Bh Edit Phan 2 Nguoi Choi Moi Vao Cho Thoi Vi Nguyet Thuong
Những lời này của Tả Điềm Điềm đã nhắc nhở mọi người, làm Tiêu Mộ Vũ cũng lâm vào trầm tư.
Nếu trước mắt các đội chơi đều có nhiệm vụ riêng, còn đối chọi gay gắt với các nàng, Kiền bà bà chủ yếu trợ giúp bọn họ, thì các nàng còn chơi tiếp thế nào được nữa.Tiêu Mộ Vũ ngồi ở bên bàn, chăm chú nhìn năm cái tách đặt trong khay, nàng vươn ngón tay vuốt ve trên miệng tách.Tuy rằng ngón tay nàng hoạt động, nhưng đầu óc nàng đã sớm chìm sâu vào việc chải vuốt các manh mối, cho nên biên độ chuyển động không tự giác càng lúc càng lớn, sau đó đầu ngón tay vừa trượt, cái tách đánh vào cùng nhau phát ra một tiếng giòn vang. Điều này làm cho tâm trí nàng bỗng nhiên xẹt qua một ý nghĩ, rồi lại cảm thấy nắm bắt không được.Ánh mắt nàng thoáng sửng sốt, ngón tay ấn vào trên tách, thấp giọng nói: "Có hai loại khả năng, thứ nhất, mấy đội kia bị hạn chế rất nhiều, cũng không đơn giản như mình nghĩ. Cách tốt nhất để hợp tác cùng Kiền bà bà chính là giết chúng ta, nhưng ba ngày trôi qua vẫn chưa thấy họ hành động. Mặt khác, Kiền bà bà hẳn là biết rõ Cố nhân không nên trở về là những ai, bà ta dĩ nhiên muốn ngăn cản mình tìm ra bọn trẻ, nhưng bà ta bị hạn chế, như lời hai chị em kia nói, chúng nó muốn giấu cũng không được, vì phải tuân theo quy tắc cho chúng ta manh mối."Vài người lập tức đều hiểu rõ, gật gật đầu."Vậy khả năng thứ hai thì sao?" Tô Cẩn hỏi."Thứ hai, NPC đã cho chúng ta gợi ý, chỉ là chúng ta không phát hiện. Hôm nay tôi đã nói chuyện với A Sinh về cây táo kia, hắn kể rằng cây táo là do bà Lưu trồng, nhà bà ấy có nhận nuôi một bé gái, loại tình huống này thực đặc thù. Hơn nữa chuyện tìm hài cốt liên quan tới cây táo, chúng ta điều tra cây táo tất nhiên sẽ biết bà Lưu, bà ấy là nhà còn lại duy nhất ở dãy thứ hai, có lẽ cũng là NPC quan trọng." "NPC đã cho gợi ý? Manh mối quan trọng như vậy, chúng ta thế nào sẽ bỏ qua?"Mấy người Trần Giai Kiệt vắt hết óc hồi tưởng, cũng không nhớ ra tin tức đặc biệt gì. "Hiện giờ đã trôi qua ba ngày, trước đó chúng ta cũng không biết được có bao nhiêu Cố nhân, nhưng đêm qua tôi phát hiện trong nhà Kiền bà bà có chín linh vị, nên mới đoán là 9 Cố nhân. Nếu có nhắc nhở, thì cũng là tối hôm qua." Một vòng này Thẩm Thanh Thu không chút nào lãng phí trí tuệ của mình, vừa nghe Tiêu Mộ Vũ phân tích xong, nàng liền đưa ra phán đoán: "Phó bản sẽ không cho chúng ta manh mối trực tiếp, bởi vì độ khó sẽ giảm và chúng ta dễ dàng tìm thấy 7 Cố nhân còn lại, cho nên có manh mối cũng sẽ rất mờ mịt."Tiêu Mộ Vũ nghiêng tai nghe Thẩm Thanh Thu nói, nhận đồng gật gật đầu.Nàng cầm lấy một cái tách vuốt ve, "Chúng ta vẫn còn thiếu đồ vật mấu chốt, tiến triển đêm qua tuy rằng rất lớn nhưng chỉ là mở ra cục diện, cũng không cấp cho chúng ta bằng chứng gì. Hôm nay chúng ta không thể ngồi chờ chết, cần phải tra xét từng NPC thậm chí cả người chơi."Tiêu Mộ Vũ lời này vừa ra, mấy người Thẩm Thanh Thu lập tức hiểu được.Trần Giai Kiệt có chút khó xử: "Người chơi sẽ không lưu lại dấu vết như NPC, cho dù vào nhà bọn họ cũng tìm không thấy manh mối, khả năng duy nhất chính là nghe lén, nhưng thời gian hồi lại của áo tàng hình là 48 tiếng, hiện không thể dùng." "Chúng ta có thể dùng 'Kẻ Phá Sản' bỏ qua thời gian chờ, chỉ cần hao phí đồng vàng. Mặt khác, Mộ Vũ, có lẽ em quên mất chúng ta còn một vũ khí bí mật, dùng ngụy trang không còn gì tốt hơn." Thẩm Thanh Thu nói xong nhìn về phía Tiêu Mộ Vũ, lấy ra một tấm card."Mặt nạ da người?" Tiêu Mộ Vũ sửng sốt, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, "Em hồ đồ, thế nhưng đã quên chuyện này."Tiêu Mộ Vũ cùng Thẩm Thanh Thu đều có mặt nạ da người, mỗi cái sử dụng được ba lần, Tiêu Mộ Vũ đã dùng hai lần ở phó bản《 Cô nhi oán 》 cùng 《 Thành phố tuyệt mệnh 》, Thẩm Thanh Thu cũng đưa Tô Cẩn dùng một lần ở 《 Thành phố tuyệt mệnh 》, nói tóm lại, các nàng vẫn còn ba lần sử dụng. "Tiêu đội, phó đội, ý các chị là dùng mặt nạ ngụy trang, giả làm người chơi khác?" Tô Cẩn kinh ngạc nói."Không sai, dĩ vãng chúng ta dùng nó để biến thành NPC, từ đó mượn dùng sức mạnh của họ, nhưng mặt nạ tính năng quan trọng nhất vẫn là ngụy trang. Trước mắt chúng ta lâm vào khốn cảnh, nguyên nhân lớn nhất là bởi vì không nắm rõ ý đồ của đội chơi khác, cho nên cũng không cần tiết kiệm tính năng của mặt nạ."Dứt lời Thẩm Thanh Thu duỗi tay ở trên bàn gõ gõ, "Quan trọng là mình nên ngụy trang thành ai, xâm nhập đội nào để nghe lén. Các đội khác phần lớn thời gian đều ở cùng nhau, mình phải lừa một tên đi chỗ khác, còn phải theo dõi sát sao tránh cho hắn về đơn vị, bằng không đồng thời xuất hiện hai người liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ."Tiêu Mộ Vũ khẽ gật đầu, các nàng tỉ mỉ phân tích từng đội, căn cứ phía trước phỏng đoán, người chơi chia làm hai nhóm, các nàng phải dựa theo tình huống đi lựa chọn một nhóm để lấy thông tin. Tuy rằng còn ba cơ hội, nhưng không đến vạn bất đắc dĩ, Tiêu Mộ Vũ không nghĩ liền như vậy tiêu hao nó.Đến nỗi ai sẽ dùng mặt nạ, không hề nghi ngờ là Tiêu Mộ Vũ, tuy rằng Thẩm Thanh Thu có chút lo lắng, nhưng Tiêu Mộ Vũ là người thông tuệ nhất ở đây, nàng đi là tốt nhất.Chỉ có thể ngụy trang dung mạo cùng năng lực, chứ không thể ngụy trang ký ức cùng tính cách, ngay cả cử chỉ nói năng cũng yêu cầu kỹ xảo."Muốn ngụy trang giống thì trước hết phải hiểu rõ người đó, chị cảm thấy cần thiết đi quan sát bọn họ nói chuyện." Thẩm Thanh Thu ngẩng đầu nhìn Tiêu Mộ Vũ, lại liếc mắt Trần Giai Kiệt."Ừ, phải hồi lại áo tàng hình."Thẻ bài Kẻ Phá Sản này thực sự rất hoang đàng, trọng trí một lần đạo cụ cấp S tốn hai vạn đồng vàng, cũng chính là 200 tích phân, nếu không phải đội các nàng biết dành dụm, dĩ nhiên tiêu pha không nổi. Thẩm Thanh Thu cầm áo tàng hình, mà ba người Trần Giai Kiệt cũng nhanh chóng ra ngoài, mục đích chỉ có một, chỉ cần có đội ngũ nói chuyện liền thông tri Thẩm Thanh Thu.Bởi vì yêu cầu của Đầu Quỷ tối hôm qua, các đội ngũ đều tâm thần không yên, muốn nắm chặt thời gian tìm một ít dấu vết để lại, rốt cuộc có ai mà không sợ chết. Cho nên sắc mặt bọn họ đều căng chặt, nhanh chóng đảo quanh tra xét.Tiêu Mộ Vũ liếc nhìn đội Uyển Cần bên kia, Tả Điềm Điềm cùng Thẩm Thanh Thu một trái một phải đứng bên cạnh nàng, cũng nhìn theo ánh mắt nàng.Tả Điềm Điềm cân nhắc nói: "Tiêu đội, bọn họ sẽ không vô duyên vô cớ đàm luận tin tức quan trọng, cần có lý do, hay là mình cho bọn họ một chút kích thích?"Tiêu Mộ Vũ nghe được sững sờ, đánh giá Tả Điềm Điềm lại nhìn Thẩm Thanh Thu. Thẩm Thanh Thu nở nụ cười, nhỏ giọng trêu chọc: "Tiểu Tả thời khắc cao quang, trước nay đều chưa từng làm chúng ta thất vọng, cảm giác em cùng Tô Cẩn càng ngày càng được đội trưởng chân truyền."Tả Điềm Điềm có chút ngượng ngùng, theo sau nghiêm túc nói: "Càng về sau càng khó khăn, yêu cầu đồ vật cũng càng nhiều, chúng em không thể chỉ dựa vào Tiêu đội. Hơn nữa theo Tiêu đội lâu như vậy, phải có tiến bộ."Tiêu Mộ Vũ nghe xong vỗ vỗ vai Tả Điềm Điềm: "Em muốn làm sao kích thích bọn họ?""Không tính các đội còn lại, thì đội Uyển Cần muốn hợp tác với chúng ta mà. Mặc kệ là thiệt tình hay thử lòng, bọn họ nhất định đã có kế hoạch. Em tin rằng bọn họ đánh giá chúng ta không tệ, Tiêu đội lợi hại bọn họ càng xem ở trong mắt. Họ chủ động tìm mình tất nhiên sẽ cởi mở với mình hơn, cho nên chúng ta thực dễ dàng kích thích đến bọn họ."Thẩm Thanh Thu nhìn Tiêu Mộ Vũ, thực hiển nhiên Tiêu Mộ Vũ cũng nhận đồng, "Ừm, Tiểu Tả nói rất đúng."Dứt lời, sắc mặt nàng trầm tĩnh xuống, ánh sáng trong đôi con ngươi màu đen cũng lắng đọng, nàng nhấc chân liền đi về phía Uyển Cần.Mấy người Uyển Cần cũng đang đau đầu tìm kiếm hài cốt bé gái, một đám người vốn dĩ đang thảo luận, phát hiện Tiêu Mộ Vũ lại đây, lập tức có người đẩy đẩy Uyển Cần vốn đang đứng xoay lưng về phía Tiêu Mộ Vũ.Uyển Cần xoay đầu thấy được Tiêu Mộ Vũ, biểu tình trong nháy mắt chinh lăng, nhưng thực mau liền lộ ra tươi cười."Tiêu đội chủ động tới đây, là có chuyện gì sao?"Tiêu Mộ Vũ khẽ gật đầu, nàng nhìn lướt qua Uyển Cần cùng đồng đội của cô ấy, "Đêm qua cô nói rằng muốn hợp tác cùng tôi, phải không?"Uyển Cần nhìn nữ nhân đứng sau lưng mình, người này vóc dáng cao gầy, lông mày nhíu lại có vẻ lãnh khốc vô tình. Lúc Uyển Cần nhìn sang, đối phương hơi hơi gật đầu."Đúng vậy, đội chúng tôi đã nhất trí chuyện này."Tiêu Mộ Vũ rũ mắt, "Phải không, nếu hợp tác vậy hai bên nên thẳng thắn chân thành, tôi cũng liền không cất giấu. Các bạn đã kích hoạt nhiệm vụ thông quan rồi, vậy các bạn có biết chính mình vĩnh viễn không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ chưa?"Tiêu Mộ Vũ nói ra lời này thật quá đột ngột, Uyển Cần cùng nữ nhân phía sau sắc mặt không hề che lấp mà thay đổi."Cô làm sao biết....." "Đừng xen vào!"Một người trong đội vừa hé răng, đã bị nữ nhân vóc dáng cao gầy nạt một tiếng, lập tức ngậm miệng."Tiêu đội thật là nói đùa, nếu nhiệm vụ đã kích hoạt rồi, sao lại vĩnh viễn không thể hoàn thành. Tuy chúng tôi không lợi hại như các cô, nhưng cũng không đến mức chú định liền thất bại."Uyển Cần ý thức được chính mình phản ứng không đúng, vội vàng cười rộ lên, che giấu phía trước thất thố."Chơi trốn tìm thất bại, các cô không tìm được muội muội là ai, vậy chú định các cô đã mất đi một Cố nhân. Số lượng Cố nhân là hữu hạn, các cô nên rõ ràng."Nói đến đây Tiêu Mộ Vũ khẽ lắc đầu, thần sắc đạm mạc: "Xem ra, cô Uyển cũng không phải thành tâm hợp tác, nếu như vậy coi như tôi chưa nói gì, chúc các cô vận may."Nói xong Tiêu Mộ Vũ không chút nào lưu luyến, xoay người liền đi rồi."Em nói gì với bọn họ vậy, thoạt nhìn kích thích không nhẹ."Thẩm Thanh Thu giờ phút này đang nhàn tản dựa nghiêng nơi cổng đền, mũi chân nhếch lên, thấy Tiêu Mộ Vũ lại đây liền cười hỏi.Đôi mắt lại đang nhìn chằm chằm Uyển Cần bên kia, lúc này bốn người bọn họ đều vẻ mặt phức tạp mà nhìn Tiêu Mộ Vũ.Tiêu Mộ Vũ không thèm để ý tới tầm mắt bọn họ, ngữ khí nhẹ nhàng: "Em chỉ đúng sự thật nói, em cho rằng bọn họ vô pháp hoàn thành nhiệm vụ Cố nhân."Thẩm Thanh Thu ánh mắt vi lăng, theo sau dạng khởi ý cười, chớp chớp mắt, hạ giọng nói: "Em làm sao lợi hại như vậy, chị đặc biệt thích."Tiêu Mộ Vũ liếc nàng một cái, "Chạy nhanh làm việc."Thẩm Thanh Thu rất khoa trương mà làm động tác tuân lệnh, sau đó cả người lười nhác mà quay lại phòng.Một lát sau, Tiêu Mộ Vũ đột nhiên chau mày, khóe miệng giật giật, bất đắc dĩ mà duỗi ngón tay cọ cọ khóe môi, đồng thời một trận gió nhẹ lướt qua người nàng, thực mau an tĩnh lại.Thẩm Thanh Thu trộm hương trộm ngọc thành công, tâm tình rất tốt. Đội Uyển Cần nghe Tiêu Mộ Vũ nói xong đều thập phần bất an, tinh thần không yên. Bốn người chia ra hối hả tra xét khắp nơi nhưng cũng không thu hoạch được gì, cuối cùng nữ nhân vóc dáng cao gầy yêu cầu tất cả về nhà. "Tiểu Võ, đóng cửa lại." Cô ra lệnh cho nam nhân tiến vào sau cùng, hắn gật đầu, lập tức khép cửa. "Đội trưởng, Tiêu Mộ Vũ đã biết chúng ta vô pháp hoàn thành nhiệm vụ Cố nhân. Nhiều đội như vậy, chỉ có đội cô ấy không ai bị đào thải, tôi nghĩ cô ấy biết cách hoàn thành nhiệm vụ thông quan. Khả năng là cô ấy biết chúng ta có phương thức khác vượt ải."Nói chuyện chính là một nam nhân khác, vẻ mặt hắn có chút rối rắm lại bất an. "Theo tôi quan sát, trong đội kia Tiêu Mộ Vũ là người thông minh nhất, cô ấy nói như vậy rõ ràng hoài nghi chúng ta không thành tâm hợp tác." Đội trưởng chính là nữ nhân vóc dáng cao gầy, chuyện Uyển Cần làm hôm qua hiển nhiên là theo sự phân phó của cô ấy. "Đội trưởng, chúng ta vẫn còn lựa chọn, Chu Tề cùng Lưu Tuệ đã chết, nếu chúng ta làm theo phương thức kia, chúng ta vẫn có thể cứu bọn họ. Tôi cảm thấy con đường thông quan này càng đơn giản, rốt cuộc......"Hắn đang nói, nữ nhân đột nhiên nhíu mày lại, "An tĩnh, cẩn thận tai vách mạch rừng. Mỗi đội đều có át chủ bài của họ, chúng ta phải đề phòng có người nghe lén. Nếu tôi nhớ không lầm, trong đội Tiêu Mộ Vũ có áo tàng hình."Nói xong ánh mắt cô bất động thanh sắc mà nhìn quét, từng bước một đi lại trong phòng, lỗ tai lắng nghe từng động tĩnh cực nhỏ.Thẩm Thanh Thu khóe miệng lạnh lùng cong lên, ánh mắt lộ ra vài phần nghiền ngẫm, nàng ngừng thở mà đi theo từng bước chân của nữ nhân kia, mỗi một bước đều theo sát bước chân cô ấy, nhẹ nhàng tựa như một con mèo."Đội trưởng, chúng ta là theo sát tiến vào, cho dù họ mặc áo tàng hình cũng rất khó lặng yên không một tiếng động đi theo."Nữ nhân ngừng lại, "Cẩn thận vẫn tốt hơn." "Đội trưởng." Mở miệng chính là Uyển Cần, "Kỳ thật tôi cảm thấy cùng Tiêu Mộ Vũ hợp tác không phải chuyện xấu."Nữ nhân trầm mặc không nói gì, tựa hồ đang suy tư.Thẩm Thanh Thu nghe thế trong lòng từng đợt cuồn cuộn, vẫn còn lựa chọn?Đội chơi này vẫn còn lựa chọn, cho nên hệ thống nói có ba phương thức thông quan đích xác không sai, trừ bỏ đội Uyển Cần, các đội khác dĩ nhiên đều có cơ hội.Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nữ nhân cuối cùng mở miệng: "Chúng ta phải tranh thủ tìm ra manh mối, dù lựa chọn thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện, ai cũng trốn không xong.""Đội trưởng, có lẽ Tiêu Mộ Vũ sẽ có manh mối?"Nữ nhân thoáng ngừng lại, cô ấy quay đầu nhìn Uyển Cần, sau đó kẽo kẹt kéo cửa ra, đứng ở một bên, nhưng không hề bước ra ngoài.Thẩm Thanh Thu ung dung đi lướt qua, lúc ra cửa nàng thoáng quay đầu lại, nàng cảm thấy sự tình ngày càng sáng tỏ hơn.Thời gian ẩn thân không còn nhiều, nàng nhanh chóng đi qua chỗ nam nhân dây đằng, đáng tiếc bởi vì bọn hắn cũng có áo tàng hình, cho nên phòng bị rất chặt, Thẩm Thanh Thu cũng không nghe được tin tức gì đặc biệt.Nàng trở về thuật lại không sót một chữ nào cho Tiêu Mộ Vũ nghe, sau một hồi, Tiêu Mộ Vũ đứng lên không ngừng đi lại trong phòng.Tiêu Mộ Vũ hít một hơi thật sâu, "Lựa chọn, nếu lựa chọn đó có thể hồi sinh đồng đội đã chết, hai đội kia nhất định làm."Cảm xúc của nàng thoạt nhìn có chút không thích hợp, tư duy đã vọt tới một chỗ không có biện pháp đột phá, làm nàng cả người thực không thoải mái."Trò chơi này vẫn luôn duy trì tính công bằng, nhưng nó cũng rất tàn nhẫn, dựa theo những gì chúng ta đã trải qua, thay vì nói hệ thống cho phép người chơi sống lại, không bằng nói nó muốn nhìn chúng ta hấp hối giãy giụa. Những đội có người chết sẽ có thêm lựa chọn, nhưng trên đời thật sự có loại chuyện tốt như vậy sao? Người chơi đã chết có thể sống lại, nghĩa là đã vi phạm nguyên tắc trò chơi." "Sống lại...... Sống lại......" Tiêu Mộ Vũ lẩm bẩm tự nói, đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn Thẩm Thanh Thu.Mà Thẩm Thanh Thu đã giúp nàng đem vấn đề cấp bách trong lòng nói ra: "Bọn họ tựa hồ đã quên, Cố nhân trong phó bản này vô luận là xác sống hay bé gái, đều không nên trở về, một khi trở về tất nhiên sẽ có tai họa. Vậy những đồng đội đã chết của họ, sẽ có ngoại lệ sao?""Càng nghĩ càng đi về hướng khiến người hoảng sợ." Tiêu Mộ Vũ nhẹ gật đầu."Ngoài ra, bất kể họ chọn cách nào, họ cần phải sống sót, mà tác nhân gây ra cái chết chính là màn đêm buông xuống. Cốt truyện chính của phó bản này được thiết kế cho Cố nhân không nên trở về, trừ phi trò chơi kết thúc, bằng không họ sẽ luôn trải qua từng đêm kinh hoàng."Tiêu Mộ Vũ ngữ tốc nhanh hơn, "Trừ phi họ có phương thức thông quan khác trong nhiệm vụ, còn không họ phải đợi chúng ta." "Cho nên, vô luận là phe nào, họ đều sẽ tận khả năng kết thúc đêm xuống, thời gian của chúng ta không nhiều lắm."Thẩm Thanh Thu thần sắc hơi trầm, "Chị cảm thấy có thể suy xét hợp tác cùng Uyển Cần." Nói đoạn, nàng kể lại hành động của đội trưởng bên kia khi nàng ra cửa."Chị cảm thấy cô ấy đã phát hiện mình?" Tiêu Mộ Vũ nhíu mày nói.Thẩm Thanh Thu hơi mỉm cười, thần sắc nhẹ nhàng tùy ý: "Việc này cũng không quan trọng, vô luận họ chọn cái gì đều không ảnh hưởng đến chúng ta, nhưng hợp tác cùng nhau là lựa chọn tốt nhất."Tiêu Mộ Vũ gật đầu, "Trước khi qua gặp bọn họ, mình đi trước tìm Lưu a bà."-----------------------------------------
Nếu trước mắt các đội chơi đều có nhiệm vụ riêng, còn đối chọi gay gắt với các nàng, Kiền bà bà chủ yếu trợ giúp bọn họ, thì các nàng còn chơi tiếp thế nào được nữa.Tiêu Mộ Vũ ngồi ở bên bàn, chăm chú nhìn năm cái tách đặt trong khay, nàng vươn ngón tay vuốt ve trên miệng tách.Tuy rằng ngón tay nàng hoạt động, nhưng đầu óc nàng đã sớm chìm sâu vào việc chải vuốt các manh mối, cho nên biên độ chuyển động không tự giác càng lúc càng lớn, sau đó đầu ngón tay vừa trượt, cái tách đánh vào cùng nhau phát ra một tiếng giòn vang. Điều này làm cho tâm trí nàng bỗng nhiên xẹt qua một ý nghĩ, rồi lại cảm thấy nắm bắt không được.Ánh mắt nàng thoáng sửng sốt, ngón tay ấn vào trên tách, thấp giọng nói: "Có hai loại khả năng, thứ nhất, mấy đội kia bị hạn chế rất nhiều, cũng không đơn giản như mình nghĩ. Cách tốt nhất để hợp tác cùng Kiền bà bà chính là giết chúng ta, nhưng ba ngày trôi qua vẫn chưa thấy họ hành động. Mặt khác, Kiền bà bà hẳn là biết rõ Cố nhân không nên trở về là những ai, bà ta dĩ nhiên muốn ngăn cản mình tìm ra bọn trẻ, nhưng bà ta bị hạn chế, như lời hai chị em kia nói, chúng nó muốn giấu cũng không được, vì phải tuân theo quy tắc cho chúng ta manh mối."Vài người lập tức đều hiểu rõ, gật gật đầu."Vậy khả năng thứ hai thì sao?" Tô Cẩn hỏi."Thứ hai, NPC đã cho chúng ta gợi ý, chỉ là chúng ta không phát hiện. Hôm nay tôi đã nói chuyện với A Sinh về cây táo kia, hắn kể rằng cây táo là do bà Lưu trồng, nhà bà ấy có nhận nuôi một bé gái, loại tình huống này thực đặc thù. Hơn nữa chuyện tìm hài cốt liên quan tới cây táo, chúng ta điều tra cây táo tất nhiên sẽ biết bà Lưu, bà ấy là nhà còn lại duy nhất ở dãy thứ hai, có lẽ cũng là NPC quan trọng." "NPC đã cho gợi ý? Manh mối quan trọng như vậy, chúng ta thế nào sẽ bỏ qua?"Mấy người Trần Giai Kiệt vắt hết óc hồi tưởng, cũng không nhớ ra tin tức đặc biệt gì. "Hiện giờ đã trôi qua ba ngày, trước đó chúng ta cũng không biết được có bao nhiêu Cố nhân, nhưng đêm qua tôi phát hiện trong nhà Kiền bà bà có chín linh vị, nên mới đoán là 9 Cố nhân. Nếu có nhắc nhở, thì cũng là tối hôm qua." Một vòng này Thẩm Thanh Thu không chút nào lãng phí trí tuệ của mình, vừa nghe Tiêu Mộ Vũ phân tích xong, nàng liền đưa ra phán đoán: "Phó bản sẽ không cho chúng ta manh mối trực tiếp, bởi vì độ khó sẽ giảm và chúng ta dễ dàng tìm thấy 7 Cố nhân còn lại, cho nên có manh mối cũng sẽ rất mờ mịt."Tiêu Mộ Vũ nghiêng tai nghe Thẩm Thanh Thu nói, nhận đồng gật gật đầu.Nàng cầm lấy một cái tách vuốt ve, "Chúng ta vẫn còn thiếu đồ vật mấu chốt, tiến triển đêm qua tuy rằng rất lớn nhưng chỉ là mở ra cục diện, cũng không cấp cho chúng ta bằng chứng gì. Hôm nay chúng ta không thể ngồi chờ chết, cần phải tra xét từng NPC thậm chí cả người chơi."Tiêu Mộ Vũ lời này vừa ra, mấy người Thẩm Thanh Thu lập tức hiểu được.Trần Giai Kiệt có chút khó xử: "Người chơi sẽ không lưu lại dấu vết như NPC, cho dù vào nhà bọn họ cũng tìm không thấy manh mối, khả năng duy nhất chính là nghe lén, nhưng thời gian hồi lại của áo tàng hình là 48 tiếng, hiện không thể dùng." "Chúng ta có thể dùng 'Kẻ Phá Sản' bỏ qua thời gian chờ, chỉ cần hao phí đồng vàng. Mặt khác, Mộ Vũ, có lẽ em quên mất chúng ta còn một vũ khí bí mật, dùng ngụy trang không còn gì tốt hơn." Thẩm Thanh Thu nói xong nhìn về phía Tiêu Mộ Vũ, lấy ra một tấm card."Mặt nạ da người?" Tiêu Mộ Vũ sửng sốt, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, "Em hồ đồ, thế nhưng đã quên chuyện này."Tiêu Mộ Vũ cùng Thẩm Thanh Thu đều có mặt nạ da người, mỗi cái sử dụng được ba lần, Tiêu Mộ Vũ đã dùng hai lần ở phó bản《 Cô nhi oán 》 cùng 《 Thành phố tuyệt mệnh 》, Thẩm Thanh Thu cũng đưa Tô Cẩn dùng một lần ở 《 Thành phố tuyệt mệnh 》, nói tóm lại, các nàng vẫn còn ba lần sử dụng. "Tiêu đội, phó đội, ý các chị là dùng mặt nạ ngụy trang, giả làm người chơi khác?" Tô Cẩn kinh ngạc nói."Không sai, dĩ vãng chúng ta dùng nó để biến thành NPC, từ đó mượn dùng sức mạnh của họ, nhưng mặt nạ tính năng quan trọng nhất vẫn là ngụy trang. Trước mắt chúng ta lâm vào khốn cảnh, nguyên nhân lớn nhất là bởi vì không nắm rõ ý đồ của đội chơi khác, cho nên cũng không cần tiết kiệm tính năng của mặt nạ."Dứt lời Thẩm Thanh Thu duỗi tay ở trên bàn gõ gõ, "Quan trọng là mình nên ngụy trang thành ai, xâm nhập đội nào để nghe lén. Các đội khác phần lớn thời gian đều ở cùng nhau, mình phải lừa một tên đi chỗ khác, còn phải theo dõi sát sao tránh cho hắn về đơn vị, bằng không đồng thời xuất hiện hai người liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ."Tiêu Mộ Vũ khẽ gật đầu, các nàng tỉ mỉ phân tích từng đội, căn cứ phía trước phỏng đoán, người chơi chia làm hai nhóm, các nàng phải dựa theo tình huống đi lựa chọn một nhóm để lấy thông tin. Tuy rằng còn ba cơ hội, nhưng không đến vạn bất đắc dĩ, Tiêu Mộ Vũ không nghĩ liền như vậy tiêu hao nó.Đến nỗi ai sẽ dùng mặt nạ, không hề nghi ngờ là Tiêu Mộ Vũ, tuy rằng Thẩm Thanh Thu có chút lo lắng, nhưng Tiêu Mộ Vũ là người thông tuệ nhất ở đây, nàng đi là tốt nhất.Chỉ có thể ngụy trang dung mạo cùng năng lực, chứ không thể ngụy trang ký ức cùng tính cách, ngay cả cử chỉ nói năng cũng yêu cầu kỹ xảo."Muốn ngụy trang giống thì trước hết phải hiểu rõ người đó, chị cảm thấy cần thiết đi quan sát bọn họ nói chuyện." Thẩm Thanh Thu ngẩng đầu nhìn Tiêu Mộ Vũ, lại liếc mắt Trần Giai Kiệt."Ừ, phải hồi lại áo tàng hình."Thẻ bài Kẻ Phá Sản này thực sự rất hoang đàng, trọng trí một lần đạo cụ cấp S tốn hai vạn đồng vàng, cũng chính là 200 tích phân, nếu không phải đội các nàng biết dành dụm, dĩ nhiên tiêu pha không nổi. Thẩm Thanh Thu cầm áo tàng hình, mà ba người Trần Giai Kiệt cũng nhanh chóng ra ngoài, mục đích chỉ có một, chỉ cần có đội ngũ nói chuyện liền thông tri Thẩm Thanh Thu.Bởi vì yêu cầu của Đầu Quỷ tối hôm qua, các đội ngũ đều tâm thần không yên, muốn nắm chặt thời gian tìm một ít dấu vết để lại, rốt cuộc có ai mà không sợ chết. Cho nên sắc mặt bọn họ đều căng chặt, nhanh chóng đảo quanh tra xét.Tiêu Mộ Vũ liếc nhìn đội Uyển Cần bên kia, Tả Điềm Điềm cùng Thẩm Thanh Thu một trái một phải đứng bên cạnh nàng, cũng nhìn theo ánh mắt nàng.Tả Điềm Điềm cân nhắc nói: "Tiêu đội, bọn họ sẽ không vô duyên vô cớ đàm luận tin tức quan trọng, cần có lý do, hay là mình cho bọn họ một chút kích thích?"Tiêu Mộ Vũ nghe được sững sờ, đánh giá Tả Điềm Điềm lại nhìn Thẩm Thanh Thu. Thẩm Thanh Thu nở nụ cười, nhỏ giọng trêu chọc: "Tiểu Tả thời khắc cao quang, trước nay đều chưa từng làm chúng ta thất vọng, cảm giác em cùng Tô Cẩn càng ngày càng được đội trưởng chân truyền."Tả Điềm Điềm có chút ngượng ngùng, theo sau nghiêm túc nói: "Càng về sau càng khó khăn, yêu cầu đồ vật cũng càng nhiều, chúng em không thể chỉ dựa vào Tiêu đội. Hơn nữa theo Tiêu đội lâu như vậy, phải có tiến bộ."Tiêu Mộ Vũ nghe xong vỗ vỗ vai Tả Điềm Điềm: "Em muốn làm sao kích thích bọn họ?""Không tính các đội còn lại, thì đội Uyển Cần muốn hợp tác với chúng ta mà. Mặc kệ là thiệt tình hay thử lòng, bọn họ nhất định đã có kế hoạch. Em tin rằng bọn họ đánh giá chúng ta không tệ, Tiêu đội lợi hại bọn họ càng xem ở trong mắt. Họ chủ động tìm mình tất nhiên sẽ cởi mở với mình hơn, cho nên chúng ta thực dễ dàng kích thích đến bọn họ."Thẩm Thanh Thu nhìn Tiêu Mộ Vũ, thực hiển nhiên Tiêu Mộ Vũ cũng nhận đồng, "Ừm, Tiểu Tả nói rất đúng."Dứt lời, sắc mặt nàng trầm tĩnh xuống, ánh sáng trong đôi con ngươi màu đen cũng lắng đọng, nàng nhấc chân liền đi về phía Uyển Cần.Mấy người Uyển Cần cũng đang đau đầu tìm kiếm hài cốt bé gái, một đám người vốn dĩ đang thảo luận, phát hiện Tiêu Mộ Vũ lại đây, lập tức có người đẩy đẩy Uyển Cần vốn đang đứng xoay lưng về phía Tiêu Mộ Vũ.Uyển Cần xoay đầu thấy được Tiêu Mộ Vũ, biểu tình trong nháy mắt chinh lăng, nhưng thực mau liền lộ ra tươi cười."Tiêu đội chủ động tới đây, là có chuyện gì sao?"Tiêu Mộ Vũ khẽ gật đầu, nàng nhìn lướt qua Uyển Cần cùng đồng đội của cô ấy, "Đêm qua cô nói rằng muốn hợp tác cùng tôi, phải không?"Uyển Cần nhìn nữ nhân đứng sau lưng mình, người này vóc dáng cao gầy, lông mày nhíu lại có vẻ lãnh khốc vô tình. Lúc Uyển Cần nhìn sang, đối phương hơi hơi gật đầu."Đúng vậy, đội chúng tôi đã nhất trí chuyện này."Tiêu Mộ Vũ rũ mắt, "Phải không, nếu hợp tác vậy hai bên nên thẳng thắn chân thành, tôi cũng liền không cất giấu. Các bạn đã kích hoạt nhiệm vụ thông quan rồi, vậy các bạn có biết chính mình vĩnh viễn không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ chưa?"Tiêu Mộ Vũ nói ra lời này thật quá đột ngột, Uyển Cần cùng nữ nhân phía sau sắc mặt không hề che lấp mà thay đổi."Cô làm sao biết....." "Đừng xen vào!"Một người trong đội vừa hé răng, đã bị nữ nhân vóc dáng cao gầy nạt một tiếng, lập tức ngậm miệng."Tiêu đội thật là nói đùa, nếu nhiệm vụ đã kích hoạt rồi, sao lại vĩnh viễn không thể hoàn thành. Tuy chúng tôi không lợi hại như các cô, nhưng cũng không đến mức chú định liền thất bại."Uyển Cần ý thức được chính mình phản ứng không đúng, vội vàng cười rộ lên, che giấu phía trước thất thố."Chơi trốn tìm thất bại, các cô không tìm được muội muội là ai, vậy chú định các cô đã mất đi một Cố nhân. Số lượng Cố nhân là hữu hạn, các cô nên rõ ràng."Nói đến đây Tiêu Mộ Vũ khẽ lắc đầu, thần sắc đạm mạc: "Xem ra, cô Uyển cũng không phải thành tâm hợp tác, nếu như vậy coi như tôi chưa nói gì, chúc các cô vận may."Nói xong Tiêu Mộ Vũ không chút nào lưu luyến, xoay người liền đi rồi."Em nói gì với bọn họ vậy, thoạt nhìn kích thích không nhẹ."Thẩm Thanh Thu giờ phút này đang nhàn tản dựa nghiêng nơi cổng đền, mũi chân nhếch lên, thấy Tiêu Mộ Vũ lại đây liền cười hỏi.Đôi mắt lại đang nhìn chằm chằm Uyển Cần bên kia, lúc này bốn người bọn họ đều vẻ mặt phức tạp mà nhìn Tiêu Mộ Vũ.Tiêu Mộ Vũ không thèm để ý tới tầm mắt bọn họ, ngữ khí nhẹ nhàng: "Em chỉ đúng sự thật nói, em cho rằng bọn họ vô pháp hoàn thành nhiệm vụ Cố nhân."Thẩm Thanh Thu ánh mắt vi lăng, theo sau dạng khởi ý cười, chớp chớp mắt, hạ giọng nói: "Em làm sao lợi hại như vậy, chị đặc biệt thích."Tiêu Mộ Vũ liếc nàng một cái, "Chạy nhanh làm việc."Thẩm Thanh Thu rất khoa trương mà làm động tác tuân lệnh, sau đó cả người lười nhác mà quay lại phòng.Một lát sau, Tiêu Mộ Vũ đột nhiên chau mày, khóe miệng giật giật, bất đắc dĩ mà duỗi ngón tay cọ cọ khóe môi, đồng thời một trận gió nhẹ lướt qua người nàng, thực mau an tĩnh lại.Thẩm Thanh Thu trộm hương trộm ngọc thành công, tâm tình rất tốt. Đội Uyển Cần nghe Tiêu Mộ Vũ nói xong đều thập phần bất an, tinh thần không yên. Bốn người chia ra hối hả tra xét khắp nơi nhưng cũng không thu hoạch được gì, cuối cùng nữ nhân vóc dáng cao gầy yêu cầu tất cả về nhà. "Tiểu Võ, đóng cửa lại." Cô ra lệnh cho nam nhân tiến vào sau cùng, hắn gật đầu, lập tức khép cửa. "Đội trưởng, Tiêu Mộ Vũ đã biết chúng ta vô pháp hoàn thành nhiệm vụ Cố nhân. Nhiều đội như vậy, chỉ có đội cô ấy không ai bị đào thải, tôi nghĩ cô ấy biết cách hoàn thành nhiệm vụ thông quan. Khả năng là cô ấy biết chúng ta có phương thức khác vượt ải."Nói chuyện chính là một nam nhân khác, vẻ mặt hắn có chút rối rắm lại bất an. "Theo tôi quan sát, trong đội kia Tiêu Mộ Vũ là người thông minh nhất, cô ấy nói như vậy rõ ràng hoài nghi chúng ta không thành tâm hợp tác." Đội trưởng chính là nữ nhân vóc dáng cao gầy, chuyện Uyển Cần làm hôm qua hiển nhiên là theo sự phân phó của cô ấy. "Đội trưởng, chúng ta vẫn còn lựa chọn, Chu Tề cùng Lưu Tuệ đã chết, nếu chúng ta làm theo phương thức kia, chúng ta vẫn có thể cứu bọn họ. Tôi cảm thấy con đường thông quan này càng đơn giản, rốt cuộc......"Hắn đang nói, nữ nhân đột nhiên nhíu mày lại, "An tĩnh, cẩn thận tai vách mạch rừng. Mỗi đội đều có át chủ bài của họ, chúng ta phải đề phòng có người nghe lén. Nếu tôi nhớ không lầm, trong đội Tiêu Mộ Vũ có áo tàng hình."Nói xong ánh mắt cô bất động thanh sắc mà nhìn quét, từng bước một đi lại trong phòng, lỗ tai lắng nghe từng động tĩnh cực nhỏ.Thẩm Thanh Thu khóe miệng lạnh lùng cong lên, ánh mắt lộ ra vài phần nghiền ngẫm, nàng ngừng thở mà đi theo từng bước chân của nữ nhân kia, mỗi một bước đều theo sát bước chân cô ấy, nhẹ nhàng tựa như một con mèo."Đội trưởng, chúng ta là theo sát tiến vào, cho dù họ mặc áo tàng hình cũng rất khó lặng yên không một tiếng động đi theo."Nữ nhân ngừng lại, "Cẩn thận vẫn tốt hơn." "Đội trưởng." Mở miệng chính là Uyển Cần, "Kỳ thật tôi cảm thấy cùng Tiêu Mộ Vũ hợp tác không phải chuyện xấu."Nữ nhân trầm mặc không nói gì, tựa hồ đang suy tư.Thẩm Thanh Thu nghe thế trong lòng từng đợt cuồn cuộn, vẫn còn lựa chọn?Đội chơi này vẫn còn lựa chọn, cho nên hệ thống nói có ba phương thức thông quan đích xác không sai, trừ bỏ đội Uyển Cần, các đội khác dĩ nhiên đều có cơ hội.Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nữ nhân cuối cùng mở miệng: "Chúng ta phải tranh thủ tìm ra manh mối, dù lựa chọn thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện, ai cũng trốn không xong.""Đội trưởng, có lẽ Tiêu Mộ Vũ sẽ có manh mối?"Nữ nhân thoáng ngừng lại, cô ấy quay đầu nhìn Uyển Cần, sau đó kẽo kẹt kéo cửa ra, đứng ở một bên, nhưng không hề bước ra ngoài.Thẩm Thanh Thu ung dung đi lướt qua, lúc ra cửa nàng thoáng quay đầu lại, nàng cảm thấy sự tình ngày càng sáng tỏ hơn.Thời gian ẩn thân không còn nhiều, nàng nhanh chóng đi qua chỗ nam nhân dây đằng, đáng tiếc bởi vì bọn hắn cũng có áo tàng hình, cho nên phòng bị rất chặt, Thẩm Thanh Thu cũng không nghe được tin tức gì đặc biệt.Nàng trở về thuật lại không sót một chữ nào cho Tiêu Mộ Vũ nghe, sau một hồi, Tiêu Mộ Vũ đứng lên không ngừng đi lại trong phòng.Tiêu Mộ Vũ hít một hơi thật sâu, "Lựa chọn, nếu lựa chọn đó có thể hồi sinh đồng đội đã chết, hai đội kia nhất định làm."Cảm xúc của nàng thoạt nhìn có chút không thích hợp, tư duy đã vọt tới một chỗ không có biện pháp đột phá, làm nàng cả người thực không thoải mái."Trò chơi này vẫn luôn duy trì tính công bằng, nhưng nó cũng rất tàn nhẫn, dựa theo những gì chúng ta đã trải qua, thay vì nói hệ thống cho phép người chơi sống lại, không bằng nói nó muốn nhìn chúng ta hấp hối giãy giụa. Những đội có người chết sẽ có thêm lựa chọn, nhưng trên đời thật sự có loại chuyện tốt như vậy sao? Người chơi đã chết có thể sống lại, nghĩa là đã vi phạm nguyên tắc trò chơi." "Sống lại...... Sống lại......" Tiêu Mộ Vũ lẩm bẩm tự nói, đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn Thẩm Thanh Thu.Mà Thẩm Thanh Thu đã giúp nàng đem vấn đề cấp bách trong lòng nói ra: "Bọn họ tựa hồ đã quên, Cố nhân trong phó bản này vô luận là xác sống hay bé gái, đều không nên trở về, một khi trở về tất nhiên sẽ có tai họa. Vậy những đồng đội đã chết của họ, sẽ có ngoại lệ sao?""Càng nghĩ càng đi về hướng khiến người hoảng sợ." Tiêu Mộ Vũ nhẹ gật đầu."Ngoài ra, bất kể họ chọn cách nào, họ cần phải sống sót, mà tác nhân gây ra cái chết chính là màn đêm buông xuống. Cốt truyện chính của phó bản này được thiết kế cho Cố nhân không nên trở về, trừ phi trò chơi kết thúc, bằng không họ sẽ luôn trải qua từng đêm kinh hoàng."Tiêu Mộ Vũ ngữ tốc nhanh hơn, "Trừ phi họ có phương thức thông quan khác trong nhiệm vụ, còn không họ phải đợi chúng ta." "Cho nên, vô luận là phe nào, họ đều sẽ tận khả năng kết thúc đêm xuống, thời gian của chúng ta không nhiều lắm."Thẩm Thanh Thu thần sắc hơi trầm, "Chị cảm thấy có thể suy xét hợp tác cùng Uyển Cần." Nói đoạn, nàng kể lại hành động của đội trưởng bên kia khi nàng ra cửa."Chị cảm thấy cô ấy đã phát hiện mình?" Tiêu Mộ Vũ nhíu mày nói.Thẩm Thanh Thu hơi mỉm cười, thần sắc nhẹ nhàng tùy ý: "Việc này cũng không quan trọng, vô luận họ chọn cái gì đều không ảnh hưởng đến chúng ta, nhưng hợp tác cùng nhau là lựa chọn tốt nhất."Tiêu Mộ Vũ gật đầu, "Trước khi qua gặp bọn họ, mình đi trước tìm Lưu a bà."-----------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com