TruyenHHH.com

Beast Ver Junseob Ver Hop Dong Yeu

.......Bịch..... 

- Xin em, hãy để anh đi, chỉ một lần thôi 

Nhẫn nhục, bây giờ tôi cảm thấy mình thật yếu hèn nhưng vì em tôi có thể làm tất cả, cứ coi như đây là hình phạt dành cho tôi vì đã làm em đau khổ, đã ngu ngốc với tình cảm của mình. Một hình phạt quá nhẹ nhàng ! 

- Anh....Vì con nhỏ đó anh dám làm cả thế này ư ? Đứng lên ! Đồ hèn nhát ! Junhyung của tôi ko bao giờ quỳ trước bất kì người đàn bà nào. Đứng lên ! Đứng lên ! 

- Anh xin em ! Xin hãy để anh đi, chỉ một lần thôi. 

- Hết rồi ! Junhyung ơi là Junhyung, anh bây giờ chẳng khác nào con chó. Junhyung đầy kiêu hãnh, Junhyung đào hoa ngày xưa đâu rồi. Bây giờ chỉ còn một con chó đang quỳ trước mặt siêu mẫu Hara này thôi. Hahahaha...... Anh thay đổi rồi, anh ko còn là Junhyung ngày xưa mà tôi yêu nữa. Tôi không yêu một Junhyung hèn kém thế này. Anh đi đi, coi như tôi đã lầm. Đi đến với cái tình yêu thấp hèn đã làm lụn bại anh thế này đi. Đi đi ! 

Hara nói trong nước mắt và đầy mỉa mai. Tôi biết thật ra Hara không hề độc ác thủ đọan, cô ấy như bây giờ cũng là vì quá yêu tôi nhưng tình yêu không thể gượng ép được. Nếu không gặp Yoseob thì chắc rằng tôi đã ngoan ngõan cưới Hara. Có lẽ trục quay số phận đã đảo lộn ! 

Tôi đứng dậy, nhìn Hara và quay bước. Lòng tôi đau nhói nhưng không phải vì yêu Hara mà vì thương hại Hara, một cô gái tội nghiệp bị chính tay tôi đầy đến đường cùng. 

Xin lỗi em ! Anh sẽ chịu tất cả trách nhiệm, chỉ xin một lần được sống thật với bản thân mình. 

Khóc......... 

Nước mắt rơi đầy ướt đẫm cả khuôn mặt 

Một cô gái, trong chiếc váy cưới lộng lẫy đang ngồi vật vã trong tiếng nấc và nước mắt 

Hết, hết thật rồi 

Thua rồi ! Một siêu mẫu kiêu hãnh đã thua một con nhóc vắt mũi chưa sạch 

Em sai rồi phải ko anh ? 

Tình yêu có thể thay đồi tất cả 

Tình yêu đã cảm hóa được anh rồi phải ko ? 

Dù có được anh nhưng trái tim anh sẽ mãi ko là của em thì em còn cần có anh để làm gì nữa chứ ! 

- Con đi đâu vậy ? 

Vừa bước ra khỏi cửa tôi gặp ngay bố mình trịnh trọng trong bộ vest cài hoa 

- Con......... 

- Con đã quyết định ? 

- Bố......? Sao bố....? 

- Ta có thể thấy được tình yêu đang cháy trong mắt con. Nếu con đã quyết định thì hãy hành động theo quyết định của mình đi con trai. Dù bất cứ trường hợp nào bố vẫn ủng hộ quyết định của con. 

Tôi xúc động đến suýt khóc. Chưa bao giờ tôi thấy bố mình tuyệt vời như thế này. Bất chợt tôi muốn ôm ông 

- Con ôm bố một cái nhé ? 

- Ôh, con trai ta. Con lớn thật rồi 

Ôm bố tôi, tôi mới thấy ông đã già thật rồi. 

“Bố! con sẽ ko làm bố thất vọng. Tin con nhé !” 

- Thôi con trai, hãy đến với tình yêu của mình đi. Bố mong là con sẽ thành công 

- Vâng ạ 

Hăm hở, tôi quyết đến Canada dù chỉ để gặp em và nói “ANH YÊU EM” 

The days we've had 

The songs we've sang together 

And oh my love 

I'm holding on forever 

Reaching for a love that seems so far 

So i say a little prayer 

And hope my dreams will take me there 

Where the skies are blue to see you once again 

My love 

Overseas from coast to coast 

To find the place I love the most 

Where the fields are green to see you once again 

My love. 

(Trích My Love – Westlife) 

Những ngày chúng ta đã có nhau 

Những bài hát chúng ta đã hát với nhau 

Em yêu ơi 

Anh đang giữ chặt những điều đó mãi mãi 

Với tới một tình yêu quá xa vời 

Vì vậy anh chỉ cầu nguyện thầm 

Và hy vọng giấc mơ của anh sẽ đưa anh đến đó 

Nơi có những bầu trời xanh để gặp lại em lần nữa 

Em yêu ơi 

Vượt đại dương từ bờ biển này sang bờ biển kia 

Để tìm nơi mà anh yêu nhất 

Nơi có những cánh đồng xanh để gặp lại em lần nữa 

Em yêu ơi. 

Nó dạo này rất bận rộn, nó và Leejoon vừa bàn bạc xong một dự án mở rộng thêm chi nhánh công ty ở Arizona. Giờ nó đã là chủ tịch tập đòan CUBE, bố mẹ nó đã giao tòan bộ công ty cho nó. Hai ông bà đang vi vu tận Nhật Bản Hàn Quốc gì đấy. 

Trong đầu nó bây giờ chỉ có công việc công việc và công việc. Nó muốn sự nghiệp nhà mình thật phát triển, để không phụ lòng bố mẹ. Nó nghĩ vậy nên khi Leejoon đề nghị được đến công ty làm thì nó đã đồng ý. Nó biết Leejoon vẫn còn tình cảm với nó, cảm giác cho nó biết thế. Mỗi khi anh nhìn nó, ánh mắt anh vẫn còn da diết lắm. Và nó cũng thấy thật có lỗi khi đã trách anh trong khi anh đang có nỗi khổ rất lớn. Biết anh vần còn yêu mình nhưng sao nó ko cảm thấy hạnh phúc chút nào thế này ? Nó đã cố gắng tạo điều kiện cho cả hai được bên nhau để tình cảm sẽ trở lại nhưng sao trái tim nó vẫn âm ỉ đau ? Nó ko còn cảm giác lâng lâng mỗi lần anh quan tâm nó, mỗi lần anh cười với nó nữa. Đầu nó và cả trái tim nó vẫn còn vương vấn hình bóng người con trai ấy. Chẳng lẽ nó ko còn yêu Leejoon ? 

Vừa bước ra khỏi thang máy công ty cùng Leejoon, nó chợt thấy một chiếc ôt ô sang trọng đậu ngay trước cửa công ty, một người đàn ông bước xuống, dáng vẻ rất quen thuộc. 

Chính là.....là Junhyung, ko thể lầm được đó là Junhyung. 

Hình như Junhyung đã thấy nó, anh tiến nhanh đến chỗ nó. Tim nó đập lọan nhịp, chân run đến độ ko đứng vững. Người con trai mà cả tuần nay trong mỗi giấc mơ nó đều mơ thấy, giờ đang trước mặt nó. Anh ấy đang tiến đến, ngày càng gần nó hơn. Nó hồi hộp đến gần như nín thở 

- Anh có thể nói chuyện riêng với em được ko ? 

Nó như ko nghe thấy Junhyung nói, chỉ đứng trân trân nhìn Junhyung. Như cố gắng nhìn thật nhiều cho thỏa bao ngày mong nhớ 

- Anh có thể nói chuyện riêng với em được ko Yoseob ? 

Lần này nó mới sực tỉnh 

- Có chuyện gì nói ở đây ko được ư ? 

- Ừmh......thật ra....nhưng anh nghĩ nói riêng có vẻ tốt hơn 

Nó nhìn điệu bộ Junhyung, có chuyện gì mà anh phải sang đến tận đây ? Hôm nay chẳng phải là ngày cưới của anh và Hara unnie sao ? 

Hay .......? 

Ko thể nào, ko thể nào có chuyện đó được. 

- Nếu anh ko nói thì em đi đây, em đang bận lắm 

Nó phải chạy trốn, nó sợ Junhyung sẽ lại nói điều mà nó ko muốn nghe. Nó đau như thế là quá đủ rồi. Có cả Leejoon ở đây nữa, nó đang cố gắng hàn gắn tình cảm của mình dành cho Leejoon mà, nếu cứ đứng ở đây nghe Junhyung nói, lỡ Junhyung nói điều gì đó ko hay thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến nó và Leejoon. 

Nó bước vụt qua Junhyung, cố đi thật nhanh nhưng Junhyung, nắm tay nó lại, tuy ko mặt đối mặt nhưng nó vẫn nghe rõ được từng chữ, từng chữ một 

- Chỉ cần nghe anh nói một câu thôi, một câu anh đã ấp ủ từ rất lâu rồi. Thật ra là......ANH YÊU EM, anh rất yêu em. 

- Xin lỗi ! Nhưng tôi ko hề yêu anh. Mong anh hãy quay về Hàn Quốc và làm tròn bổn phận người chồng của mình đi 

Nó giằng tay mình ra khỏi Junhyung và bước đi cùng Leejoon, những tưởng Junhyung sẽ bỏ cuộc nhưng.....Junhyung đang chạy theo nó. Đứng trước mặt nó, giữ chặt vai nó junhyung gằn lên từng tiếng 

- Anh ko tin, trong thư em đã nói em yêu anh, ko thể thay đồi nhanh như thế được 

- Đó chỉ là những rung động nhất thời của tôi khi bị bỏ rơi và bị Leejoon chia tay, nhưng bây giờ tôi đã hiểu được nỗi khổ của Leejoon và tôi quyết định trở lại với anh ấy. Anh hiểu rồi chứ ? Anh chỉ là vật thay thế tạm thời thôi. Ok ? 

Junhyung nhìn nó, ngỡ ngàng, thất vọng, suy sụp.... Đó là những thứ nó có thể nhìn trong mắt Junhyung lúc này. Buông tay khỏi vai nó, Junhyung nhìn sâu vào mắt nó 

- Vậy em hãy nhìn thẳng vào mắt anh và nói “ EM KO HỀ YÊU ANH “đi, nếu em nói được thì anh sẽ ko bao giờ làm phiến em nữa 

- TÔI KO HỀ YÊU ANH 

.

.

.

.

.

mình lm nhanh cho xong bộ truyện để ra fic mới, mình edit lại hơi nhanh nên có mấy chỗ còn tên nhân chưa đổi lại thì cho mình xin lỗi nhé

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com