TruyenHHH.com

Bé Ngốc của chúng tôi

Dỗ

NamCung44


*Sau khi bị bé giận và bỏ đi cùng Hiếu, Dương cảm thấy tức tối và không cam lòng. Giờ ra chơi, cậu quyết định hành động để dỗ bé bằng mọi giá.* 

*Dương đứng đợi ở cửa lớp của bé, tay cầm một túi đồ ăn vặt và một bông hoa nhỏ. Khi thấy bé từ xa, Dương bước tới chặn đường, ánh mắt kiên quyết.* 

**Dương**: "Bé, đứng lại. Nói chuyện với Bống một chút đi." 

**Bé**: *nghiêng đầu, khoanh tay hờn dỗi* 
"Hứ, bé không có gì để nói với Bống hết!" 

*Bé định đi vòng qua, nhưng Dương bất ngờ kéo tay bé lại. Hành động mạnh mẽ này khiến bé giật mình.* 

**Dương**: *giọng trầm hơn, đầy nghiêm túc* 
"Bé, nghe Bống nói. Bống sai rồi, Bống không nên làm bé giận. Nhưng bé đừng tránh mặt Bống nữa được không? Bống không chịu nổi khi bé không thèm nhìn Bống." 

**Bé**: *ngạc nhiên, nhưng vẫn cố tỏ ra cứng rắn* 
"Bé ghét Bống! Bống lúc nào cũng làm bé tức!" 

*Dương nhìn sâu vào mắt bé, ánh mắt có chút đau đớn. Một vài học sinh xung quanh dừng lại nhìn, bàn tán xì xào. Hiếu từ xa đi tới, thấy cảnh này liền bước nhanh hơn, nhưng Dương lên tiếng trước.* 

**Dương**: *giọng dứt khoát, gần như van nài* 
"Bé, nếu bé không tha lỗi, Bống sẽ đứng đây cả ngày. Bé muốn Bống làm gì cũng được, chỉ cần bé đừng giận nữa." 

*Bé nhìn Dương, đôi mắt to tròn dao động. Nhưng trước khi bé kịp nói gì, một nhóm học sinh cá biệt từ đâu xuất hiện, đi ngang qua và đụng vào bé.* 

**Học sinh cá biệt A**: *nhìn bé, cười nhếch mép* 
"Ồ, đây là ai mà đáng yêu thế? Bé con, cho anh làm quen nha." 

*Bé lùi lại, nép sau Dương. Cậu lập tức đứng chắn trước mặt bé, ánh mắt lạnh lùng nhìn nhóm kia.* 

**Dương**: "Đừng có đụng vào bé." 

**Học sinh cá biệt B**: *cười nhạo* 
"Gì ghê vậy? Định làm anh hùng cứu mỹ nhân hả? Nhìn cậu cũng đâu có gì ghê gớm." 

*Dương không nói thêm lời nào, lập tức nắm tay bé, kéo bé ra sau lưng rồi đối diện với nhóm kia.* 

**Dương**: *giọng lạnh như băng* 
"Tôi nói lần cuối, tránh xa bé ra." 

*Không khí căng thẳng. Nhóm học sinh cá biệt định làm khó Dương, nhưng đúng lúc đó, Hiếu và An xuất hiện. Hiếu lạnh lùng bước tới, đặt tay lên vai Dương.* 

**Hiếu**: "Có chuyện gì vậy, Dương?" 

*Nhìn thấy Hiếu và An, nhóm kia lập tức chùn bước. Họ biết Hiếu nổi tiếng là người không dễ chọc, liền cười gượng và rút lui.* 

**Học sinh cá biệt A**: "Thôi, không đáng. Đi thôi." 

*Sau khi nhóm kia đi, Dương quay lại nhìn bé, ánh mắt dịu dàng hơn hẳn.* 

**Dương**: *nắm lấy tay bé, giọng nhẹ nhàng* 
"Bé có sợ không? Bống xin lỗi vì để bé gặp chuyện như vậy." 

**Bé**: *mím môi, lắc đầu, nhưng giọng vẫn hờn dỗi* 
"Không sợ... Nhưng bé vẫn giận Bống!" 

**Dương**: *thở dài, cúi xuống nhìn bé thật lâu, rồi bất ngờ ôm bé vào lòng trước sự ngạc nhiên của Hiếu và An.* 
"Bống xin lỗi mà, bé. Đừng giận Bống nữa. Bống hứa sẽ không làm bé buồn thêm lần nào nữa." 

*Bé đỏ mặt, định đẩy Dương ra nhưng lại thôi. Bé cúi đầu lí nhí.* 
**Bé**: "Thôi được rồi, bé tha lỗi cho Bống. Nhưng Bống phải giữ lời hứa đó nha!" 

*Dương mỉm cười rạng rỡ, gật đầu liên tục.* 
**Dương**: "Dạ, Bống hứa! Cảm ơn bé!" 

*Hiếu đứng cạnh nhìn cảnh này, nhíu mày không vui, nhưng An bật cười, vỗ vai Hiếu.* 
**An**: "Thôi, về nhà xử sao tội dám ăn mảng bé, Đi, xuống căn-tin đi." 

*Kết thúc cảnh bằng hình ảnh Dương dắt tay bé, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc, trong khi Hiếu lặng lẽ đi theo sau ghen đỏ mắt

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com