Bao Boi Cua Que Tong Pun Tv
từ ngày con voi đó về anh như muốn ăn tươi nuốt sống nó vào bụng vậy
cậu lúc nào cũng ôm khư khư nó chẳng thèm ôm anh một cái
càng nhìn càng chướng mắt:))anh : bảo bối em xem mua con voi to bự đó hơn một tuần rồi em chỉ ôm mình nó còn anh thì sao !?
cậu : anh ghen với nó à * cậu vừa nhìn anh vừa cười *
anh : ko phải là ghen à ...em xem ngày nào em cũng ôm nó chẳng ôm anh * anh lại bày cái bộ mặc hờn dỗi đó ra *
cậu : anh nghĩ vớ vẫn voi con đây ôm rất thích đó ko phải sao !? *cậu nắm lấy tay anh cho sờ sờ vào voi con kia*
anh : đúng là rất thích nhưng ko phải anh thích hơn nó sao ?! * anh lợi dụng kéo cậu vào lòng siết chặc *
cậu : áaaa ...cái tên lợi dụng này * cậu vùng vẫy vô ít
Tiểu Nhả : anh Hải ~ anh xem em vừa làm tranh cát cho anh....anh xem có đẹp ko
anh : ko có hứng ! * anh nghiêm nghị ko bận tâm *
ả ta : anh nhìn một cái đi ko phải rất đẹp sao !?* ả đi lại kéo cậu ra một bên*cậu khá bất ngờ vì hành động đó còn anh thì tức giận mặc lại lạnh lùng tỏ tả luồn sát khí lạng cả sống lưng anh : né ra ! * anh tức giận nói *
ả ta : anh xem sao lại lành lùng thế chứ !?*ả ta nũng nịu nói *
anh : Tôi Nói Né Ra ! * anh tức giận quát lớn *
ả ta tức giận đứng dậy tát cậu một bạt tay rồi xô ngã ra phía sau
ả ta : Tại Sao Chứ ...Em Với Anh Là Thanh Mai Trúc Mã Còn Cậu Ta Thì Sao !? Chỉ Là Một Thằng Nghèo Hèn Một Con Nợ Của Anh Nhưng Anh Lại Say Đắm Nó Chứ !?
anh : Tôi Nói Cho Cô Biết Đây Là Tiểu Bảo Bối Của Quế Ngọc Hải Này Chỉ Riêng Tôi Mới Được Làm Tổn Thương Cậu Ấy Nếu Ai Dám Đụng Đến Cái Kết Ko Lường Đc Đâu
anh : Lần Này Như Cảnh Cáo Nếu Còn Lần Sau Cô Ko Yên Đâu ! * anh ôn nhu nhẹ nhàng nắm cổ tay cậu kéo lên phòng *sự chiếm hữu người này quá cao rồi !
Xin Lỗi Vì Chap Khá Ngắn
cậu lúc nào cũng ôm khư khư nó chẳng thèm ôm anh một cái
càng nhìn càng chướng mắt:))anh : bảo bối em xem mua con voi to bự đó hơn một tuần rồi em chỉ ôm mình nó còn anh thì sao !?
cậu : anh ghen với nó à * cậu vừa nhìn anh vừa cười *
anh : ko phải là ghen à ...em xem ngày nào em cũng ôm nó chẳng ôm anh * anh lại bày cái bộ mặc hờn dỗi đó ra *
cậu : anh nghĩ vớ vẫn voi con đây ôm rất thích đó ko phải sao !? *cậu nắm lấy tay anh cho sờ sờ vào voi con kia*
anh : đúng là rất thích nhưng ko phải anh thích hơn nó sao ?! * anh lợi dụng kéo cậu vào lòng siết chặc *
cậu : áaaa ...cái tên lợi dụng này * cậu vùng vẫy vô ít
Tiểu Nhả : anh Hải ~ anh xem em vừa làm tranh cát cho anh....anh xem có đẹp ko
anh : ko có hứng ! * anh nghiêm nghị ko bận tâm *
ả ta : anh nhìn một cái đi ko phải rất đẹp sao !?* ả đi lại kéo cậu ra một bên*cậu khá bất ngờ vì hành động đó còn anh thì tức giận mặc lại lạnh lùng tỏ tả luồn sát khí lạng cả sống lưng anh : né ra ! * anh tức giận nói *
ả ta : anh xem sao lại lành lùng thế chứ !?*ả ta nũng nịu nói *
anh : Tôi Nói Né Ra ! * anh tức giận quát lớn *
ả ta tức giận đứng dậy tát cậu một bạt tay rồi xô ngã ra phía sau
ả ta : Tại Sao Chứ ...Em Với Anh Là Thanh Mai Trúc Mã Còn Cậu Ta Thì Sao !? Chỉ Là Một Thằng Nghèo Hèn Một Con Nợ Của Anh Nhưng Anh Lại Say Đắm Nó Chứ !?
anh : Tôi Nói Cho Cô Biết Đây Là Tiểu Bảo Bối Của Quế Ngọc Hải Này Chỉ Riêng Tôi Mới Được Làm Tổn Thương Cậu Ấy Nếu Ai Dám Đụng Đến Cái Kết Ko Lường Đc Đâu
anh : Lần Này Như Cảnh Cáo Nếu Còn Lần Sau Cô Ko Yên Đâu ! * anh ôn nhu nhẹ nhàng nắm cổ tay cậu kéo lên phòng *sự chiếm hữu người này quá cao rồi !
Xin Lỗi Vì Chap Khá Ngắn
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com