TruyenHHH.com

Bhtt Edit Lai Thuong Bang Son Than Quan

☆, Chia binh hai đường

"Là lệnh truy nã. . ."

Thanh âm lạnh như băng của Thần Quân đại nhân bay tới, Tiểu Yêu tựa hồ bị đông lạnh, rùng mình một cái.

"Cái gì là lệnh truy nã?"

Tiểu Yêu đưa ra câu hỏi làm cho Đại hồ ly cười càng vui vẻ hơn, gần như muốn lăn trên mặt đất. Tiểu Yêu khinh bỉ nhìn Đại hồ ly ôm bụng cười đến vui sướng, lại nhìn Nghê Thường, Nghê Thường nhún vai, biểu thị nàng cũng không biết.

" Không có thời gian giải thích, chẳng qua phản kích của hắn, chính là hợp với ý của bổn tọa."

Thần Quân đại nhân đứng lên, nhìn Đại hồ ly, Đại hồ ly lập tức thu hồi nụ cười, thế nhưng bất kì ai cũng nhìn ra được nàng nhịn cười có bao nhiêu thống khổ.

"Xích Dạ, ngươi mang theo tiểu gia hỏa này lưu lại nơi này ứng phó bọn họ. Nếu Thanh Đồng thi yêu trốn ra được liền đem hắn bắt lại, Tiểu Yêu theo ta đi."

Tiểu Yêu giật mình, nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Thần Quân đại nhân, không khỏi có vài rặng mây đỏ bò lên trên mặt.

Thần Quân đại nhân, ngươi đây là chủ động quyến rũ sao? (Tiểu Yêu ngươi suy nghĩ nhiều quá)

Hôm nay toàn bộ tâm tư của hắn đều đặt ở trên người chúng ta. Hắn biết chúng ta nhất định sẽ không hướng người phàm động thủ, liền muốn lợi dụng lực lượng của phàm nhân đem chúng ta đuổi ra khỏi kinh thành, đồng thời phái binh tróc nã chúng ta. Trong khi đó hắn ở trụ sở của bản thân bày kết giới và sắp xếp phàm nhân sâm nghiêm thủ vệ. Cho dù chúng ta tránh thoát quan binh đuổi bắt, cũng bắt không được hắn, không có biện pháp cầm hắn, như vậy hắn có thể có thời gian và không gian đi hoàn thành đại kế của bản thân. Đến lúc đó chúng ta chân chính không có biện pháp cầm hắn, nhưng hắn cuối cùng là tính thiếu một bước.

Thần Quân đại nhân khóe miệng dẫn ra một nụ cười nhạt, khó có thể phát hiện, nhưng vẫn là bị Tiểu Yêu thấy được, chỉ là cười nhạt nhưng Tiểu Yêu cũng muốn quỳ lạy ở trước người nàng, thực sự là quá đẹp đi!

Tiểu Yêu chưa kịp suy nghĩ nhiều, liền bị Thần Quân đại nhân lôi kéo, bước lên hắc sắc phi kiếm, từ cửa sổ bay ra ngoài.

Xích Dạ nhìn Nghê Thường, Nghê Thường lén nhìn Xích Dạ, khuôn mặt liền đỏ lên. Đại hồ ly nổi lên yêu nghiệt tiếu ý.

"Tiểu hồ ly, muốn một chút kích thích không?"

Nghê Thường còn chưa kịp phục hồi tinh thần, ngẩng đầu nhìn lên, là gương mặt yêu nghiệt nghiêng nước nghiêng thành của Đại hồ ly. Không biết bị cái gì đầu độc, Nghê Thường chỉ cảm giác bản thân gật đầu, lại thấy Đại hồ ly cười vui vẻ hơn, gương mặt yêu nghiệt của nàng càng ngày càng tới gần, khoảng cách giữa hai người cũng chỉ còn lại khoảng chiều rộng một ngón tay.

Hai người cùng chia sẻ, hít thở chung không khí với nhau, không khó nhìn ra Nghê Thường bây giờ đang khẩn trương.

"Cùng chơi binh bắt tặc đi, quy tắc trò chơi là chỉ có thể chạy trốn!"

Thổ khí như lan, Đại hồ ly khí tức phun ở trên mặt của Nghê Thường, hương khí bức người. Nghê Thường nhìn chằm chằm môi đỏ mọng sáng bóng đại khêu gợi của Đại hồ ly, có xúc động muốn đi nếm thử. Ngay trong lúc Nghê Thường ý loạn tình mê, cửa phòng bị đá văng một cách thô lỗ, chỉ thấy một đội quan binh thật chỉnh tề đứng ở cửa.

Quan binh dẫn đầu nhìn lệnh truy nã trên tay, ánh mắt lợi hại quét qua Xích Dạ.

"Chính là nàng! Bắt nàng lại!" Quan binh chỉ chỉ Đại hồ ly, chỉ thấy quan binh phía sau lưng đều chuẩn bị xông vào.

"Trò chơi bắt đầu rồi ~ "

Trong nháy mắt, chỉ thấy một hồng y thiếu nữ phiêu phiêu ôm lấy thiếu nữ cũng đồng dạng hồng y nhảy ra ngoài cửa sổ, lưu lại chỉ còn một trận gió và hương vị nhàn nhạt.

"Thần Quân đại nhân, chúng ta muốn đi đâu?"

Tiểu Yêu kéo xiêm y Thần Quân đại nhân , cùng Thần Quân đại nhân ngự kiếm bay xuyên vào trong tầng mây.

"Hoàng cung."

Thần Quân đại nhân bỏ lại hai chữ, trước sau như một, ngữ khí lạnh như băng.

Ách. . . Tiểu Yêu nghe hoàng cung hai chữ lòng vẫn còn sợ hãi. Ấn tượng hoàng cung cấp cho Tiểu Yêu, ngoại trừ bên ngoài thật lớn thật đẹp đẽ quý giá, chính là linh thi khắp nơi trên mặt đất, mùi thi thúi ác tâm và quỷ sư âm dương quái khí .

Nghĩ tới đây, nàng lơ đãng nắm chặt xiêm y Thần Quân đại nhân, Thần Quân đại nhân dường như ý thức được điều gì, giọng nói cũng nhu hòa vài phần.

"Lần này, ngươi chỉ cần giúp bổn tọa 'Chăm sóc' một người thì tốt rồi."

Tiểu Yêu nghe xong, mắt long lanh, tay nắm quần áo của Thần Quân đại nhân cũng nới lỏng vài phần.

"Không có linh thi?"

Thần Quân đại nhân gật đầu.

"Không có mùi thi thúi?"

"Phỏng chừng so với Xích Dạ còn thơm."

Tiểu Yêu hồi tưởng lại hương vị trên người Xích Dạ, mặc dù rất tốt, thế nhưng so ra vẫn kém hơn lãnh hương của Thần Quân đại nhân.

Ngay lúc Tiểu Yêu còn đang suy tư, dưới kiếm các nàng đã là phạm vi hoàng cung. Thần Quân đại nhân cúi đầu nhìn lại, cười khẽ một tiếng.

"Quả thật là thủ vệ tầng tầng lớp lớp."

Thần Quân đại nhân ngự kiếm bay về phía trước trong chốc lát, đột nhiên lao xuống. Tiểu Yêu không kịp chuẩn bị, chỉ có ôm lấy eo thon của Thần Quân đại nhân, đầu vùi vào lưng nàng. Một trận lãnh hương truyền đến, làm cho Tiểu Yêu phá lệ mê luyến.

Thần Quân đại nhân vọt tới một tòa cung điện hùng vĩ, xoay người vọt vào cửa sổ, 'Lạch cạch' một tiếng, cửa sổ bị phá vỡ, bên trong có một nam nhân mặc xiêm y màu vàng sáng, trên xiêm y còn thêu mấy con kim long ngũ móng trông rất sống động.

Nam nhân mày kiếm nghiêng vào tóc mai, tướng mạo không giận mà uy, bên ngoài thoạt nhìn bất quá ba mươi, nhưng Thần Quân đại nhân nhìn ra giữa trán nam nhân này mơ hồ có một cỗ hắc khí, là tử khí.

"Các ngươi là ai! ? Người đâu mau hộ giá! !"

Thần Quân đại nhân thân hình chợt lóe, đã đi tới bên người nam nhân kia, một tay bắt lấy cổ của nam nhân. Tiểu Yêu thấy thế, cũng lập tức chạy đến bên người Thần Quân đại nhân.

" Đắc tội rồi, hoàng thượng."

Thần Quân đại nhân ở bên tai nam nhân nói một câu, chỉ thấy nam nhân không ngừng giãy dụa, không cam lòng chịu nhục.

Lúc này rất nhiều hộ vệ phá cửa mà vào, thấy hoàng thượng bị một nữ nhân tuyệt sắc cầm ở trong tay, đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Ngươi muốn như thế nào?"

Hoàng đế khôi phục bình tĩnh.

"Muốn cứu ngươi."

Thần Quân đại nhân lạnh lùng nói, sau đó đôi mắt đẹp bén nhọn đảo qua bọn hộ vệ trước mắt.

"Đem quốc sư của các ngươi mang đến cho ta !"

Cái này là chân chính uy nghiêm a! So với Đại hồ ly khi đó, Đại hồ ly quả thực yếu hơn rất nhiều! Thần Quân đại thanh âm còn vang dội khắp thư phòng.

Bọn hộ vệ cũng không nhúc nhích, đều nhìn về phía hoàng đế bị bắt.

"Đi đi!"

Nhận được mệnh lệnh của hoàng đế, mới có mấy hộ vệ chạy đi thông truyền.

Hoàng đế đương nhiên nghĩ, nếu quốc sư tới, nhìn ngươi người nữ nhân này còn thế nào trốn, nhưng Thần Quân đại nhân nghĩ, bổn tọa dùng ngươi ép Thanh Đồng thi yêu đi ra. Nếu hắn không đến chính là cãi lại thánh chỉ, hắn tới chính là thời cơ đến rồi, cũng liền rốt cuộc cứu ngươi hoàng đế ngu xuẩn này.

------------------------------------ Hoa lệ phân cách tuyến -----------------------------------

Cảnh tượng mà lúc này người kinh thành thấy là, một thiếu nữ tuyệt sắc kéo một thiếu nữ xinh đẹp chạy trốn ở trên đường cái, như con thoi xuyên qua trong hẻm nhỏ, đuổi sau lưng bọn họ chính là đám quan binh mệt mỏi thở không ra hơi .

Xích Dạ kéo tay trắng mịn của Nghê Thường, đứng trong một hẻm nhỏ, sau lưng quan binh còn không đuổi tới kịp.

"Mệt không?"

Xích Dạ ôn nhu đem Nghê Thường tóc tai có điểm xốc xếch giắt sau tai, khóe miệng câu khởi nụ cười, Nghê Thường đều bị mê đắm.

"Không. . . Không mệt. . ."

Nghê Thường tim đập có điểm không bình thường, tần suất nhảy lên nếu so với trước kia nhiều hơn không biết bao nhiêu lần.

Xích Dạ tiếu ý càng đậm, ghé vào bên tai Nghê Thường, nói: "Như vậy ngươi nguyện cùng ta tiếp tục chạy trốn?" Nhiệt khí phun ở bên tai Nghê Thường, chỉ thấy Nghê Thường nhạy cảm rụt một cái, liên tục gật đầu.

Xích Dạ hài lòng gật đầu, nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc phía sau, kéo tay của Nghê Thường chạy tiếp.

Quan binh đuổi đến, thấy trước mắt hai nữ nhân kia như trước bước đi như bay mà chạy, mà chân của mình đều nhanh mệt mỏi, chân trái móc chân phải không khống chế được.

Mấy người quan binh ngừng lại, há mồm thở dốc, mồ hôi như mưa rơi xuống.

". . . Hai người đàn bà này là yêu quái đi! Làm sao lại không biết mệt!"

Xích Dạ kéo Nghê Thường, chạy ra khỏi đường cái, ngoái đầu nhìn lại, đối mặt với ánh mắt của Nghê Thường.

"Sau này, ngươi liền theo ta đi!"

Nghê Thường liền cảm thấy, dáng tươi cười của Xích Dạ, so với mặt trời chói chang, còn muốn đốt người hơn.

------------------------------- Hoa lệ phân cách tuyến -------------------------------------------

Nhận được hoàng đế thông truyền, hiển nhiên Thanh Đồng thi yêu cũng sợ ngây người, không nghĩ tới Luyến Thư thật sự sẽ đánh lên hoàng đế chủ ý, bố cục tự mình suy nghĩ bố trí trước, thật đúng là bị thủ đoạn của nàng làm cho rối loạn. . . Bây giờ còn bị cắn ngược một cái! Thanh Đồng thi yêu thảm đạm cười cười, trong hoàng cung có Luyến Thư, nói vậy ngoài cung cũng có Xích Dạ hậu chiêu, tiến không được lui không xong, cùng lắm thì thành cá chết lưới rách!

Nửa khắc (một khắc: 15 phút), thư phòng hoàng đế dần dần bay tới một trận hương vị, theo hương vị bay tới, một nam tử áo đen dáng dấp phi thường yêu mị đi đến.

"Quốc sư, cứu trẫm!" Hoàng đế bị Thần Quân đại nhân bắt giữ lập tức hướng nam tử áo đen cầu cứu, nhưng nam tử vô tình không nhìn hắn.

Tiểu Yêu nhìn nam tử áo đen trước người, nhìn một chút, lại nhìn, Tiểu Yêu buồn bực. . .

"Ngươi là nam hay nữ a?"

Toàn bộ yên lặng. . .

Ở trường hợp nghiêm túc như vậy, ngươi nói lời như vậy, ngươi khiến Thanh Đồng thi yêu làm sao chịu nổi!

"Tiểu Yêu, 'chăm sóc' người này, dùng phương pháp bây giờ của ta ."

Tiểu Yêu 'A' một tiếng, tiếp nhận hoàng đế đại nhân, bắt chước cầm cái cổ của hoàng đế đại nhân .

Tiểu Yêu tới gần hoàng đế đại nhân mới phát hiện, trên người hoàng đế đại nhân có vài phần như là hương vị trên người nam tử áo đen ban nãy.

"Ngươi dùng cái gì tắm a? Làm sao thơm như vậy?"

Hoàng đế nhịn một chút, nhịn lại nhịn, không nhìn là tốt rồi không nhìn là tốt rồi. . .

Chỉ cần bắt hoàng đế, bọn hộ vệ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, như vậy bổn tọa liền có thể có thể an tâm đối phó Thanh Đồng thi yêu, Thần Quân đại nhân nghĩ như vậy.

"Thanh Đồng thi yêu, đến lúc trở lại Trấn Yêu Lao."

Thần Quân đại nhân giọng nói bình thản, phảng phất giống như đang nói 'Thanh Đồng thi yêu, đến lúc về nhà ăn cơm. ' .

Thanh Đồng thi yêu trong mắt lóe lên một tia sợ hãi, sau đó khí tức cả người trở nên âm lãnh.

"Ai nguyện ý trở lại cái loại địa phương quỷ quái đó chứ!"

Thần Quân đại nhân cười lạnh một tiếng, trong tay Long Cốt Kiếm đã ra khỏi vỏ.

"Vậy cũng không thể thuận theo ý ngươi."

Nhất thời thư phòng thổi tới một trận gió lạnh, trên bàn sách tấu chương đều bị thổi loạn.

"Ta dùng hết tất cả biện pháp trốn thoát! Ta thế nào lại cam tâm muốn bị giam trở lại!"

Gương mặt yêu nghiệt vốn có của Thanh Đồng thi yêu trở nên dữ tợn, trong tay hóa ra một cái roi, là trường tiên toàn bộ do đầu khớp xương tạo thành .

"Đừng nóng vội phá hỏng chuyện, nếu như túi da người ngươi mặc vào bị phá hủy, vậy đáng tiếc túi da xinh đẹp, hương liệu dùng để che dấu mùi thi thúi cũng liền lãng phí."

Thần Quân đại nhân vừa mới dứt lời, trên gương mặt giận dữ của Thanh Đồng thi yêu xuất hiện một vết rách.

Thần Quân đại nhân thân hình lóe lên, trong tay Long Cốt Kiếm vung lên, một đạo gió lạnh mãnh liệt thẳng tắp hướng Thanh Đồng thi yêu bay đi. Thanh Đồng thi yêu dùng trường tiên trong tay cản lại, lui về phía sau mấy bước, mà bọn hộ vệ xung quanh hầu như đều đứng không vững, té ngồi trên mặt đất.

" Túi da này bình thường dùng rất tốt, hiện tại trái lại rất phiền toái . . ."

Thanh Đồng thi yêu cười cười, lấy tay xé rách da trên mặt, không có máu lưu lại, như là thi thể chết đi đã lâu, cũng không có huyết khí lưu thông.

Mà ở dưới túi da xinh đẹp này, dĩ nhiên là một thi thể có bộ mặt hoàn toàn khác hẳn! A, không! Đây mới là mặt mũi thật của thi yêu!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đại hồ ly yêu nghiệt này lại bắt đầu câu tam đáp tứ. . .

Tiểu Yêu bày tỏ rốt cục có thể cùng Thần Quân đại nhân thế giới hai người, oa ha ha ~

Tác giả quân biểu thị: Sau khi thêm văn, lại muốn đi gặm sách ~ lệ bôn bay đi ~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com