TruyenHHH.com

Bbangsaz Nha Nang Canh Nha Toi

Những ngày sau đó, Hanni luôn sắp xếp thời gian để đến chăm sóc Minji. Tình hình của cô cũng không có tiến triển mấy, nàng cũng lo lắm.

Minji tỉnh lại sau giấc ngủ như ngàn thu của mình. Vừa mở mắt lại bắt gặp con thỏ nhỏ đang cặm cụi sắp xếp lại những vật dụng cho ngăn nắp. Cảm giác đầu tiên không đơn thuần là đau, chỉ là do người trước mặt như vậy coi như cũng đỡ đi phần nào.

Chiếc cốc cuối cùng được Hanni lau chùi sạch sẽ và đặt xuống. Nàng xoay người định sẽ mở ba lô lấy một ít tiền sau đó ra ngoài kiếm gì đó lót bụng. Đôi mắt sưng húp vì hầu như ngày nào cũng khóc trừng lên mà nhìn Minji thẩn thờ đang dán mắt vào mình.

   " Min...Minji...cậu tỉnh rồi, để...để tớ gọi bác...bác sĩ! " - Hanni chưa kịp định hình được người kia thật sự đã tỉnh dậy và đang nhìn mình.

Nhìn con thỏ trước mặt, dễ thương đến mức Minji phải cười khúc lên một cái.

   " Không cần! " - Minji với giọng trầm có chút khàn.

   " Cậu vừa tỉnh dậy, cần phải được bác sĩ kiểm tra! "

   " Đừng nói nhiều, mau lại đây! " - Tay cô vỗ vài lần vào chỗ trống cạnh mình, ý muốn thúc Hanni lại ngồi.

Vừa mới tỉnh dậy, nhìn mặt Minji có vẻ nghiêm túc lắm, Hanni hơi sợ nên cũng ngoan ngoãn làm theo bước đến.

Nhìn người ngồi trước mặt, không nghĩ Minji sẽ tỉnh lại, đã mấy ngày nay chăm sóc cho cô, không ngày nào nàng không cầu nguyện, cầu cho Minji tai qua nạn khỏi. Bây giờ được nghe lại giọng cô, nàng không khỏi vui mừng, khoé mắt rưng rưng giọt long lanh.

Hanni bật khóc khi vừa nhìn mặt Minji, nàng liền úp mặt vào lòng người đối diện, hành động này đúng là kì lạ, tại sao nàng lại khóc, nàng lo lắng cho cô, vậy thì cô đối với nàng quan trọng vậy sao?

   " Hanni vẫn còn khóc nhè nữa sao? " - Minji cười cười đỡ người nàng dậy, nhìn nàng dễ thương quá.

Ngón tay thon dài cong lại 90° đưa lên khoé mắt, vội lau đi giọt trong suốt vẫn còn chảy dài.

   " Minji đúng thật là...đồ ngốc! " - Hanni vừa nấc vừa nói với giọng nghẹn.

   " Tại sao? "

   " Tại cậu...ngốc chứ...sao! "

Mấy nay không thấy nàng, Hanni dù chăm sóc Minji đến nỗi không thời gian nghỉ ngơi nhưng cô vẫn nhận ra Hanni có chút mũm mĩm hơn lúc trước. Tay cô véo lấy chiếc má đang đỏ ửng

   " Hanni lớn nhanh quá! "

   " Cậu nói như tớ con nít không bằng! "

Khoé miệng Minji cong lên nụ cười ôn nhu, ánh mắt đột nhiên chuyển hướng nhìn xuống đôi môi hồng hào của nàng. Lòng lại dâng lên nỗi thèm muốn được hôn, thật sự nhìn như vậy không kiềm lòng được.

Minji cuối thấp người, đưa môi mình nhẹ nhàng chạm môi nàng, cũng sau đó rút ra một cách nhanh chóng

   " Tớ yêu cậu, Hanni! "

Câu nói khiến Hanni im bặt, hai chiếc bánh bao bắt đầu đỏ ửng đậm thêm phần nào. Lời nói mà bao lâu nay nàng muốn nghe nhất cũng được thốt ra.

Hanni cũng thích Minji, điều đó là thật!

   " Hanni cũng yêu cậu...đồ ngốc! " - Hanni tiến đến cuốn cả hai vào nụ hôn sâu. Nàng thích cảm giác được ma sát môi mình vào môi cô, cảm giác rất lạ cũng rất thích.

Nụ hôn vừa dứt, Hanni liền ngã tựa vào lòng cô lần nữa, cả người nàng mềm nhũn, mặt thì vẫn chưa có dấu hiệu hết đỏ.

---

Ngoài trời mưa nặng hạt, Hanni vừa mới đi xuống từ bệnh viện, chỉ biết nén tạm vào mái hiên gần đó để trú một lúc, nào ngờ mưa càng lúc càng lâu, không có dấu hiệu dừng lại.

   " Chắc phải liều một phen! " - Nói rồi, nàng vung chân chạy mà không biết nhìn trời nhìn đất là gì. Mưa hầu như đã làm ướt hết áo nàng, cửa hàng đồ ăn cách đó cũng gần nên chịu ướt chút xíu chắc cũng không sao.

   " Cho cháu tính tiền hết chỗ này! " - Hanni toàn thân ướt đẫm nước, cũng vì áo khá mỏng nên đã lộ tấm lưng thanh mảnh của nàng.

   " Đây, tiền dư của cháu! "

   " Dạ! " - Hanni lễ phép đưa hai tay nhận lấy tiền, vội nhét vào chiếc túi nhỏ bên hông của mình rồi chạy nhanh ra ngoài. Trời coi như cũng đã tạnh, đường đi bị nước mưa làm cho trơn xém thì trượt ngã.

Vừa vui mừng vì mưa đã tạnh, nào ngờ nàng xém nữa lại ăn tiếp cơn mưa sắp sửa ập đến. Chiếc xe ô tô vô liêm sỉ nào đó lại chạy vào vũng nước, nàng nghĩ chắc hẳn hôm nay là ngày xui xẻo của mình, đành đứng đừ người ra để hứng trọn đám nước kia.

May mắn sao một chàng trai cầm ô che mưa đi gần đó lại chạy nhanh đến chắn ô cho nàng khỏi bị ướt.

   " Nè, tôi nghĩ anh có mắt để nhìn mà! " - Giọng nói có chút trầm hướng về chiếc xe vừa rồi nói to.

   " Cô không sao chứ? " - Cậu thanh niên đưa mắt nhìn Hanni, lập tức đôi đồng tử giãn ra một cách đột ngột.

   " Cảm ơn anh...tôi không sao! " - Hanni lễ phép nói một lượt dài câu cảm ơn.

   " Người cô ướt sũng hết rồi...tí nữa thì sẽ cảm mất! " - Cậu ta vừa nói vừa làm động tác, liền cởi chiếc vest bên ngoài mà choàng vào người Hanni.

   " Nhưng mà... "

   " Được rồi, không sao...à, đây là danh thiếp của tôi! Khi nào cần trả cái áo này cứ liên hệ vào số này! " - Nói rồi, không đợi người kia hồi đáp, chàng trai lấy lại chiếc ô rồi rời đi cách nhanh chóng.

Hanni cầm trên tay tấm danh thiếp. Anh ta tên là Choi Yeonjun, hình như là người của công ty vì nàng thấy trên đây có để tên.

Trở về bệnh viện, trên người vẫn còn khoác chiếc áo của người lạ, sợ khi Minji nhìn thấy lại tra hỏi nàng những câu linh tinh.

Đúng như nàng nghĩ, vừa bước vào thì người kia đã liền ngồi bật người dậy

   " Hanni thích mặc vest từ khi nào vậy?...mà trông nó hơi to so với cậu " - Minji bày vẻ mặt không thoải mái.

   " Khi nãy đi đường, tớ bị chiếc xe ô tô của người nào đó mất nết lắm, chạy vào vũng nước mà chả để ý ai, hên là có người đến chắn không thì tớ lại phải uống cả đống nước! " - Hanni thao tác tay mở nắp hộp cháo miệng cũng tranh thủ giải thích.

   " Người đó ga lăng đến mức choàng áo cho người không quen biết như cậu sao? " - Minji nói lẫy, lại chưng ra vẻ mặt nũng nịu, muốn được nàng dỗ.

Đây là lần đầu Hanni thấy Minji làm nũng, vừa dễ thương nhưng cũng vừa ngốc hết chỗ nói.

Nàng tiến đến ngồi trước mặt cô mà vỗ về

   " Người tớ ướt thế này thì ai mà không hành động như vậy...Minji hay nghĩ sâu xa quá! " - Chóp mũi Minji liền bị nàng véo cho một cái đỏ hồng.

   " Thế Hanni không định thay đồ sao? " - Minji thích thú nhìn nàng.

   " Tớ định ăn tối cùng cậu xong rồi về tắm luôn! "

   " Thôi đừng về, tớ nhớ cậu chết mất! " - Cô bĩu môi.

   " Chỉ về nhà thôi mà, cậu làm như tớ đi du lịch lâu ngày mới về không bằng! "

   " Cậu mặc đỡ đồ của tớ đi, không cần về đâu...bữa giờ tớ chưa mặc qua nên không sao đâu! "

Con gấu này đúng là nghiện nàng đến mức này luôn sao? Nghiện đến mức luôn tìm đủ lý do để nàng ở lại.

Hanni nhận lấy đồ bước vào nhà vệ sinh, chưa kịp đóng cửa thì lại bị Minji đưa tay chặn lại.

   " Để tớ thay đồ! "

   " Tớ thay giúp cậu! " - Nói rồi, Minji khập khiễng những bước chân tiến vào, đóng sầm cửa lại.

   " Cậu phải làm đến mức này luôn sao? " - Hanni bất lực nhìn người đối diện.

Minji nhếch một bên môi, ghé sát vào tai nàng

   " Vì...cậu...là...của...tớ! "

Câu nói làm cho Hanni phải đưa tay cú vào đầu cô một cái

   " Tớ là của cậu hồi nào hả? "

   " Ui..da! "

Cảm thấy hụt hẫng vô cùng, Minji lại dỡ trứng cái tật nói lẫy

   " Đúng rồi...không là của tớ, vậy chắc  sắp là của chủ nhân chiếc áo kia rồi! "

Nói Minji ngốc thì chả sai tí nào mà, còn bày đặt ghép nàng với người khác, khoái người ta muốn chết mà xạo.

Hanni dỗ dành con gấu này bằng cách đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng

   " Được rồi, tớ là của cậu! " - Giọng nàng ngọt như mật. Minji còn cảm nhận được mùi hương cherry đỏ chín trong hơi thở của nàng.

Hôn rồi thì xoay sang cởi áo, nhưng trước hết phải đuổi tên gấu ngốc này ra ngoài, không thôi tí nữa chuyện gì lại xảy ra thì nàng không dám nghĩ đến.

   " Minji ngoan ngoãn ra ngoài cho tớ thay đồ nào! "

Lập tức một cái ôm bất chợt từ sau lưng khi Hanni đang rửa lại mặt. Tay Minji nhân tiện cũng vuốt vé phần eo của nàng.

   " Khi nãy nhanh quá, tớ chưa thích ứng kịp...hay Hanni hôn tớ một lần nữa đi, rồi tớ hứa sẽ ra ngoài! "

Thề là Minji nghiện hôn Hanni còn hơn nghiện rượu.

Hanni đành phải chiều cô vậy, nàng xoay người nhón chân hôn lên môi cô lần nữa. Minji nhân cơ hội liền đưa chiếc lười tiến vào trong khuôn miệng nàng mà nô đùa với chiếc lưỡi người kia. Hanni cũng ngầm hiểu ra nàng bị Minji dụ dỗ nên liền dứt ngay nụ hôn.

   " KIM MINJI!!! Đi ra ngoài ngay cho tớ! "

  

  







Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com