Bat Dau Lai Game Trong Vai Phu Cap Ex Tai Ngoi Truong Danh Gia
Sau khi Siêu đạo chích tường đỏ biến mất.Yeom Junyeol sử dụng vật phẩm hồi phục của mình, sau đó chọn tuyến đường không thể lưu lại dấu vết mà phó chủ tịch hội học sinh và cũng là đàn anh tại câu lạc bộ trường học đã dạy cho anh, Ji MyungSoo.Khi vừa ra khỏi cổng trường thì có người gọi anh.'Junyeol""Thầy Yong Jaegun...""Tôi tan làm. Bây giờ cậu có thể gọi tôi là anh""Về mặt kỹ thuật, chúng ta vẫn còn ở trong trường. Thầy đã đợi em sao? Nhanh đi thôi"Jaegun có trực giác rất nhạy bén.Là một bậc thầy trong toàn tộc Rồng trong việc phát hiện ra những tiếng động, giác quan, sự hiện diện và những dấu vết thay đổi nhỏ nhất.Junyeol lo lắng rằng anh ấy vẫn có thể nhận ra người cố vấn của mình là Siêu đạo chích tường đỏ.Tuy nhiên, anh không thể nào bỏ lại Jaegun, người đang chờ."Cậu có đang luyện tập không>:"Hả""Dấu vết năng lượng của cậu. Cậu tràn ngập năng lượng. Chắc hẳn cậu rất nỗ lức"Có lẽ vì buổi đào tạo vừa kết thúc cách đây không lâu.Junyeol lo lắng rằng Jaegun có thể nói rằng anh ấy có thể cảm nhận được một nguồn năng lượng lạ khác, nhưng Jaegun không nói gì thêm.'Anh ấy không cảm nhận được năng lượng từ người cố vấn của tôi'Junyeol thở phào nhẹ nhõm và rời khỏi trường cùng Jaegun.Jaegun có vẻ đang có tâm trạng tốt hơn như thường lệ, nhưng Junyeol không thể hỏi về điều đó vì sợ anh ấy sẽ tiết lộ bất cứ điều gì liên quan đến bí mật của mình.Thay vào đó, anh ấy chọn cách thay đổi chủ đề."Chúng ta hãy cùng nhau mua quà cho Ngày của cha mẹ nhé! Tôi đã chọn được quà cho cha nhưng quà cho mẹ thì khó quá. Anh có thể cho tôi lời khuyên không?"Jaegun mỉm cười và gật đầu trước lời nói của JunyeolHôm nay là Ngày của cha mẹ.Sau giờ học vào thứ sáu, hầu hết các học sinh rời khỏi ký túc xá để dành thời gian với bố mẹ trong suốt cả tuần.Đối với những học sinh sắp về nhà, mọi hoạt động của câu lạc bộ đều tạm ngưng.Nhờ đó mà tôi có thể đến nhà Hwang Myungho."Thật yên tĩnh""Mọi người có vẻ bận rộn từ sáng. Chúng ta nói chuyện nhé"Tôi bước vào cửa trước nhưng không thấy dấu hiệu hiện diện của ba chị em hậu duệ của Ngân Hổ, Beak Houn hay Olmu.Không có cách nào biết được họ đang ở trong hay ngoài biệt thự.'Tôi muốn gặp Olmu....'Thật tệ, nhưng tôi không thể làm gì được.Tôi ngay lập tức tìm thấy trà và đồ uống khi đi theo Jiho tới phòng khách.Trà hôm nay là trà Heukimja, một loại trà được pha từ hạt mè đen và lá trà.Đố ăn nhẹ là những viên kẹo truyền thống có hình con bướm làm từ mè đen.Thông thường, đồ giải khát được chế biến từ thực phẩm theo mùa nhưng hôm nay thì không.'Mè đen vào mùa khi tháng 10. Sao bây giờ lại ở đây?'Có lẽ cậu ấy không thích đồ ăn theo mùa."Euishin, anh có biết sự khác biệt giữa Di tích (young-mul) và người khiêm nhường (mimul) không?""Một chút"Giống như con người được phân theo dòng máu, các gia tộc Nguyên Thủy được phân loại thành Di Vật và Người Khiêm Nhường theo nguồn gốc ban đầu của họ.Gia tộc có nguồn gốc dựa trên thần thoại sáng lập Bán Đảo Triều Tiên, và gia tộc bản địa dựa trên truyền thuyết về thỏ mặt trăng mà mọi người ở Đông Á đều biết đến.Hai người đó cùng với các gia tộc khác trong 12 con giáp đều được coi là Thánh tich1 và được mọi người công nhận.Mặt khác, những gia tộc không có nguồn gốc rõ ràng hoặc có danh tiếng thấp thì thường được gọi là 'những kẻ khiêm nhường'"Một trong những người tộc Gấu bị bắt nói rằng có một 'người khiêm nhường' đang ở với 'người đó' và đã giành được sự ưu ái từ người đó. Ý tôi là, tôi nghĩ thuật ngữ 'người khiêm nhường thật ngu ngốc. Theo tiêu chuẩn của tôi, thì tộc Gấu xứng đáng được gọi là 'khiêm nhường'Từ 'khiêm nhường' hay mimul, được dùng để chế giễu những thứ không quan trọng.Vì đây là cách diễn đạt tương đối nên Jiho sẽ khó có thể chỉ rõ gia tộc nào là 'khiêm nhường'Không giống như tôi, người biết thông tin qua trò chơi.'Người thuộc 'khiêm nhường' mà tộc Gấu nói đến chắc hẳn phải nói đến tộc Điệp (Bướm). Nhiều khả năng là một người phụ nữ tên là Na Biryoung.Na Biryoung.Cô có nguồn gốc từ câu chuyện "Mộng Hồ điệp" của Trang Tử, một thành ngữ cổ ở Trung Quốc.Mặc dù có độ nhận diện cao, nhưng cô chỉ xuất hiện trong một vài dòng trong sách của Trang Tử, được coi là một 'khiêm nhường''Trong trò chơi, cô ấy mạnh ngang ngửa, thậm chí mạnh hơn cả Relics'Gwanglim của Biryoung, là nơi che khuất ranh giới của mọi thứ, tuyệt vời đến mức gần như là một sự lừa đối nếu tồn tại.Thật khó hiểu tại sao cô ấy phải sống dưới bóng của người khác khi cô ấy có thể thay đổi mọi thứ.'Cô ấy thuộc về kẻ chủ mưu cuối cùng nhưng không chắc được...Cuối cùng cô ấy chết mà tôi không biết cô ấy là bạn hay thù'Jiho thở dài nhẹ nhõm."Cùng với tộc Gấu, tộc Heo và Đuôi Dài, một số tộc Nguyên Thủy khác được cho là ở bên cạnh 'Người duy nhất'. Bất kể là ai, thì người đó cũng không hề yếu, vì vậy rất phiền phức""Vâng""...cậu có vẻ không có gì ngạc nhiên""Tôi có"Tôi giả vờ bình tĩnh vì rõ ràng là cậu ta sẽ nghi ngờ nếu tôi ngạc nhiên.Sự cố tiếp theo là vụ việc ở Sân Vận Động bóng chày Jamsil vào Ngày Thiếu Nhi.Tôi đã giải thích ngắn gọn về ngày hôm đó."Điều đó không giải thích được tại sao cậu lại ở đó với Sư Tử Đỏ, tộc Rồng và con thỏ mặt trăng chết tiệt đó""Đó chỉ là sự trùng hợp"Hwang Jiho cau mày, không giấu được sự ngờ vực khi nghe từ 'trùng hợp'Tuy nhiên có vẻ như cậu ấy vẫn chưa mất đi thứ mà cậu ấy muốn tìm hiểu với bản tình tò mò.Thay vì hỏi thêm điều gì khác, cậu ấy chuyển đề tài."Công nghệ của cung điện Mặt Trăng dường như nắm bắt được 'Sự bùng nổ không thể đoán trước từ thế giới mới' mà Người Chơi SAT-K vẫn còn một chặng đường phải đi""Đúng""Tộc Hổ, chính phủ Hàn Quốc và Hiệp hội cầu thủ có mối quan hệ không tệ, và không muốn mối quan hệ này dao động.Hwang Jiho trầm ngâm một lúc rồi nhấp một ngụm trà và thở dài."Có lẽ chúng ta nên đánh chết lũ thỏ chết tiệt đó và lấy thông tin về bản đồ cung điện mặt trăng (Wolgoong Gyeodo) rồi làm tiếp...nhưng như vậy chúng ta sẽ không đủ nhân lực"Đây quả thực là một ý tưởng vô cùng vị tha của một thành viên trong bộ tộc Nguyên Thủy nhưng lại có phần trái ngược với ý tưởng của con người.Tôi sẽ đưa ra một gợi ý mà con người nên đưa ra."Tộc Hổ và tộc Thỏ không phải lúc nào cũng chú ý đến thế giới mới. tại sao bạn không liên minh với Hiệp Hội cầu thủ?"Đôi mắt của Jiho lấp lánh như thể cậu chưa từng nghĩ đến việc hợp tác với các nhóm người khác để tấn công thế giới khác."Liên minh kỹ thuật giữa Cung điện mặt trăng và Hiệp hội cầu thủ. Được, tôi sẽ cân nhắc về nó. Nếu thuận lợi, tập đoàn Hwangmyeong sẽ làm cầu nối."Hwang Jiho nói thêm vài lời."..Tôi nghĩ mình cần phải mua thêm một vài công ty. May mắn là tôi chưa tốn nhiều tiến cho đến giờ"Vớ vẩn. Cậu ta đã tiêu hàng đống.Mức độ tiện nghi của dinh thự Hwang Myungho và trung học Eungwang là điều đó.Cuối cùng, tôi đưa ra chủ đề cuối cùng.Đây là vấn để có ý nghĩa nhất đối với nhân vật mà tôi có thể chơi."Có cần vé nào cho buổi hòa nhạc của Đội trưởng Hồ Vĩnh Hằng khi đến thăm Hàn Quốc không?"Lee Lena cho biết cô ấy phải liên tục làm mới trang web trong mỗi lần nghỉ giải lao để lấy được vé.Quầng thâm dưới mắt cho tôi biết cô ấy không ngủ được và sống trong địa ngục."Tôi đã tìm nó... Tôi đã có nó, nhưng bây giờ nó đã biến mất"Cái quái gì thế.Tôi không hiểu cậu ấy nói gì nhưng tôi đoán cậu ấy đã cố gắng."Buổi hòa nhạc được tổ chức tại trường của Quỹ Hwangmyeong, vì vậy có người đã gửi cho tôi một vài vé. Vấn đề là có rất nhiều người hâm mộ Kwon Jeain trong tộc Hổ."Jiho đã nói như sau:Thông thường, Jiho sẽ trao vé mời cho cấp dưới của mình.Họ tự nhiên nghĩ rằng lần này cậu ta cũng sẽ làm như vậy, và những cấp dưới quyết định chia nhau tấm vé mời đến buổi hòa nhạc của Know Jaein.Vì số lượng người hâm mộ quá đông đảo, tộc Hổ còn tổ chức một cuộc thi võ thuật Thái Hổ quyền để giành nhau 4 vé mời.Người ta nói rằng người chiến thắng đã được định ra sau hàng chục giờ cạnh tranh.'Tộc Hổ là một gia đình rất vui vẻ và sôi nổi'Jiho nói thêm điều gì đó khiến người có vé sẽ ngất xỉu."Được thôi, tôi có thể đấu Thái Hổ quyền với anh ta và mang nó về"Không. Tôi thực sự hy vọng cậu ta đừng làm điều đó."Tôi không muốn trở thành kẻ thù của Hổ Tộc.""Vậy sao...Đúng vậy, dựa theo tính cách của người chiến thắng, anh ta sẽ khóc vì mất vé số."Và cậu vẫn nghĩ đến việc lấy nó khỏi anh ấy.Thật là một tên vô lại.Dù sao đi nữa, có vẻ như có rất nhiều người hâm mộ Kwon Jaein trong gia tộc.Jaein không thường xuyên về Hàn Quốc và hiếm khi tổ chức hòa nhạc tại Hàn Quốc.Nếu tận dụng cơ hội từ các thành viên tộc Hổ, những người không thể rời khỏi Bán đảo Triều Tiên này, họ có thể sẽ khóc thật đấy."Nếu chỉ muốn nghe biễu diễn trực tiếp, vẫn còn nhiều cách khác" Jiho nói, mắt lại sáng lên lấp lánh."Chỗ ngồi của các nhân viên tại phòng hòa nhạc có thể để trống. Đây là chuyến thăm đột ngột đến Hàn Quốc, vì vậy chúng tôi chưa chọn được tất cả nhân viên do vấn đề an ninh"Tôi không thể tìm được chỗ ngồi, nhưng may mắn là tôi nghĩ sẽ có cách khác.Khi chúng tôi nói chuyện xong và chuẩn bị ăn tối thì có người chặn chúng tôi lại."Anh đã trở về, ngài Hoàng Hổ! Anh Euishin cũng vậy!""Ngài Hoàng Hổ , anh Euishin! Bọn em đang đợi anh!""Xin chào..."Ba hậu duệ của Ngân Hổ đang đợi bên ngoài phòng khách."Ngài Hoàng Hổ ơi, tôi...hôm nay là Ngày Ba Mr4, cho nên...khi cha mẹ chúng tôi còn sống hoặc khi chúng tôi được tộc Thỏ thu nhận, hàng năm chúng tôi đều chuẩn bị hoa cẩm chướng để tỏ lòng biết ơn""Chúng tôi đã yêu cầu anh Kim Shinrok cung cấp tài liệu. Chúng tôi định đưa cho anh ấy vào sáng nay, nhưng nó vẫn chưa xong...!""Ừm..ở đây..."Người nhỏ nhất, Eun Jaeho, tặng Jiho một bông hoa cẩm chướng bằng giấy.Nhìn chung thì khá ẩu thả vì em ấy chưa có kinh nghiệm.Lá hoa cẩm chướng bị cong, các đường nối xoắn lại vì keo được bôi lại nhiều lần ở phần nối hoa và lá."Con đưa nó cho ta à?""Vâng...!"Hwang Jiho nghiêng người về phía Eun Jaeho với vẻ mặt ngạc nhiên nhất mà tôi từng thấy.Jaeho dùng kẹp quần áo để đính hoa cẩm chướng vào đồng phục của Jiho,"...Cảm ơn mọi người""Chúng tôi luôn cảm ơn ngài, ngài Hoàng Hổ!'"Và chúng tôi xin cảm ơn ngài trước vì đã chăm sóc chúng tôi nữa trong tương lai"Sự hài hòa giữa khuôn mặt tươi cười chân thành của Jiho và bông hoa cẩm chướng trên bộ đồng phục được ủi phẳng phiu của cậu ấy trông không tệ.'Họ thật tốt bụng'Khái niệm Ngày của Cha mẹ chỉ mới được du nhập vào Hàn Quốc gần đây.Cha của ba chị em họ có thể là con người, vì họ tuân theo các phong tục của con người, giống như "xu hướng mới" theo tiêu chuẩn của Gia tộc Nguyên Thủy.Gâu gâu-Khi tôi đang xem cảnh tượng ấm lòng này, tôi nghe thấy Olmu sủa ở đâu đó.Tôi nhìn quanh để xem cô ấy ở đâu nhưng không thấy đâu."Thiên Thú chắc hẳn đang đợi""Ồ, đúng rồi""Thật ra, chúng tôi đã làm một cái khác cho Euishin khi nghe tin anh sắp đến!""Đúng vậy, chúng tôi đã làm vì biết ơn!"Cái gì, tôi cũng có phần ư?Đã quá lâu từ lần cuối cùng tôi trao hoa cẩm chướng vào Ngày của Cha mẹ tôi thậm chí còn không tưởng tượng ra mình sẽ tặng hoa cẩm chướng.Tôi đã cho đi nhưng không bào giờ được nhận lại."Ngài Bạch Hổ, mời mở cửa!"Giọng nói trong trẻo của người anh thứ hai, Eun Leeho vang lên và cánh cửa ở gần lối vào mở ra.Ngay cả khi nó ở gần cửa trước, nó vẫn rất xa vì nó ở tận bên kia cầu thang,Gâu gâu!Olmu sủa, thò mặt qua khe cửa một lần, nhặt thứ gì đó rồi chạy về phía tôi.Đó là một bông hoa cẩm chướng vụng về.Olmu nhìn lên tôi, vẫy đuôi thật nhanh ý bảo tôi lấy bông hoa."Cô ấy cứ nhìn bông hoa, nên chúng tôi bảo cô ấy đưa thẳng cho anh""Và chúng tôi muốn làm anh ngạc nhiên nên đã bảo cô ấy trốn đi.Olmu thậm chí còn đội một vòng hoa đội đầu cẩu thả, có lẽ cũng là do ba chị em làm.Nó trông đẹp hơn vòng hoa thật chỉ vì Olmu là người đội nó.Tôi ôm Olmu trước khi lấy hoa cẩm chướng và hét lên,."Em là thiên thần!"Đúng vậy, Olmu của chúng ta không phải là một thiên thú linh thiêng, cô ấy thực sự là một thiên thần ngọt ngào.Khi tôi đang cảm ơn ba hậu duệ của Ngân Hổ cũng như Olmu vì hành động tử tế tuyệt vời của họ, tôi nghe thấy Jiho lẩm bẩm gì đó."Tôi biết đây là câu cảm thán thường thấy của con người, nhưng thật kỳ lạ khi nghe thiên thúc của tộc Hổ được ví như sứ giả của thiên tộc"Trong khi tôi đang cài hoa cẩm chướng lên đồng phục trường, Jiho vẫn tiếp tục lẩm bẩm."Khoan đã. Tại sao hoa cẩm chướng của Euishin được coi là sự kiện chính? Người đứng đầu gia tộc là tôi"Jiho vẫn phàn nàn, nhưng tôi biết khóe mọi anh ấy nhếch lên mỗi khi anh ấy nhìn xuống bông cẩm chướng của mình.Ba chị em cười rất tươi mỗi khi nghe lời khen, giải thích cách họ làm bông hoa này và đã thất bại bao nhiêu lần.Olmu đội vòng hoa giấy, cọ mình vào ngực tôi.Bạch Hổ quan sát tất cả những điều này với vẻ mặt có phần lạnh lùng, hờ hững.Anh ấy cũng có một bông hoa cẩm chướng lủng lẳng trên áo sơ mi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com