TruyenHHH.com

Bhtt Edit Tan The Song Lai Duo Ng Thi Tg To Ong Vo Ve

Lâm Bình Hải vươn tay, có chút xấu hổ, muốn vuốt đầu con gái, do dự, rồi lại buông xuống.

Con gái thật lâu không có khóc trước mặt ông như thế, chắc là con bé bị người bạn gái kia thương tổn sâu đậm a.

"Nhiên Nhiên, cái kia, thiên nhai nơi nào vô phương thảo a, hà tất đơn phương yêu mến một cây chẳng ra gì. Lời này tuy nói là tìm bạn trai, thế nhưng tìm bạn gái cũng gần như vậy đi."

Trong khoảng thời gian ngắn Lâm Du Nhiên cảm thấy dở khóc dở cười. Này cũng đều cái gì cùng cái gì nha.

Khống chế tốt tâm tình của bản thân, Lâm Du Nhiên có chút ngượng ngùng: "Ba, cám ơn ba."

Lâm Bình Hải cũng rất cao hứng: "Cha con chúng ta còn nói cái gì cám ơn a. Được rồi, con không có việc gì là được. Con phải nhớ kỹ, ba vĩnh viễn là chỗ dựa vững chắc cho con!"

"Bất quá! Ba, những gì con sắp nói có thể ba sẽ không tin. Thế nhưng, thế nhưng xin nhất định phải kiên trì nghe con nói hết." Vẻ mặt Lâm Du Nhiên nghiêm túc, chăm chú nói.

Trong lòng Lâm Bình Hải nói thầm, chẳng lẽ không chỉ là chia tay với bạn gái? Lẽ nào một người tự xưng thuần đồng tính luyến ái, bị nam nhân làm cho lớn bụng ? Lại bằng không... Bị nữ nhân làm lớn bụng ?

Ân, đó là rất bất khả tư nghị .

Chính hắn một người làm cha có đúng hay không muốn-phải có chút khai sáng đâu... hai người con gái sinh con gì gì đó, hẳn là, cũng được đi! Bên trong Lâm Bình Hải vô hạn não bổ, ngẫm lại còn có chút vui mừng đâu. Bản thân sắp được làm ông ngoại a!

Nếu như Lâm Du Nhiên biết được ý nghĩ của cha nàng, phỏng chừng đối với "Lạc thú" này của cha nàng hết đường chống đỡ.

"Ba, ngày hôm nay là 15 tháng 01, ngay không lâu sau đó, cũng chính là ngày tân niên 31 tháng 01, tận thế sẽ tới."

Này so với việc con gái mình bị con gái nhà người khác làm cho lớn bụng còn muốn không có gì để mà nói.

Lâm Bình Hải cười ha hả mà nói: "Nhiên Nhiên, năm 2012 đã qua rồi a. Cái này cũng đều quá hạn một năm ."

Thấy cha mình hoàn toàn không có để ý lời của mình, Lâm Du Nhiên có chút lo lắng: "Ba! Nghiêm túc một chút !"

"Được được được, con nói xem. Này tận thế là chuyện gì xảy ra a? Là có lũ lụt, vẫn là động đất , hay núi lửa phun trào ?"

Biểu tình Lâm Du Nhiên phi thường nghiêm túc, lắc đầu: "Đều không phải. Là ngày 31 tháng 01 , tin tức trên TV bắt đầu đưa tin, có người sau khi bị một loại bệnh độc không biết tên truyền nhiễm phi thường có tính công kích . Mọi người sau khi bị nhiễm loại bệnh độc không biết tên này, bắt đầu phát sốt, sốt cao không lùi, phi thường khó chịu. Sốt liên tục, cảm giác cả người như bị hỏa thiêu, sau đó hệ thống miễn dịch của cơ thể bị phá hủy. Khi đó thân thể có thể bị nhiễm các loại bệnh lung tung, nhỏ từ vi khuẩn cảm mạo, lớn đến bệnh giang mai AIDS, phàm là có chạm đến bệnh độc đều sẽ bị nhiễm. Bị các loại lung tung bệnh khuẩn thêm vào đồng thời bị nhiễm cái loại bệnh độc không biết tên kia, thịt trên người liền bắt đầu hư thối từng khối từng khối, có mùi, thế nhưng người... nhưng không bị chết. Chỉ là bị biến thành quái vật không có ý thức . Càng đáng sợ chính là, phàm là bị hàm răng, móng tay của loại quái vật này cắt vào da thịt, dù chỉ một chút, cũng sẽ bị truyền nhiễm."

Cái loại cảm giác bị nhiễm bệnh độc này phi thường thống khổ, Lâm Du Nhiên đương nhiên rất rõ ràng. Nàng thế nhưng thì như thế bị tươi sống hành hạ mà chết .

"Nhiên Nhiên, con xác định con không phải đang nói đến tình tiết của một bộ phim điện ảnh nào đó chứ ?"

Thấy cha mình không tin, Lâm Du Nhiên nhưng cũng không có nóng nảy như vừa rồi. Đều nói ra, trái lại sẽ không có cản trở , Lâm Du Nhiên theo bản thân tiếp tục nói : "Loại quái vật này còn đánh không chết. Chỉ có chặt bỏ hẳn cái đầu của nó mới có thể triệt để tiêu diệt được loại quái vật này."

Lâm Bình Hải cười ha ha: "Nếu con không muốn nói thì đừng nói, còn muốn nói một cái thế giới tận thế tới đùa ba. Con cho là ba con rất lạc hậu sao! Ba con cũng là một người xem qua năm 2012 nha. Được rồi, ba đi ra ngoài đây. Dì Hồng của con còn đang chờ ba cùng xem TV bên ngoài đâu."

Lâm Du Nhiên gật đầu, không hề giải thích thêm cái gì. Đứng dậy theo ông đi ra ngoài.

"Ba, ba có thói quen mua vé xổ số đi. Chính là mấy kỳ này, có một kỳ song sắc cầu mở thưởng dãy số là 8, 10, 12, 14, 16, 18. Lam cầu nếu không phải là 14 chính là 16."

Chuỗi dãy số này Lâm Du Nhiên nhớ kỹ rất rõ ràng, bởi vì ... dãy số mở thưởng này thật sự là rất có quy luật . Đời trước, ngày thứ hai sau khi mở thưởng, lão thải dân Lâm Bình Hải này đối dãy chữ số này thật sâu mà nhổ nước bọt qua.

"Ha ha, con gái. Ba lần đầu tiên biết con còn có năng lực dự đoán biết trước tương lai đâu. Thế nào không nói sớm đâu, sớm nói chúng ta hiện tại đều là thế giới thủ phủ ."Lâm Bình Hải lại vui vẻ, thấy thế nào con gái của ông cũng đều thật khả ái đâu.

Lâm Du Nhiên cũng cười ha ha: "Ba cứ mua xem sẽ biết." Nói xong cũng không nói thêm cái gì nữa.

Ngay trước một giây Lâm Bình Hải mở rộng cửa, Lâm Du Nhiên đột nhiên hỏi ra vấn đề tối muốn hỏi từ lúc sống lại đến giờ."Ba, việc ba không thể kết hôn với dì Hồng, ba có trách con không?"

Tay Lâm Bình Hải đang mở rộng cửa dừng lại: "Nhiên Nhiên! Con là đứa con gái duy nhất của ba. Người phụ nữ con không chấp nhận, thì sẽ không thể trở thành mẹ của con ."

"Xin lỗi... Ba..., hiện tại con nguyện ý tiếp nhận dì Hồng. Ba nhanh chóng đi đăng ký kết hôn với dì Hồng trước khi ngày diệt vong đến đi!" Nghĩ đến đời trước, dáng dấp của Triệu Diễm Hồng kiên quyết chịu chết, trong lòng Lâm Du Nhiên có chút tắc tắc .

Lâm Bình Hải nở nụ cười: "Cuối năm, cũng đều nghỉ , chạy đi đâu đăng ký a. Nhiên Nhiên, kỳ thực tới cái tuổi này của ba, trọng yếu đều không phải tờ giấy chứng nhận kia, mà là làm bạn."

Sờ sờ đầu Lâm Du Nhiên: "Cái gì cũng đều đừng suy nghĩ nhiều. Có ba ở đây!"

Ra thư phòng. Lâm Du Nhiên an tâm rất nhiều, chỉ cần vé xổ số mở tưởng, đối với tận thế đến, ba nàng không muốn tin cũng phải tin tưởng. Đến lúc đó lại tính toán cũng còn kịp. Bất quá trước khi cha của nàng tin tưởng tận thế sắp xảy ra, nàng cũng lập ra trước một ít kế hoạch.

Bước thứ nhất của kế hoạch, tự nhiên chính là tổng động viên toàn gia. Tiểu kim khố trống trơn của nàng căn bản là không có cách chuẩn bị trước chống đỡ ngày diệt vong tới. Hay là, ngày mai có thể đi mua một vé xổ số có dãy chữ số kia! Cũng không biết là sau khi mở thưởng, ở đó có còn người sống để phát tiền thưởng cho nàng hay không.

Bước thứ hai chính là chọn mua đồ ăn vật tư , khi tận thế, toàn bộ nhà xưởng đều đình chỉ hoạt động. Đến lúc đó tiền chỉ là một tờ giấy lộn, một cái ký hiệu mà thôi. Được rồi, khi thực thi bước thứ hai kế hoạch, còn muốn tiện thể giao lưu một chút cảm tình với Bảo Nhi của nàng nữa.

"Đi ra rồi a. Đến, Nhiên Nhiên, lão Lâm, lại đây cùng nhau xem TV. Lại ăn chút hoa quả." Mới vừa vừa ra cửa thư phòng, cha con hai người liền bị Triệu Diễm Hồng gọi lại.

Cha con hai người hàn huyên ở thư không đầy nửa giờ, Triệu Diễm Hồng thế nhưng thường thường sẽ đưa mắt nhìn cửa thư phòng đang đóng chặt .

Này mỗi lần lão Lâm với Nhiên Nhiên cùng nhau vào thư phòng đi ra, mấy ngày đó tâm tình lão Lâm sẽ không tốt. Cũng không biết cha con hai người ở trong thư phòng nói cái gì đâu. Bản thân là mẹ kế cũng không tính là thân phận xấu hổ, nhưng có chút vấn đề lão Lâm không nói bà cũng không tốt tiếp tục truy hỏi. Ai! Đều nói mẹ kế thực sự là không chịu nổi a! Bà này xem như nửa mẹ kế càng khó chịu! Trong lòng Triệu Diễm Hồng cảm thán.

"Không được. Ba với dì Hồng xem đi. Con về phòng trước."

Thời điểm trước khi cửa phòng đóng lại, Lâm Du Nhiên mang máng nghe được Triệu Diễm Hồng hỏi cha nàng: "Nhiên Nhiên nói cái gì với ông, xem ông vui vẻ như vậy ."

"Nhiên Nhiên nói với tôi dự đoán một dãy số mở thưởng song sắc cầu đâu. Nói có bài có bản hẳn hoi . Những con số vô căn cứ như vậy như thế nào sẽ trúng a."

"Dẹp ông đi, ông mới vô căn cứ đâu. Nhìn ông mua vé xổ số nhiều năm như vậy. Nhiều nhất cũng chỉ trúng được một hai trăm khối."

...

Đóng cửa phòng, mọi âm thanh âm đều bị ngăn cách ngoài cửa, thế giới của nàng lại khôi phục yên tĩnh. Thật giống như trở lại năm đó khi nàng biến thành tang thi.

Bảo Nhi không thích nói chuyện, ngoại trừ dẫn về "Đồ ăn" cho nàng, cũng không cùng ở chung với bất luận kẻ nào, mỗi ngày quay về với nàng, cái thi thể quái vật kia, càng thêm không có gì để nói. Mỗi ngày nàng trôi nổi ở giữa không trung, không thể rời xa thân thể của mình quá một thước, Bảo Nhi tìm nơi ẩn thân tương đối bí mật, thế giới của nàng mỗi ngày cũng chỉ có Bảo Nhi cùng một mảnh vắng vẻ trắng bệch.

Bất quá, hiện tại sẽ không . Cha của nàng, dì Hồng, em gái Bảo Nhi của nàng đều còn khỏe mạnh sống sót, những thân nhân mà nàng yêu nhất. Đời này, nhất định sẽ tốt hơn so với đời trước !

Lâm Du Nhiên lại nghĩ đến cái thành thị này đời trước đầy rẫy tang thi, nghĩ đến ánh mắt cực kỳ bi thương của những người sống sót bị mất đi vợ con, nghĩ đến Bảo Nhi không quen lời nói đời trước ở bên trong bầy tang thi khổ sở giãy dụa.

Còn nữa, càng nhiều người biến thành tang thi, thì người nhà nàng cũng càng thêm nguy hiểm. Lo lắng mãi, Lâm Du Nhiên lợi dụng địa chỉ đại lý IP , đăng ký mấy tên trên diễn đàn, phát bài post.

《 chú ý! Xin mời mọi người nhanh chóng chọn mua đồ ăn trữ hàng vật tư, làm tốt công tác phòng ngự . 》

Như đề.

Người thân của chủ topic công tác ở nước ngoài, có người nói một loại bệnh độc không biết tên nào đó ở nước ngoài truyền nhiễm vào Trung Quốc. Người bị nhiễm ban đầu bắt đầu phát sốt, từ từ mất đi ý thức, rất có tính chất công kích. Xin mọi người làm tốt phòng bị.

Hai câu nói ngắn gọn, đã là Lâm Du Nhiên có thể làm nhiều nhất . Có thể là bởi vì trải qua một lần thảm trạng thế giới tận thế, giống như nàng cũng không thể biến trở về cô gái đã từng không hề tâm cơ, toàn tâm toàn ý giúp đỡ người khác kia. Hiện tại chỉ có thể lo lắng gia đình nhỏ này của mình.

Lâm Du Nhiên phát bất quá vài giây, rất nhanh thì có người comment .

"LZ não tàn."

"LZ xem quá nhiều phim khoa học viễn tưởng đi."

"LZ phản nhân loại."

"Ls+1. Có điều phản nhân loại không phải Holmes sao?"

"Ls, quyển phúc đó là IQ cao phản xã hội! !"

"Quyển phúc cùng đậu phộng là tình yêu chân thành!"

... Bất quá mấy lâu, thì oai lâu .

Lâm Du Nhiên không có xen vào võng hữu online thảo luận lung tung nữa. Chỉ mong những người này ở thời điểm chọn mua hàng Tết , nghĩ đến đây sẽ mua nhiều một ít đồ đạc chuẩn bị đi. Ở trên đường thấy người không quá giống bình thường cũng nên có chút ý thức phòng bị đi.

Bất quá cũng xác thực có không ít võng hữu nhìn thấy bài post này, ở lúc mua hàng Tết cân nhắc đến dù sao cũng là muốn mua, mua nhiều chút cũng không việc gì, nên cũng mua thêm không ít đồ đạc. Ở tận thế khắp nơi đều là tang thi, không có thức ăn, không có tài nguyên. Đây là hy vọng để sinh tồn .

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com