Bhtt Cd Xk Tan Lang Bat Dac Di
Nhan phủ - Biệt viện của Nhan Nhược HiênMột khắc khăn ấm chạm mặt, vùng cổ, Nhan Nhược Hiên đã rất thanh tỉnh nhưng đầu óc vẫn cứ choáng váng. Vì vậy vẫn nhắm nghiền mắt.Mà Tư Kỳ lúc này, rất không biết điều mà ngắm nữ nhân xinh đẹp trên giường, nàng như một đóa sen, dịu dàng thanh khiết. Tư Kỳ giờ mới biết, mình chính là thích loại khí chất này."Thưa cô gia, đã có trà giải rượu""Ân. Vất vả rồi"Tư Kỳ nhận trà từ tay Tiểu Nhị, xong lệnh cho nàng đi nghỉ. Chính mình đánh thức Nhan Nhược Hiên, từng muỗng uy nàng uống, giọng nói thật nhỏ, sợ làm nàng khó chịu:"Hiên nhi, nàng uống trà sẽ rất nhanh khỏi đau đầu"Nhan Nhược Hiên ngoan ngoãn như mèo con, nàng thời khắc nằm trên lưng Tư Kỳ, đã cảm thấy ấm áp, nàng thật muốn ngủ thật ngon trên tấm lưng này, cả thế giới như thế nào mặc kệ, đã có người trước mắt bảo hộ nàng.Tư Kỳ đỡ Nhan Nhược Hiên nằm xuống, đắp chăn cho nàng, cuối đầu nói nhỏ bên tai Nhan Nhược Hiên."Ta sẽ rất nhanh trở lại"Tư Kỳ mang chén trà ra ngoài, đi đến phòng rửa mặt rửa tay một chút chuẩn bị ngủ. Trên đường quay về phòng lại có cảm giác quen thuộc.Liền xoay người đuổi theo."Đứng lại!"Tên hắc y nhân khinh công thượng thừa, lại không muốn thoát ra Nhan phủ, mà vẫn đứng lại theo lệnh của Tư Kỳ."Các hạ vì sao nhiều lần ghé thăm Nhan phủ lén lút như vậy? Nếu có chuyện cần nói, mời vào thư phòng dùng trà"Tư Kỳ thấy tên hắc y nhân chấn động, tay cầm kiếm có chút run nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Không nói lời nào, dùng khinh công thoát ra khỏi Nhan phủ một cách dễ dàng."Cô gia!"Tiểu Tam phía sau xuất hiện, giải thích thêm."Ta đã phát hiện hắn từ sớm, quả thật không biết hắn xuất hiện vì lí do gì, nhưng hẳn cũng chưa có ý đã thương ai, nên vẫn là âm thầm theo dõi"Tư Kỳ chấp tay sau lưng, gật đầu:" Ân. Cứ theo dõi. Đừng làm kinh động Tiểu thư""Vâng. Tiểu tam đã rõ"---Tư Kỳ trở lại phòng ngủ, cởi ngoài bào, bò lên giường, buông rèm xuống mặc cho ánh nến le lói ngoài kia đang cháy giữa chừng, cũng không có thổi tắt. Trong lòng một cỗ bất an. Nằm nghiêng người, nhìn Nhan Nhược Hiên ngủ say, ánh mắt lại rơi trên đôi môi mềm mại, thầm muốn phạm lỗi.Từ từ tiến lại gần, hơi thở của Nhan Nhược Hiên ấm áp phả vào mũi, thật ngọt ngào, tư vị này vẫn là lần đầu tiên Tư Kỳ nếm qua, lần đầu tiên gần một người như thế.Ngay tại thời khắc còn cách 2mm nữa, đôi môi chuẩn bị chạm đến môi người kia thì Nhan Nhược Hiên bỗng xoay người. Hành động của Tư Kỳ dừng lại ở khoảng không, bất lực ngã ra giường.Tư Kỳ nhìn bóng lưng này, thật tham luyến hương thơm ban nãy. Nghĩ một chút, dịch thân thể lại gần thủ thỉ phía sau:"Hiên nhi, ta có thể ôm nàng một chút được không?"Tư Kỳ đã dự liệu rằng không nhận được câu trả lời rồi, nhưng không ngờ chỉ 1 khắc sau đó, liền nghe một tiếng "Ân" rất khẽ.Hai mắt Tư Kỳ mở to hết cở, trong lòng lại nở hoa. Tay đặt lên eo của Nhan Nhược Hiên, sau đó trượt nhẹ xuống bụng, dịch thân thể lại gần hơn, ôm trọn Nhan Nhược Hiên vào lòng.Có thể nói, lúc này đây, hương thơm trên người Nhan Nhược Hiên toàn bộ đã làm say Tư Kỳ. Tư Kỳ từng chút, từng chút tham luyến. Nhan Nhược Hiên tuy mơ màng, nhưng vẫn ý thức được hành động của người kia. Rõ ràng chỉ xin ôm, thời khắc này còn hôn lên cả tóc, sau gáy nàng. Nàng vẫn là chưa từng tiếp xúc người như vậy, không khỏi một trận rùng mình.Nhưng nàng không chán ghét cảm giác ấm áp này, rất nhanh lại chìm sâu vào giấc ngủ. Tư Kỳ sau ngửi no đủ hương thơm kia, rất hài lòng ôm người trong lòng ngủ say giấc.----Sáng hôm sau, Nhan Nhược Hiên dậy trước, thấy bản thân nằm trong lòng người kia, nhớ lại một màn hôm qua bất giác đỏ mặt. Nhẹ nhàng kéo tay Tư Kỳ và thoát thân, thay vào đó là chiếc gối ôm to.Nàng theo thường lệ vẫn hay luyện kiếm mỗi buổi sáng cùng Tiểu Tam, cũng đã nghe qua báo cáo của Tiểu Tam về sự việc tối qua. Dừng chiêu kiếm cuối cùng, đưa kiếm cho Tiểu Nhất, nàng đối với Tiểu Tam nói."Chúng ta xưa nay không giao tiếp nhiều, kẻ thù hẳn là không có ai khả nghi. Hắn đến đây là vì lí do gì, ta vẫn chưa đoán được?"Tiểu Tam nói: "Cô gia đột nhiên xuất hiện, thân thế chưa rõ ràng. Nhưng một màng đối thoại kia, lại càng chứng minh cô gia không quen người đó"Nhan Nhược Hiên gật đầu, giọng nói bình tĩnh: "Ta sẽ bàn với tướng công về chuyện này"Một câu nói của Nhan Nhược Hiên, làm ba người Tiểu Nhất, Tiểu Nhị và Tiểu Tam đứng hình, thật sự gọi "Tướng công" ngọt như vậy sao???Nhan Nhược Hiên bị nhìn có chút không được tự nhiên, nàng hắn giọng rồi rời khỏi.Tư Kỳ sau khi mở mắt đã thấy Nhan Nhược Hiên xuất hiện trước bàn tràn điểm, lòng thật ấm áp, tâm trạng vui vẻ không thôi. Liền như vậy mang giầy chạy vội đến ôm eo Nhan Nhược Hiên từ phía sau, đầu cạ cạ vào cổ nữ nhân này mà làm nũng:"Hiên nhi, buổi sáng vui vẻ"Nhan Nhược Hiên vẻ mặt ghét bỏ."Tướng công còn không mau đi rửa mặt, nếu cứ như vậy ta thật không vui nha"Nhan Nhược Hiên yêu thích sạch sẽ, đối với hành động này có chút chưa thích ứng, lại có phần ngượng ngùng nên lạnh mặt như vậy.Tư Kỳ bị nói xụ mặt, cuối đầu về thư phòng rửa mặt thay đồ. Vừa đi vừa nghĩ lại có chút mất mát, cũng không thể trách Nhan Nhược Hiên, người ta cũng không phải thích mình, hành động như vậy thật đường đột.Nghĩ là làm, Tư Kỳ thay đồ xong trở lại, Nhan Nhược Hiên cũng đã xong. Tư Kỳ đứng trước mặt Nhan Nhược Hiên, giọng buồn buồn."Hiên nhi, chuyện lúc nãy là lỗi của ta, mong nàng bỏ qua"Nhan Nhược Hiên nhìn hành động người trước mắt không khỏi phì cười, hai tay bất giác xoa mặt của Tư Kỳ, giọng nói ôn nhu:"Ta làm tướng công buồn sao?"Tư Kỳ lắc đầu, không có trả lời."Vậy sao xụ mặt?"Tư Kỳ vẫn không nói, tiếp tục cuối mặt. Nhan Nhược Hiên lại dùng sức nâng cái mặt bánh bao kia lên, ngước nhìn nói:"Tướng công ngươi vừa ngủ dậy đã dính lấy ta, không sợ Tiểu Nhất bọn họ nhìn thấy sao?"Tư Kỳ như bừng tỉnh, chớp chớp mắt."Không phải nàng ghét ta sao?""Nếu ta không thích đã một chưởng đánh bay tướng công rồi". Nói xong còn kèm hành động một tay chưởng vào trái tim của Tư Kỳ. Tư Kỳ nhanh nắm lấy bàn tay kia. Kéo Nhan Nhược Hiên vào lòng. Nhan Nhược Hiên theo thế tựa đầu lên vai Tư Kỳ.Nhan Nhược Hiên rõ ràng nghe tiếng tim Tư Kỳ nhảy nhót kịch liệt, lại vẫn còn tâm tình đùa giỡn."Ta thật nghi ngờ tướng công là nam nhân nha"Tư Kỳ biết Nhan Nhược Hiên nói đến điều gì, có chút ngượng ngùng. "Vậy Hiên Nhi là nữ nhân chắc rồi. Haha"Nhan Nhược Hiên nghe Tư Kỳ cười, liền nhớ tới chuyện tối qua, rời khỏi vòng tay của Tư Kỳ, ánh mắt sắt bén."Đêm qua tướng công vẫn là có ý định chuộc thân cho Bạch Nhã Hinh?""Ta làm sao có khả năng""Nếu có khả năng tướng công sẽ làm?""Ân. Giúp người là chuyện chúng ta nên làm mà""Vậy tướng công có nghĩ sau khi chuộc thân cho Bạch Nhã Hinh thì sẽ phát sinh chuyện gì không?""Ân. Nếu giúp thì phải là Hiên nhi đứng ra giúp chứ. Ta thật không tiện""Sao lại không tiện?". Tư Kỳ nhìn Nhan Nhược Hiên biết còn cố hỏi, lại vui vẻ mà giải thích:"Ta là tướng công của Nhan đại tiểu thư, còn ra ngoài tầm hoa vẫn liễu thương hoa tiếc ngọc thì ra thể thống gì nữa?"Nhan Nhược Hiên hài lòng gật đầu: "Tướng công ngươi nhớ những lời này"Sau đó hai người vui vẻ đến sảnh dùng bữa sáng....Cuộc sống nơi cổ đại của Tư Kỳ đã chính thức bắt đầu..........
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com