[Beomhyun] ALICE in underworld
𝟕
Elizabeth chán nản ngồi lướt điện thoại, nhìn thấy tin nhắn mới bật ra từ thanh thông báo cũng chỉ liếc mắt lên một cái rồi thôi. Bên cạnh cô nhạc vẫn xập xình, đèn vẫn nhấp nháy, tiếng người cũng không còn ồn ào như trước.- Chuẩn bị xin thôi việc nha. - Elizabeth vươn vai một cái, nháy máy với cậu bartender. Taehyun không nhìn sang, cũng không phản ứng, chỉ chuyên tâm pha chế. Cậu liếc mắt nhìn ra ngoài cửa chỉ thấy 2, 3 tên cảnh sát đứng canh. Chắc ông chủ tức lắm đây! Mắt thấy người cảnh sát ngày ngày theo sát Taehyun, Elizabeth khẽ nhíu mày rồi bỏ vào phòng cho nhân viên. Beomgyu tiến về phía quầy bartender, kéo một chiếc ghế mà ngồi xuống. Chưa để anh kịp nói, Taehyun liền nói trước luôn. - Tôi không còn gì để nói nữa đâu.- À, ừm, tôi cũng không định tra hỏi em nữa. Chỉ là tôi muốn thử một ly xem tay nghề em thế nào. - Beomgyu híp mắt mỉm cười, chống cằm nhìn cậu. Taehyun chớp mắt, không hiểu người kia rốt cuộc đang có ý gì. Quan sát một lúc lâu, cậu mới khẽ chẹp miệng. - Anh uống gì?- Loại nào em cảm thấy phù hợp. - Beomgyu dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên mặt bàn. Thực chất anh cũng không quá rành về mấy loại đồ uống như thế này, bình thường đi nhậu với bạn cũng chỉ uống vài lon bia. Taehyun lấy ra một chiếc ly thủy tinh sáng bóng. - Phù hợp với cái gì?- Phù hợp với tôi và em thích. - Lời nói trơn tru tuôn ra nói đầu lưỡi khiến anh cũng chưa kịp định hình được câu nói vừa rồi của mình. Taehyun chỉ thờ ơ ậm ờ, cậu quyết định sẽ pha loại đang đặt ở ngoài cùng luôn cho tiện. Đang pha dở liền nhận ra thùng đá gần hết, đúng hơn là vẫn còn những đã tan rất nhiều, không còn hình thù đẹp mắt nữa, liền vào trong phòng nhân viên. Elizabeth ngồi ghế chờ, thấy Taehyun lấy đá thì dúi cho cậu gói thuốc - loại mà cô từng sử dụng để kết liễu tên vận chuyển ma túy. Taehyun nhướng mày nhìn cô, Elizabeth chỉ hất mặt ra ngoài. - Tiễn sớm hắn đi. Vướng đường. Taehyun nắm gói thuốc trong tay, cụp mắt đi ra ngoài cùng ly đá. Cậu thả một viên đá đẹp mắt vào cốc, rót ít Whisky vào bình pha chế, nước cốt chanh cùng siro đường. Xong xuôi liền quay lưng lại với Beomgyu, đổ cocktail ra cốc. Cậu nhìn gói thuốc trong lòng bàn tay, khẽ thở dài, xé giấy gói. Jane ngồi trong vòng tay cậu ấm nhà Kim, mắt nhíu lại vì hơi thở của hắn và lũ bạn liên tục nhả ra. Chàng trai tóc tím ngồi càng họ cười tươi, tay nhanh lẹ cuốn vụn lá cỏ rồi đốt. Jane khó chịu ra mặt, hừ lạnh quay đi nơi khác. Hắn ta hẹn cô ra bar Anges để ngồi xem họ làm trò nhảm này đây hả. Cô liếc qua phía Terry, Elizabeth cũng vừa mới ra khỏi phòng, ra kí hiệu với cô để rút khỏi đây. Jane lừ mắt nhìn cánh tay đang khoác trên vai mình, không nương tình mà hất xuống.- Sao vậy, em yêu? - Tên bạn trai giở giọng dỗ dành kéo cô lại. Jane nhăn mặt trước mùi cỏ từ miệng hắn ta, lập tức đẩy ra. - Hôi quá. Cô đứng dậy, ghét bỏ phủi áo mấy cái rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh. Tên họ Kim biết bạn gái giận liền chạy vào theo. Taehyun đặt ly cocktail trước mặt Beomgyu, nhận được câu cảm ơn cùng nụ cười xán lạnh của anh. Cậu căng thẳng liếc mắt nhìn anh đưa ly lên miệng. Đúng lúc này thì Beomgyu đột ngột ngừng lại, lông mày nhíu chặt rồi hạ ly xuống. Taehyun thậm chí còn căng thẳng hơn trước. Beomgyu khẽ khịt mũi.- Xin lỗi em, tôi nghĩ mình đã ngửi thấy mùi gì đó. - Beomgyu cười trừ với cậu rồi đứng dậy, tiến thẳng về phía góc khuất quán bar. Taehyun ngơ ngác nhìn theo, tim vẫn còn đập mạnh, nhìn cốc rượu đã pha trên mặt bàn còn nguyên. Cậu nhanh chóng cầm lấy đổ hết vào thùng rác.- Xin lỗi đã làm phiền... - Beomgyu đến trước mặt mấy cậu thanh niên kia. Bọn họ dường như chưa nhận ra bộ trang phục trên người anh, chỉ khó chịu nhướng mày. Beomgyu chống tay xuống mặt bàn, môi nhếch lên một nụ cười méo mó vì tức giận. - Các cậu trai đây muốn theo tôi nói chuyện một chút không nhỉ? Elizabeth thấy Taehyun vẫn đang nhìn theo hướng đi của Beomgyu rồi lại nhìn xuống chiếc ly rỗng, cô nhanh chóng kéo cậu chuồn đi. Taehyun ngơ ngác nhưng cứ thế để cô kéo mình đi.- Đi đâu vậy chị? - Taehyun mơ màng ngồi trên xe ô tô, mắt nhìn ra cửa sổ bên cạnh ghế phụ. Elizabeth cài dây an toàn mà nói. - Nghỉ việc. Chị thông báo luôn cho cả em rồi.- Hả? Nhưng quán có mình em là bartender chính mà? - Taehyun ngẩn người chỉ vào mình. Elizabeth nhướng mày quay đầu nhìn cậu. - Terry à, chuyện đó đâu còn quan trọng?- Chị nhắn tin cho Jane rồi. Giờ chúng ta đi thôi, tên cảnh sát kia mà làm sao thì mệt lắm. - Elizabeth cầm điện thoại báo tin cho Jane rồi quăng nó vào ngăn đựng đồ, bắt đầu phóng xe đi. Taehyun nhìn cô rồi lại nhìn ra bên cạnh, bàn tay nắm mảnh giấy bọc thuốc nắm càng thêm chặt.
***
- Ôi chúa, cuối cùng thì cũng về. - Daniel vừa thấy bóng dáng một nam một nữ bước vào liền thở phào. Terry nghiêng đầu, nhíu mày hỏi. - Có chuyện gì sao?- Xem đi kìa. Anh cứ lo hai người sẽ lại dính phải vụ này. - Daniel khoanh tay, hất mặt về phía màn hình TV đang phát tin tức. Terry lại gần để xem, phát hiện ra đó là quán bar Anges. Ba chàng trai bị bắt vì sử dụng chất cấm. Elizabeth nheo mắt, nhấp một ngụm rượu vang. - Hm, không biết Jane đã ra khỏi đó chưa.- Chị ấy đến đó à? - Léo nhướng mày, nhận được cái gật đầu của người kia chỉ biết đảo mắt. - Chắc sắp về thôi, chị cũng báo rồi mà.- Okay, vậy thì, vấn đề tiếp theo là, địa điểm tiếp thế mà chúng ta nên chuyển đến là đâu? - Steve thay đổi chủ đề, quay qua hướng Roseanne mà nói. Cô gái tóc vàng chỉ nhún vai. - Ai mà biết.- Gì chứ? Chưa tìm được á? Tụi em nghỉ việc mất rồi. - Terry giật mình quay sang, Roseanne vội phẩy tay. - Không sao mà Terry, dù sao chúng cũng không quay lại nói đó để giao dịch trực tiếp nữa đâu. Chị cũng đã phát hiện ra một địa điểm khá kín người mà chúng thực hiện âm mưu rồi.- Ở đâu? - Léo quay đầu lại, dời mắt khỏi màn hình TV. Roseanne cầm máy tính bảng của mình, bấm bấm rồi giơ ra địa chỉ trên bản đồ. Đó là khu công nghiệp bỏ hoang ở ngoại ô thành phố. Daniel chau mày. - Đi một nơi xa như thế ư?- Nhưng chúng không giao dịch nhiều ở đây. Theo như những gì chị điều tra được thì một tuần chúng chỉ đến đây duy nhất một lần, và đều là những kiện hàng khá lớn. - Roseanne cầm cây bút cảm ứng, viết ra vài kí hiệu trên vị trí. Steve chăm chú nhìn bức ảnh của khu vực đó, khẽ chớp mắt. - Làm sao chị biết được mấy thông tin đó?- Chị là Roseanne mà. Quan hệ rộng không phải để trưng. Chị sẽ thử liên hệ cho ai đó sống gần đó xem họ có được thông tin gì không. - Roseanne tự hào mỉm cười, giơ ngón cái với các chàng trai rồi mãn nguyện đi vào phòng. Daniel vỗ vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người. - Em đã thu thập xong vài loại vũ khí rồi, mọi người hãy chọn đi nào. Nói rồi anh kéo mọi người vào căn phòng nghiên cứu của mình. Trong đó treo bày đủ thứ vũ khí, súng dao đủ cả. Steve sau khi đã đắn đo liền lấy hai con dao dắt bên hông cùng hai cây súng ngắn cầm tay. Elizabeth trầm ngâm trước cái loại đao phóng, cô không biết dùng nhiều các loại vũ khí, thường chỉ nghiên cứu thuốc nên cuối cùng quyết định chỉ lấy con dao găm nhỏ phòng thân. Léo là tay chuyên bắn tỉa nên chẳng cần suy nghĩ nhiều, nhanh tay lấy cây súng bắn tỉa cùng dây đạn ngang người. Trang phục của họ là do Veronica thiết kế, chỉ độc một màu đen, trông có vẻ sơ sài nhưng đầy đủ bảo toàn tính mạng. Cô vẫn luôn chăm chỉ luyện tập võ, đề phòng việc bị mất vũ khí còn chống trả được.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com