[BHTT - EDIT] Đừng ăn nữ nhi dấm!
71. Tranh giành tình cảm
"Ừm?" Văn Phi không rõ ngọn ngành, "Ý cô là cắt bỏ những phân đoạn tương tác giữa nam chính và các nữ phụ khác, để anh ta chuyên tâm chinh phục nữ chính sao?""Đúng vậy, bây giờ là thời đại nào rồi, sự chuyên nhất mới là chân lý. Đối tượng khán giả của 《Xe Cút Kít》 không thể chỉ nhắm vào các nam game thủ, sự yêu thích của khán giả nữ cũng vô cùng quan trọng." Mã Hưu nói năng hùng hồn, như thể đang trình bày một sự thật hiển nhiên."Ờ," Văn Phi không ngờ Mã Hưu tạm dừng cuộc họp lại để nói điều này, anh ta cân nhắc rồi trả lời, "Nhưng theo thống kê chưa đầy đủ ở giai đoạn đầu, tỷ lệ khán giả nam và nữ của 《Xe Cút Kít》 là 8:1. Ý của tôi là... tôi cảm thấy..."Văn Phi không dám nói tiếp, thật sự là Tiểu Mã tổng ở đối diện trông như một con cá nóc nhỏ đang tức giận, cả khuôn mặt đều viết rõ dòng chữ "Tôi không muốn nghe nữa"."Nói tiếp đi, có phải anh muốn nói là không cần thiết phải đi lấy lòng một bộ phận nhỏ khán giả nữ như vậy không?" Mã Hưu ngả người ra sau, dựa vào lưng ghế làm việc, rồi ngước cằm lên nhìn Văn Phi, khiến anh ta không thể nào nhìn rõ được sắc mặt của đối phương."Tiểu Mã tổng, cô đừng vội tức giận. Chúng ta đều đang bàn bạc công việc một cách công tâm, không hề có ý kỳ thị giới tính. Chỉ là tôi cảm thấy bộ anime này của chúng ta chủ yếu nói về thanh xuân và sự trưởng thành, tuyến tình cảm vốn dĩ chỉ là yếu tố phụ trợ. Hơn nữa, một vài nhân vật trong đó tuy có chút "chen ngang", nhưng với khả năng phán đoán của khán giả, họ cũng biết ai mới thực sự là nữ chính." Văn Phi bề ngoài tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang nơm nớp lo sợ. Mã Hưu là một người sếp dễ nói chuyện, nhưng đó là giới hạn ngoài công việc, chứ một khi đã nói đến công việc thì cô ấy không nể nang ai cả."Ừm..." Mã Hưu vẫn giữ nguyên tư thế, nhưng lại vươn ngón tay thon dài khẽ gõ lên mặt bàn, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.Văn Phi rất nể phục động tác này của cô, tay mà ngắn một chút thì chắc chắn không làm được. Ngay cả cấu trúc cơ thể của Tiểu Mã tổng cũng là thiên phú dị bẩm, trời sắp giao phó sứ mệnh lớn lao cho người này đây mà."Văn Phi," Mã Hưu đột nhiên ngồi thẳng dậy, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía anh ta, "Anh đúng là đã nhắc nhở tôi đấy.""Là sao ạ?" Văn Phi cảm thấy hoang mang, mình vừa nói cái gì nhỉ?"Tuyến truyện chính của bộ anime này nói về thanh xuân và sự trưởng thành, phong cách tổng thể có thể xem là vừa nghiêm túc vừa hài hước đi, dù sao thì để được lên sóng truyền hình, chúng ta cũng phải hy sinh một vài yếu tố không phù hợp với đại cục. Anh cảm thấy mức độ nổi tiếng hiện tại của bộ phim nhìn chung như thế nào?""Đương nhiên là rất tốt, nếu so với quy mô công ty chúng ta.""Nhưng tôi cảm thấy vẫn chưa đủ tốt. Chúng ta không phải làm phim "thịt", vậy nguyên nhân khiến tỷ lệ nam nữ chênh lệch như vậy rốt cuộc là gì? Đầu tiên, đây là một bộ anime có góc nhìn của cả nam và nữ chính, chứ không phải là thuần túy hướng về nam chính. Tiếp theo, thị phần khán giả nữ của thị trường anime đang tăng lên từng năm, có xu hướng ngầm hình thành thế cân bằng với khán giả nam.""À, cái này. Ý cô là chúng ta đã sắp xếp quá nhiều tuyến tình cảm cho Nhị Long, trong khi A Tụng thì lại thua kém hơn hẳn?""Tôi chỉ đưa ra một khả năng như vậy mà thôi. Đương nhiên còn có những yếu tố khác, ví dụ như ý nghĩa chính của bộ phim, bối cảnh và diễn biến của câu chuyện, v.v... rất nhiều yếu tố, thậm chí tôi cảm thấy chất lượng của dàn diễn viên lồng tiếng cũng có ảnh hưởng rất lớn đến khán giả nữ.""Được rồi, tôi hiểu rồi. Trước đây chỉ lo chúi đầu vào làm, không hề suy nghĩ và tổng kết lại. Nhị Long và A Tụng đều là "con cưng" của chúng ta, đúng là không nên nặng bên này nhẹ bên kia.""Ừm, vốn dĩ đây là một bộ phim dài tập. Còn về việc có cần đầu tư thêm cho tuyến truyện của A Tụng hay không, anh cứ đứng ra chủ trì, triệu tập tổ nghiên cứu thị trường để làm một chuyên đề nghiên cứu.""Không thành vấn đề, tôi sẽ lập tức đi phối hợp thực hiện việc này."Mã Hưu khẽ gật đầu, nhìn Văn Phi rời đi.Lấy điện thoại ra xem giờ, cũng gần đến giờ cơm trưa rồi, điều này khiến cô vui vẻ tuyên bố rằng khoảng cách đến lúc được về nhà ôm vợ chỉ còn lại một buổi chiều gian nan nữa thôi!Mã Hưu mở điện thoại, vào giao diện đặt đồ ăn của quán cơm quen thuộc, đặt cho nữ thần và mình suất ăn giống nhau.Ngay sau đó, cô nhắn tin WeChat cho nữ thần –Mã Hưu: Em đặt cơm trưa cho chị rồi, trong vòng nửa tiếng nữa chắc sẽ giao đến tận cửa, chị không đói lả đi đấy chứ?Không biết vì sao mà cô và nữ thần đột nhiên lại đổi vai cho nhau, bây giờ nữ thần lại trở thành người ở nhà, cho nên tin nhắn được trả lời ngay lập tức –Mâu Chi Thanh: Vẫn còn sớm mà. Đói thì cũng có đồ ăn vặt để ăn.Mã Hưu: Đồ ăn vặt chị đừng ăn nhiều quá, nếu không lại khó chịu đấy!Mâu Chi Thanh: Chị không giống em, chị không thích ăn đồ ăn vặt.Mã Hưu: Em bây giờ cũng ít ăn lắm, chỉ ăn bữa chính và uống nước thôi! Đương nhiên, em thực ra còn muốn ăn... khụ khụ, chị hiểu mà!Mâu Chi Thanh: ......Mã Hưu: Em chỉ đùa thôi!Mâu Chi Thanh: Em có thể đi làm việc được rồi, tạm biệt.Nữ thần thật đúng là người có nề nếp, một chút cũng không đùa nổi mấy chuyện tục tĩu... Mã Hưu ngượng ngùng sờ sờ mũi. Hơn nữa, bây giờ còn có ai dùng từ "tạm biệt" cổ lỗ sĩ như vậy nữa không chứ??? Mã Hưu đoán chừng cả đời này mình cũng không được nhìn thấy nữ thần gửi biểu tượng cảm xúc, thậm chí ngay cả mấy cái hình mặt cười có sẵn trong WeChat nàng cũng sẽ không dùng...Nhưng Mã Hưu vẫn muốn đòi thêm chút "phúc lợi" cho mình –Mã Hưu: Lát nữa chúng ta vừa ăn cơm vừa gọi video nhé?Mâu Chi Thanh: Không.Gần như ngay khi Mã Hưu vừa bấm nút "Gửi", cô đã nhận được lời từ chối dứt khoát từ đối phương.Yêu cầu này cũng đâu có quá đáng chứ??? Nữ thần đúng là lạnh lùng vô tình! Mã Hưu trừng mắt nhìn điện thoại, xem thử sau chữ "Không" đó có lời nào an ủi không.Kết quả là cô chờ mãi chờ mãi, đối phương hoàn toàn không có động tĩnh gì.Núi không đến với ta, thì ta đến với núi. Mã Hưu đành phải ngoan ngoãn gõ chữ –Mã Hưu: Tại sao lại không ạ? Gọi video thì cứ như chúng ta đang ăn cơm cùng nhau vậy.Mâu Chi Thanh: Tự mình ăn cơm của mình không phải tốt hơn sao.Mâu Chi Thanh lại trả lời ngay lập tức, rõ ràng là đang xem điện thoại, vậy mà cũng không biết dỗ dành vợ yêu của mình một chút, từng chữ gõ ra đều lạnh lùng, cứng nhắc như vậy!Mã Hưu lại như cá nóc bị chọc giận, thở phì phò ném xuống hai chữ –Mã Hưu: Tạm biệt!Lấy gậy ông đập lưng ông.Rời khỏi giao diện trò chuyện với Mâu Chi Thanh, Mã Hưu thực ra cũng không thật sự tức giận, thường thì có một số người khi nhắn tin trò chuyện sẽ có vẻ lạnh nhạt hơn so với khi nói chuyện trực tiếp. Nếu là mặt đối mặt, cô chỉ cần làm nũng một chút, lăn qua lăn lại một hồi, nữ thần làm sao còn có đường từ chối cô nữa chứ?Kịch bản vẫn là Lão Mã biết cách xoay chuyển tình thế!Mã Hưu nghĩ đến việc mấy ngày nay cứ dính lấy nữ thần mà bỏ bê việc tập luyện, ngay sau đó liền nhắn tin cho Mâu Duyệt –Mã Hưu: Con gái, con gửi cho ta đường link mua mấy thiết bị tập thể dục nhà con đi, ta cũng mua một bộ cho mình.Đồng chí Mâu Duyệt vậy mà cũng trả lời ngay tắp lự, hai người phụ nữ trong nhà này rảnh rỗi đến mức nào vậy chứ –Mâu Duyệt: Lúc này thì mommy mới nhớ đến con gái của mình đấy à?Mã Hưu: Sao con lại nói giọng âm dương quái khí vậy?Mâu Duyệt: Ai bảo có người nào đó có vợ rồi thì quên mất con gái!Vừa mới dỗ xong một "bình giấm", một "bình" khác lại nổi cơn, Mã Hưu một đầu hai chuyện, loại phiền não hạnh phúc này cũng không phải ai cũng có được, phải không nào?Mã Hưu: Không phải là ta không tìm được cơ hội lên lầu tìm con sao, nhưng ta đều có báo cáo tiến độ tình yêu của chúng ta cho con mà, con chính là quân sư nhỏ của ta đó!Mâu Duyệt: Hừ!Xem ra con bé này còn giận dai lắm, nhưng Mã Hưu vẫn còn chiêu sau.Mã Hưu: Ta nghĩ kỹ rồi, bây giờ mẹ con đang ở nhà ta, nếu ta cứ không nói cho mẹ con biết chuyện của con, vậy sau này chẳng phải con sẽ phải luôn một mình lẻ loi ở trên lầu sao? Ta sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu, trong khoảng thời gian này ta sẽ từ từ nói bóng nói gió, để mẹ con có sự chuẩn bị tâm lý trước. Chuyện này từ đầu đến cuối cũng khá phức tạp, đợi thời cơ chín muồi, ta sẽ gọi con xuống, cả nhà ba người chúng ta ăn một bữa cơm rồi nói rõ mọi chuyện.Mâu Duyệt: Mommy thật sự nghĩ như vậy sao?Mã Hưu: Chứ còn sao nữa! Ta không muốn lừa dối mẹ con, cũng không muốn để con phải chịu thiệt thòi, cứ nói thẳng ra là tốt nhất, cả nhà cùng vui.Mâu Duyệt: Hừ! Vậy thì mommy tự mình lựa lời mà nói nhé, so với mommy, mẹ còn nhạy cảm và đa nghi hơn nhiều đó. Đừng để mẹ cảm thấy mommy là vì muốn sinh con nên mới muốn kết hôn với mẹ, trình tự rất quan trọng đấy!Mã Hưu: Ta đường đường là một cô gái nũng nịu, sao lúc nào cũng bị hai mẹ con các người hình dung thành loại cầm thú "dục hỏa thiêu thân" vậy chứ?Mâu Duyệt: Vậy không phải mommy nên tự kiểm điểm lại bản thân mình sao? Dù sao cũng không chỉ có một người nghĩ như vậy đâu.Mã Hưu: Ta không còn lời nào để phản bác...Đến nước này, Mã Hưu biết đại công cáo thành, Mâu Duyệt về cơ bản đã bị cô dỗ cho vui vẻ rồi, vì thế cô quay lại chủ đề ban đầu –Mã Hưu: Con gái, con gửi cho ta đường link mua mấy thiết bị tập thể dục nhà con đi, ta cũng mua một bộ cho mình.Cô lười biếng sao chép rồi dán lại tin nhắn mình vừa gửi lúc nãy.Mâu Duyệt: Thôi đi, con biết mommy tiếc tiền mà. Mommy tối tan làm về nhà trước thì qua nhà con chuyển bộ của mommy xuống là được rồi.Ở chỗ nữ thần làm người giàu có hai ngày, Mã Hưu đã quen rồi, đối với tiền bạc cũng không còn tính toán chi li như ban đầu nữa –Mã Hưu: Không sao đâu, hai bộ cũ này cũng dùng gần hai năm rồi, ta đặt mua hai bộ mới luôn đây.Mâu Duyệt: ......Mã Hưu: Sao vậy con?Mâu Duyệt: Không có gì, chỉ là có chút cảm khái thôi. Mẹ đối với mommy ảnh hưởng quả nhiên rất lớn, con ở bên cạnh mommy bốn năm cũng không bằng mẹ ở cùng mommy có hai ngày.Ủa??? Mã Hưu trừng mắt nhìn dòng chữ này, đọc đi đọc lại mấy lần, không phải chứ? Cái này sao mà nghe giống hệt lời thoại tranh giành tình cảm trong phim ngôn tình vậy... Con bé này có biết những lời như vậy rất dễ gây hiểu lầm không...Mâu Duyệt: (một chuỗi đường link)Mâu Duyệt: Gửi cho mommy rồi đó, mommy tự mua đi. Con đi chữa trị vết thương lòng đây, xin lỗi không tiếp chuyện được nữa."......" Mã Hưu lúc này cảm thấy mồ hôi lạnh túa ra, nói đi nói lại thì cô và Mâu Duyệt tuy là quan hệ mẹ con, nhưng vì Mâu Duyệt du hành thời gian, nên hiện tại hai người cũng trạc tuổi nhau...Cô vẫn luôn tự cho mình là bậc cha mẹ của con bé, nhưng trong lòng Mâu Duyệt đối xử với cô như thế nào, cô lại không hề hay biết, chẳng lẽ...Mã Hưu đột nhiên lắc lắc đầu, sao mình lại có thể có cái ý nghĩ tà ác như vậy chứ?! Khó trách nữ thần và con gái lúc nào cũng có thành kiến với mình... Con bé này đúng là không tốt thật, chín phần mười là đang trêu chọc mình đây mà.Tiếng "cốc cốc" quen thuộc lại vang lên hai tiếng.Vì đang là giờ nghỉ trưa, Văn Phi quay lại, tùy tiện đẩy cánh cửa văn phòng đang khép hờ của Mã Hưu ra.Ngoài giờ làm việc, Mã Hưu rất ghét những quy tắc phức tạp, trước mặt nhân viên cũng không quá để ý đến hình tượng, tôn chỉ là mọi người làm sao thoải mái là được."Các anh không cần gọi cơm hộp cho tôi đâu, tôi tự đặt rồi." Mã Hưu tiện tay ném điện thoại lên bàn nói."Cơm hộp của cô giao đến rồi, tôi chỉ chạy việc giúp cô mang vào thôi." Văn Phi giơ tay xách hộp cơm lên nói."Ôi chao, nhanh thật đấy." Làm việc cả một buổi sáng, lại còn đấu trí đấu dũng với hai mẹ con kia nửa tiếng đồng hồ, Mã Hưu đã sớm đói đến mức bụng dán vào lưng rồi.Mã Hưu mặt mày hớn hở nhận lấy túi đồ ăn từ tay Văn Phi, Văn Phi tiện thể báo cáo với cô một chút về việc sắp xếp công việc nghiên cứu đã nhắc đến buổi sáng.Mã Hưu vừa ăn, vừa gật đầu, hiệu suất làm việc của cấp dưới mình vẫn rất đáng tin cậy.Báo cáo công việc xong, Văn Phi vô tình nhìn thấy món ăn trong hộp cơm của cô, đều là những món ăn gia đình thanh đạm, ngon miệng, anh ta ngạc nhiên nói: "Tiểu Mã tổng, hôm nay cô đổi tính à? Anh em mấy người còn định rủ nhau đi ăn đồ nướng BBQ đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com