Bhtt Edit Hoan Mat The Chi Bi Nu Vuong Khuyen Duong Dich Muoi Chi
Chương 5
"Lạnh quá, BOSS, cô buông tôi xuống trước được không?" Nhậm Tiểu Lăng bị bị thân thể lạnh như băng của Hàn Yên làm cho lạnh cóng đến rùng mình, coi như biết cô nghe không hiểu mà muốn nếm thử, không ngờ lần Boss lại nghe hiểu được hết, cả người lại như cái lò sưởi.Thật thần kỳ, Nhậm Tiểu Lăng lo lắng Boss lại biến hóa liền quấn như bạch tuộc trên người Boss: "Boss, chúng ta đến cửa sổ xem một chút được không?" lần này Nhậm Tiểu Lăng đã có kinh nghiệm, một tay ôm cổ Boss, cánh tay chỉ đến cái cửa sổ.Vừa dứt lời, Nhậm Tiểu Lăng đã bị đôi mắt đỏ của Boss nhìn chằm chằm, trong lòng liền xuất hiện cảm giác sợ hãi, trong lúc nàng sắp không chịu nổi muốn bỏ đi, thì một trận gió thổi qua, Boss ôm nàng liền xuất hiện trước cửa sổ, hiện tại nàng vui đến muốn khóc.Nàng kéo màn cửa sổ ra, nhìn ra xa. Nháy mắt nàng cảm thấy mình sắp bị dọa chết. Chỉ thấy trên đường bê tông rộng rãi có mấy con zombie cứng ngắc lắc lư đi lại, nàng thậm chí còn nhìn thấy một đống xương, sợ đến tóc gáy dựng lên rồi, hơn nữa ngoài cửa sắt còn có một con zombie đang lắc lư gầm hét.Nhậm Tiểu Lăng có thể nhìn thấy rõ đôi mắt trắng xám của nó, màu da trắng xám, cùng với ruột đọng trên bụng, nàng rốt cuộc không nhịn được, liền nôn ra một trận, thật TMD ác độc.*TMD: Một câu chửi thề, đại khái giống như mẹ nó, con bà nó, mụ nội nó...Hiện tại chỉ có một, sau này còn gặp nhiều hơn, chỉ có yếu ớt rồi chết. Nghĩ vậy, Nhậm Tiểu Lăng ép mình nhìn ra ngoài tiếp tục nhìn zombie, thế nhưng nàng hiện tại cũng không nhịn được phản ứng sinh lý của mình muốn nôn, che miệng lại rồi nôn ra một trận.Giây tiếp đó cửa sổ liền bị kéo lại che cảnh sắc ngoài cửa sổ, che đi zombie lão huynh xấu xí kia.Nhậm Tiểu Lăng có chút cảm động, tuy là tâm trí Boss hiện tại đang thái hóa, nhưng vẫn còn biết quan tâm đến mình. Nàng đưa tay phải xoa xoa trê người, lau sạch nước miếng, sau đó hai tay vòng lấy cái cổ mảnh khảnh của Boss, rộ lên nụ cười đầu tiên của nàng: "Boss, cám ơn cô."Hàn Yên không nói gì, chỉ dùng đôi mắt bảo thạch im lặng nhìn Nhậm Tiểu Lăng mười mấy giây. Sau đó tay lại kéo rèm cửa sổ, rồi lại kéo lại rồi lại yên lặng nhìn Nhậm Tiểu Lăng.Nhậm Tiểu Lăng nghi hoặc: "Boss, cô làm gì mà nhìn tôi như vậy.""Grừ!" Hàn Yên lặp lại động tác đó rồi lại không nhúc nhích nhìn chằm chằm Nhậm Tiểu Lăng.Nhậm Tiểu Lăng vẫn không hiểu ý Boss.Hàn Yên tức giận kêu to "grừ grừ grừ!" tiếp đó ném Nhậm Tiểu Lăng từ trên người mình xuống đất.Trong lúc Nhậm Tiểu Lăng nghi hoặc mình chọc Boss chỗ này thì Boss lại quay lại túm chân nàng, trực tiếp kéo đi ném vào sofa, sau đó ngồi dưới đất, nhắm mắt lại không nhúc nhích.Tuy sàn nhà trơn, nhưng mặt ta còn non a, Nhậm Tiểu Lăng xoa khuôn mặt bị sàn nhà làm đau, lần nữa thịt bò đầy mặt. Boss không phải vừa rồi chúng ta còn rất vui vẻ sao? sao cô lại đột nhiên nổi giận rồi, cũng không để tôi chuẩn bị một chút ::>_<::So với zombie bên ngoài, Boss cũng có bình thường hơn. Ngoại trừ đôi mắt màu đỏ, da xanh trắng còn lúc lạnh lúc nóng. Thế nhưng Boss không có ăn thịt người, cái này chúng minh Boss cũng không phải là zombie.Trên người Boss cũng không có mùi gì khác, hành động rất nhanh, không có hành động chậm chạp cứng ngắc như zombie bên ngoài. Thế nhưng cũng không ngoại lệ vài trường hợp, như trong tiểu thuyết nói, zombie cũng tiến hóa theo cấp như con người, nhưng mạt thế mới bắt đầu, Boss chính là zombie cao cấp sao? khả năng cũng khá nhỏ, Nhậm Tiểu Lăng cũng không nghĩ vậy.Nàng suy nghĩ hồi lâu cũng không biết Boss là sinh vật gì, ngược lại phát hiện cái bụng lại kêu, nàng mới nhớ đến đã một ngày một đêm không ăn gì. Nghĩ đến ăn, cảm giác đói bụng liền chiếm hết mọi suy nghĩ.Nàng hiện tại cũng không dám hành động một mình sợ chọc giận Boss, không thể làm gì khác là áp dụng cách mới, đưa móng heo ra nắm lấy bàn tay thon của Boss, "Ah" lạnh quá, nàng phản xạ theo điều kiện run rẩy, tuy giây kế tiếp nhiệt độ nóng bỏng liền thay lạnh lẽo khi nãy.Nhìn Boss chằm chằm im lặng không nhúc nhích, Nhậm Tiểu Lăng cảm động khác thường, biết rõ Boss và nàng không phải giống nhau, rất nguy hiểm nhưng nàng vẫn không nhịn được mà cảm động."Boss, theo tôi đến nhà bếp được không?" nói Nhậm Tiểu Lăng liền đứng dậy, muốn kéo Boss đi, nhưng không được. Xong Boss khẳng định còn đang tức giận, làm sao đây.Nhậm Tiểu Lăng lộ ra nụ cười nịnh hót, vừa hống Boss, còn chưa mở miệng Boss phủi đất một cái liền đứng lên.Nhậm Tiểu Lăng sửng sốt cái này thay đổi cũng nhanh thật. Bất kể nàng đi đâu chỉ cần Boss đứng dậy là tốt rồi. Nàng kéo tay Boss chuẩn bị đi đến phòng bếp, chỉ là Boss lại bất động. Hiện tại lại dùng đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm nàng.Nhậm Tiểu Lăng tiếp tục lấy lòng cười, giây tiếp theo nàng không phản ứng liền bị Boss tóm tới phía trước. Cái này Nhậm Tiểu Lăng cũng ngốc nghếch không biết thế nào, thì ra Boss muốn nàng cười a. Vậy thì cũng giải thích được ý muốn của Boss khi nãy.Boss nhất định là muốn xem nàng cười nên mới kéo rèm cửa lên rồi kéo rèm lại, nhưng mình lại không hiểu ý Boss, không cừi cho nên Boss nổi giận.Hiểu rõ chuyện Nhậm Tiểu Lăng đột nhiên cảm thấy Boss thật manh manh quá, thế giới này thật huyền ảo...Nếu biết cách để Boss làm chuyện tiếp theo sẽ đơn giản hơn nhiều, Nhậm Tiểu Lăng mỉm cưởi thành công đem Boss vào phòng bếp, vì sự thông minh là tự khen mình.Giàu có đúng là giàu có, ngay cả phòng bếp cũng lớn thế này. Nhậm Tiểu Lăng đem mọi thứ xem qua, phát hiện có hai bao gạo, gạo là chủ yếu còn có các gia vị khác, mạt thế rồi đồ ăn không tệ còn có gia vị, Nhậm Tiểu Lăng lại quên mất.Trong tủ lạnh có sủi cảo đông lạnh còn có nước khoáng nàng xem nhãn hiệu cũng không hiểu được. Nhậm Tiểu Lăng lấy ra một phần sủi cảo, hâm lên. Lúc này Boss đứng một bên nhìn nàng.Trải qua cuộc sống chung, Nhậm Tiểu Lăng phát hiện, nàng cũng không còn sợ ánh mắt Boss rồi, không biết vì sao, nàng có cảm giác, Boss sẽ không làm tổn thương nàng.Sủi cảm vừa hâm xong Nhậm Tiểu Lăng thổi thổi vài cái liền cho vào miệng, oa ~ thật nóng, Nhậm Tiểu Lăng liền nuốt sủi cảo xuống, cảm giác đầu lưỡi mình cái nóng làm mất cảm giác rồi.Boss có cần ăn sủi cảo không? nhìn Boss vẫn đang nhìn mình chằm chằm không nhúc nhích, Nhậm Tiểu Lăng quyết định cho Boss ăn một chút, tốt nhất là cho Boss ăn đồ chín, như vậy nàng cũng không cần lo có ngày Boss đói bụng mà ăn thịt người.Nhậm Tiểu Lăng lấy thêm đôi đũa gắp bán sủi cảo thổi nguội đưa đến miệng Boss mở miệng cười: "Boss, nào ăn một miếng sủi cảo đi."Nhìn "món đồ" cười tươi, Hàn Yên không chút do dự liền mở miệng.Thấy thế Nhậm Tiểu Lăng vui vẻ cười nhiều hon, chỉ là không quá ba giây trên mặt mình đã dính đầy sủi cảo từ miệng Boss phun ra. 〒_〒Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Có cảm thấy Boss manh manh không, ân, bị lỗi chính tả phiền chỉ ra a, văn này viết ở ký túc xá khi sắp tắt đèn, nói chung cũng vội, lỗi chính tả hơi nhiều, tuy gõ trên vi tính sửa lỗi chính tả nhiều rồi... che mặt ~ nói chung làm phiền các bạn thân mến nha.Editor: tui cũng đang edit ở ký túc xá đây, lâu lâu lại bị mấy kon điên trong phòng nó phá, nạt nộ tù lum. Tui ghét tụi nó, tui ghét làm giáo viên, tui không thích con nít hu hu T^T, chừng nào tui mới thoát được khổ ải này đây. Tui ghét làm giáo án, ghét đám mũi thò lò suốt ngày khóc với ị tè....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com