Bao Boi Em La Vo Gia Cua Anh
Cuối cùng thì đám cưới của cái cặp gọi là bá đạo của bá đạo này cũng diễn ra. Khách mời thì có cả hai phía cả bạch đạo lẫn hắc đạo. Toàn là những tên tai to mặt lớn nhưng toàn dưới quyền của anh thôi. Nên họ lúc nào cũng e dè cung kính.
Tính tình nắng mưa thất thường, cổ quái nên phong cách đám cưới cũng như vậy. Trang phục trong đám cưới cũng được quy định sẵn. Nam thì mặc vest trắng ngoài, áo sơ mi đen bên trong. Còn nữ chỉ được mặc váy màu vàng kim hoặc màu xanh dương.
Cũng chính vì cái quy định quái om này mà hôm nay toàn bộ khách mời đều phải tuân theo. Nên thành ra cái đám cưới như là một cái trường học có học sinh mặc cùng đồng phục vậy. Nhưng ngược lại với suy nghĩ chung thì cả Phong Lạc Thần và Thiên Lam đều rất thích phong cách này. Anh chị quan điểm rất đơn giản, đám cưới của chúng ta, chúng ta quyết định.
Mà cũng vì cái chúng ta quyết định nên cái đám cưới trở nên xa hoa bậc nhất. Đãi trên một du thuyền hạng sang. Tất cả các bàn tiệc đều đãi sơn hào hải vị. Rượu tiếp thì toàn là ngoại nhập cao quý. Nghĩ thôi cũng đủ thấy anh chị chịu chơi thế nào.
Hôn lễ diễn ra vào buổi tối nên từ chiều cô đã phải chuẩn bị cho kịp. Còn anh thì đơn giản hơn nên cứ thong thả đi tân trang nhan sắc.
Khổ thân cô phải trang điểm rồi làm tóc, tạo mẫu tóc các kiểu và quan trọng hơn hết là phần mặc váy cưới.
Cuối cùng sau hơn ba giờ đồng hồ để chuẩn bị phục trang, cô cũng chính thức mặc trên mình bộ váy cưới và cũng từ ngày hôm nay cô cũng đã trở thành vợ danh chính ngôn thuận của Đại Thần hắc đạo.
Phần anh thì đơn giản hơn, anh chỉ cần chuẩn bị tầm một tiếng thì đã có thể làm bao nhiêu con tim thiếu nữ xao xuyến rồi. Làm thêm nữa chắc họ chết thiệt đấy.
Đến giờ hành lễ, các quan khách đều nóng lòng xem dung mạo của cô dâu chú rể.
Khoảng 5 phút sau, anh nắm tay cô bước đi trên lễ đường trước bao con mắt ngưỡng mộ.
Đây là lần đầu tiên anh không đeo mặt anh trước hắc đạo. Nên mọi người có thể nhìn rõ chính xác khuôn mặt hoàn hảo của anh.
Khi cả hai cùng bước ra. Phút chốc không gian tĩnh lặng lại như muốn nhìn kĩ hơn nhan sắc của họ. Tất cả mọi người đều đơ người trước vẻ đẹp khuynh thành của cặp đôi. Một cặp bài trùng không có đối thủ chắc chắn là đây.
Bắt đầu hành lễ. Thời khắc quan trong nhất của một đời người đây mà. Tim của cả hai đang đập rất nhanh rất khẩn trương mà dường như cũng rất hạnh phúc. Từng ánh mắt, cử chỉ của họ dành cho nhau đều là những điều thật lòng nhất yêu thương nhất. Các cặp khác ở dưới nhìn mà ghen tị.
Cha sứ bắt đầu đọc những lời tuyên thệ cho cả hai rồi lần lượt hỏi từng người. Trình tự là thế nhưng có ai đồng ý tiến hành đám cưới mà tới giờ phút này còn từ chối đâu. Tất cả chỉ là thủ tục.
Cả hai đồng ý rồi cha mới làm phép chúc phúc trăm năm cho đôi trẻ.
Rồi có một người từ đâu đến cầm một cái đệm màu đỏ, trên đó có hai chiếc hộp đựng nhẫn. Dù không nói cho nhau nghe nhưng cả hai đã tự chuẩn bị một chiếc nhẫn khác để có thể trao nhau ngày cưới.
Mở chiếc hộp đen ra, anh lấy nhẫn đeo vào ngón tay thon dài của cô, nhỏ giọng vừa cho hai người nghe nói:
- Chỉ có em mới có thể làm chủ chiếc nhẫn này, không ai được đeo nó ngoài em!
Không nói gì, cô chỉ mỉm cười ngọt ngào rồi lấy chiếc nhẫn còn lại đeo vào tay to lớn của anh, nói:
- Anh cũng thế!
Và việc cuối cùng là cả hai hôn nhau. Biết cô ngại ngùng nên anh càng muốn trêu cô. Thay vì chỉ hôn nhẹ rồi rời đi thì anh lại hôn thật sâu và thật lâu khiến quan khách hò hét cuồng nhiệt còn cô thì ngượng chín.
Bữa tiệc cứ thế vui vẻ diễn ra cho đến tối khuya mới tàn.
Tính tình nắng mưa thất thường, cổ quái nên phong cách đám cưới cũng như vậy. Trang phục trong đám cưới cũng được quy định sẵn. Nam thì mặc vest trắng ngoài, áo sơ mi đen bên trong. Còn nữ chỉ được mặc váy màu vàng kim hoặc màu xanh dương.
Cũng chính vì cái quy định quái om này mà hôm nay toàn bộ khách mời đều phải tuân theo. Nên thành ra cái đám cưới như là một cái trường học có học sinh mặc cùng đồng phục vậy. Nhưng ngược lại với suy nghĩ chung thì cả Phong Lạc Thần và Thiên Lam đều rất thích phong cách này. Anh chị quan điểm rất đơn giản, đám cưới của chúng ta, chúng ta quyết định.
Mà cũng vì cái chúng ta quyết định nên cái đám cưới trở nên xa hoa bậc nhất. Đãi trên một du thuyền hạng sang. Tất cả các bàn tiệc đều đãi sơn hào hải vị. Rượu tiếp thì toàn là ngoại nhập cao quý. Nghĩ thôi cũng đủ thấy anh chị chịu chơi thế nào.
Hôn lễ diễn ra vào buổi tối nên từ chiều cô đã phải chuẩn bị cho kịp. Còn anh thì đơn giản hơn nên cứ thong thả đi tân trang nhan sắc.
Khổ thân cô phải trang điểm rồi làm tóc, tạo mẫu tóc các kiểu và quan trọng hơn hết là phần mặc váy cưới.
Cuối cùng sau hơn ba giờ đồng hồ để chuẩn bị phục trang, cô cũng chính thức mặc trên mình bộ váy cưới và cũng từ ngày hôm nay cô cũng đã trở thành vợ danh chính ngôn thuận của Đại Thần hắc đạo.
Phần anh thì đơn giản hơn, anh chỉ cần chuẩn bị tầm một tiếng thì đã có thể làm bao nhiêu con tim thiếu nữ xao xuyến rồi. Làm thêm nữa chắc họ chết thiệt đấy.
Đến giờ hành lễ, các quan khách đều nóng lòng xem dung mạo của cô dâu chú rể.
Khoảng 5 phút sau, anh nắm tay cô bước đi trên lễ đường trước bao con mắt ngưỡng mộ.
Đây là lần đầu tiên anh không đeo mặt anh trước hắc đạo. Nên mọi người có thể nhìn rõ chính xác khuôn mặt hoàn hảo của anh.
Khi cả hai cùng bước ra. Phút chốc không gian tĩnh lặng lại như muốn nhìn kĩ hơn nhan sắc của họ. Tất cả mọi người đều đơ người trước vẻ đẹp khuynh thành của cặp đôi. Một cặp bài trùng không có đối thủ chắc chắn là đây.
Bắt đầu hành lễ. Thời khắc quan trong nhất của một đời người đây mà. Tim của cả hai đang đập rất nhanh rất khẩn trương mà dường như cũng rất hạnh phúc. Từng ánh mắt, cử chỉ của họ dành cho nhau đều là những điều thật lòng nhất yêu thương nhất. Các cặp khác ở dưới nhìn mà ghen tị.
Cha sứ bắt đầu đọc những lời tuyên thệ cho cả hai rồi lần lượt hỏi từng người. Trình tự là thế nhưng có ai đồng ý tiến hành đám cưới mà tới giờ phút này còn từ chối đâu. Tất cả chỉ là thủ tục.
Cả hai đồng ý rồi cha mới làm phép chúc phúc trăm năm cho đôi trẻ.
Rồi có một người từ đâu đến cầm một cái đệm màu đỏ, trên đó có hai chiếc hộp đựng nhẫn. Dù không nói cho nhau nghe nhưng cả hai đã tự chuẩn bị một chiếc nhẫn khác để có thể trao nhau ngày cưới.
Mở chiếc hộp đen ra, anh lấy nhẫn đeo vào ngón tay thon dài của cô, nhỏ giọng vừa cho hai người nghe nói:
- Chỉ có em mới có thể làm chủ chiếc nhẫn này, không ai được đeo nó ngoài em!
Không nói gì, cô chỉ mỉm cười ngọt ngào rồi lấy chiếc nhẫn còn lại đeo vào tay to lớn của anh, nói:
- Anh cũng thế!
Và việc cuối cùng là cả hai hôn nhau. Biết cô ngại ngùng nên anh càng muốn trêu cô. Thay vì chỉ hôn nhẹ rồi rời đi thì anh lại hôn thật sâu và thật lâu khiến quan khách hò hét cuồng nhiệt còn cô thì ngượng chín.
Bữa tiệc cứ thế vui vẻ diễn ra cho đến tối khuya mới tàn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com