Beomhyun Trans Abo I Belong With You And Only You
Trong chớp mắt, tháng 12 đến với họ cùng tuyết và không khí lạnh buốt phả vào mặt họ khi họ rời khỏi tòa nhà. Beomgyu thích tuyết nhất, anh luôn đi làm muộn một chút vì thích ngắm tuyết rơi từ cửa sổ nhà mình. Tháng 12 có nghĩa là những ngày nghỉ lễ và đón Giáng sinh một mình nhưng anh không bận tâm, dù sao thì đó cũng không phải là một kỳ nghỉ hoàn toàn cô đơn. Đôi khi anh ấy về thăm bố mẹ, đôi khi anh ấy ở bên Yeonjun, Soobin và Kai, đôi khi anh ấy ở một mình, điều đó không bao giờ giống cố định như vậy đối với anh ấy. Và đôi khi, anh ấy phải tham dự bữa tiệc Giáng sinh hàng năm mà công ty tổ chức - một trong những nghĩa vụ của anh ấy với tư cách là giám đốc tài chính nhưng anh ấy hiếm khi bắt buộc. Anh ấy chỉ nhận lời trong năm nay vì Yeonjun nói với anh ấy rằng anh ấy sẽ mang theo Soobin và Kai, cùng với một tin rất vui. Ngoài ra, Beomgyu đã nghe Taehyun nói chuyện với một nhân viên về việc em cũng sẽ tham dự, vì vậy anh sẽ không phải là người duy nhất ở nhà khi có cơ hội dành thời gian cùng Taehyun và những người bạn khác của anh .Tiếng gõ cửa thu hút sự chú ý của anh khỏi tờ giấy mà anh đang vô thức lật qua. Taehyun mở cửa một giây trước đó, trên tay có nhiều giấy tờ hơn và nụ cười dịu dàng gần như chạm tới mắt anh. Tóc của em có màu vàng gần như bạc, trông khác hẳn so với màu hồng nhạt mềm mại. Nó phù hợp với em vì Beomgyu biết bất cứ điều gì cũng sẽ phù hợp với người con trai này , nhưng nếu anh có tiếng nói trong việc này , anh sẽ quyết định bày tỏ quan điểm của mình để có thể nhìn được mái tóc hồng một lần nữa." Giám đốc , anh sẽ về nhà trước bữa tiệc và quay lại sau hay anh sẽ ở lại đây luôn ?" Taehyun hỏi khi đặt đống giấy tờ lên trên bàn, tất cả đều có ghi chú và sắp xếp theo thứ tự quan trọng.Beomgyu nhìn em, bối rối trong giây lát. "Buổi tiệc?""Đừng nói với tôi là anh đã quên nó chứ ," em mắng với một bên mày nhướn lên."A đúng rồi hah !" Beomgyu búng ngón tay. "Tối nay có tiệc giáng sinh. Suýt nữa tôi quên mất là hôm nay."Taehyun cười thích thú. "Tôi sẽ rời đi lúc năm giờ để thay một bộ quần áo khác và kiếm thứ gì đó để ăn," em nói, gõ ngón tay lên bàn. "Tôi chỉ muốn nói với anh rằng anh có thể sắp xếp lịch trình trong ngày tùy theo lựa chọn của anh, giám đốc .""Không sao đâu, Taehyun. Em có thể bỏ qua lịch trình của tôi và rời đi ngay bây giờ," Beomgyu nói , mỉm cười với em. "Có lẽ tôi cũng sẽ làm như em."" Giám đốc Choi rời đi lúc năm giờ à? Chuyện đó chưa từng nghe thấy đấy," Taehyun thở hổn hển giả vờ ngạc nhiên. "Một phép lạ giáng sinh đã xảy ra rồi."
"Thật buồn cười," anh đảo mắt có chút khó chịu, nhưng vẫn mỉm cười với Taehyun. "Mọi thứ đều có lần đầu tiên phải không?""Anh nói đúng," Taehyun đồng ý, thêm vào giọng điệu trầm hơn. "Có lẽ tối nay sẽ có lần đầu tiên khác.""Cái gì?" Beomgyu hỏi, chỉ để chắc chắn rằng anh không nghe nhầm điều gì ."Không có gì," Taehyun lắp bắp, di chuyển ra khỏi cửa. "Chúc buổi tối vui vẻ, giám đốc . Hẹn gặp lại ở bữa tiệc."Cách Taehyun rời đi có vẻ vội vã và kỳ lạ, nhưng Beomgyu vẫn thấy nó thật đáng yêu. Tại sao một alpha lại có thể dễ thương và đáng khao khát như Taehyun? Thật dễ dàng để rơi vào tình trạng đó đến giờ Beomgyu thậm chí còn không đặt câu hỏi về mức độ thu hút của em đối với anh nếu đó chỉ là sự hấp dẫn hoặc điều gì đó thậm chí còn nguy hiểm hơn.Beomgyu đã xác nhận rằng anh không chỉ bị thu hút bởi Taehyun vài giờ sau đó, khi anh lên chuyến tàu gần như trống rỗng lúc 7 giờ tối và thấy Taehyun đang ngồi, một trong những ghế bên cạnh em trống rỗng như gần đây em đã làm khi họ đi tàu. Em giữ chỗ cho Beomgyu bên cạnh, chạm đầu gối khi nói về bất cứ điều gì em thấy trên tivi hoặc trên đường về nhà trên tàu. Beomgyu đang dần quen với những điều nhỏ nhặt này trong thói quen của mình, khi có Taehyun ở gần đến mức anh có thể nhấc tay và chạm vào em bao nhiêu tùy thích. Nhưng anh không bao giờ làm vậy, có quá nhiều thứ trong đầu khiến anh không thể với tới và giữ chặt nó.Tối nay, Taehyun mặc một bộ vest đen với áo sơ mi có những chi tiết mềm mại ở cổ áo, trông thật ngoạn mục đến nỗi Beomgyu phải hít thật nhiều không khí trước khi ngất đi. Mái tóc được vuốt ngược ra sau, để lộ vầng trán khiến em trông có chút trưởng thành hơn, đẹp trai và đặc biệt là quyến rũ hơn. Người con trai này sao có thể chưa có ai bên cạnh? - một sự thật mà Beomgyu chỉ biết được sau khi say rượu, Taehyun thừa nhận rằng em đã làm việc nhiều hơn là yêu đương, quá tập trung vào sự nghiệp để theo đuổi bạn đời. Ba lô của em không còn thấy nữa và em đang gõ gì đó trên điện thoại mà không để ý khi Beomgyu đến gần chiếc ghế trống. Dấu hiệu duy nhất là mùi hạt dẻ tràn ngập thu hút sự chú ý của Taehyun chỉ bằng một hơi ngửi. Em đặt điện thoại sang một bên và ngước nhìn alpha còn lại, nở nụ cười mê hoặc trên môi."Xin chào," em chào, lặng lẽ ra hiệu cho Beomgyu đến ngồi cạnh mình. Đùi họ chạm vào nhau, Beomgyu cảm thấy như có điện."Xin chào," Beomgyu chào lại, lạ lùng nhận ra mùi bơ đậu phộng nồng nặc phát ra từ alpha. Đã lâu rồi Beomgyu mới ngửi thấy mùi đó đến nỗi anh gần như nghĩ rằng mình đang bịa chuyện, nhưng nó quá mạnh để không bị chú ý. Taehyun mỉm cười trước vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt Beomgyu, mùi hương lan tỏa và khiến Beomgyu chảy nước miếng. Anh có thể nếm thử nếu muốn, anh có thể yêu cầu nhưng anh không bao giờ làm vậy. "Lần này em không mang theo thuốc ức chế sao ?"Đó có lẽ là một câu hỏi bất lịch sự, một điều gì đó không đúng đắn khi hỏi một alpha khác. Taehyun không quan tâm, cười nhẹ khi Beomgyu hơi há hốc miệng."Không, giám đốc ," em trả lời, mùi bơ đậu phộng quanh quẩn bên người Beomgyu. "Mẹ gọi điện để phàn nàn về việc tôi không nghỉ lễ ở nhà khi mọi người quây quần bên nhau. Sau đó, cả nhà nói chuyện và tôi không có thời gian để dán các miếng ức chế . Trang phục của tôi trông cũng không chỉn chu và có chút luộm thuộm. Trông tôi có vẻ ngu ngốc nhưng... ừ, tôi đã cố gắng hết sức rồi."Beomgyu thấy thật dễ thương khi em có xu hướng chia sẻ quá mức và nói rất nhiều khi em cảm thấy thoải mái hoặc xấu hổ. Đó là một thói quen mà Beomgyu nhận ra nhanh hơn tất cả những người khác, rằng bề ngoài Taehyun có vẻ lạnh lùng với người lạ nhưng khi đã biết đến em, bạn sẽ nhận ra em thật dễ thương và dễ gần. Beomgyu đôi khi tự hỏi, nếu anh không thích alpha, liệu anh có còn yêu Taehyun đến thế này không? Câu trả lời dường như luôn giống nhau. Một chữ có lớn, được dán bằng chữ in đậm và không thể không nhìn thấy. Ngoài ra, làm sao có ai có thể cưỡng lại được Kang Taehyun với mái tóc bạc, mùi bơ đậu phộng, tính cách nóng lạnh và ngoại hình như thiên thần ? Beomgyu biết rằng chỉ còn là vấn đề thời gian cho đến khi anh bắt đầu tiến đến khi Taehyun bước vào."Trông em rất đẹp, Taehyun" anh khen ngợi, cảm thấy rằng Taehyun cần điều đó. Anh không thể để người nhỏ tuổi hơn nghĩ như vậy về mình khi Beomgyu sẵn sàng mạo hiểm mọi thứ chỉ vì một nụ hôn từ alpha này."Cảm ơn, anh ," em ngượng ngùng nói, kính ngữ mà em chỉ dùng khi muốn làm Beomgyu bối rối. Em nhìn một lúc lâu vào tư thế ngồi của Beomgyu và tiết ra pheromone không thể coi là bất cứ thứ gì ngoài ham muốn, nhưng có lẽ Beomgyu chỉ đang tưởng tượng thôi. Đặt dấu chấm ở nơi không cần thiết. "Trông anh cũng rất đẹp. Màu này hợp với anh nhất."Anh đang mặc cùng một màu như mọi khi. Màu nâu và màu be, vì Yeonjun nói rằng những màu này hợp với anh nhất so với bất kỳ màu nào khác. Trong tất cả những điều vớ vẩn về thời trang mà Yeonjun thích nói đến, đây là một trong những điều duy nhất Beomgyu chú ý vì Yeonjun có rất nhiều thứ, nhưng phong cách thời trang khác nhau không phải là một. Và nhìn xem, theo gợi ý của người bạn thân nhất của anh, alpha xinh đẹp nhất từng khen ngợi anh - ngay cả khi Beomgyu sử dụng màu này hàng ngày như thể đó là màu duy nhất mà tủ quần áo của anh có.Beomgyu nhìn chiếc áo khoác màu nâu mà anh đã sử dụng ít nhất năm mươi lần trong năm. "Nhưng tôi đang mặc đồ giống như tôi mặc hàng ngày.""Tôi biết," Taehyun nói, nhìn ra ngoài cửa sổ và để lại Beomgyu trong lòng đang rối bời không biết chính xác ý em nói điều đó là gì.Bữa tiệc không tệ như Beomgyu nghĩ. Anh đã có khoảng thời gian vui vẻ khi nói chuyện với những nhân viên khác mà anh hầu như không gặp trong những ngày vội vã hàng ngày và nói chuyện với đồng nghiệp của họ. Anh thích làm quen với tất cả các omega, alpha và beta không làm việc cho mình, chơi với một vài đứa trẻ đến cùng nhau và chúc mừng những người đang mong đợi em bé - một trong những cặp đôi đó là Yeonjun, Soobin và Kai. Beomgyu gần như nghẹt thở với ly sâm panh của mình khi Yeonjun tự hào đặt tay lên bụng Kai và Soobin và nói rằng họ đang mong chờ hai em bé, trong khi omega và beta cảm thấy ngượng ngùng trước những tiếng vỗ tay và chúc mừng. Beomgyu nói chuyện với Soobin sau đó khi Yeonjun hòa nhập với các alpha, nói về những gì họ có thể mong đợi cho tương lai của công ty. Soobin thú nhận rằng anh ấy đã sợ hãi như thế nào, nhưng khi Kai nói rằng cậu ấy cũng đang mong chờ một đứa con, anh ấy đột nhiên dũng cảm hơn để giải quyết vấn đề này, vì anh ấy sẽ luôn có bạn bè bên cạnh. Beomgyu cảm thấy đau nhói trong lồng ngực, nhưng anh quá hạnh phúc đến mức cảm thấy ghen tị với mối quan hệ của họ và cách mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp với họ. Tuy nhiên, điều khiến anh khó chịu là có lẽ anh sẽ không bao giờ có được những thứ đó - không con cái, không bạn đời, không cuộc sống gia đình hạnh phúc mà anh luôn mơ ước trước khi đi ngủ.Tất cả những gì Beomgyu sẽ có là những mối quan hệ thoáng qua và sự cô đơn trong căn hộ của anh , giống như lời mẹ anh đã nói.Ở đâu đó trong đêm, anh thấy mình bị bao quanh bởi một vài alpha chưa kết hôn đang nói về điều gì đó mà anh không chú ý đến. Yeonjun đang ở trong góc, vừa hôn lên má Kai vừa nói điều gì đó với Soobin, một tay che chở cái bụng phẳng lì nơi em bé sẽ lớn lên trong vài tháng nữa. Beomgyu nhìn xung quanh và anh thấy các alpha đang ôm lấy omega của họ một cách bảo vệ và nói chuyện như thể đang ở trong một không gian của riêng họ. Beomgyu chưa bao giờ để ý rằng xung quanh anh luôn có các cặp đôi, luôn tiếp xúc với tình yêu nhưng bản thân chưa bao giờ trải qua những điều đó. Anh là một người quan sát, một nhân vật phụ nhìn thấy hơn là cảm nhận. Nó trở nên ngột ngạt trong giây lát, ngay cả mùi hương của chính anh cũng khiến anh nhăn mặt khi anh lịch sự xin lỗi khỏi cuộc nói chuyện của alpha và bước ra khỏi căn phòng nơi bữa tiệc đang diễn ra, đi cầu thang và lên sân thượng. Trời lạnh cóng, tuyết từ trên trời rơi xuống và mỗi lần hít vào không khí đều đốt cháy phổi anh, nhưng nó còn tốt hơn nỗi đau anh đang cảm thấy từ bên trong.Tại sao tình yêu không bao giờ đến với anh? Có phải đó là lời nguyền vì việc anh sinh ra đã sai lầm?"Giám đốc?"Beomgyu nhìn về phía sau nơi có giọng nói đang gọi. Taehyun bước từng bước thận trọng về phía anh, đôi giày của em dẫm lên lớp tuyết dày, hơi thở rời khỏi môi em . Những bông tuyết rơi trên tóc en và em trông đẹp đến mức có thứ gì đó bên trong Beomgyu vỡ tan. Tình yêu đã đến với anh , nhưng không phải theo cách được đáp lại như tất cả các cặp đôi khác trong nhóm dưới quyền họ đều có. Tình yêu của Beomgyu là đơn phương và có ý định sai lầm vì anh đã sai. Một alpha không được phép yêu một alpha khác."Taehyun, tôi đã bảo em đừng gọi tôi như vậy khi chúng ta không ở nơi làm việc mà," anh thở dài, quay lại khung cảnh thành phố đầy tuyết."Về mặt kỹ thuật thì chúng ta đang làm việc, giám đốc ," Taehyun đùa, dừng lại bên cạnh anh. Beomgyu không thể nở một nụ cười khi trái tim anh mệt mỏi vì đấu tranh cho thứ mà anh sẽ không bao giờ có được. "Mọi chuyện ổn chứ?"" Đều ổn cả," Beomgyu nói dối. Hôm nay là đêm giáng sinh, anh không muốn phá hỏng kỳ nghỉ của Taehyun vì một điều mà lẽ ra Beomgyu phải học từ lâu. "Tại sao em lại hỏi điều này?""Tôi cũng không biết nữa ," em nhún vai. "Tôi nhìn thấy anh đang nói chuyện với những alpha đó và sau đó anh bỏ đi. Anh có vẻ hơi..."Beomgyu nhướn mày. "Một chút gì sao ?""Buồn," Taehyun trả lời. Beomgyu có thể thấy alpha đang nhìn anh từ khóe mắt, và anh ước mình dừng lại vì điều đó khiến tim anh đập hơi nhanh và khiến alpha bên trong anh thúc giục anh phải làm gì đó. "Tôi có thể nhận thấy anh trông buồn như thế nào khi nghe họ nói, anh trông vẫn như vậy khi nhìn tất cả các cặp đôi xung quanh."
"Thật buồn cười," anh đảo mắt có chút khó chịu, nhưng vẫn mỉm cười với Taehyun. "Mọi thứ đều có lần đầu tiên phải không?""Anh nói đúng," Taehyun đồng ý, thêm vào giọng điệu trầm hơn. "Có lẽ tối nay sẽ có lần đầu tiên khác.""Cái gì?" Beomgyu hỏi, chỉ để chắc chắn rằng anh không nghe nhầm điều gì ."Không có gì," Taehyun lắp bắp, di chuyển ra khỏi cửa. "Chúc buổi tối vui vẻ, giám đốc . Hẹn gặp lại ở bữa tiệc."Cách Taehyun rời đi có vẻ vội vã và kỳ lạ, nhưng Beomgyu vẫn thấy nó thật đáng yêu. Tại sao một alpha lại có thể dễ thương và đáng khao khát như Taehyun? Thật dễ dàng để rơi vào tình trạng đó đến giờ Beomgyu thậm chí còn không đặt câu hỏi về mức độ thu hút của em đối với anh nếu đó chỉ là sự hấp dẫn hoặc điều gì đó thậm chí còn nguy hiểm hơn.Beomgyu đã xác nhận rằng anh không chỉ bị thu hút bởi Taehyun vài giờ sau đó, khi anh lên chuyến tàu gần như trống rỗng lúc 7 giờ tối và thấy Taehyun đang ngồi, một trong những ghế bên cạnh em trống rỗng như gần đây em đã làm khi họ đi tàu. Em giữ chỗ cho Beomgyu bên cạnh, chạm đầu gối khi nói về bất cứ điều gì em thấy trên tivi hoặc trên đường về nhà trên tàu. Beomgyu đang dần quen với những điều nhỏ nhặt này trong thói quen của mình, khi có Taehyun ở gần đến mức anh có thể nhấc tay và chạm vào em bao nhiêu tùy thích. Nhưng anh không bao giờ làm vậy, có quá nhiều thứ trong đầu khiến anh không thể với tới và giữ chặt nó.Tối nay, Taehyun mặc một bộ vest đen với áo sơ mi có những chi tiết mềm mại ở cổ áo, trông thật ngoạn mục đến nỗi Beomgyu phải hít thật nhiều không khí trước khi ngất đi. Mái tóc được vuốt ngược ra sau, để lộ vầng trán khiến em trông có chút trưởng thành hơn, đẹp trai và đặc biệt là quyến rũ hơn. Người con trai này sao có thể chưa có ai bên cạnh? - một sự thật mà Beomgyu chỉ biết được sau khi say rượu, Taehyun thừa nhận rằng em đã làm việc nhiều hơn là yêu đương, quá tập trung vào sự nghiệp để theo đuổi bạn đời. Ba lô của em không còn thấy nữa và em đang gõ gì đó trên điện thoại mà không để ý khi Beomgyu đến gần chiếc ghế trống. Dấu hiệu duy nhất là mùi hạt dẻ tràn ngập thu hút sự chú ý của Taehyun chỉ bằng một hơi ngửi. Em đặt điện thoại sang một bên và ngước nhìn alpha còn lại, nở nụ cười mê hoặc trên môi."Xin chào," em chào, lặng lẽ ra hiệu cho Beomgyu đến ngồi cạnh mình. Đùi họ chạm vào nhau, Beomgyu cảm thấy như có điện."Xin chào," Beomgyu chào lại, lạ lùng nhận ra mùi bơ đậu phộng nồng nặc phát ra từ alpha. Đã lâu rồi Beomgyu mới ngửi thấy mùi đó đến nỗi anh gần như nghĩ rằng mình đang bịa chuyện, nhưng nó quá mạnh để không bị chú ý. Taehyun mỉm cười trước vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt Beomgyu, mùi hương lan tỏa và khiến Beomgyu chảy nước miếng. Anh có thể nếm thử nếu muốn, anh có thể yêu cầu nhưng anh không bao giờ làm vậy. "Lần này em không mang theo thuốc ức chế sao ?"Đó có lẽ là một câu hỏi bất lịch sự, một điều gì đó không đúng đắn khi hỏi một alpha khác. Taehyun không quan tâm, cười nhẹ khi Beomgyu hơi há hốc miệng."Không, giám đốc ," em trả lời, mùi bơ đậu phộng quanh quẩn bên người Beomgyu. "Mẹ gọi điện để phàn nàn về việc tôi không nghỉ lễ ở nhà khi mọi người quây quần bên nhau. Sau đó, cả nhà nói chuyện và tôi không có thời gian để dán các miếng ức chế . Trang phục của tôi trông cũng không chỉn chu và có chút luộm thuộm. Trông tôi có vẻ ngu ngốc nhưng... ừ, tôi đã cố gắng hết sức rồi."Beomgyu thấy thật dễ thương khi em có xu hướng chia sẻ quá mức và nói rất nhiều khi em cảm thấy thoải mái hoặc xấu hổ. Đó là một thói quen mà Beomgyu nhận ra nhanh hơn tất cả những người khác, rằng bề ngoài Taehyun có vẻ lạnh lùng với người lạ nhưng khi đã biết đến em, bạn sẽ nhận ra em thật dễ thương và dễ gần. Beomgyu đôi khi tự hỏi, nếu anh không thích alpha, liệu anh có còn yêu Taehyun đến thế này không? Câu trả lời dường như luôn giống nhau. Một chữ có lớn, được dán bằng chữ in đậm và không thể không nhìn thấy. Ngoài ra, làm sao có ai có thể cưỡng lại được Kang Taehyun với mái tóc bạc, mùi bơ đậu phộng, tính cách nóng lạnh và ngoại hình như thiên thần ? Beomgyu biết rằng chỉ còn là vấn đề thời gian cho đến khi anh bắt đầu tiến đến khi Taehyun bước vào."Trông em rất đẹp, Taehyun" anh khen ngợi, cảm thấy rằng Taehyun cần điều đó. Anh không thể để người nhỏ tuổi hơn nghĩ như vậy về mình khi Beomgyu sẵn sàng mạo hiểm mọi thứ chỉ vì một nụ hôn từ alpha này."Cảm ơn, anh ," em ngượng ngùng nói, kính ngữ mà em chỉ dùng khi muốn làm Beomgyu bối rối. Em nhìn một lúc lâu vào tư thế ngồi của Beomgyu và tiết ra pheromone không thể coi là bất cứ thứ gì ngoài ham muốn, nhưng có lẽ Beomgyu chỉ đang tưởng tượng thôi. Đặt dấu chấm ở nơi không cần thiết. "Trông anh cũng rất đẹp. Màu này hợp với anh nhất."Anh đang mặc cùng một màu như mọi khi. Màu nâu và màu be, vì Yeonjun nói rằng những màu này hợp với anh nhất so với bất kỳ màu nào khác. Trong tất cả những điều vớ vẩn về thời trang mà Yeonjun thích nói đến, đây là một trong những điều duy nhất Beomgyu chú ý vì Yeonjun có rất nhiều thứ, nhưng phong cách thời trang khác nhau không phải là một. Và nhìn xem, theo gợi ý của người bạn thân nhất của anh, alpha xinh đẹp nhất từng khen ngợi anh - ngay cả khi Beomgyu sử dụng màu này hàng ngày như thể đó là màu duy nhất mà tủ quần áo của anh có.Beomgyu nhìn chiếc áo khoác màu nâu mà anh đã sử dụng ít nhất năm mươi lần trong năm. "Nhưng tôi đang mặc đồ giống như tôi mặc hàng ngày.""Tôi biết," Taehyun nói, nhìn ra ngoài cửa sổ và để lại Beomgyu trong lòng đang rối bời không biết chính xác ý em nói điều đó là gì.Bữa tiệc không tệ như Beomgyu nghĩ. Anh đã có khoảng thời gian vui vẻ khi nói chuyện với những nhân viên khác mà anh hầu như không gặp trong những ngày vội vã hàng ngày và nói chuyện với đồng nghiệp của họ. Anh thích làm quen với tất cả các omega, alpha và beta không làm việc cho mình, chơi với một vài đứa trẻ đến cùng nhau và chúc mừng những người đang mong đợi em bé - một trong những cặp đôi đó là Yeonjun, Soobin và Kai. Beomgyu gần như nghẹt thở với ly sâm panh của mình khi Yeonjun tự hào đặt tay lên bụng Kai và Soobin và nói rằng họ đang mong chờ hai em bé, trong khi omega và beta cảm thấy ngượng ngùng trước những tiếng vỗ tay và chúc mừng. Beomgyu nói chuyện với Soobin sau đó khi Yeonjun hòa nhập với các alpha, nói về những gì họ có thể mong đợi cho tương lai của công ty. Soobin thú nhận rằng anh ấy đã sợ hãi như thế nào, nhưng khi Kai nói rằng cậu ấy cũng đang mong chờ một đứa con, anh ấy đột nhiên dũng cảm hơn để giải quyết vấn đề này, vì anh ấy sẽ luôn có bạn bè bên cạnh. Beomgyu cảm thấy đau nhói trong lồng ngực, nhưng anh quá hạnh phúc đến mức cảm thấy ghen tị với mối quan hệ của họ và cách mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp với họ. Tuy nhiên, điều khiến anh khó chịu là có lẽ anh sẽ không bao giờ có được những thứ đó - không con cái, không bạn đời, không cuộc sống gia đình hạnh phúc mà anh luôn mơ ước trước khi đi ngủ.Tất cả những gì Beomgyu sẽ có là những mối quan hệ thoáng qua và sự cô đơn trong căn hộ của anh , giống như lời mẹ anh đã nói.Ở đâu đó trong đêm, anh thấy mình bị bao quanh bởi một vài alpha chưa kết hôn đang nói về điều gì đó mà anh không chú ý đến. Yeonjun đang ở trong góc, vừa hôn lên má Kai vừa nói điều gì đó với Soobin, một tay che chở cái bụng phẳng lì nơi em bé sẽ lớn lên trong vài tháng nữa. Beomgyu nhìn xung quanh và anh thấy các alpha đang ôm lấy omega của họ một cách bảo vệ và nói chuyện như thể đang ở trong một không gian của riêng họ. Beomgyu chưa bao giờ để ý rằng xung quanh anh luôn có các cặp đôi, luôn tiếp xúc với tình yêu nhưng bản thân chưa bao giờ trải qua những điều đó. Anh là một người quan sát, một nhân vật phụ nhìn thấy hơn là cảm nhận. Nó trở nên ngột ngạt trong giây lát, ngay cả mùi hương của chính anh cũng khiến anh nhăn mặt khi anh lịch sự xin lỗi khỏi cuộc nói chuyện của alpha và bước ra khỏi căn phòng nơi bữa tiệc đang diễn ra, đi cầu thang và lên sân thượng. Trời lạnh cóng, tuyết từ trên trời rơi xuống và mỗi lần hít vào không khí đều đốt cháy phổi anh, nhưng nó còn tốt hơn nỗi đau anh đang cảm thấy từ bên trong.Tại sao tình yêu không bao giờ đến với anh? Có phải đó là lời nguyền vì việc anh sinh ra đã sai lầm?"Giám đốc?"Beomgyu nhìn về phía sau nơi có giọng nói đang gọi. Taehyun bước từng bước thận trọng về phía anh, đôi giày của em dẫm lên lớp tuyết dày, hơi thở rời khỏi môi em . Những bông tuyết rơi trên tóc en và em trông đẹp đến mức có thứ gì đó bên trong Beomgyu vỡ tan. Tình yêu đã đến với anh , nhưng không phải theo cách được đáp lại như tất cả các cặp đôi khác trong nhóm dưới quyền họ đều có. Tình yêu của Beomgyu là đơn phương và có ý định sai lầm vì anh đã sai. Một alpha không được phép yêu một alpha khác."Taehyun, tôi đã bảo em đừng gọi tôi như vậy khi chúng ta không ở nơi làm việc mà," anh thở dài, quay lại khung cảnh thành phố đầy tuyết."Về mặt kỹ thuật thì chúng ta đang làm việc, giám đốc ," Taehyun đùa, dừng lại bên cạnh anh. Beomgyu không thể nở một nụ cười khi trái tim anh mệt mỏi vì đấu tranh cho thứ mà anh sẽ không bao giờ có được. "Mọi chuyện ổn chứ?"" Đều ổn cả," Beomgyu nói dối. Hôm nay là đêm giáng sinh, anh không muốn phá hỏng kỳ nghỉ của Taehyun vì một điều mà lẽ ra Beomgyu phải học từ lâu. "Tại sao em lại hỏi điều này?""Tôi cũng không biết nữa ," em nhún vai. "Tôi nhìn thấy anh đang nói chuyện với những alpha đó và sau đó anh bỏ đi. Anh có vẻ hơi..."Beomgyu nhướn mày. "Một chút gì sao ?""Buồn," Taehyun trả lời. Beomgyu có thể thấy alpha đang nhìn anh từ khóe mắt, và anh ước mình dừng lại vì điều đó khiến tim anh đập hơi nhanh và khiến alpha bên trong anh thúc giục anh phải làm gì đó. "Tôi có thể nhận thấy anh trông buồn như thế nào khi nghe họ nói, anh trông vẫn như vậy khi nhìn tất cả các cặp đôi xung quanh."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com