Bhtt Mac
Trở về Kha gia đã là chục ngày sau đó. Kha Hựu muốn Kha Mặc ở lại bệnh viện thêm mà cô lo lắng Thượng Quan Đình vất vả, cộng thêm không khí u ám ở bệnh viện làm cô không thoải mái, quyết định về nhà tĩnh dưỡng. Vì chuyện Kha Mặc bị thương, lễ thượng thọ của Lão thái thái hoãn lại. Lão nhân gia là muốn đợi cô cháu nhỏ này khoẻ mạnh cùng cháu dâu chúc thọ bà. Không khí Kha gia mấy hôm nay nhộn nhịp. Người làm vội vàng sửa sang trang hoàng nhà cửa để gia chủ mở tiệc. Cũng định làm lễ thượng thọ thật lớn nhưng Lão thái thái vốn không thích khoa trương, nên Kha Nhất Hàn chỉ đành làm tiệc ngay tại khuôn viên Kha gia. Tất nhiên cũng không vì thế mà sơ sài qua loa .
Nhìn mọi người trong nhà ai cũng vội vội vàng vàng. Kha Mặc khẽ nhíu mày. Lão cha thật định biến Kha gia thành hội trường năm sao? Hơi ngẩn người đưa mắt về khu vườn rộng, hy vọng mấy lão khách nhân của Kha gia không đạp hỏng vườn hoa đẹp đẽ kia a!!
Vai chợt có đôi tay mềm mại đặt lên. Mỉm cười quay đầu lại. - Bé cưng!! Sao không ngủ thêm lúc nữa? Suối tóc mượt mà khẽ cọ vào má rồi trượt xuống cổ. Trên má đc đặt một nụ hôn. Cô đưa tay kéo nàng về phía trước, thuận tiện ngồi vào lòng mình. Đôi mắt mang theo sủng nịnh, dịu giọng .- Bé cưng là nhớ chị sao? Không có hơi ấm không ngủ được??Nói xong còn không nhã nhặn bật cười xấu xa.- Hứ!! Em mới không thèm! Tại đói bụng nên dậy thôi!Thượng Quan Đình nhìn nụ cười cợt nhả của người kia mà trong lòng ghét bỏ, cả ngày không việc gì làm, chỉ chờ cơ hội bắt nạt nàng! Thật xấu tính!
Thấy ái nhân trong lòng vì thẹn quá hoá giận. Đôi môi mân mân dỗi hờn, Kha Mặc trong lòng ấm áp, cô là yêu chết dáng vẻ giận dỗi này của nàng a!! Cúi xuống hôn nàng ,nụ hôn sâu dây dưa không dứt, sau khi tưởng như rút cạn không khí mới miễn cưỡng rời nhau. Thấy gương mặt nàng đỏ bừng ngại ngùng thật đáng yêu! Thấp giọng than thở.- Aizz!! Bảo bối! Sao em lại đáng yêu như vậy ?!!. Thật khiến chị không kiềm được lòng mà nổi lên tham vọng muốn ăn thịt a!! Tiểu yêu tinh!!Thượng Quan Đình vì cô bất ngờ hôn sâu ngại ngùng chưa vơi, lại nghe bên tai người kia thấp giọng nỉ non. Lời nói ra cỡ nào lưu manh ! Khuôn mặt đã đỏ nay càng đỏ hơn. Bất mãn, đánh nhẹ cô, vùng vằng đứng dậy. Ai oán đưa mắt liếc người ngồi kia, khuôn mặt vô tội. Nhưng đôi mắt phượng cong lên mang theo mị hoặc cùng xấu xa, đang cười dịu dàng với nàng.
Thấy nàng oán giận nhìn mình, Kha Mặc vui vẻ không thôi. Nàng a! Lúc nào cũng trang lạnh lùng khó gần, nhưng khi ở bên cô mới hiện ra vẻ điềm đạm đáng yêu, da mặt mỏng rất dễ ngượng ngùng. Nụ cười tươi thêm vài phần. Nắm lấy tay nàng.- Bé cưng!! Đi ăn thôi.. đừng để bảo bảo đói bụng a!!*****Kha gia ngày đầu hạ, không khí đã có phần oi bức. Cũng một phần do Kha gia hôm nay nhộn nhịp hơn ngày thường. Từ lúc chiều. Từng đoàn xe sang trọng nối đuôi nhau đến Kha gia. Khách mời toàn là những nhân vật có máu mặt trên nhiều lĩnh vực. Thương nghiệp có, chính trị có, mà bên mảng xã hội cũng không thể thiếu. Hôm nay là thượng thọ 80 của Lão thái thái Kha gia. Ai cũng không thể làm ngơ đến lời mời của đại gia tộc đứng đầu thành phố X.
Nhìn một màn người đến người đi bận rộn. Kha Mặc lòng hơi khó chịu. Tính cô thích thanh tĩnh, vốn từ trước đến nay rất ít tham gia mấy kiểu tiệc tùng ồn ào. Mà hôm nay cảm giác tiệc còn phô trương không kém. Ngồi ở bên cạnh, Thượng Quan Đình nắm lấy bàn tay cô, mỉm cười trấn an. Nàng thật hiểu con người kia. Mấy năm nay sống thanh thanh đạm đạm yên tĩnh, không khí hôm nay làm Kha Mặc không vui.
Mỉm cười dịu dàng với nàng. Kha Mặc tiện tay để vào đĩa nàng ít bánh ngọt. Thấp giọng nói.- Đình! Ăn nhiều một chút!!- Ân!Bên tai chợt vang lên tiếng loa. Mọi người tập chung về phía sân khấu. Thấy MC đang trịnh trọng đưa micro cho Kha Nhất Hàn. Ông từ tốn lên tiếng.- Thưa các vị khách quý. Kha gia xin cảm ơn các vị đã bỏ thời gian quý báu của mình để đến chung vui cùng Mẹ tôi ngày hôm nay. Cũng nhân ngày đặc biệt này, con cháu Kha gia tề tựu đông đủ. Tôi xin tuyên bố đem một nửa cổ phần Kha Thị giao cho con gái út của mình. Kha gia nhị thiếu Kha Mặc!Không khí trong bữa tiệc thoáng chốc ngưng đọng. Đâu đó tiếng nghị luận vang lên nho nhỏ. Bởi ngoài Kha gia ở đây không ít vị biết, Kha gia nhị thiếu này chỉ là cái danh xưng. Trong mắt Kha Nhất Hàn chưa bao giờ coi trọng. Mọi người còn đang sững sờ. Trên sân khấu cũng xuất hiện thêm một vị phụ nhân, sang trọng và quý phái. Bà tiến lại gần, liếc mắt nhìn một chút Kha lão gia rồi cũng từ tốn mở lời. - Cũng nhân tiện hôm nay ngày vui, Thẩm Niệm Thu tôi, lấy danh nghĩa chủ tịch Thẩm thị cũng xin tuyên bố với toàn thể các vị khách quý.. Thẩm thị sản nghiệp giao hết toàn bộ cho con của em gái tôi, cũng là Kha nhị thiếu Kha Mặc!!Toàn trường lại thêm một hồi nhốn nháo. Thẩm thị bên thị trường quốc tế cũng không phải một công ty nhỏ, nếu không nói là một tập đoàn đa quốc gia lớn mạnh. Việc giao nửa cổ phần Kha thị cho nhị thiếu chủ đã khiến mọi người bất ngờ , lại thêm Thẩm thị to lớn cũng giao cho người kia. Kha gia nhị thiếu thật có bao nhiêu quyền lợi!Ở bên này, mặt Kha Mặc đen lại mấy phần. Hai lão nhân này thật biết cách chọc tức cô. Mới được thư nhàn vài năm giờ lại muốn giao hết sản nghiệp cho cô, không phải muốn bức cô bận rộn phát điên sao. Thật lòng không muốn. Rất không muốn nhận lấy củ khoai nóng bỏng tay này. Cô còn muốn rảnh rang bồi bồi bên bé cưng nhiều một chút a!! Đang định tiến lên nói cái gì. Chợt nghe tiếng cười sang sảng. Một giọng trung niên nam tử ấm áp truyền vào.- Thật có lỗi! Thượng Quan mỗ cùng phu nhân là đến muộn!Người vừa nói tiến vào cùng một vị phụ nhân , tuy đã có tuổi nhưng bảo dưỡng kỹ càng, không giấu được nét đẹp dịu dàng, khí chất nhu hoà.
Thượng Quan Đình khẽ hô.- Daddy, Momy!!
Thượng Quan Vĩnh và Diêu Á Lan mỉm cười nhìn con gái yêu cùng con rể. Tiến về sân khấu. Bắt tay chào hỏi với Kha lão gia cùng Thẩm Niệm Thu.- Xin lỗi Lão thái thái cùng toàn thể quý vị! Gia đình tôi vì gặp chút trục trặc nên tới trễ , mong Lão thái thái cùng các vị lượng thứ. Nhân việc Kha gia cùng Thẩm gia tuyên bố người nắm giữ sản nghiệp. Tôi, Thượng Quan Vĩnh cũng xin mượn cơ hội tuyên bố, giao toàn bộ Thượng Quan thị cho con gái Thượng Quan Đồng và con rể Kha Mặc!!Ầm.!!
Lời Thượng Quan Vĩnh vừa nói ra chính thức khiến tất cả sôi trào. Một cái thượng thọ, đem ba cái sản nghiệp khổng lồ giao cho một người. Thật khiến lòng ai cũng chấn động!!Bất ngờ không chỉ có những vị khách quý tham dự, Kha Mặc cùng Thượng Quan Đình cũng vô cùng sững sờ. Chuyện gì xảy ra vậy? Các vị lão nhân, trong một lúc cùng nhau rũ bỏ trách nhiệm, dồn một đống công việc lên đầu Kha Mặc. Thật muốn cô nhanh lao lực mà chết sớm?!!
Không thể ngồi yên được nữa. Đôi tay nắm lại mang theo kiềm chế lửa giận. Để Thẩm Vu đẩy mình về phía sân khấu. Cúi đầu lễ phép chào mọi người. Kha Mặc trầm giọng lên tiếng.- Xin chào tất cả các vị khách quý. Thật cám ơn các vị đã đến chung vui cùng Kha gia!Nói xong lại đưa mắt nhìn về phía mấy lão nhân gia. Lòng ê ẩm.- Con cũng xin cám ơn đến sự yêu thương của cha, đại bác mẫu cùng cha mẹ vợ! Nhân đây con cũng xin nói rõ với tất cả mọi người. Tuy Kha gia, Thẩm gia, Thượng Quan gia ba nhà trước toàn thể các vị khách quý đã tuyên bố giao quyền điều hành cho con. Con rất cảm kích cũng như biết ơn vô hạn , nhưng do sức khoẻ không cho phép. Kha Mặc có lòng mà không có sức. Xin cha mẹ, đại bá mẫu vẫn nên duy trì người nắm quyền như hiện tại!Lại thêm một trận xôn xao. Tuy danh tiếng cũng như tài năng của Kha nhị thiếu trên thương trường sớm vang danh. Nhưng giờ đây nhìn người con gái thanh tĩnh nhưng yếu nhược ngồi trên xe lăn, mọi người không khỏi cảm thán. Ba nhà đại gia tộc thật muốn bức ép cô gái yếu đuối kia sao. Cùng một lúc sở hữu ba đại sản nghiệp là cỡ nào vất vả.
Thượng Quan Vĩnh mỉm cười từ ái nhìn tiểu tế yêu thương. Từ tốn nói.- Mặc!! Con đừng lo lắng. Chúng ta trước toàn thể giới chính khách cũng như thương nghiệp tuyên bố giao sản nghiệp cho con và tiểu Đình, không phải muốn bức ép con điều gì. Chỉ là muốn công bố cho toàn thể mọi người biết. Kha gia Kha nhị thiếu có bao nhiêu tài lực cùng hậu thuẫn. Con yên tâm. Tuy chúng ta đều không còn trẻ, nhưng giúp con coi sóc cơ nghiệp thêm một, hai chục năm nữa vẫn dư sức a!!Nhìn sang bên Kha lão gia cùng đại bá mẫu, nhận được cái gật đầu từ hai người, lòng Kha Mặc nhẹ nhõm. Đôi mắt nóng lên. Mọi người là muốn bao bọc cũng như chắc chắn tương lai cho gia đình nhỏ của cô. Lòng như có dòng nước ấm xẹt qua.
Qua bao nhiêu trắc trở, Kha Mặc cô được ông trời đền đáp cho nhiều quá! Cho cô một người con gái xinh đẹp yêu thương cô hết lòng. Cho cô tình yêu thương của cha. Cho cô muôn vàn hạnh phúc!!Thượng Quan Đình tiến lại đưa tay ôm lấy người đang xúc động mà phiếm hồng đôi mắt. Chị là xứng đáng nhận được nhiều hạnh phúc hơn thế!!- Mặc!! Sau này cùng em và con sống thật vui vẻ và hạnh phúc nhé! Tất cả đau lòng thương tổn, bỏ hết đi!! Chỉ cần giữ lấy niềm vui thôi!!- Ân!! Đình !! Chị yêu em!!******************************************* HOÀN
Nhìn mọi người trong nhà ai cũng vội vội vàng vàng. Kha Mặc khẽ nhíu mày. Lão cha thật định biến Kha gia thành hội trường năm sao? Hơi ngẩn người đưa mắt về khu vườn rộng, hy vọng mấy lão khách nhân của Kha gia không đạp hỏng vườn hoa đẹp đẽ kia a!!
Vai chợt có đôi tay mềm mại đặt lên. Mỉm cười quay đầu lại. - Bé cưng!! Sao không ngủ thêm lúc nữa? Suối tóc mượt mà khẽ cọ vào má rồi trượt xuống cổ. Trên má đc đặt một nụ hôn. Cô đưa tay kéo nàng về phía trước, thuận tiện ngồi vào lòng mình. Đôi mắt mang theo sủng nịnh, dịu giọng .- Bé cưng là nhớ chị sao? Không có hơi ấm không ngủ được??Nói xong còn không nhã nhặn bật cười xấu xa.- Hứ!! Em mới không thèm! Tại đói bụng nên dậy thôi!Thượng Quan Đình nhìn nụ cười cợt nhả của người kia mà trong lòng ghét bỏ, cả ngày không việc gì làm, chỉ chờ cơ hội bắt nạt nàng! Thật xấu tính!
Thấy ái nhân trong lòng vì thẹn quá hoá giận. Đôi môi mân mân dỗi hờn, Kha Mặc trong lòng ấm áp, cô là yêu chết dáng vẻ giận dỗi này của nàng a!! Cúi xuống hôn nàng ,nụ hôn sâu dây dưa không dứt, sau khi tưởng như rút cạn không khí mới miễn cưỡng rời nhau. Thấy gương mặt nàng đỏ bừng ngại ngùng thật đáng yêu! Thấp giọng than thở.- Aizz!! Bảo bối! Sao em lại đáng yêu như vậy ?!!. Thật khiến chị không kiềm được lòng mà nổi lên tham vọng muốn ăn thịt a!! Tiểu yêu tinh!!Thượng Quan Đình vì cô bất ngờ hôn sâu ngại ngùng chưa vơi, lại nghe bên tai người kia thấp giọng nỉ non. Lời nói ra cỡ nào lưu manh ! Khuôn mặt đã đỏ nay càng đỏ hơn. Bất mãn, đánh nhẹ cô, vùng vằng đứng dậy. Ai oán đưa mắt liếc người ngồi kia, khuôn mặt vô tội. Nhưng đôi mắt phượng cong lên mang theo mị hoặc cùng xấu xa, đang cười dịu dàng với nàng.
Thấy nàng oán giận nhìn mình, Kha Mặc vui vẻ không thôi. Nàng a! Lúc nào cũng trang lạnh lùng khó gần, nhưng khi ở bên cô mới hiện ra vẻ điềm đạm đáng yêu, da mặt mỏng rất dễ ngượng ngùng. Nụ cười tươi thêm vài phần. Nắm lấy tay nàng.- Bé cưng!! Đi ăn thôi.. đừng để bảo bảo đói bụng a!!*****Kha gia ngày đầu hạ, không khí đã có phần oi bức. Cũng một phần do Kha gia hôm nay nhộn nhịp hơn ngày thường. Từ lúc chiều. Từng đoàn xe sang trọng nối đuôi nhau đến Kha gia. Khách mời toàn là những nhân vật có máu mặt trên nhiều lĩnh vực. Thương nghiệp có, chính trị có, mà bên mảng xã hội cũng không thể thiếu. Hôm nay là thượng thọ 80 của Lão thái thái Kha gia. Ai cũng không thể làm ngơ đến lời mời của đại gia tộc đứng đầu thành phố X.
Nhìn một màn người đến người đi bận rộn. Kha Mặc lòng hơi khó chịu. Tính cô thích thanh tĩnh, vốn từ trước đến nay rất ít tham gia mấy kiểu tiệc tùng ồn ào. Mà hôm nay cảm giác tiệc còn phô trương không kém. Ngồi ở bên cạnh, Thượng Quan Đình nắm lấy bàn tay cô, mỉm cười trấn an. Nàng thật hiểu con người kia. Mấy năm nay sống thanh thanh đạm đạm yên tĩnh, không khí hôm nay làm Kha Mặc không vui.
Mỉm cười dịu dàng với nàng. Kha Mặc tiện tay để vào đĩa nàng ít bánh ngọt. Thấp giọng nói.- Đình! Ăn nhiều một chút!!- Ân!Bên tai chợt vang lên tiếng loa. Mọi người tập chung về phía sân khấu. Thấy MC đang trịnh trọng đưa micro cho Kha Nhất Hàn. Ông từ tốn lên tiếng.- Thưa các vị khách quý. Kha gia xin cảm ơn các vị đã bỏ thời gian quý báu của mình để đến chung vui cùng Mẹ tôi ngày hôm nay. Cũng nhân ngày đặc biệt này, con cháu Kha gia tề tựu đông đủ. Tôi xin tuyên bố đem một nửa cổ phần Kha Thị giao cho con gái út của mình. Kha gia nhị thiếu Kha Mặc!Không khí trong bữa tiệc thoáng chốc ngưng đọng. Đâu đó tiếng nghị luận vang lên nho nhỏ. Bởi ngoài Kha gia ở đây không ít vị biết, Kha gia nhị thiếu này chỉ là cái danh xưng. Trong mắt Kha Nhất Hàn chưa bao giờ coi trọng. Mọi người còn đang sững sờ. Trên sân khấu cũng xuất hiện thêm một vị phụ nhân, sang trọng và quý phái. Bà tiến lại gần, liếc mắt nhìn một chút Kha lão gia rồi cũng từ tốn mở lời. - Cũng nhân tiện hôm nay ngày vui, Thẩm Niệm Thu tôi, lấy danh nghĩa chủ tịch Thẩm thị cũng xin tuyên bố với toàn thể các vị khách quý.. Thẩm thị sản nghiệp giao hết toàn bộ cho con của em gái tôi, cũng là Kha nhị thiếu Kha Mặc!!Toàn trường lại thêm một hồi nhốn nháo. Thẩm thị bên thị trường quốc tế cũng không phải một công ty nhỏ, nếu không nói là một tập đoàn đa quốc gia lớn mạnh. Việc giao nửa cổ phần Kha thị cho nhị thiếu chủ đã khiến mọi người bất ngờ , lại thêm Thẩm thị to lớn cũng giao cho người kia. Kha gia nhị thiếu thật có bao nhiêu quyền lợi!Ở bên này, mặt Kha Mặc đen lại mấy phần. Hai lão nhân này thật biết cách chọc tức cô. Mới được thư nhàn vài năm giờ lại muốn giao hết sản nghiệp cho cô, không phải muốn bức cô bận rộn phát điên sao. Thật lòng không muốn. Rất không muốn nhận lấy củ khoai nóng bỏng tay này. Cô còn muốn rảnh rang bồi bồi bên bé cưng nhiều một chút a!! Đang định tiến lên nói cái gì. Chợt nghe tiếng cười sang sảng. Một giọng trung niên nam tử ấm áp truyền vào.- Thật có lỗi! Thượng Quan mỗ cùng phu nhân là đến muộn!Người vừa nói tiến vào cùng một vị phụ nhân , tuy đã có tuổi nhưng bảo dưỡng kỹ càng, không giấu được nét đẹp dịu dàng, khí chất nhu hoà.
Thượng Quan Đình khẽ hô.- Daddy, Momy!!
Thượng Quan Vĩnh và Diêu Á Lan mỉm cười nhìn con gái yêu cùng con rể. Tiến về sân khấu. Bắt tay chào hỏi với Kha lão gia cùng Thẩm Niệm Thu.- Xin lỗi Lão thái thái cùng toàn thể quý vị! Gia đình tôi vì gặp chút trục trặc nên tới trễ , mong Lão thái thái cùng các vị lượng thứ. Nhân việc Kha gia cùng Thẩm gia tuyên bố người nắm giữ sản nghiệp. Tôi, Thượng Quan Vĩnh cũng xin mượn cơ hội tuyên bố, giao toàn bộ Thượng Quan thị cho con gái Thượng Quan Đồng và con rể Kha Mặc!!Ầm.!!
Lời Thượng Quan Vĩnh vừa nói ra chính thức khiến tất cả sôi trào. Một cái thượng thọ, đem ba cái sản nghiệp khổng lồ giao cho một người. Thật khiến lòng ai cũng chấn động!!Bất ngờ không chỉ có những vị khách quý tham dự, Kha Mặc cùng Thượng Quan Đình cũng vô cùng sững sờ. Chuyện gì xảy ra vậy? Các vị lão nhân, trong một lúc cùng nhau rũ bỏ trách nhiệm, dồn một đống công việc lên đầu Kha Mặc. Thật muốn cô nhanh lao lực mà chết sớm?!!
Không thể ngồi yên được nữa. Đôi tay nắm lại mang theo kiềm chế lửa giận. Để Thẩm Vu đẩy mình về phía sân khấu. Cúi đầu lễ phép chào mọi người. Kha Mặc trầm giọng lên tiếng.- Xin chào tất cả các vị khách quý. Thật cám ơn các vị đã đến chung vui cùng Kha gia!Nói xong lại đưa mắt nhìn về phía mấy lão nhân gia. Lòng ê ẩm.- Con cũng xin cám ơn đến sự yêu thương của cha, đại bác mẫu cùng cha mẹ vợ! Nhân đây con cũng xin nói rõ với tất cả mọi người. Tuy Kha gia, Thẩm gia, Thượng Quan gia ba nhà trước toàn thể các vị khách quý đã tuyên bố giao quyền điều hành cho con. Con rất cảm kích cũng như biết ơn vô hạn , nhưng do sức khoẻ không cho phép. Kha Mặc có lòng mà không có sức. Xin cha mẹ, đại bá mẫu vẫn nên duy trì người nắm quyền như hiện tại!Lại thêm một trận xôn xao. Tuy danh tiếng cũng như tài năng của Kha nhị thiếu trên thương trường sớm vang danh. Nhưng giờ đây nhìn người con gái thanh tĩnh nhưng yếu nhược ngồi trên xe lăn, mọi người không khỏi cảm thán. Ba nhà đại gia tộc thật muốn bức ép cô gái yếu đuối kia sao. Cùng một lúc sở hữu ba đại sản nghiệp là cỡ nào vất vả.
Thượng Quan Vĩnh mỉm cười từ ái nhìn tiểu tế yêu thương. Từ tốn nói.- Mặc!! Con đừng lo lắng. Chúng ta trước toàn thể giới chính khách cũng như thương nghiệp tuyên bố giao sản nghiệp cho con và tiểu Đình, không phải muốn bức ép con điều gì. Chỉ là muốn công bố cho toàn thể mọi người biết. Kha gia Kha nhị thiếu có bao nhiêu tài lực cùng hậu thuẫn. Con yên tâm. Tuy chúng ta đều không còn trẻ, nhưng giúp con coi sóc cơ nghiệp thêm một, hai chục năm nữa vẫn dư sức a!!Nhìn sang bên Kha lão gia cùng đại bá mẫu, nhận được cái gật đầu từ hai người, lòng Kha Mặc nhẹ nhõm. Đôi mắt nóng lên. Mọi người là muốn bao bọc cũng như chắc chắn tương lai cho gia đình nhỏ của cô. Lòng như có dòng nước ấm xẹt qua.
Qua bao nhiêu trắc trở, Kha Mặc cô được ông trời đền đáp cho nhiều quá! Cho cô một người con gái xinh đẹp yêu thương cô hết lòng. Cho cô tình yêu thương của cha. Cho cô muôn vàn hạnh phúc!!Thượng Quan Đình tiến lại đưa tay ôm lấy người đang xúc động mà phiếm hồng đôi mắt. Chị là xứng đáng nhận được nhiều hạnh phúc hơn thế!!- Mặc!! Sau này cùng em và con sống thật vui vẻ và hạnh phúc nhé! Tất cả đau lòng thương tổn, bỏ hết đi!! Chỉ cần giữ lấy niềm vui thôi!!- Ân!! Đình !! Chị yêu em!!******************************************* HOÀN
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com