Bhtt Np Di San Cuoi Cung Yennguyen
Buổi chiều hôm đó, sau khi họ về đến nhà, Dương Mẫn Thư vẫn chưa về. Căn biệt thự chỉ có hai người họ. Lưu Uyển Nhi, sau khi tắm xong, chỉ quấn một chiếc khăn tắm mềm mại quanh người. Nàng đứng trước gương, nhìn hình ảnh của chính mình. Nàng biết vũ khí lớn nhất của mình là gì. Và đêm nay, nàng quyết định sẽ sử dụng nó. Mái tóc dài còn ẩm ướt nhỏ từng giọt nước xuống bờ vai trần. Nàng cầm theo một chai rượu vang đỏ quý hiếm mà nàng đã mua trong chuyến công tác ở Pháp, bước đến trước cửa phòng Lý Tiểu Mặc và gõ cửa.Tiểu Mặc cũng vừa tắm xong, cô đang lau tóc, nghĩ ngợi vẩn vơ về những chuyện đã xảy ra. Nghe tiếng gõ cửa, cô nghĩ là quản gia mang nước lên, liền ra mở.Cánh cửa vừa mở, cả thế giới của Lý Tiểu Mặc như ngừng lại.Trước mặt cô là một cảnh tượng đầy quyến rũ đến mức khiến người ta nghẹt thở. Lưu Uyển Nhi đứng đó dưới ánh đèn vàng ấm áp của hành lang. Nàng chỉ quấn một chiếc khăn tắm, để lộ ra đôi vai thon thả, xương quai xanh tinh xảo và đôi chân dài trắng nõn. Làn da của nàng sau khi tắm xong còn ửng hồng, lấp lánh những giọt nước nhỏ li ti như những viên kim cương. Mái tóc đen dài ẩm ướt được nàng vén qua một bên, để lộ chiếc cổ cao kiêu hãnh và vết đánh dấu mờ mờ trên đó.Và rồi là mùi hương. Mùi hương hoa lan ngọt ngào đặc trưng của nàng hòa quyện với mùi sữa tắm thanh khiết và hơi nước ấm nóng, tạo thành một sự cám dỗ không thể kháng cự, đánh thẳng vào bản năng của Alpha trong người Tiểu Mặc.Cô đứng đó, sững sờ, cổ họng khô khốc. Lý trí của cô gần như ngừng hoạt động. Bản năng Alpha bên trong đang gầm thét đòi chiếm hữu vẻ đẹp trước mắt. Nhưng lý trí của một con người bình thường, sự tôn trọng mà cô dành cho người phụ nữ này, đã ghì chặt con thú đó lại.Uyển Nhi nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt Tiểu Mặc, nàng khẽ mỉm cười, đôi mắt hoa đào mơ màng như chứa cả một biển tình. Nàng giơ chai rượu lên."Chị có chai rượu mới này," Uyển Nhi nói, giọng mềm mại như nhung, từng chữ đều như đang rót mật vào tai cô. "Uống với chị một ly được không, Tiểu Mặc?"Tiểu Mặc cố gắng nuốt nước bọt. Cô không thể nói được lời nào, chỉ có thể vô thức gật đầu.Nàng bước vào phòng, không đợi cô trả lời thêm. Nàng lướt qua người cô, chiếc khăn tắm mềm mại vô tình cọ vào cánh tay cô, để lại một cảm giác bỏng rẫy. Tiểu Mặc vội vàng đóng cửa lại, lưng dựa vào cánh cửa lạnh lẽo, cố gắng hít thở để lấy lại bình tĩnh.Cô tôn trọng nàng, không muốn làm điều gì có lỗi với sự hoàn hảo này. Và cô càng sợ bị nàng xem như một tên ngốc chỉ biết nghĩ đến chuyện bậy bạ. Nhưng trong tình cảnh này, việc cố tỏ ra bình tĩnh, có lẽ là điều khó khăn nhất mà cô từng phải làm trong đời.Thấy Tiểu Mặc chỉ đứng đó, gương mặt có phần căng thẳng và né tránh, trái tim Uyển Nhi khẽ nhói lên. Bình tĩnh như vậy sao? Nàng đã phơi bày dáng vẻ quyến rũ nhất, yếu đuối nhất của mình, nhưng cô gái này vẫn giữ một khoảng cách đầy tôn trọng. Sự tôn trọng đó, trong mắt Uyển Nhi lúc này, lại giống như sự thờ ơ. Chẳng lẽ thấy mình như thế này mà em ấy không có chút cảm xúc hay ham muốn gì sao? Hay trong lòng em ấy, thật sự chỉ có chỗ cho một mình Dương Mẫn Thư?Một sự liều lĩnh và quyết đoán dâng lên. Nàng sẽ không chấp nhận thất bại.Cạch. Uyển Nhi khóa trái cửa phòng lại. Âm thanh đó khiến Tiểu Mặc giật mình. Nàng từ từ tiến lại gần Tiểu Mặc, mỗi bước đi đều giải phóng một chút pheromone ngọt ngào của mình, biến không khí trong phòng trở nên đặc quánh và đầy cám dỗ. Nàng đẩy nhẹ cô gái đang ngơ ngác ngã xuống giường."Uyển Nhi... chị..." Tiểu Mặc hoảng hốt, định ngồi dậy."Uống đi." Uyển Nhi không cho cô cơ hội. Nàng cầm ly rượu vang đỏ, ngồi xuống bên cạnh, một tay nhẹ nhàng nâng cằm Tiểu Mặc lên, tay kia đưa ly rượu đến sát môi cô. Mùi rượu vang thơm nồng hòa quyện với mùi hương của nàng, tạo thành một sự mê hoặc khó cưỡng.Tiểu Mặc biết không thể từ chối, cô hé miệng, để cho dòng nước màu đỏ sóng sánh chảy vào. Ngay lập tức, như một dòng nước ấm chạy trong cơ thể, cả người cô như bị đốt lên, nóng hừng hực."Sau lần đánh dấu tạm thời trước," Uyển Nhi thì thầm, giọng nói như có ma lực, cúi xuống gần sát mặt Tiểu Mặc. "Em chưa từng chạm vào chị lần nào nữa. Chị cũng từng nghĩ, có lẽ chuyện của chúng ta không nên vội vàng..."Nàng đang nhại lại chính những suy nghĩ trong đầu Tiểu Mặc."...nhưng bây giờ chị không muốn đợi thêm nữa." Giọng nàng đầy mê hoặc. Nàng giải phóng nhiều mùi hương hơn nữa, mùi hương hoa lan quyến rũ lấp đầy căn phòng. Nàng hôn nhẹ lên má Tiểu Mặc, rồi ghé vào tai cô, hơi thở nóng rực. "Hay là... chị không đủ hấp dẫn với em sao, Tiểu Mặc?"Lời nói và mùi hương đó như một liều thuốc kích thích cực mạnh. Cộng với cảm giác lâng lâng và nóng rực do rượu mạnh mang lại, tất cả như phá tan mọi phòng tuyến lý trí của Tiểu Mặc. Cơn ham muốn mà cô đã cố gắng đè nén vì sự "tôn trọng" đang muốn bùng nổ. Mùi hương Alpha của gỗ đàn hương và sương mai cũng không thể kiềm chế được mà tỏa ra, đáp lại lời mời gọi của Omega.Thấy đôi mắt của Tiểu Mặc đã bắt đầu mơ màng, Uyển Nhi tiếp tục đuổi theo, không cho cô có thời gian bình tĩnh lại."Chị yêu em, Tiểu Mặc. Em không yêu chị sao?" Nàng hỏi, tay khẽ lướt trên gương mặt đang nóng bừng của cô. "Nếu yêu chị, thì ngay lúc này... chứng minh cho chị thấy điều đó đi."Lời nói của Uyển Nhi như một mồi lửa, đốt cháy chút lý trí cuối cùng của Lý Tiểu Mặc. Bản năng Alpha hoàn toàn chiếm lấy cô.Cô muốn người này! Ngay bây giờ!Bằng một chuyển động nhanh và đầy sức mạnh, cô lật người lại, giờ đây cô là người ở thế chủ động. Uyển Nhi khẽ kêu lên một tiếng kinh ngạc, nhưng trong mắt nàng lại ánh lên sự phấn khích và chờ mong. Tiểu Mặc chống hai tay xuống nệm, cơ thể rắn chắc của cô bao trùm lấy thân hình mềm mại của Uyển Nhi. Đôi mắt cô sâu thẳm, rực cháy một ngọn lửa chiếm hữu, nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng của người dưới thân.Cô không vội vàng. Cô từ từ cúi xuống, khoảng cách giữa họ thu hẹp lại. Uyển Nhi có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của cô phả lên da mặt mình, cảm nhận được mùi hương gỗ đàn hương và sương mai đang bao bọc lấy nàng, vừa mạnh mẽ vừa trong lành.Và rồi, môi của họ chạm vào nhau.Một nụ hôn sâu, mãnh liệt và đầy tính khẳng định chủ quyền. Tiểu Mặc hôn như một kẻ chết đuối tìm thấy không khí, vừa tham lam vừa có chút vụng về của lần đầu hôn môi, nhưng lại vô cùng mãnh liệt. Nàng nếm được vị rượu vang còn vương lại trên môi Tiểu Mặc, và cả vị ngọt ngào của chính nàng.Uyển Nhi hoàn toàn bị cuốn đi. Nàng vòng tay qua cổ Tiểu Mặc, đáp lại nụ hôn một cách nồng nhiệt không kém. Nàng hé mở miệng để chiếc lưỡi mềm mại của Tiểu Mặc xâm nhập vào, chiếm hết đi không khí của nàng. Miệng nàng không ngưng rên rỉ, thở dốc. Cảm giác bị một Alpha mạnh mẽ chiếm lấy, một cảm giác mà nàng chỉ từng đọc trong sách, giờ đây lại chân thật đến mức khiến toàn thân nàng run rẩy vì sung sướng."Đúng rồi..." nàng thì thầm khi họ tạm tách ra để lấy hơi. "Alpha của chị... Phải như vậy chứ..."Lời nói của nàng như một sự cổ vũ. Tiểu Mặc lại cúi xuống, nhưng lần này, nụ hôn của cô không dừng lại ở môi. Nó trượt xuống chiếc cằm thon gọn, rồi đến vùng cổ trắng ngần, tìm đến vết đánh dấu tạm thời vẫn còn đó. Cô khẽ liếm nhẹ lên vết dấu, một hành động đầy bản năng để khẳng định lại quyền sở hữu."Chị... thật thơm..." Tiểu Mặc thì thầm, giọng khàn đặc.Tay của Tiểu Mặc cũng không còn yên phận. Những ngón tay của cô lướt trên tấm lưng trần mịn màng của Uyển Nhi, cảm nhận từng hơi thở run rẩy của nàng. Rồi bàn tay cô tìm đến nút thắt của chiếc khăn tắm bằng lụa.Ngón tay cô khẽ chần chừ một giây, không phải vì do dự, mà như đang tận hưởng khoảnh khắc đầy quyền lực này. Uyển Nhi cảm nhận được sự ngập ngừng đó, nàng khẽ ngẩng đầu, đôi mắt hoa đào mờ đi vì dục vọng nhìn cô như một lời khích lệ câm lặng.Không cần thêm một tín hiệu nào nữa.Tiểu Mặc nhẹ nhàng kéo nút thắt. Lớp lụa mềm mại trượt xuống, từ từ để lộ bờ vai thon thả, rồi đến xương quai xanh quyến rũ. Chiếc khăn rơi xuống sàn như một đám mây, để lại một cơ thể hoàn mỹ hiện ra dưới ánh đèn ngủ mờ ảo.Làn da trắng nõn của nàng như ngọc thạch dưới ánh trăng, mịn màng và không tì vết. Tiểu Mặc phải nín thở trước vẻ đẹp đó. Một cảm giác sùng bái và ham muốn chiếm hữu trỗi dậy mạnh mẽ trong cô.Bàn tay cô bắt đầu một cuộc hành trình khám phá đầy dịu dàng nhưng cũng vô cùng chiếm hữu. Một tay cô nhẹ nhàng nâng cằm Uyển Nhi lên, buộc nàng phải nhìn thẳng vào đôi mắt rực cháy của mình. Tay còn lại bắt đầu chu du. Nó lướt từ bả vai, cảm nhận sự run rẩy khẽ của nàng dưới từng đầu ngón tay. Nó trượt xuống cánh tay, rồi đan vào những ngón tay của nàng, siết chặt. Sau đó, nó lại di chuyển đến vòng eo thon gọn, kéo sát cơ thể mềm mại của nàng vào người mình, không để lại một khoảng trống.Tay của cô dần đưa lên, chạm vào hai khoả mềm mại trước ngực Uyển Nhi. Uyển Nhi bị kích thích mà rên nhẹ một tiếng. Lần đầu chạm vào nơi đẹp nhất của phụ nữ. Lại còn là một phụ nữ rất xinh đẹp, và là minh tinh của mọi nhà. Tiểu Mặc thoả mãn vô cùng, không thể kiềm chế mà liên tục xoa nắn nó. Một hồi chịu không nổi, cô cúi đầu xuống, há miệng cắn lên."Á..." Cơ thể Uyển Nhi nhạy cảm, nàng la lên một tiếng, ưỡn ngực lên như đang nghênh đón cái chạm của Tiểu Mặc, hai tay đưa lên ôm lấy đầu cô như muốn cả hai nhập thành một thể. Uyển Nhi thở dốc, những tiếng rên rỉ ngọt ngào không thể kiềm chế được. Nàng ngửa đầu ra sau, mái tóc dài xõa tung trên gối. Nàng hoàn toàn đắm chìm trong sự thống trị đầy dịu dàng này."Tiểu Mặc..." nàng thì thầm tên cô trong cơn mê đắm. "Em đây." Tiểu Mặc đáp lại, giọng trầm và đầy mê hoặc, cúi xuống hôn lên vành tai nhạy cảm của nàng.Và trong căn phòng ngập tràn hương thơm cả hai, lý trí hoàn toàn bị bản năng nhấn chìm. Không còn là Alpha hay Omega, không còn là diễn viên hay sinh viên. Chỉ còn hai linh hồn tìm thấy nhau, hòa vào làm một trong bản giao hưởng nguyên thủy nhất của sự sống.Cả hai đều là lần đầu trải nghiệm, tuy có chút vụng về nhưng cũng không ngăn cản nổi bản năng nguyên thuỷ của họ. Dưới sự dẫn dắt của Uyển Nhi, Tiểu Mặc dần trở nên thành thạo và quen thuộc. Với sức khoẻ của một Alpha mạnh mẽ, cô khiến nàng mở miệng xin tha tới năm lần. Đến khi sự nóng rực hoàn toàn đi qua, Tiểu Mặc mới thật sự tha cho Uyển Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com