Bao Boi Anh Hoi Han Roi
Trước cửa trung tâm thương mại M, một chiếc xe màu đen láng bóng từ từ lăn bánh dừng trước đại sảnh của trung tâm thương mại, mọi người đi ngang qua đều liếc mắt nhìn lại. Nhưng nhìn một lúc vẫn chưa thấy người trong xe bước ra, bên trong xe, có hai người đang đánh thức người ngủ say trong lòng dậy, Từ Mộ Hiên khẽ lay Diệu Nhi: " Ngoan, mau tỉnh lại, chúng ta đến nơi rồi." Từ Mộ Hiên lấy khăn ướt bên cạnh khẽ lau mặt cho Diệu Nhi.
Bị sự đụng chạm mát lạnh trên mặt làm tỉnh, mở hé mắt ra, đập vào mắt là hai khuôn mặt phóng đại giống nhau như đúc làm cô tỉnh hẳn. Diệu Nhi ngồi bật dậy, ngay sau đó cô lập tức thấy choáng, Diệu Nhi bị huyết áp thấp, khi ngủ dậy phải nằm một lúc mới bình thường được, mà lần này sợ hãi quá độ đã làm cô quên mất. Ngồi một lúc, Diệu Nhi mới khôi phục bình thường, một lúc sau, cô cùng hai người kia bước xuống xe.
Bị sự đụng chạm mát lạnh trên mặt làm tỉnh, mở hé mắt ra, đập vào mắt là hai khuôn mặt phóng đại giống nhau như đúc làm cô tỉnh hẳn. Diệu Nhi ngồi bật dậy, ngay sau đó cô lập tức thấy choáng, Diệu Nhi bị huyết áp thấp, khi ngủ dậy phải nằm một lúc mới bình thường được, mà lần này sợ hãi quá độ đã làm cô quên mất. Ngồi một lúc, Diệu Nhi mới khôi phục bình thường, một lúc sau, cô cùng hai người kia bước xuống xe.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com