Bh Nguoi Thap Den
Cố Lăng Hoa cởi xuống áo khoác ngoài, quỳ trước thánh chỉ của Cố Viên Hân, trong lòng vẫn mong sẽ có ngày binh quyền của mình lớn mạnh hơn cô cô mình.Có như vậy thì mới bảo vệ được mẫu tử Đỗ Uyển Dư, và sự mất mặt này sẽ không xảy ra nữa.Đỗ Uyển Dư nhìn Cố Lăng Hoa, lại nghĩ đến ngày đó phụ thân nàng chết tức tưởi, tuyệt tình ra lệnh "Đánh đi"Cố Lăng Hoa tuy đau lòng khi Đỗ Uyển Dư lạnh nhạt nhưng vẫn không trách nàng, chờ lật đổ được Cố Viên Hân, Cố Lăng Hoa sẽ bù đắp lại cho nàng.Những gậy đầu tiên đã được đánh vào lưng của Cố Lăng Hoa, Cố Lăng Hoa vẫn có thể chịu được, nhưng đến cây gậy thứ mười lăm, Cố Lăng Hoa đau đến nắm chặt hai bàn tay để gồng mình chịu đựng, để không bị ngã.Nghe thấy tiếng rắc từ xương của Cố Lăng Hoa, Đỗ Uyển Dư liền không chịu nổi mà đứng lên, muốn hạ lệnh dừng lại vẫn là được Thường Mặc kịp thời nhắc nhở."Nếu nương nương ra mặt bảo vệ thái sư, cả nương nương và thái sư đều sẽ khó sống yên ổn"Cố Viên Hân chỉ đang chờ Đỗ Uyển Dư phạm lỗi, sẽ liền hạ lệnh phế truất và tịch biên tài sản, thứ Cố Viên Hân nhắm đến cũng chính là gia sản của Đỗ Uyển Dư.Đỗ Uyển Dư được cảnh tỉnh liền nhìn Thường Mặc, hắn là người của thái hậu nhưng hình như luôn giúp đỡ nàng và nói đỡ cho Cố Lăng Hoa, rốt cuộc người này là ai, đã biết những gì rồi.Sau khi kết thúc hai mươi lăm gậy, Cố Lăng Hoa mệt mỏi suýt ngã, Tô Ý Hoan và Ngô Đức Phàm mỗi người một bên, chạy tới đỡ Cố Lăng Hoa."Lăng Hoa", Tô Ý Hoan vẫn là lo lắng hơn vì hắn biết Cô Lăng Hoa là nữ nhân, gậy nào gậy nấy mạnh bạo, là hắn cũng chưa chắc chịu được."Đừng động mạnh, xương ngươi gãy rồi", Lâm Dạ Tuyết cũng đi đến trước mặt Cố Lăng Hoa, ngồi xuống xem vết thương trên lưng cho Cố Lăng Hoa.Đỗ Uyển Dư nhíu mày nhìn Cố Lăng Hoa để yên cho nữ nhân kia sờ soạng trên lưng, liền hỏi Thường Mặc "Người đó là ai"Thường Mặc "Thưa nương nương, là Thần Y Cốc Chủ"Đỗ Uyển Dư trầm mặt, Lâm Dạ Tuyết là người khó gặp như thế nào, nàng biết rõ nhất vì từ nhỏ đến lớn nàng đã sống ở gần Thần Y Cốc, đến cả thái hậu cũng không mời được Lâm Dạ Tuyết vào cung, vậy mà Cố Lăng Hoa lại có giao tình tốt Lâm Dạ Tuyết như vậy.*Ngươi từng hứa sẽ không thay lòng, vậy mà mới sáu tháng, cả ba lời hứa ngươi đều không thực hiện được*"Đi thôi", Đỗ Uyển Dư nói rồi trở vào xe ngựa.Thường Mặc quay người cúi chào Cố Lăng Hoa rồi hộ tống Đỗ Uyển Dư đến Bắc Viện.Cố Lăng Hoa vẫn luôn nhìn theo Đỗ Uyển Dư cho đến khi xe ngựa đi khỏi hoàn toàn thì mới thôi nhìn nữa."Nào, đứng lên", Ngô Đức Phàm nói rồi cùng Tô Ý Hoan đỡ Cố Lăng Hoa đứng dậy.Đỗ Uyển Dư vừa đến Bắc Viện, Ngô Đức Hoà liền tới tìm nàng, hắn sáu tháng nay cũng bôn ba ngoài Kinh Thành để bảo vệ Kinh Thành giữ được sự nhộn nhịp, bình an.Cho đến hôm nay nghe tin Đỗ Uyển Dư đến Bắc Viện nghỉ dưỡng, hắn mới âm thầm đi theo, bảo vệ nàng cả chuyến đi."Nương nương đã lâu không gặp, nàng vẫn khoẻ chứ", Ngô Đức Hoà cũng không thể tuỳ ý đến hậu cung, hắn chính là hận Ngô Đức Anh dùng quyền thế của hoàng thượng và thái hậu để cướp Đỗ Uyển Dư của hắn.Chỉ là trước khi lật đổ Ngô Đức Anh và Cố Viên Hân, hắn cần loại bỏ cái gai trong mắt Cố Lăng Hy trước, một phần là để Đỗ Uyển Dư sau này chỉ có hắn, một phần là để lấy binh lực hiện tại của Cố Lăng Hy, củng cố thêm cho đội quân của hắn.Đỗ Uyển Dư trước khi biết được ai là kẻ chủ mưu trong việc sát hại phụ thân nàng, nàng sẽ không vội kết thù."Ta vẫn tốt, Đức Vương đến có việc sao"Ngô Đức Hoà tươi cười "Chẳng qua trên đường đi ngang, nghe nói quý phi đến Bắc Viện nghỉ dưỡng, ta mới ghé qua thỉnh an nương nương"Đỗ Uyển Dư thừa biết lý do, cũng chỉ hỏi vu vơ thôi "Ta biết rồi"Ngô Đức Hoà lại nói tiếp, giả vờ không biết Cố Lăng Hoa vừa bị phạt "Không biết nương nương đã gặp thái sư chưa, hắn cũng đang đóng quân ở ngoại thành Sơn Nam, thường xuyên lui tới Sơn Nam để đến Thần Y Cốc"Như bị chạm vào mấu chốt, Đỗ Uyển Dư không nói đến việc vừa phạt gậy Cố Lăng Hoa, chỉ hỏi "Thái sư và Thần Y Cốc có mối quan hệ tốt vậy à"Ngô Đức Hoà nhìn thấy Đỗ Uyển Dư đã để tâm hơn đến cuộc trò chuyện với hắn, liền nửa thật nửa giả nói "Thái sư cùng Thần Y Cốc chủ suốt hơn nửa năm nay vẫn luôn có mối quan hệ tốt"Đỗ Uyển Dư im lặng một chút, nhớ lại có lần Cố Lăng Hoa dưới thân phận của Tăng Phúc Hy, đã cáo bệnh để không đến phòng nàng canh gác, đổi ca cho Tô Ý Hoan.Hôm sau khi đến tìm Cố Lăng Hoa ăn trưa, đúng là nàng đã nhận thấy mùi thuốc khác trên người Cố Lăng Hoa, không phải loại thuốc mà nàng đưa.Khi đó, Đỗ Uyển Dư cũng chỉ nghĩ đơn giản là Cố Lăng Hoa đổi thuốc khác.Đỗ Uyển Dư càng nghĩ càng không thông, càng liên tưởng đến việc Cố Lăng Hoa vẫn luôn ở cùng Lâm Dạ Tuyết suốt thời gian bên cạnh nàng.Nếu sự thật là như vậy, nàng càng không thể tha thứ "Thật ngại quá, hôm nay ta cảm thấy không được khoẻ, cần nghỉ ngơi"Ngô Đức Hoà khẽ cười, hắn sẽ không vội, sẽ từ từ để Đỗ Uyển Dư thấy chỉ có hắn mới thật lòng với nàng "Vậy ta xin phép cáo từ, ngày khác sẽ tới thỉnh an nương nương"Đỗ Uyển Dư đợi cho Ngô Đức Hoà đi hẳn rồi nàng mới suy sụp ngồi xuống, một tay ôm bụng, một tay vịnh vào thành bàn để ngồi vững.Mạn Nhu lo lắng chạy đến "Nương Nương, Đức Vương và Thái Sư vẫn luôn đối nghịch nhau, lời của hai người Nương Nương đều không nên tin, đừng để ảnh hưởng ngọc thể và thai nhi"Hiện tại đúng là không dám chắc có phải Ngô Đức Hoà muốn lợi dụng nàng để gây hại cho Cố Lăng Hoa hay không, nhưng khi nãy chính nàng cũng nhìn thấy được sự thân thiết, gắn bó giữa họ, liệu lời nói của Ngô Đức Hoà có phải hoàn toàn chính xác không.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com