TruyenHHH.com

Bh Hien Dai Hoan Canh Eo Le

Quá nổi tiếng không phải một điều tốt đẹp. 

XiaoMing chọn Wolke khiến cho mọi ánh mắt đổ dồn vào công ti với tuổi đời rất trẻ này.  

Với tư cách là một nhân vật chính của câu chuyện, đời tư của Liễu Nhiên cũng nhanh chóng xuất hiện ở khắp các trang báo kinh tế. Ở thành phố Bắc Kinh này sẽ chẳng bao giờ có thể nhìn thấy đời tư của một doanh nhân còn được được quan tâm hơn cả số tiền mà đối phương kiếm như thế này được cả.  

Họ quan tâm và tò mò quan hệ thực sự của hai người này, và sau một khoảng thời gian dài tìm kiếm họ chẳng tìm thấy gì cả. Tình cảm tốt đẹp của hai người cứ như yêu nhau từ cái đầu tiên vậy ấy.  

Đã là một thương nhân thì trong đời kiểu gì cũng sẽ gặp một số chuyện éo le như bị cướp bóc, tống tiền, tệ hơn là bị trả thù. 

Hôm nay, Liễu Nhiên hân hạnh đón nhận món quà mà truyền thông đem đến cho mình. 

Cô bị chặn đường.   

" Chủ tịch, giám đốc Liễu gặp rắc rối rồi." 

Thư kí Lee cập nhật tình hình của Liễu Nhiên cho Tiếu Phong Niên nghe. 

Họ dùng tốc độ nhanh nhất để đến hiện trường. Chỉ là khi họ đến nơi, chưa đợi họ rời xe, cả hai đã nghe thấy tiếng Liễu Nhiên thét lên đầy khí thế: 

" Hôm nay lão nương cho các ngươi về gặp tổ tiên." 

Sau đó một lời dư thừa cũng không nói, đủ thứ âm thanh hỗn tạp vang lên. 

Từ vị trí xe của họ vừa hay quan sát được cuộc ẩu đả đang diễn ra. 

Một mình Liễu Nhiên đấu với bốn người vẫn ngon ơ. Bốn tên đầu đường xó chợ không nghĩ đến việc một người có thân hình mảnh khảnh như Liễu Nhiên sẽ chủ động tấn công trước, bị đánh bất ngờ dẫn đến trở tay không kịp, sau đó cũng không có cơ hội để trở tay nữa rồi. 

Vì chăm và thích tập thể thao nên cơ thể của Liễu Nhiên vô cùng dẻo dai, sức chịu đựng cũng tốt. Cô vừa tránh vừa đá cũng không có vấn đề gì. Khi nhìn cách cô ấy tấn công, người ta sẽ biết lí do tại sao mình phải tập thể dục. 

Một cú đá của người có đai đen Taekwondo rất mạnh, nếu không có đồ bảo vệ hoàn toàn có thể đưa một người vào bệnh viện vì chấn thương nội tạng hoặc là chấn thương não. Liễu Nhiên không chút bủn xỉn trao tặng những cú đấm những cú đá cho đám giang hồ. 

Thư kí Lee như ngửi thấy mùi ngon, mặt dán vào cửa kính không ngừng ừ à, khen ngợi. Nếu mà cho cô ấy một gói bóng ngô nữa thì cô ấy sẽ vui đến lòng nở hoa. 

" Tổng giám đốc, võ công của Liễu tổng thật tốt nha." 

Bốn tên đàn ông xuất hiện thì hầm hố nhưng thực lực thì đúng là chẳng ra gì. 

Liễu Nhiên khi tung ra hết sức thì thật khó lòng mà cản nổi. 

Sau khi hạ đo ván bốn tên đó, cô đại thắng rời đi. 

Bị một đám người chặn đường đánh khiến cô không vui nhưng đánh một đám người lại khiến cô thấy vui vẻ. 

" Về nhà tắm một c...Chị!" 

Tiếu Phong Niên đứng bên cạnh chiếc Mescerdes S600 Guard quen thuộc, mỉm cười nhìn cô. 

Cô quay đầu nhìn lại đám bị cô đánh đến bất tỉnh nhân sự trong ngõ, sau đó quay lại nhìn cô ấy. Nụ cười dịu dàng của cô ấy trở nên chói mắt hơn hẳn. 

Cô ấy nhìn thấy mọi thứ rồi. 

Liễu Nhiên chỉ hi vọng dưới đất nứt ra một góc để cô chui xuống giấu bản thân mình đi. Cô ấy đang nghĩ gì khi nhìn thấy cô xông vào lăn xả với đám đàn ông kia chứ? Cô ấy chắc chắn sẽ nghĩ cô là một người dã man ưa bạo lực.  

Cô muốn nói điều gì đó để giải thích cho tình huống éo le này như từ ngữ cứ cuộn lại trong họng cô mà chẳng thể phát ra thành lời. 

" Đi ăn tối thôi. Vận động mạnh sẽ khiến em đói đó." 

Cô bước những bước nhỏ về phía cô ấy, cẩn thận hỏi:

" Chị...nhìn thấy hết rồi phải không?" 

" Chị không nhìn thấy gì hết." 

Mặc dù đó là một lời nói dối trắng trợn nhưng khiến cô yên lòng hơn rất nhiều. 

Hôm nay người lái xe là thư kí của cô ấy, thư kí Lee.

" Chào giám đốc." 

" Rất vui được gặp chị." 

Cô ấy đột ngột giơ ngón tay cái với cô khiến cô có chút ngạc nhiên, sau đó ngay lập tức cô nhận ra cô ấy đang chỉ điều gì. Điều đó khiến cô đỏ mặt vì ngại ngùng. 

" Chủ tịch, chúng ta đi đâu đây ạ?" 

" Chỗ cũ." 

Cô ấy vươn người qua chỗ cô, thay cô thắt dây an toàn.

" Cảm ơn..." Cô ngại ngùng nói.

" Em nên thuê vệ sĩ đi." 

" Hiện tại thì chưa cần đâu." 

Tiếu Phong Niên quay sang nhìn cô, tay gác đầu. 

" Chỉ cần em còn xuất hiện ở bên cạnh chị, em sẽ tiếp tục gặp nguy hiểm. Hôm nay có thể chỉ là vài tên chợ búa nhưng sau này có thể sẽ xuất hiện những người được vũ trang." 

Tiếu Phong Niên dừng lại trong chốc lát như cố kiếm nén cảm xúc của mình.

" Em không biết sợ hay sao?" 

" Không phải có chị rồi sao? Mỗi ngày chị đều đến đón em đi làm. Em không sợ. Nếu không đánh lại, em sẽ chạy. Em chạy nhanh lắm." 

" Em, thật là..." 

Tiếu Phong Niên lắc đầu, có chút buồn cười. Sau đó cô ấy không nhanh gì về việc này nữa.  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com