Bh Tu Viet Mat The Dich Chi Nu Cuong
Chương 12 : tòa nhà cao ốc .................. Sau chuyện đánh nhau với quái vật âm thanh cũng đã 2 tuần , cả nhóm cấp tốc tiến vào thành phố lớn , thật ra cũng sẽ không quá lâu khi tới thành phố nhưng vì sự mù đường đã thế còn chỉ dại đi bậy không ai khác là Bạch Dạ nhà ta nên mất 2 tuần mới tới được nơi cần tới =)) Tính ra cũng đã 1 tháng hơn kể từ khi xác sống nổi dậy , bánh xe chạy vào thành phố , nhìn mọi thứ đã hoang tàn , xác sống thì rãi rãi mọi nơi , người sống cũng không biết đâu hết cả rồi , mây đen trên trời kéo đến thật nhiều , có lẽ sắp mưa ... " liệu ở đây có người sống không a ? " Kiều Ngưng ngồi ghế dưới với Linh Lam nhìn cảnh thành phố này khiến cô một trận rùng người . " trước hết chúng ta nên kiếm một chổ trú trước " Linh Lam điềm đạm nhưng mày đã níu lại , xem ra nàng cũng đang rất lo lắng . Bạch Dạ ngủ gục nảy giờ vì một trận sét đánh gật mình tỉnh , nhìn đông ngó tây , nhìn sang Lục Ngữ Ca đang lái xe thì mới thở phào nhẹ nhõm ... xong rồi nhìn phía trước mà há hốc mồm . " đây là đâu vậy a ? " vì mới ngủ dậy nên Bạch Dạ mặt ngơ ngác hỏi " chúng ta đang ở thành phố phía nam " Hinh trả lời rồi nói tiếp " ở đây ám khí nặng quá , sợ có nhiều con xác sống đã biến dị lên cấp , mọi người nên cảnh giác " Vừa nói xong thì có một con xác sống từ đây chạy ra nhưng bị Lục Ngữ Ca không quan tâm tông cho nát người ( đúng là máu lạnh ) ... Bạch Dạ nhìn mà nuốt nước bọt cái ực . " xung quanh rất nhiều xác sống , càng trời tối chúng càng nhiều lên , trước hết đến tòa nhà cao tầng kia đã " Lục Ngữ Ca nhìn sắc trời dần dần tối , còn nhiều mây đen chuẩn bị đổ mưa . Nếu chổ an toàn nhất thì chỉ có tòa nhà cao tầng , chổ cao rất ít xác sống , chỉ vài ba con , giết hết là được ... chiếc xe đang đi thì đột nhiên thắng gấp lại . Bạch Dạ xém nữa đập mặt vô mông của Hinh , hên là phản ứng nhanh ... hú hồn chim én mà , Bạch Dạ âm thầm cầu may . Kiều Ngưng và Linh Lam cũng giật mình " Chuyện gì vậy ? " rồi Kiều Ngưng nhìn phía trước thì mặt mày chuyển xanh ... cả Linh Lam cũng hoảng sợ đến đổ mồ hôi . " đùa nhau à " Bạch Dạ gật gật khóe miệng nhìn phía trước mình , phía trước là tòa nhà cao tầng nhất , phía dưới được nhiều cánh cổng sắt ngang chặn lại , và điều khinh khủng hơn là cả hàng ngàn con xác sống đang tụ tập ở đó gào thét muốn vào ... phía trên thì có đốm lữa chắc hẳn có người trên đó . Vì xe dừng ở phía xe nên không thu hút bọn xác sống , " Chúng ta trước hết xuống xe " Lục Ngữ Ca lạnh giọng nói nhỏ , tránh những con xác sống tai thính nghe được . Cả nhóm gật đầu xuống xe , thu xe vô không gian rồi 4 người chạy vô một chổ khuất đứng ngóng tình hình ... " Trên tòa nhà chắc chắn có người sống , chúng ta tìm cách lên đó " Kiều Ngưng lên tiếng . " Nói dễ lắm , nhưng quan trọng chúng ta có lên được không a ? " Linh Lam liếc nhìn Kiều Ngưng nói " giết hết chúng là được a " Bạch Dạ lên tiếng rồi bị nhận lấy mấy ánh mắt không được thiện cảm ... " cậu điên à , đông như kiến thế kia , cậu giết bọn chúng hay bọn chúng giết cậu ? " Hinh khinh bỉ nhìn Bạch Dạ nói ... " trước hết thu hút bọn chúng rồi nhân cơ hội nhảy vào " Vẫn là Lục Ngữ Ca thông minh nghĩ ra cách nhanh gọn lẹ . Thế là mọi chuyện như sau , Bạch Dạ sẽ làm nhiệm vụ nguy hiểm nhất là thu hút bọn chúng , sau đó để 3 người kia đi vào an toàn , rồi Hinh sẽ mọc cánh đưa Bạch Dạ vào lại trong ( cánh giống happy trong fairy tail =)) ) .....................Bạch Dạ oai phong lẫm liệt đứng trước cả đống xác sống ... nhìn bọn chúng hít thở sâu một hơi . " tổ sư ông cổ tổ tiên nhà các ngươi xác sống kia , có ngon thì lăn tới đây ăn thịt ta nè , ối dồi ôi cái thứ đi chậm như hêu , người thì thúi hơn cái rắm của ta đánh , xấu còn hơn thị nở . lêu lêu lêu " Bạch Dạ dùng sức thời mẹ đẻ mà rống , rống như chưa từng được rống ... rồi còn quay người lại chu cái đít về phía bọn xác sống lắc qua lắc lại trêu tức , xác sống kiểu như biết được những gì Bạch Dạ nói vậy , nổi điên gào lên rồi chạy đến Bạch Dạ muốn ăn tươi nuốt sống cô . 3 người kia đang đứng ở trên mái nhà nhìn Bạch Dạ , mỗi người một biểu cảm ... Lục Ngữ Ca thì lần đầu tiên trợn mắt hít thở không thông nhìn Bạch Dạ . Kiều Ngưng thì mặt nín cười đến muốn huyết áp cao Linh Lam thì .... À mà thôi =)) Thật ra thì kế hoạch là muốn Bạch Dạ ném một quả bom ở đâu đó gây sự chú ý của đám xác sống này , nhưng chưa kịp nói thì cô đã chạy đi , tưởng cô sẽ có kế hoạch gì hay lắm chứ .... Ngốc hết chổ nói !!! Bạch Dạ thấy kế hoạch thành công liền vui vẻ chạy đi , dụ bọn xác sống đi xe hơn một chút nữa ... Hinh ở sau lưng Bạch Dạ cười đến sốc hông nên quên mọc cánh ra luôn ... vì thế !!" Hinh , mau mọc cánh ra kéo tớ lên " Bạch Dạ bị đám xác sống đuổi chạy muốn phọt rắm , đậu xanh ... vì sao bọn chúng tự dưng chạy nhanh như vậy a ??? sắp đuổi kịp rồi .... Ô ô ô " mau mau lên aaa , chúng sắp dí đến mông rồi " Bạch Dạ la lên như lợn sắp bị chọc tiết vậy , ngay lúc nguy hiểm thì Hinh cũng mọc cánh kéo Bạch Dạ lên cao ... " ôi , xém nữa đi gặp diêm vương rồi " Bạch Dạ từ trên cao nhìn đám xác sống ở dưới kéo tới ùn ùn mà lạnh cả người ... đáng sợ thật a 3 người kia cũng thành công vào được tòa nhà ở một góc đợi Bạch Dạ và Hinh ... sau không lâu cũng thấy Hinh kéo Bạch Dạ ở trên cao rồi thả xuống như thả một quả trứng xuống vậy . Bạch Dạ mất thanh bằng trên không liền vèo vèo rơi xuống ... " ối con gà tây khốn lạn " Rơi xuống không có nghĩa sẽ bị mặt chạm đất hay mông chạm đất trước , mà Bạch Dạ dùm băng tạo một đường cong rồi trượt xuống như một người điêu luyện vậy ... Trượt xuống rồi làm một động tác ghi điểm trước mặt 3 người kia ... hất tóc lên , rồi phun ra 3 chữ " Mình thật ngầu " ... hào quang chíu lên làm mắt 3 người kia không đành lòng mở ra . Nhưng chưa tỏa sáng được bao lâu liền bị cục gạch từ đâu rớt xuống ngay đầu Bạch Dạ .... " Ịt Cư " ( tiếng kêu trước khi chết =)) ... đùa thôi ) Thế là Bạch Dạ bị bất tỉnh nhân sự ngay tại chổ ... người thường chắc là bị vỡ sọ chết rồi , nhưng vì Bạch Dạ không phải người thường ... hết thảy đều rất khác biệt .........................Lúc tỉnh dậy , trước mắt mà Bạch Dạ thấy được là cô bị nhốt vô một cái lồng sắt to lớn ... giựt mình bật dậy nhìn xung quanh . " nhóc tỉnh rồi à " Linh Lam ở một bên nhẹ nhàng lên tiếng . " chúng ta sao ở trong này ? " Bạch Dạ nhìn thấy 3 người 1 gà đang ngồi bên cạnh mình thì yên tâm , rồi nhìn xung quanh níu mày hỏi . Vết thương trên đầu cứ như chẳng phải của cô vậy , không thấy đau gì cả ... đứng lên đi xung quanh nhìn cái lồng sắt này , tính bẻ nó để đi ra thì bị ngăn lại . " đừng manh động , trước hết ngồi xuống " Lục Ngữ Ca một bên nói " lúc nhóc bất tỉnh , thì từ đâu có nhiều người cầm súng chỉa về phía chúng ta , rồi bắt trước ta nhốt vào lồng sắt này , kêu rằng chờ xét nhiệm xem chúng ta có bị nhiễm virut không mới thả " Kiều Ngưng ngồi khoanh tay lại giải thích cho Bạch Dạ . Coi như đã hiểu ra mọi chuyện , Bạch Dạ cũng ngồi xuống ngoan ngoãn không nghịch nữa ... một hồi lại táy máy tiếp . " bực mình quá , nhìn không ra chúng ta bị nhiễm hay sao mà còn nhốt , lâu vậy còn chưa thả ra " Bạch Dạ âm thanh khó chịu vang lên , thật muốn bẻ cái lồng sắt này đi để ra ngoài , nhìn Lục Ngữ Ca phải bị nhốt thế này thật khiến cô sót lòng . " kiễn nhẫn xíu đi , có lẽ chúng ta sắp được thả rồi " Kiều Ngưng nói nhưng âm thanh cũng chẳng khác Bạch Dạ là mấy , cô cũng sắp hết chịu đựng nổi rồi ... rất mốt đốt cái lồng sắt này a . " em thấy chị cũng đang nông nóng ra lắm rồi kìa , có phải vì sót cho chị Lam không " Bạch Dạ cười nguy hiểm chọc tức Kiều Ngưng Kiều Ngưng nổi gân xanh trên trán dí đầu mình lên đầu Bạch Dạ " nhóc khác gì chế sao ? , cũng vì thương Lục Ngữ Ca ở trong này nên cũng muốn ra ngoài nhanh thôi còn gì " Bạch Dạ mặt đen lại gân xanh cũng nổi lên cười nói " Thì sao hả đồ sợ vợ " Kiều Ngưng cũng không thua đáp lại " Sợ vợ thì sao hả ? đồ thê nô " Không khí bổng dưng có mùi nguy hiểm , một bên thì lạnh một bên thì nóng ... Bạch Dạ tự khí lạnh tạo một thành quả cầu xanh ngọc , Kiều Ngưng cũng tạo thành trong tay một quả cầu lửa ... chuẩn bị đánh nhau " Thôi ngay đi " giọng của hai người con gái đầy quyền lực và khí thế áp người tràn ra , ngay lập tức Bạch Dạ cùng Kiều Ngưng dừng lại , ngay và luôn ... sợ hãi nhìn . Linh Lam cùng Lục Ngữ Ca đỡ trán thở dài , lâu lâu 2 người này cũng sẽ lên cơn cãi nhau rồi đánh nhau , cứ như mặt trăng và mặt trời vậy .... Và cuối cùng bị phạt miết nhưng vẫn không chừa cái tật . Bạch Dạ ngồi một bên nhìn Lục Ngữ Ca , trong lòng có buồn có khổ sở ... lúc đầu chỉ muốn bên cạnh bảo vệ nàng .. nhưng càng lúc cô càng muốn nàng , muốn ôm lấy nàng muốn cùng nàng trao nhau nụ hôn ... nhưng sợ Lục Ngữ Ca từ chối rồi bỏ đi nên cô không dám lên tiếng một lần nữa thổ lộ , nhiều khi nhìn Kiều Ngưng cùng Linh Lam ân ái mà cô hâm mộ gần chết . Cứ như một con mèo bị cướp cá , cái tai rũ xuống buồn thui thủi ... Lục Ngữ Ca nhìn thấy miệng bất giác cong nhẹ ... đồ ngốc Ngồi một lúc thì cánh cửa sắt kia được một người mở ra , tiếng kêu cót két làm nhóm 4 người đều quay lại nhìn . ........................Chuyện của mềnh sẽ chậm nhiệt , tới chương 20 mấy thì cặp chính mới thành đôi a =)) tặng cho ngươi nè shota ... :))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com