TruyenHHH.com

Bao Boi Cua Quoc Vuong Ngoc Hai

Sau khi khiến Quản sư nhập viện cũng là lúc cậu và anh chưa hết giận nhau :))))

Sáng nay như bình thường cậu và anh đều có mặt ở trường

Hải : haha hôm nay trời đẹp nhỉ , em có muốn ...

Toàn : ờm 

Câu anh vừa rứt sấm chớp mưa giông kéo đến ùn ùn làm mọi người tá hỏa chạy vào lớp 

Hải : mọe nó thế mà hôm nay Quản sư kêu trời đẹp nên rủ em ấy đi chơi , làm ăn thế đấy Trừ lương :)

Quản sư : hát xì hát xì ... ủa zì thế ?

Quay lại lớp học mọi người đang xôn sao vì bạn học tên Bảo mới chuyển đến lớp kế bên là một nam thần chính hiệu , nào là đẹp trai học giỏi , tính cách hiền hòa dễ thương balabala..

Thầy Trần : nào các anh các chị yên lặng cho tôi có tin tôi ghi hết anh chị vào sổ đầu bài hay không 

Hải : không thể tin được , OMG thầy Trần hôm trước chưa sợ vẫn muốn bị sử tội past 2 

Thầy Trần : ngài thật là "hôm đó tối về bị trầm cảm con mọe nó rồi còn lần 2 chắc vào viện buôn chuyện với Quản sư mất "

Thầy Trần bó tay chấm com đặt tay trên chán rồi thở dài 

Bảo : thưa thầy , cho em xin viên phấn ạ 

" Chua choa mẹ ơi nam thần kìa " 

" OMG nam thần qua xin phấn lớp mình kìa "

" đẹp trai vãi cứu tao "

Hải : hớ lũ mê trai phải như Tòn Tòn kia kìa .... *đứng hình mất 5 giây* Ơ người đâu rồi

Toàn : A anh đẹp trai ơi cho em xin chữ kí 

Hải : ayyy chít tịt tên đó cò gì hơn mình chứ :)))) (hơn ở cái không nghiện top top )

Hải : không thể để mất người yêu như chơi được 

Anh chạy vào đám đông kéo cậu quay lại bàn , một tay nắm chặt tay cậu ánh mắt liếc nhìn tên học sinh mới lớp kế bên 

Bảo : ơ cậu bạn kia dễ thương chết mất 

Cậu ta từ từ tiến lại chỗ anh đang giữ cậu 

Bảo : chào cậu 

Toàn : à ...

Hải : éo quen mày cút đi 

Bảo : tôi đang nói chuyện với cậu bạn này mà 

Hải : rồi sao 

Bảo : thì ...

Hải : xin lỗi hoa đã có chủ rồi đi ra kia chơi 

Bảo : Bạn học nhỏ có thể cho hỏi tên của bạn là gì được không 

Hải : " cái thằng khốn này vợ tao mà mày hỏi gì hỏi lắm thế "

Toàn : à ... Nguyễn Văn Toàn 

Bảo : Vậy Toàn à ... tôi có thể rủ cậu đi chơi vào cuối tuần này được không 

Toàn : cái đó .. " nên hay không nên đây khó sử chết mất "

Cậu ta nắm lấy bàn tay bé nhỏ còn lại của cậu bày ra bộ mặt cưa cẩm điều đó làm anh đã tức tối đập mạnh bàn thẳng tay đấm vào mõm cậu ta một cái đau điếng chiếc răng cửa cũng vì vậy mà lung lay 

Hải : bồ tao cấm đụng nha , đụng vô một cái là mất cái tay luôn 

Mọi người lo lắng gọi cấp cứu đưa cậu ta vào viện 

Toàn : thế có ác quá không vậy hả người yêu em 

Hải : ờm thì ... thấy cũng tội mà thôi cũng kệ để cậu ta vào trong đó chơi với Quản sư đi 

Toàn : có một anh người yêu như anh thật là ...

Hải : làm sao , anh biết anh đẹp trai tài giỏi rồi đừng kể ra người ta ngại lắm đó 

Toàn : có đôi lúc tôi đau đớn tôi gục ngã nhưng điều quan trọng là tôi tìm thấy sức mạnh của nội tạng ... ấy hình như sai sai ở đâu rồi 

Hải : sai quá sai 

Toàn : anh thì đúng lắm í , đấm con người ta nhập viện rồi còn cười ha hả

Bs : cho hỏi người nhà của bệnh nhân Bảo ở đâu rồi ạ 

Hải : dạ đây à bạn học cùng trường ạ 

Bác sĩ thở dài rồi qua chỗ cậu và anh đang đứng đưa cho họ một vật gì đó được quấn trong mảnh giấy 

Bs : úm ba là xì bùm rồi cứ từ từ chiêm ngưỡng đi ạ 

Sau khi bác sĩ rời đi , cậu và anh tò mò mở ra 

Khá bất ngờ trong đó là 2 chiếc răng cửa kèm theo dòng chữ ở mảnh giấy BẤT NGỜ CHƯA ÔNG ZÀ 

Toàn : răng ?

Hải : có thể là nãy anh nhẹ tay nên bay răng cửa của cậu ta rồi 

______________

cứu tui trời ơi anh Hải thâm độc quá chap nào cũng cho người ta nhập viện 




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com