Bh Nguoi Thap Den
"Sư phụ""Cốc chủ"Vừa trở lại Thần Y Cốc, khác với sự tĩnh lặng khi nãy, Cố Lăng Hoa không ngờ nơi này đông người như vậy, đếm sương sương cũng khoảng hai mươi mấy người đang đứng nhìn về phía mình.Tất cả đều là đồ đệ và nhân viên của Lâm Dạ Tuyết.Chỉ San đau lòng nhìn Lâm Dạ Tuyết tiều tuỵ "Sư phụ, đại sư huynh ..."Lâm Dạ Tuyết đã không còn rơi nước mắt, chôn sự thương tâm vào trong "Hoài Tang đã mất, ta sẽ tìm kiếm và không bỏ qua cho hung thủ, còn bây giờ, chôn cất hắn cho chu toàn""Vâng", tất cả đồ đệ và người làm trong cốc đều đồng loạt đáp.Lâm Dạ Du, Tử Hoạ và Phong Miên cùng các người làm khác trong cốc, đi đến địa phận chôn cất tổ tiên, môn đồ và người làm của Thần Y Cốc, đào thêm một cái hố, để chuẩn bị an táng đại đệ tử Thần Y Cốc.Trời dần đổ tuyết lớn, tuông xuống như mưa, nhưng Lâm Dạ Tuyết vẫn im lặng, ngồi bên cạnh thi thể của Hoài Tang đang được đặt ngoài sân."Sư phụ, người vào nghỉ ngơi một lát rồi lại ra đây được không", Chỉ San không nỡ nhìn sư phụ nàng như vậy.Nghiên Vũ thở dài, kéo Chỉ San đi lo việc hậu sự "Để sư phụ yên tĩnh thêm một lát đi, chúng ta sang kia phụ họ"Chỉ San chỉ đành như vậy, lau nước mắt rồi đi cùng Nghiên Vũ.Cố Lăng Hoa ngồi trong nhà, nhìn ra ngoài thấy Lâm Dạ Tuyết không nghe ai khuyên nhủ, vẫn ngồi yên nhìn Hoài Tang, Cố Lăng Hoa liền đi ra ngoài, đứng phía sau cầm ô che tuyết cho Lâm Dạ Tuyết.Lâm Dạ Tuyết mặc cho trời tuyết to, gió lớn, cơ thể suy yếu, tinh thần suy sụp, vẫn ngồi đến khi hoàn toàn kiệt sức, mệt mỏi ngã gục.Cố Lăng Hoa vội ngồi xuống, ôm Lâm Dạ Tuyết vào lòng, nhận ra Lâm Dạ Tuyết cả người phát sốt, liền bế nàng vào trong y quán để thay đồ ướt, mặc đồ khác ấm hơn.Cố Lăng Hoa đi tìm đại một đệ tử trong cốc "Ngươi giúp ta thay đồ cho sư phụ ngươi, cô ta đang sốt"Nghiên Vũ vốn định trở lại để khuyên sư phụ nàng vào phòng nghỉ để trời sáng còn lo hậu sự cho Hoài Tang, lại nghe Cố Lăng Hoa nói sư phụ nàng phát sốt, Nghiên Vũ liền chạy đi lấy y phục khác ấm hơn cho Lâm Dạ Tuyết."Ta đi lấy đồ"Cố Lăng Hoa quay về lại y quán, ngồi bên mép giường, nắm chặt hai tay của Lâm Dạ Tuyết, sưởi ấm cho nàng."Công tử, phiền ngươi ra ngoài một lát", Nghiên Vũ ôm quần áo của Lâm Dạ Tuyết chạy đến, nhìn thấy Cố Lăng Hoa cầm tay sư phụ nàng, tránh để người khác nhìn thấy rồi dị nghị, đành đuổi khéo Cố Lăng Hoa ra ngoài, cũng như để thay y phục cho sư phụ nàng.Cố Lăng Hoa nhìn thấy trời sắp sáng, không tiện ở thêm, hôm nay còn phải làm việc ở Đỗ gia "Ta có việc cần làm, nhờ ngươi nhắn với Lâm Cốc Chủ là việc ta hứa, ta sẽ giữ lời", nói rồi đi xuống núi.Cố Lăng Hoa về đến Đỗ gia thì trời đã sáng, liền vội vàng đi tắm rửa rồi thay y phục khác vì cả đêm qua đã luôn ở bên ngoài, y phục cũng đã bẩn."Ngươi đi cả đêm luôn sao", Nghiêm Hoà hỏi khi thấy Tăng Phúc Hy về phòng "Có bắt được thích khách không"Tăng Phúc Hy nói ra suy đoán "Có thể là người của Triệu Thế Bạch, hắn ăn hối lộ, mua bán bột Chu Sa, ta chưa làm gì hắn đã là nhân nhượng với hắn, nay hắn còn có thói thuê sát thủ giết người, tên này không giữ được nữa"Nghiêm Hoà liền hiểu ý của Tăng Phúc Hy "Ta sẽ cho người vạch tội hắn"Tăng Phúc Hy gật đầu rồi lấy quần áo đi tắm.Buổi trưa, Tăng Phúc Hy đang làm việc ở xưởng gạo, cùng các công nhân vận chuyển bao gạo lên xe chở hàng để giao hàng cho các chi nhánh khác, thì Đỗ Uyển Dư đi đến, trên tay là thức ăn nàng nấu."Phúc Hy", Đỗ Uyển Dư đứng sau lưng Tăng Phúc Hy, dịu dàng gọi tên.Các công nhân trong xưởng một phần vì sự đẹp đôi của họ, một phần vì Đỗ Uyển Dư chủ động tìm đến, có điên mới không biết hai người có tình ý với nhau.Các công nhân vừa chào Đỗ Uyển Dư, về vui vẻ trêu chọc Tăng Phúc Hy "Tiểu thư tìm ngươi kìa"Tăng Phúc Hy nhìn Đỗ Uyển Dư "Tiểu thư muốn ra ngoài sao"Đỗ Uyển Dư mỉm cười, lau vết dơ trên mặt cho Tăng Phúc Hy, khiến các công nhân ghen tị ra mặt.Đỗ Uyển Dư "Trưa rồi, đi ăn với ta", rồi nhìn mọi người "Các ngươi cũng nghỉ tay đi""Vâng tiểu thư", tất cả vui vẻ, chuẩn bị ăn trưa.Tăng Phúc Hy cầm hộp đựng thức ăn trên tay Đỗ Uyển Dư, rồi cùng nàng đến hoa viên dùng bữa."Công việc này có mệt quá không, nếu nặng quá thì để ta nói với cha, để ngươi chỉ làm thị vệ cho ta thôi", Đỗ Uyển Dư nói khi Tăng Phúc Hy đang dọn thức ăn ra bàn.Tăng Phúc Hy lấy cơm cho Đỗ Uyển Dư "Nếu phải nhờ vào tiểu thư để có công việc bớt nặng nhọc hơn, vậy thì sẽ có lỗi với sự tín nhiệm của lão gia, có lỗi với các đồng nghiệp, nên ngươi đừng lo, ta không sao đâu"Đỗ Uyển Dư mỉm cười, nàng có lẽ gặp đúng người rồi "Làm thị vệ cũng đâu có nhẹ nhàng gì", vẫn muốn Tăng Phúc Hy suy nghĩ lại.Tăng Phúc Hy mỉm cười, gắp thức ăn vào chén cho Đỗ Uyển Dư "Tiểu thư đừng lo mà, ta làm được hết""Nếu mệt thì nói ta biết, chứ đừng bỏ đi", Đỗ Uyển Dư chỉ là không muốn Tăng Phúc Hy mệt nhọc, càng không muốn Tăng Phúc Hy bỏ đi tìm việc ở nơi khác.Tăng Phúc Hy mỉm cười, làm liều cầm tay Đỗ Uyển Dư "Có nàng ở đây, ta không đi đâu cả"Đỗ Uyển Dư tươi cười, lần đầu tiên cảm nhận được sự yêu thích khi có người cầm tay.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com