TruyenHHH.com

[BHTT][HOÀN]: Tình Yêu Bất Khả Kháng

Chương 14: Kỳ Án

Ayy2000

Trịnh Hoa ngủ một mạch đến tối muộn thì tỉnh dậy vì đói, cô liền rời phòng đi về hướng nhà bếp.

Trịnh Hoa ngạc nhiên khi thấy Vũ Tử Nguyệt đang ở đây "Ngươi làm gì vậy?"

Vũ Tử Nguyệt cũng là vừa từ bên ngoài về, muốn tìm gì đó bỏ bụng nhưng chỉ thấy toàn thịt, cá, nàng ngán cơm lắm rồi "Ta ngán cơm, muốn tìm món khác để lót bụng"

Trịnh Hoa liền nhớ đến mùi vị của mì hoành thánh "Ta cũng ngán cơm, chỉ thèm hoành thánh mì, không biết khi nào mới được ăn lại mùi vị đó"

Vũ Tử Nguyệt vẫn không biết được đó là món gì "Ngon đến vậy sao?"

Trịnh Hoa buồn bã "Thật sự ngon, đến Hà Cảnh Nghi cũng rất thích, nhưng cậu ta thích ăn khô hơn"

Vũ Tử Nguyệt trầm ngâm "Vậy à", suy nghĩ phải mà nàng cũng có thể ăn được món ăn đó.

Trịnh Hoa ngán ngẫm "Ta ra ngoài ăn đây, ngươi muốn đi không?"

Vũ Tử Nguyệt thở dài, đỡ hơn ở đây ăn cơm "Đi"

Đi đến một tửu lâu gần đó, Trịnh Hoa và Vũ Tử Nguyệt đặt một phòng riêng, rồi gọi món ăn.

Trịnh Hoa là lần đầu đến nơi được gọi là mỹ vị nhân gian của người cổ đại, nên ngoài trừ cơm ra, món nào cô cũng kêu.

Vũ Tử Nguyệt không khỏi xem thường "Ngươi chết đói sao"

Trịnh Hoa không quan tâm, gấp mỗi thứ một miếng để thưởng thức, mùi vị không tệ a.

Mặc dù vẫn ăn uống ngon lành, Trịnh Hoa và Vũ Tử Nguyệt vẫn phải nhiều lần nhăn mặt vì mùi hôi thối thỉnh thoảng cứ xuất hiện. Vài lần họ còn bỏ qua, nhiều lần làm khó chịu, khiến họ phải dừng lại việc ăn uống mà điều tra mùi hôi xuất phát từ đâu.

Trịnh Hoa khó chịu ra mặt "Hình như có mùi gì hôi lắm"

Vũ Tử Nguyệt cũng bực mình "Ừ, ăn không nổi nữa", quá mất hứng rồi.

Trịnh Hoa ngửi ngửi một lúc, bản thân liền dừng trước bực tường phía sau giường "Chỗ này nồng nhất", ngửi thêm một lúc, Trịnh Hoa giật mình đứng xa ra, cảm giác có hơi buồn nôn, cô nhớ ra đây là mùi hôi của thứ gì rồi.

Vũ Tử Nguyệt đi đến cạnh Trịnh Hoa "Sao vậy?"

Trịnh Hoa "Ta là đại phu, từng tiếp xúc nhiều xác chết, mùi thối này đích thật là từ thi thể đang phân huỷ"

Vũ Tử Nguyệt nhíu mày, nếu đây là thật, thì sẽ trở thành vụ án giết người giấu xác.

Ngay lập tức, Trịnh Hoa và Vũ Tử Nguyệt đi về tìm Hà Cảnh Nghi báo tin.

Hà Cảnh Nghi thì đang bóp chân cho Vũ Tần Lam ở trong phòng, bên ngoài vang lên tiếng gọi của Vũ Tử Nguyệt "Nhị tỷ"

Vũ Tần Lam liền nói vọng ra "Chờ một chút", rồi đưa mắt nhìn Hà Cảnh Nghi, ý bảo đi mở cửa đi.

Hà Cảnh Nghi vui vẻ ngừng bóp chân, thay Vũ Tần Lam đi ra mở cửa "Tử Nguyệt Quận Chúa .. Trịnh Hoa?", ngạc nhiên khi hai người đi cùng nhau.

Đi vào trong phòng, Vũ Tử Nguyệt liền kể chuyện hai người họ vừa phát hiện ở tửu lâu.

Trịnh Hoa nhìn Hà Cảnh Nghi "Cậu tin tôi, chắc chắn là mùi của xác chết"

Hà Cảnh Nghi đương nhiên tin tưởng kinh nghiệm bác sĩ của Trịnh Hoa "Ta sẽ cho lệnh khám xét khi chắc chắn đó là thi thể", nói rồi nhìn qua Vũ Tần Lam "Bên ngoài trời nhiều gió, nàng ở nhà chờ ta nha"

Vũ Tần Lam gật đầu "Đi cẩn thận"

Hà Cảnh Nghi cho người gọi Bạch Vũ Hoàng, rồi đi theo Vũ Tử Nguyệt và Trịnh Hoa đến tửu lâu.

Hà Cảnh Nghi không muốn bứt dây động rừng, nên giả vờ là khách, và yêu cầu thuê đúng căn phòng mà Vũ Tử Nguyệt và Trịnh Hoa vừa ngồi ăn.

Đi vào căn phòng, Hà Cảnh Nghi mũi rất nhạy nên liền ngửi được mùi hôi thối từ bức tường phía sau giường. Ngay lập tức Hà Cảnh Nghi cùng Bạch Vũ Hoàng phá tường, xem bên trong là cái gì.

Vì tường được làm bằng gỗ, chỉ cần vài đạp đã có thể lủng một lỗ to lớn.

Bức tường vừa bị phá, một thi thể nữ nhân liền ngã ra bên ngoài, mà thi thể này thật sự đang phân huỷ, vô cùng kinh tởm.

Hà Cảnh Nghi nhìn Bạch Vũ Hoàng "Báo cáo chuyện này lên triều đình, ta sẽ đích thân truy cứu"

Bạch Vũ Hoàng "Tuân lệnh", rồi đi ra ngoài lệnh cho binh lính phong toả toàn bộ tửu lâu để lấy lời khai từng người.

Chợt một tên lính chạy vào "Báo cáo Tuỳ Vương, phòng bên cạnh có thêm một thi thể khác, là thi thể của một ông lão"

Hà Cảnh Nghi cùng Trịnh Hoa nhíu mày nhìn nhau.

Trịnh Hoa nhìn sự phân huỷ của thi thể nữ nhân này, liền đoán chừng thời gian "Chỉ mới bước vào giai đoạn phân huỷ, có lẽ gần hai năm"

Hà Cảnh Nghi nhìn vết cắt từ ngực xuống bụng của nữ nhân này, nghi ngờ cô ấy bị một kiếm chém chết.

Nhìn thêm một chút, Hà Cảnh Nghi nhìn thấy một vết bớt màu đỏ trên cổ tay thi thể, ghi nhớ kỹ vết bớt, biết đâu sẽ có thể giúp cho việc điều tra.

Hà Cảnh Nghi thở dài, người này còn quá trẻ đi, sao lại xem mạng người rẻ mạt như vậy "Đi xem thử thi thể còn lại, biết đâu cũng có liên quan"

Trịnh Hoa gật đầu "Ừm"

Sau khi sang phòng bên, Trịnh Hoa cũng xác nhận thi thể này chết cùng khoảng thời gian với thi thể bên kia. Chỉ là bây giờ không có thiết bị máy móc, không thể kiểm tra xem họ có quan hệ huyết thống hay không.

Hà Cảnh Nghi nhíu mày nhìn vết thương trên người ông lão, đường kiếm và kích cỡ vết thương đều giống hệt với vết thương trên người nữ nhân kia, nên chỉ có thể kết luận họ cùng bị tấn công bởi một người.

Lúc này, Bạch Vũ Hoàng cũng trở lại sau khi lấy lời khai của bà chủ nơi này "Vương Gia, có lẽ có chút manh mối"

Bạch Vũ Hoàng vừa điều tra được, khoảng hai năm trước, Hà Cảnh Bình từng muốn mua lại tửu lâu này nhưng bà chủ đã từ chối, vì chỗ này phong thuỷ làm ăn rất vượng, không muốn chuyển đi nơi khác.

Hà Cảnh Nghi im lặng suy nghĩ một chút, trong phim kiếm hiệp, khi chuyện xấu bị lộ ra, thủ phạm sẽ trở lại hiện trường để chắc chắn rằng bản thân không để lại manh mối, hoặc ít nhất sẽ trở lại vì có tật giật mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com