TruyenHHH.com

Bau Troi Am Ap All27

Cp : 122718 ( chẳng hiểu sao lại nghĩ ra cp này nữa, lúc au đang rửa bát thì tự dưng lòi ra )

End : HE or SE, BE ( bởi vì không biết nên cho kết nào cả )

*****

Tất cả mọi người đều biết, Cavallone Dino yêu Sawada Tsunayoshi trừ cậu ấy.

.

.

Tất cả mọi người đều biết Sawada Tsunayoshi yêu Hibari Kyoya, kể cả anh ấy.

.

.

Nhưng...tất cả ai cũng biết Hibari Kyoya chỉ dành tình càm cho một cô gái, kể cả họ....

.

.

Cô gái đó, có cái tên rất đẹp Sakura Ai.

********

Tsunayoshi đôi khi tự hỏi, tình yêu này sẽ bao giờ chấm dứt? Cậu yêu Hibari, vị hộ vệ mây lạnh lùng khó tính của mình ....

Nhưng Hibari Kyoya lại chỉ yêu cô ấy, Sakura Ai....bởi cô ấy cứu anh ấy....

Tình tay ba đau khổ là thế....

Nhưng.....

Cậu không hề biết rằng, phía sau cậu, vẫn còn có một người dõi theo cậu, yêu cậu.

“ Hibari-san, đây là bảng nhiệm vụ, anh nên gọi thêm 1 gọi vệ nữa đi cùng bởi.... ”

Tsuna đưa cho anh tờ nhiệm vụ, chưa để cậu nói hết câu, Hibari hừ lạnh buông một câu không cần nhìn Sakura bên cạnh đang vui vẻ

“ Hn ”

Hibari cầm lấy tờ nhiệm vụ rồi nhìn Sakura Ai một cách đầy trìu mến – cái ánh nhìn mà anh ấy sẽ chẳng bao giờ dành cho cậu.

“ Muốn đi chung?”

“ Dạ ”

Sakura Ai mỉm cười đáp lại sau đó đu tay lên Hibari bước ra cùng anh, nhìn hai người họ, Tsuna vô cùng đau xót...

“ Có lẽ, thế giới này vẫn còn có nhiều thứ tốt đẹp ”

******

“ Sư đệ đáng yêu ~~~ ”

Một mái tóc màu vàng nắng xuất hiện chạy vào, không cần nhìn cậu cũng biết được người này là ai.

“ Sư huynh Dino, anh nặng lắm đấy ”

Tsuna kéo Dino xuống trước khi cái lưng của bản thân bị gãy làm đôi bởi sức nặng của người này.

“ A, anh xin lỗi sư đệ ”

Anh cười hì hì rồi lại nhìn cậu, gương mặt của cậu trông thật buồn bã biết bao nhiêu, anh yêu Tsuna nhưng Tsuna lại yêu Hibari, điều đó anh biết nhưng anh vẫn không tài nào ngăn cản được tình cảm của mình nảy sinh mỗi lúc một lớn và anh rõ hơn, Hibari yêu Sakura Ai.

“ Kyoya không ở?”

Một câu hỏi vu vơ trong lúc nhìn xung quanh bởi hai người họ sẽ chim chuột với nhau ngay trước mặt cậu, kể cả ở nơi nào chăng nữa.

“ Anh ấy đi làm nhiệm vụ... ”

“ Với Sakura Ai? ”

“ Đúng vậy ”

Dino thở dài một hơi, Hibari không ngu ngốc đến mức mà không biết tình cảm của Tsuna, cái kia chính là Hibari tự chối bỏ đi nó.

“ Tsuna, em không thể cho anh một cơ hội sao?” Dino mệt mỏi hỏi lại cậu, đôi mắt nheo lại không giấu đi vẻ già dặn. Dino là thực lòng rất thích Tsuna.

Tsuna chỉ cúi đầu, đôi môi mím chặt lại “ Hãy cho em chút thời gian ” Để quên đi mối tình đau khổ này.

“ Được thôi, anh về đây Tsuna, có gì thì gọi cho anh, anh sẽ xuất hiện ngay ” Dino cầm tay Tsuna lên hôn lên từng ngón tay rồi rời khỏi.

*****

# Rầm — #

Hibari bước vào, cả cơ thể đẫm máu đỏ chút tươi, đôi mắt hằn lên một tầng sát khí đạp tung cánh cửa xông vào nơi phòng làm việc của cậu.

“ Động vật ăn tạp chết tiệt, ngươi biết nhiệm vụ đó có khả năng nguy hiểm cho Sakura vậy mà vẫn ném cho ta?”

Tsuna xoa thái dương mệt mỏi đứng dậy “ Nhiệm vụ em giao nhưng em đã nói rằng anh-nên-mang-theo-một- người-nữa thay vì mang theo Sakura ”

Tsuna chưa từng thấy vị hộ vệ mây nhà mình nổi giận ngư thế, làm ơn, hãy nhìn em một lần thôi.

Hibari chỉ hừ lạnh quay đi, rõ ràng anh yêu Sakura bởi cô ấy đã cứu anh nhưng mà mỗi khi nhìn Tsuna đau đớn anh lại kìm không được cảm xúc muốn an ủi.

Anh thích Sakura.

*****

Sakura bị thương ở mắt, cô ấy trúng đạn khi đỡ cho Hibari một phát đạn từ sát thủ bắn tỉa khiến cho mắt phải không thề nhìn được nữa.

“ Kyoya, em bị mù, anh có yêu em không?”

Cô nhẹ nhàng hỏi Hibari người đang đứng tựa cào cửa sổ nhìn từng cánh goa anh đào.

Có hay không?

Anh có yêu Sakura không? Hay nó chỉ là tình cảm nhất thời?

Sự thật là gì?

Anh yêu ai?

“ Có, anh sẽ mãi yêu em ”

*****

Tsuna đứng ngoài cửa mỉm cười chua chát, mái tóc rũ xuống che đi hết cả khuôn mặt không rõ biểu cảm vui buồn, thì ra....Hibari anh ấy cũng chưa từng yêu cậu.

Vậy thì, cũng chẳng cần luyến tiếc, từ bỏ thôi.

Tsuna quay lưng về phía căn phòng, nhấc điện thoại lên “ Alo bác sĩ sao? Tôi muốn hiến mắt cho Sakura ”

“ Không, tôi đã suy nghĩ rất kĩ rồi...”

“ Được ”

*****

Cuộc phẫu thuật diễn ra mấy ngày sau, Sakura vui vẻ vì ca phẫu thuật hoàn hảo nhưng mà.....

.......Cả Vongola đau buồn vì boss của họ biến mất không rõ tung tích.

“ Tsuna, em làm vậy ổn chứ?”

“ Không sao đâu, bọn họ nhất định sẽ hạnh phúc ”

Tsuna cười trừ ôm lấy Dino. Cậu hi sinh đi một con mắt để giúp Sakura nhìn lại thấy ánh sáng. Tsuna nhắm hai mắt lại hưởng thụ, còn con mắt trái kia, cậu đã đem đi.....

Thế là giờ đây, Tsuna trở thành phế nhân mù lòa không thể làm gì cả.

Đau đớn không?

Không!

Hối hận chứ?

Không!

Tại sao?

Bởi đó là người ta yêu!

****

Đến khi Sakura gỡ băng mắt, Hibari bông nhiên cảm thấy sợ hãi, màu mắt nâu caramel đặc trưng chỉ có ở người đó!

“ Mau nói, con mắt kia là của ai!!!”

“ Là của Decimo.....”

Khốn kiếp!!!!

Đập mạnh vào bức tường, Hibari nhanh chóng tiến về phía phòng làm việc quen thuộc. Cầu xin đừng biến mất....

Nhưng mà nha, con au này rất là vui nên cho anh trò cầu được ước thấy nhé. Bật tung căn phòng, không thấy đâu cả, tấy cả mọi thứ trống rỗng, sạch sẽ cùng một lá thư....

Gửi Hibari Kyoya.

Cũng sắp đến sinh nhật anh rồi phải không? Em tặng anh món quà anh có thích không? Hãy trân trọng Sakura nhé, cô ấy là một cô gái tốt.

Chữ trên tì thư bị nhòe đi, chứng tỏ một điều cậu đã vừa khóc vừa viết, ngậm ngùi trong đau đớn.

Quà sinh nhật gì chứ? Dối trá!!! Cậu vẫn luôn là kẻ dối trá!!!

Tạm biệt, đừng tìm em, em sẽ đi một nơi thật xa.

Đi đâu? Đi đâu khi một con mắt đang ở trên người Sakura?

Đi đâu!!!

Đừng hỏi nữa, người đó sớm đã biến mất khỏi đời ngươi rồi.

Người cần trân trọng thì bỏ qua.

Người cần nâng niu thì vất bỏ.

Người cần yêu thương thì hắt hủi.

Mù quáng đến cùng cực!!

Đến cuối cùng, Tsuna mới là người đâu khổ hay các ngươi?

******

Thật tình au chẳng biết bản thân vừa viết cái mắm gì nữa, đọc lại thấy nó khoa hiểu kiểu gì đó.

Xin lỗi vì au nhấn đăng nhầm, dạo này hay hấp tấp hậu đậu vậy đấy!!! Xin lỗi!!


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com