Bhtt Edit Lai Thuong Bang Son Than Quan
☆, Lên đường đến Nguyệt Châu ThànhMột tia nắng rơi trên đôi môi đang khoá chặt của hai nàng, như một bức tranh vô cùng đẹp, một màn này dường như trở thành phong cảnh đẹp nhất Bách Thảo Cốc.Hôn nhẹ kết thúc, trên mặt Tiểu Yêu cùng Thần Quân Đại Nhân đều đỏ ửng, rất ăn ý dời đi tầm mắt, tránh được ánh mắt của đối phương." Tiểu cô nương khi đó, chính là Thượng Quan Thần Hi, ta nhận ra ánh mắt nàng."Trở về chủ đề chính, ánh mắt Thần Quân Đại Nhân lại ảm đạm. Thượng Quan Thần Hi là vì báo thù mà đến, mà nàng nguyện ý nhận lấy. Chẳng qua là ngay tại khoảnh khắc Thượng Quan Thần Hi đả thương Tiểu Yêu, nàng dường như lại nhớ tới ngày đó, mất đi lãnh tĩnh. Thì ra là mình. . . vẫn đều học không được, nhìn không ra, chỉ là đang trốn tránh. . ."Theo như lời sư phụ ngươi, cừu hận là một vòng luân hồi, không có kết thúc. Nếu chúng ta còn có thể gặp nàng, chúng ta cần phải khuyên bảo nàng, không nên bỏ mặc cho phần cừu hận này tiếp tục kéo dài."Tiểu Yêu cầm bàn tay có chút băng lãnh của Thần Quân Đại Nhân, cảm giác được Thần Quân Đại Nhân cũng nắm tay nàng, trong mắt Thần Quân Đại Nhân có vài tia tán dương."Không nghĩ tới sau khi ngươi con Tiểu Yêu này khôi phục chân thân, lại trở nên thông minh, còn muốn đi khuyên bảo người khác."Nhận được Thần Quân Đại Nhân hiếm thấy trêu chọc, mặt Tiểu Yêu đỏ lên, hiện rõ trên hai gò má, cộng thêm nước mắt lưu lại trên mặt nàng, ngược lại có vài phần khôi hài."Thần Quân Đại Nhân!"Được rồi, Tiểu Yêu thừa nhận, lời của sư phụ Thần Quân Đại Nhân có chút thâm ảo, nàng cũng không hiểu rõ lắm, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không hiểu."Vẫn còn câu kia, ta cũng không từ bi."Đúng vậy, nàng cho tới bây giờ cũng không từ bi, long đều có cuồng tính, đều có vài phần bất thường, hơn nữa long đều có nghịch lân, sờ vào tất phẫn nộ!Thần Quân Đại Nhân đứng lên, Tiểu Yêu cũng đứng dậy theo, ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời."Tiểu Yêu, ngươi nên học tập vận dụng linh lực tự nhiên, thu phóng tự nhiên."Thần Quân Đại Nhân nhìn Tiểu Yêu, đôi con ngươi kia đỏ ngầu, tóc kia mang theo vài phần đỏ, đây là do linh lực Diễm Long phóng ra ngoài quá nhiều gây ra. Nếu tiếp tục như vậy, ngay cả hộ thần trạc trên tay cũng không thể che chở nàng."Ta nên. . . làm sao đây?"Tiểu Yêu đúng là khống chế không được linh lực trong cơ thể nàng. Linh lực này đối với nàng mà nói rất xa lạ, so với linh lực lúc trước, hiện tại linh lực của mình rõ ràng là có một chút bá đạo ."Trước mắt ngươi chưa thích ứng được sự bá đạo của linh lực trên người mình, điều tức thêm vài lần là tốt."Nếu nói khống chế, cũng chẳng qua là quen tay hay việc, vận dụng nhiều, điều tức nhiều, liền có thể thu phóng tự nhiên.Có tiếng bước chân truyền đến, chỉ thấy Đại Hồ Ly một thân hồng y, vẻ mặt ngưng trọng đi tới, theo sau lưng là Nghê Thường cũng mang theo vẻ mặt ngưng trọng ."Xảy ra chuyện gì?"Giọng nói băng lãnh của Thần Quân Đại Nhân truyền đến, chuyện có thể làm cho Đại Hồ Ly trở nên nghiêm túc cũng không nhiều, có thể làm cho nàng lộ ra vẻ mặt như vậy, nhất định là chuyện quan trọng."Vừa rồi người đưa tin của ta của ta có truyền đến tin tức."Đại Hồ Ly dừng một chút rồi nói tiếp: "Nguyệt Châu thành có đến gần ba trăm nam tử tử vong, hoàn toàn biến thành thây khô, nguyên nhân cái chết là do tinh nguyên bị hút hết."Thần Quân Đại Nhân nghe xong, vẻ mặt cũng ngưng trọng, trong đôi mắt đẹp có ánh sáng lưu chuyển, tựa như đang suy nghĩ điều gì."Trở về dặn dò một tiếng rồi lên đường thôi."Thần Quân Đại Nhân nói một tiếng, nhìn Tiểu Yêu."Tiểu Yêu ngươi lưu lại, cho đến lúc có thể đem bộ dáng bây giờ của ngươi biến trở về mới thôi."Trong giọng nói Thần Quân Đại Nhân có chân thật đáng tin, không chỉ là vẻ ngoài của Tiểu Yêu sẽ hù đến người phàm, hơn nữa lần này đi nguy hiểm trùng điệp, nàng sợ rằng Tiểu Yêu sẽ bị thương tổn."Không muốn! Ta bây giờ liền biến lại như cũ, đừng bỏ lại ta a!"Tiểu Yêu nói xong, lại nhắm mắt vận linh lực, lá cây quanh thân không gió tự bay lên, một hồi lâu, cũng không thấy vẻ ngoài chói mắt của Tiểu Yêu thay đổi gì.Nhìn bộ dáng bướng bỉnh của Tiểu Yêu, hai thần một yêu cũng không khỏi cảm thấy buồn cười."Tiểu Yêu, nghe lời."Giọng nói Thần Quân Đại Nhân nhu hòa vài phần, lại thấy Tiểu Yêu nhíu mày, không có ý ngừng lại, nhưng chuyện Nghiệt Hỏa yêu hồ đã quá cấp bách không thể trì hoãn được nữa.Thần Quân Đại Nhân xoay người, mới đi được mấy bước, lại nghe Tiểu Yêu gọi."Thần Quân Đại Nhân. . ."Thần Quân Đại Nhân quay đầu lại, lại thấy Tiểu Yêu kia đang nháy nháy đôi mắt to đen láy trong veo, tóc đen như mực rơi xuống, khóe miệng hiện lên nụ cười đắc ý.Thì ra Tiểu Yêu này ở thời điểm gặp phải uy hiếp sẽ bộc phát tiềm lực. . . Thần Quân Đại Nhân cười, tiểu yêu ngốc này."Đến đây đi."Đến đây đi, ngươi Tiểu Yêu bám người.Đại Hồ Ly nhìn thấy hết thảy, không khỏi lạnh đến run rẩy một cái, đây là tú ân ái a! Đáng tiếc tiểu Thanh không có ở đây, nếu không có thể cùng hắn cùng nhau nói móc rồi, hoàn hảo hoàn hảo, mình cũng không có bị bỏ lại một mình. Đại Hồ Ly nắm tay Nghê Thường, đuổi theo Thần Quân Đại Nhân.tú ân ái: ân ái chốn công cộng------------------------------ hoa lệ phân cách tuyến ----------------------------------Trở lại Y Tiên Lư, chỉ thấy bách thảo tiên quân đang đảo đống thảo dược phơi khô của hắn. Mà tiểu Thanh thì giống như đứa bé hiếu kì bay vòng quanh Bách Thảo Thượng Tiên, chỉ chỉ thảo dược nào đó, hỏi về công dụng thật kĩ. Bách Thảo Thượng Tiên cũng hiếm thấy tốt tính giải đáp một lần lại một lần. Có lẽ bị hỏi phiền, Bách Thảo Thượng Tiên không nhìn thẳng tiểu Thanh, chỉ có tiểu Thanh nói nhiều lưỡi khô."Cấm lên tiếng."Thần Quân Đại Nhân trở lại, thấy tiểu Thanh chít chít oai oai nói không ngừng, Thần Quân Đại Nhân yêu thích yên tĩnh cũng không khỏi nhíu mày.Nghe thấy giọng nói băng lãnh quen thuộc kia truyền đến, tiểu Thanh lập tức ngậm miệng lại, hắn còn muốn sống thêm mấy ngày nữa!"Các Thần Quân muốn đi rồi sao?"Thấy cảnh tượng nhóm người Thần Quân Đại Nhân vội vã, xem ra là có việc gấp."Ừ, bây giờ phải đi, lần này lại nhờ thượng tiên chiếu cố."Gần đây cũng không biết đã hướng Y Tiên Lư chạy đến bao nhiêu lần, Thần Quân Đại Nhân hơi áy náy mà nói, lại thấy trên khóe miệng Bách Thảo Thượng Tiên như cũ là nụ cười ôn hòa trước sau như một."Đây là việc tiểu tiên nên làm."Lúc này, Chu Nhiễm Phi từ trong nhà tranh đi ra, mặc dù đang mặc một thân bạch y, nhưng khí tức trên thân lại khiến người ta có vài phần nóng trong người."Trên đường cẩn thận."Nàng không thể rời khỏi Thần giới quá lâu, là lúc nên trở về. Mà trên hộ thần trạc có ấn ký của nàng, chỉ cần Tiểu Yêu gặp nguy hiểm, nàng có thể cảm ứng được, cũng có thể ở trong thời gian nhanh nhất chạy tới. Nhưng cũng chỉ có một lần hiệu dụng, nếu là hộ thần trạc rời khỏi người, nàng thật sự cảm ứng không tới."Ừ."Thần Quân Đại Nhân đáp một tiếng, cũng gật đầu cảm tạ Chu Nhiễm Phi.Tiểu Yêu đi tới, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, khuôn mặt tinh sảo kia thật sự có vài phần bóng dáng của Tích, giống như Tích mặc một thân màu trắng khôi giáp, đi về phía nàng, có thể là ánh mặt trời quá mức sáng rỡ, nàng thất thần. . .Độ ấm truyền đến trên người khiến Chu Nhiễm Phi phục hồi tinh thần, Tiểu Yêu đang nhẹ nhàng ôm lấy nàng."Cám ơn ngươi."Giọng của Tiểu Yêu phiêu đãng bên tai, làm cho cánh mũi nàng chua xót, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. . .Tích, ta nhớ ngươi lắm. . . Thật sự rất nhớ. . .------------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến ----------------------------Lần này Tiểu Yêu một mình ngự kiếm mà đi, Thần Quân Đại Nhân cũng không để nàng cùng mình ngự chung một kiếm. Mặc dù tiểu yêu ngự kiếm tốc độ không nhanh, nhưng coi như vững vàng, cũng miễn cưỡng xem là trình độ tu sĩ Kim Đan kỳ.Nguyệt Châu Thành nằm về phía tây Y Tiên Lư, khoảng cách khá xa, đại khái một canh giờ sau mới tới được toà thành trấn ngập trong vàng son này.Hồ nước vây quanh Nguyệt Châu Thành, mặt hồ xanh biếc gợn sóng, dường như làm cho cả Nguyệt Châu Thành đều mang vẻ ôn nhu. Nơi này buôn bán phát đạt, người buôn bán nơi đâu cũng có, cho nên cũng khiến cho Nguyệt Châu Thành trở nên phồn vinh, nhất là thanh lâu, hấp dẫn rất nhiều thương nhân ngoại quốc, hơn nữa còn hấp dẫn rất nhiều người nổi danh từ bên ngoài tới. Nổi danh nhất Nguyệt Châu Thành phải kể đến ' Linh Lung Lâu ', Linh Lung Lâu là thanh lâu trong truyền thuyết mà nam nhân cho dù táng gia bại sản cũng phải đi kiến thức một phen, có thể thấy được mức độ nổi tiếng có bao nhiêu cường hãn.Ở Nguyệt Châu Thành, chỉ cần có tiền, ngươi chính là hoàng đế, có thể ở thành trấn mĩ lệ này tùy ý thoả thích thanh sắc(múa hát và sắc đẹp), tiêu xài kim tiền đổi lấy vui vẻ hư ảo cùng ngắn ngủi, xa hoa đồi truỵ.Khi nhóm người tiến vào thành trấn, cũng bị sự mỹ lệ của thành trán này mê hoặc. Hồ nước vờn quanh thành trấn, sóng nước long lanh, thảo trường oanh phi, bóng liễu lòa xòa, cầu nhỏ nước chảy, cảnh sắc thật sự là mê người. Nhưng cảm giác bất an truyền đến từ bên trong thành khiến nhóm người rất nhanh phục hồi tinh thần lại.Thảo trường oanh phi: cỏ mọc rậm rạp, chim oanh bay. Hình dung cảnh sắc đẹp đẽ của mùa xuân. Có xuất xứ từ Nam triều: Mộ xuân tam nguyệt, Giang Nam thảo trường, tạp hoa sinh thụ, quần oanh loạn phi. Có lẽ án mạng bên trong thành khiến cho lòng người đến đây bàng hoàng, bầu không khí có phần sút kém, một loại tâm tình bất an lan tràn trong Nguyệt Châu Thành. Nhưng dường như đối với việc Linh Lung Lâu làm ăn cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, khách như cũ tựa như mây kéo đến, đúng vậy, thanh lâu ở Nguyệt Châu Thành làm ăn là ngày đêm kinh doanh, cũng không giống thanh lâu ở những thành trấn khác, chỉ giới hạn kinh doanh ở buổi tối."Nghiệt Hỏa yêu hồ ngược lại tìm được một chỗ tốt."Giọng Đại Hồ Ly truyền đến, đúng là, ở Nguyệt Châu Thành có tiền chính là hoàng đế, dưới loại tình huống ích lợi đi cùng lợi dụng này, mục đích của Nghiệt Hỏa yêu hồ dễ dàng đạt được nhất, nàng muốn nam nhân tinh nguyên. Chỉ cần nàng ẩn thân trong thanh lâu kia, nam nhân sẽ tự động đưa tới cửa, hút khô tinh nguyên lại đem bọn họ vứt bỏ ở hoang ngoại, sẽ không có ai hoài nghi nàng. Nếu bị tìm được, thây khô kia cũng chỉ bị người cho rằng do yêu quái gây nên, người phàm căn bản không cách nào phán đoán được nguyên nhân gì khiến những người đó chết oan chết uổng."Người đưa tin của ta nói nàng ẩn thân ở chỗ gọi là Linh Lung Lâu, thây khô bị phát hiện có hơn mười cái, cũng là người bên ngoài. Mà còn lại hơn hai trăm cụ không bị phát hiện cũng là người xứ khác, cũng do người đưa tin thu nhận được ở ngoại ô Nguyệt Châu Thành."Người đưa tin của Đại Hồ Ly chính là các đồ tôn hồ ly của nàng, bình thường giúp nàng chạy đi thu thập một ít tài liệu. Bởi vì Nghiệt Hoả Yêu Hồ là Hồ Tộc, chuyện này khiến nàng phá lệ để ý, cho nên bảo người đưa tin ở lâu lưu ý nhiều một chút."Mang bổn tọa đi nhìn những thây khô kia."Thần Quân Đại Nhân nói, giọng nói như cũ băng lãnh, vẻ mặt cũng lộ ra vài phần ngưng trọng. Nàng muốn biết suy đoán của mình có sai hay không, nàng cho là Nghiệt Hoả Yêu Hồ sẽ không tuỳ tiện lựa một ít món hàng vô dụng, nàng cảm thấy những nam nhân bị hút khô tinh nguyên kia nhất định là người có Ngũ Hành trong bát tự thuộc hỏa. Nếu như suy đoán chính xác, như vậy nàng có thể đoán thực lực Nghiệt Hoả Yêu Hồ bây giờ phải tiến tới gần ma cảnh giới.Bát tự là một hình thức bói toán căn cứ vào giờ, ngày, tháng, năm sinh theo âm lịch và giới tính.-------------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến -----------------------------------Ngoại ô, không như bên trong Nguyệt Châu Thành có cảnh sắc mê người, cảnh sắc ở ngoại ô ngược lại mang theo hoang vu, cũng không có người ở, cỏ dại mọc thành bụi, đích thực là chỗ tốt để vứt thây. Hơn hai trăm cụ thi thể kia bị đặt trong một nhà gỗ lớn ở ngoại ô, do người đưa tin của Đại Hồ Ly tên là -- Liễu Yên canh giữ, mà Liễu Yên cũng là cô nương trong Linh Lung Lâu, lớn lên phá lệ xuất chúng, dường như trong Hồ Tộc không có dung mạo xấu. Liễu Yên trên người đeo ' Tiêu Hồn Hương ', là đặc sản Hồ Tộc, có thể biến mất Hồ Tộc yêu khí, hơn nữa nàng và Nghiệt Hỏa yêu hồ tiếp xúc cực ít, Nghiệt Hỏa yêu hồ cũng không phát hiện nàng, cho nên công việc giám thị của nàng vẫn làm được rất tốt.Sau khi đã kiểm tra những thây khô kia, nét mặt Thần Quân Đại Nhân lại càng ngưng trọng hơn."Bổn tọa nghĩ, ngươi sơ sót một chuyện."Thần Quân Đại Nhân nhìn về phía Liễu Yên, chỉ thấy Liễu Yên hơi ngạc nhiên nhìn Thần Quân Đại Nhân, nàng tự đánh giá đã đem công việc giám thị làm đến một giọt nước không lọt rồi, làm sao còn có khả năng sơ hở."Ngươi sơ sót một chuyện, những người này, bọn họ bát tự ngũ hành thuộc hỏa."Thần Quân Đại Nhân trầm tư nhắm lại hai mắt. . .Khó khăn trong chuyện này xem ra tăng thêm không ít. . .Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: nói một chút chuyện lý thú hôm nay. Hôm nay hai bạn xấu ở trong phòng tác giả quân cùng tác giả quân ôn tập, trong đó một người ngồi ở trước máy vi tính, tác giả quân vừa khéo muốn xem tài liệu trong máy vi tính, liền gọi nàng đem trang kéo xuống một chút. Tác giả quân là nói: kéo xuống, kéo xuống. Kết quả nàng hồi lâu bất động, bỗng nhiên quay đầu hướng ta lộ ra nụ cười, tỷ lúc ấy liền cười đến co rút, nàng ta lại đem ' kéo xuống ' nghe thành ' cười một cái ', thật cười đến tỷ cả người lung lay a! Nhớ tới người kia quay đầu lại cười một tiếng, tỷ vẫn có thể trong nháy mắt chợt cười a! Thật là quỳ, cũng là những thứ này bạn xấu mới khiến tỷ cười đến càng ngày càng trở nên hèn mọn a!Trở về chính đề, tác giả quân lại muốn dừng hơn hai ngày, bởi vì gần đây cuộc thi thời gian tương đối dày đặc, cho nên cũng lấy đi không biết bao nhiêu thời gian gõ chữ thêm văn.Tác giả quân: Hồ Tộc các ngươi đều không an phận như vậy sao?Đại Hồ Ly: Làm sao có thể! Ngươi nhìn tỷ chính là tự bản thân an phận!Đại Hồ Ly trong nháy mắt bị đánh bay. . .Thần Quân Đại Nhân: Món nợ lần trước với Mạnh bà, bổn tọa chưa tính với ngươi đây. . .Tác giả quân lập tức không lên tiếng lặng lẽ bay đi, trong lòng mặc niệm a di đà Phật. . . Đại Hồ Ly, trên đường cẩn thận. . .Các khán giả tận tình tung hoa đi ~~ bình chọn đi ~~~ bình luận đi ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com