TruyenHHH.com

[BHTT - EDIT] Đừng ăn nữ nhi dấm!

19. Chẳng biết nữ thần đi đâu

AdachiSensei

. . . . . .

Từ khi Mâu Duyệt trở lại năm 2020, chỉ cần hai người đều ở nhà, nhất định sẽ cùng nhau ăn cơm.

Ăn cơm không chỉ là nghi thức dành cho những cặp tình nhân đang yêu cuồng nhiệt, mà đối với người thân cũng vậy. Hai người không phải lúc nào cũng có chuyện để nói, nhưng chỉ cần biết rằng đối phương đang ở trước mặt mình, đó chính là cảm giác an tâm tuyệt đối.

Giống như hiện tại, Mã Hưu vừa gắp cơm vừa nghịch điện thoại, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới riêng của mình.

Ngoài Mâu Chi Thanh ra, không ai khác có thể khiến Mã Hưu tập trung đến vậy.

Mã Hưu cũng không khỏi thán phục chính mình, luôn có thể sắp xếp thời gian để cắn vòng bạn bè của nữ thần.

"Thời gian tựa như nước trong miếng bọt biển," Lỗ Tấn tiên sinh từng nói. Vắt ra bao nhiêu nước, tùy thuộc vào việc ta dùng bao nhiêu sức. Sức mạnh ấy, lại phụ thuộc vào việc ta coi trọng điều đó đến mức nào.

Mâu Chi Thanh đăng ký WeChat từ năm 2013, khi ấy nàng vẫn còn là một cô bé cấp ba ngây thơ. Ai ngờ những nội dung nàng đăng lúc đó lại nghiêm túc hơn bây giờ rất nhiều.

Mã Hưu cắn xong bài viết cuối cùng trên vòng bạn bè của nữ thần, vội vàng gắp một miếng rau lớn bỏ vào miệng. Cô nuốt vội, vì vừa rồi cố gắng đọc hết mọi thứ mà quên cả việc ăn cơm.

Xem xét tổng thể, trong suốt bảy năm qua, Mâu Chi Thanh chỉ đăng vỏn vẹn hơn hai trăm bài viết trên vòng bạn bè, và kỳ lạ thay, không hề có một tấm ảnh tự chụp hay ảnh chụp chung nào!!!

Một nữ thần xinh đẹp đến vậy, chẳng lẽ không muốn lưu giữ lại chút kỷ niệm bằng hình ảnh sao? Mã Hưu thực sự không muốn dùng những hình ảnh cắt từ video giảng dạy trên trang web của trường để làm hình nền điện thoại...

Đúng vậy, Mã Hưu đã từng mơ mộng mỗi ngày ôm di động, trên đó là hình ảnh nữ thần, ngủ một giấc thật dài...

Mã Hưu lại làm mới giao diện vòng bạn bè của nữ thần, chợt nhận ra rằng từ đêm giao thừa Tết Âm Lịch đến nay đã hơn một tháng, nữ thần chưa hề đăng thêm bất kỳ bài viết nào. Điều này khiến cô không có "thức ăn tinh thần" mới để cắn, thật sự rất thất vọng!

Nhìn lại tần suất đăng bài trước đây của nữ thần, cơ bản duy trì ở mức một tuần một bài. Phải chăng gần đây nàng bận rộn chuyện gì? Rốt cuộc, thời điểm sắp tốt nghiệp, ngay cả một người thông minh như nữ thần cũng phải chịu áp lực. Càng là học sinh xuất sắc, giáo sư càng đặt nhiều kỳ vọng và yêu cầu cao hơn.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ nộp bài tập cấp bách, Mã Hưu quyết định tham khảo thời khóa biểu của một vị học tỷ để tìm hiểu thêm về khoa Toán, tất nhiên trọng tâm là hỏi thăm tin tức của nữ thần.

Mã Hưu vội vàng mở ứng dụng nhắn tin với học tỷ ——

Đường cái sát thủ mx: Học tỷ học tỷ, chị ở đâu vậy?

Đối phương không trả lời ngay, Mã Hưu liền tạm thời buông điện thoại xuống, tập trung ăn cơm...

Sau bữa tối, Mã Hưu cùng Mâu Duyệt tập vài động tác dưỡng sinh. Cô cảm thấy gần đây mình ngồi máy tính quá nhiều, cơ thể dường như suy giảm chức năng nghiêm trọng. Mã Hưu cân nhắc sẽ dành thời gian rảnh để ra ngoài đạp xe, rèn luyện sức khỏe.

...

Tắm xong, Mã Hưu run rẩy chui vào căn phòng ấm áp. Hóa ra tiêu tiền điện cũng là một loại hưởng thụ! Thực ra chỉ vì một chút tiện nghi nhỏ nhặt, cô đã tự hành hạ bản thân đủ kiểu những ngày trước.

Cô theo thói quen sờ lấy điện thoại trên giường thì thấy "Học tỷ nhiệt tình" đã hồi đáp ——

Nhảy đại địch: Tiểu học muội, lâu rồi không thấy! Học tỷ buồn đấy nhé ~

Đường cái sát thủ mx: Em vẫn luôn nghĩ đến học tỷ, chỉ là gần đây bận chuyện chuyển ngành.

Mã Hưu cảm thấy mình vì theo đuổi nữ thần mà đã không còn liêm sỉ nữa. Những lời này từ đầu đến cuối không có một chữ nào là thật! Cô đã hoàn toàn biến lời nói dối thành sự thật trong thế giới giả tưởng, nhưng kỳ lạ là cô không cảm thấy chút tội lỗi hay áy náy nào.

Nhảy đại địch: Chuẩn bị thế nào rồi? Nghe nói chuyển ngành ở khoa Vật lý khó lắm đấy ~~

Vì sinh viên nghệ thuật có điểm số thấp hơn một chút so với các chuyên ngành khác, nên không thể chuyển ngành. Lúc trước, để thuyết phục "Học tỷ nhiệt tình", Mã Hưu đã bịa chuyện rằng mình là sinh viên khoa Vật lý.

Trong một ngôi trường lớn như thế này, dù học tỷ có thần thông quảng đại đến đâu cũng không thể biết hết mọi tân sinh viên ngoại hệ được. Mã Hưu chỉ có thể hy vọng may mắn rằng học tỷ sẽ không phát hiện ra sự thật.

Nói đến yêu cầu chuyển ngành của Đại học S.A.M, trong đó có một điều kiện là phải đạt điểm A toàn bộ môn học trong học kỳ trước, cộng thêm các điều kiện khác như kiểm tra đầu vào chuyên ngành mới. Chính vì vậy, việc chuyển ngành ở đây được sinh viên gọi là "chuyện hiếm có". Mọi người đều cố gắng tránh xa cái "Tu La trường" khốc liệt này.

Đường cái sát thủ mx: Cũng...cũng ổn thôi, em đang cố gắng.

Mã Hưu vừa trả lời vừa suy nghĩ cách khéo léo dẫn dắt chủ đề về phía nữ thần.

Nhảy đại địch: Cố lên nhé ~ Học tỷ sắp tốt nghiệp rồi, có thể để lại tài liệu học tập cho em đấy ~~

Tài liệu học tập?! Mã Hưu chợt nảy ra một ý tưởng.

Đường cái sát thủ mx: Cảm ơn học tỷ [ngoan ngoãn]. À đúng rồi, lần trước em tự học trong phòng học, tình cờ ngồi cùng một vị học tỷ họ Mâu ở khoa chị. Khi rời đi, chị ấy quên mang theo hai cuốn tài liệu. Chị có thể giúp em chuyển lại cho chị ấy được không?

Mã Hưu tự khen ngợi chính mình vì sự thông minh này!

Nhảy đại địch: Mâu Chi Thanh? Có lẽ được, nhưng mấy ngày nay cậu ấy không đến lớp, hơi kỳ lạ đấy. Chị cũng không thân với cậu ấy lắm, không biết cậu ấy đi đâu. Hay là chị gửi WeChat của cậu ấy cho em, em thử liên lạc xem sao?

Không biết đi đâu??? Trong lòng Mã Hưu lập tức rối bời. Trước đó gặp mặt hai lần, nữ thần đều có vẻ trầm tư, chẳng lẽ...?!

Không, không thể! Nếu người không còn sống, làm sao có thể kết hôn được nữa? Theo logic, nữ thần hiện tại chắc chắn vẫn bình an vô sự. Mã Hưu cố gắng bình tĩnh lại...

Đường cái sát thủ mx: Cảm ơn học tỷ, em sẽ thử tự liên lạc với chị ấy.

Nhận được WeChat của Mâu Chi Thanh, Mã Hưu không vội thêm bạn mà trước tiên nhắn tin qua WeChat ——

Mã Hưu: Học tỷ, chị có khỏe không? Nhận được tin nhắn này, hãy trả lời em nhé!

Suốt cả đêm hôm đó, Mã Hưu cứ trằn trọc, thường xuyên lấy điện thoại ra kiểm tra xem có tin nhắn mới không, rồi thao thức tới tận sáng.

Dù ban đầu khi thêm WeChat, Mâu Chi Thanh đã nói trước rằng "Tôi không nhất định sẽ trả lời", nhưng Mã Hưu biết rõ rằng nữ thần không phải người lạnh lùng như vậy. Thời gian càng kéo dài, sự bất an trong lòng cô càng lớn dần.

Mã Hưu biết mình không thể ngồi chờ chết. Dù nữ thần đang ở góc nào của thế giới, cô cũng phải tìm được nàng!

Thời khóa biểu của "Học tỷ nhiệt tình" rõ ràng đã vô dụng, vì nữ thần gần đây không đi học. Giả sử nữ thần vẫn còn ở trong khuôn viên trường, Mã Hưu lập tức nghĩ đến ký túc xá! Đúng vậy, lần trước gặp mặt, ngoài việc thêm WeChat của nữ thần, cô cũng đã biết rằng nữ thần sống ở ký túc xá.

Sau khi hoàn thành các công việc buổi sáng, Mã Hưu để lại một tờ giấy cho Mâu Duyệt, người vẫn đang say giấc ——

Mâu Duyệt:

Con gái,

Bữa sáng con tự ăn nhé,

Ta có việc gấp phải đến trường!

Mã Hưu không kể chuyện này cho con gái, vì thêm một người chỉ thêm một phần lo lắng mà thôi. Hơn nữa, có thể nữ thần chỉ đơn giản là không chú ý đến tin nhắn của cô. Cho dù tình yêu đơn phương bị vô tình bác bỏ, Mã Hưu vẫn mong nữ thần khỏe mạnh. Đây là tình yêu của cô, vượt lên trên tất cả mọi thứ...

...

Đứng trước ký túc xá của Mâu Chi Thanh, Mã Hưu lại lần nữa rút điện thoại ra kiểm tra, nhưng vẫn không có tin nhắn trả lời từ nữ thần... Mã Hưu cảm thấy nếu tiếp tục như thế này, cô sẽ mắc chứng ám ảnh điện thoại, sau này mỗi ngày đều phải kiểm tra nó hàng trăm, thậm chí hàng nghìn lần.

Cuối tháng hai, cái lạnh vẫn còn khắc nghiệt. Mã Hưu đẩy cửa ký túc xá, một cơn gió mạnh thổi qua, cuốn bay bảng ghi danh của dì quản lý ký túc xá ra xa vài mét.

Quản lý a di vừa nhặt bảng ghi danh lên, vừa lẩm bẩm trách móc: "Tiểu cô nương sao lại thế này? Nói bao nhiêu lần rồi, ra vào đừng mở cửa toang hoác như vậy."

Mã Hưu vội vàng xin lỗi, vì cô có việc cần nhờ.

"Lần sau chú ý," quản lý a di chỉnh lại kính viễn thị, chậm rãi đi đến trước mặt Mã Hưu, "Nhưng cô bé trông có vẻ lạ mặt nhỉ? Có phải ở trong khu này không?"

"Dạ không, cháu đến tìm người. A di, dì biết Mâu Chi Thanh ở phòng nào không?" Mã Hưu nôn nóng hỏi.

"Đến tìm người à? Trước tiên ký tên vào đây, ghi rõ thời gian đến thăm." Quản lý a di chỉ vào bảng ghi danh.

"Dạ được," Mã Hưu qua loa điền vào mẫu, "A di, chỗ này cần ghi số phòng ký túc xá, nhưng cháu không biết chị ấy ở phòng nào..."

"Không biết số phòng mà cũng đến à? Còn kịp đấy, cháu gọi điện thoại hỏi thử xem." Quản lý a di cảm thấy bây giờ bọn trẻ thật là tùy tiện, làm gì cũng theo cảm hứng.

"Cháu... Cháu không có số điện thoại của chị ấy, WeChat cũng không liên lạc được. Cháu lo chị ấy gặp chuyện gì nên mới đến đây." Mã Hưu ngừng bút một lát, rồi tiếp tục viết.

"Ai, là như vậy sao..." Bác quản lý a di nghiêm túc hơn, "Cháu nói 'Mâu Chi Thanh' đúng không? Tên này dì không có ấn tượng... Cháu biết đấy, a di quản lý cả một dãy ký túc xá, nhiều người quá, chỉ nhớ mặt chứ không nhớ tên."

"Là một cô gái cao khoảng ngang cháu, nhưng hơi thấp hơn một chút. À... Ngoại hình rất có khí chất." Mã Hưu vừa khoa tay múa chân vừa cố gắng mô tả dung mạo và dáng người của nữ thần, nhưng trí óc và lưỡi dường như bị đóng băng. Đối với cô, nữ thần giống như một tiên tử xa vời không thể chạm tới, làm sao mà tìm được từ ngữ cụ thể để mô tả đây?

"A, khí chất à..." Quản lý a di nheo mắt, "Ý cháu là xinh đẹp hay...? Ôi, nói thế này cũng quá mơ hồ rồi!"

Nếu quản lý a di kiên nhẫn hơn, Mã Hưu đã dùng phần mềm vẽ trên điện thoại để phác họa chân dung nữ thần cho bà xem rồi.

Thấy Mã Hưu gấp đến độ dậm chân, quản lý a di vội trấn an: "Biện pháp luôn nhiều hơn khó khăn. Cháu bình tĩnh nào, ký túc xá đều được sắp xếp theo chuyên ngành và niên khóa. Cháu biết cô gái đó học khoa nào, năm mấy, đúng không?"

Mã Hưu chưa từng sống trong ký túc xá, không biết những quy tắc này. Cô vội vàng nói: "Khoa Toán, năm tư."

"Toán học thì ít nữ sinh lắm. Phòng bên trái cầu thang tầng ba, mấy phòng đó chính là của các cô ấy." Quản lý a di chỉ đường cho Mã Hưu.

"Cảm ơn a di!" Lời cảm ơn của Mã Hưu còn chưa kịp tan vào không khí, cô đã lao thẳng về phía cầu thang.

Mong muốn gặp Mâu Chi Thanh chưa bao giờ mãnh liệt như thế!!! Ánh mắt nàng khi nghiên cứu, đôi mày nàng khi buông xuống, tiếng thở dài đầy bất đắc dĩ của nàng... Nàng là nữ thần Muse trong trái tim Mã Hưu, và cũng là người mà cô muốn nắm tay đi hết cuộc đời!

Mã Hưu tin tưởng vững chắc rằng, tình yêu của cô dành cho nữ thần là khởi điểm của câu chuyện, và một ngày nào đó, nữ thần cũng sẽ yêu cô. Đó sẽ là điểm kết thúc hoàn hảo nhất!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com