TruyenHHH.com

Bhtt Edit Hoan Mat The Chi Bi Nu Vuong Khuyen Duong Dich Muoi Chi


Chương 19

Nhậm Tiểu Lăng tìm nửa giờ cũng dựng được một cái bếp đơn giản, còn máy phát điện thì Hàn Yên ngoại tiếng ồn nên không mang theo, nhưng chén dĩa cái gì cũng có đủ. Cho nên Nhậm Tiểu Lăng múc gạo vào nồi, đổ nước vào, đậy kín nắp, để lên đá gầy bếp, còn cần lửa thì nhờ Trần Định Tây, không liên quan đến nàng.

Nhậm Tiểu Lăng tiếp tục rửa rau thái nhỏ, cung cấp lửa thì cần có Trần Định Tây giúp đỡ. Vì vậy trong cảnh sắc ưu mỹ, không khí trong lành tại không gian lại hiện lên một màn quái dị như vậy.

Xa xa, có tiểu thư khuê các đang đốt hương khảy đàn cổ, bên kia thì có một lãnh mỹ nữ đang mài dao, đúng là đang mài dao. Hôm nay Nhậm Tiểu Lăng chém xác sống lưỡi dao cũng bị cùn rồi, boss không có việc làm mặt không đổi sắc ngồi mài dao cho thư ký. Cái hình ảnh này, mỗi lần Nhậm Tiểu Lăng nhìn thấy lại nhịn không được mà tê da đầu.

Nếu nói Từ Thần Vụ mỹ như tranh vẽ, thì Hàn Yên chính là lãnh diễm tuyệt luân còn Nhậm Tiểu Lăng và Trần Định Tây chỉ có thể nói là em gái nhà quê mới lên thành phố o(╯□╰)o

Tóc hơi ướt xõa tùy ý trên vai, vì không có lược nên có chỗ rối, Nhậm Tiểu Lăng đành búi lên như vậy mà nấu cơm, Trần Định Tây ngồi trên ghế đẩu bên cạnh, đưa hai tay ra, một tay phóng hỏa về phía nồi cơm, một tay phóng hỏa về phía nồi xào thức ăn, hình tượng này giống như là "thổ" o(╯□╰)o

Bất quá, ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, Nhậm Tiểu Lăng nhanh chảy nước bọt, trước mạt thế mấy ngày ăn cơm còn thấy ngán, sau mạt thế có thể ăn được bánh bao cùng bánh quy khô mới thấy được có ăn là hạnh phúc biết bao.

Qua một tiếng nấu nướng, Nhậm Tiểu Lăng cũng làm xong món cuối cùng, bưng đến bàn cơm, hô: "ăn cơm."

"Thơm quá a." Trần Định Tây nhìn bốn món một canh đơn giản trên bàn, nước bọt cũng nhanh muốn tích xuống, sau thế nàng cũng chưa được ăn cơm, hôm nay có thể ăn được cơm, thực sự là quá hạnh phúc a.

"Cô thích là được rồi." Nhậm Tiểu Lăng giúp mọi người xới cơm, bốn người cùng ăn đó là bữa cơm ngon nhất trong khoảng thời gian này.

Sau khi ăn xong, Nhậm Tiểu Lăng vừa dọn xong chén dĩa đã bị Hàn Yên lôi ra không gian.

Trong không gian sáng trưng ra ngoài lại đen như mực ở trong xe, Nhậm Tiểu Lăng cảm thấy chói mắt, liền nhắm mắt rồi mở ra lần nữa, liền quen với bóng tối.

Mặc dù hiện tại chỉ hơn 8 giờ, thế nhưng không còn ồn ào sống động trước mạt thế nữa, thế giới chỉ là một vùng tăm tối tĩnh mịch, các nàng không bật đèn trong xe, chỉ sợ dụ đến xác sống chạy qua đây.

"Chờ chút nữa các đội dị năng giả sẽ kéo đến." ngón tay xinh đẹp của Từ Thần Vụ lướt bản đồ trên máy phân nhiệm vụ, bên trên có vài chấm màu xanh biểu thị có người đang tiến về phía các nàng: "A Yên, một ngày em ngủ mấy tiếng?" nói xong, Từ Thần Vụ đem má cho Hàn Yên, khi ánh sáng màn hình chiếu đến, liền thoáng thấy Hàn Yên liền thủ thế ba lần.

"A Yên, em gác đêm trước, đến 3 giờ sáng, sau đó đổi qua A Tây gác, A Tây gác đến 6 giờ thì em lại gác, chúng ta 8 giờ xuất phát được chứ?"

Đáp lại nàng là sự trầm mặc, Từ Thần Vụ tiếp tục mở miệng: "nếu em thầm chấp nhận thì vỗ một cái đồng ý a."

Người tốt Trần Định Tây cảm thấy sắp xếp như vậy là quá khi dễ Hàn Yên rồi, chủ động để bản thân gác đêm dài hơn: "nếu vậy để tôi gác thêm vài tiếng, Hàn Yên tỷ, chị ngủ thêm chút đi."

Nghe vậy, Từ Thần Vụ đem máy phân nhiệm vụ khóa lại, nháy mắt trong xe chìm vào bóng tối.

Trần Định Tây cảm giác có bàn tay ấm áp xuyên qua tóc nàng, da đầu lưu lại cảm giác rất thoải mái, nàng biết là tay tiểu thư nhà nàng, may là hôm nay nàng gội đầu rồi, nếu không sẽ dơ tay tiểu thư.

Vuốt tóc được 3 phút, Từ Thần Vụ thu tay về, lấy trong không gian ra bốn túi đệm, phân mỗi người một cái, sau đó ôn nhu mở miệng: "ngủ đi, ngày mai em còn phải dành sức chiến đấu."

Trần Định Tây cũng không phải kiểu người hay khó chịu, thấy Hàn Yên tỷ không phản đối, liền chấp nhận sắp xếp của Từ Thần Vụ: "được" nói xong, giúp Từ Thần Vụ điều chỉnh ghế ngồi hạ thấp xuống, tiếp đó chỉnh lại cho mình cuối cùng đắp chăn, gối đầu đi ngủ, hôm nay thực sự nàng rất mệt.

Từ Thần Vụ nằm trên ghế ngồi nhìn Trần Định Tây, nhắm mắt lại cũng bắt đầu ngủ giấc ngủ không đủ sẽ đen vành mắt.

Thân thể Hàn Yên trải qua biến dị, trong đêm đen có thể nhìn thấy được vài thứ, lúc này nhìn qua nữ hài ngồi co rúc bên cạnh không nhích, trong máu đang sôi trào cũng đột nhiên trở lại bình thường, đem túi đệm trong tay ném ra ghế sau, sau đó tự tay bế thư ký lên cùng túi đệm ôm vào ngực, thuận thế nằm xuống, Nhậm Tiểu Lăng được Hàn Yên ôm liền thuận thế nằm trên người nàng.

Ngực cùng ngực chạm nhau, xúc cảm này không quá mềm mại, mặt Nhậm Tiểu Lăng trong tối liền đỏ, trong mạt thế không an toàn, đặc biệt dã ngoại không đảm bảo, không thê e ngại. Nhưng hiện tại trong lòng boss ấm áp, sợ hãi cũng biến mất, buồn ngủ như thủy triều kéo đến, mí mắt không thể phản kháng, dưới lực hấp dẫn của địa cầu mọi thứ cũng dần khép lại.

Cảm nhận hô hấp thư ký đã ổn định, Hàn Yên đột nhiên cảm thấy trong lòng yêu thích mòn đồ này, kéo túi đệm che tốt cả hai liền bắt đầu nhắm mắt lại tu luyện.

Vì được ngủ sớm, nên thức dậy cũng sớm, chưa đến 7 giờ Nhậm Tiểu Lăng đã hoàn toàn tỉnh táo, ngủ thực sự sảng khoái, nhưng cả người cũng đau nhức, đêm nay phải kháng nghị boss a, không thể cứ ôm mình ngủ như vậy được, cả buổi tối không thể nhúc nhích thực mệt a.

Cúi đầu nhìn thoáng qua Hàn Yên, phát hiện đối phương đang mở to đôi mắt lạnh lẽo xinh đẹp nhìn mình, Nhậm Tiểu Lăng cười ngọt, nhỏ giọng chào hỏi: "boss sớm a." nói xong liền từ trên người boss bò xuống, thế nhưng không xe không rộng, không ngờ Nhậm Tiểu Lăng lại từ trên ghế té xuống.

Mất thể diện trước mặt boss, Nhậm Tiểu Lăng mặt dày đứng dậy, không chờ nàng hết xấu hổ, liền có dòng nước ấm khiến nàng tan nát.

Mẹ ơi ~ không phải đến dì cả rồi chứ, phải làm sao đây?! chưa kịp tẩy đi nỗi nhục, liền có đôi tay thò đến ngực nàng dò xét, hô hấp nóng bỏng phun bên ta, tiếp đó cả người bị lật lại, cả người liền ngồi trên chân Hàn Yên.

Nhậm Tiểu Lăng gấp gáp mở miệng nói Hàn Yên buông mình ra: "boss, cô nhanh thả tôi xuống." sẽ bẩn quần a.

Ánh mắt Hàn Yên cũng không quan tâm Nhậm Tiểu Lăng nói, chỉ chuyên tâm tìm khởi nguồn mùi máu, cuối cùng ánh mắt nhìn xuống đáy quần, liền lóe lên một tia hiểu rõ.

Cảm nhận được ánh mắt boss, Nhậm Tiểu Lăng thật muốn khóc, tự tay che mắt boss lại, mặt đỏ bừng, ngượng ngùng nói: "boss, tôi đến ngày dì cả, cô có thể lây cho tôi hai cái băng vệ sinh được không." nếu có thể, Nhậm Tiểu Lăng muốn vào không gian thay luôn, nhưng mà xung quanh đã có vài chiếc xe đậu lại, nhiều người nhiều miệng, hai người biến mất sẽ là mục tiêu, đem boss đắp chăn lại để boss từ trong chăn vào không gian là tốt nhất.

Còn không đợi nàng phản ứng, cánh tay nàng che mắt boss đã bị kéo xuống, tiếp đo xe liền cho tấm che mọc lên.

Nhậm Tiểu Lăng liền hiểu ra nói: "mình cư nhiên quên mất điểm này." boss là cường hào, điểm này không thể nghi ngờ, xe của nàng cũng như vậy, tấm che kéo lên, bên ngoài không thấy bên trong, vậy chính mình có thể vào trong không gian đổi, thực sự quá tốt rồi.

Nhậm Tiểu Lăng cầm hai tay, mắt sáng lên nhìn Hàn Yên, làm nũng nói: "boss, cô dẫn tôi vào không gian được không?"

Hàn Yên gật đầu, tiếp đó Nhậm Tiểu Lăng liền xuất hiện trong không gian.

Nhậm Tiểu Lăng kích động liền ôm lấy Hàn Yên: "boss, tôi yêu cô nhất." vừa nói xong liền buông Hàn Yên xoay người chạy đến rương chứa đồ sinh hoạt hàng ngày, kéo một rương băng vệ sinh ra, mở ra lấy ra hai túi, hiện tại là mạt thế, không có nhiều thời gian thay băng vệ sinh, cái ban đêm có thể dùng được lâu hơn.

Núi đồ của boss có nhiều khu vực, đồ chất cao, đúng lúc che người nàng, nàng có thể yên tâm thay quần.

Không đến 10 phút, Nhậm Tiểu Lăng đã thay xong, cầm hai túi băng vệ sinh nắm tay boss, lên giọng: "được rồi boss, chúng ta đi thôi."

Tiếp đó, nàng liền xuất hiện trong xe.

Hàn Yên tự tay ấn chốt, tấm che liền hạ xuống: "1 phút, lập tức tỉnh táo lại cho tôi."

Bất thình lình âm thanh dễ nghe, trong trẻo lạnh lùng khiến Nhậm Tiểu Lăng bối rối, vừa rồi... vừa rồi là boss đang nói chuyện sao?!!!! nàng khó tin nhìn về phía Hàn Yên, thấy đối phương mặt không đổi nhìn chính mình, trong lòng nhất thời lộp bộp, chắc vừa rồi tai mình ù.

"Cô không có ù tai, là tôi đang nói chuyện, hiện tại nhắm mắt cô lại, khép cằm cô lại, đừng có để biểu tình khó coi như vậy, tôi thấy rất ngán."

Vừa rồi vì boss nói được mà tâm tình vui sướng, nhưng đối phương không chút khách khí nói ra lời khiến nàng vô cùng xấu hổ, có cần đả thương người như vậy không? tốt xấu gì cũng cùng nhau chung hoạn nạn nhiều ngày rồi a, thần sắc Nhậm Tiểu Lăng ảm đạm gục đầu xuống.

Được rồi, Hàn Yên thừa nhận, nàng không thích thư ký buồn rầu, đưa tay sờ mái tóc mềm mại của thư ký âm thanh có chút phập phồng: "cô nói thân phận của cô là thư ký của tôi, vậy năng lực chịu đòn của cô rất mạnh, mới có vậy thôi cô đã chịu không nổi?"

"Không phải." Nhậm Tiểu Lăng ngẩng đầu đối diện với Hàn Yêu, nghiêm túc mở miệng: "tôi không phải là thư ký của cô, tôi chỉ là trợ lý thư ký của cô thôi."

Hàn Yên mặt không đổi, lạnh nhạt nhìn thư ký nghiêm túc, đôi mắt đẹp vẫn còn hỏi vấn đề của mình: cho nên? cho nên cô muốn nói cái gì?

"Cho nên, năng lực chịu đòn của tôi rất yếu, boss sau này cô đừng nói chuyện đả thương người như vậy nữa được không? tôi rất khó chịu." nói xong lời cuối, âm thanh Nhậm Tiểu Lăng cũng thấp xuống, nàng cũng là người còn là một cô gái, lòng tự trọng vốn rất yếu đuối, đặc biệt bị người khác mắng xấu xí vô cùng đả thương a.

"Tôi sẽ cố gắng" tiểu bí thư như tiểu tức phụ, nàng thật muốn khi dễ. Bất quá lúc này chưa thể, vì có người vây xem Hàn Yên quay đầu nhìn Từ Thần Vụ chuyên tâm xem kịch vui, lạnh lùng nói: "nhìn đủ chưa?"

Từ Thần Vụ mỉm cười, âm thanh nhu hòa: "rất xin lỗi, vẫn chưa a ~" giọng nói sau cùng như là tên QQ, khiến người ta có cảm giác như làm nũng.

Hàn Yên nhất thời đen mặt.

Nhậm Tiểu Lăng hai mắt sùng bái nhìn Từ Thần Vụ: Thần Vụ tỷ thật giỏi, dám đối nghịch với boss, đáng khen.

Vốn đang nổi giận Hàn Yên thấy vẻ mặt tiểu thư ký trèo tường, mặt càng đen hơn, không chút lưu tình tóm lấy khuôn mặt mềm mại kia dày vò: "còn để tôi thấy cô để cái bộ mặt ăn cây này rào cây khác, tôi cho cô biết đau là gì, cô nghe thấy chưa?"

Boss, mặt tôi đau quá, T^T, khuất phục dưới dâm uy Nhậm Tiểu Lăng đỏ hai mắt trả lời: "đã biết"

Hàn Yên lại dùng sức nhéo hai má thêm một hồi mới thu tay: "A Tây, khởi động xe, đến chỗ không người vệ sinh."

"Được, Hàn Yên tỷ." Trần Định Tây lập tức để xe chạy, thận trọng vòng qua nhiều xe đang ngừng, vì phụ cần chỉ có một trạm xăng, cho nên buổi tối ở đây dừng hơn 100 chiếc xe, từ trạm xăng đến gần đó là đường cao tốc, đều là xe. Muốn vòng qua những chiếc xe này cũng mất chút sức.

Dị năng giả A, vẻ mặt ước ao: "là Hummer, đúng là soái a"

Dị năng giả B: "soái có thể thay cơm ăn sa, nỗ lực giết xác sống, ngươi muốn bao nhiêu chiếc Hummer cũng đều có."

"Nhưng mà, nữ tài ngồi bên đó thật xinh a ~" dị năng giả A nói liền lộ vẻ mặt thô bỉ, nếu nữ nhân kia là của mình thì tốt biết bao.

"Đó là dị năng giả, đừng có mà nghĩ."

"Chờ ca ca ta nâng cấp dị năng, nhất định phải đem tiểu nương môn áp dưới thân, đến lúc đó..." còn chưa nói xong, kính thủy tinh phía sau liền bị cái chùy kim loại tam giác đánh nát, cả hai liền bị dọa đến không nói ra lời.

Lúc này, Trần Định Tây đang cố gắng chạy ra khỏi trạm xăng, còn Hàn Yên ngồi phía sau lại bắt đầu dùng năng lượng tạo khí lạnh, biểu tỷ ta ngươi cũng không tôn trọng, đúng là muốn chết.

Bất quá, mình vẫn còn yếu, chùy kim loại đánh ra chỉ có thể làm vỡ kính, không thể giết chết người, mình phải luyện tập nhiều hơn mới được.

Boss, ngươi yêu cầu cao như vậy, tiểu thư ký muốn nâng cấp dị năng phải làm sao a!!!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: boss biết nói chuyện, nhưng trạng thái của boss không ổn định, chỉ một giây IQ lại về không, trước phòng hờ cho các ngươi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com