Bhtt Lao To Tai Thuong
Thời gian hiện tại áng chừng còn sớm, mặt trời vẫn chưa kịp lên, Liệt Hỏa Ca đã đem Nhan Hoan vứt trên đỉnh núi, ra lệnh cho nàng hái một số thảo dược cần thiết chuẩn bị luyện đan. Trong lúc treo mình ở giữa vách núi, Nhan Hoan suýt thì trượt tay mấy lần, cuối cùng cũng hái được hết thảo dược mà Liệt lão tổ mong muốn. Giống như thoát khỏi địa ngục trần gian, Nhan Hoan vừa trèo đến nơi an toàn, nàng liền ngồi phịch xuống đất, không ngừng thở gấp. Thảo dược trong tay được cất cẩn thận vào nhẫn trữ vật. Nhớ lại mấy lần suýt thì đi chầu diêm vương, hai mắt Nhan Hoan lập tức chao đảo. Chỉ là đi theo lão tổ bồi dưỡng năng lực, không ngờ Nhan Hoan còn được trải nghiệm cảm giác sinh tồn nơi hoang dã, thậm chí còn kịch tính hơn như vậy. Nàng thở dài, sau đó duỗi tay lau đi một giọt mồ hôi lăn dài qua má. Cảm thấy đã nghỉ ngơi ngủ, nàng liền đứng dậy, vung vai một cách sảng khoái. Vừa muốn quay lưng rời đi tìm Liệt Hỏa Ca, trước mặt Nhan Hoan lập tức xuất hiện một người. Trên đầu hắn ta mọc hai tai thú, phía sau mơ hồ xuất hiện bảy, tám chiếc đuôi trắng ngần không ngừng ve vẩy. Nhan Hoan bất giác lùi ngược về sau mấy bước, đôi mắt hoa đào cụp xuống, lộ ra dáng vẻ cảnh giác phòng thủ. Nàng âm thầm đánh giá một lượt, rất nhanh đã nhận ra thứ đang đứng trước mặt rất có thể là yêu hồ. “Ngươi… muốn gì?”Nam yêu hồ mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt cong lại xinh đẹp như ánh trăng non, dáng vẻ giống như một kẻ si tình, không hề có ác ý nào. Hắn chậm rãi búng tay một cái, cơ thể Nhan Hoan lập tức đứng im, giống như bị đông cứng, ngoài miệng ra thì những thứ khác hoàn toàn không thể cử động.“Nàng tên là gì? Là người từ đâu đến? Vì sao từ trước đến bổn vương chưa từng thấy nàng?”Bởi vì không thể cử động thân thể, đầu óc Nhan Hoan bắt đầu trở nên hoảng loạn. Nàng không trả lời câu hỏi của nam yêu hồ, chỉ gắt gao quát: “Mau thả ta ra, ngươi rốt cuộc có ý đồ gì? Thả ta ra!”Nam yêu hồ mỉm cười nhẹ nhàng, lại lướt một vòng xung quanh nàng, để đầu ngón tay chạm vào đầu mũi nữ nhân một cái: “Tiểu cô nương ngang ngược thật đấy, có điều, bổn vương rất thích nàng, muốn nàng làm thê tử của ta.”Đầu óc Nhan Hoan lập tức trở nên chao đảo. Nàng trợn mắt, hung dữ quát to: “Nằm mơ. Ngươi… không được.”Nàng vừa dứt lời, nam yêu hồ liền nhướng người thổi nhẹ một luồng hơi vào khuôn mặt nàng. “Đợi nàng làm thê tử của bổn vương rồi, đương nhiên sẽ biết bổn vương có được hay không.”Hắn vừa dứt lời, Nhan Hoan cũng liền mơ hồ hẳn đi, sau đó rơi vào hôn mê, cái gì cũng không biết nữa. Lúc có lại được ý thức, nàng đã bị nhốt trong một phòng ngủ rộng lớn, xa hoa. Bởi vì bên trong có sẵn kết giới đã được bố trí từ trước, vậy nên ngoài việc đập cửa gào thét, Nhan Hoan kỳ thực không làm được gì. Ầm ĩ một lúc, ngoài cửa lập tức xuất hiện một tiểu yêu hồ. Đối phương mang theo y phục tân nương bước vào, vui vẻ muốn hầu hạ nàng thay đồ. “Yêu hậu nương nương, nô tì đến hầu hạ người.”Mắt thấy đối phương gọi mình là yêu hậu, khuôn mặt Nhan Hoan càng thêm tái đi. Nàng lùi về sau, muốn vận linh lực phản kháng nhưng làm cách nào cũng không dùng được. “Ngươi… đừng tới đây.”Nhan Hoan hoảng đến sắp khóc, lại cùng tiểu yêu hồ chơi trò đuổi bắt, cuối cùng bị đối phương dùng dây thừng trói chặt. Thời điểm thắt lưng ngang eo bị cởi ra, bên ngoài lập tức truyền đến một trận chấn động, giống như có thứ gì đó đã bị đánh đổ. Bên ngoài, Liệt Hỏa Ca chắp tay phía sau, một thân y phục đỏ rực lơ lửng giữa không trung. Người nghiến răng, mắt phượng cụp xuống tỏa ra vô số sát khí. “Là ai cả gan bắt nữ nhân của bổn tọa? Còn không mau thả người?”Uy áp phóng ra không ngừng, khiến cho toàn bộ hồ tộc chấn động. Mắt thấy có người náo loạn, nam yêu hồ, cũng chính là yêu vương của hồ tộc lập tức xuất hiện. Hắn đứng trước mặt Liệt Hỏa Ca, dáng vẻ vô cùng kiêu ngạo.“Ngươi là ai? Dám tới hồ tộc làm loạn, có phải là không muốn sống rồi không?”Hắn vừa dứt lời, hai đầu mày ngài sắc sảo của Liệt Hỏa Ca càng cau chặt hơn. Người chậm rãi duỗi tay về trước, các khớp ngón tay co lại, làm ra động tác bóp cổ một ai đó. “Tiểu tử, bổn tọa hỏi ngươi, nữ nhân của bổn tọa đâu?”Yêu vương bị Liệt Hỏa Ca khống chế, giãy giụa một hồi, càng không ngờ đến bản thân không thể thoát khỏi đối phương. Trên dưới toàn bộ yêu tộc, tất thảy đều nhìn thấy yêu vương ngang tàng của bọn họ, hiện tại lại đang chật vật trong tay của một nữ nhân.Liệt Hỏa Ca càng siết chặt tay, nam yêu hồ càng trợn trừng mắt, hai tay ra sức cào cấu đã có dấu hiệu muốn buông xuôi.“Ngươi thật to gan, đến nữ nhân của bổn tọa cũng có thể cướp.”Liệt Hỏa Ca hất tay, đem yêu vương quăng mạnh vào một tảng đá gần đó. Người khẽ nghiêng đầu, cẩn thận cảm nhận sợi dây liên kết giữa người và Nhan Hoan. Xung quanh lão tổ mơ hồ xuất hiện vô số sợi tơ màu trắng, duy nhất chỉ có một sợi nhiễm màu đỏ nhạt. Sau khi xác định rõ ràng vị trí của nàng, người khẽ mấp máy, gọi: “A Hoan, bổn tọa ở đây, A Hoan.”
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com