TruyenHHH.com

[BHTT][HOÀN]: Tình Yêu Bất Khả Kháng

Chương 36: Duyên Nợ

Ayy2000

Hôm nay là sinh nhật bà nội của Vũ Tần Lam, nên Hà Cảnh Nghi cùng Vũ Tần Lam đến Bắc Kinh để cùng ba mẹ nàng chúc thọ Thẩm Kỳ.

Lão bà bà đang trò chuyện cùng con trai và con dâu, thì nhìn thấy cháu gái yêu quý của mình về, còn đưa theo một người rất tuấn mỹ, khiến bà không khỏi tò mò.

Vũ Tần Lam và Hà Cảnh Nghi vừa đến liền lễ phép chào Thẩm lão bà và ba mẹ của Vũ Tần Lam. Rồi cùng nhau tặng quà cho Thẩm Kỳ.

Gia đình bên nội lẫn bên ngoại của Vũ Tần Lam đều yêu thích nền kiến trúc cổ, vì vậy mà lần này Hà Cảnh Nghi đã đem một chiếc vòng bằng sứ màu xanh lục, có từ hai trăm năm trước để tặng cho Thẩm Kỳ.

Hà Cảnh Nghi làm cho ba mẹ của Vũ Tần Lam một lần nữa phải ngạc nhiên về gia thế của Hà Cảnh Nghi. Nếu không phải là gia tộc lâu đời, sẽ không có được những món cổ vật này.

Thẩm Kỳ vui vẻ nhận lấy chiếc vòng, nghĩ là Vũ Tần Lam và Hà Cảnh Nghi đã mua nó "Hai đứa không cần phải quá tốn kém, tiết kiệm đi", rồi hỏi đến điều bà thắc mắc từ nãy "Nhưng đây là?", Thẩm Kỳ chỉ vào Hà Cảnh Nghi.

Vũ Tần Lam mỉm cười "Bà nội, đây là Hà Cảnh Nghi, chúng con vừa cưới nhau, xin lỗi vì không để bà nội gặp trước"

Thẩm Kỳ liền kinh ngạc "Hôn lễ tổ chức khi nào? Sao không ai nói ta vậy?"

Ngọc Vi trừng mắt nhìn Vũ Tần Lam rồi cầm tay Thẩm Kỳ "Tuổi trẻ nóng vội, đã dắt nhau đi đăng ký kết hôn, vẫn chưa tổ chức hôn lễ"

Thẩm Kỳ liền bật cười "À, yêu thương nhau là được, khi nào tổ chức nhớ phải nói với ta"

Ngọc Vi cười đáp "Dạ, mẹ yên tâm"

Ăn cơm xong, mọi người lại ngồi ở phòng khách để nghe ca nhạc, nói chuyện phiếm.

Còn Hà Cảnh Nghi và Vũ Tần Lam thì cùng nhau bóp tay và bóp chân cho Thẩm Kỳ, khiến bà càng thêm vui vẻ.

Thẩm Kỳ nhìn Hà Cảnh Nghi "Thường xuyên đến thăm ta, ta già rồi, cũng không thể đi đâu nhiều"

Hà Cảnh Nghi cười đáp "Dạ, bà nội"

Vũ Tần Lam liền vờ ghen tị, ôm cánh tay của Thẩm Kỳ "Bà nội chỉ cho mỗi Cảnh Nghi đến thôi sao?"

Thẩm Kỳ bật cười, xoa đầu Vũ Tần Lam "Cả hai đứa đều phải đến"

Vũ Tần Lam "Dạ"

Buổi tối, Trịnh Hoa đang cùng Lý Minh Hà đi dạo bờ hồ thì Lý Minh đột nhiên choáng váng rồi ngất xỉu.

Trịnh Hoa đỡ lấy Lý Minh Hà, trong đầu ám ảnh hình ảnh năm xưa Lý Minh Hà nằm trên vũng máu, làm cho Trịnh Hoa thêm lo sợ "Minh Hà .. đừng làm em sợ .."

Chỉ là có gọi như nào thì Lý Minh Hà vẫn bất tỉnh, Trịnh Hoa liền gọi cấp cứu, đồng thời xem mạch cho Lý Minh Hà, chỉ thấy mạch đập rất yếu.

Hà Cảnh Nghi và Vũ Tần Lam vừa quay lại Tây Châu, thì nhận được cuộc gọi của Trịnh Hoa. Ngay lập tức, họ liền chạy đến bệnh viện.

Tại phòng bệnh, Lý Minh Hà đã ngủ vì cơ thể mệt mỏi, Trịnh Hoa thì ngồi bên cạnh, cầm tay Lý Minh Hà, buồn bã lẫn lo lắng nhìn nàng.

Hà Cảnh Nghi và Vũ Tần Lam vừa đến, liền hỏi thăm tình hình của Lý Minh Hà "Cô ấy sao rồi?"

Trịnh Hoa khẽ thở dài "Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi"

Ở bên ngoài phòng bệnh, Trịnh Hoa cho biết Lý Minh Hà bị suy thận, cần thay thận trong nay mai để ngăn chặn tình trạng xấu nhất có thể, nhưng bệnh viện không có thận phù hợp với nàng.

Còn ba mẹ của Lý Minh Hà đã lớn tuổi, không phù hợp để cho thận. Lý Minh Hà cũng không đồng ý.

Trịnh Hoa thở dài "Tôi đã xét nghiệm xem có thể cho thận hay không, nhưng kết quả là thận không phù hợp"

Hà Cảnh Nghi nhìn vào phòng bệnh, cô vẫn không quên mình còn nợ Vũ Tử Nguyệt rất nhiều ân tình, nếu hiện tại có thể làm gì đó cho Lý Minh Hà, cô sẽ làm "Để tôi xem sao"

Vũ Tần Lam hiểu vì sao Hà Cảnh Nghi làm như vậy, nàng cũng muốn thử, liền nắm tay Hà Cảnh Nghi "Chị xét nghiệm cùng em"

Hà Cảnh Nghi lo lắng "Không được, cơ thể của chị vốn yếu, mất một trái thận sẽ rất khó khăn trong sinh hoạt sau này"

Vũ Tần Lam vỗ vỗ vào bàn tay Hà Cảnh Nghi "Cũng chưa chắc thận của chị phù hợp, nhưng Minh Hà không chỉ là bạn thân của chị, còn là chị em tốt của chị, từ nhỏ đã luôn bên cạnh chị, dù như thế nào, chị cũng phải thử một lần"

Hà Cảnh Nghi thở dài, nếu thận của Vũ Tần Lam có phù hợp thì cô cũng không cản được, duyên nợ giữa các nàng thật sự quá kỳ diệu rồi "Được, vậy chúng ta cùng đi"

Sau khi xét nghiệm xong, Hà Cảnh Nghi không ngừng chấn an Vũ Tần Lam "Em không sao mà, em khoẻ lắm, dù chỉ còn một cái cũng sẽ ổn"

Chuyện là khi có kết quả xét nghiệm, chỉ Hà Cảnh Nghi là có thận phù hợp với Lý Minh Hà.

Vũ Tần Lam khẽ thở dài, nhìn Hà Cảnh Nghi như vậy, nàng cũng rất đau lòng, và không nỡ, nhưng Lý Minh Hà không thể đợi được nữa rồi.

Vũ Tần Lam ôm Hà Cảnh Nghi, dựa vào ngực cô "Cám ơn em", Vũ Tần Lam lấy tư cách là nhị tỷ của Vũ Tử Nguyệt để cám ơn Hà Cảnh Nghi.

Hà Cảnh Nghi hôn xuống đỉnh đầu Vũ Tần Lam, là cô nợ Vũ Tử Nguyệt.

Sau khi phẫu thuật ghép thận thành công, Hà Cảnh Nghi phải ở trong bệnh viện nghỉ ngơi, nên Vũ Tần Lam đi làm một mình.

Mạc Đăng cũng vô tình biết được chuyện Hà Cảnh Nghi cho Lý Minh Hà thận, nên hắn luôn tìm cách đến đưa Vũ Tần Lam đi làm.

Chỉ là mỗi lần hắn đến, Vũ Tần Lam đều từ chối đi cùng "Tôi có xe, tự đi được"

Chịu sự lạnh nhạt từ Vũ Tần Lam, Mạc Đăng thật sự không nhịn được nữa "Em tin tưởng Hà Cảnh Nghi đến vậy sao?"

Vũ Tần Lam nhíu mày "Anh muốn nói chuyện gì?"

Mạc Đăng không tin Hà Cảnh Nghi là người chung thuỷ "Hà Cảnh Nghi và Minh Hà vốn không quen biết gì nhau, nhưng Hà Cảnh Nghi lại sẵn sàng cho Minh Hà lá thận, em không thấy rất kỳ lạ sao? Không nghi ngờ mối quan hệ của họ sao?"

Vũ Tần Lam lạnh nhạt nhìn Mạc Đăng, nàng không nghĩ Mạc Đăng cũng dùng đến cách này để gây chia rẽ "Cảnh Nghi và Minh Hà là người thế nào, tôi tự biết rõ. Cảnh Nghi là người tôi yêu, tôi không cho phép ai nói xấu em ấy. Nếu anh vẫn đến làm phiền tôi, chúng tôi sẽ chuyển nhà", nói rồi đi vào xe, lái xe đến trường.

Mạc Đăng nhìn theo chiếc xe của Vũ Tần Lam, tức giận nắm tay thành cú đấm. Hà Cảnh Nghi từ đâu xuất hiện lấy đi người hắn yêu, hắn không cam tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com