TruyenHHH.com

Bhtt Edit Hoan Mat The Chi Bi Nu Vuong Khuyen Duong Dich Muoi Chi


Chương 7

Sau khi ăn uống no nê, Nhậm Tiểu Lăng kéo Hàn Yên ra khỏi cửa, nháy mắt liền có mùi vị khiến người ta buồn nôn xộc lên não. Zombie ngoài cửa vừa ngửi thấy mùi người sống liền nhào đến điên cường nắm lấy cửa sắt.

"Boss, cô đứng đây đừng cử động, tôi đi chém con zombie kia được không?" Nhậm Tiểu Lăng chỉ chỉ đám zombie cách đó không xa, dùng dao làm động tác chém chém.

Con mắt màu đỏ của Hàn Yên dời khỏi người Nhậm Tiểu Lăng nhìn thoáng qua đám zombie rồi nhìn Nhậm Tiểu Lăng, rồi khôi phục bình thường không nhúc nhích.

"Tôi đi chém zombie trước, cô ở đây chờ tôi a." Nhậm Tiểu Lăng thử đi hai bước phát hiện Boss đứng tại chỗ nhìn nàng chằm chằm, không có ý tiến lên giữ nàng lại, vì vậy đi tiếp Boss cũng không đi giữ nàng, nàng thở dài một hơi.

Cầm dao cố nhịn cái mùi càng lúc càng nồng, nhanh đến cạnh cửa, ấn nút mở cửa, nhân lúc cửa vừa mở zombie còn chưa kịp phản ứng liền quơ dao chém lên cổ zombie.

Đkm, cái sọ đầu này cứng quá, cổ tay bị chấn đến tê dại, nhưng còn chưa kịp kêu đau, thì móng tay sắc bén của zombie đã thò ra trước mặt, Nhậm Tiểu Lăng vội chạy về một phía, tự tay chém một dao, còn chưa chém đứt đầu zombie thì nàng lại vội chạy thoát công kích của zombie, rồi vung thêm một dao nữa lúc này mới chém đứt đầu zombie.

Thứ chất lỏng màu vàng hôi thối bắn lên người Nhậm Tiểu Lăng, cái mùi này đkm quá thảm hồn rồi, Nhậm Tiểu Lăng muốn nôn. Nhưng nàng vẫn nhịn được, vừa bắt đầu thì đối mặt với zombie sau đó càng nhiều. Nàng nhìn hai zombie chậm rãi đi đến chỗ mình, lấy lại bình tĩnh nắm dao lia qua con zombie gần mình nhất.

Dị năng bạo phát, thể chất so với ban đầu cũng đã tốt hơn, mà tố chất thân thể lại có thể rèn luyện, nàng dự định sau này phải gặp nhiều zombie một chút, để đề cao tố chất thân thể.

Có lần đầu kinh nghiệm chém zombie thì lần hai sẽ không còn bối rối, chỉ là nàng khinh thường, trong lúc nàng chém đứt đầu zombie, thì có một cái móng vuốt màu đen xuất hiện trước mặt nàng, cho dù, mặc dù nàng đã tránh đi thật nhanh, nhưng cánh tay vẫn bị cào ba vết sâu nhìn thấy xương, máu liền chảy ra, càng kích thích zombie hơn "grừ!" zombie nổi điên tấn công càng độc ác hơn.

Tay phải vô cùng đau đớn khiến tốc độ vung dao của Nhâm Tiểu Lăng yếu đi rất nhiều, chốc lát ngang hông lại có thêm vài vết thương, lúc này Nhậm Tiểu Lăng cảm giác thân thể mình có chút nhũn ra, động tác cũng dần chậm chạp hơn.

"Grừ!" Hàn Yên nhìn thấy 'món đồ' của mình bị thương, liền xông lên, tay vỗ một cái liền đánh nát đầu tang thi. Cô nhìn chất lỏng màu vàng thúi thúi trên tay, mặc không cảm giác, liền đưa tay nhìn Nhậm Tiểu Lăng sau đó đem mấy thứ dơ bẩn lâu lên quần áo Nhậm Tiểu Lăng.

Nhậm Tiểu Lăng mặt không đổi nhìn Boss mỹ nữ lau đồ bẩn trên người mình, ngổn ngang trong gió.

Trên tay hết chất lỏng bẩn, Hàn Yên mất hứng, vì mùi quá thúi, thấy 'món đồ' bị thương càng mất hứng, duỗi tay liền ôm 'món đồ' đi.

Nhậm Tiểu Lăng tự động dạng hai chân ôm lấy eo Boss, hai tay ôm cổ Boss: "Boss, dao của tôi." Nhậm Tiểu Lăng chỉ cái dao trên đất, hy vọng Hàn Yên biết ý nàng nhặt con dao lên.

Ai ngờ Hàn Yên chỉ nhìn cái dao một cái, liền đưa chân đạp một cái, mặt đất liền lõm dấu chân xuống, cái dao gãy như dưa hấu bể...

Tiếp tục như vậy không thể được, quá phá của, trong nhà chỉ còn có một con dao, nàng còn chưa dùng đã gãy, Boss cô phải tiết kiệm một chút a, khóc ::&gt_&lt::

Vừa vào cửa sắt Nhậm Tiểu Lăng muốn mở miệng để Boss thả nàng xuống, thì Hàn Yên lại đưa tay ấn cái nút đỏ xuống, cửa tự động đóng lại.

Nhậm Tiểu Lăng vô cùng kích động: "Boss, tôi phát hiện hôm nay cô rất thông minh."

Đã bị thương còn lộn xộn, Hàn Yên mất hứng cảnh cáo: "Grừ!"

Được đáp lại Nhậm Tiểu Lăng càng kích động: "Boss, cô nghe hiểu tôi nói gì sao."

Còn động, Hàn Yên: "Grừ!"

Lúc này Nhậm Tiểu Lăng kích động đến sắp khóc: "Boss, tôi thật vui, cô có thể nghe hiểu tôi nói gì."

Vẫn còn động, Hàn Yên gia tăng âm thanh: "GRỪ!"

Nhậm Tiểu Lăng cho là Boss trả lời nàng muốn biểu đạt chút lòng cảm kích của mình, đột nhiên nước lạnh dội lên đầu nàng, khiến nàng ướt như chuột lột.

"Lạnh chết ta." Nhậm Tiểu Lăng muốn chạy, bị Hàn Yên túm lấy ôm chặt, chỉ vài tiếng roẹt roẹt, nàng bị lột sạch sẽ...

Máu liên tục theo nước trên sàn nhà trắng chảy xuống nhìn mà kinh sợ, Hàn Yên nhìn cả người thấy phiền, đưa tay dùng sức rửa vết thương của 'món đồ'.

"Ah~ Boss cô nhẹ một chút, tôi đau muốn chết!" vết thương vốn sâu đến xương, bây giờ bị rửa thành như vậy Nhậm Tiểu Lăng cũng sắp không nhận ra cha mẹ nàng là rồi.

Hàn Yên không quan tâm 'món đồ' gào thét, đem mùi hôi thối rửa sạch, rồi thè lưỡi bắt đầu liếm những vết thương này.

Nhậm Tiểu Lăng chỉ cảm thấy vết thương mình đau đến hét lớn, nhưng mà trong đau nhức nàng biết Boss đang chũa thương cho nàng, nhưng mà tư thế cũng quá mập mờ. Thân thể xích lõa bị một mỹ nữ xinh đẹp vóc người cao gầy tóc dài đè trên nền gạch trắng dùng đầu lưỡi hồng hồng di chuyển qua lại trên người nàng, nếu không phải đúng lúc thì nàng còn nghĩ là mình quay phim tình cảm.

Nhìn gương mặt xinh đẹp của Boss, nàng có cảm giác muốn hôn lên đó một cái.

Sao nàng lại có ý nghĩ như vậy, đối với Boss là không tôn trọng, Nhậm Tiểu Lăng dùng sức lắc đầu, đem ý nghĩ này bỏ đi.

Nhìn vật nhỏ làn da bóng nước sạch sẽ Hàn Yên vui vẻ, sau đó liền mất hứng, vì quần áo cô có mùi khiến người ta buồn nôn.

Đưa tay, cọ cọ xé nát hết quần áo trên người, bắt đầu cọ rửa mùi thối.

Nhậm Tiểu Lăng nháy mắt đỏ mặt trong lòng im lặng niệm kinh, "mặc dù Boss có dáng đẹp, nhưng phi lễ chớ nhìn a."

"Boss cô tiếp tục tắm đi, tôi đi tìm quần áo trước?" Nhậm Tiểu Lăng nói vòng qua người Hàn Yên, muốn ra khỏi phòng tắm lại bị Hàn Yên phát hiện, kéo lại ném trên sàn nhà.

"Grừ!"

"Boss, tôi không dám." Nhậm Tiểu Lăng chịu đau khắp người, nhìn Hàn Yên lấy lòng, nhìn thấy Hàn Yên không để ý nàng, thì nàng mới cẩn thận bò dậy từ sàn nhà.

Nà ní? cổ nhân nói gần vua như gần cọp đúng là không nói sai.

Đến khi trên người không còn mùi thúi Hàn Yên mới dừng lại động tác tắm. Ôm Nhậm Tiểu Lăng đi lên lầu hai.

Khi mặc quần áo tư thế này cũng không gì, nhưng mà hiện tại Nhậm Tiểu Lăng xích lõa, cái chỗ không được che chắn kia cứ cọ lên cái bụng bằng phẳng của Boss, khi Boss đi lại thì nó lại cứ ma sát nha.

Lúc này Nhậm Tiểu Lăng đỏ mặt đến sắp nặn ra máu, nàng thấy vô cùng xấu hổ, đều là nữ nhân nhưng nàng lại có phản ứng.

Nhậm Tiểu Lăng giật chân, cố cách bụng Boss ra một chút.

Hàn Yên mất hứng, cho là 'món đồ' muốn rời khỏi cô, tay đang ôm eo 'món đồ' cũng dùng lực mạnh hơn, liền ép 'món đồ' dính vào người cô.

"Ừm ~" Nhậm Tiểu Lăng bất thình lình bị chạm đến âm đạo không nhịn được kích thích mà rên một tiếng.

Quá xấu hổ, sau này ngàn vạn lần không được tắm chung với Boss, sau này cũng không cho Boss dùng tư thế này ôm nàng.

Ở sàn nhà bằng phẳng còn đỡ một chút, nhưng khi đi lên lầu thì đúng là đang thử độ kiềm chế của Nhậm Tiểu Lăng, từng bước đi lên nhấp nhô va chạm, chết người a, khóc ::&gt_&lt::

Tác giả có lời muốn nói: Boss khá bạo lực, vì nàng căn bản không biết làm sao yêu một người, Boss là phúc hắc, đừng hy vọng Nhậm Tiểu Lăng đánh đâu thắng đó, nàng chỉ để bị áp... ngoài ra, văn có khẩu vị hơi nặng, mọi người nên chuẩn bị tinh thần cho tốt (∩_∩)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com