Because I Miss You Yulseo
Yuri tỉnh dậy không tìm thấy Seohyun nên trong lòng có chút buồn bực. Ngồi tựa lưng vào giường đọc báo nhưng thỉnh thoảng Yuri lại nhìn đồng hồ trên tay. Đợi đến gần 10h, Yuri sốt ruột gọi điện thoại nhưng cô vẫn không nghe máy.Một lúc sau có bác sĩ vào kiểm tra sức khoẻ nên Yuri nhân tiện hỏi:"Bác sĩ có thấy vợ tôi đang ở đâu không?"" Hình như sáng sớm cô ấy có đi ra ngoài, vẫn chưa về sao?"Bác sĩ kiểm tra xong liền cười: "Sức khoẻ của cô hồi phục khá lắm"Yuri gật đầu: "Bác sĩ, tôi muốn xuất viện sớm có được không?"-"Không được, dù hồi phục nhanh nhưng vẫn phải kiểm tra thường xuyên"-"Vậy các bác sĩ đến nhà tôi kiểm tra cũng được mà. Tiền bạc không thành vấn đề. Tôi đâu phải tù nhân, sao cứ bắt tôi ở trong này mãi thế? Hơn nữa vợ tôi đang mang thai, đi lại nhiều rất bất tiện"Yuri nói ra một tràng, làm bác sĩ không biết giải thích thế nào, chỉ âm ừ: "Được rồi, để tôi xem tình hình rồi báo lại cho cô"Nói vậy nhưng chỉ vài hôm sau, Yuri đã thuyết phục được bác sĩ cho mình xuất viện. Trên đường về, ô tô của Yuri có đi qua một tiệm bán báo nhỏ."Dừng xe." Yuri đột nhiên nói lớn.Xe dừng lại, Yuri vội bước nhanh về phía tiệm bán báo kia. Seohyun cũng xuống theo.Trang bìa của quyển báo ghi rõ: "Mối tình tay ba của giám đốc Kwon thị: Vợ cả hại người tình sảy thai và trầm cảm nặng""Chuyện gì đây?"_Yuri nheo mắt, con ngươi sẫm lại.Seohyun cũng kinh ngạc không kém. Đâu phải cô cố tình khiến Hara sẩy thai? Hơn nữa hôm trước cô ta còn bình thường, sao báo lại ghi là bị trầm cảm? Bịa đặt!Tim Seohyun run lên vì giận.Vài người đang đọc báo gần đấy nhận ra liền chỉ trỏ.Yuri quay sang nhìn cô:"Nói cho Yul biết đã xảy ra chuyện gì?" Seohyun nhìn Yuri, nhất thời không biết trả lời thế nào.Yuri đưa tờ báo cho Heechul : "Chặn tờ báo này, mau chặn tờ báo này cho tôi!!"Bất chợt phía xa có vài người nói lớn: "Mọi người nhìn xem, kia có phải giám đốc tập đoàn Kwon thị không?""Đúng thế rồi! có cả vợ nữa kìa" Một người hăng hái nói."Thật quá đáng, sao có thể vừa hại chết con của người ta, vừa ép bức khiến người ta bị trầm cảm chứ?""Đúng thế, 2 người đó ban đầu chỉ kết hôn trên hợp đồng thôi! Giờ cô ta không chịu li hôn, lại còn khiến Hara của tôi sảy thai, không thể tiếp tục đóng phim! Đồ độc ác!!"_Một fan cuồng của Hara vừa hét vừa ném đá về phía Seohyun .Mọi việc quá bất ngờ doạ cô sợ hãi đến ngây người, may mắn viên đá chỉ sượt qua cánh tay.Yuri trợn mắt, một giây sau liền lao tới khiến cả người tên kia bị ấn mạnh vào tường. Con ngươi Yuri hằn lên từng tia máu. Yuri dùng sức đến nỗi khớp xương của tên kia kêu răng rắc. Đám đông xung quanh kinh hãi tản ra. Heechul nhìn thấy vội chạy tới can ngăn. Con phố nhỏ bỗng chốc ầm ĩ.Tai Seohyun ù đi vì quá nhiều âm thanh lẫn lộn, bây giờ cô chỉ muốn về nhà thôi.-"Yuri..."_Cô định ra ngăn Yuri lại thì cơn đau ập đến. Seohyun đã thấy râm ran từ lúc nãy, bây giờ lại càng rõ ràng.Đau quá...Yuri nhận ra có điều gì không ổn, lập tức quay lại.Seohyun đau đớn ngồi xổm xuống. Một vệt máu dài chảy xuống chân.Yuri hoảng hốt.Đứa bé, con của 2 người...Yuri vội ôm cô vào xe rồi quát tháo gọi người đưa tới bệnh viện.-"Sao lại nhiều máu thế này? Bụng em đau quá"Yuri ôm chặt Seohyun: "Em cố gắng lên, sắp tới bệnh viện rồi""Có phải con của chúng ta..."_Seohyun sợ hãi lắc đầu_"Không được...phải cứu lấy Poo..."Cửa mở, bác sĩ bước ra: "Không cần lo lắng, em bé vẫn khỏe mạnh. Nhưng xuất huyết trong giai đoạn đầu của thai kỳ rất nguy hiểm, từ giờ nhất định phải cẩn thận! Còn nữa, nên lưu ý, phụ nữ mang thai cần giữ tinh thần ổn định và thoải mái, không được có nhiều áp lực. Cô ấy thể trạng hơi yếu, nên bồi bổ thường xuyên."Rốt cuộc dây thần kinh căng thẳng của Yuri cũng được nới lỏng.Nhưng chỉ một giây sau, Yuri lại liên tục hỏi: "Thật là không có vấn đề gì sao? Có cần phải kiểm tra tổng quát không?"Bác sĩ lúc nãy đi tới vỗ vai Yuri: "Không có vấn đề gì, về nhà nhớ để cô ấy nghỉ ngơi thật tốt, tôi sẽ kê mấy đơn thuốc bổ để cô ấy uống thêm"Cả 2 đang trên đường tới lấy kết quả siêu âm thì trông thấy một băng ca đang được đẩy vào phòng cấp cứu. Nghe loáng thoáng bác sĩ nói hình như cái thai đã được 35 tuần nhưng người mẹ bị sảy chân nên không giữ được.Nghe tới đây Seohyun vô thức dừng chân, phút chốc rơi vào trầm mặc. Cô không nhìn rõ mặt người mẹ nhưng thấy rất rõ nỗi xót xa của gia đình họ. Yuri cũng hiểu được tâm trạng của vợ mình, liền ôm lấy vai cô: "Chúng ta đi thôi""Yul, đứa bé đã lớn như vậy...vẫn không cứu được sao?"_Giọng cô rất nhỏ, nếu không chú ý sẽ không thể nghe rõ.Yuri lắc đầu, giọng trầm thấp vang lên:-"Những đứa trẻ không thể ở lại, bởi vì chúng còn có sứ mệnh quan trọng hơn phải thực hiện""Suýt chút nữa...bảo bối của chúng ta cũng không thể ở lại. Có phải là vì em đã làm hại con của Hara nên ông trời muốn lấy đứa bé của chúng ta đúng không? em xin lỗi...Em thực sự không cố ý khiến Hara sẩy thai mà...lỗi của em, là lỗi của em, đừng làm hại Poo"_ Seohyun ôm bụng, nước mắt thi nhau rơi.Yuri giữ chặt lấy cô. Yuri đau lòng vô cùng, hận chưa thể giải quyết việc này rõ ràng.-"Là tại Yul, ngày mai Yul sẽ tới gặp cô ta làm rõ mọi chuyện, tuyệt đối không để ai nói em như vậy!"Yuri thở dài, nếu Yuri không biết chuyện, cô còn định tự mình gánh thêm bao nhiêu tổn thương nữa.Về đến cửa nhà, Seohyun cảm thấy có chút khác thường. Vừa bước vào phòng khách đã thấy ba mẹ của mình đang ở đó. Yuri cũng bất ngờ, vội cúi chào:"Appa,umma , 2 người tới khi nào vậy? Sao không báo cho con biết"Ông Seo đập mạnh tờ báo xuống:"Còn giả bộ không có chuyện gì sao?"Seohyun bị làm cho giật mình, Yuri thấy vậy liền nắm chặt tay cô.Lúc sau Seohyun mới lắp bắp:-"Appa à...nghe con giải thích đã..."Bà Seo đứng lên, chấm nước mắt:-"Yuri, trước đây ta đã rất tin tưởng con, không ngờ lấy con gái ta về lại bắt nó viết hợp đồng kết hôn, giờ còn khiến cho người yêu cũ có thai, nó đã làm gì mà con lại đối xử tàn nhẫn với nó như vậy hả?!"_Bà vừa nói vừa đánh vào vai con rểSeohyun vội đứng ra trước can ngăn:"Umma đừng đánh Yuri! Không phải vậy, để con giải thích...""Con còn nói đỡ cho nó"_Bà Seo ấn vào trán con gái_"Ôi sao tôi lại đẻ ra đứa con ngốc nghếch như thế này hả trời!! Đi! Đi về nhà! Umma không thể để con ở đây tiếp tục chịu khổ được!"_Vừa nói bà vừa kéo cổ tay cô lôi đi"Không được! Umma à, là lỗi của con, con xin lỗi, con sẽ giải quyết hết mọi chuyện, umma đừng bắt cô ấy đi, đừng bắt Seohyun đi, là con sai rồi..."_Yuri giữ cánh cô, gương mặt khổ sở nhìn mẹ vợ"Con nhìn xem, những việc con làm đều khiến con gái ta tổn thương, đều khiến nó đau khổ. Sao con có thể ích kỉ như vậy? Nếu con còn một chút tình nghĩa, xin hãy để cho nó yên đi"Seohyun lắc đầu: "Con đâu có sao, con cũng không muốn đi đâu hết, appa umma cứ để con ở đây..."Cô cố nắm lấy tay Yuri nhưng lại cảm nhận được bàn tay kia đang dần buông lỏng."...Yuri"_Seohyun ngây ngốc ngước đôi mắt đẫm nước nhìn Yuri."...Đúng vậy, con không có tư cách giữ cô ấy. Con sai rồi.."_Yuri buông tay, cúi đầu xin lỗiNhân lúc này ông bà Seo liền đưa Seohyun rời đi...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com