QUAN TÂM EM
1 tuần mới đã bắt đầu...
7h30 sáng tại biệt thự Li...
_Anh à, xong chưa? Đưa Hasu wa nhà mẹ nào!_Sakura bế Hasu trên tay, vừa đi lòng vòng cười nói vs con, vừa nói vs anh.
_Đc rồi, em chỉ đứng bế con, còn anh nhìn cứ như ông bố quốc dân đây này! Nào là tả, bình sữa, sữa, đồ của con, đề do anh ôm hết cả! Em nhẹ nhỏm wá còn j?_Anh bước đến chiếc xe thể thao màu đen nói.
_Em biết chồng em vất vả rồi! Đây, em cầm hết cho!_Sakura nói.
_Th đi phu nhân à, 2 mẹ con em mau vào xe cho tôi nhờ!_Anh mở cửa xe, cho cô ngồi vào nói.
Sau khi đưa con đến nhà cho Yelan giữ, giờ anh và cô bắt đầu đến c.ty.
_Anh, anh dừng bên đó 1chuts, em mua đồ ăn sáng đã!_Sakura lay cánh tay anh nói.
_Phía trước là nhà hàng Pháp, sao ko vào ăn?_Anh hỏi.
_Ăn cao lương mỹ vị cũng có lúc phải ngán chứ! Nh ăn ko thấy ngán à? Giờ em thèm sà lách vs sữa chua rồi!_Sakura nói.
_Đc rồi, mau xuống mua đi!_Anh dừng xe bên đường nói.
_Chồng à.... Em... Chỉ có thẻ chứ ko có kinh phí!!!!! _Sakura nũng nịu nói.
_Hôn anh đi! _Anh quay snag nhìn cô nói.
_Z anh ở đây đợi đi, em đi kiếm cây ATM rút tiền!_Sakura nói.
_Đứng lại! Toàn bộ khu vực này đều do anh quản lý, 1 khi anh ra lệnh ngân hàng ko cho em rút tiền, xem em có rút đc ko?_Anh nhướng mày nói.
_Anh... Hôn là đc chứ j? Lần nào cũng chỉ biết bắt nạt em! _Sakura nói rồi đưa môi đến gần anh.
Cô hôn nhẹ rồi cắn mạnh vào môi anh để trả đủa cho việc khi nay, tay ko quên đưa vào túi áo anh, nhanh nhen lấy ví tiền ra rồi chuồn xuống xe mà anh ko kịp phản ứng. Đúng là... Chỉ có mỗi Li phu nhân mõ s bá đạo đc như z.
Sakura vừa xuống xe, lon ton quay đi chạy lại đến chỗ mua đồ thì va phải 1 ng...
_A... Ui da... Đau!_Sakura bị té ngược xuống đất, 2 khuỷu tay gập lại, nâng đỡ thân hình mảnh khảnh của cô mà bị trầy xước. Đáng chết, hôm nay tự nhiên lại mặc áo tay lỡ nữa chứ.
_Em j ơi... Em có sao ko?_1giọng nói nam trầm thấp vang lên rồi chìa tay ra trước mặt cô nói.
Anh ngồi trên xe chờ cô, nhìn về phía cửa hàng thấy cô bị va chạm lập tức mở cửa đi tới.
_A... Ko sao! Xin lỗi đã va phải anh!_Sakura tự chóng ray đứng z nói.
_Phu nhân, em có sao ko? Sao lại bất cẩn như z? _Anh chạy đến, phủi sạch áo và tay cho cô, chua xót nhìn những vết xước nói.
_A... Em ko sao! Chỉ hơi rát chút th!_Sakura nói.
_Thì ra là tổng giám đốc Li! Rất vui đc gặp anh!_Ng con trai kia chìa tay ra bắt nói.
_Chào! Anh là ai?_Anh cũng bắt lại nhưng hỏi 1 câu làm ng đối diện hơi thẹn... Chào cho đã rồi ko biết ng ta là ai???
_Tôi là Tổng giám đốc của c.ty Karman! Thiên An! 23t!_Thiên An nhanh chóng giới thiệu về bản thân mình cho anh biết. Công Ty Karman là 1 c.ty ko nhỏ về ngành đá quý, cũng có 1 chút tiếng tắm ở Nhật này nhưng ko thể nào sánh bằng vs tam c.ty của 3 đại thiểu gia Syaoran, Eriol and Jin! 3c.ty lớn nhất và giàu nhất thế giới từ trước đến nay ko 1 c.ty nào có thể vượt wa nổi.
_Li Syaoran, 19t! Còn đây, phu nhân của tôi! Sakura Kinomoto, 19t!_Anh kéo cô vào lòng cùng lúc giới thiệu.
_À! Khi nãy va phải Sakura tiểu thư, cho tôi xin lỗi! Tôi còn có việc bận, phải đi trước! Có duyên gặp lại!_Thiên An nói rồi chào, đi trước.
_Anh ôm đủ chưa? Rát chết đc!_Sakura chu mỏ nhìn anh nói.
_Anh chính là ôm chưa đủ! Sao lại bất cẩn như z hả? Lần sau đừng hòng đi mua những thứ này nữa! Về c.ty ăn sáng!_Anh cuối ng xuống bế cô lên nói. Cái chiều cao ko wá khiêm tốn của anh cũng làm ng ta phải choáng ngợp khi 19t mà đã sở hữu số chiều cao đáng mơ ước. 1m85.... Con số kinh ng.... Khi cô đứng cũng còn phaie thu anh 1 cái đầu đấy, cô có 1m7 th....
Chiếc xe thể thao trắng thắng gấp trước cửa công ty tạo ra 1 vệt dài trên đất, cùng theo đó là hàng khói trắng xoa, cát bụi mịt mù bị anh cà mà lên. Nhưng dù có thế nào đi nữa thì.... Chiếc xe vẫn ko thể nào bị chìm đi sự nổi bật đc. Anh mở cửa xe bước xuống, rõ id vòng wa mở cho cô, ân cần lấy bàn tay để trên đỉnh đầu cô, sợ cô lại hậu đậu và đầu vào nóc xe nữa thì khổ...
Anh giao xe cho bảo vệ rồi bế cô đi thẳng vào c.ty.
_Anh... Anh à, bỏ em xuống đc rồi đấy!_Sakura áp mặt vào lòng ngực anh nói nhỏ.
_Anh ko thích! Dù sao cũng đã công khai rồi! Em còn sợ cái j nữa? _Anh bước vào thang máy trong hàng nghìn con mắt đang nhìn ngó của đám nhân viên. Sakura ko sợ, chỉ là cô ko muốn thể hiện wá tình cảm trước đám đông, nếu ko sẽ bị dị nghị nữa!
Anh mở cửa phòng làm việc bước vào rồi đặt cô ngồi xuống ghế. Nhấn nút đt gọi cho nhân viên nhà hàng đem đồ ăn tới.
_Anh... Giờ em mới để ý kỹ!!!!_Sakura nhìn giáo giác căn phòng nói.
_Em để ý kỹ cái j?_Anh ngồi xuống cạnh cô, tay cầm tập tài liệu, mắt dán vào đó hỏi.
_Màn cửa sổ đã cũ!_Sakura nói.
_Đổi theo ý em muốn!_Đôi mắt anh vẫn dán chặc vào tập tài liệu, miệng mấp mấy nói.
_Bàn làm việc của anh ko đẹp nữa!
_Đổi!
_Máy lạnh đã mua khá lâu rồi!
_Đổi!
_Ghế sofa này đã sờn da!
_Đổi!
_Ng con trai ngồi trên ghế cũng đã cũ!
_Đổi.... Ể????? Em gài anh sao???? _Đang thuận miệng chợt anh thấy câu nói có j đó sai sai, lập tức quay đầu wa nhìn cô hỏi.
_Anh vừa nói đổi còn j? _Sakura cười Sang khoái nói để lộ ra 2cais răng khểnh trắng tinh và đôi má lúm dịu dàng làm tim anh chợt xao xuyên.
_Anh thấy em... Chính là bị đè chưa đủ nên mới gan to tày trời như z! Hôm nay, nhất định phải phạt em!_Anh quăng tập tài liệu wa 1 bên, đè cô nằm ngã xuống ghế sofa nói.
_Á... Chồng ơi... Em lỡ miệng... Sau này ko dám nữa... Ko dám nữa.... _Sakura cười giẫy giụa nói.
_Hôm nay ko thể tha cho em đc! _Anh nhấc bỗng cô lên, bế đi vào phòng riêng rồi đóng chặc cửa lại.
Ở ngoài cửa...
_Cho hỏi phòng giám đốc tổng tài ở đâu z? Tôi tới giao đồ ăn!_1anh nhân viên xách túi pizza và khá nhiều đồ ăn khác đến chỗ Lili hỏi.
_À, để tôi! Tất cả bao nhiêu tiền?_Lili hỏi.
_Tất cả 1triệu!_ Anh nhân viên nói.
_Hả... À.... À.... Đây! Tiền của anh!_Lili nghe giá lập tức giật mk, 1 bữa ăn như z mà 1 triệu... Tuy mức lương thư ký là 45 đến 50 triệu 1tháng, nhưng 1 bữa ăn chỉ 2 3 món mà 1triệu thì..... Haizzz vânc chỉ có tổng tài ấy mới dám chơi...
Lili đem đồ ăn đến phòng giám đốc gõ cửa rồi, cô ko ko nghe tiếng động liền mở cửa bước vào thì nghe âm thanh ở phòng riêng vọng ra vang dọi....
_Á... Tên cầm thú này... Mau bỏ em ra....
_Chồng em mà em dám bảo là cầm thú? Anh xem, hôm nay em đừng hòng ra khỏi đc đây!
_Á... Chồng... Chồng... Em xin lỗi.... Em chưa ăn sáng.... Thật sự đói lắm r á..._Cái giọng nũng nịu ngọt xớt cùa Sakura vang ra làm Lili hơi có chút dị ứng... Đúng là, chỉ có giới trẻ nó mới như z....
_Để anh giúp em no, ko cần ăn sáng!!!!
_Umk.... Umk.....
Rồi từ lúc đó, ko còn nghe tiếng la hét nữa... Lili hiểu chuyện liền đặt đồ ăn lên bàn rồi nhanh chóng đóng cửa ra ngoài.
1 giờ chiều....
_Bảo bối, dậy ăn trưa đi!_Anh mở cửa bước vào phòng riêng vs chiếc áo sơ mi mở 2 cúc đầu...
_Ưmk....
_Ngoan nào... Dậy ăn trưa đi, em ngủ như z đủ rồi! Hồi nãy Meiling nói điện hẹn em đi shopping kìa!_Anh chóng tay 2 bên, mặt đối mặt nhìn cô nói.
_Thật hả? Đi shopping! Đi shopping!_Sakura lập tức mở mắt hỏi.
_Ùmk! Mau ra ăn trưa đi!_Anh nói.
_Anh à.... _Sakura nắm cổ cáo anh kéo lại, cất giọng nũng nịu nói.
_Bảo bối, em hiếm khi gọi anh như z đấy!_Anh nhìn cô vs ánh mắt nuông chiều nói.
_Đi shopping thì phải có kinh phí... Cho nên..........................._Sakura chớp chớp mắt nói.
_Cho nên tiền trong ngăn kéo bàn làm việc! Tiền mặt có 20triệu, còn lại trong thẻ! Choa khóa xe cũng trong đó! 15p anh có cuộc họp, ko cùng em đi shopping đc! _Anh cuối xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi nói.
_Yêu anh wá đi!!!!_Sakura kéo cổ áo anh xuống, nói rồi ôm anh hôn kịch liệt. Anh từ thế bị động, lập tức chuyển thành chủ động đáp trả nụ hôn kích tình của cô.
_Phu nhân! Hồi sáng em muốn đổi 1 số đồ trong phòng làm việc của anh, anh đã cho đổi lập tức trong 2 tiếng trước! Em có thể ra xem! Chỉ trừ 1 thứ ko đổi đó là anh! _Anh nói.
_😹😹😹😂😂😂... Dạ... Ko đổi anh.... Em đói r... _Sakura nói.
_Đc, mau ra ăn đi!!! Là món Pháp em thích đấy!_Anh đứng dậy, đưa tay kéo cô nói.
Sakura sau khi ăn uống no nê lập tức xách túi cầm tiền đi gặp chị em bạn để mua sắm...
_Ê Sakura, tớ nghe bác gái nói ngày mai họp mặt gia đình thông báo việc wan trọng j á!!! Có cả ba mẹ của Meiling, Eriol, và Jin! Tất cả đều họp lại, có cả chúng ta nữa!_Tomoyo nói.
_Họ họp cái j z? S tớ ko nghe nói j hết?_Meiling hỏi.
_Tớ ở c.ty vs Syaoran sáng giờ cũng ko nghe j!_Sakura lắc đầu nói.
_Th đc rồi, muốn biết họp cái j thì ngày mai chắc chắn sẽ biết đc! Giờ là time tận hưởng của chị em chúng ta!!!! Mau mau mua những j chúng ta thích đi!_Tomoyo khoát tay 2 cô bạn vừa đi vừa nói.
_Đc!!! Đến Siêu thị lớn trước nào!!!!!_Sakura cười nói.
10p sau....
_Sakura, chai nước hoa này thơm wá đi mất!_Meiling nói.
_Tớ ko thích sài nước hoa của hãng đó, vì mùi đậm wá!!! Hãng hoa anh đào này mùi rất nhẹ này, lại còn giữ đc lâu nữa!!! _Sakura nói.
_Đây! Hôm nay mua đi, tớ như có linh cảm sau này ko mua đc nữa!_Tomoyo gom hết nhĩwng j mk Thích bỏ vào xe đẩy. Nào là sữa tắm, dầu gội, nước hoa, son, giày, quần áo, .v.v.......
_Ể????? Cậu mua j nhiều z????_Sakura hỏi.
_Cái chức danh nữ hoàng shopping của cậu bị gỡ rồi à????_Tomoyo hỏi.
_Ko có!!! Nhưng mua nhiều như z.....
_Yên tâm đi!!! Tomoyo có linh cảm, tớ cũng có linh cảm... Như thể ko mua nó thì sau này phải hối hận ko kịp đấy!_Meiling nói.
_Ồ.... 2cậu hôm nay ăn ý wá ha... Th đc, dù sao đây cũng là thẻ của anh cậu!!! Tớ sài hco sạch lun!_Sakura cười nói.
_Đc... Let's go....
3 cô nàng khoác tay nhau kéo xe đẩy đẩy đi vòng vông trong siêu thị cười nói, làm biết bao nhiêu chàng trai phải xao xuyến mà liếc mắt nhìn theo ko muốn rời.
_Áo này ở nhà chưa có này!
_Nón này đẹp, chất!
_Sữa tắm này... Ùmk.... 3 chai...
_Son này nhìn giống Fake z Sakura????
_Tớ sài toàn son đặt tận gốc hàng, mấy cái này.... Nên bỏ wa đi!!!!!
.................
.................
Hơn 2 tiếng đi dạo... À nhầm... Đi quậy trong siêu thị thì..... Mấy bà chị nhà ta cuối cùng cũng chịu về....
_Tính tiền đi!_Sakura nói.
_Tất cả của em là 27 triệu, em muốn trả tiền mặt hay quẹt thẻ?_Chị thu ngân hỏi.
_Quẹt thẻ!_Sakura đưa 1chiếc thẻ vàng cho nhân viên thu ngân rồi bấm số mật khẩu.
Đến lượt meiling và tomoyo, trong lúc đợi 2 cô bạn tính tiền thì Sakura đứng ngắm phong cảnh, chợt ĐT trong túi xách reo lên.
_Alô, anh hả? Anh họp xong rồi hả?_Sakura hỏi.
_Bảo bối, em đi hơi lâu rồi đấy! Anh nhớ em sắp ko chịu đc nữa rồi!_Syaoran từ đầu dây bên kia nũng nịu nói wa.
_Xì..... Chồng à, anh đừng có trẻ con wá đc ko???? Em biết anh điện em có chuyện mà!_Sakura cười nói.
_Em đi tận 2 tiếng hơn mà mua có 27 triệu th hả????? Đã ăn cái j chưa??? _Anh hỏi.
_Ngân hàng gửi thông báo r hả??? Nhanh wá z??? Em vừa thanh Toán xong lun á!_Sakura nói.
_Em ở đâu? Anh tới đón em!
_Ko cần đâu! Em muốn đi cùng meiling và Tomoyo! Anh ngoan ngoãn ở c.ty làm việc đi! 20p nữa em về tới!!!!!_Sakura nói.
_Về nhớ thưởng cho anh!
_Anh lập đc chiến công j sao???
_Kiên nhẫn chờ em về!
_Anh.... Đc rồi.... Em tắt máy nha! Bọn em đi rồi!_Sakura cười nói rồi tắt đt.
_Chống cậu nhớ cậu rồi sao?_Tomoyo cuơìe hỏi.
_Ùmk.... Bắt mk về sớm!_Sakura nói.
_Z chúng ta về th, ko a2 đợi chị dâu mỗi mòn đấy!_Meiling cười nói.
_A... Anh bảo vệ, anh có thể xách hộ tôi mấy túi đồ này ko z?_Sakura nhìn ngó quanh dọc, thấy 1 anh bảo vệ cao to, khỏe khoắn, đẹp trai liền lại nhờ hỏi.
_À.... Đc!!!! Em đưa đây, anh xách hết cho!_Anh ta đc gái đpẹ bắt chuyện nhờ vả, tất nhiên biết nắm lấy cơ hội r....
_Nặng lắm á!_Meiling nói.
_Ko sao!_Miệng thì nói ko sao nhưng khi trên tay vác 6 túi đồ thì.... Mặt mày tái sắc đơ lại, mồ hôi bắt đầu tuôn trào ra....
_Đc rồi, z chúng ta đi!!!! _Sakura nói rồi khoác tay 2 cô bạn đi ra garage lấy xe.
Chiếc xe thể thao sang trọng đắt tiền trị giá trên trăm triệu USD màu trắng dừng lại trước mặt Tomoyo, Meiling và anh bảo vệ làm anh ta hơi đơ.... Anh còn nghèo hơn cả 1 cô gái chưa đến 20t nữa.....
Sakura mở cửa bước xuống, rồi mở cóp sau xe để đặt đồ vào.
_Cám ơn anh đã xách đồ hộ!_Sakura cười nói để lộ ra hàm răng trắng muốt và 2 chiếc răng khểnh đáng yêu, cùng đôi má lúm duyên dáng đến động lòng ng. Trái tim của anh bảo vệ khẽ lỗi 1 nhịp, đôi mắt ko thể nào rời đc khuôn mặt trắng hồng phúng phính đó của cô.
_Em bao nhiêu tuổi? Tên j z???_Anh ta hỏi.
_Sakura, 19t!
_Hôm nay anh xách đồ phụ em, em ko định mời anh ăn bữa cơm để trả ơn hả?
_Anh j ơi... Anh tính cưa cẩm chị dâu tôi hả?_Meiling hỏi.
_Chị dâu??? _Anh ta bất ngờ hỏi.
_Ùmk!!! _Meiling gật đầu.
_Chồng của em là ai z??? _Anh ta hỏi tiếp.
_Ko hẳn là chồng, nhưng...
_Đã có con!_Tomoyo nói.
_Nếu cậu còn ko mau về thì anh tớ chac chắn sẽ.... _Meiling đưa tay ngang cổ kéo 1 đường nói.
_A... Wên nữa... Đây là danh thiếp cảu tôi! C.ty L.S nếu anh muốn đổi nghề, thì làm nhân viên L.S, 1 tháng 40tr, lương thực tập 1 tháng, 30tr!_Sakura đưa cho anh ta 1 tờ giấy nói.
_Đc rồi, đi th!_Tomoyo nói rồi mở cửa xe leo vào ngồi. Meiling và Sakura cũng lên.
Chiếc xe thể thao đắc tiền lao đi trong những con mắt ngưỡng mộ.
*3h chiều tại c.ty L.S......*
*Cạch.... *
_A... Anh làm j z?_Sakura vừa mở cửa bước vào liền giật bắn người khi thấy anh ngồi trên ghế sofa đưa đôi hổ phách đáng sợ nhìn cô.
_Em bảo 20p mà, s trễ 2p?_Anh nhìn đồng hồ hỏi.
_Ay... Anh à... Ít ra đó chỉ là khoảng thời gian dự địn th mà.... Em có mua đồ ăn về cho anh nè, có mua cả đồ cá nhân cho anh nữa! Anh à.... Đừng giận em nữa!_Sakura đi lại sofa ngồi kế bên, tay ôm cổ anh nhõng nhẽo nói.
_Muốn anh ko giận em chỉ có 1 cách!_Syaoran bật ng, đè cô nằm xuống ghế sofa nói.
_Cách j?
_Gặp em, anh lại cương lên nữa rồi!_Anh áp mặt vào hõm cổ cô, phả làn hơi nóng ra nói.
_Ê... Ko đc... Hồi sáng anh vừa làm r, ko đc!!! _Sakura nói.
_Ko đc cũng phải đc!! _Anh bế bổng cô lên, mangbđi vào phòng riêng, chuẩn bị thực hành chuyện vợ chồng......
Và đến lúc c.ty tan làm, nhân viên đã về hết vẫn chưa thấy anh đi ra khỏi phòng... Haizzz... Tội cho Sakura....
7h30 sáng tại biệt thự Li...
_Anh à, xong chưa? Đưa Hasu wa nhà mẹ nào!_Sakura bế Hasu trên tay, vừa đi lòng vòng cười nói vs con, vừa nói vs anh.
_Đc rồi, em chỉ đứng bế con, còn anh nhìn cứ như ông bố quốc dân đây này! Nào là tả, bình sữa, sữa, đồ của con, đề do anh ôm hết cả! Em nhẹ nhỏm wá còn j?_Anh bước đến chiếc xe thể thao màu đen nói.
_Em biết chồng em vất vả rồi! Đây, em cầm hết cho!_Sakura nói.
_Th đi phu nhân à, 2 mẹ con em mau vào xe cho tôi nhờ!_Anh mở cửa xe, cho cô ngồi vào nói.
Sau khi đưa con đến nhà cho Yelan giữ, giờ anh và cô bắt đầu đến c.ty.
_Anh, anh dừng bên đó 1chuts, em mua đồ ăn sáng đã!_Sakura lay cánh tay anh nói.
_Phía trước là nhà hàng Pháp, sao ko vào ăn?_Anh hỏi.
_Ăn cao lương mỹ vị cũng có lúc phải ngán chứ! Nh ăn ko thấy ngán à? Giờ em thèm sà lách vs sữa chua rồi!_Sakura nói.
_Đc rồi, mau xuống mua đi!_Anh dừng xe bên đường nói.
_Chồng à.... Em... Chỉ có thẻ chứ ko có kinh phí!!!!! _Sakura nũng nịu nói.
_Hôn anh đi! _Anh quay snag nhìn cô nói.
_Z anh ở đây đợi đi, em đi kiếm cây ATM rút tiền!_Sakura nói.
_Đứng lại! Toàn bộ khu vực này đều do anh quản lý, 1 khi anh ra lệnh ngân hàng ko cho em rút tiền, xem em có rút đc ko?_Anh nhướng mày nói.
_Anh... Hôn là đc chứ j? Lần nào cũng chỉ biết bắt nạt em! _Sakura nói rồi đưa môi đến gần anh.
Cô hôn nhẹ rồi cắn mạnh vào môi anh để trả đủa cho việc khi nay, tay ko quên đưa vào túi áo anh, nhanh nhen lấy ví tiền ra rồi chuồn xuống xe mà anh ko kịp phản ứng. Đúng là... Chỉ có mỗi Li phu nhân mõ s bá đạo đc như z.
Sakura vừa xuống xe, lon ton quay đi chạy lại đến chỗ mua đồ thì va phải 1 ng...
_A... Ui da... Đau!_Sakura bị té ngược xuống đất, 2 khuỷu tay gập lại, nâng đỡ thân hình mảnh khảnh của cô mà bị trầy xước. Đáng chết, hôm nay tự nhiên lại mặc áo tay lỡ nữa chứ.
_Em j ơi... Em có sao ko?_1giọng nói nam trầm thấp vang lên rồi chìa tay ra trước mặt cô nói.
Anh ngồi trên xe chờ cô, nhìn về phía cửa hàng thấy cô bị va chạm lập tức mở cửa đi tới.
_A... Ko sao! Xin lỗi đã va phải anh!_Sakura tự chóng ray đứng z nói.
_Phu nhân, em có sao ko? Sao lại bất cẩn như z? _Anh chạy đến, phủi sạch áo và tay cho cô, chua xót nhìn những vết xước nói.
_A... Em ko sao! Chỉ hơi rát chút th!_Sakura nói.
_Thì ra là tổng giám đốc Li! Rất vui đc gặp anh!_Ng con trai kia chìa tay ra bắt nói.
_Chào! Anh là ai?_Anh cũng bắt lại nhưng hỏi 1 câu làm ng đối diện hơi thẹn... Chào cho đã rồi ko biết ng ta là ai???
_Tôi là Tổng giám đốc của c.ty Karman! Thiên An! 23t!_Thiên An nhanh chóng giới thiệu về bản thân mình cho anh biết. Công Ty Karman là 1 c.ty ko nhỏ về ngành đá quý, cũng có 1 chút tiếng tắm ở Nhật này nhưng ko thể nào sánh bằng vs tam c.ty của 3 đại thiểu gia Syaoran, Eriol and Jin! 3c.ty lớn nhất và giàu nhất thế giới từ trước đến nay ko 1 c.ty nào có thể vượt wa nổi.
_Li Syaoran, 19t! Còn đây, phu nhân của tôi! Sakura Kinomoto, 19t!_Anh kéo cô vào lòng cùng lúc giới thiệu.
_À! Khi nãy va phải Sakura tiểu thư, cho tôi xin lỗi! Tôi còn có việc bận, phải đi trước! Có duyên gặp lại!_Thiên An nói rồi chào, đi trước.
_Anh ôm đủ chưa? Rát chết đc!_Sakura chu mỏ nhìn anh nói.
_Anh chính là ôm chưa đủ! Sao lại bất cẩn như z hả? Lần sau đừng hòng đi mua những thứ này nữa! Về c.ty ăn sáng!_Anh cuối ng xuống bế cô lên nói. Cái chiều cao ko wá khiêm tốn của anh cũng làm ng ta phải choáng ngợp khi 19t mà đã sở hữu số chiều cao đáng mơ ước. 1m85.... Con số kinh ng.... Khi cô đứng cũng còn phaie thu anh 1 cái đầu đấy, cô có 1m7 th....
Chiếc xe thể thao trắng thắng gấp trước cửa công ty tạo ra 1 vệt dài trên đất, cùng theo đó là hàng khói trắng xoa, cát bụi mịt mù bị anh cà mà lên. Nhưng dù có thế nào đi nữa thì.... Chiếc xe vẫn ko thể nào bị chìm đi sự nổi bật đc. Anh mở cửa xe bước xuống, rõ id vòng wa mở cho cô, ân cần lấy bàn tay để trên đỉnh đầu cô, sợ cô lại hậu đậu và đầu vào nóc xe nữa thì khổ...
Anh giao xe cho bảo vệ rồi bế cô đi thẳng vào c.ty.
_Anh... Anh à, bỏ em xuống đc rồi đấy!_Sakura áp mặt vào lòng ngực anh nói nhỏ.
_Anh ko thích! Dù sao cũng đã công khai rồi! Em còn sợ cái j nữa? _Anh bước vào thang máy trong hàng nghìn con mắt đang nhìn ngó của đám nhân viên. Sakura ko sợ, chỉ là cô ko muốn thể hiện wá tình cảm trước đám đông, nếu ko sẽ bị dị nghị nữa!
Anh mở cửa phòng làm việc bước vào rồi đặt cô ngồi xuống ghế. Nhấn nút đt gọi cho nhân viên nhà hàng đem đồ ăn tới.
_Anh... Giờ em mới để ý kỹ!!!!_Sakura nhìn giáo giác căn phòng nói.
_Em để ý kỹ cái j?_Anh ngồi xuống cạnh cô, tay cầm tập tài liệu, mắt dán vào đó hỏi.
_Màn cửa sổ đã cũ!_Sakura nói.
_Đổi theo ý em muốn!_Đôi mắt anh vẫn dán chặc vào tập tài liệu, miệng mấp mấy nói.
_Bàn làm việc của anh ko đẹp nữa!
_Đổi!
_Máy lạnh đã mua khá lâu rồi!
_Đổi!
_Ghế sofa này đã sờn da!
_Đổi!
_Ng con trai ngồi trên ghế cũng đã cũ!
_Đổi.... Ể????? Em gài anh sao???? _Đang thuận miệng chợt anh thấy câu nói có j đó sai sai, lập tức quay đầu wa nhìn cô hỏi.
_Anh vừa nói đổi còn j? _Sakura cười Sang khoái nói để lộ ra 2cais răng khểnh trắng tinh và đôi má lúm dịu dàng làm tim anh chợt xao xuyên.
_Anh thấy em... Chính là bị đè chưa đủ nên mới gan to tày trời như z! Hôm nay, nhất định phải phạt em!_Anh quăng tập tài liệu wa 1 bên, đè cô nằm ngã xuống ghế sofa nói.
_Á... Chồng ơi... Em lỡ miệng... Sau này ko dám nữa... Ko dám nữa.... _Sakura cười giẫy giụa nói.
_Hôm nay ko thể tha cho em đc! _Anh nhấc bỗng cô lên, bế đi vào phòng riêng rồi đóng chặc cửa lại.
Ở ngoài cửa...
_Cho hỏi phòng giám đốc tổng tài ở đâu z? Tôi tới giao đồ ăn!_1anh nhân viên xách túi pizza và khá nhiều đồ ăn khác đến chỗ Lili hỏi.
_À, để tôi! Tất cả bao nhiêu tiền?_Lili hỏi.
_Tất cả 1triệu!_ Anh nhân viên nói.
_Hả... À.... À.... Đây! Tiền của anh!_Lili nghe giá lập tức giật mk, 1 bữa ăn như z mà 1 triệu... Tuy mức lương thư ký là 45 đến 50 triệu 1tháng, nhưng 1 bữa ăn chỉ 2 3 món mà 1triệu thì..... Haizzz vânc chỉ có tổng tài ấy mới dám chơi...
Lili đem đồ ăn đến phòng giám đốc gõ cửa rồi, cô ko ko nghe tiếng động liền mở cửa bước vào thì nghe âm thanh ở phòng riêng vọng ra vang dọi....
_Á... Tên cầm thú này... Mau bỏ em ra....
_Chồng em mà em dám bảo là cầm thú? Anh xem, hôm nay em đừng hòng ra khỏi đc đây!
_Á... Chồng... Chồng... Em xin lỗi.... Em chưa ăn sáng.... Thật sự đói lắm r á..._Cái giọng nũng nịu ngọt xớt cùa Sakura vang ra làm Lili hơi có chút dị ứng... Đúng là, chỉ có giới trẻ nó mới như z....
_Để anh giúp em no, ko cần ăn sáng!!!!
_Umk.... Umk.....
Rồi từ lúc đó, ko còn nghe tiếng la hét nữa... Lili hiểu chuyện liền đặt đồ ăn lên bàn rồi nhanh chóng đóng cửa ra ngoài.
1 giờ chiều....
_Bảo bối, dậy ăn trưa đi!_Anh mở cửa bước vào phòng riêng vs chiếc áo sơ mi mở 2 cúc đầu...
_Ưmk....
_Ngoan nào... Dậy ăn trưa đi, em ngủ như z đủ rồi! Hồi nãy Meiling nói điện hẹn em đi shopping kìa!_Anh chóng tay 2 bên, mặt đối mặt nhìn cô nói.
_Thật hả? Đi shopping! Đi shopping!_Sakura lập tức mở mắt hỏi.
_Ùmk! Mau ra ăn trưa đi!_Anh nói.
_Anh à.... _Sakura nắm cổ cáo anh kéo lại, cất giọng nũng nịu nói.
_Bảo bối, em hiếm khi gọi anh như z đấy!_Anh nhìn cô vs ánh mắt nuông chiều nói.
_Đi shopping thì phải có kinh phí... Cho nên..........................._Sakura chớp chớp mắt nói.
_Cho nên tiền trong ngăn kéo bàn làm việc! Tiền mặt có 20triệu, còn lại trong thẻ! Choa khóa xe cũng trong đó! 15p anh có cuộc họp, ko cùng em đi shopping đc! _Anh cuối xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi nói.
_Yêu anh wá đi!!!!_Sakura kéo cổ áo anh xuống, nói rồi ôm anh hôn kịch liệt. Anh từ thế bị động, lập tức chuyển thành chủ động đáp trả nụ hôn kích tình của cô.
_Phu nhân! Hồi sáng em muốn đổi 1 số đồ trong phòng làm việc của anh, anh đã cho đổi lập tức trong 2 tiếng trước! Em có thể ra xem! Chỉ trừ 1 thứ ko đổi đó là anh! _Anh nói.
_😹😹😹😂😂😂... Dạ... Ko đổi anh.... Em đói r... _Sakura nói.
_Đc, mau ra ăn đi!!! Là món Pháp em thích đấy!_Anh đứng dậy, đưa tay kéo cô nói.
Sakura sau khi ăn uống no nê lập tức xách túi cầm tiền đi gặp chị em bạn để mua sắm...
_Ê Sakura, tớ nghe bác gái nói ngày mai họp mặt gia đình thông báo việc wan trọng j á!!! Có cả ba mẹ của Meiling, Eriol, và Jin! Tất cả đều họp lại, có cả chúng ta nữa!_Tomoyo nói.
_Họ họp cái j z? S tớ ko nghe nói j hết?_Meiling hỏi.
_Tớ ở c.ty vs Syaoran sáng giờ cũng ko nghe j!_Sakura lắc đầu nói.
_Th đc rồi, muốn biết họp cái j thì ngày mai chắc chắn sẽ biết đc! Giờ là time tận hưởng của chị em chúng ta!!!! Mau mau mua những j chúng ta thích đi!_Tomoyo khoát tay 2 cô bạn vừa đi vừa nói.
_Đc!!! Đến Siêu thị lớn trước nào!!!!!_Sakura cười nói.
10p sau....
_Sakura, chai nước hoa này thơm wá đi mất!_Meiling nói.
_Tớ ko thích sài nước hoa của hãng đó, vì mùi đậm wá!!! Hãng hoa anh đào này mùi rất nhẹ này, lại còn giữ đc lâu nữa!!! _Sakura nói.
_Đây! Hôm nay mua đi, tớ như có linh cảm sau này ko mua đc nữa!_Tomoyo gom hết nhĩwng j mk Thích bỏ vào xe đẩy. Nào là sữa tắm, dầu gội, nước hoa, son, giày, quần áo, .v.v.......
_Ể????? Cậu mua j nhiều z????_Sakura hỏi.
_Cái chức danh nữ hoàng shopping của cậu bị gỡ rồi à????_Tomoyo hỏi.
_Ko có!!! Nhưng mua nhiều như z.....
_Yên tâm đi!!! Tomoyo có linh cảm, tớ cũng có linh cảm... Như thể ko mua nó thì sau này phải hối hận ko kịp đấy!_Meiling nói.
_Ồ.... 2cậu hôm nay ăn ý wá ha... Th đc, dù sao đây cũng là thẻ của anh cậu!!! Tớ sài hco sạch lun!_Sakura cười nói.
_Đc... Let's go....
3 cô nàng khoác tay nhau kéo xe đẩy đẩy đi vòng vông trong siêu thị cười nói, làm biết bao nhiêu chàng trai phải xao xuyến mà liếc mắt nhìn theo ko muốn rời.
_Áo này ở nhà chưa có này!
_Nón này đẹp, chất!
_Sữa tắm này... Ùmk.... 3 chai...
_Son này nhìn giống Fake z Sakura????
_Tớ sài toàn son đặt tận gốc hàng, mấy cái này.... Nên bỏ wa đi!!!!!
.................
.................
Hơn 2 tiếng đi dạo... À nhầm... Đi quậy trong siêu thị thì..... Mấy bà chị nhà ta cuối cùng cũng chịu về....
_Tính tiền đi!_Sakura nói.
_Tất cả của em là 27 triệu, em muốn trả tiền mặt hay quẹt thẻ?_Chị thu ngân hỏi.
_Quẹt thẻ!_Sakura đưa 1chiếc thẻ vàng cho nhân viên thu ngân rồi bấm số mật khẩu.
Đến lượt meiling và tomoyo, trong lúc đợi 2 cô bạn tính tiền thì Sakura đứng ngắm phong cảnh, chợt ĐT trong túi xách reo lên.
_Alô, anh hả? Anh họp xong rồi hả?_Sakura hỏi.
_Bảo bối, em đi hơi lâu rồi đấy! Anh nhớ em sắp ko chịu đc nữa rồi!_Syaoran từ đầu dây bên kia nũng nịu nói wa.
_Xì..... Chồng à, anh đừng có trẻ con wá đc ko???? Em biết anh điện em có chuyện mà!_Sakura cười nói.
_Em đi tận 2 tiếng hơn mà mua có 27 triệu th hả????? Đã ăn cái j chưa??? _Anh hỏi.
_Ngân hàng gửi thông báo r hả??? Nhanh wá z??? Em vừa thanh Toán xong lun á!_Sakura nói.
_Em ở đâu? Anh tới đón em!
_Ko cần đâu! Em muốn đi cùng meiling và Tomoyo! Anh ngoan ngoãn ở c.ty làm việc đi! 20p nữa em về tới!!!!!_Sakura nói.
_Về nhớ thưởng cho anh!
_Anh lập đc chiến công j sao???
_Kiên nhẫn chờ em về!
_Anh.... Đc rồi.... Em tắt máy nha! Bọn em đi rồi!_Sakura cười nói rồi tắt đt.
_Chống cậu nhớ cậu rồi sao?_Tomoyo cuơìe hỏi.
_Ùmk.... Bắt mk về sớm!_Sakura nói.
_Z chúng ta về th, ko a2 đợi chị dâu mỗi mòn đấy!_Meiling cười nói.
_A... Anh bảo vệ, anh có thể xách hộ tôi mấy túi đồ này ko z?_Sakura nhìn ngó quanh dọc, thấy 1 anh bảo vệ cao to, khỏe khoắn, đẹp trai liền lại nhờ hỏi.
_À.... Đc!!!! Em đưa đây, anh xách hết cho!_Anh ta đc gái đpẹ bắt chuyện nhờ vả, tất nhiên biết nắm lấy cơ hội r....
_Nặng lắm á!_Meiling nói.
_Ko sao!_Miệng thì nói ko sao nhưng khi trên tay vác 6 túi đồ thì.... Mặt mày tái sắc đơ lại, mồ hôi bắt đầu tuôn trào ra....
_Đc rồi, z chúng ta đi!!!! _Sakura nói rồi khoác tay 2 cô bạn đi ra garage lấy xe.
Chiếc xe thể thao sang trọng đắt tiền trị giá trên trăm triệu USD màu trắng dừng lại trước mặt Tomoyo, Meiling và anh bảo vệ làm anh ta hơi đơ.... Anh còn nghèo hơn cả 1 cô gái chưa đến 20t nữa.....
Sakura mở cửa bước xuống, rồi mở cóp sau xe để đặt đồ vào.
_Cám ơn anh đã xách đồ hộ!_Sakura cười nói để lộ ra hàm răng trắng muốt và 2 chiếc răng khểnh đáng yêu, cùng đôi má lúm duyên dáng đến động lòng ng. Trái tim của anh bảo vệ khẽ lỗi 1 nhịp, đôi mắt ko thể nào rời đc khuôn mặt trắng hồng phúng phính đó của cô.
_Em bao nhiêu tuổi? Tên j z???_Anh ta hỏi.
_Sakura, 19t!
_Hôm nay anh xách đồ phụ em, em ko định mời anh ăn bữa cơm để trả ơn hả?
_Anh j ơi... Anh tính cưa cẩm chị dâu tôi hả?_Meiling hỏi.
_Chị dâu??? _Anh ta bất ngờ hỏi.
_Ùmk!!! _Meiling gật đầu.
_Chồng của em là ai z??? _Anh ta hỏi tiếp.
_Ko hẳn là chồng, nhưng...
_Đã có con!_Tomoyo nói.
_Nếu cậu còn ko mau về thì anh tớ chac chắn sẽ.... _Meiling đưa tay ngang cổ kéo 1 đường nói.
_A... Wên nữa... Đây là danh thiếp cảu tôi! C.ty L.S nếu anh muốn đổi nghề, thì làm nhân viên L.S, 1 tháng 40tr, lương thực tập 1 tháng, 30tr!_Sakura đưa cho anh ta 1 tờ giấy nói.
_Đc rồi, đi th!_Tomoyo nói rồi mở cửa xe leo vào ngồi. Meiling và Sakura cũng lên.
Chiếc xe thể thao đắc tiền lao đi trong những con mắt ngưỡng mộ.
*3h chiều tại c.ty L.S......*
*Cạch.... *
_A... Anh làm j z?_Sakura vừa mở cửa bước vào liền giật bắn người khi thấy anh ngồi trên ghế sofa đưa đôi hổ phách đáng sợ nhìn cô.
_Em bảo 20p mà, s trễ 2p?_Anh nhìn đồng hồ hỏi.
_Ay... Anh à... Ít ra đó chỉ là khoảng thời gian dự địn th mà.... Em có mua đồ ăn về cho anh nè, có mua cả đồ cá nhân cho anh nữa! Anh à.... Đừng giận em nữa!_Sakura đi lại sofa ngồi kế bên, tay ôm cổ anh nhõng nhẽo nói.
_Muốn anh ko giận em chỉ có 1 cách!_Syaoran bật ng, đè cô nằm xuống ghế sofa nói.
_Cách j?
_Gặp em, anh lại cương lên nữa rồi!_Anh áp mặt vào hõm cổ cô, phả làn hơi nóng ra nói.
_Ê... Ko đc... Hồi sáng anh vừa làm r, ko đc!!! _Sakura nói.
_Ko đc cũng phải đc!! _Anh bế bổng cô lên, mangbđi vào phòng riêng, chuẩn bị thực hành chuyện vợ chồng......
Và đến lúc c.ty tan làm, nhân viên đã về hết vẫn chưa thấy anh đi ra khỏi phòng... Haizzz... Tội cho Sakura....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com