Bhtt Cuu Vy Ho Ly Phac Thai Anh X Lap Le Sa
Mọi người nghe hắn giải bày xong cũng có chút cảm thương cho hắn. Không bắt giữ hắn lại nữa, thả hắn ra. Lệ Sa mỉm cười đứng dậy đưa tay ra đỡ lấy hắn:"Ta hiểu rồi. Nào, đứng dậy đi. Dưới đầu gối nam nhi có ngàn vàng. Đừng quỳ nữa"Hắn đôi mắt không ngờ Lệ Sa lại thông cảm cho mình. Đưa bàn tay lem luốt của mình ra đặt lên tay Lệ Sa. Nàng kéo hắn đứng dậy. "Đa tạ công tử""Nếu không còn việc gì nữa, tất cả giải tán đi"- Đám người kia hô lên rồi đi mất, không tính toán với Bạch VệVị tiểu thư kia và Thái Anh cùng lúc đi lại chỗ Lệ Sa. Bạch Vệ vừa thấy vị tiểu thư đó thì liền cúi đầu chắp tay:"Khi nãy xin tiểu thư thứ tội""Tên đáng ghét!! Ngươi quả thật to gan. Nếu tiểu thư nhà ta có bất trắc gì, ngươi có mười cái mạng cũng không đền nổi"- A Châu nô tỳ bên cạnh lớn tiếng mắng"A Châu..."- Vị tiểu thư kia một lần nữa phải nhắc nhở hạ nhân của mìnhLệ Sa lại bật cười. Vị tiểu thư kia nhìn nụ cười của Lệ Sa đến ngây ngất, quả thật rất xinh đẹp, xinh đẹp đến nỗi khiến trái tim của nàng đập liên hồi. "Được rồi, thì ra ngươi là thư sinh có đọc sách thánh hiền. Nên ta sẽ giúp ngươi. Nè cầm lấy đi, đem về lo cho mẹ ngươi và số còn lại để dành lần sau lại thi tiếp. Đừng bỏ cuộc"- Lệ Sa lấy ra một túi ngân lượng đặt lên tay của Bạch VệBạch Vệ nhận lấy gương mặt vô cùng biết ơn định quỳ xuống:"Ơn này của công tử, tại hạ nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp""Ấy ấy...đừng quỳ. Chúng ta đều là thường dân, đừng quỳ ta sẽ tổn thọ đó"- Lệ Sa đưa tay ra đỡ lấy cánh tay của Bạch Vệ nói"Ta cũng có chút ngân lượng, mong ngươi nhận cho"- Vị tiểu thư kia cũng hào phóng đưa một ít bạc ra"Lòng tốt của hai người...tại hạ thật sự không biết lấy gì báo đáp""Lấy chức Trạng Nguyên về là coi như báo đáp ta rồi. Ngươi nói ngươi tên Bạch Vệ có đúng không, ta sẽ nhớ cái tên này. Đợi khoa bảng lần sau sẽ xem thử"- Lệ Sa thật sự vô cùng tốt bụng nói"Đa tạ, đa tạ. Vậy tại hạ xin phép cáo từ. Hẹn ngày gặp lại"- Bạch Vệ rời đi"Hẹn ngày gặp lại"- Lệ Sa cũng vui vẻ nói vọng theoThái Anh đợi nãy giờ, nàng có vẻ không vui khi thấy ánh mắt của vị tiểu thư kia cứ nhìn Lệ Sa mãi như thế nên bèn lôi Lệ Sa đi:"Chúng ta đi thôi, hôm nay đủ rắc rối rồi""Khoan đi đã"- Vị tiểu thư kia ngăn lại"Công tử đã cứu ta tiểu nữ một mạng. Vậy cho hỏi cao danh quý tánh của hai người"Lệ Sa dừng lại trả lời:"Ta là Lệnh Tử Sa. Còn đây là...""Là thanh mai trúc mã của chàng ấy, ta là Thẩm Ngạch Anh Nhi"- Thái Anh chen vào câu của Lệ Sa đang nóiLệ Sa cũng không trách cứ gì cười hề:"À phải nàng ấy nói đúng lắm"Vị tiểu thư kia biết mối quan hệ của hai người vẻ mặt có chút tiếc nuối:"À tiểu nữ họ Dương, tên là Dương Cẩn Y""Dương tiểu thư"- Lệ Sa lịch sự nói"Vậy chả hay Lệnh công tử đây xuất thân từ gia đình quyền thế nào?"- Dương Cẩn Y hỏi kĩ càng"À ta...ta...bọn ta từ nơi khác đến, nên mấy chuyện này không tiện tiết lộ. Mong tiểu thư thứ lỗi"- Lệ Sa nhẹ nhàng nói"Nói cho hai người biết, tiểu thư bọn ta là tiểu nữ của Dương Thống soái. Hiện đang chinh chiến ngoài sa trường, sớm muộn gì cũng sẽ thắng lợi trở về"- A Châu được dịp khoác lác"Ngươi lại nữa rồi, sao lại thích khoe khoang như vậy chứ?"- Dương Cẩn Y quay qua nhăn mặt nhắc nhở"Có sao đâu chứ. Chúng ta đâu có nói sai"- A Châu vẫn không hề nhận lỗi"Thì ra là Dương tiểu thư, con của Dương Thống soái. Nghe nói Thống soái chỉ có mình tiểu thư là đích nữ. Thân phận quả là cao quý"- Lệ Sa khiêm tốn đáp"Có gì cao quý đâu chứ, hứ!!"- Thái Anh hất mặt sang hướng khác Đúng rồi đâu ai cao quý bằng Hoàng hậu như nàng, một tiểu thư nhỏ nhoi sao sánh bằng xuất thân Tương Hoàng Kỳ danh giá như nàng được!!Dương Cẩn Y nhìn bộ dạng của Thái Anh lập tức không có thiện cảm. Cảm giác như nàng là tình địch của mình vậy."Hai người từ nơi khác tới đã có chỗ ở chưa? Hay tới quý phủ của ta tá túc, ta sẽ sai người chuẩn bị phòng cho hai người"- Dương Cẩn Y là người thẳng thắng, lập tức muốn tiếp cận Lệ Sa"Không cần...bọn ta đã có chỗ ở. Xin phép đi trước"- Thái Anh nói xong nắm tay Lê Sa lôi đi mấtLệ Sa chỉ kịp quay lại gật đầu vì thất lễ. Dù cả hai người đã đi nhưng Dương Cẩn Y vẫn nhìn mãi theo bóng lưng của Lệ Sa. A Châu bên cạnh kêu:"Tiểu thư à, chúng ta về thôi. Cổ người bị trầy rồi kìa""Không sao. Ta không sao"- Dương Cẩn Y trả lời nhưng đôi mắt lại đặt nơi khác"Người đừng nhìn nữa, đi thôi"- A Châu thấy nàng đứng đó mãi mới kéo nàng đi"A Châu à, ngươi về phủ sai người đi điều tra nơi ở bọn họ cho ta""Để làm gì?""Để...trả ơn"---Tại phủ Dương Thống soái...Dương Cẩn Y cứ ngồi thơ thẫn trước bàn trang điểm của mình, ngón tay cứ lướt lướt trên mặt bàn viết tên Lệ Sa. A Châu thấy thế thì bèn nói:"Tiểu thư, người từ hôm đó tới giờ cứ thơ thơ thẫn thẫn. Người đang nghĩ tới công tử đó sao?""Ừm...chàng ấy thanh tú như vậy, cao ráo, đối nhân xử thế rất tốt, lại còn biết võ nữa. Thậm chí còn cứu ta. Lúc đó ôm gọn ta trong vòng tay, thật sự Dương Cẩn Y ta đây không khỏi...xao xuyến"- Dương Cẩn Y nói vẻ e thẹn, miệng tủm tỉm cườiA Châu nghe thế nhăn mặt, đi tới quỳ trước nàng nói:"Tiểu thư, người là nhi nữ của Thống soái. Vị công tử kia dù cứu người cũng không biết rõ thân phận là ai. Người không thể tùy tiện mà thích người ta. Huống hồ người ta đã nói rõ là đã có thanh mai trúc mã rồi. Chưa chắc môn đăng hộ đối đâu tiểu thư!! Ngàn vạn lần không hợp"Dương Cẩn Y đứng phắt dậy:"Hợp hay không là do ta quyết định. Thanh mai trúc mã chứ còn chưa thành thân mà. Ta vẫn còn cơ hội"Nhìn vẻ mặt cương quyết của Dương Cẩn Y như vậy thì A Châu càng lo lắng hơn:"Tiểu thư, vậy chả khác nào người thứ ba cả""Đừng nhiều lời. Thứ ta thích bản thân ta phải đoạt được"A Châu cũng không biết nói gì đành đứng đó lắc đầu bất lực. Dương Cẩn Y coi như không nói chuyện này nữa, nhớ ra chuyện chính liền hỏi:"Ta kêu ngươi điều tra chỗ bọn họ ở, ngươi điều tra chưa?""Dạ rồi. Họ đang trọ tại Vĩnh Ngọc các. Là một nhà trọ khá lớn. Họ thuê hai gian phòng to nhất. Một phòng cho tỳ nữ, một phòng cho hai người họ. Xem ra chắc là gia thế cũng khá giả"Dương Cẩn Y gật đầu:"Ta đoán không sai. Điệu bộ đó chỉ có công tử thế gia. Quả thật rất hợp với bổn tiểu thư""Tiểu thư à..."- A Châu càm ràm, thì ra Dương Cẩn Y vẫn chưa thôi ý định đó ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com