Bhtt Np Di San Cuoi Cung Yennguyen
Một buổi tối, cả ba người đang cùng nhau ngồi trên chiếc sofa lớn ở phòng khách, xem một bộ phim hài lãng mạn. Lưu Uyển Nhi, với một bát bỏng ngô trong tay, đang tựa đầu vào vai Tiểu Mặc, thỉnh thoảng lại bật cười khúc khích. Lý Tiểu Mặc thì bị kẹp ở giữa, một bên là hơi ấm ngọt ngào của Uyển Nhi, một bên là sự im lặng nhưng không còn quá xa cách của Dương Mẫn Thư, người đang giả vờ đọc tài liệu trên máy tính bảng nhưng ánh mắt thỉnh thoảng vẫn liếc về phía màn hình tivi.Đó là một khung cảnh bình yên đến lạ thường, một bức tranh gia đình mà không ai trong họ từng dám mơ tới.Đang lúc đó, điện thoại của Lưu Uyển Nhi reo. Nàng nhíu mày khi thấy số của trợ lý Lý Tú Anh. "Chắc lại là công việc." nàng nói với vẻ không vui. "Hai người xem trước đi, chị lên phòng nghe điện thoại một lát."Khi Uyển Nhi vừa đi khỏi, không khí giữa hai người còn lại có khác biệt. Lý Tiểu Mặc chủ động nắm lấy bàn tay đang để trên đùi của Dương Mẫn Thư. Màn hình tivi vẫn đang chiếu những cảnh phim hài hước, nhưng không ai thật sự để tâm. Đúng lúc này, thiết bị liên lạc của Tiểu Mặc khẽ rung lên. Là tin nhắn từ Hạ Vy.Cô mở ra xem, rồi ngập ngừng quay sang Mẫn Thư."Mẫn Thư," cô nói khẽ. "Hạ Vy nhắn tin hỏi... tối mai cô ấy có thể đến nhà chơi được không? Cô ấy nói, có thể cuối tuần này sẽ phải rời khỏi đây một thời gian."Dương Mẫn Thư đặt máy tính bảng xuống, ánh mắt nhìn Tiểu Mặc. Nàng im lặng suy nghĩ một lúc. Lý trí của nàng ngay lập tức phản đối việc để một người ngoài vào căn cứ bí mật của họ. Nhưng rồi nàng lại nhìn thấy sự hy vọng và mong chờ trong đôi mắt của Tiểu Mặc. Nàng biết cô gái này đã phải trải qua quá nhiều chuyện, đã rất lâu rồi không có được một cuộc gặp gỡ bạn bè đúng nghĩa. Nàng nhớ lại quyết tâm của chính mình, rằng sẽ chấp nhận những người mà Tiểu Mặc quan tâm."Được," Mẫn Thư cuối cùng cũng gật đầu. "Cứ mời cô ấy đến. Ngày mai chị và Uyển Nhi đều sẽ ở nhà vào buổi tối. Chúng ta sẽ chuẩn bị một chút để đón người bạn đầu tiên của em ghé thăm."Lời nói của nàng khiến Tiểu Mặc vô cùng vui mừng. "Cảm ơn chị!"Hai người còn chưa nói thêm được gì thì Lưu Uyển Nhi đã bước xuống lầu, nhưng sắc mặt nàng lúc này trông rất kỳ lạ và nghiêm trọng.Nàng cầm lấy điều khiển, tắt tivi đi."Có chuyện gì sao?" Mẫn Thư hỏi, nhận ra ngay vẻ mặt khác thường của Uyển Nhi.Uyển Nhi gật đầu, ngồi xuống đối diện họ. "Công ty vừa gọi điện. Họ nói rằng Trần Vỹ đã nộp đơn xin nghỉ việc và bay ra nước ngoài ngay trong đêm qua. Mọi liên lạc đều bị cắt đứt." Nàng nhìn Mẫn Thư, ánh mắt đầy nghi hoặc. "Không biết có chuyện gì mà ông ta phải đi gấp như thế, từ bỏ cả sự nghiệp đã xây dựng bao năm qua."Dương Mẫn Thư thản nhiên rót cho mình một tách trà. "Tôi đã thúc đẩy một chút trong chuyện đó." nàng nói, giọng bình thản như đang bàn về thời tiết.Cả Uyển Nhi và Tiểu Mặc đều sững sờ.Mẫn Thư nhấp một ngụm trà. "Hắn lâu ngày không có động tĩnh gì liên quan đến tổ chức Aegis. Theo tôi đoán, hắn không phải là thành viên cốt lõi, chỉ là một kẻ được thuê để giám sát cô. Đã vậy còn nghiện cờ bạc, một quân cờ đã hết giá trị sử dụng thì sớm muộn gì cũng sẽ bị vứt bỏ."Nàng đặt tách trà xuống, ánh mắt lạnh lẽo. "Hiện tại cô sống ở đây, đã hoàn toàn thoát khỏi sự theo dõi của hắn, hắn xem như vô dụng. Vì vậy hôm trước, tôi đã 'vô tình' để lộ địa chỉ của gia đình hắn cho một tổ chức đòi nợ ở Macau mà hắn đang nợ một số tiền rất lớn. Có lẽ, rời khỏi đất nước này là lựa chọn duy nhất của hắn."Lưu Uyển Nhi nghe mà hoảng hốt không thôi. Nàng biết Mẫn Thư tàn nhẫn và quyết đoán, nhưng không ngờ nàng lại có thể ra tay một cách nhanh gọn và hiệu quả đến vậy. Chỉ bằng vài động thái sau lưng, nàng đã loại bỏ được một mối nguy hiểm lớn đã kiểm soát nàng suốt bao năm qua. Nàng nhìn Mẫn Thư bằng một ánh mắt vừa có sự e dè, lại vừa có sự ngưỡng mộ.Cuộc chiến của họ, với một người như Dương Mẫn Thư dẫn đầu, có lẽ thật sự có hy vọng.Giữa sự im lặng đó, Lý Tiểu Mặc, người từ nãy đến giờ chỉ lắng nghe, bất chợt lên tiếng. Giọng cô không còn sự ngây thơ hay sợ hãi, mà là một sự bình tĩnh đến lạ thường."Trần Vỹ đi rồi." cô bắt đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào Mẫn Thư. "Vậy ai sẽ thay thế ông ta? Aegis sẽ không dễ dàng bỏ qua một 'đối tượng' quan trọng như chị Uyển Nhi đâu, phải không?"Mẫn Thư nhướng mày, trong mắt ánh lên một tia hài lòng. "Một câu hỏi rất hay. Chị cũng đang nghĩ đến việc đó. Chắc chắn chúng sẽ có động thái mới, và chúng ta cần phải đi trước một bước."Uyển Nhi lúc này cũng lên tiếng: "Chị cũng đã nghĩ tới, nên lúc nãy đã yêu cầu công ty cho Tú Anh đảm nhận vị trí của Trần Vỹ. Công ty cũng đã đồng ý. Tạm thời chỉ có cách đó."Tiểu Mặc gật đầu, rồi nói tiếp, giọng nói đầy sự quyết tâm. "Vậy còn em... em có giúp được gì cho hai chị lúc này không?" Hai Omega cùng lúc quay sang cô, ánh mắt liếc qua bàn chân vẫn còn băng bó: "Em chỉ cần dưỡng bệnh là được."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com