Bhtt Hh Edit Hoan Duyen Toi La Lang Quan Phong Nguyet Bac
Chương 2: Thanh Trạc Công chúa.
Nước ấm thích hợp, ánh mặt trời xuyên thấu qua cành lá ấm áp xuyên qua người. Tư Đồ Ngu hiện nguyên hình ngâm mình bên bờ hồ, hai móng vuốt đặt trên tảng đá, lông trắng như tuyết được hồ nước màu lam nhạt làm nền tăng thêm vài phần óng ánh, long lanh. Cảm giác linh khí cuồn cuộn không ngừng từ bốn phía tràn vào trong cơ thể, làm tan ba phần men say, Tư Đồ Ngu nhắm mắt lại, giờ khắc này thoải mái đến mức muốn gào thét một phen, vì vậy nâng đầu lông xù lên -"A ----"Hả? Thanh âm lanh lảnh tiêu hồn như thế, rõ ràng không phải của mình. Tư Đồ Ngu ở mắt ra, chỉ thấy trước mắt chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một thiếu nữ không một mảnh vải, đang hoa dung thất sắc * hai tay ôm trước ngực, vừa kinh vừa sợ nhìn chằm chằm nàng. Chậc chậc, mắt ngọc mày ngài, mặt như đào, quả thật là giai nhân thanh lệ...-------------
( * ) Hoa dung thất sắc: sắc mặt tái nhợt, trắng bệch.Mắt ngọc mày ngài: Dung mạo rạng ngời, vẻ đẹp tinh khiết.-------------
Một cơn gió thổi qua, hai thân thể trắng như tuyết đồng thời rùng mình một cái, Tư Đồ Ngu lấy lại tinh thần, thấy trong mắt thiếu nữ lửa giận càng lúc càng kịch liệt như cháy lan đồng cỏ, thoáng cái liền cảm thấy đầu choáng váng. Than nhẹ một tiếng, Bạch Lang trong nước thân hình dần dần thu nhỏ, hiển hiện ra thân hình nổi bật, trong nháy mắt biến thành một nữ tử tuấn mỹ.Nhìn thấy đối phương lộ ra vẻ mặt kinh diễm, khóe miệng Tư Đồ Ngu cong lên tà mị, ngữ khí giảo hoạt: "Thế nào, ngươi và ta đều là nữ tử, ta còn có thể khinh bạc ngươi hay sao?""Hừ, nữ tử thì sao, nữ tử trong Tiên giới cũng có thể thông hôn, lẽ nào nữ tử sẽ không là đăng đồ tử sao?" Ngọn núi này là phụ hoàng ban cho nàng tắm rửa cùng tu luyện, gọi là Tiên Sơn, bên trong Tiên giới nào có người nào dám đến gần, người này lại thừa lúc nàng tắm rửa xuất hiện, còn... Trong đầu hiện lên tình cảnh mấy trăm năm trước, càng thêm tức giận nói: "Ngươi có biết ta là Thanh Trạc Công chúa, sao lại dám bất kính như vậy?!"Nữ tử còn muốn nói thêm gì đó, lại phát hiện sắc mặt người đối diện cứng ngắc."Thanh Trạc Công chúa? Ặc, là tiểu hài tử có vết bớt hoa sen?" Một khắc trước còn mang tâm tư đùa giỡn thiếu nữ đàng hoàng, nghe thế liền trợn mắt lên, một đôi mắt hoa đào tràn ngập không thể tin.Haha, không trách người này trông rất quen mắt a. Tư Đồ Ngu lúc này thật muốn ngửa đầu lên trời thở dài, nghiệt duyên a nghiệt duyên!Hồi ức trở lại bảy trăm năm trước, Dao Trì."A----" Trong suối nước hơi nước quanh quẩn, có một con Lang. Phút chốc, Tiểu Bạch Lang hóa thân thành hình người. Trong nước hai tiểu nữ hài phấn điêu ngọc trác * mắt nhỏ trừng mắt nhỏ.( * ) Phấn điêu ngọc trác: Cụm từ dùng để miêu tả những đứa bé trắng nõn, mềm mịn."A, tiểu hài tử đừng nhìn tỷ tỷ như vậy, tỷ tỷ sẽ không khinh bạc ngươi." Tiểu nữ hài vừa hóa hình làm ra vẻ như bất đắc dĩ. Mà tiểu nữ hài kia nghe câu này trong mắt liền nổi lên hơi nước, chu cái miệng nhỏ nhắn nói: "Lớn mật! Ngươi có biết ta là Thanh Trạc Công chúa!"Tiểu Tư Đồ Ngu nhìn xuống tiểu Công chúa đang muốn khóc kia, từ nhỏ đã được bồi dưỡng phẩm chất thương hương tiếc ngọc, thúc đẩy nàng tiến về phía trước, đưa tay chuẩn bị vỗ đầu đối phương an ủi một chút, nhưng không ngờ nửa đường lại sửa phương hướng. Bởi vì lúc đến gần, nhìn thấy trên ngực tiểu Công chúa có một vết bớt hoa sen, trong nháy mắt nảy sinh, nhất thời khó tự kiềm chế, móng vuốt nhỏ đặt trên bộ ngực trắng nõn của người ta...Hồi ức kết thúc.
✂ ━ ━ ━ ━ ━ ━
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com