Bhtt Edit Ta Dua Vao Gacha O The Gioi Hoang Vu Tich Tru Hang Hoa
“Được thôi.” Lâm Nhiễm nói xong liền nâng cung, nhắm thẳng vào Lâm Trung Sinh.Lâm Trung Vũ thấy vẻ mặt Lâm Nhiễm đầy sát khí, cứ như thực sự muốn giết Lâm Trung Sinh, vội vàng đứng dậy hòa giải:“Đừng, đừng, đừng! Chúng ta đều là người một nhà, không cần làm lớn chuyện như vậy. Hơn nữa, Lâm Nhiễm, đây là cha ruột của ngươi! Có ai lại ra tay với cha mẹ mình chứ? Ngươi nói có đúng không?”Ánh mắt Lâm Nhiễm quét về phía Lâm Trung Vũ, lạnh lùng hỏi:“Ngươi là cái thá gì?”“Đệt! Lâm Nhiễm, ngươi nói chuyện kiểu gì với cha ta thế hả?” Lâm Lôi ném thanh kẹo Snickers trong tay xuống, chỉ tay thẳng vào mặt Lâm Nhiễm.Chỉ nghe “vút” một tiếng, mũi tên từ cung của Lâm Nhiễm lao vút ra, cắm thẳng vào bắp chân Lâm Lôi.“A a a! Đau chết ta mất! Lâm Nhiễm, ngươi điên rồi sao?!”Lâm Lôi ngã vật xuống ghế sô-pha, ôm chặt lấy chân mình, đau đến mức nước mắt chảy ròng ròng. Cung tên vốn có tầm bắn xa, nay lại bắn ở cự ly gần, khiến mũi tên đâm xuyên qua bắp chân hắn, suýt chút nữa làm gãy xương.Cơn đau dữ dội khiến Lâm Lôi suýt ngất đi.“Mẹ! Cha! Đau quá! Chân của ta...!”“Lâm Nhiễm! Ngươi dám làm con ta bị thương, ta liều mạng với ngươi!”Lâm Trung Vũ hét lên, chộp lấy chiếc gạt tàn trên bàn trà, định ném về phía đầu Lâm Nhiễm.Lâm Nhiễm chỉ khẽ nghiêng người né tránh, ngay sau đó tung một cú đá thẳng vào vai phải của Lâm Trung Vũ.“A!”Lâm Trung Vũ chỉ cảm thấy vai đau buốt, cả người mất đà ngã ngồi xuống đất.Lâm Trung Sinh giận đến mức suýt thổ huyết, giơ tay chỉ thẳng vào mặt Lâm Nhiễm, quát lớn:“Lâm Nhiễm! Ngươi đang làm cái gì vậy?! Nhị thúc ngươi ở ngay tầng 17, ta chỉ bảo họ đến đây ở cùng để bầu bạn với ta, có gì sai? Ngươi dám ra tay với người trong nhà, đúng là bất hiếu! Hôm nay ta không đánh chết ngươi thì không phải cha ngươi!”Không tìm được thứ gì trong tay, Lâm Trung Sinh liền giật ngay chiếc dép dưới chân, cầm lấy rồi lao thẳng về phía Lâm Nhiễm.Nhưng Lâm Nhiễm chẳng thèm tránh né.Tay phải cô dồn lực, vung lên tát thẳng vào mặt Lâm Trung Sinh.“Chát!”Âm thanh vang lên giòn giã.Cả khuôn mặt bên trái của Lâm Trung Sinh lập tức hằn rõ dấu tay, sưng vù lên chỉ trong chớp mắt.Hắn cảm thấy khóe miệng tanh mùi máu, khuôn mặt bỏng rát. Hai mắt trừng lớn, không thể tin nổi, run rẩy chỉ vào Lâm Nhiễm:“Ngươi... ngươi... Lâm Nhiễm, ngươi dám đánh ta?! Ta là cha ruột của ngươi đấy!!”Lâm Nhiễm cười lạnh, quét mắt nhìn đám người trong phòng khách.“Ta nhắc lại lần nữa, cút ngay! Tận thế đến rồi, ai biết ngày mai còn có thể nhìn thấy mặt trời không? Ta không quan tâm các ngươi là cái thá gì.”“Lâm Nhiễm! Ta liều mạng với ngươi!”Lâm Trung Sinh không tin mình sẽ thua, lần nữa lao về phía cô.Nhưng lần này, Lâm Nhiễm không còn nương tay.Sau khi được cường hóa gen, sức mạnh và tốc độ của cô đã tăng lên đáng kể. Dù lòng bàn tay vẫn còn đau, nhưng chân của cô thì tràn đầy lực.Cô tung một cú đá thẳng vào bụng Lâm Trung Sinh.“Bịch!”Lâm Trung Sinh bị đá văng ra, lăn lộn trên sàn, ôm chặt eo, gào lên thảm thiết:“A a a! Đau chết ta rồi! Lâm Nhiễm, ngươi muốn giết cha ruột của ngươi sao?! Ngươi đúng là đồ khốn kiếp!!”Lâm Nhiễm càng lúc càng lạnh lùng.Cô xoay người bước vào bếp, cầm lấy một con dao phay, sau đó trở lại phòng khách, ánh mắt sắc bén quét qua từng người.Nhị thẩm Tưởng Hiểu Vân thấy vậy thì hoảng hốt, chỉ tay vào Lâm Nhiễm, lắp bắp nói:“Ngươi... ngươi muốn làm gì? Ta nói cho ngươi biết, giết người là phạm pháp! Trên TV đã nói rõ, quái vật bên ngoài chỉ là tạm thời, quốc gia đang tìm cách kiểm soát tình hình. Chẳng bao lâu nữa, Giang Bắc Thành sẽ khôi phục trật tự. Nếu ngươi dám giết người, sau này nhất định sẽ bị trừng phạt!”Lâm Nhiễm giơ cao con dao phay, từng bước tiến về phía bọn họ.“Vấn đề là, các ngươi có thể sống đến ngày đó sao?”Nói xong, cô giơ dao lên, làm động tác như muốn bổ thẳng xuống người Lâm Lôi.Lâm Lôi lúc này đã đổ mồ hôi lạnh toàn thân, nhìn thấy dao phay sắp chém xuống mình, hắn lập tức bật khóc.“Mẹ ơi! Mau đi thôi! Đây vốn là nhà của Lâm Nhiễm! Chúng ta sai rồi! Là chúng ta sai rồi!”Lâm Trung Vũ cũng nhanh chóng bò dậy từ dưới đất, thấy trên người Lâm Nhiễm vẫn còn vết máu khô, không dám chậm trễ mà vội vàng nói:“Đúng đúng! Chúng ta đi ngay! Chúng ta đi ngay!”Nói xong, hắn liền kéo theo vợ con, nhanh chóng hướng đến cửa chính.“Đứng lại.”Lâm Nhiễm lạnh giọng gọi bọn họ lại.Cô nhìn về phía Lâm Trung Sinh, lúc này vẫn đang nằm lăn lộn dưới sàn ôm eo rên rỉ.Sau đó, ánh mắt cô quét qua Nhị thúc một nhà, lạnh lùng nói:“Dẫn cả Lâm Trung Sinh đi luôn.”Lâm Trung Sinh dù eo chưa bị đá gãy, nhưng vốn dĩ thắt lưng của hắn đã yếu, cú ngã vừa rồi làm hắn đau đến chết đi sống lại.Vừa rồi, hắn thực sự nhìn thấy sát khí trong mắt Lâm Nhiễm, nên cũng không dám ở lại thêm giây nào nữa.“Nhị đệ, đỡ ta dậy! Ta đi cùng các ngươi!”Lâm Trung Sinh kêu lên trong hoảng loạn.Lâm Trung Vũ vốn không định quan tâm đến Lâm Trung Sinh, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Nhiễm liên tục dõi theo mình, hắn chỉ đành quay lại đỡ Lâm Trung Sinh lên. Bốn người cùng nhau rời khỏi căn hộ 1004."Tên súc sinh này, chờ xem! Chờ một chút ta nhất định sẽ kể chuyện này với chủ tòa nhà, để mọi người trong khu chung cư đều biết Lâm Nhiễm là đứa con bất hiếu, đến cả cha ruột cũng dám ra tay đánh. Ta muốn để cả khu này đều xem thường nó!" Lâm Trung Sinh vừa nghiến răng nghiến lợi vừa ôm lấy lưng, đau đớn nói.Lâm Trung Vũ giơ ngón trỏ lên ra hiệu:"Nhỏ giọng thôi! Cẩn thận để lũ quái vật ngoài kia nghe thấy!"Nhà của Lâm Trung Vũ ở căn hộ 1702, thuộc loại căn hộ trung bình với diện tích khoảng 92 mét vuông, vậy nên bọn họ còn phải leo thêm bảy tầng nữa mới đến nơi.Chỉ là Lâm Trung Vũ cũng không quá lo lắng, vì khi xuống tầng 10, họ không hề chạm trán bất kỳ con zombie nào. Có vẻ như số lượng zombie trong hành lang này khá ít.
---Sau khi đám khách không mời mà đến đã rời đi, Lâm Nhiễm mới kéo ghế ra ngồi xuống nghỉ ngơi. Cô cảm thấy toàn thân ngứa ngáy, mùi mồ hôi lẫn với mùi hôi thối của máu zombie khiến cô đặc biệt khó chịu. Nhưng vì vừa mới hẹn Mạc Thư Ngữ, chưa đến nửa tiếng sau đã muốn tắm rửa thì có vẻ hơi sốt ruột. Thôi thì cứ chờ thêm một lát vậy, tự mình bôi thuốc thực sự không tiện.Chừng năm, sáu phút sau, cô nghe thấy tiếng gõ cửa chống trộm nặng nề bên ngoài. Lâm Nhiễm đứng dậy đi đến gần cửa, nhìn qua mắt mèo xác nhận người bên ngoài chính là Mạc Thư Ngữ, lúc này mới mở cửa.Cánh cửa chống trộm mà cô mua cần đến ba bước mở khóa từ bên ngoài, nhưng từ trong nhà lại có thể nhanh chóng mở ra, đây cũng là lý do tại sao trước đó Lâm Trung Vũ và những người khác có thể dễ dàng đi vào."Vào đi, phiền ngươi rồi." Lâm Nhiễm khách sáo nói, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.Mạc Thư Ngữ cũng chú ý đến lớp cửa chống trộm dày nặng của Lâm Nhiễm, có vẻ như cô ấy đã chuẩn bị từ trước cho tình huống zombie xuất hiện. Nhưng cô không hỏi gì cả, chỉ nhanh chóng bước vào phòng khách."Ngươi cứ ngồi trên ghế, đưa tay ra là được rồi." Mạc Thư Ngữ nhìn Lâm Nhiễm một lát rồi nói.Lâm Nhiễm gật đầu. Cô thấy Mạc Thư Ngữ đã thay quần áo sạch sẽ, trong lòng cũng nghĩ, lát nữa sau khi bôi thuốc xong, mình cũng nên nhanh chóng đi tắm. Mùi trên người thực sự quá khó chịu, đến mức cô không chịu nổi.Mạc Thư Ngữ mở hộp thuốc ra, liếc nhìn Lâm Nhiễm, sau đó mím môi suy nghĩ vài giây, cuối cùng vẫn cắn răng nói:"Hay là ngươi đi tắm trước đi, nếu không, lát nữa tắm xong, lỡ để nước dính vào vết thương thì lại phải bôi thuốc lại một lần nữa."Lâm Nhiễm thấy có lý, gật đầu rồi định bước về phía phòng tắm.Mạc Thư Ngữ lập tức gọi cô lại:"Khoan đã! Tay ngươi đang bị thương, vậy định tắm kiểu gì?"Cô hỏi như vậy vì đang chờ Lâm Nhiễm mở lời nhờ vả, để sau đó mình có thể giúp tắm rửa luôn, rồi mọi chuyện sau đó cứ thế mà thuận lợi tiến triển.Lâm Nhiễm nhìn hai tay mình, đúng là không thể trực tiếp rửa được, nhưng vẫn có cách. Cô nhanh chóng đi vào bếp, lục lọi trong ngăn kéo và lấy ra mấy chiếc găng tay nilon dùng một lần, sau đó quay lại phòng khách:"Ta sẽ đeo găng tay này để tắm, dùng băng keo dán kín chỗ cổ tay lại, chắc là sẽ không bị nước thấm vào.""A?"Mạc Thư Ngữ đang chuẩn bị gật đầu đồng ý giúp, kết quả lại nghe thấy câu trả lời hoàn toàn khác với những gì mình dự tính. Cô ngẩn người. Chẳng lẽ Lâm Nhiễm không hề có ý định nhờ mình giúp đỡ?Mắt thấy Lâm Nhiễm sắp cầm găng tay rời đi, Mạc Thư Ngữ vội vàng lên tiếng:"Ngươi đeo găng tay thì cũng không thể tự gội đầu được. Tóc ngươi chắc chắn cũng dính không ít máu zombie rồi, để ta giúp ngươi đi?"Lâm Nhiễm nhìn Mạc Thư Ngữ một lát, rồi lắc đầu:"Không cần, chỉ là vết thương nhỏ thôi, ta tự làm được.""Sao có thể gọi là vết thương nhỏ được? Nếu bị nhiễm trùng thì phiền phức lắm đấy! Để ta giúp ngươi đi."Mạc Thư Ngữ nói xong, không chờ Lâm Nhiễm trả lời mà trực tiếp đi về phía phòng tắm.Thấy nàng kiên quyết như vậy, Lâm Nhiễm cũng không nói gì thêm. Mang găng tay để gội đầu thực sự không tiện lắm, nhưng có làm phiền Mạc Thư Ngữ quá không?"Vậy thì... cảm ơn." Cô khẽ nói lời cảm ơn từ phía sau."Không cần cảm ơn, lần này có thể trở về được là nhờ ngươi, lẽ ra ta mới là người phải cảm ơn mới đúng."Mạc Thư Ngữ nói, tay cầm lấy vòi sen. Cô để ý thấy bình nước nóng trong nhà vẫn đang cắm điện, có thể dùng bất cứ lúc nào."Ngươi cúi đầu xuống, giữ mu bàn tay phía sau cẩn thận đừng để dính nước."Lâm Nhiễm nghe theo, cúi đầu xuống. Ngay bên cạnh cô, đôi chân thon dài của Mạc Thư Ngữ lúc ẩn lúc hiện trong tầm mắt. Lâm Nhiễm không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy làn da của Mạc Thư Ngữ thực sự rất trắng.Mạc Thư Ngữ thử điều chỉnh nhiệt độ nước, sau đó mới mở vòi sen, từ từ làm ướt tóc Lâm Nhiễm. Một tay nàng cầm vòi sen, một tay nhẹ nhàng xoa nắn mái tóc, nơi dính máu zombie đã trở nên cứng lại.Nàng tỉ mỉ xoa bóp, chắc chắn tóc đã hoàn toàn ướt, sau đó mới tắt nước, lấy dầu gội đầu ra, xoa đều lên lòng bàn tay rồi nhẹ nhàng thoa lên tóc Lâm Nhiễm. Chỉ chốc lát sau, bọt trắng liền biến thành màu đỏ sậm, cuốn theo vết máu bẩn ra ngoài.Mạc Thư Ngữ bật vòi sen lại, một bên xả nước, một bên tiếp tục xoa bóp nhẹ nhàng, nhưng vẫn cảm thấy mùi hôi chưa hết.Lần thứ hai, nàng lại lấy thêm dầu gội, tiếp tục xoa đều trên tóc Lâm Nhiễm. Cảm giác mái tóc mềm mại, sạch sẽ dần hiện ra dưới đầu ngón tay khiến nàng có chút không nỡ dừng lại.Mà Lâm Nhiễm, lúc này trông thực sự rất ngoan ngoãn. Cô cứ thế cúi đầu, để mặc người khác chạm vào, không còn dáng vẻ lạnh lùng như lúc đối đầu với zombie.Sau lần xả nước thứ hai, mùi hôi đã giảm đi đáng kể.Mạc Thư Ngữ tiếp tục bóp thêm dầu gội vào tay, xoa đều rồi bắt đầu chậm rãi gội đầu cho Lâm Nhiễm. Lần này, bọt xà phòng rõ ràng nhiều hơn trước. Cô dùng nước sạch gội lại cho Lâm Nhiễm một lần nữa. Lần này, ngoài mùi dầu gội, không còn chút mùi hôi thối nào của zombie nữa.Nhìn thấy mặt và cổ Lâm Nhiễm vẫn còn dính bẩn, Mạc Thư Ngữ liền cầm lấy sữa rửa mặt và sữa tắm."Ta giúp ngươi rửa luôn mặt và cổ nhé? Dù sao cũng đang làm rồi."Lâm Nhiễm nhắm mắt lại, gật đầu:"Được, cảm ơn.""Không cần khách sáo với ta như vậy. Được rồi, nhắm mắt lại, ta giúp ngươi rửa mặt trước."Mạc Thư Ngữ bóp một ít sữa rửa mặt ra tay, nói:"Ngẩng mặt lên một chút."Lâm Nhiễm nghe theo, đồng thời dang hai tay sang hai bên để tránh nước bắn vào vết thương.Mạc Thư Ngữ nhẹ nhàng xoa nắn khuôn mặt Lâm Nhiễm. Hai má của cô hơi đỏ lên. Trước đây, cô chưa từng để ý, nhưng bây giờ mới nhận ra Lâm Nhiễm thực sự rất xinh đẹp, dù là trong số các Alpha cũng thuộc hàng thanh tú.Cô ho nhẹ một tiếng, nhanh chóng tiếp tục công việc. Tay cô lướt qua má rồi đến tai Lâm Nhiễm, nhẹ nhàng xoa bóp, khiến tai cô ấy dần đỏ lên.Cảm thấy có chút không tự nhiên, Mạc Thư Ngữ dời mắt đi, ngón tay lướt từ tai xuống cằm, nhẹ nhàng làm sạch những vết máu còn sót lại. Sau khi rửa mặt sạch sẽ, cô cầm vòi sen giúp Lâm Nhiễm tráng nước, một tay xả nước, một tay vỗ nhẹ lên mặt cô để gột sạch bọt xà phòng.Da của Lâm Nhiễm thực sự rất tốt, mịn màng và trơn bóng.Mạc Thư Ngữ nuốt nước bọt, cố gắng không suy nghĩ lung tung, sau đó lại bóp thêm sữa rửa mặt ra tay, tiếp tục rửa mặt cho cô ấy thêm hai lần nữa để đảm bảo sạch hoàn toàn.Xong xuôi, Mạc Thư Ngữ lại bóp thêm sữa tắm, xoa tạo bọt rồi nhẹ nhàng thoa lên cổ Lâm Nhiễm. Nếu là tự mình làm thì không sao, nhưng được người khác xoa bóp thế này, cảm giác thật sự rất thoải mái.Ngược lại, mặt Mạc Thư Ngữ đã đỏ bừng. Trước giờ cô chưa từng thân cận với Alpha đến mức này.Vừa xoa, cô vừa suy nghĩ mông lung. Tuyến thể của Alpha và Omega đều nằm ở hai bên cổ. Ngón tay cô bất giác dừng lại một chút, nhẹ nhàng lướt qua vị trí tuyến thể của Lâm Nhiễm.Lâm Nhiễm khẽ run lên, mở mắt ra. Vì đã được rửa sạch, nên lúc này cô ấy không cảm thấy cay mắt.Mạc Thư Ngữ bị ánh mắt của cô ấy nhìn đến mức tai càng đỏ hơn, cố giữ bình tĩnh:"Sao thế?""Không có gì, chỉ hơi nhột một chút." Lâm Nhiễm thẳng thắn đáp.Vì tin tưởng Mạc Thư Ngữ, hơn nữa cũng biết cô ấy không có vũ lực đáng kể, nên Lâm Nhiễm mới yên tâm nhắm mắt để cô ấy giúp mình gội đầu và rửa mặt. Nếu đổi lại là người khác, cô tuyệt đối sẽ không để ai chạm vào mình, cảm giác đó quá nguy hiểm."Vậy ta sẽ dùng lực mạnh hơn một chút."Bị ánh mắt của Lâm Nhiễm nhìn chằm chằm, Mạc Thư Ngữ không dám tiếp tục động chạm vào tuyến thể của cô ấy nữa, mà chỉ đơn thuần tăng thêm lực tay để giúp cô lau sạch những vết máu trên cổ."Cúi đầu xuống một chút, ta xả nước đây.""Được."Lâm Nhiễm phối hợp khom người xuống.Nhìn cô ấy không còn nhìn mình nữa, Mạc Thư Ngữ thở phào nhẹ nhõm. Cô bóp thêm sữa tắm vào tay, lần nữa nhẹ nhàng xoa nắn cổ Lâm Nhiễm. Nhưng cô vẫn thấy khó hiểu—không phải tuyến thể của Alpha rất nhạy cảm sao? Vừa rồi mình đã chạm vào, vậy mà Lâm Nhiễm chẳng có chút phản ứng nào.Theo lý thuyết, bị một Omega chạm vào tuyến thể, Alpha sẽ có chút kích động hoặc phản ứng sinh lý. Nhưng Lâm Nhiễm chỉ khẽ run lên một chút. Nghĩa là… cô ấy hoàn toàn không có cảm giác gì với mình sao?Lẽ ra cô nên thấy nhẹ nhõm, nhưng không hiểu sao trong lòng lại có chút mất mát.Mạc Thư Ngữ lại vô thức chà xát nhẹ lên phần gáy bên phải của Lâm Nhiễm. Nhưng cô ấy vẫn hoàn toàn không phản ứng, cứ để mặc cô tùy ý làm gì thì làm.Cô thở dài, cầm lấy một chiếc khăn mặt từ giá treo, nhẹ nhàng lau khô tóc và cổ cho Lâm Nhiễm."Được rồi, đứng lên đi, kẻo lát nữa lại bị lạnh."Lâm Nhiễm một lần nữa đứng thẳng người. Mạc Thư Ngữ cầm khăn mặt giúp cô lau khô nước trên mặt. Mãi đến lúc này, phần cổ của Lâm Nhiễm cũng đã được rửa sạch hoàn toàn."Có mũ tắm không? Ngươi vẫn chưa tắm xong, lát nữa tóc lại bị dính bẩn thì phiền lắm."Mạc Thư Ngữ ngước lên nhìn Lâm Nhiễm, hỏi."Bên dưới bồn rửa mặt, trong ngăn kéo ấy."Lâm Nhiễm nhắc nhở.Mạc Thư Ngữ mở ngăn kéo tìm một chiếc mũ tắm, sau đó giúp cô đội lên, cẩn thận nhét hết tóc vào trong.Nhìn xuống đôi tay của Lâm Nhiễm, cô mím môi, do dự một chút rồi hỏi:"Ngươi chắc chắn có thể tự tắm những chỗ khác chứ?"Lâm Nhiễm gật đầu:"Chắc chắn, làm phiền ngươi rồi. Ngươi ra phòng khách chờ ta một lát đi."Mạc Thư Ngữ cũng gật đầu:"Được."Cô ra khỏi phòng tắm, ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách. Nhưng trong đầu vẫn quanh quẩn chuyện vừa rồi.Lâm Nhiễm không hề nhắc đến chuyện đó, hơn nữa khi cô chạm vào cổ bên phải của nàng, nàng cũng chẳng có chút phản ứng nào.Rõ ràng không cần để tâm đến chuyện này, cô lẽ ra nên thấy nhẹ nhõm mới đúng. Nhưng không hiểu sao trong lòng lại có chút khó chịu.Trước đây chẳng phải Lâm Nhiễm rất thích mình sao? Tại sao khi nãy mình còn cảm thấy xấu hổ, mà nàng lại bình thản như không có gì?Mạc Thư Ngữ mím môi, ngồi trên ghế suy nghĩ mãi không ra.Ban nãy cô còn lo lắng về chuyện thuốc tránh thai, nhưng bây giờ nhìn lại, có vẻ như hoàn toàn lo lắng thừa.Hay là do hiện tại hai tay Lâm Nhiễm không tiện, nàng muốn đợi đến khi thuận lợi hơn rồi mới chủ động?Càng nghĩ, Mạc Thư Ngữ càng cảm thấy ý nghĩ này hợp lý hơn.Không thể nào Lâm Nhiễm lại không có chút cảm giác nào với mình. Khi nãy chắc chắn là nàng đang nhẫn nhịn!----------
Khiếp!!!
---Sau khi đám khách không mời mà đến đã rời đi, Lâm Nhiễm mới kéo ghế ra ngồi xuống nghỉ ngơi. Cô cảm thấy toàn thân ngứa ngáy, mùi mồ hôi lẫn với mùi hôi thối của máu zombie khiến cô đặc biệt khó chịu. Nhưng vì vừa mới hẹn Mạc Thư Ngữ, chưa đến nửa tiếng sau đã muốn tắm rửa thì có vẻ hơi sốt ruột. Thôi thì cứ chờ thêm một lát vậy, tự mình bôi thuốc thực sự không tiện.Chừng năm, sáu phút sau, cô nghe thấy tiếng gõ cửa chống trộm nặng nề bên ngoài. Lâm Nhiễm đứng dậy đi đến gần cửa, nhìn qua mắt mèo xác nhận người bên ngoài chính là Mạc Thư Ngữ, lúc này mới mở cửa.Cánh cửa chống trộm mà cô mua cần đến ba bước mở khóa từ bên ngoài, nhưng từ trong nhà lại có thể nhanh chóng mở ra, đây cũng là lý do tại sao trước đó Lâm Trung Vũ và những người khác có thể dễ dàng đi vào."Vào đi, phiền ngươi rồi." Lâm Nhiễm khách sáo nói, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại.Mạc Thư Ngữ cũng chú ý đến lớp cửa chống trộm dày nặng của Lâm Nhiễm, có vẻ như cô ấy đã chuẩn bị từ trước cho tình huống zombie xuất hiện. Nhưng cô không hỏi gì cả, chỉ nhanh chóng bước vào phòng khách."Ngươi cứ ngồi trên ghế, đưa tay ra là được rồi." Mạc Thư Ngữ nhìn Lâm Nhiễm một lát rồi nói.Lâm Nhiễm gật đầu. Cô thấy Mạc Thư Ngữ đã thay quần áo sạch sẽ, trong lòng cũng nghĩ, lát nữa sau khi bôi thuốc xong, mình cũng nên nhanh chóng đi tắm. Mùi trên người thực sự quá khó chịu, đến mức cô không chịu nổi.Mạc Thư Ngữ mở hộp thuốc ra, liếc nhìn Lâm Nhiễm, sau đó mím môi suy nghĩ vài giây, cuối cùng vẫn cắn răng nói:"Hay là ngươi đi tắm trước đi, nếu không, lát nữa tắm xong, lỡ để nước dính vào vết thương thì lại phải bôi thuốc lại một lần nữa."Lâm Nhiễm thấy có lý, gật đầu rồi định bước về phía phòng tắm.Mạc Thư Ngữ lập tức gọi cô lại:"Khoan đã! Tay ngươi đang bị thương, vậy định tắm kiểu gì?"Cô hỏi như vậy vì đang chờ Lâm Nhiễm mở lời nhờ vả, để sau đó mình có thể giúp tắm rửa luôn, rồi mọi chuyện sau đó cứ thế mà thuận lợi tiến triển.Lâm Nhiễm nhìn hai tay mình, đúng là không thể trực tiếp rửa được, nhưng vẫn có cách. Cô nhanh chóng đi vào bếp, lục lọi trong ngăn kéo và lấy ra mấy chiếc găng tay nilon dùng một lần, sau đó quay lại phòng khách:"Ta sẽ đeo găng tay này để tắm, dùng băng keo dán kín chỗ cổ tay lại, chắc là sẽ không bị nước thấm vào.""A?"Mạc Thư Ngữ đang chuẩn bị gật đầu đồng ý giúp, kết quả lại nghe thấy câu trả lời hoàn toàn khác với những gì mình dự tính. Cô ngẩn người. Chẳng lẽ Lâm Nhiễm không hề có ý định nhờ mình giúp đỡ?Mắt thấy Lâm Nhiễm sắp cầm găng tay rời đi, Mạc Thư Ngữ vội vàng lên tiếng:"Ngươi đeo găng tay thì cũng không thể tự gội đầu được. Tóc ngươi chắc chắn cũng dính không ít máu zombie rồi, để ta giúp ngươi đi?"Lâm Nhiễm nhìn Mạc Thư Ngữ một lát, rồi lắc đầu:"Không cần, chỉ là vết thương nhỏ thôi, ta tự làm được.""Sao có thể gọi là vết thương nhỏ được? Nếu bị nhiễm trùng thì phiền phức lắm đấy! Để ta giúp ngươi đi."Mạc Thư Ngữ nói xong, không chờ Lâm Nhiễm trả lời mà trực tiếp đi về phía phòng tắm.Thấy nàng kiên quyết như vậy, Lâm Nhiễm cũng không nói gì thêm. Mang găng tay để gội đầu thực sự không tiện lắm, nhưng có làm phiền Mạc Thư Ngữ quá không?"Vậy thì... cảm ơn." Cô khẽ nói lời cảm ơn từ phía sau."Không cần cảm ơn, lần này có thể trở về được là nhờ ngươi, lẽ ra ta mới là người phải cảm ơn mới đúng."Mạc Thư Ngữ nói, tay cầm lấy vòi sen. Cô để ý thấy bình nước nóng trong nhà vẫn đang cắm điện, có thể dùng bất cứ lúc nào."Ngươi cúi đầu xuống, giữ mu bàn tay phía sau cẩn thận đừng để dính nước."Lâm Nhiễm nghe theo, cúi đầu xuống. Ngay bên cạnh cô, đôi chân thon dài của Mạc Thư Ngữ lúc ẩn lúc hiện trong tầm mắt. Lâm Nhiễm không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy làn da của Mạc Thư Ngữ thực sự rất trắng.Mạc Thư Ngữ thử điều chỉnh nhiệt độ nước, sau đó mới mở vòi sen, từ từ làm ướt tóc Lâm Nhiễm. Một tay nàng cầm vòi sen, một tay nhẹ nhàng xoa nắn mái tóc, nơi dính máu zombie đã trở nên cứng lại.Nàng tỉ mỉ xoa bóp, chắc chắn tóc đã hoàn toàn ướt, sau đó mới tắt nước, lấy dầu gội đầu ra, xoa đều lên lòng bàn tay rồi nhẹ nhàng thoa lên tóc Lâm Nhiễm. Chỉ chốc lát sau, bọt trắng liền biến thành màu đỏ sậm, cuốn theo vết máu bẩn ra ngoài.Mạc Thư Ngữ bật vòi sen lại, một bên xả nước, một bên tiếp tục xoa bóp nhẹ nhàng, nhưng vẫn cảm thấy mùi hôi chưa hết.Lần thứ hai, nàng lại lấy thêm dầu gội, tiếp tục xoa đều trên tóc Lâm Nhiễm. Cảm giác mái tóc mềm mại, sạch sẽ dần hiện ra dưới đầu ngón tay khiến nàng có chút không nỡ dừng lại.Mà Lâm Nhiễm, lúc này trông thực sự rất ngoan ngoãn. Cô cứ thế cúi đầu, để mặc người khác chạm vào, không còn dáng vẻ lạnh lùng như lúc đối đầu với zombie.Sau lần xả nước thứ hai, mùi hôi đã giảm đi đáng kể.Mạc Thư Ngữ tiếp tục bóp thêm dầu gội vào tay, xoa đều rồi bắt đầu chậm rãi gội đầu cho Lâm Nhiễm. Lần này, bọt xà phòng rõ ràng nhiều hơn trước. Cô dùng nước sạch gội lại cho Lâm Nhiễm một lần nữa. Lần này, ngoài mùi dầu gội, không còn chút mùi hôi thối nào của zombie nữa.Nhìn thấy mặt và cổ Lâm Nhiễm vẫn còn dính bẩn, Mạc Thư Ngữ liền cầm lấy sữa rửa mặt và sữa tắm."Ta giúp ngươi rửa luôn mặt và cổ nhé? Dù sao cũng đang làm rồi."Lâm Nhiễm nhắm mắt lại, gật đầu:"Được, cảm ơn.""Không cần khách sáo với ta như vậy. Được rồi, nhắm mắt lại, ta giúp ngươi rửa mặt trước."Mạc Thư Ngữ bóp một ít sữa rửa mặt ra tay, nói:"Ngẩng mặt lên một chút."Lâm Nhiễm nghe theo, đồng thời dang hai tay sang hai bên để tránh nước bắn vào vết thương.Mạc Thư Ngữ nhẹ nhàng xoa nắn khuôn mặt Lâm Nhiễm. Hai má của cô hơi đỏ lên. Trước đây, cô chưa từng để ý, nhưng bây giờ mới nhận ra Lâm Nhiễm thực sự rất xinh đẹp, dù là trong số các Alpha cũng thuộc hàng thanh tú.Cô ho nhẹ một tiếng, nhanh chóng tiếp tục công việc. Tay cô lướt qua má rồi đến tai Lâm Nhiễm, nhẹ nhàng xoa bóp, khiến tai cô ấy dần đỏ lên.Cảm thấy có chút không tự nhiên, Mạc Thư Ngữ dời mắt đi, ngón tay lướt từ tai xuống cằm, nhẹ nhàng làm sạch những vết máu còn sót lại. Sau khi rửa mặt sạch sẽ, cô cầm vòi sen giúp Lâm Nhiễm tráng nước, một tay xả nước, một tay vỗ nhẹ lên mặt cô để gột sạch bọt xà phòng.Da của Lâm Nhiễm thực sự rất tốt, mịn màng và trơn bóng.Mạc Thư Ngữ nuốt nước bọt, cố gắng không suy nghĩ lung tung, sau đó lại bóp thêm sữa rửa mặt ra tay, tiếp tục rửa mặt cho cô ấy thêm hai lần nữa để đảm bảo sạch hoàn toàn.Xong xuôi, Mạc Thư Ngữ lại bóp thêm sữa tắm, xoa tạo bọt rồi nhẹ nhàng thoa lên cổ Lâm Nhiễm. Nếu là tự mình làm thì không sao, nhưng được người khác xoa bóp thế này, cảm giác thật sự rất thoải mái.Ngược lại, mặt Mạc Thư Ngữ đã đỏ bừng. Trước giờ cô chưa từng thân cận với Alpha đến mức này.Vừa xoa, cô vừa suy nghĩ mông lung. Tuyến thể của Alpha và Omega đều nằm ở hai bên cổ. Ngón tay cô bất giác dừng lại một chút, nhẹ nhàng lướt qua vị trí tuyến thể của Lâm Nhiễm.Lâm Nhiễm khẽ run lên, mở mắt ra. Vì đã được rửa sạch, nên lúc này cô ấy không cảm thấy cay mắt.Mạc Thư Ngữ bị ánh mắt của cô ấy nhìn đến mức tai càng đỏ hơn, cố giữ bình tĩnh:"Sao thế?""Không có gì, chỉ hơi nhột một chút." Lâm Nhiễm thẳng thắn đáp.Vì tin tưởng Mạc Thư Ngữ, hơn nữa cũng biết cô ấy không có vũ lực đáng kể, nên Lâm Nhiễm mới yên tâm nhắm mắt để cô ấy giúp mình gội đầu và rửa mặt. Nếu đổi lại là người khác, cô tuyệt đối sẽ không để ai chạm vào mình, cảm giác đó quá nguy hiểm."Vậy ta sẽ dùng lực mạnh hơn một chút."Bị ánh mắt của Lâm Nhiễm nhìn chằm chằm, Mạc Thư Ngữ không dám tiếp tục động chạm vào tuyến thể của cô ấy nữa, mà chỉ đơn thuần tăng thêm lực tay để giúp cô lau sạch những vết máu trên cổ."Cúi đầu xuống một chút, ta xả nước đây.""Được."Lâm Nhiễm phối hợp khom người xuống.Nhìn cô ấy không còn nhìn mình nữa, Mạc Thư Ngữ thở phào nhẹ nhõm. Cô bóp thêm sữa tắm vào tay, lần nữa nhẹ nhàng xoa nắn cổ Lâm Nhiễm. Nhưng cô vẫn thấy khó hiểu—không phải tuyến thể của Alpha rất nhạy cảm sao? Vừa rồi mình đã chạm vào, vậy mà Lâm Nhiễm chẳng có chút phản ứng nào.Theo lý thuyết, bị một Omega chạm vào tuyến thể, Alpha sẽ có chút kích động hoặc phản ứng sinh lý. Nhưng Lâm Nhiễm chỉ khẽ run lên một chút. Nghĩa là… cô ấy hoàn toàn không có cảm giác gì với mình sao?Lẽ ra cô nên thấy nhẹ nhõm, nhưng không hiểu sao trong lòng lại có chút mất mát.Mạc Thư Ngữ lại vô thức chà xát nhẹ lên phần gáy bên phải của Lâm Nhiễm. Nhưng cô ấy vẫn hoàn toàn không phản ứng, cứ để mặc cô tùy ý làm gì thì làm.Cô thở dài, cầm lấy một chiếc khăn mặt từ giá treo, nhẹ nhàng lau khô tóc và cổ cho Lâm Nhiễm."Được rồi, đứng lên đi, kẻo lát nữa lại bị lạnh."Lâm Nhiễm một lần nữa đứng thẳng người. Mạc Thư Ngữ cầm khăn mặt giúp cô lau khô nước trên mặt. Mãi đến lúc này, phần cổ của Lâm Nhiễm cũng đã được rửa sạch hoàn toàn."Có mũ tắm không? Ngươi vẫn chưa tắm xong, lát nữa tóc lại bị dính bẩn thì phiền lắm."Mạc Thư Ngữ ngước lên nhìn Lâm Nhiễm, hỏi."Bên dưới bồn rửa mặt, trong ngăn kéo ấy."Lâm Nhiễm nhắc nhở.Mạc Thư Ngữ mở ngăn kéo tìm một chiếc mũ tắm, sau đó giúp cô đội lên, cẩn thận nhét hết tóc vào trong.Nhìn xuống đôi tay của Lâm Nhiễm, cô mím môi, do dự một chút rồi hỏi:"Ngươi chắc chắn có thể tự tắm những chỗ khác chứ?"Lâm Nhiễm gật đầu:"Chắc chắn, làm phiền ngươi rồi. Ngươi ra phòng khách chờ ta một lát đi."Mạc Thư Ngữ cũng gật đầu:"Được."Cô ra khỏi phòng tắm, ngồi xuống ghế sô pha trong phòng khách. Nhưng trong đầu vẫn quanh quẩn chuyện vừa rồi.Lâm Nhiễm không hề nhắc đến chuyện đó, hơn nữa khi cô chạm vào cổ bên phải của nàng, nàng cũng chẳng có chút phản ứng nào.Rõ ràng không cần để tâm đến chuyện này, cô lẽ ra nên thấy nhẹ nhõm mới đúng. Nhưng không hiểu sao trong lòng lại có chút khó chịu.Trước đây chẳng phải Lâm Nhiễm rất thích mình sao? Tại sao khi nãy mình còn cảm thấy xấu hổ, mà nàng lại bình thản như không có gì?Mạc Thư Ngữ mím môi, ngồi trên ghế suy nghĩ mãi không ra.Ban nãy cô còn lo lắng về chuyện thuốc tránh thai, nhưng bây giờ nhìn lại, có vẻ như hoàn toàn lo lắng thừa.Hay là do hiện tại hai tay Lâm Nhiễm không tiện, nàng muốn đợi đến khi thuận lợi hơn rồi mới chủ động?Càng nghĩ, Mạc Thư Ngữ càng cảm thấy ý nghĩ này hợp lý hơn.Không thể nào Lâm Nhiễm lại không có chút cảm giác nào với mình. Khi nãy chắc chắn là nàng đang nhẫn nhịn!----------
Khiếp!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com