TruyenHHH.com

[BHTT] CỬU VỸ HỒ LY | Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa

Chương 16

Sumin_ss

Tại Trường Xuân Cung...

"Lệ Sa đã dậy chưa?"- Thái Anh mới sáng sớm đã tới phòng bếp làm món gì đó rồi hỏi Vân Chi

"Dạ còn đang canh y"- Vân Chi đứng kế bên bẩm báo

"Không phải hôm nay Hoàng thượng có nhã hứng triệu kiến một số phi tần cùng đến Vi Trường Mộc Lan hay sao? Nàng ấy bây giờ mà vẫn còn đang canh y sao?"- Thái Anh hai bàn tay rung rung cầm tách trà lên nói

"Người đang nhắc tới Tiểu Ly sao?"- Lệ Sa hôm nay mặc một bộ bạch y đi vào

"Lạp phi nương nương"- Vân Chi hành lễ

"Hôm nay ngươi mặc bạch y, trông thanh thoát giống như..."- Thái Anh nói một lát rồi dừng lại

Lệ Sa đi tới trước mặt hỏi:

"Giống như cái gì?"

"Giống như một đóa hoa chi tử. Tượng trưng cho sự thuần khiết, sự e ấp thẹn thùng trong tình yêu..."- Thái Anh sờ tay lên vai áo của Lệ Sa nói

"Nương nương thích nhất chính là hoa chi tử"- Vân Chi đứng kế bên nói thêm

"Vậy sao? Vậy ta mỗi ngày đều mặc bạch y cho nương nương xem"- Lệ Sa lúc nào cũng buông lời ngọt ngào như vậy

"Đừng nịnh hót nữa!! Bổn cung mới sáng sớm có làm món gà sợi tổ yến cho ngươi. Ngươi ăn đi"- Thái Anh cùng Lệ Sa đi tới ngồi vào bàn

Lệ Sa nhíu mày, gương mặt vui vẻ đan xen bất ngờ:

"Hôm nay trời mưa sao? Đột nhiên người lại đích thân xuống bếp nấu cho ta ăn?"

"Hoàng hậu vì người nấu món này nên cả bàn tay đều bị đứt cả!!"- Vân Chi đứng kế bên nhiều chuyện một chút, nói cho Lạp phi nghe

Lệ Sa tắt đi nụ cười, dẹp bỏ sự vui vẻ trên gương mặt. Nhìn qua Thái Anh:

"Lời Vân Chi nói có thật không?"

"Chuyện của bổn cung ai mượn ngươi nhiều chuyện"- Thái Anh quay sang Vân Chi có chút trách mắng

"Nô tỳ chỉ nói sự thật thôi mà"- Vân Chi cúi đầu nói líu ríu trong miệng

"Người đừng la Vân Chi nữa, mau đưa tay ta xem!"- Lệ Sa kéo cánh tay của Thái Anh mà nàng đang giấu sau lưng

Bàn tay của Thái Anh mười đầu ngón tay hết tám ngón đều bị cắt phải. Lệ Sa cầm lên, gương mặt vạn phần đau xót:

"Nàng điên rồi sao? Ta có kêu nàng nấu món này cho ta sao?"- Lệ Sa lòng đau xót miệng thì tức giận nên trách móc

"Không phải ngươi thích nhất chính là gà sao? Chỉ là lâu rồi không vào bếp nên bị cắt trúng thôi. Không có gì đáng lo cả"- Thái Anh cười nói

"Sao người lại ngốc như vậy, ngốc đến khiến người khác đau lòng"- Lệ Sa tháo những miếng vải quấn quanh đầu ngón tay của Thái Anh ra, nắm chặt những ngón tay của nàng trong lòng bàn tay mình

Được một lúc buông ra, Thái Anh đã không còn thấy đau nữa. Các vết cắt nhỏ cũng biến mất cả rồi. Thái Anh tròn mắt nhìn tay mình:

"Biến mất cả rồi?"

"Ta không thể để nữ tử mình yêu bị thương như vậy được, một chút cũng không được"- Lệ Sa sau khi làm biến mất những vết thương trên tay của Thái Anh thì quay qua chén canh gà kia

Nàng múc thử một miếng đưa lên miệng, gật gật đầu:

"Ngon, rất ngon"

"Vậy tốt rồi"- Thái Anh mỉm cười

Thái Anh ngồi kế bên nhìn Lệ Sa ăn món mình làm, đôi mắt mở tròn có chút long lanh. Nhìn chăm chú một lát thì nói:

"Khi ngươi ăn nhìn như trẻ con vậy!!"

"Mà chuyện thích khách ngươi định xử trí thế nào, gần đến kì hạn mà ngươi hứa với Hoàng thượng rồi"- Thái Anh chợt nhớ ra

Lệ Sa rất nhanh đã ăn hết, dùng khăn lau miệng mình rồi nói:

"Người yên tâm, hôm nay mọi việc tự có sáng tỏ. Thiếp đã có tính toán sẵn cả rồi. Uyển Quý nhân dùng thích khách hãm hại người, thì thiếp cũng sẽ dùng thích khách vạch trần ngược lại cô ta! Ngay hôm nay, ngay trước mặt Hoàng thượng!!"

Vẻ đáng yêu khi nãy của Lệ Sa đã biến mất, bây giờ gương mặt nàng tràn đầy toan tính.

"Vậy bây giờ chúng ta đi tới Vi Trường Mộc Lan đi, gần tới giờ rồi"- Thái Anh nghe xong cũng có chút háo hức

"Được, đi thôi"

.

Tại Vi Trường Mộc Lan...

Các phi tần nhìn thấy Khải Hoàng thì đều hành lễ.

"Cung thỉnh Hoàng thượng thánh an!"

"Được rồi, miễn lễ đi"- Khải Hoàng đối với những phi tần khác thì chỉ nói suông còn đối với Lệ Sa thì lại đi lại đỡ nàng lên

Những phi tần khác nhìn thấy không khỏi ghen ghét đố kị. Khải Hoàng hôm nay nhìn thấy Lệ Sa mặc bạch y, nàng không cần làm gì cũng khiến y xiêu lòng:

"Nàng mặc bạch y trông vô cùng thanh khiết và nổi bật!! Đúng là lụa đẹp vì nàng"

"Bệ hạ quá khen rồi. Chỉ là hôm nay cùng Hoàng thượng đi săn...thần thiếp chỉ có thể cưỡi ngựa cùng người chứ không có tài săn bắn, mong bệ hạ đừng chê cười!!"- Lệ Sa trước mặt Khải Hoàng miệng lưỡi ngọt như đường

"Chê cười gì chứ. Chỉ cần nàng cưỡi ngựa cùng trẫm là trẫm đã vui rồi"- Khải Hoàng nắm tay Lệ Sa cười nói

"Trương Dĩnh, mau chuẩn bị ngựa"- Khải Hoàng quay sang Trương Dĩnh nói

"Dạ, nô tài sẽ đi ngay"- Trương Dĩnh lập tức đi mất

"Hoàng hậu không cưỡi ngựa cùng sao?"- Uyển Quý nhân hỏi Thái Anh

"À...bổn cung thân thể yếu ớt, chỉ sợ làm vướng chân vướng tay nên tốt nhất ngồi đây xem là được rồi"- Thái Anh cười nhẹ nói

Lệ Sa tranh thủ quay sang Khuê Liên hỏi nhỏ:

"Việc muội kêu tỷ làm, tỷ đã làm xong chưa?"

"Tất cả đều xong cả rồi"- Khuê Liên thì thầm

Lệ Sa gật đầu. Nàng nhìn sang chỗ thị vệ. Hôm nay có cả Nhiếp Từ Khắc đi theo, y là ngự tiền thị vệ thân cận với Khải Hoàng nên có thể trong suốt quá trình đi săn, ngựa của y sẽ theo sát ngựa của Khải Hoàng.

"Hoàng thượng, ngựa đã chuẩn bị xong rồi"- Trương Dĩnh tới bẩm báo

"Được, khởi hành thôi"- Khải Hoàng gật đầu

Y quay sang Lệ Sa, đỡ nàng lên ngựa rồi sau đó mới tự mình trèo lên ngựa. Thái Anh ngồi trong lều nhìn ra, nhâm nhi tách trà. Vân Chi đứng kế bên hỏi:

"Sao nương nương không đi cùng Hoàng thượng? Người và bệ hạ xa cách lắm rồi đó"

"Xa cách? Bổn cung và bệ hạ có bao giờ gần gũi với nhau đâu chứ. Giờ ta cũng...đã quá quen rồi, quen tới mức không cần nữa"- Thái Anh thản nhiên nói

"Hôm nay sao lại vắng mặt Hy Quý phi vậy chứ"- Thái Anh khi nãy nhìn tới nhìn lui cũng không thấy Hy Quý phi đâu

"Hy Quý phi nói bản thân đang cảm mạo phong hàn nên xin phép ở lại cung nghỉ ngơi rồi"- Vân Chi bẩm tấu lại với nàng

"À thì ra là vậy. Ta không đi săn cùng một phần cũng vì Tiểu Ly nói với ta là cứ ngồi yên mà xem kịch hay"- Thái Anh nhếch một bên môi lên cười

"Kịch hay?"- Vân Chi không hiểu hỏi

"Phải, đợi một lát sẽ thấy thôi"

                                                                      ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com