Bhtt Edit Lam Xac Song Trong Tro Choi Sinh Ton Tieu Diem Quat
LÀM XÁC SỐNG TRONG TRÒ CHƠI SINH TỒN - Chương 93
Tác giả: Tiêu Diêm Quất
Edit: Alex
_____________
Chu Châu lật hết quyển sổ nhật kí, bên trong ghi rất cụ thể Đỗ Khiết Nhứ đã từ sợ hãi đến điên cuồng, từng bước một biến dị thành trạng thái hiện tại như thế nào trong thời tận thế. Cô ta viết hai mươi mấy đoạn, xem nội dung thì chỉ ghi lại những sự kiện khá lớn.Điều khiến Đường Dư kinh ngạc chính là Đỗ Khiết Nhứ đã bị lây nhiễm từ lúc virus mới bùng nổ ban đầu rồi. Cơ thể cô ta sinh ra kháng thể nên vẫn giữ được hình dạng con người. Vết thương Đường Dư cắn vốn dĩ không hề có tác dụng. Hẳn là cảm xúc mất khống chế khiến kích thích tố trong cơ thể cô ta tích lũy đến một mốc bùng nổ, từ đó biến dị thành xác sống chúa.Trong nhật kí ghi chép lại một số thông tin quan trọng. Một là Đỗ Khiết Nhứ đã có sẵn năng lực điều khiển xác sống, vật trung gian để điều khiển gồm có hai loại: dịch ăn mòn và huyết thanh.Huyết thanh là Đỗ Khiết Nhứ tự chiết ra từ cơ thể mình, dùng cho trợ thủ của cô ta. Huyết thanh này có thể đánh thức bản năng con người, nhưng xác sống bị tổn thương não bộ đã mất năng lực khống chế cảm xúc cơ bản và năng lực phân biệt đúng sai, không thể hoàn toàn gọi là người. Một tác dụng khác của huyết thanh chính là tăng cường mối quan hệ khống chế và bị khống chế giữa Đỗ Khiết Nhứ và xác sống.Hai là Đỗ Khiết Nhứ đã làm thí nghiệm khai phá não bộ cho bản thân và trợ thủ, thế nên họ mới khó đối phó như vậy. Điều này khiến Chu Châu phải tặc lưỡi hít hà. Hoặc là kỹ thuật thí nghiệm giải phẫu của Đỗ Khiết Nhứ đã đạt đến trình độ thượng thừa từ trước khi virus bùng nổ, hoặc là Đỗ Khiết Nhứ thật sự là một người mạnh mẽ, quyết đoán với năng lực chuyên môn cực kì xuất sắc.Ba là cả Đỗ Khiết Nhứ lẫn trợ thủ xác sống của cô ta đều từng bị người chơi tấn công nên cô ta liệt người chơi vào hàng kí sinh trùng ngoại lai, kí sinh trên cơ thể con người, dẫn đến việc giết người mà chẳng hề cảm thấy áy náy. Cô ta cũng không cản xác sống A, B ăn nội tạng con người. Trong mắt cô ta, điều đó chẳng khác gì con người ăn gà vịt thịt cá.Đường Dư không biết Đỗ Khiết Nhứ cưỡng chế tẩy não bản thân để có thể sống sót giữa cảnh khốn cùng tăm tối hay chỉ đơn giản là cô ta thật sự nghĩ như vậy. Lúc cô thấy Đỗ Khiết Nhứ thì tinh thần người nọ rõ ràng đã căng như dây đàn, tâm thái cũng không hề bình tĩnh như những gì cô ta biểu hiện, thế nên mới bị đôi ba câu của Tiểu Thất kích thích nổi điên.Về phần dị năng điều khiển xác sống, trong nhật kí có nhắc dị năng này chỉ có tác dụng với sinh vật biến dị và xác sống máu trong khu vực viện nghiên cứu, vô hiệu với xác sống bình thường.Đường Dư mở giao diện trò chơi, phát hiện phần miêu tả dị năng mới cũng trùng khớp với điều đó.[Dị năng: Khống chế.]"Dị năng này có thể điều khiển sinh vật và xác sống biến dị đặc biệt nhờ sự hỗ trợ của vật trung gian, tạo ra liên kết tinh thần với đối tượng bị khống chế. Đối tượng bị khống chế sinh ra ý thức bản năng, có thể suy nghĩ và tổ chức chiến đấu. Nhưng cần chú ý, đối tượng bị khống chế chỉ có bản năng chiến đấu, không có tình cảm và lí trí."Trong phần miêu tả không ghi rõ vật trung gian là cái gì, cũng chẳng để "biến dị đặc biệt" bao gồm những loại nào, cơ mà có thể tìm được đáp án cho những vấn đề đó trong nhật kí của Đỗ Khiết Nhứ.Đường Dư không biết nên buồn hay vui. Dị năng này cần vật trung gian, nói cách khác, những xác sống không bị ăn mòn ở ngoài thì cô không điều khiển được.Đường Dư nói cho đồng đội nghe chuyện ấy, viết trong nhóm rằng: "Hình như lụm được cái dị năng vô dụng rồi. Đâu thể nào mang hết số dung dịch acid kia về, gặp xác sống nào là ngâm người ta vô.""Không, không, không." Chu Châu lật quyển sổ sang một trang, trên đó viết rất nhiều những thuật ngữ chuyên môn mà Đường Dư đọc không hiểu."Chúng ta không thể mang dung dịch acid đi nhưng huyết thanh thì được. Đây là phương pháp nghiên cứu cô ấy ghi trong sổ, tôi có thể thử một lần." Chu Châu nôn nao muốn thử. Thành quả thí nghiệm này không tăng thêm điểm cho Đỗ Khiết Nhứ nhưng vào tay Chu Châu thì rất có thể sẽ kích hoạt nhiệm vụ liên quan.Đường Dư hiểu, vậy nên Chu Châu mới dời xác Đỗ Khiết Nhứ đi, không chừng cô nàng còn định tiến hành nghiên cứu khác.Chu Châu tiếp tục nói trong nhóm: "Trong cơ thể Đường Dư hẳn là cũng có huyết thanh đó, nhưng cơ địa hai người khác nhau, có thể thứ nghiên cứu ra được cũng có hiệu quả khác nhau. Tôi phải về xem kĩ mới có thể đưa ra kết luận. Nếu thành công, sau này gặp xác sống là đâm kim, xây dựng một đội quân xác sống. Quá ngầu."Đường Dư gật đầu như đảo tỏi. Cái bánh vẽ này khiến người ta nghe mà mừng rỡ vô cùng."Cơ mà không thể dùng với Kim Diệp và Tiểu Li được. Dù sao thì giờ bà cũng là xác sống chúa rồi, đâm họ là họ sẽ rơi vào vết xe đổ của bà lúc trước, có thể sẽ mất năng lực tự chủ, bị bà khống chế."Chu Châu nói đến đây, Đường Dư mới sực nhớ ra. Cô mở giao diện lên xem phần tổng kết nhiệm vụ "Gia nhập trận doanh của xác sống chúa". Trước đó chỉ xem sơ qua mấy chữ to ở trên, còn những phần khác chưa kịp lưu ý.Trên đó ghi:[Nhiệm vụ hiện tại: Xác sống chúa cấp B - Đã tổng kết.][Nhiệm vụ con: - Gia nhập trận doanh của xác sống chúa cấp B (Đã hoàn thành)- Đánh chết xác sống chúa cấp B (Đã hết hiệu lực)][Tổng kết khen thưởng như sau:][Chúc mừng bạn đã trở thành xác sống chúa mới. Cấp bậc: Cấp D.]"Thủ lĩnh trận doanh xác sống chúa mà bạn tham gia đã tử trận, theo thứ tự, xác sống đã có ý thức sẽ kế thừa danh hiệu xác sống chúa. Đánh giá cấp bậc: Cấp D.""Vì cấp bậc quá thấp nên không khen thưởng thêm dị năng."Nội dung tổng kết khác: 1 Nhiệm vụ con 60 điểm tích lũy. 2 Giá trị Thể lực tăng lên đến 290 (Chỉ số ban đầu là 20). 3 Giá trị Sinh mệnh tăng lên đến 60 (Chỉ số ban đầu là 10). 4 Năng lực Lành thương tăng lên 25%, độ Nhanh nhẹn tăng lên 25%.Đường Dư nhìn chằm chằm vào hàng "Vì cấp bậc quá thấp nên không khen thưởng thêm dị năng", dở khóc dở cười. Sao giới xác sống cũng kì thị cấp bậc thế này...Nhắc mới nhớ...Đường Dư ngẩng đầu nhìn Tiểu Li và Chu Châu: "Đừng nói hai người cũng kích hoạt nhiệm vụ đánh chết xác sống chúa cấp D đấy nhé?"Tiểu Li phì cười, quay mặt sang chỗ khác. Chu Châu thì nói với vẻ khoa trương: "A, sao bà biết? Tôi còn định hoàn thành nhiệm vụ nhân lúc bà không chú ý đây này."Đường Dư nhe răng đe dọa: "Bà mà dám là tôi thành quỷ cũng không tha cho bà đâu."Kim Diệp vội nhắc nhở: "Đúng rồi, Chu Châu còn chưa biết chuyện này, phải đồng bộ thông tin. Tính mạng của Đường Dư kết nối với đời thật, không thể sơ sẩy.""Hả?" Nụ cười của Chu Châu sượng trân trên mặt, nhất thời không biết nên dùng biểu cảm gì cho phải.Cô rất thông minh, rất dễ dàng liên tưởng đến thân phận đặc biệt của Đường Dư. Nói không thèm để ý thì không đúng, nhưng qua quá trình tiếp xúc, Chu Châu cảm thấy người này không giống như sẽ phạm tội. Lời đã lên đến miệng nhưng lại không biết phải hỏi từ đâu.Đường Dư và Kim Diệp cũng không giải thích gì thêm, bởi các cô cũng không biết nên giải thích thế nào. Chính bản thân Đường Dư còn chẳng rõ mình đã làm gì.Thấy thế, Chu Châu cũng không nhiều lời nữa. Cô cất quyển sổ và tạp chí đi, liếc mắt nhìn ra phòng thí nghiệm bên ngoài qua khe hở. "Rồi, tụi mình phải nghĩ cách để ra ngoài. Tôi muốn mang cả những thiết bị đã gom và thi thể Đỗ Khiết Nhứ đi nữa. Có cách nào không?"Tim Đường Dư đánh thịch một tiếng. Quả nhiên là kêu các cô trở lại khiêng đồ mà.Cách thì cũng có đấy, chỉ là cực kì khó khăn. Các cô còn chưa biết phải đột phá vòng vây người chơi thế nào mới có thể rời khỏi cấm địa.Tiểu Li trêu: "Nấp ở chỗ này bốn năm sáu bảy tám ngày, chờ mọi người đi hết rồi tụi mình lại ra ngoài. Cách này thế nào?"Ai dè Đường Dư lại gật đầu: "Được." Muốn nấp thì nấp tới cùng.Số lượng người chơi còn chung quanh đại khái khoảng hai ba mươi người. Những người này mà muốn tìm kiếm toàn diện cả khuôn viên viện nghiên cứu thì chắc chắn không thể nào săm soi quá kĩ được. Hơn nữa, Đường Dư có thể điều khiển xác sống ở đây, cũng làm được chút mánh lới che mắt.Chờ mọi người lục soát một lượt rồi bỏ cuộc, các cô lại rời đi cũng không muộn.Vật tư trong túi cũng đủ để cầm cự trong vài ngày. Kế hoạch này chỉ có mỗi một khuyết điểm chính là nấp lâu như thế, xác Đỗ Khiết Nhứ sẽ bốc mùi.Chu Châu thấy hơi tiếc: "Xem ra thi thể là không mang đi được rồi. May mà lúc chuyển xác cô ta tôi đã lấy máu."Lấy máu từ thi thể không phải một chuyện đơn giản. Muốn giữ được tính khả dụng của máu thì phải lấy trong vòng nửa giờ sau khi chết. Thế nghĩa là sau khi bọn Đường Dư chạy đi, Chu Châu chẳng nấp bao lâu đã chui ra dời xác. Đúng là người tài cao gan lớn.Tuy là con người nhưng Chu Châu cũng bị phát hiện là có liên quan đến Đường Dư, người chơi mà bắt gặp cô nàng thì cũng sẽ tấn công.Tựa như Tống Lãnh Trúc.Như một lẽ tự nhiên, Đường Dư lại nghĩ đến Tống Lãnh Trúc. Cô nàng gọi cô là nhóc xác sống ngay trước mặt mọi người, hiện tại những người chơi khác sẽ phản ứng như thế nào?Nhưng rồi Đường Dư lại cảm thấy mình lo bò trắng răng. Tống Lãnh Trúc là ai cơ chứ? Đến lượt xác sống chúa cấp D như cô quan tâm sao?Sau này gặp lại, sợ là sẽ trở lại thân phận đối địch nhỉ? Đường Dư lại nghĩ đến ánh mắt Tống Lãnh Trúc nhìn mình.Cô khép mắt, cảm thấy hơi khó chịu.Phiền quá, cái trò chơi giẻ rách này. Sớm không biến dị, trễ không biến dị, cứ gây rắc rối cho cô mãi.Bộ nhằm vào cô hay gì?Gượm đã, nhằm vào.Nghĩ đến đấy, trong đầu Đường Dư lại lóe lên một ý niệm. Cô đột nhiên nhớ lại đoạn cuối cùng trong nhật kí của Đỗ Khiết Nhứ, vội gọi Chu Châu lấy sổ ra. Trên đó viết: "Hai ngày trước tỉnh lại phát hiện chức năng của cơ thể được nâng cao rất nhiều, dẫn đến trợ thủ của tôi cũng thể. Như là những chỉ số trong cơ thể tự dưng được điều chỉnh cao lên vậy. Có thể virus trong người lại biến dị rồi. Nói mới nhớ... gần đây trong khuôn viên tụ tập rất nhiều con người kí sinh, không biết cơn gió nào mang tới."Đột nhiên biến dị? Thời gian quá trùng hợp.Cuối cùng Đường Dư cũng nhạy cảm một lần. Khi bài đăng về đội ba xác sống xuất hiện trên diễn đàn, thể lực của Đỗ Khiết Nhứ được cường hóa. Nếu không phải có để lại quyển nhật kí thì hẳn sẽ không ai phát hiện ra điều đó.Ngẫm lại thì Đường Dư làm xác sống, ngoài việc có thể thăng cấp và đạt được kỹ năng như người chơi thì thanh máu của cô cực kì mỏng, không thể xem diễn đàn toàn server, không thể giao tiếp với người khác, dù có tắm rửa cỡ nào thì những đặc điểm của xác sống vẫn cứ hiện hữu, cùng với chế độ thêm đồng minh và chuyển hóa đồng đội cực kì hà khắc. Nhìn kiểu gì cũng thấy giống bị trò chơi nhằm vào.Trước kia không phát hiện là bởi vì cô khá may mắn, có được vũ khí, lại trời xui đất khiến nhặt được cái dị năng sao chép, ăn hôi được rất nhiều năng lực. Nhưng khi biết thêm về trò chơi, lại kết hợp với những chi tiết ấy, cô mới nhận ra những điều ẩn khuất hơn.Trò chơi có ác ý với cô.Kiểu ác ý này rất mập mờ, không phá hỏng logic cơ bản của trò chơi, chỉ có một số cơ chế cực kì nhỏ nhoi, không quan trọng gây hạn chế cho cô. Nhưng chính những cơ chế ấy đã thật sự tạo ra nguy cơ cho Đường Dư.Nếu cô không có đồng đội tốt như Kim Diệp ở bên cạnh giới thiệu quy tắc trò chơi, nếu tính tình cô quá kém, không tìm được người bạn tâm giao nào, hoặc nhỡ đâu đến tận bây giờ vẫn chưa có được dị năng, thế thì hoàn cảnh của cô sẽ cực kì nguy hiểm.Đường Dư lặng lẽ khép quyển sổ ghi chép lại, đưa cho Chu Châu. Nói không chừng những bài đăng tung hỏa mù trên diễn đàn cũng đã bị người ta động tay động chân, chỉ chờ thu hút những người chơi cao thủ đến đánh hội đồng cô.Cuối cùng Đường Dư cũng bắt đầu cảnh giác với trò chơi.Nhưng đồng thời cô cũng phát hiện trò chơi này vẫn có những sơ hở để lợi dụng. Thí dụ như đề nghị làm cùng lúc hai nhiệm vụ của Tiểu Li trước đó, cùng với Chu Châu kịp thời lấy được máu của Đỗ Khiết Nhứ để sau này nghiên cứu chế tạo huyết thanh với số lượng lớn. Tất cả những điều đó đều đã phá hỏng con đường quy hoạch giả thiết của trò chơi, lợi dụng kẽ hở logic.Quy tắc là chết nhưng người lại sống. Trò chơi không cách nào dự đoán được người chơi nổi loạn sẽ đi theo hướng nào. Nó không thể khống chế ý thức của con người.Đường Dư chấp nhận hoàn cảnh bản thân thật sự nhanh chóng. Chỉ chốc lát, ánh sáng đã trở lại trong mắt cô. Nổi loạn gì gì đó là thứ cô thích nhất.Đúng như dự đoán. Trong thời gian ngắn, không có người chơi nào quay lại phòng thí nghiệm dưới lòng đất. Nhưng cứ ở lại đây mãi cũng không an toàn, Đường Dư quyết định di dời trận địa núp lùm giữ mạng một chút.Đằng sau hệ thống ống thông gió bị nổ sụp khi trước có một cái phòng điều khiển quạt thông gió, Đường Dư vô tình nhìn thấy lúc chạy trốn, rất khuất. Bốn người bèn thu dọn một chút rồi chui vào phòng điều khiển qua khe hở bị nổ sụp.Các cô không động đến thi thể Đỗ Khiết Nhứ. Nếu có thể trốn khỏi cấm địa sớm, thi thể vẫn chưa phân hủy thì lại đi khiêng cũng không muộn.Đường Dư đạp lên rương điều khiển hệ thống thông gió trong phòng máy, kéo một cục đá to và nặng sang chắn trên cửa hang, xem như che giấu.Hình như bên ngoài trời đã sáng. Chừng nửa giờ trôi qua, đột nhiên trên đỉnh đầu vang lên một tràng tiếng bước chân như đạp lên đá vụn. Ngay sau đó, năm sáu tiếng chân đi vào phòng thí nghiệm.Có người nói chuyện ở trên: "Cô Tống đoán sai rồi nhé. Họ không có trở lại chỗ này."Giọng này nghe khá quen tai. Đường Dư ngẫm nghĩ nửa ngày mới ghép được giọng nói ấy với mặt Lê Lạc.Không ngờ Tống Lãnh Trúc lại trở về. Nên nói là đối phương quá hiểu bọn Đường Dư hay quá cẩn thận đây. Tâm trạng Đường Dư hơi phức tạp. Cô lại khẽ khàng leo lên cái rương điều khiển hệ thống thông gió, ghé người vào đó nghe Tống Lãnh Trúc nói chuyện.Mùi xác sống và mùi máu ở đây rất nồng, cô không sợ mình sẽ bại lộ.Tống Lãnh Trúc không trả lời.Lê Lạc lại nói tiếp: "Tôi hơi tò mò, sao lúc đó cô không đuổi giết bọn họ? Bộ đúng như những gì đồn đại trên diễn đàn ư? Xác sống là thuộc hạ do cô nuôi?"Lần này Đường Dư đã đợi được tiếng của Tống Lãnh Trúc: "Nhìn giống không?"Trong giọng cô nàng có vẻ trào phúng, âm cuối hơi đánh lên lại như ý cười. Đường Dư không nhìn thấy mặt Tống Lãnh Trúc, không thể nhận ra cảm xúc của đối phương.Kim Diệp, Tiểu Li và Chu Châu cùng bò đến, áp sát vào tường nghe lén.Lê Lạc trả lời rất thành thật: "Không giống, nhưng hẳn là cô rất quan tâm đến người đó? Có thể nhận ra từ ánh mắt."Nói cái gì vậy! Đường Dư mỉa thầm trong bụng. Sao bảo Lê Lạc lịch sự, lễ phép lắm mà, thân chưa mà tọc mạch vậy trời.Đường Dư dỏng tai nghe ngóng."Không hẳn. Xác sống chúa mà, ai lại không quan tâm cơ chứ." Lần này giọng điệu Tống Lãnh Trúc đều đều, lạnh như băng.Cái đầu đang ngẩng lên của Đường Dư lại gục xuống. Cũng phải, xác sống chúa mà, ai lại không quan tâm cơ chứ. Tống Lãnh Trúc cũng như những người chơi khác thôi."Vậy chừng nữa những người chơi đó làm khó dễ cô thì sao đây?" Lê Lạc hỏi. "Nói trước nhé, tôi về phe của cô. Hợp tác với cô rất vui vẻ."Tống Lãnh Trúc đáp lời nhanh chóng: "Tùy ý, tôi sao cũng được."Ngay sau đó, năm sáu tiếng chân kia lại quành về. Giọng Tiểu Thất vang lên: "Đội trưởng Tống, nhóc xác sống thật sự không có ở đây."Đường Dư nghe mà sửng sốt. Tiểu Thất cũng bắt chước Tống Lãnh Trúc gọi nhóc xác sống. Nhóc xác sống là để cô gọi à!"Gọi xác sống D là được rồi, đừng có tùy tiện đặt biệt danh cho người ta." Tống Lãnh Trúc lập tức lên tiếng."À." Giọng Tiểu Thất nghe có vẻ cực kì cụt hứng.Cô bắt chước gọi theo đội trưởng thôi mà, rốt cuộc ai mới là người đặt biệt danh?!? Mắc gì không cho người ta gọi. Với cả xác sống D cũng là biệt danh còn gì.Lê Lạc nói: "Vậy đi thôi, đi chỗ khác xem sao. Anh Hai, anh cũng nói tình hình tìm kiếm cho những người chơi khác đi.""Ừ." Một giọng nam đáp lại Lê Lạc.Tiếng chân thưa thớt rút lui khỏi đỉnh đầu. Đường Dư tiếp tục nằm bò thêm một lúc nữa mới rút tay chân từ trên tủ xuống.Có vẻ những người chơi đã triển khai điều tra, tìm kiếm. Trùng hợp sao mà Lê Lạc và Tống Lãnh Trúc lại phụ trách điều tra khu vực phòng thí nghiệm này.Chẳng hiểu sao Đường Dư lại cảm thấy khấp khởi vui mừng. Khá tốt, các cô đã tránh thoát một đợt.
_____________
Đỗ Khiết Nhứ mà quen tay gõ Đỗ Khê Nhiễm quài. Xin lũi Đỗ công chúa 🥹🥹
Tác giả: Tiêu Diêm Quất
Edit: Alex
_____________
Chu Châu lật hết quyển sổ nhật kí, bên trong ghi rất cụ thể Đỗ Khiết Nhứ đã từ sợ hãi đến điên cuồng, từng bước một biến dị thành trạng thái hiện tại như thế nào trong thời tận thế. Cô ta viết hai mươi mấy đoạn, xem nội dung thì chỉ ghi lại những sự kiện khá lớn.Điều khiến Đường Dư kinh ngạc chính là Đỗ Khiết Nhứ đã bị lây nhiễm từ lúc virus mới bùng nổ ban đầu rồi. Cơ thể cô ta sinh ra kháng thể nên vẫn giữ được hình dạng con người. Vết thương Đường Dư cắn vốn dĩ không hề có tác dụng. Hẳn là cảm xúc mất khống chế khiến kích thích tố trong cơ thể cô ta tích lũy đến một mốc bùng nổ, từ đó biến dị thành xác sống chúa.Trong nhật kí ghi chép lại một số thông tin quan trọng. Một là Đỗ Khiết Nhứ đã có sẵn năng lực điều khiển xác sống, vật trung gian để điều khiển gồm có hai loại: dịch ăn mòn và huyết thanh.Huyết thanh là Đỗ Khiết Nhứ tự chiết ra từ cơ thể mình, dùng cho trợ thủ của cô ta. Huyết thanh này có thể đánh thức bản năng con người, nhưng xác sống bị tổn thương não bộ đã mất năng lực khống chế cảm xúc cơ bản và năng lực phân biệt đúng sai, không thể hoàn toàn gọi là người. Một tác dụng khác của huyết thanh chính là tăng cường mối quan hệ khống chế và bị khống chế giữa Đỗ Khiết Nhứ và xác sống.Hai là Đỗ Khiết Nhứ đã làm thí nghiệm khai phá não bộ cho bản thân và trợ thủ, thế nên họ mới khó đối phó như vậy. Điều này khiến Chu Châu phải tặc lưỡi hít hà. Hoặc là kỹ thuật thí nghiệm giải phẫu của Đỗ Khiết Nhứ đã đạt đến trình độ thượng thừa từ trước khi virus bùng nổ, hoặc là Đỗ Khiết Nhứ thật sự là một người mạnh mẽ, quyết đoán với năng lực chuyên môn cực kì xuất sắc.Ba là cả Đỗ Khiết Nhứ lẫn trợ thủ xác sống của cô ta đều từng bị người chơi tấn công nên cô ta liệt người chơi vào hàng kí sinh trùng ngoại lai, kí sinh trên cơ thể con người, dẫn đến việc giết người mà chẳng hề cảm thấy áy náy. Cô ta cũng không cản xác sống A, B ăn nội tạng con người. Trong mắt cô ta, điều đó chẳng khác gì con người ăn gà vịt thịt cá.Đường Dư không biết Đỗ Khiết Nhứ cưỡng chế tẩy não bản thân để có thể sống sót giữa cảnh khốn cùng tăm tối hay chỉ đơn giản là cô ta thật sự nghĩ như vậy. Lúc cô thấy Đỗ Khiết Nhứ thì tinh thần người nọ rõ ràng đã căng như dây đàn, tâm thái cũng không hề bình tĩnh như những gì cô ta biểu hiện, thế nên mới bị đôi ba câu của Tiểu Thất kích thích nổi điên.Về phần dị năng điều khiển xác sống, trong nhật kí có nhắc dị năng này chỉ có tác dụng với sinh vật biến dị và xác sống máu trong khu vực viện nghiên cứu, vô hiệu với xác sống bình thường.Đường Dư mở giao diện trò chơi, phát hiện phần miêu tả dị năng mới cũng trùng khớp với điều đó.[Dị năng: Khống chế.]"Dị năng này có thể điều khiển sinh vật và xác sống biến dị đặc biệt nhờ sự hỗ trợ của vật trung gian, tạo ra liên kết tinh thần với đối tượng bị khống chế. Đối tượng bị khống chế sinh ra ý thức bản năng, có thể suy nghĩ và tổ chức chiến đấu. Nhưng cần chú ý, đối tượng bị khống chế chỉ có bản năng chiến đấu, không có tình cảm và lí trí."Trong phần miêu tả không ghi rõ vật trung gian là cái gì, cũng chẳng để "biến dị đặc biệt" bao gồm những loại nào, cơ mà có thể tìm được đáp án cho những vấn đề đó trong nhật kí của Đỗ Khiết Nhứ.Đường Dư không biết nên buồn hay vui. Dị năng này cần vật trung gian, nói cách khác, những xác sống không bị ăn mòn ở ngoài thì cô không điều khiển được.Đường Dư nói cho đồng đội nghe chuyện ấy, viết trong nhóm rằng: "Hình như lụm được cái dị năng vô dụng rồi. Đâu thể nào mang hết số dung dịch acid kia về, gặp xác sống nào là ngâm người ta vô.""Không, không, không." Chu Châu lật quyển sổ sang một trang, trên đó viết rất nhiều những thuật ngữ chuyên môn mà Đường Dư đọc không hiểu."Chúng ta không thể mang dung dịch acid đi nhưng huyết thanh thì được. Đây là phương pháp nghiên cứu cô ấy ghi trong sổ, tôi có thể thử một lần." Chu Châu nôn nao muốn thử. Thành quả thí nghiệm này không tăng thêm điểm cho Đỗ Khiết Nhứ nhưng vào tay Chu Châu thì rất có thể sẽ kích hoạt nhiệm vụ liên quan.Đường Dư hiểu, vậy nên Chu Châu mới dời xác Đỗ Khiết Nhứ đi, không chừng cô nàng còn định tiến hành nghiên cứu khác.Chu Châu tiếp tục nói trong nhóm: "Trong cơ thể Đường Dư hẳn là cũng có huyết thanh đó, nhưng cơ địa hai người khác nhau, có thể thứ nghiên cứu ra được cũng có hiệu quả khác nhau. Tôi phải về xem kĩ mới có thể đưa ra kết luận. Nếu thành công, sau này gặp xác sống là đâm kim, xây dựng một đội quân xác sống. Quá ngầu."Đường Dư gật đầu như đảo tỏi. Cái bánh vẽ này khiến người ta nghe mà mừng rỡ vô cùng."Cơ mà không thể dùng với Kim Diệp và Tiểu Li được. Dù sao thì giờ bà cũng là xác sống chúa rồi, đâm họ là họ sẽ rơi vào vết xe đổ của bà lúc trước, có thể sẽ mất năng lực tự chủ, bị bà khống chế."Chu Châu nói đến đây, Đường Dư mới sực nhớ ra. Cô mở giao diện lên xem phần tổng kết nhiệm vụ "Gia nhập trận doanh của xác sống chúa". Trước đó chỉ xem sơ qua mấy chữ to ở trên, còn những phần khác chưa kịp lưu ý.Trên đó ghi:[Nhiệm vụ hiện tại: Xác sống chúa cấp B - Đã tổng kết.][Nhiệm vụ con: - Gia nhập trận doanh của xác sống chúa cấp B (Đã hoàn thành)- Đánh chết xác sống chúa cấp B (Đã hết hiệu lực)][Tổng kết khen thưởng như sau:][Chúc mừng bạn đã trở thành xác sống chúa mới. Cấp bậc: Cấp D.]"Thủ lĩnh trận doanh xác sống chúa mà bạn tham gia đã tử trận, theo thứ tự, xác sống đã có ý thức sẽ kế thừa danh hiệu xác sống chúa. Đánh giá cấp bậc: Cấp D.""Vì cấp bậc quá thấp nên không khen thưởng thêm dị năng."Nội dung tổng kết khác: 1 Nhiệm vụ con 60 điểm tích lũy. 2 Giá trị Thể lực tăng lên đến 290 (Chỉ số ban đầu là 20). 3 Giá trị Sinh mệnh tăng lên đến 60 (Chỉ số ban đầu là 10). 4 Năng lực Lành thương tăng lên 25%, độ Nhanh nhẹn tăng lên 25%.Đường Dư nhìn chằm chằm vào hàng "Vì cấp bậc quá thấp nên không khen thưởng thêm dị năng", dở khóc dở cười. Sao giới xác sống cũng kì thị cấp bậc thế này...Nhắc mới nhớ...Đường Dư ngẩng đầu nhìn Tiểu Li và Chu Châu: "Đừng nói hai người cũng kích hoạt nhiệm vụ đánh chết xác sống chúa cấp D đấy nhé?"Tiểu Li phì cười, quay mặt sang chỗ khác. Chu Châu thì nói với vẻ khoa trương: "A, sao bà biết? Tôi còn định hoàn thành nhiệm vụ nhân lúc bà không chú ý đây này."Đường Dư nhe răng đe dọa: "Bà mà dám là tôi thành quỷ cũng không tha cho bà đâu."Kim Diệp vội nhắc nhở: "Đúng rồi, Chu Châu còn chưa biết chuyện này, phải đồng bộ thông tin. Tính mạng của Đường Dư kết nối với đời thật, không thể sơ sẩy.""Hả?" Nụ cười của Chu Châu sượng trân trên mặt, nhất thời không biết nên dùng biểu cảm gì cho phải.Cô rất thông minh, rất dễ dàng liên tưởng đến thân phận đặc biệt của Đường Dư. Nói không thèm để ý thì không đúng, nhưng qua quá trình tiếp xúc, Chu Châu cảm thấy người này không giống như sẽ phạm tội. Lời đã lên đến miệng nhưng lại không biết phải hỏi từ đâu.Đường Dư và Kim Diệp cũng không giải thích gì thêm, bởi các cô cũng không biết nên giải thích thế nào. Chính bản thân Đường Dư còn chẳng rõ mình đã làm gì.Thấy thế, Chu Châu cũng không nhiều lời nữa. Cô cất quyển sổ và tạp chí đi, liếc mắt nhìn ra phòng thí nghiệm bên ngoài qua khe hở. "Rồi, tụi mình phải nghĩ cách để ra ngoài. Tôi muốn mang cả những thiết bị đã gom và thi thể Đỗ Khiết Nhứ đi nữa. Có cách nào không?"Tim Đường Dư đánh thịch một tiếng. Quả nhiên là kêu các cô trở lại khiêng đồ mà.Cách thì cũng có đấy, chỉ là cực kì khó khăn. Các cô còn chưa biết phải đột phá vòng vây người chơi thế nào mới có thể rời khỏi cấm địa.Tiểu Li trêu: "Nấp ở chỗ này bốn năm sáu bảy tám ngày, chờ mọi người đi hết rồi tụi mình lại ra ngoài. Cách này thế nào?"Ai dè Đường Dư lại gật đầu: "Được." Muốn nấp thì nấp tới cùng.Số lượng người chơi còn chung quanh đại khái khoảng hai ba mươi người. Những người này mà muốn tìm kiếm toàn diện cả khuôn viên viện nghiên cứu thì chắc chắn không thể nào săm soi quá kĩ được. Hơn nữa, Đường Dư có thể điều khiển xác sống ở đây, cũng làm được chút mánh lới che mắt.Chờ mọi người lục soát một lượt rồi bỏ cuộc, các cô lại rời đi cũng không muộn.Vật tư trong túi cũng đủ để cầm cự trong vài ngày. Kế hoạch này chỉ có mỗi một khuyết điểm chính là nấp lâu như thế, xác Đỗ Khiết Nhứ sẽ bốc mùi.Chu Châu thấy hơi tiếc: "Xem ra thi thể là không mang đi được rồi. May mà lúc chuyển xác cô ta tôi đã lấy máu."Lấy máu từ thi thể không phải một chuyện đơn giản. Muốn giữ được tính khả dụng của máu thì phải lấy trong vòng nửa giờ sau khi chết. Thế nghĩa là sau khi bọn Đường Dư chạy đi, Chu Châu chẳng nấp bao lâu đã chui ra dời xác. Đúng là người tài cao gan lớn.Tuy là con người nhưng Chu Châu cũng bị phát hiện là có liên quan đến Đường Dư, người chơi mà bắt gặp cô nàng thì cũng sẽ tấn công.Tựa như Tống Lãnh Trúc.Như một lẽ tự nhiên, Đường Dư lại nghĩ đến Tống Lãnh Trúc. Cô nàng gọi cô là nhóc xác sống ngay trước mặt mọi người, hiện tại những người chơi khác sẽ phản ứng như thế nào?Nhưng rồi Đường Dư lại cảm thấy mình lo bò trắng răng. Tống Lãnh Trúc là ai cơ chứ? Đến lượt xác sống chúa cấp D như cô quan tâm sao?Sau này gặp lại, sợ là sẽ trở lại thân phận đối địch nhỉ? Đường Dư lại nghĩ đến ánh mắt Tống Lãnh Trúc nhìn mình.Cô khép mắt, cảm thấy hơi khó chịu.Phiền quá, cái trò chơi giẻ rách này. Sớm không biến dị, trễ không biến dị, cứ gây rắc rối cho cô mãi.Bộ nhằm vào cô hay gì?Gượm đã, nhằm vào.Nghĩ đến đấy, trong đầu Đường Dư lại lóe lên một ý niệm. Cô đột nhiên nhớ lại đoạn cuối cùng trong nhật kí của Đỗ Khiết Nhứ, vội gọi Chu Châu lấy sổ ra. Trên đó viết: "Hai ngày trước tỉnh lại phát hiện chức năng của cơ thể được nâng cao rất nhiều, dẫn đến trợ thủ của tôi cũng thể. Như là những chỉ số trong cơ thể tự dưng được điều chỉnh cao lên vậy. Có thể virus trong người lại biến dị rồi. Nói mới nhớ... gần đây trong khuôn viên tụ tập rất nhiều con người kí sinh, không biết cơn gió nào mang tới."Đột nhiên biến dị? Thời gian quá trùng hợp.Cuối cùng Đường Dư cũng nhạy cảm một lần. Khi bài đăng về đội ba xác sống xuất hiện trên diễn đàn, thể lực của Đỗ Khiết Nhứ được cường hóa. Nếu không phải có để lại quyển nhật kí thì hẳn sẽ không ai phát hiện ra điều đó.Ngẫm lại thì Đường Dư làm xác sống, ngoài việc có thể thăng cấp và đạt được kỹ năng như người chơi thì thanh máu của cô cực kì mỏng, không thể xem diễn đàn toàn server, không thể giao tiếp với người khác, dù có tắm rửa cỡ nào thì những đặc điểm của xác sống vẫn cứ hiện hữu, cùng với chế độ thêm đồng minh và chuyển hóa đồng đội cực kì hà khắc. Nhìn kiểu gì cũng thấy giống bị trò chơi nhằm vào.Trước kia không phát hiện là bởi vì cô khá may mắn, có được vũ khí, lại trời xui đất khiến nhặt được cái dị năng sao chép, ăn hôi được rất nhiều năng lực. Nhưng khi biết thêm về trò chơi, lại kết hợp với những chi tiết ấy, cô mới nhận ra những điều ẩn khuất hơn.Trò chơi có ác ý với cô.Kiểu ác ý này rất mập mờ, không phá hỏng logic cơ bản của trò chơi, chỉ có một số cơ chế cực kì nhỏ nhoi, không quan trọng gây hạn chế cho cô. Nhưng chính những cơ chế ấy đã thật sự tạo ra nguy cơ cho Đường Dư.Nếu cô không có đồng đội tốt như Kim Diệp ở bên cạnh giới thiệu quy tắc trò chơi, nếu tính tình cô quá kém, không tìm được người bạn tâm giao nào, hoặc nhỡ đâu đến tận bây giờ vẫn chưa có được dị năng, thế thì hoàn cảnh của cô sẽ cực kì nguy hiểm.Đường Dư lặng lẽ khép quyển sổ ghi chép lại, đưa cho Chu Châu. Nói không chừng những bài đăng tung hỏa mù trên diễn đàn cũng đã bị người ta động tay động chân, chỉ chờ thu hút những người chơi cao thủ đến đánh hội đồng cô.Cuối cùng Đường Dư cũng bắt đầu cảnh giác với trò chơi.Nhưng đồng thời cô cũng phát hiện trò chơi này vẫn có những sơ hở để lợi dụng. Thí dụ như đề nghị làm cùng lúc hai nhiệm vụ của Tiểu Li trước đó, cùng với Chu Châu kịp thời lấy được máu của Đỗ Khiết Nhứ để sau này nghiên cứu chế tạo huyết thanh với số lượng lớn. Tất cả những điều đó đều đã phá hỏng con đường quy hoạch giả thiết của trò chơi, lợi dụng kẽ hở logic.Quy tắc là chết nhưng người lại sống. Trò chơi không cách nào dự đoán được người chơi nổi loạn sẽ đi theo hướng nào. Nó không thể khống chế ý thức của con người.Đường Dư chấp nhận hoàn cảnh bản thân thật sự nhanh chóng. Chỉ chốc lát, ánh sáng đã trở lại trong mắt cô. Nổi loạn gì gì đó là thứ cô thích nhất.Đúng như dự đoán. Trong thời gian ngắn, không có người chơi nào quay lại phòng thí nghiệm dưới lòng đất. Nhưng cứ ở lại đây mãi cũng không an toàn, Đường Dư quyết định di dời trận địa núp lùm giữ mạng một chút.Đằng sau hệ thống ống thông gió bị nổ sụp khi trước có một cái phòng điều khiển quạt thông gió, Đường Dư vô tình nhìn thấy lúc chạy trốn, rất khuất. Bốn người bèn thu dọn một chút rồi chui vào phòng điều khiển qua khe hở bị nổ sụp.Các cô không động đến thi thể Đỗ Khiết Nhứ. Nếu có thể trốn khỏi cấm địa sớm, thi thể vẫn chưa phân hủy thì lại đi khiêng cũng không muộn.Đường Dư đạp lên rương điều khiển hệ thống thông gió trong phòng máy, kéo một cục đá to và nặng sang chắn trên cửa hang, xem như che giấu.Hình như bên ngoài trời đã sáng. Chừng nửa giờ trôi qua, đột nhiên trên đỉnh đầu vang lên một tràng tiếng bước chân như đạp lên đá vụn. Ngay sau đó, năm sáu tiếng chân đi vào phòng thí nghiệm.Có người nói chuyện ở trên: "Cô Tống đoán sai rồi nhé. Họ không có trở lại chỗ này."Giọng này nghe khá quen tai. Đường Dư ngẫm nghĩ nửa ngày mới ghép được giọng nói ấy với mặt Lê Lạc.Không ngờ Tống Lãnh Trúc lại trở về. Nên nói là đối phương quá hiểu bọn Đường Dư hay quá cẩn thận đây. Tâm trạng Đường Dư hơi phức tạp. Cô lại khẽ khàng leo lên cái rương điều khiển hệ thống thông gió, ghé người vào đó nghe Tống Lãnh Trúc nói chuyện.Mùi xác sống và mùi máu ở đây rất nồng, cô không sợ mình sẽ bại lộ.Tống Lãnh Trúc không trả lời.Lê Lạc lại nói tiếp: "Tôi hơi tò mò, sao lúc đó cô không đuổi giết bọn họ? Bộ đúng như những gì đồn đại trên diễn đàn ư? Xác sống là thuộc hạ do cô nuôi?"Lần này Đường Dư đã đợi được tiếng của Tống Lãnh Trúc: "Nhìn giống không?"Trong giọng cô nàng có vẻ trào phúng, âm cuối hơi đánh lên lại như ý cười. Đường Dư không nhìn thấy mặt Tống Lãnh Trúc, không thể nhận ra cảm xúc của đối phương.Kim Diệp, Tiểu Li và Chu Châu cùng bò đến, áp sát vào tường nghe lén.Lê Lạc trả lời rất thành thật: "Không giống, nhưng hẳn là cô rất quan tâm đến người đó? Có thể nhận ra từ ánh mắt."Nói cái gì vậy! Đường Dư mỉa thầm trong bụng. Sao bảo Lê Lạc lịch sự, lễ phép lắm mà, thân chưa mà tọc mạch vậy trời.Đường Dư dỏng tai nghe ngóng."Không hẳn. Xác sống chúa mà, ai lại không quan tâm cơ chứ." Lần này giọng điệu Tống Lãnh Trúc đều đều, lạnh như băng.Cái đầu đang ngẩng lên của Đường Dư lại gục xuống. Cũng phải, xác sống chúa mà, ai lại không quan tâm cơ chứ. Tống Lãnh Trúc cũng như những người chơi khác thôi."Vậy chừng nữa những người chơi đó làm khó dễ cô thì sao đây?" Lê Lạc hỏi. "Nói trước nhé, tôi về phe của cô. Hợp tác với cô rất vui vẻ."Tống Lãnh Trúc đáp lời nhanh chóng: "Tùy ý, tôi sao cũng được."Ngay sau đó, năm sáu tiếng chân kia lại quành về. Giọng Tiểu Thất vang lên: "Đội trưởng Tống, nhóc xác sống thật sự không có ở đây."Đường Dư nghe mà sửng sốt. Tiểu Thất cũng bắt chước Tống Lãnh Trúc gọi nhóc xác sống. Nhóc xác sống là để cô gọi à!"Gọi xác sống D là được rồi, đừng có tùy tiện đặt biệt danh cho người ta." Tống Lãnh Trúc lập tức lên tiếng."À." Giọng Tiểu Thất nghe có vẻ cực kì cụt hứng.Cô bắt chước gọi theo đội trưởng thôi mà, rốt cuộc ai mới là người đặt biệt danh?!? Mắc gì không cho người ta gọi. Với cả xác sống D cũng là biệt danh còn gì.Lê Lạc nói: "Vậy đi thôi, đi chỗ khác xem sao. Anh Hai, anh cũng nói tình hình tìm kiếm cho những người chơi khác đi.""Ừ." Một giọng nam đáp lại Lê Lạc.Tiếng chân thưa thớt rút lui khỏi đỉnh đầu. Đường Dư tiếp tục nằm bò thêm một lúc nữa mới rút tay chân từ trên tủ xuống.Có vẻ những người chơi đã triển khai điều tra, tìm kiếm. Trùng hợp sao mà Lê Lạc và Tống Lãnh Trúc lại phụ trách điều tra khu vực phòng thí nghiệm này.Chẳng hiểu sao Đường Dư lại cảm thấy khấp khởi vui mừng. Khá tốt, các cô đã tránh thoát một đợt.
_____________
Đỗ Khiết Nhứ mà quen tay gõ Đỗ Khê Nhiễm quài. Xin lũi Đỗ công chúa 🥹🥹
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com