Bhtt Edit Hoan Mat The Chi Bi Nu Vuong Khuyen Duong Dich Muoi Chi
Chương 1: Tiểu quần lót màu hồng.
Nhậm Tiểu Lăng mấy ngày qua tâm tình rất tốt, bởi vì nàng được thăng chức! Mặc dù chỉ là thư ký tổng tài, thế nhưng tiền lương cao hơn một nửa, nàng lại có thể mua nhiều đồ ăn hơn. Rốt cuộc khỏi lo cuối tháng túng thiếu rồi. Mỗi tháng còn có thể cho cha mẹ tiền.Vì không phụ lòng số tiền lương hơn 3000 của nàng, nàng quyết tâm nỗ lực làm việc. Cho nên từ một người luôn thích nằm ỳ, luôn dẫm lên chỗ tích thẻ mỗi ngày Nhậm Tiểu Lăng điều đến trước công ty nửa tiếng, đem công tác được giao làm trước một tiếng.Ngày hôm nay, là ngày thứ ba nàng được thăng chức. Trước giờ nàng thường mất nửa tiếng mới lên được lầu cao nhất của công, vì mình đem theo ly nước nóng dự định bắt đầu một ngày làm việc.Đột nhiên, trong khoảng không vang lên tiếng giày cao gót thanh thúy của tổng tài vọng lại. Từng bước, từng bước, độ manh yếu đều đều, rất có nhịp điệu.Thế nhưng Nhậm Tiểu Lăng có chút dựng tóc gáy, sớm như vậy là ai chứ? Nàng liền nghĩ đến Vương tỷ có nói với nàng chuyện văn phòng cao ốc có quỷ, càng thêm sơ. Đột nhiên, một giọng nữ vang lên cắt đứt suy nghĩ của Nhậm Tiểu Lăng."Cô là ai?"Nhậm Tiểu Lăng theo phản xạ ngẩng đầu, (⊙o⊙) oa mỹ nữ, nhưng mà sao mỹ nữ này nhìn quen quá. Nhậm Tiểu Lăng nhìn chằm chằm cái đùi thon đẹp của mỹ nữ, nỗ lực quên đi cái chân ngắn nhỏ của mình, ngẫm nghĩ mỹ nữ trước mặt mình này rốt cuộc là ai. Trong lúc bất chợt, Nhậm Tiểu Lăng có chút run, xong đời, là BOSS!Mình còn dám nhìn BOSS với vẻ mê gái lâu như vậy, thực sự chán sống. Nhậm Tiểu Lăng vì mình im lặng sám hối cúi đầu cung kính trả lời: "Tôi là thư ký mới, tên Nhậm Tiểu Lăng.""Ừ, pha giúp tôi ly cà phê mang vào phòng làm việc của tôi, không thêm sữa.""Vâng." BOSS nói bình thường như vậy, trong lòng Nhậm Tiểu Lăng căng thẳng cũng buông xuống phân nửa.Hàn Yên Hạ hạ lệnh xong liền xoay người đi vào phòng làm việc, nhớ ra còn việc liền xoay người: "Còn có...""Rầm!" bị BOSS gọi đột xuất, âm thanh vang đến đột ngột khiến Nhậm Tiểu Lăng hoảng sợ bi thảm ngã trẹo chân, sau đó hoa hoa lệ lệ té trước mặt BOSS như cẩu giơ tứ chi □□π_π"Ừm~ quần lót màu hồng, không ngờ cô thực sự muộn tạo." Hàn Yên buồn cười, mình đáng sợ như vậy sao? mặc dù nhân viên luôn sợ mình, nhưng cô luôn tự cho mình không có gì đáng dọa người như vậy. Quên đi, không từ chối cho cô đi làm, cô sợ mình mở miệng sẽ làm tiểu thư ký hôn mê luôn."Đau quá a~" Nhậm Tiểu Lăng cảm giác hàm răng sắp bị mình nghiến đến mẻ, mắt cá chân, tay, đau quá. Những cái này không sao, quan trọng nhất là mất mặt trước mặt nữ vương, xong đời, công việc của mình sắp không giữ được. Ba mẹ, con còn chưa kiếm tiền cho hai người a, còn chưa tìm được con rể cho hai người, còn chưa để lại hương hỏa cho hai người, ô ô ~(>_<)~.Không còn hy vọng Nhậm Tiểu Lăng khó khăn đứng dậy, phủi cát trên người mình, khập khễnh đi pha cà phê. Cho dù sau đó thế nào, hiện tại nàng có cương vị này, nên làm xong chuyện của mình. Đây là điều ba nàng đã dạy từ nhỏ."Cốc cốc cốc." Nhậm Tiểu Lăng bưng cà phê, gõ cửa. Chốc lát giọng nữ êm tai dễ nghe phát ra: "Mời vào.""BOSS, cà phê của cô."Hàn Yên cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục xem văn kiện: "Để xuống đi.""Ah, được." BOSS nữ vương đúng là tức giận. Nhậm Tiểu Lăng vẻ mặt đau khổ đặt cà phê lên bàn cho BOSS rồi khập khễnh ra khỏi phòng làm việc.Tinh thần chán nản nàng không hề phát hiện tư thế buồn cười của nàng đều bị BOSS nữ vương thu vào mắt. May mắn nàng khong biết, nếu nàng biết sẽ khóc càng thảm thương."Tiểu Nhậm Nhậm, em sao vậy, sao vẻ mặt đau khổ vậy?" lãnh đạo trực tiếp Nhậm Tiểu Lăng, chính là đại thư ký tổng tài Vương tỷ vừa vào phòng làm việc liền theo thói quen véo mặt Nhậm Tiểu Lăng, còn ngắt khuôn mặt nhỏ nhắn bụ bẫm vài cái, không biết nữ minh tình kia chỉnh thành cái mũi khoan rồi sao, một chút cảm xúc cũng không có."Hôm nay em ngã." vì mặt bị túm, Nhậm Tiểu Lăng nói cũng không rõ. Có vài việc không nên oán giận, vô luận là chức trách hay chỗ khác. Nàng không phải không hiểu, thế nhưng cũng không ngốc. Mẹ với chỉ số thông minh của nàng chơi không được sẽ xích mích với nhau, chỉ cần không đáng ngu ngốc là được. Nàng rất cảm kích Vương tỷ mấy ngày qua chiếu cố nàng, nhưng cũng chưa đến mức phải thành thật.Hỡn nữa có một số việc, oán giận cũng vô ích. Nói trắng ra là không quen, nếu như cha mẹ đã sớm than khổ rồi.Vương tỷ quyết định không chọc Nhậm Tiểu lăng: "Được rồi, Tiểu Nhậm Nhậm, hôm nay gặp BOSS rồi đúng không?"Nhậm Tiểu Lăng mệt mỏi gật đầu: "Vâng.""BOSS hôm nay tâm tình thế nào?"Đối với nàng mà nói có thể là ác mộng, thế nhưng tâm tình BOSS hôm nay không phải lả rất tốt a, sớm như vậy đã đến phòng làm việc, thế nhưng nàng cũng không xác định, nàng mới lên làm thư ký tổng tài, đối với BOSS còn chưa biết, không thể làm gì khác là chon một câu trả lời đúng trọng tâm đầy thuyết phục: "Chợt như một đêm xuân gió thổi, ngàn cây vạn cây hoa lê nở.""Vậy là tâm tình tốt?""Không phải, nói 'hoa lê' là nói mỹ của mỹ, có thể nói nàng là tuyết." Nhậm Tiểu Lăng trong lòng muốn đạp bàn khóc lớn rồi, BOSS là đại mỹ nhân, nhưng BOSS là thuộc tính băng tuyết a, chỉ một chữ băng!!!"Vậy là tâm tình không tốt?" BOSS hôm nay tâm tình không tốt, vậy còn văn kiện..., Vương tỷ không để lộ dấu vết nhìn thoáng qua Nhậm Tiểu Lăng, trong lòng liền có quyết định.Công việc là như vậy, cho dù bạn tốt đòng nghiệp đối với bạn thực lòng cũng rất ít, vì họ còn phải lợi dụng a. Nhậm Tiểu Lăng mới đến, căn cơ còn thấp, vài việc không được cám ơn tự nhiên sẽ rơi lên đầu nàng.Nhậm Tiểu Lăng hiện tại khóc không ra nước mắt, đứng trước cửa phòng làm việc xa hoa của BOSS, cầm trong tay văn kiện cho BOSS ký, có chút chần chờ cánh tay nhỏ bé giơ lên lại hạ xuống. Làm sao bậy giờ, nàng sợ muốn chết π_π."Tiểu Nhậm Nhậm, nhanh lên một chút ah~ công tác tháng đánh giá thàng này đánh giá cô đi muộn rồi." nụ cười Vương tỷ xán lạn, giọng nói ngọt, khiến cả người Nhậm Tiểu Lăng giật mình.Đánh của cấp trên ảnh hưởng đến tiền lương tháng này, nàng không phải đứa ngốc, tất nhiên nghe hiểu ý của cô ta. Cho dù nàng bị BOSS đuổi, thủ tục công tác tạm thời rời cương vị đểu phải qua tay Vương tỷ, nàng cũng không thể đắc tội Vương tỷ.Mặc kệ, thò đầu cùng một dao, rụt đầu cũng một dao. Nhậm Tiểu Lăng hít sâu một hơi, giơ tay lên gõ cửa gỗ.Chốc lát truyền đến âm thành lạnh lùng trong trẻo của BOSS nữ vương: "Mời vào.''Nhậm Tiểu Lăng xiết chặt văn kiện, xoay chốt cửa, đẩy cửa ra đi vào."BOSS, đây là văn kiện hôm nay cô cần ký." Nhậm Tiểu Lăng không dám ngẩng đầu, cúi thấp đầu, cung kính đứng một bên.Hàn Yên ngẩng đầu, liền nhìn thấy Nhậm Tiểu Lăng giống như học sinh phạm lỗi bị lão sư phạt đứng, cả người đứng trước cửa căng thẳng, cả người toàn khí tức đáng thương. Mình đáng sợ như vậy sao?Hàn Yên nhớ đến quần lót nhỏ màu hồng, đáy lòng trăm năm không bao giờ nghĩ đến liền có ác ý xuất hiện.Nàng gác lại bút máy trong tay, cả người dựa vào ghế, thần thái lười biếng: "Ah~ tôi nên gọi cô là gì đây? Tiểu thư ký mặ quần lót màu hồng?" kỳ thực, ngã quê mặt đã rất tổn thương lòng tự ái rồi, bình thường Hàn Yên sẽ không sát muối lên vết thương người khác. Nhưng hôm nay cô đột nhiên lại nghĩ đến trò đùa này... ah~ dùng cách nói thịnh hành trên Internet thì gọi là ngốc manh.Rõ ràng buồn muốn chết, lại vờ như còn bình thường, nhưng thấy biểu tình nhăn nhó của nàng ta đã bán đứng chính nàng ta. Khiến cô buồn cười nhất chính là sự kiện ngã chổng vó kia, cho rằng đem mặt chôn đi thì sẽ không mất thể diện?Nhậm Tiêu Lăng sợ đến ngay cả lời cũng không nói rõ: "Tôi tôi tôi.... cô cô.... BOSS đại nhân cô không có đáng sợ chút nào. tôi mới đáng sợ." mẹ ơi, tiêu rồi lại đắc tội BOSS rồi π_π.Chính là cái mặt nhăn nhó này, tuy Nhậm Tiểu Lăng cúi thấp đầu, thế nhưng Hàn Yên vẫn nhìn thấy lông mày của nàng trên mặt nhăn nhó. Khóe miệng không nhịn được câu lên, thế nhưng nụ cười này như phù dung sớm nở tối tàn, mỹ lệ lại ngắn ngủi: "Đưa đây, tôi ký tên.""A? Ah." Nhậm Tiểu Lăng phản ứng lại vội vội vàng vàng đem văn kiện cho BOSS nữ vương để trên bàn làm việc.Hàn Yên nhanh chóng xem văn kiện, không thấy có gì sai rồi ký tên của mình, đưa tới trước mặt Nhậm Tiểu Lăng: "Tôi ký xong rồi cô cầm xuống đi.""Vâng." Nhậm Tiểu Lăng nhận văn kiện, vờ bình tĩnh xoay người ra khỏi phòng làm việc. Nhưng vì hơi thở dồn dập bán đứng lòng khẩn trương của nàng.Tại chức người háo hức như vậy không giấu được đã hiếm rồi. Nói thật, Hàn Yên thích người đơn giản, nhưng không phải rảnh rỗi mà xem tâm tình biến hóa của nhân viên. Nói chuyện làm ăn, tối kỵ chính là để đối phương đoán được biểu tình của bạn đang nghĩ gì qua khuôn mặt.Cô bé ngoan, chúc bạn nhiều may mắn, hy vọng bạn có thể sinh tồn bình an với tổng tài như lang như hổ.Có vài việc có lần đầu sẽ có lần thứ hai, thấp thỏm qua hai ngày vẫn không có thông báo đuổi việc Nhâm Tiểu Lăng thở dài một hơi, xem ra mình không cần từ chức.Chỉ là, thời gian khổ sở còn tiếp tục, chỉ cần tâm tình không tốt, đều là Nhậm Tiểu Lăng đưa văn kiện cho BOSS. hầu hết thời gian Nhạm Tiểu Lăng cảm thấy mình sắp chết rét 〒_〒 may mắn chính là, thái độ của BOSS đối với nàng so với ban đầu tốt hơn nhiều, thình thoảng còn ra phòng làm việc nhìn ai còn làm thêm giờ cực khổ mà cho mình về trước.Nói đến khí trời, Nhậm Tiểu Lăng cảm thấy rất kỳ lạ, hiện tại đã sắp cuối năm rồi, khí trời lại giống như vào đầu thu nóng bức quá, đối với một chỗ như đế đô phương bắc đúng là không bình thường. Xem tin thế giới chỗ nào cũng thế, nhưng nam cực và bắc cực so với năm ngoái lại lạnh hơn.Rất nhiều người online suy đoán mặt thế sắp đến, đương nhiên chỉ là mấy người bạn trên mạng ăn no rồi nói bừa, mọi người ai cũng nghĩ mạt thế sẽ không có.Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Mở văn mới rồi, hy vọng mọi người cất giữ. Nhiều thời gian thì để lại cái bình luận a, nhờ cậy nhờ cậy ~\(≧▽≦)/~Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com