kịp làm cái gì đã bị đánh cho không thể trở mình?"Vân ngồi kế bên vị chủ tịch hội đồng quản trị, cô là một trong bốn vị cổ đông sáng lập đồng thời cũng là tổng giám đốc của HAVAS, thông thường trong một công ty rất nghi kị bên sở hữu tham gia trực tiếp vào quản lí điều hành như thế này, nhưng ở đây, cô là luật. Duyên nhìn cô một bộ vân đạm phong khinh tay chống cằm, môi son khẽ nhếch, nàng biết đây chính là cái loại thái độ càng khôn trong tay ta mà tam tiểu thư vẫn vô thức thể hiện ra bên ngoài, như vậy hẳn là cô đã có tính toán từ lâu rồi."Đúng là so về tuổi đời cùng uy tín thì chúng ta không cách nào so với bọn họ...""Vậy tại sao cô còn-""Nhưng Tần đổng sự trưởng yên tâm, chúng ta có một thứ mà bọn họ không có."____"Mùa hè năm nay, các quý cô phát sốt vì bộ sưu tập phụ kiện mang tên MAY FOREST của một cái tên hoàn toàn mới nổi, HAVAS Jewery, được biết, bộ sưu tập này gồm có vòng charm, dây chuyền cùng với nhẫn, nhưng điều gì đã khiến MAY FOREST trở thành xu hướng? Theo khảo sát của chúng tôi, đối tượng khách hàng chính của BST này là các quý cô từ 17 đến 25 tuổi, trong một môi trường hoàn toàn bị bão hòa bởi các thiết kế cũ kĩ và có phần già dặn, sự kết hợp giữa charm bạc cùng với đá Emerald như thổi một làn gió mới vào thị trường vàng bạc đá quý hiện nay-""Vậy, thứ mà bọn họ không có chính là sự đổi mới sao, tổng giám đốc? Thật là, ngay từ đầu chị cứ nói thẳng ra có phải tốt hơn hay không." Duyên tắt TV, nhìn cái người đang nở nụ cười dương dương tự đắc ở đằng kia, bộ dạng này không phải chính là muốn nói còn không mau đến khen ta thì còn gì nữa."Bảo bối, như vậy thì còn gì thú vị." Cô theo thói quen vỗ vỗ đùi mình, ngụ ý bảo bối mau đến ngồi vào lòng ta đi."Chị đứng đắn một chút, đây không phải ở Võ thị, xung quanh toàn là một đám người lạ mặt, cũng không biết có tên chó săn nào trộn lẫn vào đây không, mọi hành động của chị tùy thời đều có thể bị bắt gặp, em thì không sao, nhưng còn chị thì không ổn đâu.""Có cái gì không ổn nha? Ở đây cũng không có ai ngoài chúng ta, hơn nữa nếu bị bắt gặp, tôi sẽ đi trước một bước lập tức mở họp báo cùng em công khai, lũ chó săn ấy cũng không đoạt được miếng thịt nào ha ha ha."Không cho phép nàng kháng cự, cô chưa nói dứt câu đã kéo nàng ngồi vào lòng mình, Vân vẫn thực sự rất yêu thích được ôm nàng như thế này, cùng nàng da thịt thân cận, cùng nàng mười ngón tương khấu, mùi nước hoa thoang thoảng của nàng tràn ngập khoang mũi cô, ngắm nhìn sườn mặt tinh xảo xinh đẹp của nàng gần trong gang tất, ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc từ trên cao nhìn xuống, Vân đột nhiên có loại cảm giác trong tay có thiên hạ, trong lòng có mỹ nhân, loại cảm giác này đúng là không tệ một chút nào."Hai kẻ khổng lồ bọn họ tuy có thâm niên cũng có uy tín, nhưng bọn họ đã bỏ qua một phân khúc khách hàng vô cùng tiềm năng, đó là các cô gái ở độ tuổi thanh thiếu niên, bao nhiêu năm nay bọn họ vẫn đánh nhau xem ai mới là kẻ được bọn người trong giới thượng lưu yêu thích nhất, như vậy thị trường trẻ cứ để chúng ta thoải mái tung hoành rồi."Nhưng mà lời cô nói quả không sai, báo cái tài chính trước mặt chính là bằng chứng thuyết phục nhất, các cổ đông ban đầu còn nghi kị nhưng sau chuyện này liền có chút lung lay rồi, bọn họ vẫn cứ nghĩ phú nhị đại như cô sẽ chẳng làm được trò trống gì ngoài phá tiền của cha mẹ, nhưng có lẽ tam tiểu thư vẫn là ngoại lệ, cái danh tiểu thần đồng năm đó không phải chỉ là hữu danh vô thực."Như vậy, tiếp theo chúng ta thừa thắng xông lên sao?""Không, lúc này thừa thắng xông lên chính là gây chú ý với bọn họ, tuy nói rằng chúng ta và bọn họ không cùng một mục tiêu nhưng nếu không biết giới hạn chúng ta vẫn sẽ là cái gai trong mắt cần phải bị nhổ bỏ.""Như vậy, chị nghĩ sao nếu chúng ta hợp tác với một trong hai?""Ý hay, nhưng chưa phải lúc này, tạm thời cứ nhìn bọn họ đánh nhau chúng ta làm ngư ông đắc lợi, hơn nữa, âm thầm quan sát một thời gian sẽ biết bên nào mới thật sự là kẻ mạnh.""Như vậy, tiếp theo chúng ta sẽ làm cái gì."Vân vuốt cằm như có điều suy nghĩ, cô phóng tầm mắt ra xa, hướng về phía Tây thành phố."Bảo bối, ngày mai cùng tôi đi thăm bọn trẻ không?"Duyên vẫn chưa hiểu sự tình tại sao lại đột ngột bị cô bẻ lái như vậy, nhưng nàng vẫn mơ mơ hồ hồ hướng cô gật đầu.--Hôm nay vừa kết thúc giờ làm cô liền kéo nàng rời khỏi công ty, đây thật không giống tác phong của tam tiểu thư tham công tiếc việc một chút nào. Cô không nói không rằng chở nàng đến một khu trung tâm thương mại, nàng mới biết là cô định mua quà cho bọn trẻ bí ẩn kia."Mua nhiều bánh kẹo đồ chơi như vậy, rốt cục những đứa trẻ đó là ai mà có thể khiến tam tiểu thư lưu tâm như vậy nha?"Vân mỉm cười, cũng không vội trả lời nàng, cô chuyển hết túi đồ sang tay trái, tay phải nắm lấy tay nàng, hai nữ nhân dung mạo hoàn mĩ như tượng tạc, lại toả ra một thân khí chất bất phàm tay đan tay bước trong ánh nắng hoàng hôn đỏ rực vẽ nên một bức tranh rực rỡ chói mắt, xinh đẹp dị thường."Ngày mai em sẽ biết, tin tôi đi, đến đó rồi em sẽ không thể không động lòng đâu, a, chúng ta qua bên kia mua thêm chút quần áo đi." Cô nâng tầm mắt hướng về một cửa hàng quần áo cho trẻ em."Được rồi."--Trời đã chập tối, nàng và cô chất túi nhỏ túi lớn vào cốp xe, dường như mua nhiều đến nỗi có chút không chứa hết rồi."Đã trễ như vậy rồi, hôm nay có muốn ra ngoài ăn không? Xem như là chúng ta hẹn hò một bữa, nghĩ lại cũng chưa từng cùng em có một bữa tối đàng hoàng nào.""A, cuối cùng chị cũng nghĩ đến chuyện này sao? Nhưng mà hôm nay có tiếp tục chuốc say để khai thác thông tin sau đó liền lợi dụng để mò vào giường của người ta hay không đây?""Ách- ha ha, bảo bối, em biết chuyện ngày đó rồi sao?""Chị nghĩ lão bà của chị là tiểu bạch thỏ ngốc manh hay sao? Đừng nói nữa, lên xe đi.""Bảo bối... em vừa nói lão bà sao?" Tam tiểu thư bị hai chữ lão bà của nàng làm cho ngây ngẩn ra đó, không thể nào! Bảo bối da mặt mỏng của cô hôm nay lại có thể nói ra hai từ lão bà này hay sao?!"..." không nghe kịp liền mặc kệ chị, hảo hán không nói hai lời."Bảo bối! Tôi yêu em chết mất a a a!" Cô không nhịn được kéo nàng lại hôn hai cái khiến những người qua đường gần đó không khỏi ngoái lại nhìn."Được rồi, mọi người đang nhìn kìa, vào xe nhanh lên!""Tuân lệnh, bà xã đại nhân!" --Vốn cùng một khẩu vị thanh đạm không thích các loại đồ ăn quá nhiều gia vị, cả hai liền quyết định hướng đến một nhà hàng Nhật ở gần đó, nơi này không quá nổi tiếng, nhưng lại bị nàng truy ra, từ đó về sau vẫn luôn là địa điểm yêu thích của nàng.Đường đi không xa lắm, lại không có kẹt xe, mười lăm phút sau nàng và cô đã có mặt tại nhà hàng Nhật kia."Duyên! Chào mừng em, lâu lắm không thấy trở lại nha."Vừa bước vào trong, anh chàng đầu bếp đã tươi cười hướng về nàng trêu chọc, liếc sơ liền biết hẳn là đôi bên hẳn là rất thân thiết rất quen thuộc nhau đi."Kousuke, thật xin lỗi, dạo này ở công ty hơi nhiều việc, anh vẫn khoẻ chứ?""Thì ra là vậy, anh vẫn khoẻ, hôm nay em đến cùng bạn sao- ách, lão bản hảo!"Vân đưa mắt nhìn nàng lại nhìn sang anh chàng đầu bếp tên Kousuke kia, cuối cùng cũng nhớ tới sự tồn tại của tôi rồi sao?"... xem ra cậu rất xem trọng nàng đi, vừa thấy nàng trong mắt liền không chứa được cái gì khác, ngay cả tôi cậu cũng không đặt vào mắt nha.""Ha ha, lão bản cứ đùa, hôm nay hai người là khách hàng lớn nhất ở đây, mời đi lối này." Kousuke dẫn hai người các cô vào một gian phòng được bày biện rất tinh xảo, lại thức thời lui ra, thôi xong rồi, tháng này có phải hắn bị trừ phân nữa tiền lương hay không a?"Lão bản, chị có cái gì muốn nói không?""A, cái này, thật không nghĩ lại trùng hợp như vậy, Kousuke ngày đó còn là một tiểu đầu bếp vô danh du học ở Nhật về, một lần tình cờ tôi được nếm thử tay nghề của cậu ta, liền nghĩ ta ý định sẽ mở một nhà hàng Nhật, thuê cậu ta làm bếp trưởng, vốn chỉ định mở ra nơi này để thoả mãn cái bao tử của mình thôi, không ngờ cậu ta cũng có chút tài nghệ, bao nhiêu năm qua kinh doanh cũng có chút lợi nhuận, khách nhân ở đây không nhiều nhưng đều là khách quen, thật không ngờ đến em cũng là khách quen ở nơi này.""Ai, tam tiểu thư, có nơi nào Nguyễn gia các người không có phần trong đó hay không đây?""Vậy tiểu thư ký, có tên nam nhân nào em lướt ngang mà không bị em câu đi mất hay không? Một tên nhát gái như Kousuke cũng không biết trái phải đặt tâm tư lên người em, này có chút không thể chấp nhận nha." "Thật ngại quá, về chuyện câu dẫn nhân tâm tôi còn phải học hỏi tam tiểu thư nhiều, riêng chị thì không phải nam nữ đều ăn thông sao?""Bảo bối, mẹ lại gọi đến thổi gió vào tai em đúng không? Ai nha em nghe những thứ văn chương dã sử mẹ thêu dệt nên làm cái gì, lúc trước chẳng qua chỉ là giúp đỡ một nam đồng học bị thương mẹ liền suy ra cả một câu chuyện ba vạn chữ.""A? Chỉ như vậy sao? Còn chuyện gì nữa không?""Cái này... ở cấp ba chỉ giúp đỡ một tiểu cô nương khoá dưới giải mấy bài tập nàng liền bồng bột cảm nắng tôi vài hôm mà thôi, chuyện cũng đã rất lâu rồi, bây giờ hẳn là nàng cũng lấy chồng sinh con rồi đi.""Ừm? Còn gì nữa không?""Còn có-" khoan đã, sao lại có một cảm giác bị nàng gài vào tròng không đánh tự khai vậy nhỉ? "Không còn gì nữa, tôi vẫn giữ vẹn sơ tâm để chờ được dâng hiến cho em nha.""Tam tiểu thư hẳn là có rất nhiều sơ tâm đi." Tuy là bộ dạng khi ghen lại không thừa nhận của nàng vô cùng đáng yêu, nhưng là cô vẫn cứ thích bộ dạng khi nàng vui vẻ hơn, tam tiểu thư lại chuẩn bị mò sang vuốt đuôi lão bà của mình thì đột nhiên từ ngoài hành lang vọng vào những tiếng cãi vã xô xát.====Xin hãy tha thứ cho chiếc pónk học khác ngành không biết mô tê gì về mấy chuyện kinh doanh bất động sản hay luật kinh tế này, mấy plot trong đây mình toàn bịa thoi nha mọi người hi vọng những anh chị đi trước hoặc các bạn nào thấy sự ngớ ngẩn của mình xin vui lòng nhắc cho mình biết chứ đừng cười pé tội nghịp nha hiuhiuhiu :')
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com