Bhtt Edit Lai Thuong Bang Son Than Quan
☆, Cùng ngươi trả nợLuyến Thư rời khỏi khách sạn bình dân, đêm khuya đường lớn đã không còn ầm ĩ ồn ào. Luyến Thư đi trên đường lớn mênh mông, mặc cho gió thổi lên người nàng. . .Thiếu nợ luôn là phải trả. . . Chung quy là bản thân tạo sát nghiệt. . .Trong giây lát, giống như nhớ tới Tiểu Yêu ngốc nghếch. Để cho nàng cùng người khác ở chung một phòng, trong lòng thật ra có điểm đau, có chút không tự nhiên, điều này. . . tại sao lại như vậy chứ?Có lẽ đêm nay trăng có chút tròn, có lẽ đêm nay gió có chút lạnh, làm nàng nhớ về chuyện cũ đáng sợ. Từng màn từng màn quay trở về, như ác mộng. . .Lúc này. . . Thần Quân đại nhân đột nhiên cảm thấy, nếu là Tiểu Yêu sảo sảo nháo nháo kia ở bên cạnh mình, thật sự tốt biết bao. . .--------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến --------------------------------Hôm sau, Tiểu Yêu tỉnh lại đầu tiên, trên người cảm giác được có một loại độ ấm khác, một loại tính chất cảnh giới lập tức làm Tiểu Yêu đang mông lung buồn ngủ hoàn toàn tỉnh táo lại.Nhìn người trên người của mình, đôi mắt đẹp đóng chặt, tóc đen tản ra trước ngực, môi mỏng tái nhợt có độ cong nhỏ, nữ nhân rất hung kia lúc ngủ cũng không phải là dữ như vậy nha ~Tiểu Yêu nhẹ nhàng đẩy đầu Thượng Quan Thần Hi ra, rón ra rón rén đi ra ngoài. Mà ngay tại lúc Tiểu Yêu đóng cửa, Thượng Quan Thần Hi tỉnh lại, đôi mắt đẹp lim dim mang theo vài phần buồn bã mất mát. . .Buổi sáng, khách sạn bình dân luôn luôn có phần bận rộn, phòng khách tràn đầy tiếng động ầm ĩ. Gian phòng vừa rồi là của Thần Quân đại nhân, vậy là Thần Quân đại nhân không ngủ? Tiểu Yêu nhìn đến gian phòng của mình, thật sự không có một bóng người, vậy là Thần Quân đại nhân đêm qua một đêm cũng không ở khách sạn bình dân.Tiểu Yêu đi tìm Đại hồ ly, ở trên hành lang gặp được Nghê Thường, liền đi chung. Chỉ thấy Đại hồ ly nằm úp sấp ngủ ở trên giường, gương mặt lúc ngủ mơ hồ cau mày, có thể thấy được cái mông bị thương thật sự đau nhức. Trên bàn gỗ trong phòng Đại hồ ly là băng cầu Tiểu Thanh, Tiểu Thanh vẫn mang dáng vẻ khôi hài. Tiểu Yêu và Nghê Thường sau khi nhìn thấy cũng không nhịn được, nở nụ cười, cũng chính nụ cười này, mang Đại hồ ly đánh thức. Cũng có thể nói, lúc Tiểu Yêu và Nghê Thường đẩy cửa tiến vào nàng cũng đã tỉnh, chỉ là không muốn rời giường."Đại hồ ly Đại hồ ly, Thần Quân đại nhân đâu?"Tiểu Yêu lắc lắc tay của Đại hồ ly, chỉ thấy mặt Đại hồ ly vốn hướng về phía nàng xoay đi, dùng cái ót hướng về phía Tiểu Yêu."Sáng sớm quấy nhiễu người thanh mộng chính là vì tìm Thần Quân đại nhân nhà ngươi, ngươi cũng rất vô nhân đạo. . ."Thanh âm mềm mại của Đại hồ ly truyền ra, còn mang theo vài phần oán trách."Ta vốn cũng không phải là người a ~ nói đi ~ ta biết ngươi biết. . ."Tiểu Yêu tiếp tục lắc lắc thân thể Đại hồ ly. Thấy hai người hỗ động, Nghê Thường cũng không khỏi nở nụ cười, rõ là là bộ đôi tổ hợp kỳ quái.Đại hồ ly lúc này xoay đầu lại, nhìn Tiểu Yêu, khóe môi câu dẫn, cười đến đặc biệt quyến rũ."Ta nghĩ nàng đang xem bóng lưng của ngươi."Thanh âm chưa dứt, chỉ cảm thấy một trận gió lạnh truyền đến, khiến người ta cảm giác không khí có phần giá lạnh. Tiểu Yêu nhìn lại, thiếu nữ tuyệt sắc một thân váy tím nhạt đứng trước cửa kia không phải là Thần Quân đại nhân thì là ai?"Thượng Quan Thần Hi ra sao rồi?"Thanh âm lạnh như băng truyền tới, vẫn là biểu tình lãnh đạm, khiến người ta nhìn không ra tâm tình."Đang ngủ. . ."Tiểu Yêu thành thật trả lời, nàng không biết y thuật, làm sao biết cô ta hiện tại thế nào. . .Thần Quân đại nhân xoay người, muốn ly khai, Tiểu Yêu vội vã theo sát phía sau.Đại hồ ly giật giật, cái mông bị thương đau đến mức bản thân không khỏi cứng ngắc, ủy khuất nhìn Nghê Thường. . ."Tiểu Nghê Thường, đỡ ta đứng dậy được chứ?"Tặng kèm một nụ cười đặc biệt quyến rũ. . .----------------------------------- hoa lệ phân cách tuyến -----------------------------------Đi vào phòng, chỉ thấy Hoàng Húc đã ở bên trong, hỏi tình huống của Thượng Quan Thần Hi. Mà lúc Thần Quân đại nhân xuất hiện, Thượng Quan Thần Hi từ vẻ mặt vốn hờ hững biến thành cực kỳ lạnh lùng, đôi mắt tràn ngập cừu hận thẳng tắp nhìn chằm chằm Thần Quân đại nhân."Đại sư tỷ, không nên. . ."Hoàng Húc còn chưa nói hết, thanh âm suy yếu lạnh như băng liền cắt đứt lời nói của hắn."Cút. . ."Giọng nói không nặng, cũng không khó nghe ra sự chán ghét trong đó. Hoàng Húc biết Thượng Quan Thần Hi đây là bảo mọi người ly khai, mà không chỉ riêng Thần Quân đại nhân, vì vậy hắn cũng đứng lên chuẩn bị ly khai.Thần Quân đại nhân nhìn cô gái nửa nằm trên giường, thở dài. . ."Dưỡng thương cho tốt, ngươi tới tìm bổn tọa, bổn tọa tuyệt không đánh trả."Nói xong, chỉ chừa lại cho người trong phòng bóng lưng tím nhạt, mà sau lưng Thần Quân đại nhân chính là Tiểu Yêu đêm qua cùng mình ngủ chung, trong lòng hiện lên vài tia đau đớn. . . Lúc này Tiểu Yêu nhìn Thượng Quan Thần Hi, cảm thấy nàng có vài phần đáng thương, rõ ràng bị thương nặng như vậy nhưng không muốn người khác quan tâm. . . Thực sự là đáng thương. . . Hơn nữa sau khi tỉnh lại, quả nhiên vẫn là dữ như vậy. . .Hoàng Húc theo Thần Quân đại nhân đi đến phòng Tiểu Yêu. Hai người ngồi xuống giống như có việc cần nói, còn Tiểu Yêu lại đứng sau lưng Thần Quân đại nhân, Thần Quân đại nhân không để cho mình ngồi a!"Hỏa yêu độc đã giải được rồi, nhưng về phần kinh mạch bị thương. . ."Hoàng Húc hướng Thần Quân đại nhân nói về tình hình của Thượng Quan Thần Hi, thấy Thần Quân đại nhân không nói gì, chỉ gật đầu. Một lúc sau, thanh âm lạnh như băng mới truyền tới."Kinh dịch đan hẳn là có thể chữa trị kinh mạch bị tổn thương."Hoàng Húc sau khi nghe xong, chân mày nhíu chặt, hắn biết kinh dịch đan, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua. Đồn đãi kinh dịch đan có thể trọng tố kinh mạch, chữa trị kinh mạch, cường hóa linh căn, loại dược vật này có thể gặp không thể cầu, mình có thể đi đâu tìm đây?Nhìn ra được sự lo lắng của Hoàng Húc, Thần Quân đại nhân lên tiếng."Bổn tọa cùng Bách Thảo Thượng Tiên có vài phần giao tình. . ."Nói đến đây, người ngu xuẩn cũng nên hiểu, Hoàng Húc dáng vẻ bừng tỉnh đại ngộ. Cũng thấy biểu hiện của Thượng Quan Thần Hi hai lần đối Thần Quân đại nhân, chính là có thâm cừu đại hận gì mới đúng, tại sao Thần Quân đại nhân vẫn ba lần bốn lượt cứu trị Thượng Quan Thần Hi đây?"Thứ cho tiểu đạo vô lễ, xin hỏi giữa đại sư tỷ và Thần Quân có phải có chút hiểu lầm hay không?"Hoàng Húc lên tiếng hỏi, chỉ thấy Thần Quân đại nhân thần tình hơi chậm lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục bộ dáng lạnh như băng."Không hề hiểu lầm, là bổn tọa nợ nàng."Sau khi nói xong, lại không hề nói tiếp, Thần Quân đại nhân nhắm lại đôi mắt đẹp, im lặng phát lệnh đuổi khách. Hoàng Húc là người thông minh, vì vậy hắn lặng lẽ lui ra ngoài. Tiểu Yêu nhìn Thần Quân đại nhân, hôm nay tâm tình có vẻ như không tốt. Tuy rằng rất muốn phụng bồi nàng, thế nhưng Thần Quân đại nhân không cho lưu lại, mình làm sao dám ở. Lúc Tiểu Yêu đang muốn lui, lại bị Thần Quân đại nhân gọi tới. Một đạo lực lượng khép chặt cửa phòng giống như không để cho Tiểu Yêu có đường phản kháng."Ngồi xuống."Tiểu Yêu ngoan ngoãn ngồi xuống, mà Thần Quân đại nhân mở ra đôi mắt đẹp, dường như có phần mệt mỏi."Hồ ly, bổn tọa hỏi ngươi, nếu như bổn tọa đã từng đã làm chuyện thập ác bất xá (tội ác tày trời), ngươi sẽ đối xử như thế nào với bổn tọa?"Thần Quân đại nhân lên tiếng hỏi. Kỳ thực chính nàng cũng không biết vì sao muốn hỏi như vậy, nàng chỉ muốn biết tiểu yêu này sẽ suy nghĩ như thế nào.Nếu như Thần Quân đại nhân làm đã từng những chuyện tội ác tày trời? . . ."Bất kể như thế nào, Thần Quân đại nhân vẫn là Thần Quân đại nhân, trong lòng ta dù sao cũng sẽ không thay đổi."Có lẽ lời nói của người càng đơn thuần càng thêm chân thành hơn, lời nói của Tiểu Yêu khiến Thần Quân đại nhân cảm thấy ấm áp trong lòng."Nhưng thiếu nợ, nói như thế nào thì vẫn phải trả."Những lời này không phải là nói với Tiểu Yêu, Thần Quân đại nhân giống như là đang tự nói với chính mình hơn."Ta đây liền cùng ngươi trả a!"Tiểu Yêu nói xong, còn lộ ra khuôn mặt tươi cười sâu sắc. Luyến Thư nhìn đến ánh mắt nàng, giống như có cái gì chạm đến tâm của mình, có thứ được gọi là cảm động lan tràn ở trong lòng, khóe miệng nổi lên ý cười như có như không."Tiểu Yêu ngốc."Ngữ khí nhu hòa hiếm có của Thần Quân đại nhân quả thực muốn đem Tiểu Yêu hòa tan, nhưng câu nói tiếp theo của Thần Quân đại nhân lại đem Tiểu Yêu từ thiên đường kéo xuống."Ân, ngươi đi ra ngoài đi, bổn tọa muốn nghỉ ngơi."Tiểu Yêu ngẩn ra, 'A' một tiếng, trong lúc muốn lui ra ngoài, đột nhiên nhớ tới việc ngày hôm qua linh khí trong đan điền của mình nóng rực, lại vội vàng ngồi xuống."Còn có việc sao?"Tiểu Yêu gật đầu, nói: "Thần Quân đại nhân, tại sao linh lực của ta căn cơ là lửa a? Xà không phải đều là thuần âm sao? Còn lần trước lân phiến của ta tại sao biến thành màu đỏ?"Tiểu Yêu đối với điểm này nghi ngờ đã lâu, thế nhưng lần trước sau khi vết sẹo lành xong liền quên mất chuyện này. Lần này vấn đề về linh lực căn cơ để Tiểu Yêu trí nhớ vốn cũng không tốt lại nhớ tới.Thần Quân đại nhân thở dài. . . Cái này ngốc nghếch Tiểu Yêu. . ."Ngươi có từng lột da?"Tiểu Yêu lắc đầu."Có từng ngủ đông?"Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, nương nói qua xà sẽ ngủ đông, thế nhưng mình ở mùa đông còn là hoạt bính loạn khiêu (vui vẻ hoạt bát), cho nên đối với câu hỏi mà Thần Quân đại nhân nêu ra, Tiểu Yêu vẫn lắc đầu một cái."Có từng gặp qua lưỡi rắn của bản thân?"Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, kể từ khi hóa thành nhân dạng, bản thân rất hiếm khi hóa thành chân thân. Cho dù có, cũng chỉ là trong nháy mắt, ngược lại còn không phát hiện lưỡi rắn, vì vậy vẫn lắc đầu một cái."Ngươi nghĩ bản thân là xà?"Tiểu Yêu suy nghĩ, mặc dù mình có điểm không giống xà khác. Thế nhưng cha nương là huyền xà, sao lại có khả năng mình không phải xà, lần này Tiểu Yêu lựa chọn gật đầu.Thần Quân đại nhân nhìn bộ dáng Tiểu Yêu mù mờ không hiểu rõ, giống như ngưu bì đăng lung, bất đắc dĩ cười khổ.Ngưu bì đăng lung: chỉ một người quá ngu dốt, trong câu này đối tượng để chỉ được ví như một chiếc lồng đèn làm bằng da trâu, dù cho đốt cách nào thì nó vẫn không thể sáng được."Có từng nhớ kỹ da rắn lột ra khi tắm băng?"Tiểu Yêu suy nghĩ, đây chính là chính mình lần đầu tiên lột da nha! Đương nhiên nhớ kỹ! Còn nhớ rõ sau khi lột xác thân thể đều cảm thấy mềm mại hơn rất nhiều so với trước kia, tựa như thoát khỏi trói buộc nào đó."Nếu bổn tọa nói cho ngươi biết, đây chẳng qua là ngoại y che giấu thân phận ngươi, ngươi tin sao?"Những lời này như một đạo thiên lôi bổ trúng Tiểu Yêu, sợ run một lúc, tin hay không? Đột nhiên nhớ tới Thần Quân đại nhân từng nói: Nếu không phải bổn tọa nói, không nên tin. Tiểu Yêu trực tiếp mang lời ngầm hiểu thành: Nếu là bổn tọa nói, ngươi đều phải tin. . . Vì vậy trong lúc đang rầu rĩ, Tiểu Yêu gật đầu. . . Thật sự những lời này khiến mình trở tay không kịp. . .". . .. . . Ta là cái gì?"Tiểu Yêu ý thức được một vấn đề, vậy có phải hay không đã nói rõ! Ta không phải là con ruột của cha mẹ! Thảo nào phụ thân mang ta đuổi ra khỏi độc long cốc. . .Thần Quân đại nhân nhìn nét mặt hoang mang của Tiểu Yêu, đưa tay sờ sờ lên đầu Tiểu Yêu, khiến Tiểu Yêu ngay lập tức từ trong hỗn loạn tỉnh táo lại. Đôi mắt nhu hòa của Thần Quân đại nhân, nhất thời khiến Tiểu Yêu nghĩ chỉ cần Thần Quân đại nhân ở bên, như vậy điều gì cũng không quan trọng. . . (đây là điển hình có thê tử liền quên cha nương a! )"Sau này, ngươi sẽ biết. Chuyện này ngươi phải tự mình đi khám phá."Tiểu Yêu hai tròng mắt trở nên ảm đạm. . . Thần Quân đại nhân, không nên dẫn dụ ra hứng thú như vậy. . .Thần Quân đại nhân phất phất tay, khiến Tiểu Yêu rời đi, Tiểu Yêu liền ly khai. . . Ly khai khách sạn bình dân, ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm. . . Tiểu Yêu trong lòng rít gào...Thì ra không phải là cha ruột a ~~~~(thì ra ngươi vẫn ghi hận chuyện cha ngươi đuổi ngươi xuất cốc)Nhưng chẳng mấy chốc, biểu tình của Tiểu Yêu lại trở nên thoải mái. . .Đây là chuyện tốt nhất mà cha làm được, nếu không ta làm sao gặp được Thần Quân đại nhân đây? . . .Nhưng muốn Tiểu Yêu đột nhiên tiếp thu vấn đề mình không phải là xà, hơn nữa còn không phải là con ruột của cha nương, đúng là có hơi khó khăn. Vì vậy Tiểu Yêu quyết định chính mình đi trên đường cái giải sầu một chút. Nhưng nàng không nghĩ rằng, lại gặp phải cố nhân!"Nghê Hồng a di!"Yêu mị nữ nhân trên đường quay đầu lại, cùng Hồ Ly nhìn nhau. . .Trên người hài tử này vị rắn tanh tại sao không thấy. . . Hơn nữa. . . Tại sao có cảm giác. . . nàng có điểm khác biệt. . .Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:Tiểu Yêu: Ta rõ ràng không phải là con ruột. . .Tác giả: Ừ, ta là mẹ kế. . .Một trận gió lạnh thổi đến. . . Tác giả nhất thời nhận thấy cảm giác bị áp bách tăng gấp bội. . .Tác giả: Ta là mẹ ruột! Ta là mẹ ruột!Thần Quân đại nhân: Đã quá muộn.Tác giả đã bị đánh bay. . . Thần Quân đại nhân bày tỏ: Ai cho ngươi lừa dối Tiểu Yêu. . .Bị Thần Quân đại nhân đánh bay, tác giả quân cầu hổ mạc cầu thoải mái ~~. . .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com