Bhtt Edit Sau Khi Bi Bat O Re Toi Len Nhu Dieu Gap Gio Luc Tieu Canh
Edit: phuong_bchii________________Tiệc cưới kết thúc, các khách mời trước khi lần lượt rời đi chủ động đến tạm biệt vợ chồng Hạ Lang Ngôn. Không ít người chủ động nhắc tới kinh diễm đêm nay và xem trọng cặp đôi mới, Khương Nghiêm và Hạ Y Ninh cùng ở bên cạnh, thỉnh thoảng gật đầu cảm ơn, trong lòng rất rõ ràng những lời khen tặng chúc phúc này chủ yếu là nói cho các trưởng bối nhà họ Hạ nghe.
Khương Triều Hãn đi tới trước mặt Khương Nghiêm, cũng không nói thêm gì, vỗ nhẹ bả vai cô: "Sau này phải đối xử tốt với Y Ninh, đừng lăn lộn cũng đừng làm loạn, nếu không nhà họ Khương chúng ta cũng không giúp con."Nói xong, ông ấy lại chuyển sang Hạ Y Ninh, ngữ khí càng nhu hòa, thậm chí còn mang theo một tia thiên vị làm chỗ dựa cho nàng: "Y Ninh, về sau con cứ yên tâm quản nó, không cần có bất kỳ băn khoăn gì. Ba và anh hai nó nhất định đứng về phía con, nếu nó không nghe lời hoặc bắt nạt con, con cứ nói cho ba biết, đừng để bản thân chịu ấm ức."So sánh hai bên, đúng là làm cho người ta có chút phân không rõ Khương Triều Hãn rốt cuộc là cha của ai. Lúc ông ấy nói lời này, còn thỉnh thoảng nhìn về phía vợ chồng Hạ Lang Ngôn như sợ bọn họ không nghe thấy.Khương Đạt Minh và mẹ Khương đứng cách đó không xa, không tiến lên, nhưng cũng nhìn chằm chằm Khương Nghiêm. Khương Nghiêm nhìn lại, chỉ thấy anh ta mang theo thâm ý gật đầu với cô.Chờ Hạ Y Ninh cũng nhìn vọng qua, Khương Đạt Minh lập tức thay nụ cười dịu dàng chúc phúc, cùng mẹ Khương bên cạnh có chút miễn cưỡng cười vui hình thành đối lập rõ ràng.Hạ Y Ninh nhẹ giọng hỏi Khương Nghiêm: "Em có muốn đi nói gì với mẹ không?""Không có gì đặc biệt muốn nói, bình thường nói cũng vậy."Khương Nghiêm ngược lại không có quá nhiều thương cảm và không nỡ, cũng không cảm thấy chính mình đã bị nhà họ Khương vứt bỏ, từ nay về sau chỉ có thể dựa vào nhà họ Hạ. Trong lòng cô, hôn lễ này chỉ là một phần trong thỏa thuận, chỉ là sự thúc giục trước đó của Khương Đạt Minh khiến cô sinh lòng bực bội.
Sau khi người nhà họ Khương đi, cũng chỉ còn lại người nhà họ Hạ, chờ chia vài chiếc xe mới có thể trở về nhà lớn nhà họ Hạ. Ông cụ hôm nay tâm trạng rất tốt, nắm tay vợ vợ son cười híp mắt nhìn lại nhìn, lại dặn dò vài câu rồi mới lên xe.Biệt thự nhà họ Hạ có hai bên lầu phụ, đêm nay vì có thể để cho người mới hoàn toàn thả lỏng, mọi người cố ý hoàn toàn để trống một bên lầu phụ, chỉ có căn phòng mới sửa sang ở lầu ba mới có người ở.Nhan Tư đang cùng mấy họ hàng khác nói chuyện, nói đến váy cưới và trang sức đêm nay của Hạ Y Ninh, mỗi người đều hâm mộ không thôi. Có điều nói tới cuối cùng làm cho bọn họ kích động nhất, dĩ nhiên là bán rán và bánh rán hành.Nhan Tư thẳng thắn nói: "Đã lâu rồi tôi chưa ăn thứ gì nhiều dầu mỡ như vậy, đúng là ngon. Nhưng chung quy vẫn là đồ ăn vặt ven đường, quá tầm thường."
"Cái này không quan trọng, quan trọng là sau khi trúng cử tiệc cưới nhà họ Hạ, giá trị con người cũng sẽ tăng theo."Mọi người mồm năm miệng mười tiếp tục trò chuyện, đề tài chuyển đến trên người Khương Nghiêm, không biết là ai nhắc tới trước: "Nghe nói đêm nay đầu bếp làm cái này là Khương Nghiêm tự mình tới cửa mời tới, quả thật có chút tài năng.""Cô ta vào cửa cũng không lấy ra được thứ gì, còn không ra sức thể hiện lấy ấn tượng tốt, bằng không về sau càng không có chỗ nào để thể hiện."Những người này đều tính là một chút họ hàng xa của nhà họ Hạ, chân chính có thể cùng Khương Nghiêm ở chung một gian phòng lớn vẫn là Nhan Tư.Cô ấy châm biếm hai câu: "Người mới vào cửa, dù sao cũng phải tích cực một chút, có thể hiểu được."Những người khác thấy cô ấy nói như vậy, cũng cười khẽ: "Đoán chừng cô ta cũng chỉ có chút năng lực này, chỉ biết ăn nhậu chơi bời. Tôi nghe nói trước kia khi cô ta theo đuổi Ninh Ninh, cả ngày đều chơi mánh ở những phương diện này, cũng không biết Ninh Ninh xảy ra chuyện gì, cứ như vậy đồng ý."
Cho tới bây giờ, vẫn có người cảm thấy không xứng thay Hạ Y Ninh, mặc dù vừa mới tham gia xong tiệc cưới của hai người. Trong lòng những người này, Khương Nghiêm vẫn không xứng với Hạ Y Ninh, cũng không có gì tương lai gì đáng xem trọng.Nhan Tư không tiện giáp mặt nói Hạ Y Ninh không tốt, điểm này cô ấy vẫn phải có chừng mực. Hạ Y Ninh ở nhà được cưng chiều như thế nào cô ấy thấy rõ ràng hơn những người này, chẳng qua trong lòng khinh miệt Khương Nghiêm, cùng những người này không kém nhiều lắm.Hạ Thần Húc bận rộn xong lại đây tìm cô ấy, thấy mấy cô gái tụ cùng một chỗ líu ríu trò chuyện vui vẻ, không cần đoán cũng biết khẳng định không phải nói lời hay. Anh không khỏi nhíu mày, nhưng cũng cho Nhan Tư mặt mũi, không nói gì.Thấy anh tới, những người khác thức thời tạm biệt. Đợi đến khi chỉ còn lại hai người, Hạ Thần Húc và cô ấy đi về phía xe mình: "Sau này ít nói nhảm với những người này, ngộ nhỡ ai lắm mồm truyền ra ngoài, đến lúc đó em có muốn giải thích cũng không được.""Em cũng không nói gì, phần lớn đều là bọn họ nói.""Anh nhắc nhở em, sau này trong nhà có thêm một người, cử chỉ và lời nói đều phải cẩn thận hơn." Hạ Thần Húc nhớ đến cuộc đối thoại vừa rồi với Hạ Thần Vĩnh, lại nhấn mạnh một lần nữa, "Tốt nhất không nên ở trước mặt Ninh Ninh nói Khương Nghiêm không tốt, dù sao cũng là người của em ấy."Nhan Tư không tình không nguyện nhưng cũng chỉ có thể nghe lời, cô ấy tuyệt đối không sánh bằng Hạ Y Ninh. Nhưng rõ ràng Khương Nghiêm đến thay thế vị trí thứ nhất từ dưới đếm lên của cô ấy, dựa vào cái gì có thể dựa vào Hạ Y Ninh mà sống tốt hơn cô ấy?"Em với cô ta không thù không oán, chắc chắn sẽ không chủ động đi trêu chọc cô ta. Nhưng có thể bảo Ninh Ninh che chở cô ta bao lâu, phải xem năng lực của cô ta. Lúc trước khi em vào cửa, nhớ rõ nhất một câu nói chính là cảm thấy không xứng Hạ không chào đón kẻ vô dụng."
**Khương Nghiêm có chút mệt mỏi, vẫn cùng chờ tất cả khách khứa còn có họ hàng khác rời đi, lúc này mới hơi thả lỏng. Hạ Y Ninh đột nhiên nhẹ nhàng đẩy cô một cái, hướng phía sau ra hiệu: "Lê Tử Phong hình như đang chờ em."Khương Nghiêm xoay người, quả nhiên thấy Lê Tử Phong vẫn đứng đó, bộ dáng thập thò ra có chút buồn cười.Cả đêm cô đều bận rộn, gần như không rảnh bận tâm đám bạn cũ ngày xưa này, cũng may bọn họ ở trước mặt trưởng bối ngoan ngoãn nghe lời, không có gây ra động tĩnh quá lớn. Lúc trước bị Khương Đạt Minh kéo đi nói một hồi đã đủ phiền rồi, Lê Tử Phong tìm cô tám phần là không phải chuyện tốt."Tôi ở trên xe chờ em." Hạ Y Ninh trước giờ không thích cô qua lại với những người này lại trở nên rộng lượng, thật đúng là làm cho người ta bất ngờ.Không đợi Khương Nghiêm xác nhận, Hạ Y Ninh đã dẫn đầu đi về phía xe hoa chờ.Khương Nghiêm vuốt mi tâm đi tới trước mặt Lê Tử Phong: "Có chuyện gì?""Tôi không cố ý làm chậm trễ cậu động phòng, chỉ là muốn nhắc nhở cậu một câu, đừng quên ước định của chúng ta."Ước định gì? Khương Nghiêm nhíu mày, cô hẳn là chưa có ước định gì với hắn.Lê Tử Phong cho rằng tối nay cô xã giao mệt mỏi, cười nhẹ nói: "Chính là lần trước nói, vay tiền Hạ Y Ninh đó.""Tôi chưa có đồng ý, hơn nữa tôi là tôi, cô ấy là cô ấy, tôi sẽ không muốn tiền của cô ấy."
"Hai người cũng đã kết hôn, phân biệt rõ ràng như vậy làm gì. Nếu cậu sợ không thuyết phục được cô ấy, đêm nay cứ cố gắng biểu hiện thật tốt, để cô ấy thoải mái còn không phải đều nghe lời cậu sao."Hắn càng nói càng hèn mọn, như thể trong lòng nam nhân, giữa vợ chồng chỉ còn lại chút chuyện này. Khương Nghiêm không muốn nghe nữa, đêm nay cô mỉm cười giả tạo đã mệt chết rồi, không muốn lãng phí thời gian."Việc này tôi nói không diễn thì không diễn, cậu đừng nghĩ lung tung. Thời gian không còn sớm nữa, tôi phải trở về nghỉ ngơi."Đêm nay là đêm tân hôn của người ta, Lê Tử Phong không tiện ép người ở lại. Nhìn bóng lưng Khương Nghiêm, hắn bất đắc dĩ lắc đầu. Đợi cả đêm vất vả lắm mới đợi được cơ hội nói chuyện, không nghĩ tới thái độ của cô so với ở trong điện thoại còn kiên quyết hơn.Hạ Y Ninh xuyên qua cửa sổ xe nhìn hai người nói chuyện cách đó không xa. Tuy rằng không nghe được bọn họ đang nói cái gì, nhưng từ ngôn ngữ cơ thể còn có biểu cảm thay đổi xem ra, hẳn là Lê Tử Phong bảo Khương Nghiêm làm cái gì, mà cô lại không vui lắm.Trong đám bạn đàng đúm kia, Lê Tử Phong là người Hạ Y Ninh không thích nhất, nhưng đêm nay nàng muốn cho Khương Nghiêm mặt mũi, cũng muốn nhìn xem rốt cuộc cô muốn làm những gì. Nếu như đêm nay không phải lúc thay đồ tạm thời có việc muốn tìm Khương Nghiêm, nàng có lẽ cũng không có cơ hội nghe được cuộc đối thoại của anh em nhà họ Khương.Nàng rất rõ ràng cuộc hôn nhân này sẽ mang đến cho nhà họ Khương thực chất là trợ giúp kinh tế, nhưng nàng không ngờ nhà họ Khương thế mà còn không biết đủ. Nghe ý của Khương Đạt Minh, sau khi kết hôn để cho Khương Nghiêm bắt đầu từ trên người cô như thế nào, đạt được càng nhiều tài nguyên ủng hộ tựa hồ đều đã lên kế hoạch xong. Mà Khương Nghiêm hẳn cũng không phải lần đầu tiên nghe được những lời này, phản ứng cực kỳ bình thản.Hạ Y Ninh trong lòng cười lạnh, hảo cảm lúc trước vất vả lắm tích lũy ở trong cuộc đối thoại này vỡ nát. Nàng thầm than chính mình có lẽ là bị làm cho choáng váng đầu óc nhất thời sơ suất, thế mà đã quên đây chẳng qua chỉ là một cuộc thoả thuận theo nhu cầu.
Chẳng qua lúc trước nàng cho rằng Khương Nghiêm muốn, cũng không phải là của cải của nhà họ Hạ. Hôm nay xem ra, là nàng nhìn người quá mức đơn giản. Cho dù Khương Nghiêm khăng khăng theo đuổi nàng bốn năm lại không có bản lĩnh, trong lòng cũng tồn tại tâm tư khác.Có lẽ ngoại trừ Khương Đạt Minh, Lê Tử Phong và Khương Nghiêm cũng có mưu đồ không thể cho ai biết. Đầu ngón tay Hạ Y Ninh đặt trên đùi nhẹ nhàng gõ, nhắc nhở mình về sau phải đề phòng người cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy này.Không nghĩ tới Khương Nghiêm rất nhanh đã trở lại trên xe, còn mang theo mấy phần thoải mái sau khi giải thoát. Hạ Y Ninh liếc mắt: "Nhanh như vậy đã nói xong rồi?""Không có chuyện gì, cậu ta chỉ là muốn chính miệng nói chúc mừng em."Về phần những đề nghị xấu xa về động phòng, Khương Nghiêm cũng không có ý định đề cập tới. Hơn nữa, cô và Hạ Y Ninh cũng không có giai đoạn này.Nói chúc mừng? Hạ Y Ninh nhớ lại những gì vừa mới chứng kiến, Khương Nghiêm hơi nhíu mày lại mang theo bộ dáng kháng cự, không hề giống biểu hiện nên có sau khi nghe được chúc mừng. Nhưng nàng không vạch trần, chỉ thản nhiên nói: "Người bạn này của em thật có thành ý."Những người khác cũng chỉ tụ tập chúc mừng khi tạm biệt, Lê Tử Phong lại cố ý ở lại đến cuối cùng cũng muốn giáp mặt nói với cô, thật sự là tình thâm ý trọng.Nếu như không biết những người này ngày thường tụ cùng một chỗ chơi cái gì, Hạ Y Ninh chỉ sợ cũng sẽ bị cảm động.Khương Nghiêm chỉ mong có thể về sớm một chút, ngày mai cô còn phải đến cửa hàng cũ cảm ơn ông chủ Tiền. Tiệc cưới đêm nay có thể được mấy nhân vật quan trọng công nhận, công lao của hai món ăn vặt kia không thể bỏ qua.
"Cậu ta chính là như vậy, nhất thời hứng khởi đều khoa trương hơn ai hết."Thấy Khương Nghiêm cố ý giấu diếm, Hạ Y Ninh cũng lười hỏi tới. Nàng nhếch môi, ý bảo tài xế lái xe. Hai người cũng không nói gì nữa, trong xe một lần yên lặng đến mức khiến người ta có thể ngủ ngay tại chỗ.Khương Nghiêm vất vả lắm mới chống đỡ được nhà họ Hạ, còn phải đi chúc vợ chồng Hạ Lang Ngôn ngủ ngon.Trong phòng khách của tòa nhà chính, mẹ Hạ kéo tay con gái, nhìn đi nhìn lại, thiên ngôn vạn ngữ cũng chỉ còn lại một câu: "Sau này sống với Tiểu Khương thật tốt."Đêm nay trôi qua, hòn ngọc quý trên tay nhà họ Hạ chính là vợ của Khương Nghiêm, lại có không nỡ, cũng phải quen với việc đứa trẻ này đã có gia đình nhỏ của mình.Khương Nghiêm đi theo phía sau Hạ Y Ninh đi đến lầu phụ, mới vừa vào phòng chuẩn bị đóng cửa, lại nghe Hạ Y Ninh nói: "Đêm nay em định ngủ ở đâu?"
Khương Triều Hãn đi tới trước mặt Khương Nghiêm, cũng không nói thêm gì, vỗ nhẹ bả vai cô: "Sau này phải đối xử tốt với Y Ninh, đừng lăn lộn cũng đừng làm loạn, nếu không nhà họ Khương chúng ta cũng không giúp con."Nói xong, ông ấy lại chuyển sang Hạ Y Ninh, ngữ khí càng nhu hòa, thậm chí còn mang theo một tia thiên vị làm chỗ dựa cho nàng: "Y Ninh, về sau con cứ yên tâm quản nó, không cần có bất kỳ băn khoăn gì. Ba và anh hai nó nhất định đứng về phía con, nếu nó không nghe lời hoặc bắt nạt con, con cứ nói cho ba biết, đừng để bản thân chịu ấm ức."So sánh hai bên, đúng là làm cho người ta có chút phân không rõ Khương Triều Hãn rốt cuộc là cha của ai. Lúc ông ấy nói lời này, còn thỉnh thoảng nhìn về phía vợ chồng Hạ Lang Ngôn như sợ bọn họ không nghe thấy.Khương Đạt Minh và mẹ Khương đứng cách đó không xa, không tiến lên, nhưng cũng nhìn chằm chằm Khương Nghiêm. Khương Nghiêm nhìn lại, chỉ thấy anh ta mang theo thâm ý gật đầu với cô.Chờ Hạ Y Ninh cũng nhìn vọng qua, Khương Đạt Minh lập tức thay nụ cười dịu dàng chúc phúc, cùng mẹ Khương bên cạnh có chút miễn cưỡng cười vui hình thành đối lập rõ ràng.Hạ Y Ninh nhẹ giọng hỏi Khương Nghiêm: "Em có muốn đi nói gì với mẹ không?""Không có gì đặc biệt muốn nói, bình thường nói cũng vậy."Khương Nghiêm ngược lại không có quá nhiều thương cảm và không nỡ, cũng không cảm thấy chính mình đã bị nhà họ Khương vứt bỏ, từ nay về sau chỉ có thể dựa vào nhà họ Hạ. Trong lòng cô, hôn lễ này chỉ là một phần trong thỏa thuận, chỉ là sự thúc giục trước đó của Khương Đạt Minh khiến cô sinh lòng bực bội.
Sau khi người nhà họ Khương đi, cũng chỉ còn lại người nhà họ Hạ, chờ chia vài chiếc xe mới có thể trở về nhà lớn nhà họ Hạ. Ông cụ hôm nay tâm trạng rất tốt, nắm tay vợ vợ son cười híp mắt nhìn lại nhìn, lại dặn dò vài câu rồi mới lên xe.Biệt thự nhà họ Hạ có hai bên lầu phụ, đêm nay vì có thể để cho người mới hoàn toàn thả lỏng, mọi người cố ý hoàn toàn để trống một bên lầu phụ, chỉ có căn phòng mới sửa sang ở lầu ba mới có người ở.Nhan Tư đang cùng mấy họ hàng khác nói chuyện, nói đến váy cưới và trang sức đêm nay của Hạ Y Ninh, mỗi người đều hâm mộ không thôi. Có điều nói tới cuối cùng làm cho bọn họ kích động nhất, dĩ nhiên là bán rán và bánh rán hành.Nhan Tư thẳng thắn nói: "Đã lâu rồi tôi chưa ăn thứ gì nhiều dầu mỡ như vậy, đúng là ngon. Nhưng chung quy vẫn là đồ ăn vặt ven đường, quá tầm thường."
"Cái này không quan trọng, quan trọng là sau khi trúng cử tiệc cưới nhà họ Hạ, giá trị con người cũng sẽ tăng theo."Mọi người mồm năm miệng mười tiếp tục trò chuyện, đề tài chuyển đến trên người Khương Nghiêm, không biết là ai nhắc tới trước: "Nghe nói đêm nay đầu bếp làm cái này là Khương Nghiêm tự mình tới cửa mời tới, quả thật có chút tài năng.""Cô ta vào cửa cũng không lấy ra được thứ gì, còn không ra sức thể hiện lấy ấn tượng tốt, bằng không về sau càng không có chỗ nào để thể hiện."Những người này đều tính là một chút họ hàng xa của nhà họ Hạ, chân chính có thể cùng Khương Nghiêm ở chung một gian phòng lớn vẫn là Nhan Tư.Cô ấy châm biếm hai câu: "Người mới vào cửa, dù sao cũng phải tích cực một chút, có thể hiểu được."Những người khác thấy cô ấy nói như vậy, cũng cười khẽ: "Đoán chừng cô ta cũng chỉ có chút năng lực này, chỉ biết ăn nhậu chơi bời. Tôi nghe nói trước kia khi cô ta theo đuổi Ninh Ninh, cả ngày đều chơi mánh ở những phương diện này, cũng không biết Ninh Ninh xảy ra chuyện gì, cứ như vậy đồng ý."
Cho tới bây giờ, vẫn có người cảm thấy không xứng thay Hạ Y Ninh, mặc dù vừa mới tham gia xong tiệc cưới của hai người. Trong lòng những người này, Khương Nghiêm vẫn không xứng với Hạ Y Ninh, cũng không có gì tương lai gì đáng xem trọng.Nhan Tư không tiện giáp mặt nói Hạ Y Ninh không tốt, điểm này cô ấy vẫn phải có chừng mực. Hạ Y Ninh ở nhà được cưng chiều như thế nào cô ấy thấy rõ ràng hơn những người này, chẳng qua trong lòng khinh miệt Khương Nghiêm, cùng những người này không kém nhiều lắm.Hạ Thần Húc bận rộn xong lại đây tìm cô ấy, thấy mấy cô gái tụ cùng một chỗ líu ríu trò chuyện vui vẻ, không cần đoán cũng biết khẳng định không phải nói lời hay. Anh không khỏi nhíu mày, nhưng cũng cho Nhan Tư mặt mũi, không nói gì.Thấy anh tới, những người khác thức thời tạm biệt. Đợi đến khi chỉ còn lại hai người, Hạ Thần Húc và cô ấy đi về phía xe mình: "Sau này ít nói nhảm với những người này, ngộ nhỡ ai lắm mồm truyền ra ngoài, đến lúc đó em có muốn giải thích cũng không được.""Em cũng không nói gì, phần lớn đều là bọn họ nói.""Anh nhắc nhở em, sau này trong nhà có thêm một người, cử chỉ và lời nói đều phải cẩn thận hơn." Hạ Thần Húc nhớ đến cuộc đối thoại vừa rồi với Hạ Thần Vĩnh, lại nhấn mạnh một lần nữa, "Tốt nhất không nên ở trước mặt Ninh Ninh nói Khương Nghiêm không tốt, dù sao cũng là người của em ấy."Nhan Tư không tình không nguyện nhưng cũng chỉ có thể nghe lời, cô ấy tuyệt đối không sánh bằng Hạ Y Ninh. Nhưng rõ ràng Khương Nghiêm đến thay thế vị trí thứ nhất từ dưới đếm lên của cô ấy, dựa vào cái gì có thể dựa vào Hạ Y Ninh mà sống tốt hơn cô ấy?"Em với cô ta không thù không oán, chắc chắn sẽ không chủ động đi trêu chọc cô ta. Nhưng có thể bảo Ninh Ninh che chở cô ta bao lâu, phải xem năng lực của cô ta. Lúc trước khi em vào cửa, nhớ rõ nhất một câu nói chính là cảm thấy không xứng Hạ không chào đón kẻ vô dụng."
**Khương Nghiêm có chút mệt mỏi, vẫn cùng chờ tất cả khách khứa còn có họ hàng khác rời đi, lúc này mới hơi thả lỏng. Hạ Y Ninh đột nhiên nhẹ nhàng đẩy cô một cái, hướng phía sau ra hiệu: "Lê Tử Phong hình như đang chờ em."Khương Nghiêm xoay người, quả nhiên thấy Lê Tử Phong vẫn đứng đó, bộ dáng thập thò ra có chút buồn cười.Cả đêm cô đều bận rộn, gần như không rảnh bận tâm đám bạn cũ ngày xưa này, cũng may bọn họ ở trước mặt trưởng bối ngoan ngoãn nghe lời, không có gây ra động tĩnh quá lớn. Lúc trước bị Khương Đạt Minh kéo đi nói một hồi đã đủ phiền rồi, Lê Tử Phong tìm cô tám phần là không phải chuyện tốt."Tôi ở trên xe chờ em." Hạ Y Ninh trước giờ không thích cô qua lại với những người này lại trở nên rộng lượng, thật đúng là làm cho người ta bất ngờ.Không đợi Khương Nghiêm xác nhận, Hạ Y Ninh đã dẫn đầu đi về phía xe hoa chờ.Khương Nghiêm vuốt mi tâm đi tới trước mặt Lê Tử Phong: "Có chuyện gì?""Tôi không cố ý làm chậm trễ cậu động phòng, chỉ là muốn nhắc nhở cậu một câu, đừng quên ước định của chúng ta."Ước định gì? Khương Nghiêm nhíu mày, cô hẳn là chưa có ước định gì với hắn.Lê Tử Phong cho rằng tối nay cô xã giao mệt mỏi, cười nhẹ nói: "Chính là lần trước nói, vay tiền Hạ Y Ninh đó.""Tôi chưa có đồng ý, hơn nữa tôi là tôi, cô ấy là cô ấy, tôi sẽ không muốn tiền của cô ấy."
"Hai người cũng đã kết hôn, phân biệt rõ ràng như vậy làm gì. Nếu cậu sợ không thuyết phục được cô ấy, đêm nay cứ cố gắng biểu hiện thật tốt, để cô ấy thoải mái còn không phải đều nghe lời cậu sao."Hắn càng nói càng hèn mọn, như thể trong lòng nam nhân, giữa vợ chồng chỉ còn lại chút chuyện này. Khương Nghiêm không muốn nghe nữa, đêm nay cô mỉm cười giả tạo đã mệt chết rồi, không muốn lãng phí thời gian."Việc này tôi nói không diễn thì không diễn, cậu đừng nghĩ lung tung. Thời gian không còn sớm nữa, tôi phải trở về nghỉ ngơi."Đêm nay là đêm tân hôn của người ta, Lê Tử Phong không tiện ép người ở lại. Nhìn bóng lưng Khương Nghiêm, hắn bất đắc dĩ lắc đầu. Đợi cả đêm vất vả lắm mới đợi được cơ hội nói chuyện, không nghĩ tới thái độ của cô so với ở trong điện thoại còn kiên quyết hơn.Hạ Y Ninh xuyên qua cửa sổ xe nhìn hai người nói chuyện cách đó không xa. Tuy rằng không nghe được bọn họ đang nói cái gì, nhưng từ ngôn ngữ cơ thể còn có biểu cảm thay đổi xem ra, hẳn là Lê Tử Phong bảo Khương Nghiêm làm cái gì, mà cô lại không vui lắm.Trong đám bạn đàng đúm kia, Lê Tử Phong là người Hạ Y Ninh không thích nhất, nhưng đêm nay nàng muốn cho Khương Nghiêm mặt mũi, cũng muốn nhìn xem rốt cuộc cô muốn làm những gì. Nếu như đêm nay không phải lúc thay đồ tạm thời có việc muốn tìm Khương Nghiêm, nàng có lẽ cũng không có cơ hội nghe được cuộc đối thoại của anh em nhà họ Khương.Nàng rất rõ ràng cuộc hôn nhân này sẽ mang đến cho nhà họ Khương thực chất là trợ giúp kinh tế, nhưng nàng không ngờ nhà họ Khương thế mà còn không biết đủ. Nghe ý của Khương Đạt Minh, sau khi kết hôn để cho Khương Nghiêm bắt đầu từ trên người cô như thế nào, đạt được càng nhiều tài nguyên ủng hộ tựa hồ đều đã lên kế hoạch xong. Mà Khương Nghiêm hẳn cũng không phải lần đầu tiên nghe được những lời này, phản ứng cực kỳ bình thản.Hạ Y Ninh trong lòng cười lạnh, hảo cảm lúc trước vất vả lắm tích lũy ở trong cuộc đối thoại này vỡ nát. Nàng thầm than chính mình có lẽ là bị làm cho choáng váng đầu óc nhất thời sơ suất, thế mà đã quên đây chẳng qua chỉ là một cuộc thoả thuận theo nhu cầu.
Chẳng qua lúc trước nàng cho rằng Khương Nghiêm muốn, cũng không phải là của cải của nhà họ Hạ. Hôm nay xem ra, là nàng nhìn người quá mức đơn giản. Cho dù Khương Nghiêm khăng khăng theo đuổi nàng bốn năm lại không có bản lĩnh, trong lòng cũng tồn tại tâm tư khác.Có lẽ ngoại trừ Khương Đạt Minh, Lê Tử Phong và Khương Nghiêm cũng có mưu đồ không thể cho ai biết. Đầu ngón tay Hạ Y Ninh đặt trên đùi nhẹ nhàng gõ, nhắc nhở mình về sau phải đề phòng người cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy này.Không nghĩ tới Khương Nghiêm rất nhanh đã trở lại trên xe, còn mang theo mấy phần thoải mái sau khi giải thoát. Hạ Y Ninh liếc mắt: "Nhanh như vậy đã nói xong rồi?""Không có chuyện gì, cậu ta chỉ là muốn chính miệng nói chúc mừng em."Về phần những đề nghị xấu xa về động phòng, Khương Nghiêm cũng không có ý định đề cập tới. Hơn nữa, cô và Hạ Y Ninh cũng không có giai đoạn này.Nói chúc mừng? Hạ Y Ninh nhớ lại những gì vừa mới chứng kiến, Khương Nghiêm hơi nhíu mày lại mang theo bộ dáng kháng cự, không hề giống biểu hiện nên có sau khi nghe được chúc mừng. Nhưng nàng không vạch trần, chỉ thản nhiên nói: "Người bạn này của em thật có thành ý."Những người khác cũng chỉ tụ tập chúc mừng khi tạm biệt, Lê Tử Phong lại cố ý ở lại đến cuối cùng cũng muốn giáp mặt nói với cô, thật sự là tình thâm ý trọng.Nếu như không biết những người này ngày thường tụ cùng một chỗ chơi cái gì, Hạ Y Ninh chỉ sợ cũng sẽ bị cảm động.Khương Nghiêm chỉ mong có thể về sớm một chút, ngày mai cô còn phải đến cửa hàng cũ cảm ơn ông chủ Tiền. Tiệc cưới đêm nay có thể được mấy nhân vật quan trọng công nhận, công lao của hai món ăn vặt kia không thể bỏ qua.
"Cậu ta chính là như vậy, nhất thời hứng khởi đều khoa trương hơn ai hết."Thấy Khương Nghiêm cố ý giấu diếm, Hạ Y Ninh cũng lười hỏi tới. Nàng nhếch môi, ý bảo tài xế lái xe. Hai người cũng không nói gì nữa, trong xe một lần yên lặng đến mức khiến người ta có thể ngủ ngay tại chỗ.Khương Nghiêm vất vả lắm mới chống đỡ được nhà họ Hạ, còn phải đi chúc vợ chồng Hạ Lang Ngôn ngủ ngon.Trong phòng khách của tòa nhà chính, mẹ Hạ kéo tay con gái, nhìn đi nhìn lại, thiên ngôn vạn ngữ cũng chỉ còn lại một câu: "Sau này sống với Tiểu Khương thật tốt."Đêm nay trôi qua, hòn ngọc quý trên tay nhà họ Hạ chính là vợ của Khương Nghiêm, lại có không nỡ, cũng phải quen với việc đứa trẻ này đã có gia đình nhỏ của mình.Khương Nghiêm đi theo phía sau Hạ Y Ninh đi đến lầu phụ, mới vừa vào phòng chuẩn bị đóng cửa, lại nghe Hạ Y Ninh nói: "Đêm nay em định ngủ ở đâu?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com