TruyenHHH.com

[BHTT] [EDIT] SAU KHI BỊ BẮT Ở RỂ TÔI LÊN NHƯ DIỀU GẶP GIÓ - LỤC TIỂU CẢNH

Chương 4: Níu chân đồng đội

phuong_bchii

Edit: phuong_bchii

________________

Biểu hiện đêm nay của Khương Nghiêm làm cho người ta cảm thấy bất ngờ, đến cả Hạ Y Ninh cũng cảm thấy toàn bộ quá trình bình tĩnh không tham dự của cô từ đầu tới cuối hoàn toàn không giống với quá khứ. Tuy có khó hiểu, nhưng tâm trạng Hạ Y Ninh lại không tệ, nàng cũng không thích trở thành tiêu điểm chú ý trong hoàn cảnh này, lại càng không thích những cảnh khoa trương trong phim thần tượng.

Trước đây Khương Nghiêm luôn thổ lộ tâm ý với nàng trước công chúng, động một chút là tặng hơn trăm đóa hoa hồng đến công ty. Mỗi dịp lễ Tết nhất định phải tặng quà, thậm chí ngay cả ngày Quốc Tế Lao Động và ngày Quốc Tế Thiếu Nhi cũng lấy ra góp đủ số, may mà cô không mất trí đến mức tính cả tiết Thanh Minh.

Nhưng Hạ Y Ninh đối với chuyện này cũng không cảm động, thậm chí còn cảm thấy phiền, nói nhiều lần Khương Nghiêm cũng không nghe, vẫn cố chấp biểu đạt tình yêu cuồng nhiệt như cũ.

Vòng bạn bè của Hạ Y Ninh vừa có động tĩnh, cô nhất định là like trong top 3. Dưới mỗi một bài đăng của nàng tất sẽ có bình luận của cô, bất luận có đọc hiểu nội dung hay không, sức hành động là chuẩn cmnr.

Cuối cùng sợi dây chuyền kim cương Tạ Chi Vân quyên tặng cuối cùng thành giao với giá 5 triệu 500 ngàn, Khương Nghiêm yên lặng đếm một chút, tổng cộng có sáu người tham gia đấu giá, tổng cộng giơ bảng 21 lần, thật đúng là cạnh tranh khốc liệt.

Tất cả gia sản của cô gom lại đều mua không nổi, căn bản cũng không có ý định tham gia náo nhiệt. Làm từ thiện cũng phải lượng sức mà làm, cô sẽ quyên tiền nhưng sẽ không vì tranh giành danh tiếng mà rải sạch hết gia sản.

Số tiền này, là quỹ hạt giống của cô, tương lai của cô có thể dựa vào cái này.

Trước khi tan cuộc Hạ Y Ninh bị trưởng bối nhà họ Hạ gọi đi, Khương Nghiêm ở gần đó chờ nàng. Hai người là cùng nhau vào sân, tất nhiên phải đợi sau khi chính thức tan cuộc mới có thể ai về nhà nấy. Diễn trò cũng phải làm cho trót, chút đạo đức nghề nghiệp này cô vẫn phải có.

Đột nhiên có người vỗ vai cô, Khương Nghiêm quay đầu lại, thấy là Vu Minh.

"Khương Nghiêm, hôm nay cậu uống nhầm thuốc à?"

Vừa há miệng đã nói lời khó nghe, nếu có khẩu khí tươi mát thật nên phun ra cho hắn. Trên mặt Khương Nghiêm không có biểu cảm gì, lạnh nhạt nói: "Tôi rất khỏe."

"Vậy sao cậu cả đêm đều không ra tay, bọn tôi còn tưởng rằng cậu đang nghẹn chiêu lớn, kết quả chỉ là cái này?"

Khương Nghiêm biết hắn nói đến chuyện đấu giá, ngay cả ánh mắt của người đấu giá cũng có mấy lần như có như không nhìn về phía cô. Xem ra ngoại trừ chính cô, tất cả mọi người đều cảm thấy đêm nay cô sẽ hô một phen.

"Chuyện không có mang tính giá trị, làm nhiều không có ý nghĩa. Tôi cảm thấy những vật phẩm đấu giá này vượt quá khả năng của tôi, không tham dự thì có vấn đề gì?"

Vu Minh wow wow thấp giọng kêu lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn cô chằm chằm.

Ngày đó ở trường đua ngựa hắn đã cảm thấy Khương Nghiêm có chút thay đổi, hiện tại càng thêm khẳng định. Vốn cho rằng sự thay đổi của cô đến từ sau khi có sức mạnh trèo lên Hạ Y Ninh, nhưng đêm nay rõ ràng là một cơ hội tốt để lấy lòng, sao cô có thể thờ ơ.

Huống hồ người từ trước đến nay tiêu tiền ở trên người Hạ Y Ninh cũng không hề tính toán, thế mà lại bình tĩnh nói vượt qua phạm vi năng lực nên không mua, càng làm cho hắn khó có thể tin.

"Cậu chắc không phải theo đuổi được đến tay liền keo kiệt đó chứ? Tôi nói cho cậu biết, hai người còn chưa chính thức kết hôn, không thể dừng tay sớm như vậy, nên đầu tư vẫn phải tiếp tục đầu tư."

Khương Nghiêm nhìn Vu Minh giống như nhìn kẻ ngốc, những người này tiêu xài của cải trong nhà, chút lòng xấu hổ cũng không có. Tiêu của chính mình còn chưa tính, vậy mà còn quản người khác tiêu như thế nào, thật sự là vừa vô vị vừa chán ghét.

"Tiền là của tôi, tôi muốn tiêu ở đâu thì tiêu, hơn nữa tôi bỏ ra mấy triệu mua sợi dây chuyền tặng cho cô ấy, còn không bằng lấy tên cô ấy quyên góp một thư viện cộng đồng."

Cô chẳng qua là thuận miệng chặn lời Vu Minh, không ngờ tới vừa vặn bị Hạ Y Ninh đi tới nghe thấy.

Thật ra đối với sự khác thường của Khương Nghiêm đêm nay, nàng cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng trong lòng ngược lại cảm thấy rất tốt. Nàng thậm chí trước khi bắt đầu đấu giá đã suy nghĩ ám chỉ Khương Nghiêm không nên quá khoa trương, không ngờ tới người này lại khiêm tốn thành như vậy.

Rất tốt, rất tốt, Hạ Y Ninh cũng chẳng thích nhận quà như vậy.

Chẳng qua nàng cũng không ngờ tới Khương Nghiêm sẽ nói ra lời quyên tặng thư viện, trong những năm quen biết, chưa bao giờ nghe cô nói qua nội dung "có ý nghĩa xã hội" như vậy, làm cho người ta bất ngờ cũng có chút kinh ngạc.

"Cô ấy nói không sai, so với châu báu, tôi cảm thấy thư viện có ý nghĩa lớn hơn." Hạ Y Ninh đi tới bên cạnh Khương Nghiêm, ngừng lại, "Nếu cô ấy nhất định muốn tiêu tiền, tôi cảm thấy phần quà này cũng không tệ."

Vu Minh thấy Hạ Y Ninh thế mà lại giúp cô nói chuyện, mặt mũi có chút không nhịn được, nhưng không thể dễ dàng đắc tội với Hạ Y Ninh, chỉ đành cười trừ nói: "Là tôi nông cạn, nếu muốn quyên góp thư viện, tính cả tôi một phần."

Nói xong, hắn xám xịt rời đi.

Hạ Y Ninh như có điều suy nghĩ nhìn Khương Nghiêm, thấy sắc mặt cô như thường, hình như cũng không bị Vu Minh ảnh hưởng.

"Em không tức giận?"

"Tại sao em phải tức giận?"

"Cậu ta vừa rồi cố ý nói như vậy, em không cảm thấy gì à?"

Khương Nghiêm giơ tay, ý bảo nàng kéo, sau đó hai người sánh vai chậm rãi đi ra ngoài.

"Có cảm thấy, nhưng mà biết cậu ta là cố ý khiêu khích, chẳng lẽ em phải điên cùng sao?"

Khương Nghiêm cười lắc đầu: "Không có lời."

Trước khi xuyên vào, Khương Nghiêm chính là người thích hành hạ bản thân. Từ khi bắt đầu học đại học đã dùng tiền tiêu vặt tìm kiếm đủ loại cơ hội mở rộng kho bạc nhỏ từng chút từng chút, phàm là mới mẻ thú vị cô đều thích đi tìm hiểu một chút, phàm là cảm thấy có cơ hội cô đều cố gắng thử.

Cô biết tiền phải tiêu ở nơi nên tiêu, cho dù hiện tại tài chính khởi động gấp rất nhiều lần quá khứ, cũng không có nghĩa là có thể tùy ý tiêu xài.

Hạ Y Ninh dừng lại, nhẹ giọng nói: "Em đúng thật là biết tính toán."

Trước khi chia tay, Hạ Y Ninh lại nhắc nhở cô, phải thừa dịp trước khi kết hôn bồi dưỡng sự ăn ý nhiều hơn, dù sao sau khi kết hôn trường hợp hai người cùng tham dự sẽ càng nhiều.

Hạ Y Ninh lựa chọn kết hôn, cũng không chỉ là vì ở nhà nhét thêm một người.

Khương Nghiêm trong lòng cảm khái, hiểu rồi, tôi lại là một người công cụ.

**

Phụ đạo trước khi kết hôn là điều hai người nhất định phải trải qua, nhất là hôn nhân đồng giới vừa thông qua không lâu, hai người xem như cặp đôi đầu tiên trong một gia đình hào môn chính thức lựa chọn hình thức này. Nhất cử nhất động của hai người ở mức độ nào đó, xem như người dò đường, cũng là tấm gương.

Thành hay bại, đều có ý nghĩa phi phàm.

Nhìn bảng khảo sát trắc nghiệm, Khương Nghiêm ngược lại lại trả lời rất trôi chảy. Dù sao thân là nguyên chủ luỵ tình vẫn rất xứng chức, rất nhiều chi tiết về Hạ Y Ninh hiểu rất rõ ràng.

Cô xoạc xoạc xoạc dùng không đến mười phút cơ bản đã trả lời xong câu hỏi, thuận tiện liếc nhìn người bên cạnh, phát hiện Hạ Y Ninh hạ bút khó khăn.

Phần trên về Khương Nghiêm, Hạ Y Ninh gần như đều không biết, mỗi một hạng mục đều phải dựa vào suy luận mới có thể đưa ra đáp án. Có chút tương đối bề ngoài nàng có thể đẩy ra, có chút hơi xâm nhập, nàng quả thật không thể nào hạ bút.

"Cái này chọn C, em thích màu lam hải quân."

Hạ Y Ninh ngước mắt nhìn người giúp nàng trả lời, có chút ảo não.

Nàng khoanh lựa chọn C, tiếp tục xem câu tiếp theo, dường như lại bị vây khốn. Nhận thấy được ánh mắt Khương Nghiêm vẫn dừng lại ở bài thi của nàng, nàng không ngẩng đầu, giả vờ thuận miệng hỏi: "Đề của em đã làm xong chưa?"

Ngụ ý, lo cho chính mình trước đi.

Khương Nghiêm sảng khoái nói tiếp: "Đều làm xong rồi, cho nên xem chị có cần hỗ trợ không."

Đầu bút Hạ Y Ninh run lên: "Em chọn bừa?"

Nếu không tốc độ giải đề của hai người vì sao lại kém nhiều như vậy?

Khương Nghiêm đặt câu hỏi tới trước mặt nàng: "Em trả lời rất nghiêm túc, nếu không chị xác nhận một chút đi?"

Hạ Y Ninh chớp mắt nhìn thấy mấy câu hỏi, về món ăn nàng thích, màu sắc và nhãn hiệu nàng thích, Khương Nghiêm quả thực đều chọn đúng.

"Những thứ này tôi đều không biết, bây giờ em nói cho tôi biết đi."

Nhìn trên bài thi còn có hơn một nửa đề chưa trả lời, Hạ Y Ninh không đắn đo nữa, khi Khương Nghiêm nói cho nàng đáp án, thuận tiện ghi nhớ. Coi như là một lần hiểu rõ toàn diện trước khi kết hôn, dù sao cũng tốt hơn sau khi kết hôn ở trước mặt người nhà có trăm ngàn chỗ hở.

Qua cửa ải hỏi đáp này, thì đến quy trình hỏi đáp. Hai người trước đó đã làm chút chuẩn bị, cộng thêm cơ sở câu hỏi lúc trước, quá trình vấn đáp coi như thuận lợi. Một số chi tiết quả thực không đủ ăn ý, chuyên gia cũng không thể không lên tiếng nhắc nhở: "Hai vị sau này sau khi kết hôn vẫn phải chú trọng sự ăn ý. Căn cứ vào biểu hiện hôm nay của hai người, ở phương diện hiểu biết lẫn nhau có nền tảng nhất định, nhưng ở mức độ ăn ý không quá lý tưởng, hy vọng có thể chuẩn bị tâm lý đầy đủ."

Hạ Y Ninh hỏi: "Thế nào là đầy đủ?"

Chuyên gia đẩy mắt kính, lời nói thấm thía: "Phải nhẫn nại, phải chấp nhận sự gia nhập của đối phương khiến cách sống vốn có bị thay đổi."

Hai người là hôn nhân hợp đồng, đã sớm nói xong ở nhà thân ai nấy lo, không quấy nhiễu lẫn nhau, Hạ Y Ninh cũng không cảm thấy đây sẽ là vấn đề lớn.

"Được, chúng tôi sẽ chú ý."

Chuyên gia lại chuyển tầm mắt về phía Khương Nghiêm: "Cô Khương cũng vậy, tuy rằng trong câu hỏi vừa rồi cô vẫn luôn có thái độ thuận theo, nhưng sau khi kết hôn cũng phải cố gắng tập trung hơn nữa mới có thể giữ gìn bồi đắp vun vén tốt cuộc hôn nhân này."

Nhập tâm, bao dung, mới  thật sự có thể kéo dài hôn nhân.

Hai người đều biểu thị tỏ vẻ tiếp thu tượng trưng, vất vả lắm mới chịu đựng được đến khi kết thúc.

Hạ Y Ninh nói muốn đi vệ sinh, bảo Khương Nghiêm chờ nàng một lát. Khương Nghiêm nhàm chán xem tin tức, không ngờ lại gặp Lê Tử Phong ở hành lang.

Chuyện lần trước ở trường đua ngựa khiến bầu không khí có chút xấu hổ, sau đó nhóm WeChat của bọn họ yên tĩnh một hồi, Khương Nghiêm cũng không nói chuyện ở bên trong nữa.

Lê Tử Phong không ngờ tới sẽ gặp Khương Nghiêm ở đây, ngoài cười nhưng trong không cười đi qua chào hỏi cô: "Tới đây làm cố vấn à?"

Sau khi hắn nói xong liếc mắt nhìn bảng chỉ dẫn, biết là tới làm phụ đạo trước hôn nhân.

"Tôi có một người bạn muốn ly hôn, cùng vợ đến tư vấn, xem có thể tiếp tục sống hay không."

Khương Nghiêm ồ một tiếng, không nói tiếp.

Lê Tử Phong nhìn trái nhìn phải, hỏi: "Sao chỉ có một mình cậu, Hạ Y Ninh không tới?"

"Lát nữa cô ấy sẽ tới."

Lê Tử Phong lại hiểu thành Hạ Y Ninh vắng mặt phụ đạo trước hôn nhân, lại thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Khương Nghiêm, nhịn không được mang theo chút đồng tình: "Quen là được, người ta là công chúa hào môn, có thể bị cậu theo đuổi cũng đừng hy vọng xa vời quá nhiều. Dù sao sau này làm vợ cậu, cậu muốn thế nào cũng được."

Lời này nghe không thích hợp lắm, Khương Nghiêm ngẩng đầu, nhìn thấy ánh sáng xấu xa trong mắt Lê Tử Phong, thật sự là làm cho người ta ghê tởm.

Cô trầm giọng: "Sau khi kết hôn sống như thế nào là chuyện của chúng tôi, không cần cậu nhọc lòng."

Lê Tử Phong vốn khó chịu Khương Nghiêm không nể mặt hắn, hiện tại một lần so với một lần kiên cường, thật đúng là có chút mùi vị chó cậy chủ.

Hắn nhếchkhóe miệng cười lạnh: "Cậu đã quên trước kia bản thân từng nói, nếu có thể để cậu cưới được Hạ Y Ninh, cậu muốn sống mơ màng với cô ấy ba tháng."

Khương Nghiêm một đầu hắc tuyến, loại lời này có lẽ là sau khi nguyên chủ bị chuốc rượu nói lung tung, đám bạn đàng điếm kia thật sự là cái tốt không nhớ rõ, nói bậy một chữ cũng không bỏ sót.

Đầu kia hành lang đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, từng bước từng bước bừng tỉnh hai người còn đang giằng co.

"Tôi và Khương Nghiêm sau khi kết hôn sẽ sống như thế nào, chúng tôi sẽ tự lên kế hoạch. Nếu cậu muốn chúc phúc thì tôi cảm ơn trước, nếu cậu muốn dạy hư cô ấy, tôi sẽ không hoan nghênh."

Khương Nghiêm vừa định giải thích, Lê Tử Phong liền bỏ đi, đi còn nhanh hơn Vu Minh lần trước. Đám người bọn họ vừa yêu vừa sợ Hạ Y Ninh, hiện tại thấy Khương Nghiêm được bảo vệ, đương nhiên sẽ không tự tìm mất mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com