Bhtt Edit Vi Quang Ngu Suong Gioi Giai Tri
Vi Quang - Ngư SươngEditor: phuong_bchiiBeta: Dúi Chần——————————Chương 92: Đau lòngCảnh Viên vùi đầu trong lòng Cố Khả Hinh suy nghĩ, vì sao quan hệ của các nàng lại đến bước này, nàng còn nhớ lúc trước vô cùng chán ghét Cố Khả Hinh, giờ đây lại ôm nhau, nàng có thể khẳng định rằng người nàng muốn ôm là Cố Khả Hinh, hoặc là...Nàng giật mình, giãy ra khỏi vòng tay Cố Khả Hinh, lùi về phía sau, Cố Khả Hinh mặt mày ôn hòa: "Có muốn uống gì đó nóng không?" Cô nhìn vào trong túi: "Vừa rồi ở bên ngoài tiện tay mang theo đồ uống nóng."Tâm tư Cố Khả Hinh kín đáo như vậy sao có thể tiện tay, Cảnh Viên cúi đầu: "Không cần, vừa rồi trợ lý có mua cho tôi."Ngữ khí bất giác trở nên xa lạ, sắc mặt Cố Khả Hinh khẽ biến, liếc nhìn nàng, vài giây sau gật đầu: "Vậy được rồi."Cảnh Viên im lặng, cửa phòng bị gõ vang, nàng nói: "Là Tiểu Tịch bảo tôi đi chụp, chị ngồi lại một lát hay là?""Tôi đi về trước." Cố Khả Hinh chỉnh lại áo, vừa mới chuẩn bị cởi ra cho Cảnh Viên, hiện tại không cần nữa, tâm tư cô xoay mấy vòng, cuối cùng nói: "Em quay xong về nghỉ ngơi sớm một chút.""Đối diễn ngày mai lại tiếp tục nhé."Cảnh Viên đồng ý: "Được."Nàng đi tới cửa: "Tôi để Tiểu Tịch đưa chị ra ngoài.""Tôi biết đi như thế nào." Cố Khả Hinh mỉm cười: "Bảo cô ấy dẫn em đi chụp đi."Cảnh Viên ừ một tiếng, kéo cửa phòng nghỉ ra, Cố Khả Hinh ở đằng sau gọi lại: "Cảnh Viên."Nàng quay đầu, đối diện với ánh mắt của Cố Khả Hinh, đồng tử đen sáng mà thâm thúy, đôi mắt kia có thể nhìn thấu tất cả cơ trí, hiện tại lại nhu hòa hơn rất nhiều, Cố Khả Hinh nói: "Chú ý giữ ấm."Trái tim Cảnh Viên rung động, nàng ấp úng: "Cảm ơn, chị cũng vậy."Cố Khả Hinh cười nhạt nhìn Cảnh Viên đi ra ngoài, không nhìn thấy bóng dáng mới thu lại nụ cười, lúc lái xe rời khỏi trường quay cô quay đầu, Cảnh Viên bị mọi người vây quanh, dường như đang trang điểm lại, đứng bên cạnh nàng là Diệp Từ Tịch và thợ trang điểm, trên tay Diệp Từ Tịch còn bưng một ly đồ uống nóng, Cảnh Viên hơi ngẩng đầu, cách rất xa, cô không thấy rõ vẻ mặt người nọ, chỉ cảm thấy ánh trăng chiếu trên người nàng, toát ra vẻ lạnh lẽo.Chiếc xe màu đen chậm rãi rời khỏi trường quay.Đáy mắt Cảnh Viên nhìn thấy đèn xe biến mất mới rũ mắt, trợ lý đạo diễn lon ton chạy tới, run rẩy nói: "Cô Cảnh, đêm nay rất lạnh, chúng ta chuẩn bị chụp thêm hai tấm nữa là kết thúc công việc, ngày mai lại chụp tiếp."Gió thổi lên lọn tóc trên cổ Cảnh Viên, sắc mặt nàng lạnh lẽo, không khác gì bóng đêm lành lạnh."Được." Nàng không có ý kiến, trợ lý lại nhỏ giọng nói hai câu xin lỗi, Diệp Từ Tịch ở bên cạnh ma sát tay: "Cô Cảnh, em đi lấy áo cho chị."Cảnh Viên nhìn cô nàng chạy đến ghế, cầm một cái áo lông vũ tới, màu sắc giống với cái trên người Cố Khả Hinh lúc nãy, nhưng không ấm bằng, Cảnh Viên khoác lên người vẫn cảm thấy hơi lạnh, nàng siết chặt cổ áo.Buổi tối quay chụp thẳng đến hơn 10 giờ mới giải tán, tổ quay chụp vì biểu đạt áy náy mà đặt rượu, ngay tại khách sạn bên cạnh địa điểm quay chụp, Cảnh Viên làm nhân vật chính, vắng mặt không được, nàng cùng nhân viên công tác ăn cơm, đặt hai bàn, tại một cái phòng bao lớn, bên trong hệ thống sưởi ấm mở đầy đủ, vào cửa nóng hừng hực, Diệp Từ Tịch xách túi đứng bên cạnh nàng, dẫn nàng đến vị trí ngồi.Mông Cảnh Viên mới vừa chạm vào ghế thì điện thoại di động vang lên, nàng bắt máy, là Ngôn Khanh, đoán chừng hỏi nàng về tình hình quay chụp, hai ngày trước Ngôn Khanh bị người ta đụng xe, hai ngày nay bận rộn xử lý nên hôm nay không đi cùng, chị ấy nói: "Ngày mai chị tới với em.""Không sao." Cảnh Viên cúi đầu nói: "Có Tiểu Tịch ở đây mà.""Vậy cũng được." Ngôn Khanh ngáp một cái, mắt buồn ngủ rũ rượi, chị ấy nói: "Đúng rồi, chuyện trên mạng...""Thời điểm không tốt, em biết."Ngôn Khanh dừng lại, bỗng nhiên cười: "Cảnh Viên, hình như em không giống trước kia."Cảnh Viên không cảm thấy vậy, nàng hỏi tại sao, Ngôn Khanh nói: "Trước đây em sẽ không quan tâm đến những chuyện này." Cho nên chị ấy rất bất ngờ, nhưng quan tâm nhiều cũng không có hại."Chị không nói nhiều nữa, có tin tức sẽ báo cho em." Ngôn Khanh dụi dụi mắt: "Em chụp xong về nghỉ ngơi sớm đi nhé, đúng rồi, đã xem kịch bản chưa?""Xem rồi." Cảnh Viên im lặng vài giây: "Không có vấn đề gì."Ngôn Khanh yên tâm: "Vậy là tốt rồi."Cảnh Viên cúp điện thoại, nhân viên bên phải nhỏ giọng gọi: "Cô Cảnh."Nàng quay đầu, nhìn thấy cô gái cười nhe răng nanh, rất thật thà đáng yêu, nàng bất động thanh sắc: "Có việc gì?""Không có không có không có." Cô gái vội xua tay, cắn môi, vẫn lấy hết dũng khí nói: "Em có thể xin chữ ký của chị không? Bạn gái em vô cùng thích chị."Cảnh Viên khẽ gật đầu, thái độ thản nhiên: "Có thể."Cô gái kích động vội vàng đưa giấy bút đã chuẩn bị sẵn cho Cảnh Viên tiếp nhận viết lời chúc phúc cùng tên của mình, cô gái ở phía sau líu ríu: "Bạn gái của em cực kỳ thích chị, còn coi chị là nữ thần đó!"Vẻ mặt Cảnh Viên vẫn như thường, ký xong đưa cho cô ấy, giọng nói bình thản: "Cảm ơn."Cô gái được nàng nhìn như vậy, tim đột nhiên đập nhanh, được mỹ nhân nhìn, thì ra là như vậy, cô ấy cười: "Chị thật xinh đẹp!"Cảnh Viên chớp mắt, cười nhạt với cô gái, cô gái lấy được chữ ký phấn khích chạy ra ngoài gọi điện thoại chia sẻ niềm vui, Cảnh Viên ngồi trên ghế quay đầu nhìn, đột nhiên nghĩ đến lần đầu tiên nàng đóng phim, người diễn vai nữ chính là một nghệ sĩ lão làng rất nổi tiếng, sau khi Úc Trì biết nhờ nàng đi xin chữ ký, lúc nàng lấy chữ ký trở về đưa cho Úc Trì, cô ấy cũng kích động như thế, cười đến nỗi không thấy mặt trời đâu.Khi đó Úc Trì vui như một đứa trẻ, nhảy nhót, nàng bị ôm xoay vài vòng, Úc Trì còn nói: "Cảnh Viên, sau này cậu cũng sẽ trở thành đại minh tinh, sẽ có rất nhiều rất nhiều người đến xin chữ ký cậu!"Cảnh Viên rũ mắt, hiện tại thật sự có người đến xin chữ ký nàng, nhưng người nói những lời này, lại không còn nữa.Nàng nâng ly lên nhấp một ngụm.Trong phòng riêng ồn ào, nửa tiếng sau, rốt cuộc cũng bắt đầu ăn cơm, Cảnh Viên không đói nhưng vẫn ăn một chút, dù gì ngày mai cũng phải chụp tiếp, cho nên mọi người không uống bao nhiêu rượu, chỉ là đang nói chuyện phiếm."Trời lạnh quá, tôi còn tưởng đến mùa đông rồi ấy." Người đàn ông mặc áo khoác da thở dài: "Lạnh khiếp.""Anh bọc thế rồi còn lạnh cái gì, cô Cảnh người ta còn chưa nói gì kìa, hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy chụp tới chụp lui, nếu nói lạnh, ai lạnh bằng cô ấy."Mọi người nhìn về phía Cảnh Viên, mồm năm miệng mười lại nói tiếp, có khen thái độ chuyên nghiệp của nàng, có khen tính tình nàng tốt."Lúc tôi mới vừa nhìn thấy cô Cảnh cảm thấy cô ấy rất khó gần." Người đàn ông không biết có phải uống nhiều rồi hay không, không biết giữ mồm giữ miệng, người bên cạnh xô đẩy hắn, hắn cười ngây ngô, đứng lên nâng ly với Cảnh viên: "Tôi xin lỗi, cô Cảnh thật ra rất tốt."Chủ yếu là không kiêu ngạo, họ phỏng vấn cũng không phải một lần hai lần, 80% nghệ sĩ trong giới đều phỏng vấn qua, nếu nói không kiêu ngạo, thật đúng là ít, nhưng cũng không thể nói người ta kiêu ngạo thì là không tốt, chỉ là không kiêu ngạo càng dễ làm việc.Mới vừa nhìn thấy Cảnh Viên, trong lòng ai mà không bồn chồn, người nhà họ Cảnh này, bình thường chính là rồng phượng, lại lạnh lùng xa cách như vậy, giống như đang nói với xung quanh, đừng giao lưu với tôi, nhưng thực tế, cả ngày ở chung, họ cảm thấy Cảnh Viên rất tốt, không gây khó dễ với họ, quay phim, phỏng vấn cũng vô cùng thuận lợi, chỉ là ông trời không chiều lòng người, nếu không bọn họ đã có thể kết thúc.Cảnh Viên mím môi nhìn ly đưa tới, vài giây sau nàng nâng ly lên, cùng người đàn ông nhẹ nhàng chạm ly, người đàn ông rất cảm kích: "Tôi cạn rồi! Cô tuỳ ý!"Cảnh Viên tùy ý nhấp một ngụm, tửu lượng của nàng không tốt lắm, quan trọng nhất là không muốn uống say, ngày mai còn phải quay chụp.Qua lời nói vừa rồi của người đàn ông, đề tài trò chuyện bắt đầu, họ nói xong mấy vị nghệ sĩ tính tình tốt trong giới kia bắt đầu oán giận người tính tình không tốt."Vọng Thư là một trong số đó." Người phụ nữ mặc vest cực kỳ không hài lòng: "Lần trước cô ta phỏng vấn, nói muốn uống cà phê đá, tôi đi mua, cô ta thấy đắng, tôi bỏ thêm chút đường, sau đó cô ta lại cảm thấy quá ngọt.""Đúng đúng đúng, việc này tôi biết." Một người đàn ông khác tiếp lời: "Sau đó chị Mộng còn bị trừ tiền thưởng.""Đừng nói nữa, nhắc tới là bực!" Chị Mộng ngửa đầu rót bia, dường như còn canh cánh trong lòng chuyện kia, Cảnh Viên buồn bực không lên tiếng, với người phụ nữ lớn tuổi ngồi đối diện nói: "Còn đỡ, mọi người biết Cận Kỳ chứ?"Mọi người nhìn qua, ngay cả Cảnh Viên cũng không tự giác để ý qua, người phụ nữ lớn tuổi trên mặt ửng đỏ, hai mắt có chút men say, cô ấy nói: "Người rất nổi tiếng hai năm nay.""Biết biết." Có người không kiên nhẫn: "Cô ấy làm sao? Tôi nhớ hình như cô ấy phỏng vấn năm ngoái?""Đúng." Người phụ nữ vỗ tay: "Năm ngoái, khi đó cô ta có đối tượng tin đồn, tên gì đó.""Cố Khả Hinh!"Trái tim Cảnh Viên treo lên, không nghĩ tới ở đây còn có thể nghe được tên cô, nàng cúi đầu ăn một miếng, nghe được người phụ nữ đối diện dùng thanh âm hơi say nói: "Cận Kỳ, không phải cô ta đóng phim sao, lúc ấy đối tượng tin đồn của cô ta ở đoàn làm phim bên cạnh chúng ta chụp ảnh, tôi thấy cô ta gọi người vào phòng nghỉ."Mọi người t hóng hớt, lòng hiếu kỳ bị treo lên, nhao nhao nhìn về phía người phụ nữ, tay Cảnh Viên cầm đũa dừng lại, nắm chặt đũa, đầu ngón tay tê dại, hơi đau."Sau đó thì sao? Hai người họ làm gì?" Ngữ khí hỏi rất mập mờ, người phụ nữ tức giận trừng hắn: "Nghĩ gì vậy, cô ta gọi đối tượng tin đồn vào trong phòng nghỉ, nói người ở đây vụng về, rót trà cũng không biết, nhất định muốn đối tượng tin đồn kia tự mình rót trà."Mọi người thổn thức, đây rõ ràng là ức hiếp người mà! Người phụ nữ thấy bọn họ tức giận còn nói: "Phía sau còn có cái kỳ quái hơn, cô ta nói giày bẩn, nhất định phải có người quỳ xuống lau sạch cho cô ta.""Đệch!" Có một người đàn ông nhịn không được nói: "Cực phẩm gì chứ! Khi đó cô ta phỏng vấn tôi đã nhìn ra rồi, rất là khó ở, kén cá chọn canh, không ngờ loại người này cũng có thể nổi tiếng!""Marketing thôi." Người phụ nữ lắc đầu: "Lăng xê, marketing, sau đó lại bán chút hình tượng, hiện tại trong giới không phải đều như vậy sao, dù cô có diễn xuất hay không, trông xinh đẹp, biết cách xây dựng hình tượng, ngốc nghếch cũng có thể thành sao."Đề tài càng nói càng xa, Cảnh Viên lại căng thẳng, khi nàng nghe Cận Kỳ bảo Cố Khả Hinh quỳ xuống lau giày cho cô ta thì ngực buồn bực, rất buồn bực, mọi người càng nói càng hăng say, trái tim nàng lại như rơi xuống hầm băng, lạnh lẽo, những chuyện này nàng chưa từng trải qua, chỉ nghe thôi đã tức giận không thôi, cho nên Cố Khả Hinh làm sao mà vượt qua được?Nghĩ đến hôm nay trước khi rời đi cô còn quan tâm mình phải chú ý giữ ấm, thái độ ôn hòa như vậy, chóp mũi Cảnh Viên chua xót, nàng nắm chặt điện thoại trong túi xách, đột nhiên rất muốn gửi tin nhắn cho Cố Khả Hinh.————————————Tác giả có lời muốn nói: Cố Khả Hinh: Chị không ở giang hồ, giang hồ cũng có truyền thuyết về chị.Cảnh Viên: Sau này, chị mới là truyền thuyết thật sự.Cố Khả Hinh: Vợ cũng vậy.Cảnh Viên: Không biết xấu hổ!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com