Bbb Fanfic Tong Hop Oneshot Cung Vo Van Nhung Thu Linh Tinh Khac
"Kính coong"
Tiếng chuông cửa trước cổng nhà vang lên vài giây và kết thúc trong im lặng...Người ngoài cửa vẫn tiếp tục kiên nhẫn, giơ tay nhấn thêm một lần nữa...Kết cục của tiếng chuông cửa cũng chẳng khác gì lần thứ nhất.Lần thứ ba, tiếng chuông vang lên liên hồi như đáp lại những con người dám thử thách lòng kiên nhẫn của mình...
.
.
.
Bên trong nhà Boboiboy:
Thunderstorm vẫn như thường lệ, tự nhốt mình trong phòng bầu bạn với cái máy tính của cậu. Trong khi dưới nhà, Solar ngồi cạnh cốc cacao nóng đang uống dở, dán mắt vào màn hình tivi, chân gác lên chiếc bàn trước mặt, tay cầm bảng điều khiển của máy chơi game mà bấm điên cuồng như muốn đập nó tới nát vụn. Cyclone ngồi cạnh - được Solar rủ chơi cùng - có vẻ là đối thủ đáng gờm của cậu ta. Bên cạnh, Blaze ngồi thản nhiên nhìn 2 đứa đang "đấu tranh" dữ dội kia, trong khi nhồi cả đống snack vào cái bụng không đáy của mình. Ice dựa nhẹ vào bờ vai của Blaze ngủ ngon lành, bàn tay nhẹ bấu lấy chiếc gối trắng nộn, tay còn lại níu lấy vạt áo đỏ của cậu bạn ngồi bên, đôi lúc lại dụi dụi đầu vào áo Blaze làm đôi má phúng phính tì vào vai Blaze trông đáng yêu thấy rõ!
...
"Kính coong"Tiếng chuông đầu tiên có vẻ chẳng đọng lại chút thanh âm trong đầu đứa nào. Nhưng cái tên đứng ngoài cửa vẫn chưa bỏ cuộc khiến mấy đứa Boi đang "bận rộn" bắt đầu thấy khó chịu.Solar lên tiếng:"Nè! Đứa nào ra mở cửa đi. Đang dở tay. Ừmm... Ice!!""Sao tớ... oáp... phải đi chứ? Bảo Cyclone kìa!""Này! Sao tự nhiên lại đổ cho tớ? Còn Blaze mà!""Tớ đang ăn dở.""Thấy chưa! Không ai ra mở đâu! Solar, cậu lên tiếng trước, cậu ra mở cửa!"Đến lúc này, chả còn ai lên tiếng bảo vệ Solar nữa."Nhưng... nhưng mà tớ..."Chưa nói gì thêm được, cả tràng tiếng chuông cửa đã ngắt lời Solar. Thật là inh ỏi, phiền phức quá thể mà! Cyclone nhấn nút tạm dừng rồi lấy chân đạp Solar ra. Haizz... Nếu đã thế..."Gì?" - Solar ló đầu ra cửa làu bàu, mặt tỏ vẻ khó chịu.Thì ra người đang giày vò cái chuông nhà cậu là Fang. Đang khó chịu, Solar chỉ nghĩ được có thế, và bỗng nhiên cái bản mặt của Fang lại chềnh ềnh đến chướng mắt."À, Earthquake có nhà không?"
"Không."Nói xong, cánh cửa đã đóng sầm lại trước mặt Fang, làm khóe mắt cậu giật giật ức chế thấy rõ. Cậu thu tay, chả lịch sự bấm chuông làm gì, đạp thẳng vào cái cửa vô tội.Solar tiếp tục chường cái mặt như muốn đuổi người ta về, nhả ra một chữ: "Hở?""Tớ chỉ muốn nói chuyện một chút." "Cậu vừa nói chuyện rồi còn gì."Solar để cửa đấy rồi cứ thế đi vào phòng, đặt mình lên ghế sofa. Fang vừa bước vào, chưa gì đã bị Solar đập thẳng vào mặt câu:"Tớ bảo cậu đi vào à?!""Rốt cuộc sáng nay cậu ăn phải gì thế hả??"Solar chả thèm nói gì nữa, quay mặt đi, khóe môi khẽ nhếch lên, cười đúng kiểu khinh người thường ngày."Nhưng mà, dù sao thì... các cậu có thể..."Bốn cặp mắt hướng về phía Fang tỏ vẻ lắng nghe..."...giúp tớ thổ lộ với Quake được không?""HẢ?!!!!"Bốn đứa đều há hốc mồm bất ngờ. Ừ thì... không phải không biết tình cảm của Fang cho Earthquake, nhưng chỉ là bất ngờ vì Fang lại là người tự đề nghị việc thổ lộ. Sau vài giây im lặng load một số thông tin, đại ca Solar "ra lệnh" cho Cyclone gọi Thunderstorm xuống nhà họp bàn kế hoạch. Sau một hồi giải thích tình hình, Thunderstorm cuối cùng cũng đã đủ thông tin để tham gia buổi họp."E hèm, tình hình là ông F đây muốn thổ lộ với cậu Q nhưng lại không biết phải làm như thế nào. Tuy chúng ta sẽ giúp đỡ cho mối quan hệ của 2 người trở nên tốt đẹp hơn, nhưng trước tiên phải phân tích đối tượng một chút. Một người vừa xinh trai, chăm chỉ, thông minh lại có khiếu làm mẹ thiên bẩm như cậu Q có nên giao phó cho ông F ?"" Tớ có điều muốn nói ?" Blaze hào hứng giơ tay phát biểu. Nhận được cái gật đầu thể hiện sự cho phép của Solar, Blaze hắng giọng giải trình: "Chúng ta đều biết ông F rất thích ăn bánh vòng cà rốt ..." - Chưa nói hết câu, Blaze bị Ice ngăn lại tỏ ý muốn chỉnh sửa"Blaze, cậu sai rồi. Không phải thích mà là nghiện!" "Với lại ăn nhiều bánh vòng cà rốt có hại cho sức khỏe đấy! Thà ăn bim bim còn hơn!"" CÁI GÌ?? BÁNH VÒNG CÀ RỐT chính là món ăn NGON NHẤT THẾ GIỚI đấy!!!""Cậu ngưng ảo tưởng cái vụ cả thế giới đều sùng bái cái bánh vòng cà rốt của cậu đi.""Bề ngoài làm sao nói lên được mùi vị của nó có ngon hay không chứ? Cũng như việc bề ngoài của ông F không thể nói lên được ông ấy có phải người đàng hoàng hay không?""Có thể cậu chỉ muốn quăng mama của bọn tớ lên giường thôi.""Cái gì chứ?! Chuyện như thế ... tớ đâu có..."Nói một hồi mặt Fang bắt đầu đỏ ửng lên, cũng bởi... cái gì thì mọi người cũng biết rồi đấy. Cái bộ dạng như trái cà chua chín của Fang bắt đầu khiến các Boi để ý. Chỉ trong phút chốc, người mà họ vẫn luôn coi là bạn lại bị nhìn bằng 4 cặp mắt đầy khinh bỉ. Trong khi cả bọn đú đởn, hết đập bàn lại đến đập ghế phản bác lại Fang, chỉ có Thunderstorm vẫn còn đang chìm trong im lặng. Cậu thực sự không rành về mấy chuyện như thế này, thật là, mãi chẳng nói được lời nào... Phải nói gì đó... nói gì đó...Ngay lúc đó, Fang lên tiếng: "Ông F đâu cần gì nhiều, chỉ cần một cái hẹn với cậu Q thôi mà."Thunderstorm tóm lấy một vài từ chính xác trong đầu rồi hoảng loạn nói ra một câu đùa:" Không hẹn hò chẳng lẽ kết hôn? Hahaha...haha..."Tiếng cười cứ nhỏ dần... nhỏ dần... Đôi mắt đỏ lia qua một lượt.Solar, Blaze, Ice và Fang, những khuôn mặt tràn trề sự thảng thốt, kinh ngạc và đặc biệt nhất còn thoáng chút... khinh bỉ. Cái... cái gì chứ?! Biết là cậu nói ra câu ấy mà không suy nghĩ nhưng chẳng lẽ nó thiếu muối đến thế ư?! Đến nỗi ngay cả Cy mà cũng nhìn cậu kinh hãi đến vậy??Cái khuôn mặt cứng ngắc, không chút biểu cảm thường ngày của Thunderstorm bỗng chốc xuất hiện vài vệt hồng lơ tơ trên gò má. Nhanh chóng cảm nhận được mặt mình đang dần nóng bừng lên, cậu lập tức hất mặt ra chỗ khác. Ice thở dài, tiến gần đến bên vỗ vai Thunderstorm, lắc nhẹ đầu, mặt tỏ ra khá thông cảm:"Không sao đâu! Thunderstorm, không sao đâu..."..."À... ờm... E hèm!..." - Solar lên tiếng phá vỡ bầu không khí vừa nặng nề vừa khó xử này - "... Fang, nếu cậu thực sự muốn hẹn hò với Quake mama, cần biết là mama đôi lúc hơi... à..." - Solar nhăn mặt, tay giơ lên gãi đầu suy nghĩ."... khó tính?" - Cyclone giơ ngón trỏ lên bày tỏ ý kiến."Phải, phải, đúng đấy!" - Cậu nhóc mắt cam gật đầu lia lịa đồng tình."Đã thế nhiều lúc còn nổi nóng rõ ghê." - Thanh niên Ice ôm gối, lăn qua lăn lại trên ghế sofa cho hay."Cứ nhớ mấy lần mama tức đến nỗi cả nhà rung chuyển tớ lại thấy sởn cả tóc gáy..." - Vừa nói Blaze vừa làm bộ khoa trương lấy tay ôm người rồi run lên."Quả đúng là thanh niên F.A lâu năm!! Ahahaha..."
...
Trong khi mấy đứa Boi đang bàn tán rộn nhà, Fang để ý thấy tiếng động nhỏ ngoài cửa. Nhìn mấy đứa đang thao thao bất tuyệt kia, có lẽ chúng nó đã quên luôn nhân vật chính của chuyện là cậu rồi... Nghĩ đến đây, Fang bất giác lấy tay đỡ trán, đầu lắc nhẹ còn miệng thì thở dài...Mặc mấy "bà tám" bu quanh phòng khách, Fang tiến gần cửa sổ, ngó ra xem thử ai đang ở cổng. Đó là... Earthquake??"Cậu ấy đã về rồi sao?" - Fang thầm nghĩ. Thế rồi, như nhận ra vị thế hiện tại của bản thân, cậu mới chợt giật mình: cậu đang ở nhà Earthquake mà lại chẳng có lí do nào đáng tự hào để biện hộ cho bản thân cả.Chẳng kịp suy nghĩ gì, Fang cắm mặt chạy thẳng chả cần biết trời đất gì nữa. Đến nỗi chạy qua cả Earthquake mà không kịp quay lại nhìn.Về phần Earthquake, cậu nhìn dáng người tóc tím vừa vụt qua, miệng khẽ lẩm bẩm:"Đấy là ai thế nhỉ??"
...
Trong lúc đó, Solar đang ngồi phè phỡn trên ghế sofa phòng khách, khoa trương quơ chân múa tay loạn xạ, miệng thì gào đi gào lại mấy câu: "Quake mama là đồ F.A lâu năm!" rồi lại đập bàn cười ha hả.Đang vui vẻ yêu đời là thế, nhưng vừa nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, thanh niên kính cam ngay lập tức sa sầm mặt.À, cũng đến lúc cậu đi tới cuối cuộc đời rồi mà nhỉ...!Hai chiếc túi nilon đầy ụ từ tay ai đó vừa xuất hiện rớt xuống sàn nghe rõ tiếng "bịch bịch".Mama mang vẻ mặt u ám bước chân vào phòng.
Tiếng bước chân ngày càng tiến tới gần Solar.Không còn khuôn mặt tỏa sáng lấp lánh cùng nụ cười tươi như ánh mặt trời thường ngày, khuôn mặt hiện tại của Solar dần trắng bệch như vừa nhìn thấy ma, từng giọt mồ hôi nặng nề chảy dài trên trán...Mặc dù thừa biết cơ hội rất mong manh nhưng Solar vẫn quyết định làm một hành động vô cùng đối lập với cái thằng mắc bệnh fabulous thường ngày. Cậu lập tức phi cái thân thể cứng đơ của mình xuống sàn, mặc cho chiếc áo choàng trắng chạm vào nền đất, cậu lấy hết can đảm đặt thân mình... quỳ xuống, hai tay chắp vào van lạy: "Mama đáng kính, lúc đó tớ không có ý gì đâu! Tớ... tớ..." Solar từ từ mở đôi mắt vừa lúc nãy còn đang nhắm nghiền không dám mở ra, ngước lên nhìn khuôn mặt của mama. Lúc này, mái tóc đen dài của Earthquake rủ xuống làm đôi mắt citrine hiền hậu thường ngày bị che khuất đi mất, chỉ còn lại một màu đen kịt. Nghe mấy lời lắp bắp tuôn ra từ miệng Solar, Earthquake hơi ngửng mặt lên, để lộ một bên mắt, khuôn miệng cong xuống khẽ mở:"Hử? Cậu không cố ý? Ha... ha... ha..."Tiếng cười hiền gượng gạo của Earthquake vang lên trong không gian yên tĩnh càng làm cho không khí căng thẳng đến khó thở, tựa như đang bơm thêm cả lớp khí CO2 dày đặc vào phòng kín...Solar âm thầm gào lên trong tuyệt vọng : "Thôi rồi!! Lần này chết thật rồi!!"Một tay của Earthquake nắm lấy cổ áo của Solar kéo lê con chiên lạc đáng thương trên sàn đất, mặt cắt không còn một giọt máu. Đột nhiên, cậu đứng khựng lại khiến cả 4 cặp mắt của những con người còn lại trong phòng tự động đổ dồn về 4 phía khác nhau. Cậu lạnh nhạt cất giọng hỏi: "Còn ai...?"Câu hỏi ấy như ban cho Solar đang tiều tụy nằm một đống trên sàn có cơ hội được thế mạng. Nhưng đáp lại nó là những cái liếc mắt lơ đãng, cái nhún vai vờ như vô tội của những "đứa con hết mực ngoan ngoãn". "Tớ cấm mấy cậu, không được bước nửa bước vào phòng tớ!! Nghe rõ chưa?"Sau mấy cái gật đầu đầy hoảng loạn của Cyclone, chỉ còn lại tiếng hét thất thanh của Solar vang vọng trong căn nhà.Hình ảnh cuối cùng còn đọng lại là một mama mặt mày tối sầm lạnh lẽo đầy sát khí đang chuẩn bị hành quyết "đứa con kính cam" bé bỏng..."Rầm!" - Tiếng cửa phòng Earthquake đóng sầm lại, vô cảm cắt đứt nguồn sống của một con người, và để lại khoảng lặng "bình yên" cho 4 con người khác còn đang sững sờ trước những gì xảy ra quá nhanh.
.
.
.
"Quake mama à, sao cậu nỡ lòng nào bỏ tớ lại chứ?! Tớ chỉ muốn tưới nước cho mấy cái cây ven đường thôi mà! Ơ..."Người vừa bước vào nhà, chưa thấy mặt đã thấy tiếng là nhân vật vắng bóng từ đầu câu chuyện đến giờ - Thorn. Sau khi xổ ra một tràng giận dỗi ăn vạ, cậu nhóc đội mũ xanh đen mới nhận ra, đối tượng cậu đang nói tới nãy giờ không có ở đây. Thorn hơi ngớ người ra, khẽ nghiêng đầu hỏi lại:
"Mama đâu rồi? Cậu ấy về trước cả tớ cơ mà?"Thế rồi, dường như thấy thiếu đi bóng dáng "người thương", cậu mới giật mình, xán lại gần ghế sofa hỏi thêm:
"...Với lại, Solar cũng đi đâu mất rồi?"Cái tên "Solar" được nhắc tới bởi Thorn cất lên như sét đánh ngang tai Thunderstorm, Cyclone, Blaze và Ice.Ice nhẹ nhàng cất tiếng chia buồn:
"Thorn, tớ rất tiếc...!""Là... là sao cơ?!" - Cái đầu nhỏ lại lắc lư khó hiểu. Thorn thật sự không hiểu cái động tác kì quái của Ice ám chỉ điều gì, và cả... cái không khí lúc này là sao vậy?? Ngay cả Thundy cũng chỉ im lặng lắc đầu là thế nào???Cyclone và Blaze lắp bắp giải thích, nhưng thanh âm phát ra thì lí nhí như thể tiếng muỗi kêu."Thorn à, chuyện là... có vài chuyện... thật ra là...""Solar, cậu ấy trót dại... động vào nỗi đau của mama... mama sắp... sắp...""Chẳng lẽ nào, cậu ấy lại...?!" - Thorn khẽ run người, suy sụp tinh thần, đần người ra trên ghế sofa."Tớ hiểu cái cảm giác ấy, Thorn. Cũng chẳng lạ gì khi cái thằng suốt ngày soi gương cười tự kỷ một mình ấy lại chết sớm đến vậy...""Tớ cũng sẽ nhớ cậu ấy lắm, mặc dù tớ khá vui khi cái kính cam trông vừa lố bịch vừa ngứa mắt ấy cuối cùng cũng đã biến mất.""Vậy là, Solar, cậu đã hưởng dương 16 tuổi rồi nhỉ!"5 con người cùng chung một dòng suy nghĩ, tưởng niệm về hình ảnh của cậu nhóc đeo kính cam với nụ cười toe toét trên mặt, tăng động, phởn đời đã ra đi...Đang chìm trong khoảng lặng, Blaze bỗng giật mình sực nhớ ra điều gì đó, rồi lay mạnh Thorn đang thất thần bên cạnh:"Nếu thế thì giờ Thorn F.A rồi à?"Ice, một tay nắm lại rồi gõ lên lòng bàn tay kia, khuôn mặt vẫn không chuyển sắc nhưng giọng nói lại hơi có chút kéo dài tỏ vẻ giễu cợt:"Ồ! Chúc mừng cậu, cùng về với đội F.A của Quake mama rồi!"Đột nhiên, bao nhiêu phiền muộn trong lòng Thorn bỗng chốc bị 2 câu nói đả kích kia làm cho bay biến đi đâu mất. Thorn kinh hoàng ôm lấy đầu:"K... Không thể nào, người như mình mà lại..."Nói rồi, trong vô thức, cậu nhóc mắt lục kia nhanh chóng rảo bước tới cửa phòng Earthquake mà không thèm suy nghĩ, trước tiếng cổ vũ nồng nhiệt của lũ bạn "vô cùng tốt bụng" đằng sau."Rầm!!!"Một lần nữa cửa phòng Earthquake lại vang lên âm thanh cực kì thô bạo, lần này lại là từ cánh tay của một con người vốn vô cùng ngây thơ và hiền lành.Khí thế bốc lên ngùn ngụt là thế, nhưng sau khi đôi mắt xanh lục kia chạm tới ánh nhìn trống rỗng của một mama đầy sát khí, Thorn lại trở về với hình tượng ngu ngơ thường ngày, hơn thế, lần này còn pha hỗn độn thêm cả sự kinh ngạc và sợ hãi khiến mặt cậu biến sắc, dần trở nên tái mét. Nhưng khi nhìn thấy Solar vẫn còn ở nguyên hình người sợ sệt quỳ trong góc phòng, Thorn cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh, lí nhí thốt ra câu:"C... Cậu đừng động vào... S... Solar của tớ!!"Việc cậu nhóc nhút nhát ngày thường có đủ dũng khí cất tiếng trong tình cảnh này, quả thực khiến chủ nhân 4 cái đầu lấp ló ngoài cửa phải ồ lên kinh ngạc, đặc biệt còn làm cho Solar phải xúc động đến suýt rơi cả nước mắt...Nhưng...
Một giọng nói phũ phàng, không chút cảm xúc vang lên khiến Thorn rợn tóc gáy, đồng thời dập tắt cái hương vị ngọt ngào lúc này..."Cậu hay lắm, Thorn! Dám cả gan bước chân vào phòng này, cậu nghĩ cậu còn quyền lên tiếng nữa à?"Vừa nói, Earthquake vừa đưa bàn tay lên, lập tức cả căn nhà rung chuyển dữ dội như để minh chứng cho lời đe dọa cậu vừa nói ra.«« 4 con người 2 xanh 2 đỏ vừa rồi còn im thin thít, chỉ dám lấp ló ngoài cửa hóng kịch vui, giờ lại không kìm được mà khẽ xì xào bàn tán:"Hai đứa nó chết chắc!""Này Ice, cậu nghĩ đứa nào chết trước?""Ai chả được..." »»"Hiểu chưa?!"Earthquake vừa dứt lời, Thorn răm rắp hiểu ý, không nói không rằng liền tiến đến sát bên cạnh Solar, ngoan ngoãn quỳ sụp xuống, cúi đầu.Quake khẽ cong khóe môi cười thỏa mãn rồi lia nhanh ánh mắt về phía 4 cái đầu nãy giờ vẫn đang lấp ló sau cánh cửa làm cả bọn giật bắn mình.Có vẻ nếu không nhanh giải tán thì kết cục sẽ không mấy tốt đẹp đâu...Và trong khi hai bên cứ nhìn nhau mãi, cuối cùng, Thunderstorm cũng đành thở dài trong lòng, đắn đo mãi, rồi quyết tâm sẽ chấm dứt cái bầu không khí căng thẳng này.Cậu bạn mắt đỏ vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng điềm tĩnh quen thuộc, dù đôi chân lúc chậm rãi đứng lên có đôi phần run rẩy hiếm thấy...Cậu cúi gằm mặt xuống đất, chậm rãi kéo vành mũ xuống che khuất phân nửa khuôn mặt như của Ice, chậm rãi bước lên trước nửa bước, chậm rãi với lấy tay nắm cửa, rồi từ từ khép cửa lại trước ánh mắt bàng hoàng và kinh ngạc của Solar và Thorn...Cuối cùng, cũng không quên thốt ra câu: "Tớ xin lỗi!" méo mó cả về âm điệu.
Thanh âm thốt ra cũng mang theo chút cắn rứt, giằng xé nội tâm gay gắt...Solar đang sống dở chết dở trong góc nhà, nghe được ba chữ này liền tức đến nỗi nắm chặt cả hai bàn tay lại, nhưng rồi cuối cùng cũng chỉ đành ngậm ngùi thầm nguyền rủa:"Được lắm, Thunderstorm! Nếu như tớ còn sống sót ra khỏi đây mà không thiêu rụi được cậu thì tên tớ không phải là Solar nữa!!!"
.
.
.
Cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, chỉ thấy bầu trời đang dần chuyển tối.Ánh hoàng hôn rọi vào phòng khách, nơi 4 đứa Boi đang ngồi la liệt trên ghế sofa trong im lặng. Thanh âm vang lên duy nhất trong nhà chỉ còn là những câu mắng thi thoảng vọng ra từ phòng Earthquake.Khoảng thời gian tĩnh mịch này dường như chỉ có một tác dụng là giúp Ice càng dễ ngủ hơn. Cậu hết gật gù ngả người về phía Blaze, rồi lại thả mình nằm dài trên mặt ghế sofa êm ái.Cyclone ngồi bên cạnh khẽ lắc lư người, lấy tay chọc chọc vào đôi má phúng phính của Ice, bàn tay còn lại khẽ giơ lên, tạo ra một luồng gió nhỏ làm mái tóc của ai kia bỗng có vài lọn rối, đồng thời cũng khiến cho lông mày Ice hơi nhíu lại."Cy, đừng quậy cậu ấy nữa."Cậu nhóc mắt đỏ nãy giờ còn trầm tư bỗng đột nhiên lên tiếng nhắc nhở, rồi bất giác lại lia ánh mắt về phía cử phòng Earthquake, hồi tưởng lại cái lườm hình viên đạn lúc nãy của Solar mà khẽ rùng mình: "Phải rồi, nhắc mới nhớ, từ khi Solar cho cái tên tóc tím xúi quẩy nào đó bước chân qua cánh cửa nhà này thì nơi đây bỗng ngập tràn tai họa..."Chỉ còn lại Blaze, vốn là đứa tăng động luôn chân luôn tay, nay lại phải bó chân một chỗ, thậm chí cả miệng cũng không được mấp máy thực sự khiến cậu cứ thấy bức bối, khó chịu. Đã thế..."Ọt... Ọt... Ọt..."Cái bụng của cậu đang không ngừng biểu tình, tiếng réo rắt cứ thế kéo dài... kéo dài... cho đến khi cậu thực sự không thể chịu đựng nổi nữa.Blaze bỗng đứng phắt dậy, bàn tay nắm chặt lại để thể hiện rõ lòng quyết tâm, rồi hùng hồn lao đến trước cửa phòng Earthquake, hùng hồn giơ tay với lấy tay nắm cửa, rồi... từ từ rụt tay lại.Cậu nhóc mắt đỏ cam chợt cúi gằm mặt xuống đất suy ngẫm về tương lai, đầu dựa vào cửa, hai tay hết bỏ vào cái túi áo trước bụng rồi lại bỏ ra ngoài, buông thõng ra hai bên hông, bộ dạng trông khó coi đến mức... khó tả...Blaze cứ đứng như trời trồng như thế hồi lâu, cho đến khi..."Rầm!""Ááaaaaaaa!!!"Cánh cửa phòng Earthquake bỗng được mở ra một cách cực kỳ thô bạo bởi chính chủ nhân của nó, khiến cho cái đầu ai kia vốn đang dựa vào bị va đập bởi một lực cực mạnh, dần dần trên trán xuất hiện một cục sưng to đùng, rồi mất đà mà ngã ngửa ra đằng sau, tư thế trông còn khó coi hơn lúc trước...Nhìn thấy cậu bạn mắt đỏ cam bên ngoài, Quake hơi có chút bất ngờ, nhưng rồi khuôn mặt nhanh chóng bình thường trở lại.Về phía Blaze, sau khi được "khuyến mãi" một cú đau điếng tới mức suýt khóc, hai tay giơ lên ôm đầu, mặt nhăn nhó, bộ dáng trông cực kỳ thê thảm. Thế nhưng vừa nhìn thấy mama, Blaze đành nhẫn nhục chịu đựng, rồi như sực nhớ ra mục đích ban đầu, cậu dè dặt hỏi:"Mama ơi, tớ đói..."Earthquake khẽ thở dài trong lòng, làm ra bộ mặt tớ-biết-thế-nên-mới-ló-mặt-ra-đây-chứ rồi nhẹ nhàng buông ra một câu:"Còn bánh quy của Yaya trong bếp đấy.""HẢ?! Thế thì cậu muốn bọn tớ sống kiểu gì??"Earthquake mặt không chuyển sắc, lãnh đạm nhìn "đứa con" đang không kiềm chế nổi nữa mà gào to lên trước mặt. Haizz,thật đúng là..."... Cậu nhìn mặt tớ có giống đang quan tâm không?""..."Và cánh cửa phòng Earthquake lại một lần nữa đóng sầm lại.
Tiếng chuông cửa trước cổng nhà vang lên vài giây và kết thúc trong im lặng...Người ngoài cửa vẫn tiếp tục kiên nhẫn, giơ tay nhấn thêm một lần nữa...Kết cục của tiếng chuông cửa cũng chẳng khác gì lần thứ nhất.Lần thứ ba, tiếng chuông vang lên liên hồi như đáp lại những con người dám thử thách lòng kiên nhẫn của mình...
.
.
.
Bên trong nhà Boboiboy:
Thunderstorm vẫn như thường lệ, tự nhốt mình trong phòng bầu bạn với cái máy tính của cậu. Trong khi dưới nhà, Solar ngồi cạnh cốc cacao nóng đang uống dở, dán mắt vào màn hình tivi, chân gác lên chiếc bàn trước mặt, tay cầm bảng điều khiển của máy chơi game mà bấm điên cuồng như muốn đập nó tới nát vụn. Cyclone ngồi cạnh - được Solar rủ chơi cùng - có vẻ là đối thủ đáng gờm của cậu ta. Bên cạnh, Blaze ngồi thản nhiên nhìn 2 đứa đang "đấu tranh" dữ dội kia, trong khi nhồi cả đống snack vào cái bụng không đáy của mình. Ice dựa nhẹ vào bờ vai của Blaze ngủ ngon lành, bàn tay nhẹ bấu lấy chiếc gối trắng nộn, tay còn lại níu lấy vạt áo đỏ của cậu bạn ngồi bên, đôi lúc lại dụi dụi đầu vào áo Blaze làm đôi má phúng phính tì vào vai Blaze trông đáng yêu thấy rõ!
...
"Kính coong"Tiếng chuông đầu tiên có vẻ chẳng đọng lại chút thanh âm trong đầu đứa nào. Nhưng cái tên đứng ngoài cửa vẫn chưa bỏ cuộc khiến mấy đứa Boi đang "bận rộn" bắt đầu thấy khó chịu.Solar lên tiếng:"Nè! Đứa nào ra mở cửa đi. Đang dở tay. Ừmm... Ice!!""Sao tớ... oáp... phải đi chứ? Bảo Cyclone kìa!""Này! Sao tự nhiên lại đổ cho tớ? Còn Blaze mà!""Tớ đang ăn dở.""Thấy chưa! Không ai ra mở đâu! Solar, cậu lên tiếng trước, cậu ra mở cửa!"Đến lúc này, chả còn ai lên tiếng bảo vệ Solar nữa."Nhưng... nhưng mà tớ..."Chưa nói gì thêm được, cả tràng tiếng chuông cửa đã ngắt lời Solar. Thật là inh ỏi, phiền phức quá thể mà! Cyclone nhấn nút tạm dừng rồi lấy chân đạp Solar ra. Haizz... Nếu đã thế..."Gì?" - Solar ló đầu ra cửa làu bàu, mặt tỏ vẻ khó chịu.Thì ra người đang giày vò cái chuông nhà cậu là Fang. Đang khó chịu, Solar chỉ nghĩ được có thế, và bỗng nhiên cái bản mặt của Fang lại chềnh ềnh đến chướng mắt."À, Earthquake có nhà không?"
"Không."Nói xong, cánh cửa đã đóng sầm lại trước mặt Fang, làm khóe mắt cậu giật giật ức chế thấy rõ. Cậu thu tay, chả lịch sự bấm chuông làm gì, đạp thẳng vào cái cửa vô tội.Solar tiếp tục chường cái mặt như muốn đuổi người ta về, nhả ra một chữ: "Hở?""Tớ chỉ muốn nói chuyện một chút." "Cậu vừa nói chuyện rồi còn gì."Solar để cửa đấy rồi cứ thế đi vào phòng, đặt mình lên ghế sofa. Fang vừa bước vào, chưa gì đã bị Solar đập thẳng vào mặt câu:"Tớ bảo cậu đi vào à?!""Rốt cuộc sáng nay cậu ăn phải gì thế hả??"Solar chả thèm nói gì nữa, quay mặt đi, khóe môi khẽ nhếch lên, cười đúng kiểu khinh người thường ngày."Nhưng mà, dù sao thì... các cậu có thể..."Bốn cặp mắt hướng về phía Fang tỏ vẻ lắng nghe..."...giúp tớ thổ lộ với Quake được không?""HẢ?!!!!"Bốn đứa đều há hốc mồm bất ngờ. Ừ thì... không phải không biết tình cảm của Fang cho Earthquake, nhưng chỉ là bất ngờ vì Fang lại là người tự đề nghị việc thổ lộ. Sau vài giây im lặng load một số thông tin, đại ca Solar "ra lệnh" cho Cyclone gọi Thunderstorm xuống nhà họp bàn kế hoạch. Sau một hồi giải thích tình hình, Thunderstorm cuối cùng cũng đã đủ thông tin để tham gia buổi họp."E hèm, tình hình là ông F đây muốn thổ lộ với cậu Q nhưng lại không biết phải làm như thế nào. Tuy chúng ta sẽ giúp đỡ cho mối quan hệ của 2 người trở nên tốt đẹp hơn, nhưng trước tiên phải phân tích đối tượng một chút. Một người vừa xinh trai, chăm chỉ, thông minh lại có khiếu làm mẹ thiên bẩm như cậu Q có nên giao phó cho ông F ?"" Tớ có điều muốn nói ?" Blaze hào hứng giơ tay phát biểu. Nhận được cái gật đầu thể hiện sự cho phép của Solar, Blaze hắng giọng giải trình: "Chúng ta đều biết ông F rất thích ăn bánh vòng cà rốt ..." - Chưa nói hết câu, Blaze bị Ice ngăn lại tỏ ý muốn chỉnh sửa"Blaze, cậu sai rồi. Không phải thích mà là nghiện!" "Với lại ăn nhiều bánh vòng cà rốt có hại cho sức khỏe đấy! Thà ăn bim bim còn hơn!"" CÁI GÌ?? BÁNH VÒNG CÀ RỐT chính là món ăn NGON NHẤT THẾ GIỚI đấy!!!""Cậu ngưng ảo tưởng cái vụ cả thế giới đều sùng bái cái bánh vòng cà rốt của cậu đi.""Bề ngoài làm sao nói lên được mùi vị của nó có ngon hay không chứ? Cũng như việc bề ngoài của ông F không thể nói lên được ông ấy có phải người đàng hoàng hay không?""Có thể cậu chỉ muốn quăng mama của bọn tớ lên giường thôi.""Cái gì chứ?! Chuyện như thế ... tớ đâu có..."Nói một hồi mặt Fang bắt đầu đỏ ửng lên, cũng bởi... cái gì thì mọi người cũng biết rồi đấy. Cái bộ dạng như trái cà chua chín của Fang bắt đầu khiến các Boi để ý. Chỉ trong phút chốc, người mà họ vẫn luôn coi là bạn lại bị nhìn bằng 4 cặp mắt đầy khinh bỉ. Trong khi cả bọn đú đởn, hết đập bàn lại đến đập ghế phản bác lại Fang, chỉ có Thunderstorm vẫn còn đang chìm trong im lặng. Cậu thực sự không rành về mấy chuyện như thế này, thật là, mãi chẳng nói được lời nào... Phải nói gì đó... nói gì đó...Ngay lúc đó, Fang lên tiếng: "Ông F đâu cần gì nhiều, chỉ cần một cái hẹn với cậu Q thôi mà."Thunderstorm tóm lấy một vài từ chính xác trong đầu rồi hoảng loạn nói ra một câu đùa:" Không hẹn hò chẳng lẽ kết hôn? Hahaha...haha..."Tiếng cười cứ nhỏ dần... nhỏ dần... Đôi mắt đỏ lia qua một lượt.Solar, Blaze, Ice và Fang, những khuôn mặt tràn trề sự thảng thốt, kinh ngạc và đặc biệt nhất còn thoáng chút... khinh bỉ. Cái... cái gì chứ?! Biết là cậu nói ra câu ấy mà không suy nghĩ nhưng chẳng lẽ nó thiếu muối đến thế ư?! Đến nỗi ngay cả Cy mà cũng nhìn cậu kinh hãi đến vậy??Cái khuôn mặt cứng ngắc, không chút biểu cảm thường ngày của Thunderstorm bỗng chốc xuất hiện vài vệt hồng lơ tơ trên gò má. Nhanh chóng cảm nhận được mặt mình đang dần nóng bừng lên, cậu lập tức hất mặt ra chỗ khác. Ice thở dài, tiến gần đến bên vỗ vai Thunderstorm, lắc nhẹ đầu, mặt tỏ ra khá thông cảm:"Không sao đâu! Thunderstorm, không sao đâu..."..."À... ờm... E hèm!..." - Solar lên tiếng phá vỡ bầu không khí vừa nặng nề vừa khó xử này - "... Fang, nếu cậu thực sự muốn hẹn hò với Quake mama, cần biết là mama đôi lúc hơi... à..." - Solar nhăn mặt, tay giơ lên gãi đầu suy nghĩ."... khó tính?" - Cyclone giơ ngón trỏ lên bày tỏ ý kiến."Phải, phải, đúng đấy!" - Cậu nhóc mắt cam gật đầu lia lịa đồng tình."Đã thế nhiều lúc còn nổi nóng rõ ghê." - Thanh niên Ice ôm gối, lăn qua lăn lại trên ghế sofa cho hay."Cứ nhớ mấy lần mama tức đến nỗi cả nhà rung chuyển tớ lại thấy sởn cả tóc gáy..." - Vừa nói Blaze vừa làm bộ khoa trương lấy tay ôm người rồi run lên."Quả đúng là thanh niên F.A lâu năm!! Ahahaha..."
...
Trong khi mấy đứa Boi đang bàn tán rộn nhà, Fang để ý thấy tiếng động nhỏ ngoài cửa. Nhìn mấy đứa đang thao thao bất tuyệt kia, có lẽ chúng nó đã quên luôn nhân vật chính của chuyện là cậu rồi... Nghĩ đến đây, Fang bất giác lấy tay đỡ trán, đầu lắc nhẹ còn miệng thì thở dài...Mặc mấy "bà tám" bu quanh phòng khách, Fang tiến gần cửa sổ, ngó ra xem thử ai đang ở cổng. Đó là... Earthquake??"Cậu ấy đã về rồi sao?" - Fang thầm nghĩ. Thế rồi, như nhận ra vị thế hiện tại của bản thân, cậu mới chợt giật mình: cậu đang ở nhà Earthquake mà lại chẳng có lí do nào đáng tự hào để biện hộ cho bản thân cả.Chẳng kịp suy nghĩ gì, Fang cắm mặt chạy thẳng chả cần biết trời đất gì nữa. Đến nỗi chạy qua cả Earthquake mà không kịp quay lại nhìn.Về phần Earthquake, cậu nhìn dáng người tóc tím vừa vụt qua, miệng khẽ lẩm bẩm:"Đấy là ai thế nhỉ??"
...
Trong lúc đó, Solar đang ngồi phè phỡn trên ghế sofa phòng khách, khoa trương quơ chân múa tay loạn xạ, miệng thì gào đi gào lại mấy câu: "Quake mama là đồ F.A lâu năm!" rồi lại đập bàn cười ha hả.Đang vui vẻ yêu đời là thế, nhưng vừa nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, thanh niên kính cam ngay lập tức sa sầm mặt.À, cũng đến lúc cậu đi tới cuối cuộc đời rồi mà nhỉ...!Hai chiếc túi nilon đầy ụ từ tay ai đó vừa xuất hiện rớt xuống sàn nghe rõ tiếng "bịch bịch".Mama mang vẻ mặt u ám bước chân vào phòng.
Tiếng bước chân ngày càng tiến tới gần Solar.Không còn khuôn mặt tỏa sáng lấp lánh cùng nụ cười tươi như ánh mặt trời thường ngày, khuôn mặt hiện tại của Solar dần trắng bệch như vừa nhìn thấy ma, từng giọt mồ hôi nặng nề chảy dài trên trán...Mặc dù thừa biết cơ hội rất mong manh nhưng Solar vẫn quyết định làm một hành động vô cùng đối lập với cái thằng mắc bệnh fabulous thường ngày. Cậu lập tức phi cái thân thể cứng đơ của mình xuống sàn, mặc cho chiếc áo choàng trắng chạm vào nền đất, cậu lấy hết can đảm đặt thân mình... quỳ xuống, hai tay chắp vào van lạy: "Mama đáng kính, lúc đó tớ không có ý gì đâu! Tớ... tớ..." Solar từ từ mở đôi mắt vừa lúc nãy còn đang nhắm nghiền không dám mở ra, ngước lên nhìn khuôn mặt của mama. Lúc này, mái tóc đen dài của Earthquake rủ xuống làm đôi mắt citrine hiền hậu thường ngày bị che khuất đi mất, chỉ còn lại một màu đen kịt. Nghe mấy lời lắp bắp tuôn ra từ miệng Solar, Earthquake hơi ngửng mặt lên, để lộ một bên mắt, khuôn miệng cong xuống khẽ mở:"Hử? Cậu không cố ý? Ha... ha... ha..."Tiếng cười hiền gượng gạo của Earthquake vang lên trong không gian yên tĩnh càng làm cho không khí căng thẳng đến khó thở, tựa như đang bơm thêm cả lớp khí CO2 dày đặc vào phòng kín...Solar âm thầm gào lên trong tuyệt vọng : "Thôi rồi!! Lần này chết thật rồi!!"Một tay của Earthquake nắm lấy cổ áo của Solar kéo lê con chiên lạc đáng thương trên sàn đất, mặt cắt không còn một giọt máu. Đột nhiên, cậu đứng khựng lại khiến cả 4 cặp mắt của những con người còn lại trong phòng tự động đổ dồn về 4 phía khác nhau. Cậu lạnh nhạt cất giọng hỏi: "Còn ai...?"Câu hỏi ấy như ban cho Solar đang tiều tụy nằm một đống trên sàn có cơ hội được thế mạng. Nhưng đáp lại nó là những cái liếc mắt lơ đãng, cái nhún vai vờ như vô tội của những "đứa con hết mực ngoan ngoãn". "Tớ cấm mấy cậu, không được bước nửa bước vào phòng tớ!! Nghe rõ chưa?"Sau mấy cái gật đầu đầy hoảng loạn của Cyclone, chỉ còn lại tiếng hét thất thanh của Solar vang vọng trong căn nhà.Hình ảnh cuối cùng còn đọng lại là một mama mặt mày tối sầm lạnh lẽo đầy sát khí đang chuẩn bị hành quyết "đứa con kính cam" bé bỏng..."Rầm!" - Tiếng cửa phòng Earthquake đóng sầm lại, vô cảm cắt đứt nguồn sống của một con người, và để lại khoảng lặng "bình yên" cho 4 con người khác còn đang sững sờ trước những gì xảy ra quá nhanh.
.
.
.
"Quake mama à, sao cậu nỡ lòng nào bỏ tớ lại chứ?! Tớ chỉ muốn tưới nước cho mấy cái cây ven đường thôi mà! Ơ..."Người vừa bước vào nhà, chưa thấy mặt đã thấy tiếng là nhân vật vắng bóng từ đầu câu chuyện đến giờ - Thorn. Sau khi xổ ra một tràng giận dỗi ăn vạ, cậu nhóc đội mũ xanh đen mới nhận ra, đối tượng cậu đang nói tới nãy giờ không có ở đây. Thorn hơi ngớ người ra, khẽ nghiêng đầu hỏi lại:
"Mama đâu rồi? Cậu ấy về trước cả tớ cơ mà?"Thế rồi, dường như thấy thiếu đi bóng dáng "người thương", cậu mới giật mình, xán lại gần ghế sofa hỏi thêm:
"...Với lại, Solar cũng đi đâu mất rồi?"Cái tên "Solar" được nhắc tới bởi Thorn cất lên như sét đánh ngang tai Thunderstorm, Cyclone, Blaze và Ice.Ice nhẹ nhàng cất tiếng chia buồn:
"Thorn, tớ rất tiếc...!""Là... là sao cơ?!" - Cái đầu nhỏ lại lắc lư khó hiểu. Thorn thật sự không hiểu cái động tác kì quái của Ice ám chỉ điều gì, và cả... cái không khí lúc này là sao vậy?? Ngay cả Thundy cũng chỉ im lặng lắc đầu là thế nào???Cyclone và Blaze lắp bắp giải thích, nhưng thanh âm phát ra thì lí nhí như thể tiếng muỗi kêu."Thorn à, chuyện là... có vài chuyện... thật ra là...""Solar, cậu ấy trót dại... động vào nỗi đau của mama... mama sắp... sắp...""Chẳng lẽ nào, cậu ấy lại...?!" - Thorn khẽ run người, suy sụp tinh thần, đần người ra trên ghế sofa."Tớ hiểu cái cảm giác ấy, Thorn. Cũng chẳng lạ gì khi cái thằng suốt ngày soi gương cười tự kỷ một mình ấy lại chết sớm đến vậy...""Tớ cũng sẽ nhớ cậu ấy lắm, mặc dù tớ khá vui khi cái kính cam trông vừa lố bịch vừa ngứa mắt ấy cuối cùng cũng đã biến mất.""Vậy là, Solar, cậu đã hưởng dương 16 tuổi rồi nhỉ!"5 con người cùng chung một dòng suy nghĩ, tưởng niệm về hình ảnh của cậu nhóc đeo kính cam với nụ cười toe toét trên mặt, tăng động, phởn đời đã ra đi...Đang chìm trong khoảng lặng, Blaze bỗng giật mình sực nhớ ra điều gì đó, rồi lay mạnh Thorn đang thất thần bên cạnh:"Nếu thế thì giờ Thorn F.A rồi à?"Ice, một tay nắm lại rồi gõ lên lòng bàn tay kia, khuôn mặt vẫn không chuyển sắc nhưng giọng nói lại hơi có chút kéo dài tỏ vẻ giễu cợt:"Ồ! Chúc mừng cậu, cùng về với đội F.A của Quake mama rồi!"Đột nhiên, bao nhiêu phiền muộn trong lòng Thorn bỗng chốc bị 2 câu nói đả kích kia làm cho bay biến đi đâu mất. Thorn kinh hoàng ôm lấy đầu:"K... Không thể nào, người như mình mà lại..."Nói rồi, trong vô thức, cậu nhóc mắt lục kia nhanh chóng rảo bước tới cửa phòng Earthquake mà không thèm suy nghĩ, trước tiếng cổ vũ nồng nhiệt của lũ bạn "vô cùng tốt bụng" đằng sau."Rầm!!!"Một lần nữa cửa phòng Earthquake lại vang lên âm thanh cực kì thô bạo, lần này lại là từ cánh tay của một con người vốn vô cùng ngây thơ và hiền lành.Khí thế bốc lên ngùn ngụt là thế, nhưng sau khi đôi mắt xanh lục kia chạm tới ánh nhìn trống rỗng của một mama đầy sát khí, Thorn lại trở về với hình tượng ngu ngơ thường ngày, hơn thế, lần này còn pha hỗn độn thêm cả sự kinh ngạc và sợ hãi khiến mặt cậu biến sắc, dần trở nên tái mét. Nhưng khi nhìn thấy Solar vẫn còn ở nguyên hình người sợ sệt quỳ trong góc phòng, Thorn cảm thấy như được tiếp thêm sức mạnh, lí nhí thốt ra câu:"C... Cậu đừng động vào... S... Solar của tớ!!"Việc cậu nhóc nhút nhát ngày thường có đủ dũng khí cất tiếng trong tình cảnh này, quả thực khiến chủ nhân 4 cái đầu lấp ló ngoài cửa phải ồ lên kinh ngạc, đặc biệt còn làm cho Solar phải xúc động đến suýt rơi cả nước mắt...Nhưng...
Một giọng nói phũ phàng, không chút cảm xúc vang lên khiến Thorn rợn tóc gáy, đồng thời dập tắt cái hương vị ngọt ngào lúc này..."Cậu hay lắm, Thorn! Dám cả gan bước chân vào phòng này, cậu nghĩ cậu còn quyền lên tiếng nữa à?"Vừa nói, Earthquake vừa đưa bàn tay lên, lập tức cả căn nhà rung chuyển dữ dội như để minh chứng cho lời đe dọa cậu vừa nói ra.«« 4 con người 2 xanh 2 đỏ vừa rồi còn im thin thít, chỉ dám lấp ló ngoài cửa hóng kịch vui, giờ lại không kìm được mà khẽ xì xào bàn tán:"Hai đứa nó chết chắc!""Này Ice, cậu nghĩ đứa nào chết trước?""Ai chả được..." »»"Hiểu chưa?!"Earthquake vừa dứt lời, Thorn răm rắp hiểu ý, không nói không rằng liền tiến đến sát bên cạnh Solar, ngoan ngoãn quỳ sụp xuống, cúi đầu.Quake khẽ cong khóe môi cười thỏa mãn rồi lia nhanh ánh mắt về phía 4 cái đầu nãy giờ vẫn đang lấp ló sau cánh cửa làm cả bọn giật bắn mình.Có vẻ nếu không nhanh giải tán thì kết cục sẽ không mấy tốt đẹp đâu...Và trong khi hai bên cứ nhìn nhau mãi, cuối cùng, Thunderstorm cũng đành thở dài trong lòng, đắn đo mãi, rồi quyết tâm sẽ chấm dứt cái bầu không khí căng thẳng này.Cậu bạn mắt đỏ vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng điềm tĩnh quen thuộc, dù đôi chân lúc chậm rãi đứng lên có đôi phần run rẩy hiếm thấy...Cậu cúi gằm mặt xuống đất, chậm rãi kéo vành mũ xuống che khuất phân nửa khuôn mặt như của Ice, chậm rãi bước lên trước nửa bước, chậm rãi với lấy tay nắm cửa, rồi từ từ khép cửa lại trước ánh mắt bàng hoàng và kinh ngạc của Solar và Thorn...Cuối cùng, cũng không quên thốt ra câu: "Tớ xin lỗi!" méo mó cả về âm điệu.
Thanh âm thốt ra cũng mang theo chút cắn rứt, giằng xé nội tâm gay gắt...Solar đang sống dở chết dở trong góc nhà, nghe được ba chữ này liền tức đến nỗi nắm chặt cả hai bàn tay lại, nhưng rồi cuối cùng cũng chỉ đành ngậm ngùi thầm nguyền rủa:"Được lắm, Thunderstorm! Nếu như tớ còn sống sót ra khỏi đây mà không thiêu rụi được cậu thì tên tớ không phải là Solar nữa!!!"
.
.
.
Cũng chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, chỉ thấy bầu trời đang dần chuyển tối.Ánh hoàng hôn rọi vào phòng khách, nơi 4 đứa Boi đang ngồi la liệt trên ghế sofa trong im lặng. Thanh âm vang lên duy nhất trong nhà chỉ còn là những câu mắng thi thoảng vọng ra từ phòng Earthquake.Khoảng thời gian tĩnh mịch này dường như chỉ có một tác dụng là giúp Ice càng dễ ngủ hơn. Cậu hết gật gù ngả người về phía Blaze, rồi lại thả mình nằm dài trên mặt ghế sofa êm ái.Cyclone ngồi bên cạnh khẽ lắc lư người, lấy tay chọc chọc vào đôi má phúng phính của Ice, bàn tay còn lại khẽ giơ lên, tạo ra một luồng gió nhỏ làm mái tóc của ai kia bỗng có vài lọn rối, đồng thời cũng khiến cho lông mày Ice hơi nhíu lại."Cy, đừng quậy cậu ấy nữa."Cậu nhóc mắt đỏ nãy giờ còn trầm tư bỗng đột nhiên lên tiếng nhắc nhở, rồi bất giác lại lia ánh mắt về phía cử phòng Earthquake, hồi tưởng lại cái lườm hình viên đạn lúc nãy của Solar mà khẽ rùng mình: "Phải rồi, nhắc mới nhớ, từ khi Solar cho cái tên tóc tím xúi quẩy nào đó bước chân qua cánh cửa nhà này thì nơi đây bỗng ngập tràn tai họa..."Chỉ còn lại Blaze, vốn là đứa tăng động luôn chân luôn tay, nay lại phải bó chân một chỗ, thậm chí cả miệng cũng không được mấp máy thực sự khiến cậu cứ thấy bức bối, khó chịu. Đã thế..."Ọt... Ọt... Ọt..."Cái bụng của cậu đang không ngừng biểu tình, tiếng réo rắt cứ thế kéo dài... kéo dài... cho đến khi cậu thực sự không thể chịu đựng nổi nữa.Blaze bỗng đứng phắt dậy, bàn tay nắm chặt lại để thể hiện rõ lòng quyết tâm, rồi hùng hồn lao đến trước cửa phòng Earthquake, hùng hồn giơ tay với lấy tay nắm cửa, rồi... từ từ rụt tay lại.Cậu nhóc mắt đỏ cam chợt cúi gằm mặt xuống đất suy ngẫm về tương lai, đầu dựa vào cửa, hai tay hết bỏ vào cái túi áo trước bụng rồi lại bỏ ra ngoài, buông thõng ra hai bên hông, bộ dạng trông khó coi đến mức... khó tả...Blaze cứ đứng như trời trồng như thế hồi lâu, cho đến khi..."Rầm!""Ááaaaaaaa!!!"Cánh cửa phòng Earthquake bỗng được mở ra một cách cực kỳ thô bạo bởi chính chủ nhân của nó, khiến cho cái đầu ai kia vốn đang dựa vào bị va đập bởi một lực cực mạnh, dần dần trên trán xuất hiện một cục sưng to đùng, rồi mất đà mà ngã ngửa ra đằng sau, tư thế trông còn khó coi hơn lúc trước...Nhìn thấy cậu bạn mắt đỏ cam bên ngoài, Quake hơi có chút bất ngờ, nhưng rồi khuôn mặt nhanh chóng bình thường trở lại.Về phía Blaze, sau khi được "khuyến mãi" một cú đau điếng tới mức suýt khóc, hai tay giơ lên ôm đầu, mặt nhăn nhó, bộ dáng trông cực kỳ thê thảm. Thế nhưng vừa nhìn thấy mama, Blaze đành nhẫn nhục chịu đựng, rồi như sực nhớ ra mục đích ban đầu, cậu dè dặt hỏi:"Mama ơi, tớ đói..."Earthquake khẽ thở dài trong lòng, làm ra bộ mặt tớ-biết-thế-nên-mới-ló-mặt-ra-đây-chứ rồi nhẹ nhàng buông ra một câu:"Còn bánh quy của Yaya trong bếp đấy.""HẢ?! Thế thì cậu muốn bọn tớ sống kiểu gì??"Earthquake mặt không chuyển sắc, lãnh đạm nhìn "đứa con" đang không kiềm chế nổi nữa mà gào to lên trước mặt. Haizz,thật đúng là..."... Cậu nhìn mặt tớ có giống đang quan tâm không?""..."Và cánh cửa phòng Earthquake lại một lần nữa đóng sầm lại.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com