Bh Edit Hoan Ma Giao Giao Chu Cua Anh Hau Mo Vu He He
Rất nhanh xe của An Tuấn Phong dừng lại trước cửa cục dân chính, theo sát hắn Lý Điềm cũng dừng xe ở bên lề.
"Thế nào? Các ngươi thấy cô nương kia chưa? Ta không nhìn thấy gì cả?" Lý Điềm tay cầm lái nhìn bốn phía, ngắm nhìn xung quanh phát hiện An Tuấn Phong đeo kính râm dựa nghiêng vào xe, thi thoảng giơ tay lên nhìn điện thoại di động, lại thấy điện thoại trong tay không ngừng reo. Trên mặt mang vẻ không biết làm sao.An Nhược Thủy đem kính đen to tướng trên mặt dịch xuống một chút, quanh phụ cận đây cũng không thấy cô nương nào phù hợp tuổi."Có phải ở kia?" Lạc Huyền Ca rất tinh mắt chỉ ra một nữ hài mới vừa từ trên xe taxi xuống.Lý Điềm và An Nhược Thủy theo phương hướng ngón tay nàng nhìn sang, Lý Điềm nhìn nữ sinh vừa xuống xe liền dáng vẻ tìm người, trong lòng nàng suy đoán khả năng chính là vị này."Chắc vậy, có cần nhắc nhở An tổng một chút hay không?" Lý Điềm phát hiện An Tuấn Phong giờ phút này luôn luôn cúi đầu nhìn điện thoại di động, mà cô nương kia lại đi tìm hướng ngược lại.Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Người ở đây quá nhiều, chúng ta ra ngoài không chừng sẽ bị nhận ra.""Vậy làm thế nào?" An Nhược Thủy gấp cuống cuồng, cũng không biết lão ca nàng tại sao vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại di động không rời mắt, hắn chẳng lẽ không biết, hiện tại người gọi đến điện thoại hắn có thể là bất kỳ ai sao?Cô nương kia cũng cầm chặt điện thoại di động trong tay, đại khái là vừa nãy ở trên xe đã gọi rồi, nhưng đường dây luôn bận không thể gọi được, cho nên bây giờ gần như buông tha.Lạc Huyền Ca hạ cửa xe xuống một chút, sau đó từ trong túi lấy ra hòn đá nhỏ nàng dùng làm ám khí, hơi dùng điểm lực phóng hướng An Tuấn Phong, rất nhanh An Tuấn Phong ngây ra tại chỗ ngửa mặt lên trời gào to một tiếng: "Á —— "Không biết tại sao, đầu gối đột nhiên giống như trúng một mũi tên, đau đến tim gan run rẩy.Cũng bởi vì tiếng thét kinh người này, người bốn phía đều bắt đầu chú ý tới An Tuấn Phong.Mà cô nương kia đã đi xa quay đầu nhìn một cái, đứng tại chỗ do dự một chút liền rất nhanh chạy tới bên cạnh An Tuấn Phong."Xin hỏi, ngươi là vị 'Đại ca ấm áp nhất' trên mạng thức ăn chó sao?"An Tuấn Phong đeo kính râm, lại bởi vì đầu gối đau đến mức mặt mũi run rẩy cực kỳ dữ tợn, hiện tại hắn dọa tiểu cô nương sợ lui về sau hai bước.An Tuấn Phong cuối cùng nhịn đau rặn ra hai chữ: "Đúng! Không sai, là ta!""Ngươi, không sao chứ?""Không —— sao —— "An Tuấn Phong cũng không biết bản thân làm sao, đầu gối đột nhiên phát đau, đây có phải là bệnh nan y?Bất quá cô nương người ta nhìn chằm chằm mặt hắn hồi lâu, phát hiện có chút quen mắt, lại nhất thời không nhớ nổi đã gặp ở nơi nào.An Tuấn Phong đang mải suy nghĩ đầu gối, không còn sức lực quan sát cô nương người ta."Ngươi thật không có chuyện gì sao? Hay là ta đưa ngươi đến bệnh viện nhé." Cô nương thật sợ người này xảy ra ngoài ý muốn, dẫu sao nhìn có vẻ đau khổ cực kỳ.An Tuấn Phong lắc đầu, cố nén cơn đau trên đầu gối, cười như gió xuân nói: "Ta không sao, trước vẫn là giải quyết chuyện của ngươi đi.""Ừ, giấy tờ ta đều mang đến rồi. Thừa dịp hiện tại nhân viên còn chưa tan tầm, chúng ta nhanh qua đi."An Tuấn Phong ngẩn người một chút: "Eh, đợi đã! Ta còn không biết ngươi tên gì, kết hôn như vậy quá hấp tấp. Hơn nữa... Ta lúc trước nói trong điện thoại đều là, đều là..."Nhìn dáng vẻ cô nương kia như sắp khóc lên, An Tuấn Phong tức thì tay chân luống cuống: "Ngươi đừng khóc ngươi đừng khóc, hôm nay kết hôn, ngày đại hỉ khóc cái gì. Tới, lau nước mắt. Chúng ta đi lĩnh chứng.""Ta không khóc." Cô nương quật cường lau nước mắt một cái, sau đó trợn mắt nhìn An Tuấn Phong một cái: "Ngươi có phải là cảm thấy ta rất tùy tiện a, cứ như vậy tùy tiện kéo một người kết hôn.""Không có." An Tuấn Phong không căn cứ gì, chỉ là dựa vào cảm giác nói ra hai chữ này.Cô nương kia cười một tiếng: "Gia gia là người thân nhất đời này của ta, từ nhỏ cha mẹ thấy ta là con gái liền đã muốn đem ta đưa cho người khác. Là gia gia từ quê một đường nhặt rác bán ve chai tới tỉnh thành mang ta trở về. Sau đó thân thể phụ thân bị thương, đời này đều không thể sinh con được nữa, bọn họ mới về quê nhận lại ta. Cho nên đời này ta không muốn để cho gia gia mang tiếc nuối mà đi.""Ta biết, ta có thể hiểu." An Tuấn Phong thở dài, hắn không thích buôn bán, nhưng cha mẹ qua đời sớm, tổ phụ trước khi lâm chung cũng chỉ giao phó hắn hai chuyện này, bất kể lúc nào, đều phải bảo vệ muội muội bảo vệ An thị."Đừng khóc, đi thôi. Chúng ta lĩnh giấy chứng nhận trước." An Tuấn Phong rất kiên trì, hắn sẽ không có ý nghĩ gặp dịp thì chơi giúp cô nương diễn một trận tiễn lão nhân rời khỏi, đã làm thì hoặc là thay người hoặc là thật sự đi lĩnh chứng."Được." Cô nương kia cũng hạ quyết tâm rất lớn, một lát sau đưa tay ra nói: "Ta là Phùng Thiên Linh.""An Tuấn Phong." An Tuấn Phong nhếch mi, nhỏ giọng cười nói: "Tên ngươi rất đẹp."Ít nhất ấn tượng đầu tiên của hắn rất tốt.Lúc An Tuấn Phong nói chuyện tuy rằng quên mất cơn đau trên đầu gối, nhưng cũng không đại biểu nó không tồn tại a, hắn bắt đầu đi khập khễnh.Điểm này thật không có biện pháp che giấu giả như nhẹ nhàng ung dung, bởi vì thật sự là đau đến tận xương tủy.Cho nên Phùng Thiên Linh tựa hồ có chút hiểu được nam nhân này tại sao sốt ruột lĩnh chứng, hắn là người què có lẽ rất khó tìm đối tượng. Nàng đột nhiên bình thường hơn một chút, ban đầu sợ hãi là bản thân không đạo đức bắt cóc vị tiên sinh này, ép hắn phải đi lĩnh chứng.Bây giờ nhìn lại, vị tiên sinh này cũng coi như cam tâm tình nguyện muốn cùng nàng lĩnh chứng.Ba người bên trong xe, Lý Điềm nhìn về phía Lạc Huyền Ca, trong mắt mang sùng bái sâu sắc: "Thật không hổ là Đại đệ tử Cổ Võ, cách hơn trăm mét ngươi lại có thể chỉ dùng hòn đá nhỏ bằng cái móng tay đánh cho An tổng thành người què, bội phục bội phục!"An Nhược Thủy sốt ruột vặn lỗ tai Lạc Huyền Ca, ép hỏi: "Đầu gối ca ca ta không sao chứ?""Không, không sao. Chỉ là vô tình đánh vào một sợi kinh mạch. Đại khái sẽ đau năm ba ngày, bất quá cái này sẽ không ảnh hưởng thân thể hắn, ngược lại năm ba ngày sau sẽ có cảm giác khoan khoái như đả thông kinh mạch." Lạc giáo chủ xoa xoa lỗ tai đỏ lên, hít... Phu nhân hạ thủ càng ngày càng hung ác.An Nhược Thủy sau khi nghe xong cuối cùng yên tâm hơn chút, đẩy ra tay đang xoa lỗ tai của Lạc Huyền Ca, tự mình giúp nàng ôn nhu xoa xoa.Lý Điềm nhìn thấy không ngừng kêu mắt mù.Mà Lạc giáo chủ thì vẻ mặt hưởng thụ dựa ở trên xe, hì... Phu nhân vẫn dịu dàng như vậy.
"An tổng và cô nương kia đều đã đi vào, có phải nghĩa là chuyện này thành rồi?""Đại khái chắc là vừa gặp đã yêu." Trên mặt An Nhược Thủy không nhiều biểu tình lắm, đến mức không ai có thể thấy rõ nội tâm nàng rốt cuộc đang nghĩ gì.An Nhược Thủy cười khẽ, đại ca tính tình thế nào nàng hiểu rõ, nếu không chút hảo cảm với cô nương kia, tuyệt đối sẽ không đáp ứng loại yêu cầu đường đột này, hắn không muốn đi, phương pháp cự tuyệt có ngàn vạn. Mà hắn muốn đi, lý do đại khái chỉ có thể là hắn có hứng thú.An Nhược Thủy đột nhiên ôm lấy Lạc Huyền Ca, ở trên má dâng lên một quả môi thơm: "Hôm nay ghi công cho ngươi, chúng ta về nhà trước đi. Đại ca chắc còn phải giúp cô nương kia xử lý sự tình. Bất quá sinh nhật hôm nay cũng không thể bỏ rơi, chúng ta trở về chuẩn bị trước.""Còn có hôn lễ, ban đầu chúng ta kết hôn, chỉ lĩnh một tờ giấy chứng nhận, cũng không cử hành hôn lễ." An Nhược Thủy đề cập tới đây rất là tiếc nuối, bất quá cũng nghĩ tới sau khi công khai bổ sung hôn lễ.Lạc Huyền Ca cũng cảm thấy không ổn, cho nên bắt đầu đánh tính toán nhỏ suy tính hôn lễ của bản thân.Lý Điềm vừa rồi vẫn là lần đầu tiên thấy An Nhược Thủy giống như đứa nhỏ cầu kẹo nhào vào trong lòng Lạc Huyền Ca như vậy, thật là thất kinh rớt cả cằm.Đây chính là An Nhược Thủy a, ngoại giới luôn đồn đãi là đóa hoa trên núi cao thanh lãnh cấm dục, người này không phải là hình tượng vỡ nát, là triệt để sửa đổi thì có."Ta trước đăng lên vòng bạn bè, nói cho mọi người ta có chị dâu." An Nhược Thủy quả thực đem khẩn cấp trong lòng bày hết lên mặt.Lý Điềm không nhịn được khóe miệng co quắp, ngươi khao khát trong nhà thêm chị dâu như vậy sao?Rất nhanh An Nhược Thủy đã soạn xong bài đăng.An Nhược Thủy: Thông báo, ta có chị dâu. Thỉnh chư vị chuẩn bị tốt tiền mừng, đại hỉ sự đầu tiên trong cuộc đời An Tuấn Phong sắp đến rồi.Bình luận:Hứa Tụ:? Chị dâu... An tổng kết hôn rồi à? Sao đột nhiên vậy, không phải hôm qua mới thông báo chúng ta tham gia tụ họp sinh nhật sao?Giang đạo: Yo ~ cuối cùng gả được anh ngươi ra ngoài? Làm khó ngươi chờ năm năm, cuối cùng có được chị dâu rồi. Tới, kéo một đoàn người phát lì xì ăn mừng một trận.Đoạn biên kịch: Ừm, tiền mừng đã chuẩn bị xong. Nhớ gửi thiệp mời.Hứa Tụ: Ngày mai ta cũng sinh nhật, vừa vặn cũng phải đi coi mắt, không biết có thể nhìn hợp mắt đi lĩnh chứng luôn hay không.Lý Điềm: A, thật là trùng hợp. Ta cũng phải đi.Hứa Tụ trả lời Lý Điềm:...Lý Điềm trả lời Hứa Tụ: Ta nói thật, tìm được trên mạng thức ăn chó 23333. Đúng là một trang web thần kỳ.Hứa Tụ cầm điện thoại di động nhìn tin đột nhiên tâm trạng trầm xuống, mạng thức ăn chó...Vốn muốn nói bản thân ngày mai phải đi coi mắt kích thích Lý Điềm một chút, kết quả không nghĩ tới đối phương cũng muốn đi coi mắt, lại còn không sợ chết chọn người trên mạng thức ăn chó.Nguyên bản đang tính toán ngày mai làm sao mượn cớ thoát khỏi lão nương nhà mình nửa đường rời khỏi, hiện tại nghĩ lại, Hứa Tụ cảm thấy bản thân còn rời đi làm gì a? Dựa vào cái gì Lý Điềm có thể sống thoải mái như vậy, mà nàng lại phải vì một đoạn tình cảm mà chịu đủ hành hạ.
Hứa Tụ hạ quyết tâm, ngày mai nghiêm túc đối đãi đối tượng hẹn hò, bất kể kết quả như thế nào nàng cũng phải thử một lần, bản thân cũng không phải không có Lý Điềm liền yêu không nổi nữa.Lý Điềm lại trả lời thêm một cái: Ngày mai ta liền phải gả vào hào môn rồi! Chứng minh thư cùng hộ khẩu đều đã cầm sẵn! Kích thích không, bất kể đối phương là ai, chỉ cần nàng tới ta liền gả! 23333Hứa Tụ nhìn xong cái tin nhắn này, yên lặng hỏi lão ba sổ hộ khẩu, tiếp đó cười híp mắt trả lời Lý Điềm: Vậy sao, thật là trùng hợp. Ta cũng mang chứng minh thư và sổ hộ khẩu đi. Nói không chừng, về sau chúng ta còn có thể kết hôn trong cùng một công ty tổ chức hôn lễ.
Lý Điềm bẻ đầu ngón tay nghĩ một chút: Đúng vậy đúng vậy, không biết có thể giảm giá cho chúng ta hay không 23333Hứa Tụ nhìn xong đoạn đối thoại này, lòng nàng đột nhiên co quắp phát đau, nhiều năm như vậy, người này thật sự không có một chút ý nghĩ khác với nàng sao? Tại sao đều đến lúc này rồi, Lý Điềm vẫn không có nửa điểm phản ứng.Lý Điềm tâm tình phức tạp nhìn màn ảnh di động, nàng đều đã kích thích Hứa Tụ như vậy, đối phương sao còn bình tĩnh như thế?! Ngày mai nàng rốt cuộc là nên tự mình đến chỗ hẹn, hay là lặng lẽ theo đuôi Hứa Tụ đi xem một chút tình trạng coi mắt của nàng?Lý Điềm phiền não gãi gãi đầu, có chút không nghĩ ra rốt cuộc nên làm cái gì.Đã đáp ứng đối tượng hẹn hò, làm người lại lỡ hẹn cũng không tốt, nhưng mà nàng quả thực không ngờ Hứa Tụ cũng đi coi mắt vào ngày mai a."Lý Điềm?" An Nhược Thủy thấy nàng đang ngẩn người, không nhịn được nhỏ giọng kêu để cho nàng tỉnh hồn.Lý Điềm phục hồi tinh thần lại, nhìn An Nhược Thủy: "Làm sao vậy?""Ca ca ta đều đã lĩnh chứng rồi, chúng ta có phải cũng nên trở về?"An Nhược Thủy chỉ vào cái xe sắp biến mất trong tầm mắt, Lý Điềm ngẩn người một chút lập tức gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta nên đi. Đi đâu a?""Ta thấy ngươi tinh thần không tốt lắm. Hay là để ta lái cho. Ngươi trước nghỉ một lát." An Nhược Thủy thấy vẻ mặt Lý Điềm không quá đúng, nàng sợ Lý Điềm lái xe sẽ thất thần, cho nên muốn để cho Lý Điềm ra sau nghỉ một lát, nàng lái xe.Nhìn đến đây, Lạc giáo chủ đột nhiên nghĩ, bản thân có phải nên đi học cái bằng lái?"Nghĩ gì vậy?"An Nhược Thủy thật vất vả đổi vị trí với Lý Điềm, lại đột nhiên phát hiện Lạc Huyền Ca cũng đang ngơ ngẩn, còn đang nghi hoặc tại sao hết người này đến người kia đều thất thần, Lạc Huyền Ca hướng nàng lắc đầu một cái.Bất quá ngay lúc khởi động xe, Lạc giáo chủ hỏi ra một vấn đề để cho người hết sức nghi hoặc."Quà sinh nhật ta đã tặng rồi, hiện tại thành thân phải tặng quà gì a?" Lạc giáo chủ bày tỏ phiền nhất là những thứ này, không chỉ phải phỏng đoán tâm tư của người khác, còn phải tính toán đồ vật có thích hợp đưa ra hay không.Cũng may nàng hiện tại 'có tiền có thế', nếu không thời điểm túi tiền xấu hổ, nói không chừng chỉ có thể đến sàn cược làm vài ván cược đá quý(*) đi ra tặng quà.Bất quá... Nếu An Tuấn Phong thích, nàng hiện tại đi cược lấy về ít đá quý cũng không hẳn là không thể a.(*) Cược đá quý: ngọc thạch mới khai thác lên đều bị ẩn trong đá không rõ phẩm chất, được đưa tới sàn cược để đấu giá, mua về rồi mới cắt đá để xem phẩm chất, đôi khi mua giá rẻ lại được đá quý, giá cao lại trúng đá rởm."Loại chuyện này qua ít thời gian hẵng nghĩ sau, trước mắt về nhà cũ làm cho xong sinh nhật." An Nhược Thủy lại lần nữa chuẩn bị cho xe chạy, đột nhiên nhận được cuộc điện thoại, nàng nhìn dãy số xa lạ phía trên ngẩn người một chút, bất quá vẫn là nghe, ngộ nhỡ chị dâu mới nhậm chức gọi tới cho nàng.Đáng tiếc sau khi nhận cuộc gọi, đối phương truyền đến lại là thanh âm nàng rất quen thuộc."A lô, An An sao? Ta là Từ đại ca.""Từ đại ca? Có chuyện gì không? Ta hiện tại ở trên đường, có chút không tiện nghe điện thoại." An Nhược Thủy thúc giục đối phương nói điểm chính, nếu không nàng tức khắc cắt điện thoại.Từ Hạo cũng không vòng vo, hỏi An Nhược Thủy: "Bài post ngươi vừa đăng là đùa sao?""Ngươi nói là cái ta vừa đăng sao?" Giọng điệu của An Nhược Thủy ngược lại không thay đổi gì, nhưng mà Lạc giáo chủ cùng Lý Điềm lại có thể rõ ràng cảm giác được nhiệt độ trong xe đột nhiên giảm xuống."Ừ, cái ngươi nói chị dâu gì đó. Loại đùa này về sau không nên nói loạn, đối với đại ca ngươi ảnh hưởng không tốt."An Nhược Thủy bị tức cười: "Từ đại ca, đó cũng không phải là đùa. Ca ca ta hắn vừa lĩnh chứng, ngươi không tin có thể đi tra một chút a. Dẫu sao ngươi thủ đoạn thông thiên như vậy, ngay cả chuyện ta cùng Tiểu Lạc ẩn hôn cũng có thể tra được, làm gì tra không nổi tình huống của ca ca ta.""Ngươi..." Từ Hạo không ngờ tới An Nhược Thủy sẽ nói ra lời này, trầm mặc một hồi hắn vội vội vàng vàng nói một câu tạm biệt liền cúp điện thoại."Làm sao vậy?" Lạc Huyền Ca thấy An Nhược Thủy cúp điện thoại xong sắc mặt có cái gì rất không đúng, liền quan tâm hỏi một câu.An Nhược Thủy lắc đầu: "Không có gì, về nhà trước đi."Chờ đến nhà cũ, má Lưu ngồi ở phòng khách xem ti vi, thấy mọi người trở lại rồi, nàng oán trách nhìn ba người Lý Điềm An Nhược Thủy Lạc Huyền Ca."Sao đang yên lành đều chạy ra ngoài? Một câu cũng không nói, ta còn tưởng rằng các ngươi không ăn ở nhà." Má Lưu ở phòng bếp ca hát làm cơm, thời điểm đi ra kêu bọn họ dùng cơm, đột nhiên phát hiện... thiếu gia tiểu thư còn có khách nhân, một người cũng không còn."Má Lưu a, chúng ta hằng năm không phải đều làm sinh nhật ở nhà cũ sao. Năm nay đại ca cũng không ngoại lệ a, hắn có chút việc gấp cần xử lý, cho nên có thể sẽ về trễ.""Aiz, người trẻ tuổi các ngươi chính là quá bận rộn. Ngươi nhìn xem, hiện tại đến sinh nhật còn phải lâm thời xử lý công việc." Giọng nói Má Lưu tràn đầy thương tiếc An Tuấn Phong, dù sao cũng là đứa trẻ mình chăm từ nhỏ đến lớn, tuy nói không có liên hệ máu mủ, thậm chí là quan hệ chủ tớ, nhưng má Lưu đối với An Tuấn Phong An Nhược Thủy, đó là thật lòng chiếu cố như con cháu nhà mình.An Nhược Thủy cười trò chuyện đôi câu với nàng, hơn nữa bảo đảm đại ca qua không lâu là có thể rút ra thời gian rảnh nghỉ ngơi cho khỏe.Má Lưu lúc này mới thở dài, thương tiếc nói: "Các ngươi a, bận đến mấy cũng đừng mệt chết thân thể.""Vâng, chúng ta ghi nhớ." Trưởng bối An Nhược Thủy qua đời quá sớm, nàng mỗi lần nghe má Lưu và bác quản gia nói những lời này, trong lòng đều cảm động không thôi.Má Lưu nói xong, liền lại đi phòng bếp: "Ta đi làm thêm vài món ăn, cho các ngươi bồi bổ thân thể.""Chớ lại làm việc nữa má Lưu, những thứ này đủ để chúng ta ăn rồi." An Nhược Thủy ngăn cản.Má Lưu cười lắc đầu: "Sao được a, Từ gia đại thiếu gia lát nữa muốn đi qua. Để ta làm thêm vài món ăn.""Vậy thì, phiền toái má Lưu a." An Nhược Thủy trên mặt như cũ treo nụ cười ngoan ngoãn với trưởng bối, nhưng mà ngữ khí lại lạnh đi một chút, sau khi má Lưu vào phòng bếp, trên mặt An Nhược Thủy liền không còn biểu tình gì.Lạc Huyền Ca không hiểu nhìn nàng: "Làm sao vậy?""Từ Hạo sắp đi qua, hy vọng hắn là tới chúc mừng sinh nhật đại ca." Giọng nói An Nhược Thủy tràn đầy lo âu.Tiếp xúc với Từ Gia, nàng mới biết hóa ra người Từ Hạo luôn luôn thích là đại ca nàng.Nhưng mà An Nhược Thủy lại cảm thấy mục đích của Từ Hạo tựa hồ cũng không đơn giản như Từ Gia nói, Từ Hạo không có yếu ớt nhát gan như vậy, hắn không thể nào ngay cả tỏ tình cũng không dám nói với đại ca.Dẫu sao đã nhiều năm như vậy, bên cạnh đại ca không có bất kỳ xì căng đan yêu đương nào.Thái độ của Từ Hạo đối với đại ca, cũng không giống như thật sự rất thích. Mục đích của hắn rốt cuộc là cái gì?Bỏ những thứ này sang một bên không nói, Từ Hạo tra ra chuyện bản thân cùng Lạc Huyền Ca ẩn hôn, nói rõ thế lực Từ gia đã thâm nhập vào đến An thị, thậm chí mơ hồ có khuynh hướng vượt qua An thị.Quan hệ giữa Từ Hạo và tổ chức nghiên cứu cũng rất mơ hồ, thậm chí thời gian Từ Hạo tiếp xúc với Trịnh Húc ở show thực tế cũng để cho người khó mà yên lòng.Trương Minh Trung cùng Từ lão tiên sinh quan hệ rất tốt, lúc ấy cha nàng và cha Từ Hạo, còn có Trương Minh Trung, đều là bạn tốt.Khi đó Trương Minh Trung vốn là cùng cha Từ Hạo cùng nhau gây dựng sự nghiệp, nhưng lại thất bại, cuối cùng Trương Minh Trung cắm rễ ở An thị.Mà đoạn thời gian sinh nhật mình, Trương Minh Trung xảy ra ngoài ý muốn, Từ Hạo vốn nên trở lại mừng sinh nhật nàng cũng chậm trễ đẩy lùi thời gian, thậm chí nhờ Từ Gia đem lễ vật mang về.Người có thể phí nhiều tâm tư như vậy để chuẩn bị lễ vật, tuyệt đối sẽ không bởi vì một ít chuyện nhỏ mà bỏ qua thời gian trở về nước.Chỉ có thể nói đoạn thời gian kia, Từ thị cũng xảy ra hỗn loạn không nhỏ, Từ Hạo không thể phân thân để trở lại.Từ Hạo diễn xuất rất tốt, điểm này nàng không thể không thừa nhận, nhưng mà cũng chính bởi vì Từ Hạo diễn xuất quá tốt, mới để cho nàng có một loại ảo giác rằng người này vẫn luôn diễn trò trước mặt huynh muội bọn họ.Từ Gia nói Từ Hạo thích đại ca, nhưng mà nàng trước nay chưa từng nhìn thấy ái ý ở đáy mắt Từ Hạo, rốt cuộc là Từ Hạo căn bản không yêu, hay là Từ Hạo khống chế tâm tình đến mức giọt nước không lọt?Chuyện An Nhược Thủy không hiểu được quá nhiều, hơn nữa những chuyện này còn đều liên quan đến nàng, nàng không thể không ngó ngàng gì tới.Mối hận của Từ Hạo đối với Lạc Huyền Ca rốt cuộc là bởi vì cái gì mới sâu như vậy?Trước kia nàng nghĩ mãi không ra, tạm thời cho rằng đó là sợ hãi khi người bình thường nhìn thấy dị loại, nhưng mà Từ Gia giải thích với nàng một ít hành động quái dị của Từ Hạo, là bởi vì lầm tưởng Lạc Huyền Ca là bạn gái An Tuấn Phong, cho nên mới sinh lòng căm hận tình địch.Nhưng nếu chỉ là tình địch bình thường gặp mặt, có thể không cần như vậy, Từ Gia đến cũng tạo thành hiểu lầm cho Lạc Huyền Ca, phương thức xử lý đối đãi tình địch của Giáo chủ Ma giáo cũng không cực đoan đến thế, Từ Hạo chắc hẳn không chỉ xem Lạc Huyền Ca như tình địch."Suy nghĩ gì vậy?"Lạc Huyền Ca thấy An Nhược Thủy luôn luôn thất thần, Lý Điềm kêu nàng mấy tiếng, An Nhược Thủy vẫn cứ không có nửa điểm phản ứng, Lý Điềm kêu đến lúng túng.An Nhược Thủy lấy lại tinh thần, nhìn về phía Lạc Huyền Ca, Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Lý trợ lý kêu ngươi.""Hả?" An Nhược Thủy mang nghi hoặc nhìn về phía Lý Điềm, Lý Điềm nịnh nọt cười một tiếng: "Lão đại, ta vừa rồi ở trên mạng thức ăn chó tìm được một đối tượng. Tối hôm nay ta không ở lại, ta phải về nhà chuẩn bị một chút, ngày mai đi coi mắt. Ta trước cùng ngươi nói một tiếng, tránh cho ngươi tối nay và ngày mai có gì cần ta, ta không thể kịp thời tới.""Ngươi nghỉ ngơi cho khỏe. Không phải thời gian làm việc, khả năng ta tìm ngươi không lớn. Đừng tắt di động là được, dẫu sao không thể loại bỏ tình huống đặc biệt." An Nhược Thủy nói với nàng.Lý Điềm cười hì hì gật đầu: "Tuân lệnh! Bảo đảm mở máy 24 giờ."Bất kể là đi làm hay tan việc, chừng nào Lý Điềm vẫn còn là trợ lý của An Nhược Thủy, nàng đều sẽ vì nghệ sĩ nhà mình mà phụ trách tới cùng, điện thoại di động dĩ nhiên sẽ không tắt máy.Càng huống chi, ngày mai Hứa Tụ cũng muốn đi coi mắt, nàng càng không thể tắt di động.Ngộ nhỡ Hứa Tụ đột nhiên gọi điện thoại cho nàng, muốn cùng nàng bỏ trốn làm sao bây giờ?Ba người đơn giản trò chuyện, rất nhanh đề tài lại kéo đến trên người Lạc Huyền Ca, Lý Điềm sợ mình ngày mai thật cùng Hứa Tụ bỏ trốn, Lạc Huyền Ca lại biến thành tiểu nghệ sĩ đáng thương không người dẫn dắt.
Tuy nói hiện tại dựa lưng vào An Nhược Thủy và An thị, nhưng Lý Điềm vẫn không đủ yên tâm đứa nhỏ đặc biệt lắm chuyện phiền phức này."Tiểu Lạc hiện tại cũng đã tham gia xong show thực tế, về sau có tính toán gì?""Đại ca nói là an bài cho ta một bộ phim rất tốt, diễn Giáo chủ Ma giáo. Ta cảm thấy ta có thể." Diễn đúng bản sắc, nhất định có thể được.Lý Điềm nhíu mày một cái: "Nhân vật phản diện à."Lạc Huyền Ca xuất đạo diễn không nhiều, nhưng mà ít nhất đều là hình ảnh nhân vật chính diện, đột nhiên tới một cái nhân vật phản diện, fan hâm mộ cùng người xem không tiếp thụ nổi làm sao bây giờ?Lạc Huyền Ca còn chưa giải thích, An Nhược Thủy liền xen vào nói: "Giống với 'Phong Thanh' lúc trước, là tiểu nhân vật giang hồ, từng bước từng bước bị buộc thành thủ lãnh Ma giáo. Vẫn là nữ chính, không phải nhân vật phản diện.""Ồ, cái này thì được. Loại phim nữ chính hắc hóa ở giai đoạn sau, hiện tại rất được hoan nghênh." Lý Điềm thở phào nhẹ nhõm.Nếu đã biết Lạc Huyền Ca có ý phát triển trên phương diện quay phim, nàng liền yên tâm.Như vậy nàng cũng có thể an tâm mang Hứa Tụ bỏ trốn.Rất nhanh, An Tuấn Phong đầu đầy mồ hôi trở lại rồi.Nhìn ba người trong phòng khách, hắn há to miệng đổ xuống từng ngụm từng ngụm nước lạnh, ngữ khí hốt hoảng nói: "Ông nội Linh Linh đã lâm vào hôn mê, bất quá may mà đã gặp được ta, lão nhân gia cũng coi như hoàn thành tâm nguyện.""Nhìn ta làm gì?" An Tuấn Phong cảm thấy ánh mắt muội muội thật kỳ quái, nhìn chằm chằm hắn, giống như muốn nhìn xuyên qua hắn không bằng.An Nhược Thủy nhướn mi: "Đều đã gọi Linh Linh rồi, đại ca... lúc nào mang chị dâu về nhà?""Cái này, mang nàng trở về, chuyện ngươi và Tiểu Lạc giải thích thế nào?" An Tuấn Phong khóa chặt mày, cảm thấy thật khó xử.An Nhược Thủy cười khẽ: "Chuyện đó có gì đâu, cũng đâu thể cả đời không cho chị dâu vào nhà. Chưa kể, ta và Tiểu Lạc có nhà của mình, không thể bởi vì chúng ta, làm trễ nãi ngươi và chị dâu a."Lý Điềm cũng hứng thú bừng bừng nói một câu: "An tổng, lúc nào để cho phu nhân dạo một vòng quanh công ty đi. Giống như trong tiểu thuyết viết vậy, ai cũng không biết thân phận nàng, sau đó ở công ty lượn một vòng, rồi ngươi lại dẫn người đi. A... Nghĩ thôi cũng thật thú vị.""Ta nói này Lý trợ lý! Ngươi ngày thường đều xem cái gì a?" An Tuấn Phong bị Lý Điềm làm tức cười, thật biết nghĩ, loại tình tiết này cũng có thể thả trên người hắn?Lý Điềm mím môi, rất nhanh cười nói: "Ngươi đều đã kéo người đi đường kết hôn chớp nhoáng luôn rồi, cái này thôi đã so với mấy kiểu 'bá đạo tổng tài yêu ta' mà ta từng xem còn ngôn tình hơn nhiều! Nhận biết ngươi lâu như vậy, đây là lần đầu tiên ngươi để cho ta cảm thấy, ngươi thật sự là bá đạo tổng tài. Mà không phải là đại ca ca ấm áp nhà bên. A ha ha.""Tiền thưởng tháng sau trừ!"An Tuấn Phong nhẹ nhàng một câu nói, để cho Lý Điềm cười không nổi nữa: "An tổng! Hôm nay ngày đại hỉ, ngươi không thể như vậy a!""Hừ!" An Tuấn Phong nhếch lông mày tà mị hướng nàng cười: "Thế nào, hiện tại cảm giác được ta đích xác là bá đạo tổng tài rồi sao?""..." Nói nhiều tất có sai, nói nhiều tất có sai!Lý Điềm yên lặng lầm bầm đôi câu, cũng không lại dính vào nữa.An Nhược Thủy nhìn đại ca cùng Lý Điềm hỗ động, nàng cũng không nhịn được bật cười, rất nhanh má Lưu đi ra kêu bọn họ qua dùng cơm."Từ đại thiếu sao còn chưa tới? Chẳng lẽ có chuyện gì trì hoãn?" Má Lưu thấy người vẫn chưa đến, không nhịn được bắt đầu lẩm bẩm.An Nhược Thủy cười nhạt, Từ Hạo không tới, sợ là bởi vì bận bịu điều tra hôn sự của đại ca.Bất quá lấy thủ đoạn của Từ Hạo, chuyện này cũng không lừa được hắn, dẫu sao đại ca đã đích thân an bài xong xuôi, chuyện nàng cùng Lạc Huyền Ca ẩn hôn còn bị Từ Hạo tra ra được. Hơn nữa cũng may khi đó Lý Điềm điều tra kịp thời, không để cho đám người kia tiếp tục bạo phát ra, nếu không nàng và Lạc Huyền Ca đột nhiên bại lộ, hình tượng hai người trong lòng quần chúng fan hâm mộ sẽ giảm bớt nhiều, nói không chừng sẽ còn bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến An thị.Cũng là từ khi đó, An Nhược Thủy càng thêm kiên định quyết tâm sớm ngày công bố."Từ Hạo?" Ánh mắt An Tuấn Phong khẽ biến: "Hắn bảo hôm nay muốn đi qua?""Đúng vậy, bất quá hắn đã thấy bài đăng của ta. Đoán chừng là không có tâm tư tới rồi." An Nhược Thủy vừa nói, vừa gắp thức ăn cho Lạc Huyền Ca.Hiện tại Lạc Huyền Ca chỉ cần vùi đầu ăn nhiều là được rồi, dẫu sao An Nhược Thủy cùng An Tuấn Phong bàn luận Từ Hạo, nàng cũng không phải quen thuộc lắm, mà không biết tại sao hai huynh muội này đột nhiên biến sắc mặt.Bất quá cảm giác, nàng có thể tìm một cơ hội đến nhà Từ Hạo tâm sự với hắn một chút, dẫu sao giữ lại người này, luôn có thể nhiễu loạn tâm trạng An Nhược Thủy, Lạc giáo chủ cảm thấy đã đến lúc người nọ không nên tồn tại nữa."A, hắn đúng là dám. Được rồi... Hôm nay sinh nhật ta, không đề cập tới mấy cái này nữa, Lý trợ lý ăn nhiều một chút." An Tuấn Phong trước sau như một khuyên nhủ Lý Điềm ăn nhiều hơn.Mà hôm nay Lý Điềm bị trừ tiền thưởng, căm hận lấy đũa đâm đâm chén: "An tổng, ngài hiện tại đều đã là nhân sĩ kết hôn. Tiếp tục cùng ta nói năng mập mờ không rõ như này, sẽ để người hiểu lầm. Đến lúc đó ta cũng mặc kệ a.""..." An Tuấn Phong nhìn ra nàng tràn ngập chấp nhất với tiền thưởng, cười một tiếng: "Ăn cơm đi. Tiền thưởng không trừ, tuy rằng ta kết hôn rồi. Nhưng vẫn là đại ca nhà bên của ngươi.""A..." Lý Điềm hưng phấn muốn ôm An Tuấn Phong, đối với một kẻ mê tiền mà nói, tiền thưởng bị trừ đột nhiên trở lại, đây là chuyện hưng phấn biết bao a.Giống như nữ thần gả cho người khác, đột nhiên ly dị nhìn về phía vòng tay mình. A ha ha...Lý Điềm lắc đầu một cái: Sặc, hình dung nhảm nhí gì đó. Xùy xùy xùy, nữ thần sẽ không gả cho người khác!Một bữa cơm ăn thật tốt lành, nhưng mà thời điểm kết thúc Lý Điềm dẫn đầu rời đi trước, An Tuấn Phong cũng đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, sắc mặt hắn thay đổi, nói với An Nhược Thủy và Lạc Huyền Ca: "Tổ phụ của Linh Linh đã qua đời. Ta phải đi một chuyến.""Thật là có tự giác cháu rể." An Nhược Thủy nhìn đại ca rời khỏi, không khỏi cảm thán một tiếng.Lạc Huyền Ca không lên tiếng, tiếp tục ăn cơm."Đại ca tối nay chắc sẽ không trở lại. Chúng ta buổi tối cứ ở lại nhà cũ, đừng đi nữa." An Nhược Thủy nói với Lạc Huyền Ca, Lạc Huyền Ca gật đầu một cái: "Ngươi làm sao biết?""Dẫu sao chị dâu rất hiếu thuận a, đại ca nhất định sẽ bồi nàng." An Nhược Thủy nói."Ừ, hôm nay rốt cuộc có chúc mừng hay không? Hôm nay là sinh nhật của đại ca, nhưng mà cũng là ngày ông nội chị dâu qua đời." Lạc giáo chủ cảm thấy nàng có chút phân không rõ.An Nhược Thủy ngược lại không để ý những thứ này, tâm tư nàng vẫn còn ở chuyện Từ Hạo rốt cuộc có mục đích gì."Được rồi, ngươi chớ suy nghĩ quá nhiều. Ăn nhiều một chút, gần đây quay show thực tế ngươi đều gầy rồi." An Nhược Thủy thương tiếc gắp không ít thức ăn cho Lạc Huyền Ca, nguyên thân vốn là cái loại người ăn không mọc thịt, hiện tại quay show thực tế chạy tới chạy lui tiêu hao năng lượng vô cùng to lớn, gầy xuống rất bình thường.Lạc Huyền Ca không ngừng kêu không ăn được nhiều như vậy, nhưng An Nhược Thủy hết lần này tới lần khác không chịu buông tha nàng: "Ngoan nào, đều đem những thứ này ăn hết đi.""Sao ngươi không ăn a?" Lạc Huyền Ca hỏi An Nhược Thủy, dẫu sao An Nhược Thủy luôn bận rộn gắp thức ăn cho nàng, bản thân lại không ăn gì.An Nhược Thủy ngẩn người một chút: "Ta không đói lắm. Ngươi ăn đi. Ta uống chút rượu."An Nhược Thủy tự mình rót một ly, lại giúp Lạc Huyền Ca rót một ly.Lạc Huyền Ca nhìn rượu chát trước mặt, nàng từng nhìn thấy nhưng chưa được nếm, cũng không biết loại rượu này uống có ngon hay không. Thân là người giang hồ 800 năm trước, nàng kỳ thực rất thích rượu, chỉ tiếc kiếp trước tửu lượng không nhiều lắm. Thường xuyên dễ dàng say.Sau đó vì để duy trì uy nghiêm của Giáo chủ, nàng liền hạ lệnh cấm mọi người trong giáo uống rượu trước mặt nàng.Tránh cho đến lúc đó thèm uống nháo ra đại loạn.Hiện đã biết nguyên thân không phải thể chất một ly ngã, Lạc Huyền Ca rất vui vẻ uống rượu An Nhược Thủy rót cho nàng.Uống một hơi cạn sạch, phát hiện mùi vị có điểm lạ, khác với mọi mùi rượu dĩ vãng từng uống qua.Lạc Huyền Ca thừa dịp An Nhược Thủy không chú ý, trực tiếp cầm chai lên đổ một nửa vào bụng, cuối cùng có chút cảm giác mơ hồ.Lắc lắc đầu, nhìn An Nhược Thủy, phát hiện hơi nhận không rõ người rồi."Tiểu Lạc? Tiểu Lạc?" An Nhược Thủy vốn tưởng Lạc Huyền Ca là muốn kỹ lưỡng nhìn rượu bên trong bình, giống như khi nàng uống bia lần đầu tiên, nhìn chằm chằm chai bia hồi lâu.Nhưng mà không nghĩ tới hôm nay Lạc Huyền Ca cầm lên liền trực tiếp núc xuống."Tiểu Lạc?" Thanh âm của An Nhược Thủy làm Lạc Huyền Ca nghe có chút mơ hồ, có chút không rõ là người nào nói chuyện, nhưng ngoài ý muốn cảm thấy thanh âm rất êm tai, vô cùng dụ hoặc, giống như đang đầu độc linh hồn nàng.An Nhược Thủy có chút hối hận, tại sao phải để má Lưu sớm rời khỏi như vậy, nếu không hiện tại cũng sẽ không còn lại một mình nàng ở chỗ này chiếu cố Lạc Huyền Ca uống say.Tên này giờ phút này không khóc không làm rộn, chỉ ôm nàng, ở trên người nàng ngửi ngửi.Chẳng lẽ còn có thể ngửi ra mùi vị gì khác sao?An Nhược Thủy khẽ cười, vỗ vỗ sau lưng Lạc Huyền Ca: "Tiểu Lạc, ngươi say rồi. Chớ lộn xộn nữa, ta đỡ ngươi đi nằm trên giường.""Ừ, nằm trên giường. Làm chuyện xấu hổ xấu hổ sao?" Lạc giáo chủ mặt đỏ bừng nhìn An Nhược Thủy.An Nhược Thủy vốn đang nghe nàng nói, đột nhiên sững sờ, thấy Lạc Huyền Ca bộ dáng thần chí không rõ, cứ thế bật cười: "Say thành như vậy còn làm chuyện xấu hổ xấu hổ, ngươi ngay cả giường cùng sàn nhà đều không phân rõ.""Nói bậy! Ta có thể phân rõ, ta... bổn tọa ba tuổi biết đọc biết viết, năm tuổi tập võ luyện quyền, bảy tuổi giết người đoạt mệnh, mười tuổi nổi danh thiên hạ. Bổn tọa thông minh, không có say. Tỉnh táo!"Ngay cả bổn tọa cũng nói hết ra, sợ là thật sự không còn biết trời trăng gì nữa rồi.An Nhược Thủy không biết làm sao tiến lên đỡ Lạc Huyền Ca đang xộn lộn, mà Lạc Huyền Ca lại đẩy ra nàng: "Đừng đụng vào bổn tọa!"An Nhược Thủy thấy nàng say đến không nhận ra người, thậm chí đẩy mình ra, trong lòng nàng tự dưng dâng lên lửa giận, nhưng mà câu kế tiếp của Lạc Huyền Ca liền tưới tắt lửa giận trong lòng nàng."Bổn tọa đã có gia thất! Trừ phu nhân ra, tuyệt không cần oanh oanh yến yến, ngươi ra ngoài!" Lạc giáo chủ chóng mặt bắt đầu rời khỏi bàn ăn, đi hai bước trên sàn nhà, sau đó tìm đến ghế sa lon, ầm một phát ngã trên ghế sa lon liền chuẩn bị ngủ.An Nhược Thủy đi tới cạnh ghế sa lon muốn mang Lạc Huyền Ca trở về phòng nghỉ ngơi, dẫu sao nằm ngủ ở chỗ này quá mệt mỏi.Nhưng mà lôi kéo nửa ngày, Lạc Huyền Ca lại giằng co với An Nhược Thủy, chặt chẽ bám cứng ghế sa lon không buông tay, trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm: "Buông tay! Bổn tọa không đi dạo kỹ viện! Ngươi còn kéo bổn tọa, bổn tọa giết cả nhà ngươi!""..." An Nhược Thủy bị lời của nàng làm tức đến dở khóc dở cười, người này say đến mức suy nghĩ cái gì vậy?--------
Tác giả có lời muốn nói:A —— ngày mai giáo chủ phải trưởng thành rồi. Bất quá, vì để bảo trì thanh thủy trước sau như một, chuyến xe ngày mai các ngươi cũng không cần mong đợi đâu.Lạc giáo chủ thật sau khi mở mang trí tuệ: A, trời tối rồi.Lạc giáo chủ giả sau khi bị trói: Hu hu hu ~ sao trời lại tối rồi.
"Thế nào? Các ngươi thấy cô nương kia chưa? Ta không nhìn thấy gì cả?" Lý Điềm tay cầm lái nhìn bốn phía, ngắm nhìn xung quanh phát hiện An Tuấn Phong đeo kính râm dựa nghiêng vào xe, thi thoảng giơ tay lên nhìn điện thoại di động, lại thấy điện thoại trong tay không ngừng reo. Trên mặt mang vẻ không biết làm sao.An Nhược Thủy đem kính đen to tướng trên mặt dịch xuống một chút, quanh phụ cận đây cũng không thấy cô nương nào phù hợp tuổi."Có phải ở kia?" Lạc Huyền Ca rất tinh mắt chỉ ra một nữ hài mới vừa từ trên xe taxi xuống.Lý Điềm và An Nhược Thủy theo phương hướng ngón tay nàng nhìn sang, Lý Điềm nhìn nữ sinh vừa xuống xe liền dáng vẻ tìm người, trong lòng nàng suy đoán khả năng chính là vị này."Chắc vậy, có cần nhắc nhở An tổng một chút hay không?" Lý Điềm phát hiện An Tuấn Phong giờ phút này luôn luôn cúi đầu nhìn điện thoại di động, mà cô nương kia lại đi tìm hướng ngược lại.Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Người ở đây quá nhiều, chúng ta ra ngoài không chừng sẽ bị nhận ra.""Vậy làm thế nào?" An Nhược Thủy gấp cuống cuồng, cũng không biết lão ca nàng tại sao vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại di động không rời mắt, hắn chẳng lẽ không biết, hiện tại người gọi đến điện thoại hắn có thể là bất kỳ ai sao?Cô nương kia cũng cầm chặt điện thoại di động trong tay, đại khái là vừa nãy ở trên xe đã gọi rồi, nhưng đường dây luôn bận không thể gọi được, cho nên bây giờ gần như buông tha.Lạc Huyền Ca hạ cửa xe xuống một chút, sau đó từ trong túi lấy ra hòn đá nhỏ nàng dùng làm ám khí, hơi dùng điểm lực phóng hướng An Tuấn Phong, rất nhanh An Tuấn Phong ngây ra tại chỗ ngửa mặt lên trời gào to một tiếng: "Á —— "Không biết tại sao, đầu gối đột nhiên giống như trúng một mũi tên, đau đến tim gan run rẩy.Cũng bởi vì tiếng thét kinh người này, người bốn phía đều bắt đầu chú ý tới An Tuấn Phong.Mà cô nương kia đã đi xa quay đầu nhìn một cái, đứng tại chỗ do dự một chút liền rất nhanh chạy tới bên cạnh An Tuấn Phong."Xin hỏi, ngươi là vị 'Đại ca ấm áp nhất' trên mạng thức ăn chó sao?"An Tuấn Phong đeo kính râm, lại bởi vì đầu gối đau đến mức mặt mũi run rẩy cực kỳ dữ tợn, hiện tại hắn dọa tiểu cô nương sợ lui về sau hai bước.An Tuấn Phong cuối cùng nhịn đau rặn ra hai chữ: "Đúng! Không sai, là ta!""Ngươi, không sao chứ?""Không —— sao —— "An Tuấn Phong cũng không biết bản thân làm sao, đầu gối đột nhiên phát đau, đây có phải là bệnh nan y?Bất quá cô nương người ta nhìn chằm chằm mặt hắn hồi lâu, phát hiện có chút quen mắt, lại nhất thời không nhớ nổi đã gặp ở nơi nào.An Tuấn Phong đang mải suy nghĩ đầu gối, không còn sức lực quan sát cô nương người ta."Ngươi thật không có chuyện gì sao? Hay là ta đưa ngươi đến bệnh viện nhé." Cô nương thật sợ người này xảy ra ngoài ý muốn, dẫu sao nhìn có vẻ đau khổ cực kỳ.An Tuấn Phong lắc đầu, cố nén cơn đau trên đầu gối, cười như gió xuân nói: "Ta không sao, trước vẫn là giải quyết chuyện của ngươi đi.""Ừ, giấy tờ ta đều mang đến rồi. Thừa dịp hiện tại nhân viên còn chưa tan tầm, chúng ta nhanh qua đi."An Tuấn Phong ngẩn người một chút: "Eh, đợi đã! Ta còn không biết ngươi tên gì, kết hôn như vậy quá hấp tấp. Hơn nữa... Ta lúc trước nói trong điện thoại đều là, đều là..."Nhìn dáng vẻ cô nương kia như sắp khóc lên, An Tuấn Phong tức thì tay chân luống cuống: "Ngươi đừng khóc ngươi đừng khóc, hôm nay kết hôn, ngày đại hỉ khóc cái gì. Tới, lau nước mắt. Chúng ta đi lĩnh chứng.""Ta không khóc." Cô nương quật cường lau nước mắt một cái, sau đó trợn mắt nhìn An Tuấn Phong một cái: "Ngươi có phải là cảm thấy ta rất tùy tiện a, cứ như vậy tùy tiện kéo một người kết hôn.""Không có." An Tuấn Phong không căn cứ gì, chỉ là dựa vào cảm giác nói ra hai chữ này.Cô nương kia cười một tiếng: "Gia gia là người thân nhất đời này của ta, từ nhỏ cha mẹ thấy ta là con gái liền đã muốn đem ta đưa cho người khác. Là gia gia từ quê một đường nhặt rác bán ve chai tới tỉnh thành mang ta trở về. Sau đó thân thể phụ thân bị thương, đời này đều không thể sinh con được nữa, bọn họ mới về quê nhận lại ta. Cho nên đời này ta không muốn để cho gia gia mang tiếc nuối mà đi.""Ta biết, ta có thể hiểu." An Tuấn Phong thở dài, hắn không thích buôn bán, nhưng cha mẹ qua đời sớm, tổ phụ trước khi lâm chung cũng chỉ giao phó hắn hai chuyện này, bất kể lúc nào, đều phải bảo vệ muội muội bảo vệ An thị."Đừng khóc, đi thôi. Chúng ta lĩnh giấy chứng nhận trước." An Tuấn Phong rất kiên trì, hắn sẽ không có ý nghĩ gặp dịp thì chơi giúp cô nương diễn một trận tiễn lão nhân rời khỏi, đã làm thì hoặc là thay người hoặc là thật sự đi lĩnh chứng."Được." Cô nương kia cũng hạ quyết tâm rất lớn, một lát sau đưa tay ra nói: "Ta là Phùng Thiên Linh.""An Tuấn Phong." An Tuấn Phong nhếch mi, nhỏ giọng cười nói: "Tên ngươi rất đẹp."Ít nhất ấn tượng đầu tiên của hắn rất tốt.Lúc An Tuấn Phong nói chuyện tuy rằng quên mất cơn đau trên đầu gối, nhưng cũng không đại biểu nó không tồn tại a, hắn bắt đầu đi khập khễnh.Điểm này thật không có biện pháp che giấu giả như nhẹ nhàng ung dung, bởi vì thật sự là đau đến tận xương tủy.Cho nên Phùng Thiên Linh tựa hồ có chút hiểu được nam nhân này tại sao sốt ruột lĩnh chứng, hắn là người què có lẽ rất khó tìm đối tượng. Nàng đột nhiên bình thường hơn một chút, ban đầu sợ hãi là bản thân không đạo đức bắt cóc vị tiên sinh này, ép hắn phải đi lĩnh chứng.Bây giờ nhìn lại, vị tiên sinh này cũng coi như cam tâm tình nguyện muốn cùng nàng lĩnh chứng.Ba người bên trong xe, Lý Điềm nhìn về phía Lạc Huyền Ca, trong mắt mang sùng bái sâu sắc: "Thật không hổ là Đại đệ tử Cổ Võ, cách hơn trăm mét ngươi lại có thể chỉ dùng hòn đá nhỏ bằng cái móng tay đánh cho An tổng thành người què, bội phục bội phục!"An Nhược Thủy sốt ruột vặn lỗ tai Lạc Huyền Ca, ép hỏi: "Đầu gối ca ca ta không sao chứ?""Không, không sao. Chỉ là vô tình đánh vào một sợi kinh mạch. Đại khái sẽ đau năm ba ngày, bất quá cái này sẽ không ảnh hưởng thân thể hắn, ngược lại năm ba ngày sau sẽ có cảm giác khoan khoái như đả thông kinh mạch." Lạc giáo chủ xoa xoa lỗ tai đỏ lên, hít... Phu nhân hạ thủ càng ngày càng hung ác.An Nhược Thủy sau khi nghe xong cuối cùng yên tâm hơn chút, đẩy ra tay đang xoa lỗ tai của Lạc Huyền Ca, tự mình giúp nàng ôn nhu xoa xoa.Lý Điềm nhìn thấy không ngừng kêu mắt mù.Mà Lạc giáo chủ thì vẻ mặt hưởng thụ dựa ở trên xe, hì... Phu nhân vẫn dịu dàng như vậy.
"An tổng và cô nương kia đều đã đi vào, có phải nghĩa là chuyện này thành rồi?""Đại khái chắc là vừa gặp đã yêu." Trên mặt An Nhược Thủy không nhiều biểu tình lắm, đến mức không ai có thể thấy rõ nội tâm nàng rốt cuộc đang nghĩ gì.An Nhược Thủy cười khẽ, đại ca tính tình thế nào nàng hiểu rõ, nếu không chút hảo cảm với cô nương kia, tuyệt đối sẽ không đáp ứng loại yêu cầu đường đột này, hắn không muốn đi, phương pháp cự tuyệt có ngàn vạn. Mà hắn muốn đi, lý do đại khái chỉ có thể là hắn có hứng thú.An Nhược Thủy đột nhiên ôm lấy Lạc Huyền Ca, ở trên má dâng lên một quả môi thơm: "Hôm nay ghi công cho ngươi, chúng ta về nhà trước đi. Đại ca chắc còn phải giúp cô nương kia xử lý sự tình. Bất quá sinh nhật hôm nay cũng không thể bỏ rơi, chúng ta trở về chuẩn bị trước.""Còn có hôn lễ, ban đầu chúng ta kết hôn, chỉ lĩnh một tờ giấy chứng nhận, cũng không cử hành hôn lễ." An Nhược Thủy đề cập tới đây rất là tiếc nuối, bất quá cũng nghĩ tới sau khi công khai bổ sung hôn lễ.Lạc Huyền Ca cũng cảm thấy không ổn, cho nên bắt đầu đánh tính toán nhỏ suy tính hôn lễ của bản thân.Lý Điềm vừa rồi vẫn là lần đầu tiên thấy An Nhược Thủy giống như đứa nhỏ cầu kẹo nhào vào trong lòng Lạc Huyền Ca như vậy, thật là thất kinh rớt cả cằm.Đây chính là An Nhược Thủy a, ngoại giới luôn đồn đãi là đóa hoa trên núi cao thanh lãnh cấm dục, người này không phải là hình tượng vỡ nát, là triệt để sửa đổi thì có."Ta trước đăng lên vòng bạn bè, nói cho mọi người ta có chị dâu." An Nhược Thủy quả thực đem khẩn cấp trong lòng bày hết lên mặt.Lý Điềm không nhịn được khóe miệng co quắp, ngươi khao khát trong nhà thêm chị dâu như vậy sao?Rất nhanh An Nhược Thủy đã soạn xong bài đăng.An Nhược Thủy: Thông báo, ta có chị dâu. Thỉnh chư vị chuẩn bị tốt tiền mừng, đại hỉ sự đầu tiên trong cuộc đời An Tuấn Phong sắp đến rồi.Bình luận:Hứa Tụ:? Chị dâu... An tổng kết hôn rồi à? Sao đột nhiên vậy, không phải hôm qua mới thông báo chúng ta tham gia tụ họp sinh nhật sao?Giang đạo: Yo ~ cuối cùng gả được anh ngươi ra ngoài? Làm khó ngươi chờ năm năm, cuối cùng có được chị dâu rồi. Tới, kéo một đoàn người phát lì xì ăn mừng một trận.Đoạn biên kịch: Ừm, tiền mừng đã chuẩn bị xong. Nhớ gửi thiệp mời.Hứa Tụ: Ngày mai ta cũng sinh nhật, vừa vặn cũng phải đi coi mắt, không biết có thể nhìn hợp mắt đi lĩnh chứng luôn hay không.Lý Điềm: A, thật là trùng hợp. Ta cũng phải đi.Hứa Tụ trả lời Lý Điềm:...Lý Điềm trả lời Hứa Tụ: Ta nói thật, tìm được trên mạng thức ăn chó 23333. Đúng là một trang web thần kỳ.Hứa Tụ cầm điện thoại di động nhìn tin đột nhiên tâm trạng trầm xuống, mạng thức ăn chó...Vốn muốn nói bản thân ngày mai phải đi coi mắt kích thích Lý Điềm một chút, kết quả không nghĩ tới đối phương cũng muốn đi coi mắt, lại còn không sợ chết chọn người trên mạng thức ăn chó.Nguyên bản đang tính toán ngày mai làm sao mượn cớ thoát khỏi lão nương nhà mình nửa đường rời khỏi, hiện tại nghĩ lại, Hứa Tụ cảm thấy bản thân còn rời đi làm gì a? Dựa vào cái gì Lý Điềm có thể sống thoải mái như vậy, mà nàng lại phải vì một đoạn tình cảm mà chịu đủ hành hạ.
Hứa Tụ hạ quyết tâm, ngày mai nghiêm túc đối đãi đối tượng hẹn hò, bất kể kết quả như thế nào nàng cũng phải thử một lần, bản thân cũng không phải không có Lý Điềm liền yêu không nổi nữa.Lý Điềm lại trả lời thêm một cái: Ngày mai ta liền phải gả vào hào môn rồi! Chứng minh thư cùng hộ khẩu đều đã cầm sẵn! Kích thích không, bất kể đối phương là ai, chỉ cần nàng tới ta liền gả! 23333Hứa Tụ nhìn xong cái tin nhắn này, yên lặng hỏi lão ba sổ hộ khẩu, tiếp đó cười híp mắt trả lời Lý Điềm: Vậy sao, thật là trùng hợp. Ta cũng mang chứng minh thư và sổ hộ khẩu đi. Nói không chừng, về sau chúng ta còn có thể kết hôn trong cùng một công ty tổ chức hôn lễ.
Lý Điềm bẻ đầu ngón tay nghĩ một chút: Đúng vậy đúng vậy, không biết có thể giảm giá cho chúng ta hay không 23333Hứa Tụ nhìn xong đoạn đối thoại này, lòng nàng đột nhiên co quắp phát đau, nhiều năm như vậy, người này thật sự không có một chút ý nghĩ khác với nàng sao? Tại sao đều đến lúc này rồi, Lý Điềm vẫn không có nửa điểm phản ứng.Lý Điềm tâm tình phức tạp nhìn màn ảnh di động, nàng đều đã kích thích Hứa Tụ như vậy, đối phương sao còn bình tĩnh như thế?! Ngày mai nàng rốt cuộc là nên tự mình đến chỗ hẹn, hay là lặng lẽ theo đuôi Hứa Tụ đi xem một chút tình trạng coi mắt của nàng?Lý Điềm phiền não gãi gãi đầu, có chút không nghĩ ra rốt cuộc nên làm cái gì.Đã đáp ứng đối tượng hẹn hò, làm người lại lỡ hẹn cũng không tốt, nhưng mà nàng quả thực không ngờ Hứa Tụ cũng đi coi mắt vào ngày mai a."Lý Điềm?" An Nhược Thủy thấy nàng đang ngẩn người, không nhịn được nhỏ giọng kêu để cho nàng tỉnh hồn.Lý Điềm phục hồi tinh thần lại, nhìn An Nhược Thủy: "Làm sao vậy?""Ca ca ta đều đã lĩnh chứng rồi, chúng ta có phải cũng nên trở về?"An Nhược Thủy chỉ vào cái xe sắp biến mất trong tầm mắt, Lý Điềm ngẩn người một chút lập tức gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta nên đi. Đi đâu a?""Ta thấy ngươi tinh thần không tốt lắm. Hay là để ta lái cho. Ngươi trước nghỉ một lát." An Nhược Thủy thấy vẻ mặt Lý Điềm không quá đúng, nàng sợ Lý Điềm lái xe sẽ thất thần, cho nên muốn để cho Lý Điềm ra sau nghỉ một lát, nàng lái xe.Nhìn đến đây, Lạc giáo chủ đột nhiên nghĩ, bản thân có phải nên đi học cái bằng lái?"Nghĩ gì vậy?"An Nhược Thủy thật vất vả đổi vị trí với Lý Điềm, lại đột nhiên phát hiện Lạc Huyền Ca cũng đang ngơ ngẩn, còn đang nghi hoặc tại sao hết người này đến người kia đều thất thần, Lạc Huyền Ca hướng nàng lắc đầu một cái.Bất quá ngay lúc khởi động xe, Lạc giáo chủ hỏi ra một vấn đề để cho người hết sức nghi hoặc."Quà sinh nhật ta đã tặng rồi, hiện tại thành thân phải tặng quà gì a?" Lạc giáo chủ bày tỏ phiền nhất là những thứ này, không chỉ phải phỏng đoán tâm tư của người khác, còn phải tính toán đồ vật có thích hợp đưa ra hay không.Cũng may nàng hiện tại 'có tiền có thế', nếu không thời điểm túi tiền xấu hổ, nói không chừng chỉ có thể đến sàn cược làm vài ván cược đá quý(*) đi ra tặng quà.Bất quá... Nếu An Tuấn Phong thích, nàng hiện tại đi cược lấy về ít đá quý cũng không hẳn là không thể a.(*) Cược đá quý: ngọc thạch mới khai thác lên đều bị ẩn trong đá không rõ phẩm chất, được đưa tới sàn cược để đấu giá, mua về rồi mới cắt đá để xem phẩm chất, đôi khi mua giá rẻ lại được đá quý, giá cao lại trúng đá rởm."Loại chuyện này qua ít thời gian hẵng nghĩ sau, trước mắt về nhà cũ làm cho xong sinh nhật." An Nhược Thủy lại lần nữa chuẩn bị cho xe chạy, đột nhiên nhận được cuộc điện thoại, nàng nhìn dãy số xa lạ phía trên ngẩn người một chút, bất quá vẫn là nghe, ngộ nhỡ chị dâu mới nhậm chức gọi tới cho nàng.Đáng tiếc sau khi nhận cuộc gọi, đối phương truyền đến lại là thanh âm nàng rất quen thuộc."A lô, An An sao? Ta là Từ đại ca.""Từ đại ca? Có chuyện gì không? Ta hiện tại ở trên đường, có chút không tiện nghe điện thoại." An Nhược Thủy thúc giục đối phương nói điểm chính, nếu không nàng tức khắc cắt điện thoại.Từ Hạo cũng không vòng vo, hỏi An Nhược Thủy: "Bài post ngươi vừa đăng là đùa sao?""Ngươi nói là cái ta vừa đăng sao?" Giọng điệu của An Nhược Thủy ngược lại không thay đổi gì, nhưng mà Lạc giáo chủ cùng Lý Điềm lại có thể rõ ràng cảm giác được nhiệt độ trong xe đột nhiên giảm xuống."Ừ, cái ngươi nói chị dâu gì đó. Loại đùa này về sau không nên nói loạn, đối với đại ca ngươi ảnh hưởng không tốt."An Nhược Thủy bị tức cười: "Từ đại ca, đó cũng không phải là đùa. Ca ca ta hắn vừa lĩnh chứng, ngươi không tin có thể đi tra một chút a. Dẫu sao ngươi thủ đoạn thông thiên như vậy, ngay cả chuyện ta cùng Tiểu Lạc ẩn hôn cũng có thể tra được, làm gì tra không nổi tình huống của ca ca ta.""Ngươi..." Từ Hạo không ngờ tới An Nhược Thủy sẽ nói ra lời này, trầm mặc một hồi hắn vội vội vàng vàng nói một câu tạm biệt liền cúp điện thoại."Làm sao vậy?" Lạc Huyền Ca thấy An Nhược Thủy cúp điện thoại xong sắc mặt có cái gì rất không đúng, liền quan tâm hỏi một câu.An Nhược Thủy lắc đầu: "Không có gì, về nhà trước đi."Chờ đến nhà cũ, má Lưu ngồi ở phòng khách xem ti vi, thấy mọi người trở lại rồi, nàng oán trách nhìn ba người Lý Điềm An Nhược Thủy Lạc Huyền Ca."Sao đang yên lành đều chạy ra ngoài? Một câu cũng không nói, ta còn tưởng rằng các ngươi không ăn ở nhà." Má Lưu ở phòng bếp ca hát làm cơm, thời điểm đi ra kêu bọn họ dùng cơm, đột nhiên phát hiện... thiếu gia tiểu thư còn có khách nhân, một người cũng không còn."Má Lưu a, chúng ta hằng năm không phải đều làm sinh nhật ở nhà cũ sao. Năm nay đại ca cũng không ngoại lệ a, hắn có chút việc gấp cần xử lý, cho nên có thể sẽ về trễ.""Aiz, người trẻ tuổi các ngươi chính là quá bận rộn. Ngươi nhìn xem, hiện tại đến sinh nhật còn phải lâm thời xử lý công việc." Giọng nói Má Lưu tràn đầy thương tiếc An Tuấn Phong, dù sao cũng là đứa trẻ mình chăm từ nhỏ đến lớn, tuy nói không có liên hệ máu mủ, thậm chí là quan hệ chủ tớ, nhưng má Lưu đối với An Tuấn Phong An Nhược Thủy, đó là thật lòng chiếu cố như con cháu nhà mình.An Nhược Thủy cười trò chuyện đôi câu với nàng, hơn nữa bảo đảm đại ca qua không lâu là có thể rút ra thời gian rảnh nghỉ ngơi cho khỏe.Má Lưu lúc này mới thở dài, thương tiếc nói: "Các ngươi a, bận đến mấy cũng đừng mệt chết thân thể.""Vâng, chúng ta ghi nhớ." Trưởng bối An Nhược Thủy qua đời quá sớm, nàng mỗi lần nghe má Lưu và bác quản gia nói những lời này, trong lòng đều cảm động không thôi.Má Lưu nói xong, liền lại đi phòng bếp: "Ta đi làm thêm vài món ăn, cho các ngươi bồi bổ thân thể.""Chớ lại làm việc nữa má Lưu, những thứ này đủ để chúng ta ăn rồi." An Nhược Thủy ngăn cản.Má Lưu cười lắc đầu: "Sao được a, Từ gia đại thiếu gia lát nữa muốn đi qua. Để ta làm thêm vài món ăn.""Vậy thì, phiền toái má Lưu a." An Nhược Thủy trên mặt như cũ treo nụ cười ngoan ngoãn với trưởng bối, nhưng mà ngữ khí lại lạnh đi một chút, sau khi má Lưu vào phòng bếp, trên mặt An Nhược Thủy liền không còn biểu tình gì.Lạc Huyền Ca không hiểu nhìn nàng: "Làm sao vậy?""Từ Hạo sắp đi qua, hy vọng hắn là tới chúc mừng sinh nhật đại ca." Giọng nói An Nhược Thủy tràn đầy lo âu.Tiếp xúc với Từ Gia, nàng mới biết hóa ra người Từ Hạo luôn luôn thích là đại ca nàng.Nhưng mà An Nhược Thủy lại cảm thấy mục đích của Từ Hạo tựa hồ cũng không đơn giản như Từ Gia nói, Từ Hạo không có yếu ớt nhát gan như vậy, hắn không thể nào ngay cả tỏ tình cũng không dám nói với đại ca.Dẫu sao đã nhiều năm như vậy, bên cạnh đại ca không có bất kỳ xì căng đan yêu đương nào.Thái độ của Từ Hạo đối với đại ca, cũng không giống như thật sự rất thích. Mục đích của hắn rốt cuộc là cái gì?Bỏ những thứ này sang một bên không nói, Từ Hạo tra ra chuyện bản thân cùng Lạc Huyền Ca ẩn hôn, nói rõ thế lực Từ gia đã thâm nhập vào đến An thị, thậm chí mơ hồ có khuynh hướng vượt qua An thị.Quan hệ giữa Từ Hạo và tổ chức nghiên cứu cũng rất mơ hồ, thậm chí thời gian Từ Hạo tiếp xúc với Trịnh Húc ở show thực tế cũng để cho người khó mà yên lòng.Trương Minh Trung cùng Từ lão tiên sinh quan hệ rất tốt, lúc ấy cha nàng và cha Từ Hạo, còn có Trương Minh Trung, đều là bạn tốt.Khi đó Trương Minh Trung vốn là cùng cha Từ Hạo cùng nhau gây dựng sự nghiệp, nhưng lại thất bại, cuối cùng Trương Minh Trung cắm rễ ở An thị.Mà đoạn thời gian sinh nhật mình, Trương Minh Trung xảy ra ngoài ý muốn, Từ Hạo vốn nên trở lại mừng sinh nhật nàng cũng chậm trễ đẩy lùi thời gian, thậm chí nhờ Từ Gia đem lễ vật mang về.Người có thể phí nhiều tâm tư như vậy để chuẩn bị lễ vật, tuyệt đối sẽ không bởi vì một ít chuyện nhỏ mà bỏ qua thời gian trở về nước.Chỉ có thể nói đoạn thời gian kia, Từ thị cũng xảy ra hỗn loạn không nhỏ, Từ Hạo không thể phân thân để trở lại.Từ Hạo diễn xuất rất tốt, điểm này nàng không thể không thừa nhận, nhưng mà cũng chính bởi vì Từ Hạo diễn xuất quá tốt, mới để cho nàng có một loại ảo giác rằng người này vẫn luôn diễn trò trước mặt huynh muội bọn họ.Từ Gia nói Từ Hạo thích đại ca, nhưng mà nàng trước nay chưa từng nhìn thấy ái ý ở đáy mắt Từ Hạo, rốt cuộc là Từ Hạo căn bản không yêu, hay là Từ Hạo khống chế tâm tình đến mức giọt nước không lọt?Chuyện An Nhược Thủy không hiểu được quá nhiều, hơn nữa những chuyện này còn đều liên quan đến nàng, nàng không thể không ngó ngàng gì tới.Mối hận của Từ Hạo đối với Lạc Huyền Ca rốt cuộc là bởi vì cái gì mới sâu như vậy?Trước kia nàng nghĩ mãi không ra, tạm thời cho rằng đó là sợ hãi khi người bình thường nhìn thấy dị loại, nhưng mà Từ Gia giải thích với nàng một ít hành động quái dị của Từ Hạo, là bởi vì lầm tưởng Lạc Huyền Ca là bạn gái An Tuấn Phong, cho nên mới sinh lòng căm hận tình địch.Nhưng nếu chỉ là tình địch bình thường gặp mặt, có thể không cần như vậy, Từ Gia đến cũng tạo thành hiểu lầm cho Lạc Huyền Ca, phương thức xử lý đối đãi tình địch của Giáo chủ Ma giáo cũng không cực đoan đến thế, Từ Hạo chắc hẳn không chỉ xem Lạc Huyền Ca như tình địch."Suy nghĩ gì vậy?"Lạc Huyền Ca thấy An Nhược Thủy luôn luôn thất thần, Lý Điềm kêu nàng mấy tiếng, An Nhược Thủy vẫn cứ không có nửa điểm phản ứng, Lý Điềm kêu đến lúng túng.An Nhược Thủy lấy lại tinh thần, nhìn về phía Lạc Huyền Ca, Lạc Huyền Ca lắc đầu: "Lý trợ lý kêu ngươi.""Hả?" An Nhược Thủy mang nghi hoặc nhìn về phía Lý Điềm, Lý Điềm nịnh nọt cười một tiếng: "Lão đại, ta vừa rồi ở trên mạng thức ăn chó tìm được một đối tượng. Tối hôm nay ta không ở lại, ta phải về nhà chuẩn bị một chút, ngày mai đi coi mắt. Ta trước cùng ngươi nói một tiếng, tránh cho ngươi tối nay và ngày mai có gì cần ta, ta không thể kịp thời tới.""Ngươi nghỉ ngơi cho khỏe. Không phải thời gian làm việc, khả năng ta tìm ngươi không lớn. Đừng tắt di động là được, dẫu sao không thể loại bỏ tình huống đặc biệt." An Nhược Thủy nói với nàng.Lý Điềm cười hì hì gật đầu: "Tuân lệnh! Bảo đảm mở máy 24 giờ."Bất kể là đi làm hay tan việc, chừng nào Lý Điềm vẫn còn là trợ lý của An Nhược Thủy, nàng đều sẽ vì nghệ sĩ nhà mình mà phụ trách tới cùng, điện thoại di động dĩ nhiên sẽ không tắt máy.Càng huống chi, ngày mai Hứa Tụ cũng muốn đi coi mắt, nàng càng không thể tắt di động.Ngộ nhỡ Hứa Tụ đột nhiên gọi điện thoại cho nàng, muốn cùng nàng bỏ trốn làm sao bây giờ?Ba người đơn giản trò chuyện, rất nhanh đề tài lại kéo đến trên người Lạc Huyền Ca, Lý Điềm sợ mình ngày mai thật cùng Hứa Tụ bỏ trốn, Lạc Huyền Ca lại biến thành tiểu nghệ sĩ đáng thương không người dẫn dắt.
Tuy nói hiện tại dựa lưng vào An Nhược Thủy và An thị, nhưng Lý Điềm vẫn không đủ yên tâm đứa nhỏ đặc biệt lắm chuyện phiền phức này."Tiểu Lạc hiện tại cũng đã tham gia xong show thực tế, về sau có tính toán gì?""Đại ca nói là an bài cho ta một bộ phim rất tốt, diễn Giáo chủ Ma giáo. Ta cảm thấy ta có thể." Diễn đúng bản sắc, nhất định có thể được.Lý Điềm nhíu mày một cái: "Nhân vật phản diện à."Lạc Huyền Ca xuất đạo diễn không nhiều, nhưng mà ít nhất đều là hình ảnh nhân vật chính diện, đột nhiên tới một cái nhân vật phản diện, fan hâm mộ cùng người xem không tiếp thụ nổi làm sao bây giờ?Lạc Huyền Ca còn chưa giải thích, An Nhược Thủy liền xen vào nói: "Giống với 'Phong Thanh' lúc trước, là tiểu nhân vật giang hồ, từng bước từng bước bị buộc thành thủ lãnh Ma giáo. Vẫn là nữ chính, không phải nhân vật phản diện.""Ồ, cái này thì được. Loại phim nữ chính hắc hóa ở giai đoạn sau, hiện tại rất được hoan nghênh." Lý Điềm thở phào nhẹ nhõm.Nếu đã biết Lạc Huyền Ca có ý phát triển trên phương diện quay phim, nàng liền yên tâm.Như vậy nàng cũng có thể an tâm mang Hứa Tụ bỏ trốn.Rất nhanh, An Tuấn Phong đầu đầy mồ hôi trở lại rồi.Nhìn ba người trong phòng khách, hắn há to miệng đổ xuống từng ngụm từng ngụm nước lạnh, ngữ khí hốt hoảng nói: "Ông nội Linh Linh đã lâm vào hôn mê, bất quá may mà đã gặp được ta, lão nhân gia cũng coi như hoàn thành tâm nguyện.""Nhìn ta làm gì?" An Tuấn Phong cảm thấy ánh mắt muội muội thật kỳ quái, nhìn chằm chằm hắn, giống như muốn nhìn xuyên qua hắn không bằng.An Nhược Thủy nhướn mi: "Đều đã gọi Linh Linh rồi, đại ca... lúc nào mang chị dâu về nhà?""Cái này, mang nàng trở về, chuyện ngươi và Tiểu Lạc giải thích thế nào?" An Tuấn Phong khóa chặt mày, cảm thấy thật khó xử.An Nhược Thủy cười khẽ: "Chuyện đó có gì đâu, cũng đâu thể cả đời không cho chị dâu vào nhà. Chưa kể, ta và Tiểu Lạc có nhà của mình, không thể bởi vì chúng ta, làm trễ nãi ngươi và chị dâu a."Lý Điềm cũng hứng thú bừng bừng nói một câu: "An tổng, lúc nào để cho phu nhân dạo một vòng quanh công ty đi. Giống như trong tiểu thuyết viết vậy, ai cũng không biết thân phận nàng, sau đó ở công ty lượn một vòng, rồi ngươi lại dẫn người đi. A... Nghĩ thôi cũng thật thú vị.""Ta nói này Lý trợ lý! Ngươi ngày thường đều xem cái gì a?" An Tuấn Phong bị Lý Điềm làm tức cười, thật biết nghĩ, loại tình tiết này cũng có thể thả trên người hắn?Lý Điềm mím môi, rất nhanh cười nói: "Ngươi đều đã kéo người đi đường kết hôn chớp nhoáng luôn rồi, cái này thôi đã so với mấy kiểu 'bá đạo tổng tài yêu ta' mà ta từng xem còn ngôn tình hơn nhiều! Nhận biết ngươi lâu như vậy, đây là lần đầu tiên ngươi để cho ta cảm thấy, ngươi thật sự là bá đạo tổng tài. Mà không phải là đại ca ca ấm áp nhà bên. A ha ha.""Tiền thưởng tháng sau trừ!"An Tuấn Phong nhẹ nhàng một câu nói, để cho Lý Điềm cười không nổi nữa: "An tổng! Hôm nay ngày đại hỉ, ngươi không thể như vậy a!""Hừ!" An Tuấn Phong nhếch lông mày tà mị hướng nàng cười: "Thế nào, hiện tại cảm giác được ta đích xác là bá đạo tổng tài rồi sao?""..." Nói nhiều tất có sai, nói nhiều tất có sai!Lý Điềm yên lặng lầm bầm đôi câu, cũng không lại dính vào nữa.An Nhược Thủy nhìn đại ca cùng Lý Điềm hỗ động, nàng cũng không nhịn được bật cười, rất nhanh má Lưu đi ra kêu bọn họ qua dùng cơm."Từ đại thiếu sao còn chưa tới? Chẳng lẽ có chuyện gì trì hoãn?" Má Lưu thấy người vẫn chưa đến, không nhịn được bắt đầu lẩm bẩm.An Nhược Thủy cười nhạt, Từ Hạo không tới, sợ là bởi vì bận bịu điều tra hôn sự của đại ca.Bất quá lấy thủ đoạn của Từ Hạo, chuyện này cũng không lừa được hắn, dẫu sao đại ca đã đích thân an bài xong xuôi, chuyện nàng cùng Lạc Huyền Ca ẩn hôn còn bị Từ Hạo tra ra được. Hơn nữa cũng may khi đó Lý Điềm điều tra kịp thời, không để cho đám người kia tiếp tục bạo phát ra, nếu không nàng và Lạc Huyền Ca đột nhiên bại lộ, hình tượng hai người trong lòng quần chúng fan hâm mộ sẽ giảm bớt nhiều, nói không chừng sẽ còn bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến An thị.Cũng là từ khi đó, An Nhược Thủy càng thêm kiên định quyết tâm sớm ngày công bố."Từ Hạo?" Ánh mắt An Tuấn Phong khẽ biến: "Hắn bảo hôm nay muốn đi qua?""Đúng vậy, bất quá hắn đã thấy bài đăng của ta. Đoán chừng là không có tâm tư tới rồi." An Nhược Thủy vừa nói, vừa gắp thức ăn cho Lạc Huyền Ca.Hiện tại Lạc Huyền Ca chỉ cần vùi đầu ăn nhiều là được rồi, dẫu sao An Nhược Thủy cùng An Tuấn Phong bàn luận Từ Hạo, nàng cũng không phải quen thuộc lắm, mà không biết tại sao hai huynh muội này đột nhiên biến sắc mặt.Bất quá cảm giác, nàng có thể tìm một cơ hội đến nhà Từ Hạo tâm sự với hắn một chút, dẫu sao giữ lại người này, luôn có thể nhiễu loạn tâm trạng An Nhược Thủy, Lạc giáo chủ cảm thấy đã đến lúc người nọ không nên tồn tại nữa."A, hắn đúng là dám. Được rồi... Hôm nay sinh nhật ta, không đề cập tới mấy cái này nữa, Lý trợ lý ăn nhiều một chút." An Tuấn Phong trước sau như một khuyên nhủ Lý Điềm ăn nhiều hơn.Mà hôm nay Lý Điềm bị trừ tiền thưởng, căm hận lấy đũa đâm đâm chén: "An tổng, ngài hiện tại đều đã là nhân sĩ kết hôn. Tiếp tục cùng ta nói năng mập mờ không rõ như này, sẽ để người hiểu lầm. Đến lúc đó ta cũng mặc kệ a.""..." An Tuấn Phong nhìn ra nàng tràn ngập chấp nhất với tiền thưởng, cười một tiếng: "Ăn cơm đi. Tiền thưởng không trừ, tuy rằng ta kết hôn rồi. Nhưng vẫn là đại ca nhà bên của ngươi.""A..." Lý Điềm hưng phấn muốn ôm An Tuấn Phong, đối với một kẻ mê tiền mà nói, tiền thưởng bị trừ đột nhiên trở lại, đây là chuyện hưng phấn biết bao a.Giống như nữ thần gả cho người khác, đột nhiên ly dị nhìn về phía vòng tay mình. A ha ha...Lý Điềm lắc đầu một cái: Sặc, hình dung nhảm nhí gì đó. Xùy xùy xùy, nữ thần sẽ không gả cho người khác!Một bữa cơm ăn thật tốt lành, nhưng mà thời điểm kết thúc Lý Điềm dẫn đầu rời đi trước, An Tuấn Phong cũng đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, sắc mặt hắn thay đổi, nói với An Nhược Thủy và Lạc Huyền Ca: "Tổ phụ của Linh Linh đã qua đời. Ta phải đi một chuyến.""Thật là có tự giác cháu rể." An Nhược Thủy nhìn đại ca rời khỏi, không khỏi cảm thán một tiếng.Lạc Huyền Ca không lên tiếng, tiếp tục ăn cơm."Đại ca tối nay chắc sẽ không trở lại. Chúng ta buổi tối cứ ở lại nhà cũ, đừng đi nữa." An Nhược Thủy nói với Lạc Huyền Ca, Lạc Huyền Ca gật đầu một cái: "Ngươi làm sao biết?""Dẫu sao chị dâu rất hiếu thuận a, đại ca nhất định sẽ bồi nàng." An Nhược Thủy nói."Ừ, hôm nay rốt cuộc có chúc mừng hay không? Hôm nay là sinh nhật của đại ca, nhưng mà cũng là ngày ông nội chị dâu qua đời." Lạc giáo chủ cảm thấy nàng có chút phân không rõ.An Nhược Thủy ngược lại không để ý những thứ này, tâm tư nàng vẫn còn ở chuyện Từ Hạo rốt cuộc có mục đích gì."Được rồi, ngươi chớ suy nghĩ quá nhiều. Ăn nhiều một chút, gần đây quay show thực tế ngươi đều gầy rồi." An Nhược Thủy thương tiếc gắp không ít thức ăn cho Lạc Huyền Ca, nguyên thân vốn là cái loại người ăn không mọc thịt, hiện tại quay show thực tế chạy tới chạy lui tiêu hao năng lượng vô cùng to lớn, gầy xuống rất bình thường.Lạc Huyền Ca không ngừng kêu không ăn được nhiều như vậy, nhưng An Nhược Thủy hết lần này tới lần khác không chịu buông tha nàng: "Ngoan nào, đều đem những thứ này ăn hết đi.""Sao ngươi không ăn a?" Lạc Huyền Ca hỏi An Nhược Thủy, dẫu sao An Nhược Thủy luôn bận rộn gắp thức ăn cho nàng, bản thân lại không ăn gì.An Nhược Thủy ngẩn người một chút: "Ta không đói lắm. Ngươi ăn đi. Ta uống chút rượu."An Nhược Thủy tự mình rót một ly, lại giúp Lạc Huyền Ca rót một ly.Lạc Huyền Ca nhìn rượu chát trước mặt, nàng từng nhìn thấy nhưng chưa được nếm, cũng không biết loại rượu này uống có ngon hay không. Thân là người giang hồ 800 năm trước, nàng kỳ thực rất thích rượu, chỉ tiếc kiếp trước tửu lượng không nhiều lắm. Thường xuyên dễ dàng say.Sau đó vì để duy trì uy nghiêm của Giáo chủ, nàng liền hạ lệnh cấm mọi người trong giáo uống rượu trước mặt nàng.Tránh cho đến lúc đó thèm uống nháo ra đại loạn.Hiện đã biết nguyên thân không phải thể chất một ly ngã, Lạc Huyền Ca rất vui vẻ uống rượu An Nhược Thủy rót cho nàng.Uống một hơi cạn sạch, phát hiện mùi vị có điểm lạ, khác với mọi mùi rượu dĩ vãng từng uống qua.Lạc Huyền Ca thừa dịp An Nhược Thủy không chú ý, trực tiếp cầm chai lên đổ một nửa vào bụng, cuối cùng có chút cảm giác mơ hồ.Lắc lắc đầu, nhìn An Nhược Thủy, phát hiện hơi nhận không rõ người rồi."Tiểu Lạc? Tiểu Lạc?" An Nhược Thủy vốn tưởng Lạc Huyền Ca là muốn kỹ lưỡng nhìn rượu bên trong bình, giống như khi nàng uống bia lần đầu tiên, nhìn chằm chằm chai bia hồi lâu.Nhưng mà không nghĩ tới hôm nay Lạc Huyền Ca cầm lên liền trực tiếp núc xuống."Tiểu Lạc?" Thanh âm của An Nhược Thủy làm Lạc Huyền Ca nghe có chút mơ hồ, có chút không rõ là người nào nói chuyện, nhưng ngoài ý muốn cảm thấy thanh âm rất êm tai, vô cùng dụ hoặc, giống như đang đầu độc linh hồn nàng.An Nhược Thủy có chút hối hận, tại sao phải để má Lưu sớm rời khỏi như vậy, nếu không hiện tại cũng sẽ không còn lại một mình nàng ở chỗ này chiếu cố Lạc Huyền Ca uống say.Tên này giờ phút này không khóc không làm rộn, chỉ ôm nàng, ở trên người nàng ngửi ngửi.Chẳng lẽ còn có thể ngửi ra mùi vị gì khác sao?An Nhược Thủy khẽ cười, vỗ vỗ sau lưng Lạc Huyền Ca: "Tiểu Lạc, ngươi say rồi. Chớ lộn xộn nữa, ta đỡ ngươi đi nằm trên giường.""Ừ, nằm trên giường. Làm chuyện xấu hổ xấu hổ sao?" Lạc giáo chủ mặt đỏ bừng nhìn An Nhược Thủy.An Nhược Thủy vốn đang nghe nàng nói, đột nhiên sững sờ, thấy Lạc Huyền Ca bộ dáng thần chí không rõ, cứ thế bật cười: "Say thành như vậy còn làm chuyện xấu hổ xấu hổ, ngươi ngay cả giường cùng sàn nhà đều không phân rõ.""Nói bậy! Ta có thể phân rõ, ta... bổn tọa ba tuổi biết đọc biết viết, năm tuổi tập võ luyện quyền, bảy tuổi giết người đoạt mệnh, mười tuổi nổi danh thiên hạ. Bổn tọa thông minh, không có say. Tỉnh táo!"Ngay cả bổn tọa cũng nói hết ra, sợ là thật sự không còn biết trời trăng gì nữa rồi.An Nhược Thủy không biết làm sao tiến lên đỡ Lạc Huyền Ca đang xộn lộn, mà Lạc Huyền Ca lại đẩy ra nàng: "Đừng đụng vào bổn tọa!"An Nhược Thủy thấy nàng say đến không nhận ra người, thậm chí đẩy mình ra, trong lòng nàng tự dưng dâng lên lửa giận, nhưng mà câu kế tiếp của Lạc Huyền Ca liền tưới tắt lửa giận trong lòng nàng."Bổn tọa đã có gia thất! Trừ phu nhân ra, tuyệt không cần oanh oanh yến yến, ngươi ra ngoài!" Lạc giáo chủ chóng mặt bắt đầu rời khỏi bàn ăn, đi hai bước trên sàn nhà, sau đó tìm đến ghế sa lon, ầm một phát ngã trên ghế sa lon liền chuẩn bị ngủ.An Nhược Thủy đi tới cạnh ghế sa lon muốn mang Lạc Huyền Ca trở về phòng nghỉ ngơi, dẫu sao nằm ngủ ở chỗ này quá mệt mỏi.Nhưng mà lôi kéo nửa ngày, Lạc Huyền Ca lại giằng co với An Nhược Thủy, chặt chẽ bám cứng ghế sa lon không buông tay, trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm: "Buông tay! Bổn tọa không đi dạo kỹ viện! Ngươi còn kéo bổn tọa, bổn tọa giết cả nhà ngươi!""..." An Nhược Thủy bị lời của nàng làm tức đến dở khóc dở cười, người này say đến mức suy nghĩ cái gì vậy?--------
Tác giả có lời muốn nói:A —— ngày mai giáo chủ phải trưởng thành rồi. Bất quá, vì để bảo trì thanh thủy trước sau như một, chuyến xe ngày mai các ngươi cũng không cần mong đợi đâu.Lạc giáo chủ thật sau khi mở mang trí tuệ: A, trời tối rồi.Lạc giáo chủ giả sau khi bị trói: Hu hu hu ~ sao trời lại tối rồi.
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com