Bh Satzu Kiep Truoc La Ty Muoi Kiep Sau La Nguoi Yeu
Thiên Quang với Sa Hạ và Thái Anh cùng Mẫn Long đi tìm thảo dược cứu Tử Du.Đi được một ngày đường, Sa Hạ và Thiên Quang đã đến nơi. Đi xung quanh tìm Tam Nhân, quái thú canh giữ Nhân Mộc Thảo vì chỉ có giết được Tam Nhân mới xuất hiện Nhân Mộc Thảo mà thôi. Đi cũng được rất lâu cũng rất xa mà chẳng thấy quái thú nào, hai người cố gắng đi thêm một lúc thì thấy được đầu của Tam Nhân đã bị chặt xuống.- Sạ Hạ muội nhìn xem. Thiên Quang gọi Sa Hạ.- Nó chết rồi, vậy là có ai đã đến đây tìm được Nhân Mộc Thảo. Chúng ta đã đến muộn một bước. Sa Hạ nhíu mày nói.- Vậy chúng ta phải làm sao đây. Thiên Quang cũng có chút lo lắng hỏi.- Trở về xem tình hình như thế nào rồi tính tiếp. Cả hai cùng trở về.====================Thái Anh và Mẫn Long đến đỉnh Hàn Sương và gặp được Khiết Hàm.- Trưởng lão ta là đệ tử của Lâm Môn tên là Mẫn Long.- Còn ta là đệ tử của Bạch Ni. Thái Anh và Mẫn Long cung kính lễ phép nói.- Các ngươi đến tìm ta có việc gì. Khiết Hàm ung dung và mang theo ý cười hỏi.- Chuyện là thế này, ta có một muội muội đang trúng độc nên đệ tử đến đây xin Tâm Linh thảo và cành Tương Dược của người để cứu muội muội, mong trưởng lão giúp đỡ. Thái Anh cầu khẩn lễ nghĩa nói nói Khiết Hàm.Nghe đến Tâm Linh Thảo và Cành Tương Dược thì Khiết Hàm có chút bất ngờ đúng là trùng hợp thật.- Sao có nhiều người đến đây xin 2 loại thảo dược này thế nhỉ. Khiết Hàm vuốt hàm râu bạc trắng của mình từ từ nói.- Ý của người là cũng có người đến đây lấy nó sau. Mẫn Long ngạc nhiên nói và sau đó vẻ mặt lo lắng nhìn Thái Anh cả hai nhìn nhau đều tỏ vẻ bất ngờ.- Đúng vậy, ta đã đưa cho hắn, nên ta không còn gì cả các ngươi về đi. Khiết Hàm cũng lực bất tòng tâm.- Xin người cứu giúp muội muội ta. Thái Anh cầu xin Khiết Hàm.- Tiểu cô nương ta cũng muốn giúp muội muội cô nhưng mà lực bất tòng tâm rồi, các người về đi. Khiết Hàm bất lực nói.- Vậy đệ tử xin cáo từ, Thái Anh chúng ta đi thôi. Mẫn Long thấy Khiết Hàm hết cách đành bảo Thái Anh cùng quay về.- Đi thôi. Thái Anh buồn bã cùng Mẫn Long quay về.*******************************
Trước khi đi tìm thuốc cứu Tử Du, Tiêu Hồng đã ra lệnh cho Trần Đoản không manh động giữ yên tĩnh cho đến khi hắn trở về.Sau khi lấy đủ thảo dược Tiêu Hồng đã trở về tìm lò luyện đan. Tiêu Hồng tập trung truyền công lực về phía lò luyện đan, đã mấy ngày vẫn chưa rời khỏi, trên trán cũng đã lắm tắm mồ hồ. Tầm khoảng 2 ngày nữa thì sẽ luyện xong nhưng thời gian này Tiêu Hồng không hề lơ là một giây phút nào, hắn sợ trong quá trình luyện đan có xảy ra chuyện nên đã kêu tất cả mọi người ra ngoài, chỉ còn một mình hắn ở lại, nếu không có sự cho phép của hắn tự ý xong vào thì chỉ có đường chết. **************************Thiên Quang, Sa Hạ và Thái Anh, Mẫn Long đều đã quay trở về nhưng là về tay không, trên mặt lộ vẻ ưu buồn.- Các người về rồi à, sau rồi có lấy được thảo dược không. Đa Hiền thấy cả bốn người về cùng lúc nên vội hỏi không để ý sắc mặt của Sa Hạ và Thái Anh.- Bọn ta đến nơi đã thấy đầu của Tam Nhân, có người đến trước một bước rồi. Sa Hạ buồn bã nói.- Bên ta cũng vậy, cũng có người đến lấy 2 thảo dược rồi. Thái Anh cũng không kém gì Sa Hạ.- Các muội nói sao....sao....sao lại có chuyện trùng hợp như thế chứ. Nhã Nghiên khá sốc và ngạc nhiên.- Vậy Tử Du phải làm sao đây. Tỉnh Nam nhìn đến Tử Du đang nằm trên giường rồi quay sang nhìn Sa Hạ.- Chuyện này không đơn giản như vậy, chắc là do người của Âm Ma giở trò rồi. Đa Hiền hấp tấp kèm theo giọng nói có phần tức giận.- Cũng có thể là như vậy. Mẫn Long cũng có cùng suy nghĩ như Đa Hiền.- Vậy chỉ còn cách là tìm người hạ độc để giải thôi. Sa Hạ thở dài nhưng cũng mang theo vài phần lo lắng.***************************Huyền Âm......- Sư huynh, có tìm ra thuốc giải không. Đoàn Ngọc hỏi Tiếu Thiên.- Những kẻ khác máu do đại ma đầu Tiêu Hồng tạo ra không có thuốc giải nào có thể giải được, chúng ta đành phải tiêu diệt hết bọn chúng. Tiếu Thiên thở dài, buồn bã nói.- Nhưng họ....họ....là các bá tánh vô tội mà....sư huynh....huynh đành lòng sao.- Ta...ta...cũng là hết cách nếu không tiêu diệt họ thì sẽ càng có nhiều người vô tội bị biến thành như thế. Tiếu Thiên nhắm mắt, tay nắm thành quyền thể hiện sự bất lực của mình.- Ta sẽ cho người báo lại cho các đệ tử ứng phó. *****************************Âm Ma.....Tiêu Hồng đang rất tập trung vào những giây phút cuối cùng này để luyện thành công đan dược cứu Tử Du. Viên đan cuối cùng cũng luyện xong, Tiêu Hồng mừng rỡ vì đã có thuốc giải cứu Tử Du. - Cuối cùng cũng xong, Tử Du muội đợi ta, ta nhất định sẽ cứu muội. Tiêu Hồng cầm trên tay nhìn hai viên đan mình mới luyện xong. Vì sử dụng quá nhiều công lực nên Tiêu Hồng cần một chút thời gian để hồi phục lại.Tiêu Hồng lại suy nghĩ làm sao để vẹn cả đôi đường, hắn một chút nữa là đã đường đột cho người đem thuốc giải cứu Tử Du như vậy còn làm hại nàng thêm. Vì Tử Du là người Bạch Ni hơn nữa họ còn phối hợp với Huyền Âm để tìm cách tiêu diệt mình nên không thể trực tiếp cứu Tử Du, như vậy họ sẽ hiểu lầm Tử Du là người của Âm Ma trà trộn vào có ý đồ bất chính. Không thể liên lụy Tử Du nên Tiêu Hồng nghĩ ra cách khác để mình có thể cứu Tử Du nhưng không để nàngbị nghi ngờ hay hiểu lầm gì.- Người đâu. Tiêu Hồng lạnh lùng không một chút hơi ấm nào nói.- Đại Vương có gì dặn dò. Tên lính nghe Đại vương của mình gọi nên bèn chạy vào ngay lập tức.- Ngươi tìm Trần Đoản nói với hắn trở về nhận lệnh của ta. Giọng nói lạnh lùng ra lệnh của Tiêu Hồng khiến người khác phải run rẩy tuân theo mệnh lệnh.- Rõ thưa Đại Vương. Nói xong tên lính tuân lệnh làm theo ý của Tiêu Hồng.Tiêu Hồng sao khi truyền lệnh xuống thì hắn tiếp tục luyện công để nhanh chóng bình phục công lực của mình. Khoảng 2 canh giờ sau thì Trần Đoản trở về.- Bái kiến Đại Vương, người có lệnh gì sai bảo. Trần Đoản trở về liền hành lễ với Tiêu Hồng.- Ngươi về rồi à. Tiêu Hồng mở mắt nhìn Trần Đoản.- Người có gì dặn dò thuộc hạ. - Ngươi lại đây. Trần Đoản đến gần Tiêu Hồng.- Ngươi.....Tiêu Hồng ké sát vào tai của Trần Đoản nói. >>>>>>>>>>>>>- Đại Vương....tại sao....người. Sau khi nghe xong Tiêu Hồng nói thì Trần Đoản rất ngạc nhiên.- Ngươi cứ tuân lệnh mà làm....nếu nàng ấy không sống được thì ngươi cũng đừng hòng sống tiếp. Tiêu Hồng tức giận lạnh lùng nói.- Được thuộc hạ sẽ làm theo những gì người yêu cầu. Trần Đoản chỉ đành bất lực mà đồng ý, vì hắn biết có lẽ người đó rất quan trọng với Đại Vương nên không thể làm trái mệnh lệnh.Trần Đoản không sợ chết nhưng hắn không đành lòng để Đại Vương đau lòng hay buồn bã nên chỉ đành tuân lệnh làm theo.
Trước khi đi tìm thuốc cứu Tử Du, Tiêu Hồng đã ra lệnh cho Trần Đoản không manh động giữ yên tĩnh cho đến khi hắn trở về.Sau khi lấy đủ thảo dược Tiêu Hồng đã trở về tìm lò luyện đan. Tiêu Hồng tập trung truyền công lực về phía lò luyện đan, đã mấy ngày vẫn chưa rời khỏi, trên trán cũng đã lắm tắm mồ hồ. Tầm khoảng 2 ngày nữa thì sẽ luyện xong nhưng thời gian này Tiêu Hồng không hề lơ là một giây phút nào, hắn sợ trong quá trình luyện đan có xảy ra chuyện nên đã kêu tất cả mọi người ra ngoài, chỉ còn một mình hắn ở lại, nếu không có sự cho phép của hắn tự ý xong vào thì chỉ có đường chết. **************************Thiên Quang, Sa Hạ và Thái Anh, Mẫn Long đều đã quay trở về nhưng là về tay không, trên mặt lộ vẻ ưu buồn.- Các người về rồi à, sau rồi có lấy được thảo dược không. Đa Hiền thấy cả bốn người về cùng lúc nên vội hỏi không để ý sắc mặt của Sa Hạ và Thái Anh.- Bọn ta đến nơi đã thấy đầu của Tam Nhân, có người đến trước một bước rồi. Sa Hạ buồn bã nói.- Bên ta cũng vậy, cũng có người đến lấy 2 thảo dược rồi. Thái Anh cũng không kém gì Sa Hạ.- Các muội nói sao....sao....sao lại có chuyện trùng hợp như thế chứ. Nhã Nghiên khá sốc và ngạc nhiên.- Vậy Tử Du phải làm sao đây. Tỉnh Nam nhìn đến Tử Du đang nằm trên giường rồi quay sang nhìn Sa Hạ.- Chuyện này không đơn giản như vậy, chắc là do người của Âm Ma giở trò rồi. Đa Hiền hấp tấp kèm theo giọng nói có phần tức giận.- Cũng có thể là như vậy. Mẫn Long cũng có cùng suy nghĩ như Đa Hiền.- Vậy chỉ còn cách là tìm người hạ độc để giải thôi. Sa Hạ thở dài nhưng cũng mang theo vài phần lo lắng.***************************Huyền Âm......- Sư huynh, có tìm ra thuốc giải không. Đoàn Ngọc hỏi Tiếu Thiên.- Những kẻ khác máu do đại ma đầu Tiêu Hồng tạo ra không có thuốc giải nào có thể giải được, chúng ta đành phải tiêu diệt hết bọn chúng. Tiếu Thiên thở dài, buồn bã nói.- Nhưng họ....họ....là các bá tánh vô tội mà....sư huynh....huynh đành lòng sao.- Ta...ta...cũng là hết cách nếu không tiêu diệt họ thì sẽ càng có nhiều người vô tội bị biến thành như thế. Tiếu Thiên nhắm mắt, tay nắm thành quyền thể hiện sự bất lực của mình.- Ta sẽ cho người báo lại cho các đệ tử ứng phó. *****************************Âm Ma.....Tiêu Hồng đang rất tập trung vào những giây phút cuối cùng này để luyện thành công đan dược cứu Tử Du. Viên đan cuối cùng cũng luyện xong, Tiêu Hồng mừng rỡ vì đã có thuốc giải cứu Tử Du. - Cuối cùng cũng xong, Tử Du muội đợi ta, ta nhất định sẽ cứu muội. Tiêu Hồng cầm trên tay nhìn hai viên đan mình mới luyện xong. Vì sử dụng quá nhiều công lực nên Tiêu Hồng cần một chút thời gian để hồi phục lại.Tiêu Hồng lại suy nghĩ làm sao để vẹn cả đôi đường, hắn một chút nữa là đã đường đột cho người đem thuốc giải cứu Tử Du như vậy còn làm hại nàng thêm. Vì Tử Du là người Bạch Ni hơn nữa họ còn phối hợp với Huyền Âm để tìm cách tiêu diệt mình nên không thể trực tiếp cứu Tử Du, như vậy họ sẽ hiểu lầm Tử Du là người của Âm Ma trà trộn vào có ý đồ bất chính. Không thể liên lụy Tử Du nên Tiêu Hồng nghĩ ra cách khác để mình có thể cứu Tử Du nhưng không để nàngbị nghi ngờ hay hiểu lầm gì.- Người đâu. Tiêu Hồng lạnh lùng không một chút hơi ấm nào nói.- Đại Vương có gì dặn dò. Tên lính nghe Đại vương của mình gọi nên bèn chạy vào ngay lập tức.- Ngươi tìm Trần Đoản nói với hắn trở về nhận lệnh của ta. Giọng nói lạnh lùng ra lệnh của Tiêu Hồng khiến người khác phải run rẩy tuân theo mệnh lệnh.- Rõ thưa Đại Vương. Nói xong tên lính tuân lệnh làm theo ý của Tiêu Hồng.Tiêu Hồng sao khi truyền lệnh xuống thì hắn tiếp tục luyện công để nhanh chóng bình phục công lực của mình. Khoảng 2 canh giờ sau thì Trần Đoản trở về.- Bái kiến Đại Vương, người có lệnh gì sai bảo. Trần Đoản trở về liền hành lễ với Tiêu Hồng.- Ngươi về rồi à. Tiêu Hồng mở mắt nhìn Trần Đoản.- Người có gì dặn dò thuộc hạ. - Ngươi lại đây. Trần Đoản đến gần Tiêu Hồng.- Ngươi.....Tiêu Hồng ké sát vào tai của Trần Đoản nói. >>>>>>>>>>>>>- Đại Vương....tại sao....người. Sau khi nghe xong Tiêu Hồng nói thì Trần Đoản rất ngạc nhiên.- Ngươi cứ tuân lệnh mà làm....nếu nàng ấy không sống được thì ngươi cũng đừng hòng sống tiếp. Tiêu Hồng tức giận lạnh lùng nói.- Được thuộc hạ sẽ làm theo những gì người yêu cầu. Trần Đoản chỉ đành bất lực mà đồng ý, vì hắn biết có lẽ người đó rất quan trọng với Đại Vương nên không thể làm trái mệnh lệnh.Trần Đoản không sợ chết nhưng hắn không đành lòng để Đại Vương đau lòng hay buồn bã nên chỉ đành tuân lệnh làm theo.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com